Huế là quê ngoại tôi. Nếu không tính 2 tiếng đồng hồ ghé Huế trong chuyến xuyên Việt hồi năm 1999, thì lần đến Huế trong chuyến về Việt Nam vừa rồi có thể xem là lần đầu tiên tôi đặt chân về quê ngoại.
Tôi từng nghe má tôi nói đến làng An Cựu, núi Ngự Bình, chợ Đông Ba, cầu Tràng Tiền.
Tôi cũng từng nghe người ta nói đến Thành Nội, Ngọ Môn, Thiên Mụ, Đập Đá, Vĩ Dạ
Tôi nghe thì nhiều, nhưng với tôi, tất cả mọi địa danh đó vẫn là xa lạ.
Ba má tôi là những người xa quê, xa gia đình từ nhỏ, sống trong cảnh túng thiếu, nghèo khổ, là những đứa trẻ tự thân bươn chải mà sống. Có lẽ vì thế nên thửơ nhỏ anh em tôi, không được như lũ bạn bè, được tung tăng về quê mỗi khi hè về, tết đến.
Tiếng “quê” với tôi là một cái gì đó xa xôi và không có thực.
Mà vì
Tôi muốn tưởng tượng hình ảnh bà ngoại tôi qua hình ảnh người phụ nữ bán bánh bột lọc đó
Tôi muốn hình dung cảnh má tôi đã gói ghém tiền công ở đợ cho nhà người họ hàng, để năm khi mười họa xin nghỉ một tối, chạy về thăm mệ, thăm mạ, không quên ghé mua vài trứng vịt lộn, ít thuốc lá Cẩm Lệ về làm quà; để ngủ với mạ được 1 đêm. Sáng hôm sau, đứa bé mới hơn mười tuổi đầu đó lại vừa quay trở về nhà chủ vừa khóc nuối tiếc “giá như tối nay mình hãy về”…
Tôi chỉ cảm thấy nước từ mắt tôi cứ chực trào ra, và tôi phải cố đừng cho nó trào ra…
Lần đầu tiên trong đời, tôi đứng trước mộ người đã sanh ra má tôi.
Trong những câu chuyện chắp vá mà tôi nghe được, tôi biết bà ngoại mất sớm vì bệnh, cái bệnh của người nghèo không đủ tiền mua thuốc uống, và các con phải tứ tán mỗi đứa mỗi nơi, trong lúc ông ngoại đi Việt Minh biền biệt rồi trở về cùng bà ngoại khác.
Và phải 15 năm sau ngày bà ngoại mất, má tôi mới có tiền để xây mộ cho bà như lời nguyện “khi có tiền, con sẽ về xây mộ cho mạ.”
Tôi nhìn ngôi mộ.
Rất lạ.
Họ nói giá và chỉ yêu cầu đưa trước 1 ít, ngày mai họ làm xong, tôi lên xem rồi trả hết tiền.
Đọc và cảm động. Quê Ngoại bao giờ cũng chan chứa. Tìm đến, viếng mộ, thắp hương. Ra đi, cũng một nén hương từ biệt ở phần mộ. Ngoại có lẽ rất vui và Má thì sẽ rất mừng. Đúng lễ nghĩa. Thật trọn vẹn.
LikeLike
Cảm ơn bạn đã share những tấm hình sống động về Huế. Tôi lặng người ngó. Riêng tấm thứ 6 thì tôi chợt bật cười, mệ ngồi chỏ hỏ nuốt vịt lộn, em trắng trẻo sau khoe cặp đùi 🙂
LikeLike
Huế cũng của tui nữa đó, nhớ !
LikeLike
da diết nhớ !
LikeLike
@Cu Anh: cũng không biết nữa. Trong nhà hình như Lan là đứa được xem là “chẳng biết bà biết con,” hehehehe@Diên Hoàng: tinh mắt ghê :)Còn một loạt hình về Huế nữa, hôm nay post nha :p
LikeLike
@nguyen7hoc: có ai dành đâu :pNói chứ đúng thực là ra Huế có cảm giác bình an hơn ở Sài Gòn, bằng chứng là mình có thể vừa ngồi xích lô vừa cầm máy ảnh chụp hình 🙂
LikeLike
e hok bit co cung que ngoai o Hue, e cung vay do co. E den Hue 1 lan hoi lop 5 luc ong ba ngoai e con song o do, va 1 lan sau khi ong ba da mat roi. Nhung cam giac dc song o do du chi may ngay cung mang lai cho e cam giac binh an lam. Dung la khi ta quay ve nguồn cội thi luon co dc su yen binh fai ko co?(Hanh A1)
LikeLike
tôi đang viết một bài với chủ đề về Huế” lần đầu tôi đên Huế” thế rồi search đến trang của bạn ^^http://www.green-vietnam.com/
LikeLike