Chữ “cơm rang” nàng Hến nói khi nhắc đến mâm cơm của chị Phước, được Ông Kẹ nhắc lại trong sự “thảng thốt” nhận ra mình của một thời nào xa lắc, làm tui cũng ngẩn ngơ lây.
Cơm rang – lâu lắm rồi, tui không dùng chữ này, nói chữ này. Tại sao? Cũng không biết nữa.
Cơm rang – tuổi thơ anh chị em tui sống với cơm rang mỗi ngày trước khi xách cặp đi học.
Cơm rang luôn là cơm nguội nấu từ hôm trước còn dư lại. Sáng thức dậy, Má bóp cơm cho rời ra. Cho chút mỡ heo vào chảo, thảy vào dăm tép tỏi đập dập. Mùi thơm bốc lên khi tỏi vàng tới, thả nguyên thố cơm nguội vào. Rồi đảo liên tục. Cơm vừa kịp nóng, Má rưới vào đó chén nước mắm có pha thêm ít bột ngọt. Lại trộn đều. Cho thấm.
Múc ra chia phần, 7 anh em 7 tô nhỏ, ba má có không thật tình tui không nhớ. Sau này anh Liêm đi vượt biên, phần cơm chia làm 6. Mỗi đứa ôm một tô, ngồi 1 góc, cũng quanh quanh trong cái bếp nhỏ nhỏ, và nghe Má kể chuyện. Đủ chuyện. Rồi thêm mấy anh chị em, mỗi người góp thêm câu gì đó, rôm rã. Xong, mạnh ai nấy chạy.
Hôm nào sang trọng hơn, Má có thể trộn thêm vào chảo cơm rang tổ bố đó hai cái trứng vịt. Trứng vịt đập vào tô, cho thêm chút nước mắm, đánh tan ra, trộn vào chảo cơm rang nghi ngút khói. Khỏi có mà đứa nào xí được miếng trứng chiên, vì nó hòa quyện vào hạt cơm hết rồi, như xôi vò hòa trong đậu xanh vậy.
Sau này khấm khá thêm chút nữa, trong chảo cơm rang có thêm ít con tôm khô. Có tôm khô là có chuyện lựa tôm cho vào tô của mình. Nên Má lại cũng phải chia. “Chia rồi, không có thò muỗng vô tô người khác mà vớt tôm khô!” (Chuyện vớt này chắc là phải có tui :p )
Hiếm hoi lắm, họa hoằn lắm mới có được một bữa tụi tui được má cho tiền đi ra con hẻm gần nhà để mà ăn một thứ gì đó khác cơm, có thể là cháo đậu, có thể là bánh bột, có thể là bánh canh, có thể là bánh tằm, có thể là xôi, có thể là nhiều thứ không đắt tiền khác, nhưng nhất định đó không phải là cơm, vì cơm rang đã ăn muốn “mòn răng” qua bao ngày bao tháng bao năm rồi.
Tại sao gọi đó là cơm rang. Tui không biết. Tui chỉ biết món cơm rang lần hồi biến mất vào mỗi sáng đầu ngày từ khi ba má và mấy anh em đi Mỹ. Qua Mỹ thời gian đó, Má có tiếp tục rang cơm mỗi sáng không, tui không biết.
Rồi từ bao giờ, tui cũng không nhớ nữa, chữ cơm rang dường như tuyệt tích, chỉ còn có cơm chiên.
Cho đến hôm nay, nhìn thấy 2 chữ cơm rang, trước mắt tui bỗng hiện lên cảnh mấy anh chị em mỗi đứa mỗi tô, ngồi mỗi góc và nghe Má kể chuyện, cười ngặt nghẽo.
Và đâu đây, nghe như thoang thoảng mùi thơm của những miếng tỏi vàng quyện cùng mùi nước mắm bốc lên từ chảo cơm rang đầy ắp đang được Má dùng sạn trộn đều…
Cơm rang với dưa cải chua ngon hơn bất cứ món sơn hào nào trong trí tưởng của tui. Vì khi được ăn chén cơm rang đó, tui đã đói lả, đois tơi tả trên chuyến hành trình chạy trốn từ ĐL vào BT , mấy ngày tui chỉ có vài miếng khoai lang khô và nước lã. Ôi bà chú thuyền tốt bụng, không hỏi han, bới cho tui chén cơm mang lại chỗ tui ngồi đầu thuyền. Hic, chắc bề ngoài tui tệ hại lắm? tui phai quay đầu ra biển để che đấu vài giọt nước măts rớt vào chén cơm.
Không bao giờ quên chén cơm rang này. Chén cơm của lý ức đã giúp tui có ngay nay.
(Có ghé BT tìm bà chủ thuyền, nhưng gd bà cũng đã ra đi)
LikeLike
Tui đây, tui đây
Tui thiệt là chậm chạp, bây giờ mới vào thăm nhà mới của cô giáo nè.
Thường ngày tui đọc báo người Việt thông qua cái link của blog Ngọc Lan, mấy bữa trước không vào được blog NL thi tui nghĩ là server của báo người Việt bị hư, qua ngày sau nữa thì tui nghĩ là website của báo bị hack, rồi lần nữa thì tụi nghĩ báo Người Việt sao dỡ vậy, để mấy bữa mà không sửa được (sao tụi chê báo Người Việt dữ vậy ta, mà cũng đáng chê trong khi có gan đóng blog mà không dám có một lời giải thích)
Thôi nhà là nhà của mình, nói chuyện thoải mái hơn, nhà trông ấm cúng làm Ngọc Lan ơi.
Cai avatar này của tụi thấy xấu quá, nhưng muốn chọn cái khác lại phải sign in, có cách gì khỏi phải sign in mà cho hình khác vào được không vậy? Anh chị em nào biết chỉ cho mình nhá, mà anh Tâm La đâu rồi, anh giỏi về vụ này làm đó.
Chị Bình
LikeLiked by 1 person
Tôi thích và trân trọng khi ông cho thấy cái soft side của vỉa hè lượm lon nhám nhúa. Thanks, I was really moved by what you was saying. A real man knows and appreciates what making him to be one. That was a real big —– deal. hahahha.
LikeLike
Hình như hồi xưa, nghe ai nói ‘sáng ăn cơm rang’ là biết nhà nghèo rồi. Mà đúng là bây giờ có vô nhà hàng ăn cơm chiên dương châu, cơm chiên cá măn gì gì đi nữa, cũng không cảm thấy ngon bằng tô cơm rang ngày xưa….
Khi bắt đầu được phát tiền ăn sáng, tui ưa đi ăn bún riêu ở gánh bún của dì Sáu. Mà khi đi ăn thì luôn luôn phải nói trước ‘bán cho con tô bún 2 ngàn’, vì nếu không nói, sợ người ta bán tô bự hay cho thêm miếng bò vò viên thì không đủ tiền trả. Má tui kể là dì Sáu nói tui mở hàng dì bán đắt, bữa nào trời ui ui, dì đang rầu mà thấy tui lù lù đi đến là dì mừng lắm, cho nên trong lúc tui ăn, dì ưa múc cho tui thêm miếng tàu hủ! hehehe!
Món bún riêu, đối với tui, có nhiều kỷ niệm…
Ủa, mà sao từ cơm rang nhảy qua bún riêu gọn hơ vậy ta! hahaha!
LikeLiked by 1 person
Bị bún” rêu ” ám ảnh rồi !
LikeLike
NL có nhà mới, blog mới, ACE còm cũng có chân dung mới.
Buồn một chút nhưng sẽ vui với cái gì đang có.
Chúc may mắn.
LikeLiked by 1 person
Test
LikeLiked by 1 person
test miết vậy cha nội. Gọi hỏi cách còm 1 800 ốc florida. Hay Sò 27 Cali 🙂
LikeLiked by 1 person
Chắc tại tui chưa cho ổng passed! hahahaha!
LikeLiked by 1 person
🙂 :). 🙂
@Toi Ke, NV,
Qua nhà blog mới này tui phát hiện nhiều cái hay lắm nha! Bây giờ tui có thể để trái cây lên đây 🙂
🍎🍊🍋🍒🍇
Ý mà quí vị có thấy trái hông vậy?
LikeLiked by 1 person
Cơm chiên hay cơm rang, tui nghĩ đều là 1? Có lẽ tùy theo địa phương cho nó cái tên gọi khác nhau thôi. Những ngày tháng sau khi mất nước, 1 ông anh rể của tui sau khi đi học tập cải tạo về, ảnh bày cho chị tui làm cơm rang cho cả nhà ăn sáng cho no bụng đến trưa. Cơm rang ở nhà tui là để “clean-up” mọi thứ đồ ăn dư của tối ngày hôm trước, chị tui cho thêm vài cọng hành lá vào làm cho chảo cơm thơm phức luôn! Nhắc đến cơm rang tui luôn nghĩ đến ông anh rể này, người anh rể rất bình dân, thật thà và có vài năm thật gắn bó với gia đình tui lúc hàn vi, ảnh đã qua đời cuối năm 2013.
LikeLiked by 1 person
Cơm xà bần kiểu nam kỳ.
LikeLiked by 2 people
@ Ốc K
Check email
@ T.H
Đồng ý với T.H, tên gọi “cơm rang” hay “cơm chiên” là do sư khác biệt về ngôn ngữ của từng vùng, miền, chứ không phải, ” cơm chiên” là môt sư ” lên đời ” của “cơm rang”
Nhìn lại những ngày tháng cũ… từ ngữ này chưa bao giờ đươc sử dung trong gia đình HDJ.
Vì cùng môt cách nấu nướng như vậy, nhưng moi người chỉ goi là ” cơm chiên ” thôi.
Bỗng nghe khuất sâu trong chập chùng kỷ niêm….
Lần đầu tiên HDJ biết đến từ ngữ ” cơm rang ” khi thời ô mai, thắt bím, có chị Bảy – người miền Nam, trông coi bếp núc, tính tình hiền hòa đến nhân viêc.
Chi ấy hỏi HDJ có thích ăn “cơm rang” không, chi ấy sẽ làm ngay cho..
HDJ ngẩn ngơ một lúc, rồi mới hỏi lại ” cơm rang ” là cơm gì?
( cứ tưởng tương “cơm rang” không dầu mỡ, giống như mình ăn bắp rang, hạt dẻ rang hay đâu phộng rang vây!).
Chi ấy giải thích blah blah blah… và sau đó là gia đình có ngay môt chảo cơm tôm rang với hương vi đậm đà, trải dài trong ký ức theo những chăng đường qua…
Cùng môt chén cơm rang, nhưng mỗi môt con sông khác nhau về bến đỗ.
Không biết bây giờ Chi Bảy đã về đâu trên những con sóng bạc đầu. Chị còn hay đã mất?..
Chỉ xin hiểu rằng chuyên cơm rang đã đưa HDJ về môt bến cũ đã tít tắp xa khơi….
LikeLiked by 2 people
Chào Các Anh Chị.
Thủa nhỏ tui cũng bị ăn cơm rang và bị rang cơm đến phù mỏ. Hôm nào có được giấy báo lãnh đồ Mỹ là anh em tui được tí tiền, hãnh diện ra xóm quất một tô “Bún Bà Hai”.
“Bún Bà Hai” là tại vì trong xóm kêu bả là Bà Hai mà bả bán bún, một loại bún lớn giống như bún bò huế. Cái nồi bún của bả vơi đi rất nhanh, bởi nó không to lắm mà cũng có lai rai khách. Mà nó cũng có thể đầy lên rất lẹ nếu có khách đến.
Một ngày nọ, giấy báo lãnh đồ Mỹ đã nắm chắc trong tay, tui bước ra ngồi chễm trệ, vênh váo trong tiệm bún bà hai. Lúc đó nồi bún đã cạn gần hết. Bà nói để tao làm cho mày tô đặc biệt. Bà múc một tô nước lạnh thiệt lớn đổ vô nồi. Quạt, quạt vài cái cho bếp nóng lên. Nước hơi sôi, bà lấy dưới chân một cái hộp nước cốt kiểu nước cốt Quốc Việt, nhưng thực chất chỉ là mỡ phi với hành, cho chút màu đỏ đỏ. Bà dích cho một cục nhỏ xíu ở đầu muỗng bỏ vô nồi nước đang bắt đầu sôi. Tui phải nhắm mắt khen tóc bà hôm nay đẹp, da bà mượt mà để bà cao hứng dích cho tui thêm một cục mỡ nữa bỏ vô nồi. Sau cái cục mỡ đó, tui phải nhắc nhở bà là tô “đặc biệt nha” thì bà mới nhớ móc trong tui ra một cái lọ bột ngọt, mà bà cho là hàng hiếm do con bà ở bên Mỹ gởi về. Một cái muỗng xinh xinh nhỏ xíu xiu nằm trong lọ bột ngọt, bà múc cho một muỗng thẩy nó vô nồi, với một cảm giác tiếc hùi hụi. rồi lầm bầm điều gì đó như vẻ là bán cho thằng này chuyến này bị lỗ rồi. Làm tui cũng cảm thấy hả hê vui vui trong lòng. Nước đã xôi, bà múc nước lèo vô tô bún là xong. Tui ăn hết từng cọng bún và húp không còn một giọt nước lèo cho thỏa thích so với những buổi cơm rang triền miên khói lửa. Anh xong tô bún bà hai tui có cảm tưởng như mình được nặng hơn một ký lô, và cao hơn được vài xăng ti mét ở tuổi đang lớn.
Vậy đó, cơm rang hay cơm chiên ở đất Mỹ này lâu lâu tui vẫn còn làm nhưng nồi bún bà hai thì không còn bởi bà đã ra đi rồi, buồn ghê.
LikeLiked by 4 people
đọc khoái thiệt, óc khôi hài sâu sắc lộ rõ qua bài viết.
LikeLiked by 1 person
@ Tan Nguyen
Đọc còm của anh mà tui ngỡ tui đang ngồi nhìn anh sơi cơm rang đó chớ !
Sống động, têu tếu.
Có thắc mắc sao anh không còm nhiều nhiều cho thiên hạ nhờ với vậy ?
LikeLike
Cám ơn anh Kenzip, Toi Ke & mọi người. Sẽ cố gắng còm nhiều hơn.
Thực sự là cũng tập tàng thôi, nên viết nhiều sợ mọi người đọc không hiểu. Thời trung học khổ sở với mấy lớp viết văn. Sang Mỹ thì chết lên, chết xuống với mấy lớp ESL/Writing trong college.
LikeLike
Chút mỡ heo, chút nước mắm, tép tỏi đập giập ra, cũng cái mùi như vậy, hương vị như vậy ….. y hệt cái cơm rang ngày xưa của tôi. Xin lỗi bằng hữu, cho phép tôi ….. it was a real big fucking deal!!!!! được và nhớ về ăn cơm rang ngon như vậy.
Tôi thích nó và nó theo tôi dai dẳng, tới khi tôi quên nó lúc nào không biết khi gọi nó là cơm chiên. Khi tôi ở Bidong tôi không ăn một thứ gì khác ngoài nó, không mở heo mà là dầu dừa, không nước mắm mà là muối, không có cái chảo để rang mà là miến thiếc thủ công, gò tay cho giống như cái chão – được thừa hưởng từ người nào ở đó trước tôi. Cái chén thì là cái đít của bình dầu dừa được thằng housemate cắt ra làm.
Tôi hoàn toàn thỏa mãn với miếng ăn như vậy, không bao giời suy nghĩ tới cái gì khác hơn, vì phía trước tôi là cả một khung trời mỡ rộng. Vận mạng của chính bản thân mình, thành công hay thất bại nó nằm trong bàn tay và khối ốc của chính tôi.
Và bây giờ sang số, qua miếng ăn khác ..!!@@#^&@#$#%%^^^*&((_)))))), nhìn phức tạp không?
Tôi không bao giờ ngờ được, gần ba mươi mấy năm sau, ngay trên nước Mỹ này, có người bị đối xữ bất công trù dập một cách hèn nhát, chỉ vì nói lên sự việc của miếng ăn của người ta thiên hạ, muốn thêm một miếng chè, thiếu một con tôm.
Người ta mất lối đi chỉ vì một sự sợ sệt hảo huyền, không căn cứ. Cứ như là tương lai người Việt ở Mỹ này chỉ lu bu gói gọn trong chén chè lưng một chút, dĩa cơm đầy một chút ……
Thời giờ đâu? năng lực đâu? tâm tình thôi thúc đâu? để cổ võ cho một xả hội dân sự, đễ hành xử văn minh hài hòa, để có một cuộc đối thoại không bị can thiệp vì nó khác với ý của mình hay nó có thể được diễn tả là không phù hợp với tôn chỉ kinh doanh của mình.
Mặt tích cực được diển tả qua bài viết đăng báo trang nhất, thì mặt tiêu cực được đem vào mục blog cá nhân cho nó không lộ liểu, thì tại sao im lặng treo tòn teng như là một lời đe doa của bố già mafia một cách thô bạo với nhân viên viết bài, mà báo luôn nói là thành viên của gia đình báo Việt. Ăn cơm chung mà không nói một lời giải thích tại sao để rút kinh nghiệm sửa đổi move on, thì là gia đình gì đây?, không coi tâm tình độc giả trọng sự thật, ủng hộ tôn chỉ báo của mình là quan trọng, không một lời giả thích hay coi tất cả là một sự ban phát ngạo mạn.
Hành sự như vậy làm lung lay niềm tin của độc giả như tôi, và làm lu mờ vị trí lảnh đạo, tiên phong của tờ báo được nhiều người tín nhiệm. Một sự tín nhiệm được tạo thành bởi công khó của nhiều nhà báo đi trước và sự ũng hộ của nhiều độc giả, những người thật sự tin vào tôn chĩ đứng đắn mà báo luôn nhắc tới và thật sự đã làm được ít nhiều có hiệu quả.
Không có cái can đảm chỉ để tranh luận trên diễn đàn công chúng một cách thẳng thắn thì tất cả nhửng ý đẹp lời hay cũng chỉ là nói cho có, nói quanh co, không có sự dấn thân thật sự.
Cái này khác với cơm rang của tôi. Treo lủng lẳng, im lặng, internal server error ….. xin lổi bằng hửu, cho phép tôi … It was a fucking small deal, made big for no reason. Poor management at its worst.
LikeLiked by 4 people
Oh My Goodness! Tui nghĩ mình nên in cái còm này, cùng với cái còm của cụ ỐC, bỏ vô bao thư, dán tem, rồi gởi vô tòa soạn để coi họ trả lời làm sao!
Thank you ông Kẹ! Quá dữ quá dữ!
LikeLiked by 4 people
Quá dữ! Quá dữ!
Ông Kẹ, calm down! Calm down!
Bớ làng xóm ơi, giúp kềm ổng lại!
Ai cho ổng uống chai thuốc bổ Minh Mạng vậy ?
LikeLiked by 1 person
Ông Kẹ
Quá xá đã, you are f. right.
Cái hèn là không dám hay không có can đảm giải thích với người nhân viên .
Cái tệ là không dám đối diện để tranh luận
Cái nhục là nhìn thấy người khác sai mà không dám lên tiếng vì một vài đe dọa vu vơ
Cái thiển cận là không biết hỏi, sự thật ai là Customers?
LikeLiked by 4 people
Toike; “Không có cái can đảm chỉ để tranh luận trên diễn đàn công chúng một cách thẳng thắn thì tất cả nhửng ý đẹp lời hay cũng chỉ là nói cho có, nói quanh co, không có sự dấn thân thật sự”…
Chính xác!!!
Tôi cũng thật tiếc cho báo NV đã không nhận ra là mình đã may mắn có được một phóng viên, một ký giả can đảm và gan lì, dám nói thẳng, nói thật, nói hụych toẹt!
Mà chính vì vậy nên độc giả mới thích đọc, chứ cầm bút mà chỉ viết loanh quanh, viết ngoài lề, viết a dua, viết nịnh bợ, viết cầm chừng, viết cho có …thì báo nào cũng giống nhau có chi khác biệt đâu!
Thật là đáng tiếc! Đáng tiếc thay!
LikeLiked by 3 people
Chắc tại thầy Lý gởi chai thuốc Minh Mạng qua cho ông Kẹ mà không dặn là uống một hớp thôi, ông Kẹ chơi nguyên chai nên ổng căng … thẳng. Cool down 😆
Có lẽ chỉ là một syntax error ở đâu đó trong .htaccess file khi cái entry “Đói” bị deleted. Tui thấy cô chủ thỉnh thoảng delete entries hoặc comments. Có lẽ vì vậy mà caí .htaccess file bị messed up chớ không phải ai cố ý disable nguyên cái blog của cô chủ. Nêu đúng là vậy thì chỉ cần kêu tay nào rành về web server sửa là được.
LikeLiked by 1 person
@ Anh Toi Ke
Xưa giờ tui là một người bị dị ứng với tiếng chửi thề ở những nơi nhĩ mục quan chiêm.
Nhưng tui xin được rua anh một phát khi anh đã dùng tiếng chửi theo tui đắc địa vô cùng.
LikeLike
AL thì nghĩ rằng chi’nh ngù’o’i đảm trách vê`informatique của báo NV là có trách nhịêm lớn trong chuỵên này hay là nhiêù khi có tật gịât mi`nh nên cứ nghĩ là chi’nh mi`nh bị nhắm tới. Vi`có một lúc AL thử vào blog khác (DT và UN) thi`thâý vẫn work và nhất là không thâý tên NL trên những blog khác nên cũng co’ ý trong đâù là NL không làm ở NV nữa. Sau đó 1 hay 2 ngày thi`thâý lại tên NL nhu’ng không vô blog đựơc.
Thôi thi`cái gi`cũng qua, chỉ tiê’c là ngù’o’i lớn mà sao không cư xử nhu’ ngù’o’i lớn để cho con trẻ nó phục. Cái này giô’ng nhu’ ông bô’ cho con cái xe đạp nhu’ng vi`ngù’o’i con lật tẩy chụyên gi`đó nên thay vi`hai cha con ngôi` lại nói phải trái rôi`xin lỗi vi` gi` gi`đó thi`ông bô’ ra đập na’t ca’i xe và không câ`n giải nghĩa cứ nghĩ rằng của tao cho thi`tao có quyê`n. AL tự hỏi không biê’t họ hành sự nhu’ thê’ nào trong gia đi`nh của chi’nh họ. Làm sao mà phục đựơc ông ơi…trù’ khi ai đó lên tiê’ng một tiê’ng vi` sao đóng blog NL hic..hic (chắc phải lên 1 tiê’ng “nghèo mà ham”°
Thôi các ACE cứ nên để tù’ tù’ xem sao. Thê’ nào các đương sự cũng vô đây môĩ ngày để xem ti`nh hi`nh. Mi`nh không phải là hèn nhát nhưng cũng đù’ng quên rằng là chỗ làm của NL, dù là ù nhu’ng NL cũng còn gánh vác bé Bi, nhà cửa, bô` cũ khi co’ thể, vân vân…. và vân vân…
Hôm nay không biê’t AL uô’ng vin rouge nào mà sao gan to quá chù’ng…
LikeLiked by 2 people
Chắc không phải vin rouge mà xuất phát từ …. honnête, franc-parler d’une personne décente, nói tiếng tây vậy có đúng không? hahahha.
LikeLike
Bonjour Ông Ke, hôm nay mới thâý OK ló mặt Tây Ninh ra đó nhe…just kidding.
Ai chỉ đù’o’ng cho OK tới nhà mới vậy : thâý xôn xao quá há…
LikeLiked by 1 person
Chào Ngọc Lan và tất cả các còm sĩ,
Thời gian qua mình mắc “nhiều chuyện quá” nên đành lui về xó làm “ẩn sĩ”. Xin lỗi các bạn “còm xưa”!
Cám ơn Vanntn đã gửi email thông báo nhà mới của NL nhé. Nhà mới này đẹp và tiện nghi, có nút “Ai Lai” rất tiện lợi để khỏi phải la lên mỗi khi có “còm” nào làm mình khoái chí quá! 🙂 .
Mình có thắc mắc là tại sao một tờ báo uy tín như báo NV, lại ngang nhiên đóng sập “nhà” của một phóng viên có số lượng đông đảo độc giả ra vào, mà không cần có một lời thông báo???!!!
Bỗng dưng thấy rất ngậm ngùi nhớ tới ký giả Tú Rua, ông thiệt mạng chỉ vì dám có can đảm viết ra những điều trái tai gai mắt!
Nhưng khác một cái là Văn Nghệ Tiền Phong không giật sập nhà “Ngày Lại Ngày” của ông Tú Rua.
Còn NV thì lại sợ oai của 100 kẻ “mồm to” hơn là sự ủng hộ của 100000 ngàn độc giả âm thầm?
Trời, sao cái avatar của tui nhìn muốn bẻ răng dễ sợ 🙂
LikeLiked by 1 person
Tui thấy cái hình avatar răng cưa có cá tính 🙂
LikeLiked by 1 person
Hahaha, cá tính là “cắn tí” đó hở, tui nhìn tui, tui cũng muốn cắn 🙂 !
Thôi để tui đổi qua áo dài nhìn cho nó đỡ cá tính 🙂 .
LikeLiked by 2 people
Hình như mấy xếp đang nín thở qua sông
LikeLiked by 1 person
Xếp sợ mất job ra ngoài lượm lon không lại GLL anh HTC ui 🙂
LikeLike
Đọc xong bài này, tui cảm thấy nó níu kéo tâm tư mà không biết diển tả làm sao. Chỉ biết là nó níu kéo tâm tư người đọc.
Tui thích đoạn :
“…Cho đến hôm nay, nhìn thấy 2 chữ cơm rang, trước mắt tui bỗng hiện lên cảnh mấy anh chị em mỗi đứa mỗi tô, ngồi mỗi góc và nghe Má kể chuyện, cười ngặt nghẽo…” .
Trong đoạn đó, tui thấy chứa chan, đầy ấp tình gia đình…
LikeLike
Test
LikeLike
Chưa kịp đọc lại các còm thi` chạy đâu mất hê’t rôi` ..hic..hic..
Thành ra coi như là chưa đọc lại còm của OK và các còm khác để bấm “Like” vi`AL mới biê’t cách làm mà không bị “gịât gân” (cũng nhờ Joe gợi lên vâ’n đê` chứ AL cứ nghĩ là mi`nh nhà quê, cà chua, có cái nút Like thôi mà cũng không biê’t bấm)
Good weekend to everybody. AL còn đi làm 1 tuâ`n nữa thi`là summer holidays cho tới đâù september nhe bà con. Mùa vacations này là theo tiêu chuẩn của gia đi`nh nên mi`nh thành minority tức là ai đi đâu thi`tui đi đó, ai làm bậy thi`tui làm theo…
LikeLike