Tháng Mười rồi.
Đêm xuống nhanh hơn. Ngày ngắn lại. Cho tối dài thêm.
Tháng Mười, trên đất Mỹ, với tui, là tháng có nhiều điều để nhớ.
Nhớ nhất là nhớ cảm giác của một tháng mà khí trời buồn không tả nỗi. Hôm nào rời tòa soạn trễ, bước ra không còn thấy ánh sáng, gió se se lạnh, là lại nhớ đến Tháng Mười đầu tiên nơi đây. Nhớ đến cảm giác lẻ loi, cô đơn, một mình lùi lũi co người trong áo ấm, một tay thọc vào túi, một tay cầm giỏ đồ nghề, từ nơi làm việc lội bộ sang trường ABC học nail.
Nhớ những đêm Tháng Mười, quanh quẩn ở những lớp học đêm cho các môn Acct nơi trường Golden West, cũng vời vợi những nỗi nhớ niềm thương về một nơi mình vừa rời khỏi.
Tháng Mười, cũng là tháng tui có nhiều chuyến đi xa.
Tháng Mười là tháng lần đầu tiên tui đi xa… trong nước Mỹ. Đi Rhode Island. Gặp một vị thuyền trưởng từng cứu một chiếc tàu của các thuyền nhân Việt Nam. (Viết đến đây, tui mới nhớ và đi tìm đọc lại bài này, lại nhớ kỷ niệm đau thương trong đêm ngồi viết bài để gửi về cho sếp :p)
Bài báo mang tên “29 năm, hoàn tất một hành trình” ( mọi người dành ra chút thời gian đọc đi, hay lắm á :p )
Tháng Mười cũng là tháng mà lần đầu tui đặt chân đến Washington DC, để được nhìn thấy những gì từng nghe qua sách vở, thấy Nhà Trắng, thấy Tháp Bút Chì, thấy Nhà tưởng niệm Tổng Thống Thomas Jefferson, Nhà tưởng niệm Tổng Thống Abraham Lincoln, thấy Đài tưởng niệm Chiến tranh Việt Nam, thấy dòng sông Potomac, thấy Lầu Năm Góc,… và thấy cả… anh M&M 🙂
Tháng Mười, cũng là tháng mà lần đầu tui đặt chân đến Florida, cực Nam nước Mỹ, để thấy được người Việt trồng rau làm vườn là như thế nào, để thấy cái cực của nghề nông đeo bám người nông dân từ Việt sang Mỹ ra sao, và thấy cả lần thứ… n Mr. Dở Hơi 🙂
Tháng Mười, cũng là tháng lần đầu tui làm khách nơi tiệm bánh của nàng Xi-Cu-La ở Houston sau khi miệt mài chui vô các chuồng gà tận những nơi đèo heo huốc gió ở Centerville, ở Marquez thuộc Leon County để xem vì sao người ta lại chịu bỏ phố về quê nuôi gà.
Tháng Mười năm nay, sẽ là lần đầu đến New York, sẽ là lần đầu biết mặt chị Bình, là lần đầu cùng các còm sĩ làm một tour họp còm xuyên tiểu bang (giờ này ai có muốn tháp tùng vẫn còn kịp nha, không là sẽ tiếccccccc lắm luôn đó 🙂
Dân chơi “cầu 3 cẳng” không hẹn mà hội ngộ tại thủ đô tháng 10, 2013 🙂
Tháng Mười bây giờ, không còn nguyên vẹn nỗi thảng thốt, như một cái gì vụt mất trong tay, như nhiều năm trước nữa.
Nhưng Tháng Mười, vẫn có nỗi gì đó chông chênh trong buổi chuyển giao của trời đất…
Đêm tháng năm chưa nằm mà sáng, ngày tháng mười chưa cười đã tối.
LikeLiked by 3 people
Vậy canh trời vừa sụp tối là mình đi nằm liền được hông! 😀
LikeLiked by 1 person
Muốn cù lét Hến dễ sợ. :-))
LikeLiked by 1 person
Cuối tháng 10 còn có ngày Halloween nữa đó!
Chúc mọi người 1 tuần mới đi làm vui vẻ! 🙂
LikeLiked by 1 person
Như vậy chắc mình thấy được bà con sữa soạn há ! AL có dịp thấy Halloween ở Mỹ cách đây cũng hơn 20 năm rồi đó : bên Europe nay có Halloween là nhờ có Disneyland mang quà Paris và từ đó trở thành commercial activity nhưng không rộn ràng như Mỹ được
LikeLiked by 3 people
Em không thích ma nên chưa bao giờ hóa trang cho H.! 🙂
LikeLike
Hãng em đang làm, hồi xưa, đến ngày Halloween thường có pot luck rồi ai muốn mặc đồ hóa trang gì thì mặc. Có bà Mỹ trắng kia mặc đồ chải tóc y chang như Marilyn Monroe, đẹp thiệt đẹp, làm mấy ông làm chung nhìn lé mắt hết trơn, phải công nhận! hehehe!
Bởi vậy bây giờ nếu ai có vô hãng em mà thấy sao ông nào ông nấy lé xẹ hết ráo là biết tại sao rồi á! 😛
LikeLiked by 1 person
Chắc chắn chị sẽ được thấy, em bảo đảm. Hóa trang như Elvis Presley hay Jedi trong Star Wars thì còn khó tìm, chứ mà hóa trang giống …khủng bố thì chị chỉ cần quay sang bên hông là thấy ổng liền à! 😀
LikeLiked by 1 person
Tháng 10 đối với tui luôn luôn là một tháng rất quan trọng:
Thứ một: tháng 10 có ngày sinh nhựt của ông chồng tui. Lý do tui phải ráng nhớ là tại vì tui hay lộn ngày sanh của ổng với ngày sanh của thằng bồ cũ từ thuở xa xửa xa xưa có mẹ bán dưa mới là chết tía tui đó chớ! Thiệt tình! Phải chi hồi đó quen một thằng sanh ngày đầu tháng rồi một ông sanh ngày cuối tháng thì đâu có khổ như bây giờ! 😀
À, nhắc tới mới nhớ, để hỏi coi hai thằng con tui thích ăn bánh gì để còn đi mua bánh sinh nhựt cho ba nó! hehehe!
Thứ hai: tháng 10 chưa cười đã tối, bởi dị cho nên sáng mở mắt ra là tui cười liền lập tức, cười mình ên vậy á, cười để hông thôi trời tối hù tự nhiên nhăng răng cười mất công ông chồng tui ổng sợ! 😛
Thứ ba: tháng 10 có ngày lễ Columbus Day. Một ngày lễ được nghỉ, mà lại không được ăn lương mới là đáng hận, bởi vậy tui ghét ghét ghét ghét cái hãng của tui dễ sợ, thử hỏi có hãng nào hiếp người quá đáng như vậy hông, đúng là đồ, đồ, đồ cà chớn! hừ!
Thứ tư: tháng 10 làm tui nhớ đến …cách mạng tháng mười nga! 😛 😀 🙂
Thôi tui dìa nấu cơm, ngồi đây nữa chắc tui kể đến …chủ nhật luôn quá! heheheh!
LikeLiked by 1 person
. Lý do tụi phải ráng nhớ là tại vì túi hay lộn ngày sanh của ổng với ngày sanh của thằng bồ cũ từ thuở xa xửa xa xưa có mẹ bán dưa mới là chết tía tui đó chớ! Thiệt tình! Phải chị hồi đó quen một thằng sanh ngày đầu tháng rồi một ông sanh ngày cuối tháng thì đâu có khổ như bây giờ! : Chời Chời! Tới bây giờ mà chưa quên ngày sanh thằng Bố Củ sao ?
LikeLike
Kể sao nghe vậy đi mà, cứ coi như năm phần trăm câu chuyện là sự thật, phần còn lại mang là tính chất hư cấu! 😛
LikeLiked by 2 people
Ha ha
Tháng 10: nhơ CMT 10 Nga… Vậy là ngoài vụ phải nhớ sinh nhựt Rồng, nhớ lộn bồ cũ, còn nhớ tới anh Lê nin😄😄😄
LikeLiked by 2 people
Hồi xưa trong xóm có ông đó đầu ổng láng o, láng như sư cọ, ai cũng kêu ổng là ông Lê nin, nhìn cũng giống lắm á, chỉ khác là ổng không làm cách mạng mà ổng phụ vợ ổng bán hột vịt lộn! Hehehe
LikeLiked by 1 person
Có phải tiệm có cái bản hiệu màu đỏ, giữa có hình hột vịt lộn 😜😎😄
LikeLiked by 1 person
Cái đó là Hột vịt lộn Long an, còn tiệm của ông này hình như là Hột vịt lộn Lê nin thì phải! 😀 😀 😀
LikeLike
Con cũng kêu bằng thằng, bồ cũ cũng nhè chữ thằng mà kêu. Bà bán dưa mà kêu là con mẹ, rồi ông bán thịt kêu bằng cái gì ?
hehhehe chưa thấy cái vụ nào tếu hơn cái vụ mừng tuổi chồng mà hỏi con thích ăn bánh gì mới mua ! Lỡ tụi nó thích bánh… xe chắc cũng dám mua bánh xe mug72 sinh nhật cho LCT lắm à ! hehhehe
LikeLiked by 1 person
mug72 = mừng
LikeLike
Thì lúc đó còn nhỏ, cỡ bằng thằng con tui bây giờ, không kêu…’thằng’ thì kêu là cái gì! heheheh!
Còn vụ ‘mẹ bán dưa’ là hồi nhỏ tui ưa nghe mấy đứa con nít nói ‘ngày xửa ngày xưa có mẹ bán dưa mẻ cưa cái cẳng mẻ nắn cục bột mẻ lột miếng da mẻ ca vọng cổ mẻ mổ con cá mẻ đá trái banh mẻ sanh thằng nhỏ…’, chứ tui có bao giờ kêu ai là ‘con mẹ’ đâu trời! Còn ông bán thịt thì kêu là….thằng cha bán thịt! 😀
LikeLiked by 2 people
Bài báo đó tui đọc lâu rồi. Nhưng vẫn cám ơn NL thêm lần nữa vì có NL nên chúng tui, những người độc thiệt hỏng phải độc giả, biết thêm về những tấm lòng vàng của những người thii ân bất cầu báo. Bài báo đó rất hay, không cần phải nói thêm là ” hay lắm á ” nữa. 🙂
Nhìn hình 4 trự khoanh tay kênh xì bo ở thủ đô 2 năm về trước,tếu dễ sợ hehhehe. Hy vọng vài tuần nữa cũng sẽ có tấm hình y chang như vậy, nha thầy Lý !
LikeLiked by 3 people
@Ốc: wow, mới đó mà gần 2 năm rồi. Nhớ cuộc không hẹn mà gặp, còm sĩ đi lang thang đụng cốp cốp ở DC chuyến đó vui. Rất tiếc là dân chơi cầu ba cẳng giờ chỉ còn 2, tính tới tính lui một cẳng bị gảy rồi……hehehe. Năm nay chắc là TL đi không được. Mọi người đi chơi vui nha.
LikeLiked by 3 people
Thấy hình Tứ Trụ, đẹp đẽ, trẻ trung, khỏe mạnh thấy mà bắt ham !!! Ước gì mình được trẻ lại như vậy?
LikeLiked by 1 person
Bài báo ’29 năm, hoàn tất một hành trình’ hay và cảm động quá hén!
Đọc xong bài báo đó mới thấy tấm danh thiếp đôi khi quan trọng dễ sợ hén, để bữa nào tui in vài chục tấm phát cho còm sĩ mỗi người vài tấm, để khi nào có muốn gởi quà cáp gì cho tui thì có sẵn tên tuổi địa chỉ, mất tấm này còn tấm khác, khỏi phải sợ lạc mất rồi phải chờ đến 29 năm sau! heheheh!
LikeLiked by 1 person
Trải qua mấy cuộc bể dâu bây giờ chỉ còn mình Hến là viết còm tửng kiểu này thôi. Quá dữ … quá dữ … 😆
LikeLiked by 2 people
Like
Trải qua mấy cuộc bể dâu
Đoc còm cổ viết mà quậy quá chời…
LikeLike
Vậy mấy người kia đâu hết rồi! 😀
LikeLiked by 1 person
Làm thợ lặn! 🙂
LikeLike
“làm thợ lặn!” là cách nói điệu đàng của chị Bidong, chứ nói kiểu của tui là “chết hết rồi!”, hehehe
LikeLiked by 1 person
Trù ẻo hoài há! 🙂
LikeLike
Sắp tới Halloween, thế nào cũng ‘sống’ lại à! 😀
LikeLike
Mấy nguời kia bị Hến lấy hết chữ viết rồi! Hahaha!
LikeLiked by 1 person
Dám “khiêu chiến” há! 🙂
LikeLike
Thiệt vậy hả ta! Hehehehe!
Ai biểu không chịu cất kỹ chi! 😀
LikeLike
Chưa chết! khà khà, chỉ có điều muốn gom chữ lại mà gom không được, híc! thôi thì chờ có ai hú đi ăn thì đi vậy, hé hé
LikeLiked by 3 people
Đi họp còm xuyên bang kìa chú! 🙂
LikeLike
Hô nô, chưa chết đâu, còn đâu đó!. Mấy tháng sắp tới những ngày lễ lớn bộn rộn đi làm kiếm tiền sắm quà Giáng Sinh và Tết.
LikeLike
Nhìn cái đài tưởng niệm Tổng Thống Washington (Washington Monument, người Việt vùng DC gọi là cây viết chì) trong hình, tui nhớ tới một chuyện dzui. Số là 2 năm trước, lúc NL qua DC lần đầu, khi đứng phía ngoài toà Bạch Ốc chụp hình cho NL với cây viết chì phía sau, tui nói với NL và cụ Ốc là tiếc quá, cây viết chì đang trong giai đoạn sửa chữa, có sườn sắt bao bọc chung quanh, nên không được đẹp. Nghe vậy, NL mới kêu lên, “dzậy mà mấy bữa nay tui cứ tưởng cái tháp này có sườn sắt như dzậy!” làm tui cười quá chừng. Cái cô giáo này, thiệt là …quê hết chỗ nói! 🙂
À, ACE nào qua DC mùa này sẽ thấy sườn sắt bao chung quanh vòm của toà nhà Quốc Hội (Capitol Dome). Đó là vì người ta đang tu bổ, chứ đừng có tưởng Capitol là như vậy nha. 🙂 Còn nữa, một hệ thống thoát nước đang được thiết lập trên bãi cỏ giữa cây viết chì và Quốc Hội (National Mall), nên trông rất messy. Phải nói, chứ không, khách phương xa lại chê thủ đô gì mà trông xấu quá! 🙂
LikeLiked by 1 person
hehehe, thì nhà quê lên tỉnh mà, lên rồi giờ vẫn quê, hahaha
anh M&M làm sao mà hết chỗ này đến chỗ kia phải sửa hoài vậy hén 🙂
LikeLike
Cái gì cũ thì phải hư, chứ tui có leo trèo gì đâu mà đổ thừa tui vậy hén.
LikeLiked by 1 person
Ai biết, nghe đồn hồi đó có hai người nào đó, không mua vé vô được đâu đó nên ngồi biểu tình phá phách ở chỗ nào đó, rồi người ta thương tình cho vô đó, hahaha
LikeLiked by 2 people
Không nói trước, mai mốt cũng có mấy “mụ” sẽ chê bai thủ đô nữa! 🙂
LikeLiked by 1 person
Mấy người trẻ này nhớ dai, dài hay thiệt!
LikeLike
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=215508&zoneid=1
LikeLike