22 năm trước, ngày này, nàng thập thò chờ chàng đến rước “dìa” dinh, nàng mừng 🙂
Ngày này, sau 22 năm, nàng ngồi nhớ chuyện đời xưa, chờ xem có ai cuỗm chàng đi, nàng mừng 🙂
Nếu tính theo tuổi của Mỹ, ngày xuất giá theo chồng, nàng chỉ tròn đôi mươi (thế nên đến giờ lâu lâu lại nghe mấy sếp nàng “chì chiết”: Đồ thứ con nít quỷ! hahaha). Nếu trong số hiếm hoi những cô dâu thời nay không hề bước đến tiệm làm đầu, không nhờ người trang điểm, không móng xanh móng đỏ móng hồng trong ngày đám cưới thì phải kể tới tên nàng 🙂
Nàng đám cưới trong lúc còn đang là sinh viên năm thứ 3. Nàng đám cưới trong lúc cả gia đình đã có ngày lên máy bay xuất cảnh. Cho nên, nàng cùng chàng tự đứng ra chạy lo mọi thứ, từ đặt tiệc nhà hàng, in thiệp cưới, mời khách khứa, chuẩn bị mâm quả…
Ở tuổi 20, tình yêu là thứ đẹp nhất trên đời, nên nàng bất chấp tất cả, chấp luôn cả… ông thầy bói 🙂 Không coi thầy coi bà gì hết, nàng theo đúng lời ba nàng dặn “cứ lựa ngày thứ bảy chủ nhật, tránh những ngày người ta kiêng kỵ như mùng 5, 14, 23, còn lại thì tiện cho mình là được”. Trong tinh thần đó, nàng cùng chàng tung tăng đi đặt thiệp cưới.
Vài ngày sau lên danh sách khách mời, Á, đông hơn số bàn đã đặt nhà hàng (à, mà nói là nhà hàng cho soang, chứ đó là Nhà Bảo Tàng Phụ Nữ Nam Bộ, họ cho thuê chỗ làm đám cưới rẻ hơn nhà hàng) Chạy lên nhà hàng đặt thêm bàn thì họ bảo ngày đó họ không thể kê thêm bàn, vì nhiều đám đã đặt rồi.
Hu hu hu, làm sao bây giờ? À à, dễ mà, thì đổi ngày. Đổi cái rụp thành ngày 11 tháng 4. Chết cha, thiệp cưới in rồi. Làm sao? Thì đi in lại 🙂
Ngoài cái áo dài đỏ thêu đồng tiền, chắc phải mướn thêm cái s0a-rê mặc cho điệu đà tí. Thế là chạy ngang cái tiệm gần ngã tư Minh Phụng, thấy có tiệm áo cưới tấp vô. Tiệm bình dân, áo cho thuê rẻ không thể rẻ hơn, thế là mướn 2 cái, 1 cái xanh 1 cái trắng. Chàng không mặc soa-rê thì mướn cho chàng bộ đồ veston vậy, hehehe.
Trang điểm cô dâu thì sao? Nàng có học quẹt quẹt vẽ vẽ trên mặt được 1 vài khóa, thì thôi, tự xử. Còn tóc? Có nhỏ em cũng biết cắt cắt bới bới, thì thôi, đưa đầu cho nó túm lên. Cũng xong. Nhìn cũng giống cô dâu mà 🙂
Rồi thì đến giờ, chàng cũng cưỡi ngựa, ồ không, cũng ngồi trên xe cho người ta chở tới để bóc nàng đi.
Nàng cũng cười cười dịu dàng, cũng mắt chớp chớp e lẹ, khép nép leo lên xe. Ngồi bên nhau trong xe hoa, mắt nàng đắm đuối nhìn chàng chưa được 3 phút thì nó bắt đầu đờ ra, và nàng bắt đầu… ói!
Hahahaha, không biết có cô dâu nào thê thảm như vậy không. Nàng ói như trúng thực. Ói xanh mặt xanh mày. Ấy thế mà, khi nàng ngẩng lên, nhìn ra cửa sổ, trông thấy anh chụp hình đang chạy theo, giơ máy để chụp cảnh nàng ngồi trong xe, bên chàng. Thế là nàng toét miệng cười ngay, như chưa từng bị ói! Nàng cười xinh như mộng để có được pô hình, rồi nàng thụp xuống… ói tiếp 🙂
Nàng làm như vậy từ nhà nàng qua nhà chàng, từ nhà chàng đến nhà hàng, từ nhà hàng về lại nhà chàng. Nhưng nàng được cái tính rất ư là dễ thương, hehehe, bởi như đã nói, chỉ cần bước ra khỏi xe, là mặt nàng rạng rỡ như… đi lấy chồng, ngoại trừ chàng phải chứng kiến những gì trong xe, còn lại đố ai biết nàng vừa vật vã với cơn say xe ra làm sao 🙂
Và cũng có lẽ, không có mấy chàng và nàng, ngay sau tiệc cưới của mình, lại đói meo râu. Thế là, sau khi cởi bỏ hết soa-rê, veston, khoác lên người quần jeans áo thun, chàng lấy xe honda chở nàng ra ăn bún bò viên trên lề đường Võ Văn Tần, coi như bữa ăn đầu tiên của đôi vợ chồng mới 🙂
Con nhóc Ti vừa ngoe nguẩy ra hỏi “Vậy là ba mẹ cưới nhau bao nhiêu năm rồi?” – 22 năm – “Ừm, sao già dữ vậy” Nó nói thề rồi ngoe nguẩy đi vô phòng.
Ừm, 22 năm, cộng với cái hai chục có sẵn hồi xưa, thành ra 42. Đúng là sức chịu đựng của nàng thật là vô địch, hehehe
Tui phải khen nàng giỏi, còn chàng thì là… quá giỏi. Bởi sau 22 năm từ ngày nàng quy y, ý quên, vu quy, thầy bói phán rằng số chàng và nàng không chỉ rơi vào tứ hành xung, mà lại còn là bát san tuyệt mạng – vậy mà chẳng có ai thèm chết, cũng chẳng ai thèm bỏ đi, thiệt là tình 🙂
Chúc mừng , chúc mừng ( vài năm nữa là lễ bạc đấy)
Thui lỡ , mần thêm mấy lần của
22 năm nữa đi ,cũng lẹ lắm.
Đàn ông xứ Mỹ cũng biết tính toán, không bao giờ mang 3 đổi 1 đâu, nên đừng có mơ
Kkkkk
LikeLiked by 2 people
Thịêt tình là tình..Bravo !
LikeLiked by 2 people
Buồn cười hen. Ai mà hạnh phúc biết mấy, thương chồng nhiều biết mấy cũng có lúc muốn giũ cho rơi ông chồng vì hầu hoài mệt quá.
LikeLiked by 1 person
Hahaha, “giũ cho rơi”? Làm như tụi tui là rận vậy trời. 😆
LikeLiked by 1 person
Rận thì hơi quá, rệp thì đúng đúng hơn! Hahaha
LikeLiked by 1 person
Bà Tám chắc phải 8 dữ lắm mới lấy tên này hén? Mà sao chỉ mới 8 có 1 lần! Mà nếu không phải 8 nhiều thì gia đình cũng phải đông ACE lắm hé, giống như tui! Welcome Bà Tám đến với NL’s blog! 🙂
LikeLiked by 1 person
Cũng tám nhưng không nhiều lắm hay dữ lắm. Đúng là gia đình đông và tôi là người thứ tám 🙂 Bidong đã từng đến Bidong hả? Tui cũng dzị.
LikeLike
Khi nghe cô dâu … Ói, trường phái Xóm nhà lá sẽ bàn ra tán vô, tìm lửa , tìm khói :))
LikeLiked by 4 people
Like
LikeLike
Chúc tình yêu của chàng và nàng sẽ mãi đẹp như tình yêu tuổi đôi mươi.
Con tui 20 tuổi mà đòi làm đám cứới là tui pháng ngay “con nít mà cứới hỏi gì”. heheheh
LikeLiked by 2 people
Nhưng đây là con nít quỷ👿😇😜😍😎
LikeLiked by 1 person
Hahaha!
LikeLike
Chúc mừng, chúc mừng cô dâu, chú rể có tuổi
LikeLike
Chúc mừng đôi uyên ương được trăm năm hạnh phút, nhiều may mắn🎎💖💖
LikeLike
Phút = phúc
Sorry nha, đôi uyên ương😛
LikeLike
Tếu !! Đám cưới nghèo (Đám cưới nhà binh) Đẹp đôi. Đi lễ chùa đầu năm. Chức bình an.
LikeLike
Ah, thì ra bởi vậy hôm trước “chàng ” viết thư ” Gửi Em Yêu” ? J/k…
Chúc mừng ngày kỷ niệm và chúc bên nhau vui mãi vui hoài 💏 💞 💞
LikeLike
Chúc mừng cô & dượng giáo! Thêm nhiều nhiều 22 năm nữa nha! Chúc luôn giữ mãi tình yêu như ngày đầu quen nhau! 🙂
Đừng nói là con nít quỷ nghe chói tai lắm, đó chẳng qua là “tuổi trẻ tài cao” đó thôi! 😛
LikeLiked by 1 person
Like
LikeLike
Hai chục mà còn bị kêu ‘quỷ’, vậy mấy cô ‘lấy chồng từ thuở mười ba’ không biết bị kêu đến cái gì! 🙂
LikeLike
‘Nàng cũng cười cười dịu dàng, cũng mắt chớp chớp e lẹ, khép nép leo lên xe.’, không khép nép làm sao chung vô lọt cái cửa xe! 😛 😀 🙂
Happy An-ni-vớ-xơ-ri cô giáo dượng giáo!
LikeLiked by 2 people
Không biết ông này có coi bói tình duyên gia đạo hông hén! 🙂
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=205465&zoneid=1#.VSlu1Snn_s0
LikeLike
Chúc mừng ngày lễ trọng đại nhất trong đời và đẹp như đôi uyên ương của Ngọc Lan và Quách đại ca !
Nếu tui có ở bên đó, giờ này, nhất định sẽ mời nhị vị mỗi người một ly chè để tăng thêm phần ngọt ngào.
Xín được chúc mừng thêm lần nữa.
LikeLiked by 1 person
Chụp hình cái số cờ-rờ-đít gởi qua là được rồi, không cần có mặt đâu! Hehehe!
LikeLike
Chúc mừng cô Ngọc Lan. Nhìn mũi của chồng cô NL hậu vận tốt lắm, sẽ giầu to đó.
LikeLiked by 1 person
Chuc mung den Tan Lang va Tan Giai Nhan cua 22 nam truoc.
LikeLike
Chúc mừng cô cô và thầy thầy.
LikeLike
Tui đọc tới hàng cuối cùng vẩn chưa biết được chàng đó bị lỗi lầm gì mà phải sống khổ sai tới 22 năm trời… hehehe. Tui chúc ông “bồ cũ” có thêm nhiều nghị lực để đi tiếp đoạn đường ông đang đi là nằm mùng, chống lũ.
Chúc Ngọc Lan và “Bồ cũ” kỷ niệm 22 năm ngày cưới vui vẻ và thêm nhiều kỷ niệm đẹp của những ngày tháng sắp tới.
Tối nay tụi tui trực blog cho, để cho 2 trẻ thoãi mái đi ra ngoài hâm nóng tình yêu bên tô bún bò viên như năm nào. 😆
LikeLiked by 1 person
Cám ơn sư huynh. Nhờ sư huynh nói, muội đọc lại mới thấy là ‘ăn bún bò viên trên lề đường.’ Hồi nãy muội đọc là tô bún bò. 😉 Thuở giờ muội chỉ được ăn hủ tiêu bò viên thôi. Cô cô kiếm tô bún bò viên ngay bây giờ coi bộ hơi khó à nghe. 😛
LikeLiked by 1 person
Hâm nóng tình yêu, 2 chẻ xài microwave hâm cho tiện😄
LikeLiked by 1 person
Chic mỗi ngày sẽ mãi mãi là ngày “Hấp Hôn” cho cô dượng váo.
LikeLike
Người cố tình hư, đổ thừa cho cái MCbook Pro :))
( nói nhỏ: mấy người ù, suy nghĩ , thích giống nhau….. Kkkkk)
LikeLike
Chời ơi, “Chúc” chứ hỏng phải “Chic”. Tui ghét cái máy của tui quá rồi đó nghe.
LikeLiked by 1 person
chời ơi, ” chic” hay hơn ” chúc”😄
LikeLike
Định chọc chị XCL về cái vụ “chic mỗi ngày”, nhưng sợ bị nẹt nên thôi. Cho chị qua chuyến này đó 😆
LikeLike
Hehehe, thông cổm người không còn chẻ nữa Lý ới ời….:-)))))))))
LikeLiked by 2 people
Chúc mừng 22 năm và có nhiều nhiều năm vui vẻ, hạnh phúc nữa.
Không biết bây giờ còn nóng bỏng ” uổng trờ”, vợ chồng rượt nhau, chạy vòng vòng trong nhà, như ngày mới cưới không? Sao không nghe kể gì vụ này hết vậy ta? Chắc có mấy đứa nhỏ, kỳ đà cản mủi . Hahahahahahaha.
LikeLiked by 1 person
Cơ ba trợn nổi lên rồi! hahaha 🙂
LikeLiked by 1 person
Kêu mất đưa nhỏ ra đầu ngõ mua nước mắm, nhưng phải mang cái đĩa đựng, không được làm đổ
Hahsha ( Vn style)
LikeLiked by 2 people
Cái này hay mà sao hồi nào giờ không nghe ai bày tôi cái này hết …… hahaha
LikeLiked by 1 person
Ha ha, với tuổi càng lớn, slow action…kêu nó ra đầu ngỏ rồi về thì chỉ mới bắt đầu “cuõng trời” chớ chưa nhập vai, đóng phim😄
để cho chắc ăn và tính trừ hao, nên cho nó tiền bắt đi coi một xuất phim, sau đó mới đi mua nước mắm😄
LikeLiked by 1 person
Cho nó tiền, kêu nó đi ra ngoài đầu ngõ chơi trò chơi điện tử thì hai ông bà có luôn nguyên một ngày để…thử sức! 😛 😀 🙂
LikeLiked by 2 people
Hay nhất là vợ chồng về VN mình ên:)
LikeLike
Ha ha ha 😄
Chời, lúc đó chết ngắt vì:
1. Một là đau tim chết ( ai biểu già mà ham)
2. Đói chết ( tới giờ dĩa nước vẫn chưa mua dìa )
LikeLike
Chúc đôi chẻ chăm năm hạnh phúc nghen 🙂 thêm nhiều thật nhiều ngày mười một tháng tư . Tui công nhận cái ông lượm hạt xàn,có chiêu độc,sáng mai tui sai hai đứa nhỏ đi mua nước mắn đựng bằng dĩa coi sao hahahahaha.
LikeLike
Bài viết rất hay.
LikeLike
“….Ngày này, sau 22 năm, nàng ngồi nhớ chuyện đời xưa…”
Ha ha ha, Nàng ơi, nàng mới chỉ kể có khúc cuối, còn khúc giữa, khúc đầu đâu rồi? Lúc đầu gặp ở đâu? Tim có đập thùng thùng? Khúc giữa có éo le không? Địch thủ nhiều ? Có xài chiêu mỹ nhân kế để làm đại hiệp bủng rủng? He he he
ACE lót dép ngồi nghe nha, còn tui phải chạy gấp, phóng qua tường gấp chứ không cổ phang thước bản.
Chạy, bye,😄😄😄😄😄😄
LikeLiked by 1 person
Coi chừng mất dép! 🙂
LikeLike
Ha ha ha
Những hàng nóng đã hay coi chừng bi chôm:
Hột vịt lôn, củ khoai, hoa Lạc-tiên, dép….
LikeLiked by 1 person
Chạy lẹ rớt mất dép chứ có ai chôm đâu! 🙂
LikeLike
Hi hi hi,
Có dép hàng hiệu một đôi, nghe nói, 20 đến 30 chục đô lận! Của tui thì chỉ có $1.99 thôi hà. Mà có thiệt là một đôi dép 20-30 đô hông ta?😄
LikeLiked by 1 person
Má ơi!
Tôi nhớ lại nồi cơm tấm má nấu, nồi cơm tấm nuôi tôi ăn học. Tôi nhớ cái vỉa hè, bên hông rạp chớp bóng Định Tường, dưới hai tàng me đại thụ mà mùa thu lá me bay bay, rơi đầy trên tóc. Tôi nhớ những giọt nước mắt của má tôi, khi đến thăm tôi bị thương nằm ở Bịnh viện 3 Dã chiến năm nào. Tôi nhớ những giọt nước mắt của má tôi khi không chịu cầm số tiền lương tôi gởi. Bây giờ má tôi đã mất rồi; đàn em tôi vẫn còn nheo nhóc.
Cả nhà đói, ăn độn bo bo mà cũng không đủ. Ăn buổi sáng, phải chạy, lo buổi chiều. Việc chạy gạo dồn lên cả đôi vai khẳng khiu của em gái tôi đang tuổi thanh xuân. Nhưng tuổi thanh xuân của em tôi còn đâu nữa. Nước mất nhà tan! Chưa bao giờ tôi thấm thía câu nói ấy cho bằng bây giờ.
Tôi không tìm gặp lại Muội nữa. Tình thơ dại của tôi đã tan theo vận nước. Bây giờ tôi chỉ là một sĩ quan ngụy, đi cải tạo về, mỗi tuần phải trình diện công an phường một lần cho tới ngày xả chế. Tôi ra khỏi một nhà tù nhỏ, để vào một nhà tù lớn hơn! Tôi chỉ có chữ, mà chữ bây giờ chẳng ai mua. Chế độ này không cần chữ. Lúc tôi lên trình diện, lão phó công an phường lẩm nhẩm đánh vần lịnh tha của tôi mà nước miếng tràn ra cả khóe miệng. Chế độ này cần lý lịch. Mà lý lịch tôi hạng 15, nghĩa là hạng bét, tận cùng đáy xã hội, thì tôi làm được gì bây giờ?
Tôi không tìm gặp lại Muội không phải vì tôi mặc cảm. Tôi không có gì phải mặc cảm cả. Tôi chỉ đi lính, đánh giặc, tôi thua, giặc bắt tôi ở tù. Thế thôi!
LikeLiked by 1 person
Nhớ những địa danh của Mỹ Tho! Bây giờ đã khác xa rồi! 😦
LikeLike
“Muội ơi!”
“Ngộ biết nó thương nị. Lúc nị đi ở tù, nó nói nó chờ nị được tha về, nó sẽ đi bán hủ tiếu nuôi nị. Nhưng có được đâu! Tụi nó đánh ăn tụi mình rồi lại giành ăn, đánh lẫn nhau. Thiệt hết biết! Hết Pol Pot, Bành Trướng Bắc Kinh, rồi Nạn Kiều. Ngộ sợ tụi nó sẽ đuổi cha con ngộ về Trung Quốc. Tưởng thống chế bỏ ngộ chạy ra Taiwan. Mao xếnh xáng rượt ngộ chạy tuốt đến đây. Mỹ Tho đất lành chim đậu. Rồi sanh ra con Muội. Ngộ nói với con Muội: “Mỹ Tho bây giờ đất dữ rồi, thôi bay đi con!”
Muội ngần ngừ, có ý đợi nị về. Ngộ nói: “Nị làm quan, mà lại rằn ri nữa, tù biết đến lúc nào ra? Nếu không đi; sợ không còn có dịp. Cái cột đèn còn muốn đi nữa mà.”
“Suốt cuộc đời bán hủ tiếu, ky cỏm được hai cây vàng, ngộ xuống năn nỉ mấy xì thẩu dưới chợ Mỹ Tho cho con Muội một chổ.”
“Tàu nó ra cửa được ba ngày đêm thì bơm nhớt bị hư, máy lột dên, trôi giạt. Ở hải phận quốc tế, tàu buôn qua lại nườm nượp mà không ai vớt. Ba tuần linh đinh trên biển, tuyệt vọng quá, mấy người đi trên tàu gom quần áo, giày dép lại, đốt. Cuối cùng có chiếc tàu buôn tội nghiệp dừng lại, thả thang dây xuống. Ba tuần trên biển, nị nghĩ coi, sức đâu nữa mà leo. Nó sút tay, rớt xuống biển. Chết chìm. Hu hu.”
Chú Phu không còn nước mắt nữa để khóc, chú chỉ kêu hu hu, tiếng kêu của con thú bị một vết thương trí mạng, bị ví vào đường cùng, không lối thoát thân.
“Đêm trước khi đi, nó đưa cho ngộ cái này, nói nếu nị còn sống sót trở về, thì đưa lại cho nị. Hu hu!”
Trong cái bọc ny lon, chú Phu đưa cho tôi, là chiếc áo bà ba hình chữ hỉ tôi may cho em ngày cũ.
Muội ơi! Xác em giờ ở phương nào. Trôi vào đất Thái hay vào Nam Dương. Áo bà ba, Muội yêu, hòa biển tím. Tình còn đây trời đày ta mất nhau.
Tôi không còn khóc được nữa, nước mắt tôi đã cạn lâu rồi. Miệng tôi méo xệch như mếu, mắt chớp chớp, mặt nhăn nhúm, giựt giựt.
“Muội ơi! Anh sẽ đem chiếc áo bà ba hình chữ hỉ của chúng mình theo, ra biển!”
Đoàn Xuân Thu
LikeLiked by 1 person
Dượng giáo coi giống Duy Quang quá nghen. Mặt mũi hiền khô nên bị cô giáo đè, ý lộn, đì, không thở nổi là phải rồi.
Hai mươi hai năm rồi a? Lúc trước giá như dượng đừng níu mợ ở lại, để mợ đi đoàn tụ, thì đâu đến nỗi ngày nay thân tàn ma dại 😆 Có người nào đó từng nói kỷ niệm ngày cưới nhau cũng là kỷ niệm về tình yêu, sự tin tưởng, khoan dung và kiên trì chịu đựng lẫn nhau. Trong tinh thần đó, tui chúc dượng giáo vui vẻ và kiên trì khổ sai cho mợ hết quãng đời còn lại. 😆
Happy anniversary, cô & dượng giáo!
LikeLiked by 1 person
Hi hi,
Sao khi chúc mừng đôi chẻ 100 năm hạnh phúc, tui xin chúc các chị, các cô, các thiếm….lý do là vì…..
-Hoa Kỳ có ứng cử viên nữ giới, Hillary Clinton😄
– Hoa Kỳ hy vọng sẽ có nữ tổng thống đầu tiên😄
Tui nghĩ, không phải là vấn đề chia phần giữa nam và nữ, mà là nam nữ đều có những người tài giỏi mà chưa từng có nữ tổng thống thì có cái gì kì kì…..
ACE nghĩ sao?
LikeLike
Xin cám ơn tất cả mọi người. Vì những lời mọi người đã chúc, tui sẽ ráng gồng gánh, bồng bế, dắt díu nhau đi tiếp thêm 1 đoạn 22 năm nữa coi nổi không rồi từ từ tính tiếp, hehehe
LikeLike
Kế hoạch 22 năm lần thứ 2?
Sau giống chạy giặc vậy?
😄
LikeLike
Like cái nhà mới. Chúc mừng NL có nhà mới đẹp. Người đẹp. Bóp đẹp. Hồ bự, mát mẻ. Còn có cặp vịt tung tăng trong gió chiều. Sửa xoạn ăn tân gia nha bà con😄
LikeLike
Coi chừng té xuống hồ thành con vịt xấu xí hóa thành thiên nga xanh. 😛
LikeLike
Vịt xấu xí chắc hoá thành vịt quay Bắc Kinh😄
LikeLike
Chúc mừng hai anh chị và gia đình nhen. 22 năm đi qua mà tình ngày một thắm thiết hơn đó. ❤ ❤
LikeLike