1.
Đang chuẩn bị đi làm, thấy tin nhắn “Mấy giờ dì có ngoài Người Việt?”
-10:30 am. Cho cái gì hả?
-dưa món
Ẻm text thêm, “Con mới làm, của ít lòng nhiều.”
-Có cho luôn bánh chưng hay tét không?
-Dạ không.
-ủa, vậy ăn với cái gì?
-Đang định hỏi dì có bánh chưng không cho con. Hahaha
-hahahaha, 49 gặp 50
(Ngừoi kêu tui bằng dì xưng con ngọt xớt đó hông có ruột ra gì hết trơn á! Ẻm là bạn của cháu bồ cũ tui, mà cháu bồ cũ chỉ thua tui có vài ba tuổi, thế mà ẻm cũng dì dì con con luôn, ai dè gặp “dì” lựu đạn, mà “con” này cũng bom tấn chứ không vừa :p )
2.
Hơn 12 giờ đêm, chuẩn bị đi ngủ thì thấy 1 đứa học trò cũ nhảy vô FB kêu “Cô ơi!”
-Gì đó thằng nhóc?
-Em nhớ là cô có một bạn học trò bán kim cương, em cần nhờ bạn đó tìm đồ đẹp giúp em.
5 phút sau, bà già bên Mỹ đã giúp cho 1 chị 1 anh bên Sài Gòn liên lạc được với nhau.
Lát sau nhỏ học trò cũ nhắn “Anh đó nhờ tìm hàng độc mà ảnh cho em có 2 ngày thôi.”
-Vậy hả? Thì em ráng tìm cho nó đi, nếu không kịp thì kêu thợ lấy hột xoài cắt theo cỡ hột xoàn đeo đỡ.
Nhỏ nghe xong cười hahahaha. Rồi nường hỏi, “Ủa sao cô thức khuya vậy?”
-Chời, thức dẫn mối mua bán hột xoàn.
(Bởi dị ta nói rời bục giảng hơn 10 năm rồi mà giữa đêm còn bị réo, không phải để học trò xưa hỏi về thơ Tố Hữu mà hỏi về… kích cỡ kim cương cùng bao nhiêu giác cắt, quan trọng hơn, hehehe)
3.
Mở nói mở đi tu, từ bỏ hết mọi chuyện trần gian thế tục, nghĩa là mở bỏ cả công danh sự nghiệp, bỏ luôn cả cái vương miện mở hay tự đội lên đầu.
Nhưng mà, trước khi nhờ người quay phim chụp ảnh cảnh mở cạo đầu xuống tóc, mở làm hết cuộc thông báo này đến thông báo khác, để bá tánh biết rằng thì là… mở đi tu.
Rồi thì hình như mở có đi tu, vì có thấy hình mở với cái đầu trọc lóc, mặc áo vàng, má phấn môi son, mày xâm, tay chuốt, được bà con đưa lên báo với biết bao lời ca tụng.
Rồi thì thôi. Mở tu thì để yên cho mở tu. Tu mà. Tịnh tâm, tịnh tiếng, tịnh khẩu.
Đôi lúc thoảng có nghe ai nhắc tên mở, mình cũng nghĩ công nhận mở hay đó chứ, nói vậy mà cũng tu thiệt!
Thế nhưng sáng nay, vừa vô chỗ làm, thấy 1 đồng nghiệp ôm 1 tờ báo đọc say sưa, lát sau hỏi, “Chị biết người nào là hoa hậu … không?” – Biết, bà đó đi tu rồi mà. – Dạ, thì em đọc đây mới biết.
Lát sau, tự dưng nghe bạn đồng nghiệp nói một cách ngỡ ngàng, “chời ơi, đọc bài thấy bà này mắc cười quá nên ráng đọc cho hết. Nhưng đọc đến cuối cùng mới thấy đúng là hết ý kiến.”
-Sao vậy?
-Thì đây là bài “cậy đăng có trả tiền”, ghi rõ ràng nè chị!
Hahahahaha, tu ơi là tu. Thôi thì mợ về đi bán mỹ phẩm lại, để dành tiền mua vương miện đeo chơi có lý hơn, chứ tu chi mà còn bon chen đưa tiền kêu người phỏng vấn lăng xê mình để lên báo cho chúng sinh đừng quên chi vậy chời!
1. Bánh ít đi bánh quy lại
2. Không thầy đố mày làm nên
3. Tu là cõi phúc, ….
LikeLiked by 3 people
Tu là cõi phúc, tình là cõi mơ 🙂
LikeLike
thà là bá đaọ như cô giáo đi hen để không hát bài “Lầm”, chơ khoàc cái áo lam , cạo đầu trọc , lại làm cho thiên hạ không biết đường mô mà lần 😦 .Thiệt là, ở chốn dương gian không thể hiêủ
LikeLiked by 6 people
Con mẹ Bích Liên tửng quá, sao chùa không ai la rầy gì hết? Đâu phải đi tu rồi làm gì làm không ai dám nói, vì sợ bị bắt lổi chửi ni cô? Cái sai mả được dung túng, thành ra làm tới, nhờ cái áo tràng làm áo giáp miển nhiểm, mẹ làm một công hai ba thứ lợi, vừa thỏa mãn việc muốn đi tu, vừa được nổi tiếng và vừa được lợi cho thương hiệu do người thân làm kiếm tiền.
Nếu mình không nói ra phản đối thì cái weirdo nó vẩn tồn tại và phát triển. Giống như ỉa trong quần mà cứ mắc cở bụm bụm mà không chịu thay quần tắm rữa nhanh chóng cho sạch sẻ.
Bà này làm mệt mỏi cho nhà chùa nhiều hơn là đóng góp gì tích cực cho bá tánh, qua cái bệnh tự lăng xê cái muốn làm tu sỉ của mình.
Má này là má mà bị lên án bởi mấy mợ trong blog này vì lông mày, móng tay … trong entry trước right?
LikeLiked by 4 people
Exactly! Từ đầu đã thấy không ổn rồi, giờ lòi đuôi rãng rò!
Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ! 🙂
LikeLiked by 1 person
Phương trượng đâu rồi ?
Thượng bất chính, hạ tắc loạn…
LikeLiked by 1 person
Theo tui học trò hư hỏng vậy tui trách…Thầy( thầy kia chứ không phải thầy 3CB😄)
LikeLike
Những chuyện như vầy cũng là một cái hay: Nó cảnh tỉnh mình khi đứng gần mấy người tu phải coi chừng😄Nhứt là có loại cao tay ấn hơn nữa, bề ngoài nhìn không ra, đứng gần tay phải giữ chặc…bóp tiền😄😃😀
LikeLike
Muốn tu dể, sống cho đúng đời sống tu sỉ đòi hỏi mình phải tìm ra được niềm vui riêng cho mình, cái thỏa mản vượt hẳng lên trên cái hào quang cũa đời sống thường của dân sỉ. Nếu không có được cái khác biệt đó, thì danh hiệu tu sỉ chỉ là một danh hiệu che đậy cái ảo tưởng nguy hiểm có thể làm xấu đi cái hình ảnh về mục đích cao cả của một đời sống dấn thân mà nhiều tu sỉ đi trước đã hy sinh, kỷ luật, giữ gìn từng chút để gầy dựng.
LikeLiked by 3 people
Like.
Hi hi, tui thấy đi tu khó lắm, không phải cứ muốn tu là tu. Tui thấy chỉ có hai: tu hay là không phải…tu.
Có thể tui có lối nhìn cực đoan. Nhưng tui nghĩ, khi tu người ta tu từ trong ra ngoài. ngày họ sống một cuộc sống đầy thú vị: ăn uống đơn giản, ăn mặc không son phấn, ở cũng không cần chăn bông nệm gấm, đi lại không cần xe cộ chi cho nó mệt…
Người thường có thể nhìn cuộc sống người tu sao mà nó vô vị, thiếu thốn. Nhưng biết đâu họ sống giàu hơn mình rất nhiều: nhiều thảnh thơi, ít bận rộn, nhiều khoẻ mạnh ít bịnh tật, nhiều trí tuệ ít ngu muội….?
Tui có muốn đi tu hay không? No. Tui thấy tui sống hĩ, nộ, ái, ố…cũng vui lắm. Tu chi cho mắc công😄😜😎
Ai trong xóm muốn đi tu? Xin bà con lối xóm biết😄😜😎
LikeLiked by 1 person
Có câu nói “Tu đâu không bằng tu nhà/ Thờ cha kính mẹ mới là chân tu”
LikeLiked by 1 person
Like
Tu thân, tề gia…
LikeLike
Đời tu cũng luôn có hỉ nộ ái ố đâu thua gì đời người không tu đâu cha nội. Cái khác là phải đối diện và xử sự sao cho nó không trái ngược với cái vai trò, tôn chỉ cũa người đi tu.
LikeLiked by 2 people
Lắc đầu, ngán ngẩm 🙂
LikeLike
Tại sao lại đi tu?
-Đã đi tu mà còn vươn vấn, kẹt bên trong lẩn bên ngoài thì tu làm khỉ gió gì?
-Có thể là buồn quá, chán quá, kẹt quá…đi tu?
-Có thể không buồn không chán nhưng muốn cuộc đời có ý nghĩa hơn nên…đi tu?
LikeLiked by 1 person
Apple đang họp báo cho biết những sản phẩm mới:
-iphone mới sẽ có kích thước nhỏ hơn, sẽ như iphone 5
-ipad mới sẽ nhỏ hơn ipad pro, kích thước sẽ như ipad air…
LikeLike
Nhỏ rồi lớn, xong lại nhỏ lại ….. customers khó tính thiệt, thay đổi miết. Phone nhỏ giá rẻ hơn để bán cho xứ nghèo cạnh tranh với mấy hãng bên tàu.
Không biết stock nó sẻ lên hay xuống đây? 🙂
LikeLike
Like.
Nhở rồi lớn, lớn rồi nhỏ…lớn, nhỏ, bạc chẳn, bạc cắc, già, trẻ…Ảnh hốt hết😄.
-tui cũng nghỉ là iPhone mới giá rẻ có ý định cạnh tranh với đt TQ ( đt TQ tui chưa xài, nhưng nghe nói mấy cái brand name cũng dữ lắm)
-cái ipad pro của ảnh chắc định tấn công đánh lấy cái thành PC? Trận này chắc sẽ khốc liệt lắm…
– stock của Apple … Thì tui mù tịt…
LikeLike
Còn Samsung mới S7 thì sao? Nó đang on sell mua 1 tăng 1 còn thêm
Accessories: free kit, $25 Costco Cash Card.
Nhưng phải mở 3 phone line, nếu như không cần cancel 1 cũng được.
LikeLike
Tui nghe nói Sam sung s7 tốt lắm: tránh được nước, mặt kiếng cong mềm mại, camera tốt…người ta nói rằng s7 là sự hoàn thiện của s6 hay s5 gì đó…tui chưa xài nên không có kinh nghiệm. Tui đang xài cái iPhone cũ, cái Ipad cũ… Nên quen cái môi trường máy Apple. Cho nên vừa rồi tui có mua cái tablet Sam sung tab A 9.7. Môi trường chạy máy rất khác, tui vẫn còn để đó, học cách xài từ từ, hơi nản😄😎😜
LikeLiked by 1 person
Khủng bố tấn công ở Brussels, Begium: so far ít nhất 30 chết, 230 bị thương.
Nhìn cảnh dân chúng chạy ra khỏi phi trường trong hổn loạn làm suy nghĩ lại những chuyến đi xa rủi gặp chuyện như vầy mình sẽ phản ứng ra sao khi đang ở xứ lạ? May mắn thoát chết, chạy ra khỏi phi trường rồi tìm đường về đại sứ quán Mỹ để họ giúp mình về nhà? Tui ít khi nào tìm hiểu địa chỉ đại sứ quán, nhất là những nước mình chỉ ghé tạm chờ chuyến bay chuyển tiếp. Giờ phải chuẩn bị trước trong trường hợp cần đến.
Càng ngày thấy lanh quanh ở nhà để vợ nhờ mà thấy an toàn hơn.
LikeLiked by 2 people
Thê giới này càng ngày càng ít an toàn…
Câu kết của thầy Lý rất… Chí lý😎
LikeLike
Khủng bố tấn công…
What is going on? Câu chuyện bắt đầu từ đâu, từ hồi nào, lý do gì? Có phải nó bắt đầu từ sau thế chiến 2, 1939-1945? Có phải đây là sự sung đột giữa giá trị phương Tây với phương Đông ?
LikeLiked by 1 person
Không biết rỏ bắt đầu từ thuở nào, nhưng từ ngày 9/11/2001 tui thấy cuộc sống dân Mỹ đã thay đổi. Cuộc chiến chống khủng bố coi bộ khó thắng là vì nó đánh du kích, lâu lâu có 2-3 đứa ôm bom tự sát làm chết người và làm thương tích cả trăm mạng dân thường vô tội.
Không lẽ cả thế giới đành bó tay chịu thua bọn ISIS ? Còn thường dân như mình đến chổ đông người thì cũng cảnh giác dòm đứa nào khả nghi như tay mang một cái găng tay thì tránh xa, đi báo police etc.
LikeLike
9/11/2001
Wow, mới đó mà gần 15 năm!
Vẫn nhớ hôm đó, trên TV là tin tức hình ảnh không tặc đâm phi cơ vào building, người dân chạy tán loạn trên đường phố NY, khói bụi đầy trời. Lúc đó, bụng lo lắm mà mắt cứ dòm chừng trên trời. Lý do là chính quyền đã ra lệnh “tổng kiểm kê” các máy bay, lệnh bắt buộc tât cả máy bay trên không phận đều phải đáp xuống ngay. Chỉ có một chiếc duy nhất không nghe, không xuống, vẫn bay…Cuối cùng nó đâm vào Ngũ Giác Đài…
LikeLiked by 1 person
Thế giới bất an, lòng người bất ổn
LikeLike
= không (an toàn+yên ổn)
Chời ơi, tiệm cà phê, trên xe, phi trường, bất cứ ở đâu trong cái văn minh phương Tây…đều có thể biến thành…sát trường
LikeLike
Khủng bố lộng hành kiểu này nên bản thân tui chưa bao giờ cảm thấy mình có thể mở lòng ra để chấp nhận người TĐ tị nạn nhập cư vào đất nước Hoa Kỳ. Vừa nguôi ngoay thì nó lại dấy lên! Họ là ai mà sao lúc nào cũng muốn giết người? Từ nhỏ họ đâu phải là khủng bố, nhưng khi họ lớn lên thì họ a dua theo những người có tâm tình giết người. Làm sao phân biệt được người nào tốt & xấu? Chỉ cầu cho chính quyền sáng suốt và làm những gì tốt nhất cho người dân thôi! Xin cầu cho nạn nhân trong trận khủng bố hôm nay!
LikeLiked by 1 person