1.
Đi làm việc ngày cuối tuần. Mấy cô ngoài front desk gọi “Xin mời ban biên tập ra phía trước có người cần gặp.”
Sếp Th. kêu tui “Em ra coi có chuyện gì.”
Một ông bác chắc phải ngoài 70, gương mặt hiền khô, nói, “Tôi có chuyện này mà không biết nhờ ai nên đến đâu hỏi thử xem các cô có thể giúp dùm tôi không.”
Chuyện của ông là vầy: ông có một người quen ở Arkansas. Lâu nay, ông gọi liên lạc với người này qua số cell phone của 2 đứa con của người quen đó, nhưng bây giờ họ đổi số phone hết rồi, nên ông không còn biết cách nào liên lạc được hết.
“Nhưng tôi có địa chỉ của chỗ apartment họ ở. Vậy có cách nào giúp tôi tìm được số phone nhà đó không?” Ông hỏi.
Tui nói tui không dám hứa có tìm được không, nhưng tui sẽ thử, chỉ sợ là người ta không còn ở địa chỉ đó thôi.
Ông lúi húi moi từ trong ví ra mảnh giấy nhỏ có ghi tên 2 người, không phải tên họ Việt, và 2 số phone, bên dưới là địa chỉ.
Tui hỏi ông người quen ông tên gì. Ông đọc, rồi nói, “Người này là người Lào.”
Ồ, đồng nghiệp cũ của bác hả? – Tui tò mò vừa ghi vừa hỏi.
“Không, cô ạ. Đó là con dâu của tôi.” Chưa kịp mở miệng tài lanh “muốn tìm con dâu sao bác không hỏi thằng con bác?” thì ông đã nói ngay “Nhưng chúng nó bỏ nhau lâu rồi. Thằng con tôi đã về Cali, có vợ con khác rồi. Tui muốn tìm để gửi cho nó ít tiền, tội nghiệp, nó cũng nghèo.”
Ra là 2 người mà ông vẫn gọi liên lạc trước đây là cháu nội ông. “Nó đẻ cho tôi đến 4 đứa cháu lận. Nhưng thằng con tôi bỏ đi rồi. Khoảng hơn 1 năm trước tôi vẫn còn gọi nói chuyện được với tụi nó, rồi nó đổi số, tôi gọi hoài không được mà không biết làm sao.”
“Tết rồi không tìm được để gửi cho chúng ít tiền, tôi thấy áy náy quá.” Ông tâm sự, mặt buồn so.
Dò theo địa chỉ ông cho, tui biết đó là một apartment ở Fort Smith, AR. Số điện thoại nhà đó không được public, cũng không chắc con dâu ông còn ở đó hay không. Chỉ còn cách chờ thứ Hai gọi đến cho người quản lý rồi kể lể thử xem họ có giúp tìm xem chủ nhà có phải là người đó không, rồi xin số phone cho ông bố chồng quá là tình cảm đó.
2.
Cách đây mấy ngày, tui ngồi đọc lại một entry tui viết trên blog cách đây cũng phải 3 năm.
Thật tình, tui đã mang một thái độ rất hăm hở khi đi tìm lại entry này, với mục đích chứng minh cho một câu chuyện mình đang nói tới.
Entry đó dẫn dắt nhiều câu chuyện nhỏ liên quan đến chủ đề mà tui muốn nói.
Và tui đã phải đọc đi đọc lại một trong những điều tui đưa ra dẫn chứng.
Đọc xong, cảm thấy hình như mình đã có phần cay nghiệt trong suy nghĩ khi nhận xét về hiện tượng mình chứng kiến. Bần thần cả một buổi. Kéo dài theo một nỗi gì như ăn năn…
Ra là, cùng một hiện tượng, nhưng cách mình nhìn, nhận xét, đánh giá thay đổi theo thời gian và kinh nghiệm sống, cùng những trải nghiệm mình có trong đời.
Đã từng nói với chính mình rằng mỗi người đều có những lý do cho việc làm của họ. mình không là họ nên có thể chẳng thể nào thấu hiểu hết mọi điều. Thế nên, khi có cơ hội được nghe, được giải thích, thì hãy biết lắng nghe và thấu hiểu.
Tập buông bỏ. Hãy buông bỏ.
Nghĩ vậy, tui cảm thấy điều mà trước đây mình từng uất ức 10, giờ chỉ còn một nửa. Cũng là nhẹ nhàng, cho chính mình.
3.
Trưa nay đi trên xe, nghe lại bài hát này, như một định nghĩa về tình yêu – cho ngày Tình Nhân đang đến.
Tình yêu không có chỗ cho những so đo, toan tính.
Tình yêu không có chỗ cho tị nạnh, sân si
“Yêu – là cho đi cuộc đời mà chỉ mong lấy lại nụ cười” – 1 câu trong 1 bài hát được 1 cô bạn cùng lớp đại học hát cho nghe và nhớ mãi đến bây giờ.
Một cách đơn giản hơn: Yêu em, vì đó chính là em!
“Không cần biết em là ai,
Không cần biết em từ đâu.
Không cần biết em ngày sau,
Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng.
Ta yêu em qua Đông tàn ngày tận.
Yêu em như yêu vùng trời mênh mông.
Không cần biết đêm dài sâu,
Không cần biết bao gầy hao.
Ta ngồi đếm tên thời gian,
Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi,
Như xa xôi nay quay về gần gũi.
Yêu em khi chỉ biết đó là em.
Để rồi từ đó, ta yêu em không ngại ngần.
Để rồi từ đó trong bước chân nghe gần hơn.
Một ngày lại đến trái tim ta dại buồn,
Rồi từng chiều lên mang nỗi buồn vô biên.
Cho dù biết em rồi đi, cho dù biết không chờ chi.
Nhưng lòng vẫn nghe cuồng si,
Nghe trong ta quên đi lòng sầu hận.
Ta yêu em chưa bao giờ một lần…
Yêu em vì chỉ biết đó là em
Không cần biết đêm dài sâu,
Không cần biết bao gầy hao.
Ta ngồi đếm tên thời gian,
Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi,
Như xa xôi nay quay về gần gũi.
Yêu em khi chỉ biết đó là em.
Ông bà, cha mẹ lớn tuổi lúc nào cũng thương con cháu mình, nhứt là những ngày Tết đến với bất cứ hoàn cảnh nào. Đúng là Ông Già Ba Tri.
Cảm ơn cô N/L đã giúp đỡ Ông Già đó.
LikeLiked by 2 people
Tuy là làm “thêm việc” ngoài phận sự của mình, nhưng qua việc làm này cho thấy sự tín nhiệm của độc giả dành cho báo NV! Thôi NL ráng giúp dùm, để thêm đức lại cho con cháu! Have a nice day! 🙂
LikeLiked by 3 people
Nếu mà có bà Nội, bà Ngoại Việt thì chắc xin 1 vài đứa về nuôi rồi!
LikeLike
Uy tín của tờ báo và nhà báo nằm ở chỗ này : độc giả đến nhờ giúp những việc từ nhỏ đến lớn . Dàn tiếp khách NV lịch sự,vui vẻ và chuyên nghiệp . Nhân viên tòa soạn không vắng tiếng cười . Làm việc chung , chia sẻ vui buồn , ăn uống chung v . v … tạo nên không khí gia đình nên NV luôn là địa chỉ tìm đến của người Việt . Happy Valentine NV và cô giáo/nhà báo Ngọc Lan
LikeLiked by 5 people
#3. Ố ồ, yêu mà không cần biết em là ai, từ đâu tới, và dù “biết em rồi đi, không chờ chi,” mà vẫn yêu “không ngại ngần,” yêu dại cuồng thì quá … phóng túng. 😀 Yêu lớ quớ kiểu này sớm muộn gì thì cũng bị cảnh sát tóm vì cái tội yêu bừa bãi mà không chừng còn dính dzô căn bịnh thế kỷ nữa chớ chẳng chơi. 😆
Cứ tưởng tượng mợ ca sĩ nào hát bài này mà còn ấm ớ đổi “em” thành “anh” thì chắc chết dở. Hahaha.
Nói chơi chớ giai điệu bản nhạc du dương và giọng hát trầm ấm của QD nghe thấy phê, nhưng “em” trong bản nhạc này không phải bằng xương bằng thịt mà là “em” trong trí tưởng tượng nên nhạc hết thì cảm xúc cũng không trụ được lâu. “Em” ở đây khá mơ hồ và tình yêu dành cho “em” quá bát ngát, mông lung, cuồng nhiệt, mù quáng, bất chấp, cho ta cảm giác không đời thường.
Tui thích cách nói “yêu” trong bài hát My Valentine của Paul McCartney hơn. Ổng đợi tình yêu đến, và nàng của ổng đã đến. Ổng yêu bả cả đời, yêu từng ngày, vì bả cho ổng cảm giác hạnh phúc (She makes me certain that I can fly). Simple, down to earth, và rất gần gũi, bình dị:
What if it rained? We didn’t care
She said that someday soon the sun was gonna shine
And she was right
This love of mine. My valentine
As days and nights would pass me by
I tell myself that I was waiting for a sign
Then she appeared
A love so fine. My valentine
And I will love her, for life
And I will never let a day go by
Without remembering the reasons why
She makes me certain that I can fly
.
.
.
Happy Valentine’s Day
LikeLiked by 3 people
Hehe, ông Trùm phân tích nhạc hay ghê, nghe xong muốn đi tìm bác sĩ da liễu liền 🙂
Mà ông nói đúng. “Vì đó là em” là tình yêu được nhìn ở góc độ yêu là bất chấp, khg toan tính… mà cái gì khg tính thì… được ăn cả, ngã về không 🙂
Cám ơn bài hát My Valentine ông mang đến cho mọi người ngày hôm nay 😉
LikeLiked by 2 people
“Hehe, ông Trùm phân tích nhạc hay ghê, nghe xong muốn đi tìm bác sĩ da liễu liền 🙂”……hahaha.
Tui cũng thích bản nhạc này, nhưng từ nay nghe bản này thì hết còn lãng mạn và sẽ bị ám ảnh về cái hậu quả yêu bất chấp 🙂
Tui sống thực tế. Yêu thì phải cần biết em là ai, yêu là phải cần biết em từ đâu. Cứ nhắm mắt yêu cuồng như lời nhạc thì dao phay bay vèo vèo à 🙂
LikeLiked by 4 people
Suy ra là lão Trùm Sò đã góp phần làm cho bài hát kia mất đi… 2 thính giả 🙂
LikeLike
HAPPY VALENTINE’S DAY
LikeLiked by 2 people
May today and the rest of your life be always your Valentine’s.
LikeLiked by 2 people
Valentine.
Anh tặng em một cánh hồng cho ngày Valentine của chúng mình
Anh tặng em một thoáng suy tư vể những gì hai ta đã gặp
Anh tặng em nụ hôn xin lỗi
Về điều đã làm em buồn bã
Đã làm em thở dài. MAC LAM.
LikeLike
Ông Mặc Lâm làm thơ “tạ tội” 🙂
LikeLiked by 1 person
“Anh tặng em nụ hôn xin lỗi”
Không hiểu nụ hôn xin lỗi là gì.
Câu này nghe lạ lạ. Tặng nụ hôn đầu đời, nụ hôn đầm thấm thì có nghe qua. Làm lỗi mà còn đứng gần rồi mắt lìm dim chu chu cái mỏ nói để “Anh tặng em nụ hôn xin lỗi”. Mở mắt ra hai con mắt bị bằm, cái mỏ dính máu, lỗ mũi ăn trầu cái đầu xĩa thuốc, cái trán có thêm cục mù u 😆
LikeLiked by 4 people
Anh tặng em nụ hôn xin lỗi
Về điều đã làm em buồn bã
Đã làm em thở dài. Co khi nao minh lam nguoi minh yeu: Buon ba tho dai trong dem thau?
LikeLike
Vậy thì khi “hôn xin lỗi” nhớ mở mắt và mang giày sẵn nghe thầy Lý, hahaha
LikeLiked by 1 person
HAPPY VALENTINE’S DAY…
Where: Trên trái đất này
When: giờ này
Who: tui, anh, chi, mọi người…
Nếu không có tình yêu (love, caring, đa dạng, nhiều thể loại…chứ không nhất thiết là gì…!) thì…chúng ta đang làm gì? Tại sao?
LikeLiked by 1 person
Đi ngủ. Hết chuyện.
🙂
LikeLike
Happy Valentine’s to All! 🙂
LikeLiked by 4 people
Happy Valentines to All!❤️👍Cheers
LikeLiked by 1 person