1.
Lâu lắm lắm rồi mới trở lại cảnh làm người ra về gần như cuối cùng trong tòa soạn.
Vắng hoe. Tối om.
Thuở còn làm “thầy cò” thì cảnh này gặp nhiều, vì phải chờ layout báo xong.
Sau nhiều năm, giờ quay trở lại làm thêm công việc này trong lúc “thầy cò T” đi vượt cạn thấy cũng hay hay, ngồ ngộ. Nhớ thời gian khoảng hơn 2 năm làm người sửa lỗi kỹ thuật, lỗi chính tả cho các bài viết trước khi được layout là thời gian tui đọc báo NV nhiều nhất. Đọc không sót bài nào. Dĩ nhiên rồi, hay dở gì cũng phải đọc, công việc mà.
Chuyển qua làm phóng viên thì bớt đọc đi, không đủ thời gian đọc. Mà đọc bài mình cũng đủ “khủng hoảng” rồi, đọc nhiều bài có tư tưởng lớn nữa thì thôi, chắc đi bán muối sớm 🙂
Nhưng thời gian này thì có 2 ngày để đọc lại hết, hehehhe, trời hành!
2.
Hôm qua tại báo NV có một tổ chức từ thiện mới ra đời. Tìm kiếm trẻ em mất tích trên đường vượt biển.
Hình như chưa có buổi ra mắt hội nào lạ như vậy. Ngày “khai trương” mà nhiều nước mắt quá!
Tôi cứ nhớ hoài hình ảnh một chị ngồi ngay hàng ghế đầu, cứ đưa tay lau nước mắt. Một ông cụ ngồi phía sau chị cũng vậy. Nước mắt người già, không đủ để ràn rụa.
Tôi nhớ hình ảnh một người chị cứ cố gắng bậm môi, cố gắng không khóc trước mặt người lạ, là tôi, nhưng càng cố thì giọng càng nghẹn đến vỡ òa. Tôi đặt tui vào hoàn cảnh của chị, hơn 30 năm trước, ở tuổi 16, nhìn đứa em gái 15 tuổi của mình bị hải tặc bắt đi… Làm sao nguôi ngoai…
Tôi làm người kể chuyện cho buổi ra mắt đó, theo lời đề nghị của những người sáng lập với Chủ bút. Bởi vì, theo họ, tất cả đều khởi đầu từ những bài báo của tui. Nếu không có những bài báo đó, họ đã không hề biết nhau, và không có sự ra đời của hội từ thiện này.
Tuy nhiên, với tôi, tôi lại nghĩ khác.
Công việc của người phóng viên đưa tôi đến với những câu chuyện, những mảnh đời, những số phận rất khác nhau. Và tôi thấy câu chuyện nào cũng hay, cũng hấp dẫn. Nghe câu chuyện của mỗi người, để thấy thêm được sự đa dạng và muôn màu của cuộc sống, dưới mọi lăng kính, mọi góc nhìn.
3.
À, mà có điều này cũng lạ.
Hôm qua, chủ nhật, là ngày có biểu tình hằng tuần trước báo NV. Nhưng không hiểu vì sao không thấy họ xuất hiện?
4.
Tui vừa dạo một vòng thăm blog của đồng nghiệp.
Lại thấy một chuyện ngồ ngộ về cái nôm na được gọi là tự do ngôn luận.
Dường như họ không phân biệt được thế nào là tranh luận, là được tự do nêu ý kiến cá nhân mình về một vấn đề bất kỳ trên cơ sở tôn trọng mọi sự khác biệt, với chuyện nói quơ nói càng bằng thái độ và lời lẽ của kẻ vô văn hóa đối với những ai không cùng suy nghĩ với họ. Và quái đản hơn là họ lại ép người khác phải nghe những lời thô tục đó.
Xin lỗi, nơi đây không chào đón những dạng như thế. Còn chuyện muốn mang những người mình không ưa đi bêu rếu khắp nơi thì cứ việc.
Tuy nhiên, ai mang tên tuổi người khác vào blog tui để châm chích, trừ khi đó là người của công chúng, là tui delete. Tui nói trước.
5.
Cả tuần nay đọc còm là chính chứ không có thời gian để “rì còm” cho đầy đủ. Nhưng mà tui đọc và cười ha ha, nói với sếp, “Công nhận độc giả blog em vui thiệt, muốn hỏi bất kỳ chuyện gì là họ cũng đều có thể mang lên để hỏi. Và dĩ nhiên là có người trả lời. Mà như vậy thì người khác cũng được nghe ké!”
Tui thích sự đa dạng, và rất đời thường của “cộng đồng bloggers” tại đây.
Vẫn đang chờ sáng tác của mọi người 🙂
Tui vác một mớ đá gỡ ở Vạn Lý Trường Thành tui chất ở đây chơi ! Không thèm xài gạch !
Chiều dìa tính tiếp !
Hề hề
LikeLike
Nhớ chừa cho tui một cục nào bự bự.
LikeLike
Không chịu đi vác đá với tui mà ở đó mà xin. Đá mà cũng dành cục thiệt bự nữa sao !
LikeLike
Bự bự chọi mới bể! hahaha!
LikeLike
Ấy chết ! Mắc công LCT dìa nhà tốn tiền mua tủ mới, cửa kiếng mới đó.
Có buồn thì vác đá chọi vào nhà hàng xóm chơi cho vui. Có chuyện gì thì đổ thừa cho tui, tui chịu trách nhiệm cho !
LikeLike
Ủa, tui xin đá để chọi …vỏ ‘ốc’ mà! hahah!
LikeLike
tại sao không lấy vỏ ốc chọi ốc !
LikeLike
Bài nào mở hàng cũng mang gạch ra chất như ông này thì có “đốt phong long” 9 lần cũng không mua may bán đắt được 🙂
LikeLike
Mâý bưã nay tui thâý trong lòng không có ‘thỏi mói’ chút nào, làm cái gì cũng không vưà ý, hy vọng cuôí tuần này có thì giờ nghỉ ngơi để ‘chấn chỉnh đội ngũ’ lại! 😦
1. Phải nói là tui khâm phục những người làm nghề báo, bắt tui làm nghề này chắc tui dám…giết người lắm chứ hông phải giỡn! Còn cái vụ đọc thì thôi, tui ớn nhứt là đọc cái gì mà vừa dài vừa dai vừa dỡ, ớn còn hơn …thử nhân bánh trung thu, thử riết đến không thấy nó còn mùi vị gì hết trơn! hehehe!
2. Tui đang chờ thêm thông tin về tổ chức từ thiện tìm người mất tích trên đường đi VB, để coi có đóng góp được gì không, làm cái blog xong rồi mà thấy sao không có tự tin gì hết để quảng cáo, thấy phiêu lưu quá.
3. Chắc tại tháng này là tháng 7 nên mấy ‘chú bác’ còn đang ‘tu’! heheheh!
4. Mấy cái vụ phát biểu lang tang này thà khuất mắt không thấy không đọc thì thôi, chứ mà đã đọc thì tui lại…phát sốt! 😦 mà hình như chỉ có 1 vài ‘kẻ’ nhưng lấy đủ thứ tên.
5. Tại quỡn mà! hahahah!
LikeLike
@ Mây
Đó là trạng thái bình thường của những người vừa từ giã con số ba. Hề hề ! Hy vọng bước tới con số năm thì sẽ đỡ hơn !
À, với những người mà ăn nói linh tinh lang tang,cách tốt nhất là mình cứ cà rỡn với họ, chọc họ tức, mình cười chơi ! Hê hê !
Người ta tới thành lập hội từ thiện tìm người mất tích trên biển đông mà mình đi biểu tình coi sao đặng. Thôi ở nhà nghỉ một bữa cho khỏe…phổi !
Làm thầy cò thì bắt buộc phải đọc. Không đọc thì biết sai sót chỗ nào để chỉnh sửa. Nếu đang tưởng tượng cô giáo đang căng mắt ra đọc hết tờ báo, đọc từ trang nhất tới trang cuối, đọc từ trong ra ngoài, đọc luôn quảng cáo, thơ , cáo phó .. mà mặt mũi bí xị..vì ngán quá. Đâu phải thư..tình hay tình thư mà đọc vừa cười hehe…
LikeLike
Tui thấy làm cho mục ‘Biết tỏ cùng ai’ là dzui nhất! heheh!
Đọc bài này cười gần chết, hông biết đường cho ý kiến luôn! hahah!
“Làm sao để chồng thương vợ hơn thương chó” 😛 😛 😛
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=172027&zoneid=23#.Uh1hPDPn8-I
LikeLike
Tui không đồng ý với cách trả lời của cô NN chút nào. Chó là chó, người là người. Phải thương người hơn thương chó. Có lý nào chó lại ngồi vào chỗ đáng lý ra là nơi dành cho vợ ngồi.
Hay là chó này là loại mà mấy bà vợ hay ghen thường rít qua kẽ răng ” anh đi choi với con đ. chó nào mà cả đêm mới về nhà ?”
Loại này thì tui không dám bàn đến .
LikeLike
du’ng roi` Kenzip
J. cu?ng nghi? va.y
nhung ne’u cha?ng may bi. hoa`n ca?nh gio’ng va.y pha?i la`m sao gio`??
…hay la` mi`nh cu?ng nuoi mo.t con cho’ kha’c roi` cu?ng la`m gio’ng va.y coi on?g co’ thay doi? khg
chu’c ba.n nga`y vui…
LikeLike
@Van:
Không “thỏi mói” thì mở quạt mói lên cho nó thỏi mỏi 🙂
Bơ bơ như tui thì bị nói là “vô tâm vô tình”
Còn nhiều suy nghĩ như Hến thì thấy sao cũng mắc mệt quá, hehehe
Nhưng thôi, tui thà cứ bơ bơ ra trước mọi chuyện, chẳng có cái gì đứng lại lâu, nghĩ nhiều chi cho mệt 🙂
LikeLike
mấy đêm canh me không thấy cô giáo đăng bài mới nên hôm qua đi ngủ sớm. Ai dè mất chổ.
LikeLike
Vậy sắp lên chờ đến sáng rồi hẳn ngủ! heheh!
LikeLike
cô giáo cũng canh me quan anh , nên chờ anh mới nhổm giò đi ngủ, cô giáo post bài lên liền !
LikeLike
Tui có quà tặng cụ ÔC nè! 😛 😛 😛
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=172025&zoneid=23#.Uh0-6jPn8-I
LikeLike
@ Mây
ái chà , quá đã, cám ơn nha ! Một trong ba người thì tui không có ” liên hệ “đến đàn ông, không chơi !
Lòn bà la sát vừa tự bức tóc vừa la…chồng thì bố bảo tui cũng không dám đến gần,
Có lẽ tui thích ” suối tóc ” cuối cùng hơn. Ý tui nói suối tóc của Văn Phựng á ! ” Tìm đâu thấy liễu xanh, xanh lả lơi “
LikeLike
Gì kỳ vậy trời, tui giới thiệu cách làm cho tóc mọc lại chứ tui đâu có giới thiệu vụ…tìm bạn bốn phương đâu mà nhìn mấy cái hình chi vậy!
LikeLike
ai biết ! Tui tưởng đâu Mây có ý đẹp chứ !
Nhưng mà đôi khi tui lẩn thẩn hỏi cắc cớ ” chẳng lẽ Hoàng Tử Anh Quốc không có tiền hay là không biết mua thuốc trị tóc rụng hay sao mà chàng trẻ hơn tui mà tóc đi chơi tết hết vậy ta ?”
LikeLike
Chắc tùy theo da đầu của từng người! Nhiều khi cùng một loại thuốc mà nó có kết quả với người này nhưng lại không có kết quả với người kia! hehehe!
Hồi đó học Marketing, bà cô Ấn độ của tui có nói về mấy quảng cáo mỹ phẩm, bả nói khi mình xài mỹ phẩm, có hiệu quả hay không thì chưa biết, nhưng khi xức vô thì mình…feel good (cảm thấy vui!), và cái đó là điều quan trọng nhất, vì khi mình thấy vui, thấy tự tin thì mình làm việc gì cũng tốt hơn.
LikeLike
Cái này gọi là “Trị liệu tâm lý” heheheeh
Giống như mình nghĩ lên blog mình sẽ cười thỏ mỏ thì cái gì cũng khiến mình cười
Còn mang trong lòng sự hậm hực, lên đó ai nói gì xực nấy thì nó khác, hehehehe
LikeLike
Lòn = còn
LikeLike
Bữa nay thứ tư rầu, thêm một ngày nữa! 🙂
Chị Bidong ơi, đi tới bến bờ nào rồi?! heheh!
LikeLike
hê hê, gần đến thứ..ba rồi . Chẩn bị đi cầy chưa…Mây ?
LikeLike
Bà con cô bác nào muốn biết thêm chi tiết về việc tìm kiếm thân nhân mất tích trên đường VB, xin hãy đọc bài này. Hy vọng có thêm nhiều người tìm được người thân của mình.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=171964&zoneid=1#.Uh3_yj_9x8E
LikeLike
Sắp hết mùa hè rồi ” Lãng Đãng Cuối Hè ” , Oregon bắt đầu mùa mưa lạnh. để ráng níu giữ mùa hè ấm áp và nhớ ban hợp ca ở trường Mạc Đĩnh Chi , Phú Lâm, do Thầy Dũng hướng dẫn cn được xem qua TV thời trước 1975. Bài hát Hè Về của nhạc sĩ Hùng Lân rất hay, tươi vui. Nhưng mà cn không biết post bài hát vào Blog, các bạn nào muốn nghe lại, xin vào Google, hay là Hến post dùm cn đi nha. Thanks Hến.
Good morning các bạn còm. Chắc Già đang ở San Francisco ? chưa thức để gõ leng keng mời các bạn còm ly cà phê buổi sáng ? anh Napa và HTC mời dùm Già đi vậy ..hihihi…
LikeLike
‘Trời hồng hồng sáng trong trong
…Mình ngồi câu cá lòng tong’ 😛
http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/he-ve-hoang-anh.QcvB6dZPjy.html
LikeLike
‘Trời hồng hồng sáng trong trong
Ngồi trong cầu ngắm cá dưới sông
hề hề…
Tui có biết một câu nhại đáng đồng tiền bát gạo lắm, nhưng tui mà ông ổng ra đây thì mọi người sẽ đè tui xin tí huyết liền …
LikeLike
Có khi nào bị lọt xuống sông không?
LikeLike
Thấy CN nhắc ca sỹ của trường Mạc Đĩnh Chi, chợt nhớ lần đầu tiên xem Nguyễn Chánh Tín hát Nghìn Trùng Xa Cách và một cô nữa mà không nhớ chữ lót hình như tên Hòa trên đài TV9 ở Sài Gòn dạo xưa. Tiếng hát học trò nhưng lại rất hay.
Il était une fois…..Saigon.
@Hến
Cám ơn VN, Đã liên lạc với H
LikeLike
Vậy là nhiệm vụ ‘bắt nối nhịp cầu’ của em coi như đã hoàn thành! heheh!
LikeLike
Cám ơn Mây
ốc ken đã liên lạc được với DV.
LikeLike
Cám ơn Hến thật nhiều nha. Lúc nào Hến rảnh, nhớ email cho chị và chỉ cách chị post bài hát ra sao nha, nhớ nha. Thanks nhiều nhiều nhiều…hihihi.
Xi-cu-la mến, chắc mình cùng thời với XCL ? cũng được xem TV đài số 9, ca sĩ NCT hát chính trong ban hợp xướng bài Hè Về, hát chính bên phía nữ thì mình không biết tên. Đúng rồi đó XCL, NCT nổi tiếng nhờ bài hát NTXC của nhạc sĩ Phạm Duy. Chúc mừng XCL luôn vui khoẻ, dù bận rộn vẫn vào Blog xả stress ha ? hihihi…
LikeLike
Ngồi kế bên chỉ dễ hơn, chị chờ chị Bidong dìa rồi làm mớ bánh it lá gai, rồi kêu chỉ qua, chỉ sẽ chỉ cho chị! heheh!
LikeLike
Đòi hối lộ trắng trợn kìa trời 🙂
LikeLike
Nhưng cơ bản là như vầy:
1. Vô web site http://www.nhaccuatui.com/
2. Gõ tên bài hát hay tên ca sĩ hay tên nhạc sĩ vô cái ô có cái dấu search
3. Bấm Enter
4. Lựa ca sĩ nào mình thích cho bài hát đó, bấm ngay bài đó
5. Lúc đó nhạc sẽ hát
6. Lên URL address bar, copy hết cái URL, paste vô cái còm mình muốn post
Vậy là xong!
LikeLike
Không biết có ăn ‘đăng ký độc quyền’ bài viết kỳ này hông mà sao không ai ‘dám’ vô còm hết dị ta! hahahah!
LikeLike
Chắc ACE bận sáng tác !
LikeLike
Cái đầu tui nó đặc kẹo rồi, không có một chữ, chắc phải nấu cái gì ăn cho nó bình thường trở lại! 😦
LikeLike
Lãng đãng cuối hè, nền âm nhạc Việt Nam đang bốc khói.
Đêm nay ai đưa “Hưng” về là một tiêu đề đang nóng bỏng trong nền âm nhạc Việt. NS Nguyễn Ánh 9 hoàn toàn không làm điều gì sai trái mà phải buồn bực trong mấy ngày qua. Nhạc là nhạc của ông, là những đứa con tinh thần suốt một cuộc đời ông trân quí. Dĩ nhiên ông có cái quyền yêu cầu cs ĐVH xin đừng hát nhạc của mình, vì nó sẽ hư lời và ý nhạc của ông muốn diễn đạt trong bài hát. Tui nghĩ, cs ĐVH hát thì hay nhưng muốn hay hơn xin đừng “rớ” đến những bản nhạc xưa cũ, trước thời 1975. Suốt cuộc đời mình đã lận đận vì có bà vợ la hét trong nhà cả ngày với mấy xấp nhỏ. Lâu lâu có dịp xem ĐVH hò hét, gào thét, lập dị trên Video trông mà ngán ngẫm mớ đời. Có lần muốn đổ bệnh chỉ vì chợt nghe ĐVH trình bày những nhạc phẩm của TCS, vừa vô duyên vừa lạc điệu của bài hát, chẳng giống ai!
ĐVH cần phải học thêm tính khiêm nhường, nhìn lại mình, để học hỏi thêm những lời khuyên bảo thẳng thắn của NS Nguyễn Ánh 9 là bậc thầy, sư phụ trong làng âm nhạc Việt nam còn lại.
LikeLike
Vụ nhạc sĩ có được quyền yêu cầu ca sĩ không hát nhạc của mình sáng tác hay không thì tui không rỏ, tại …chưa từng làm ca sĩ! 🙂
Tui cũng không phải là phan của ĐVH, nếu bài nào hát bình thường thì còn nghe được, còn bài nào mà ‘gào thét’ quá thì cho chạy tới.
Nhưng tui biết nhiều người thích nghe ĐVH lắm á, nói là giọng hát có hồn, còn hồn gì thì tui không có hỏi! hehehe!
LikeLike
hừ, tui gõ một đống chữ về vụ Mr. Đùm, làm toán giỏi quá nên khi súp mít còm men nó đá cái còm của tui văng đi mất tiêu. Giận cành hông !
Mai tui còm lại, giờ quạu rồi !
LikeLike
@ÔC, chị jenny:
Thường thường khi muốn đóng góp ý kiến cho một bài nào đó trong mục tâm sự ‘Biết tỏ cùng ai’, tui không khi nào đọc phần trả lời của cô NN trước, tại vì tui không muốn bị phân tâm, sau khi trả lời xong thì tui mới đọc.
Còn bài của kỳ này, tui kể cho 2 thằng con tui nghe, nó cười bể bụng. Rồi thằng nhóc lớn có ý kiến như vầy, nó đề nghị cô đó nói chuyện với chồng của cổ, nói cho ổng biết là cổ cảm thấy không thoải mái khi thấy ổng cưng con chó quá. Tui có nói là cổ đang mang bầu, thì nó nói là chắc tại ổng bị depress cho nên ổng chỉ còn biết ‘tập trung tinh thần’ vô con chó! 😛
Còn depress vụ gì thì …có trời mà biết! hahahah!
LikeLike
Nhân nói về chó, mời ACE đọc bài này, khá vui !
http://hoanghaithuy.wordpress.com/2013/06/07/tinh-cho/
LikeLike