Quang Dũng
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Ðòi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
Khói thuốc chiều sông, hỡi dáng người !
Phương nào đôi mắt ngó xa xôi
Nào ai biết được niềm u ẩn
Từng lắng nhiều trong những mảnh đời
Tôi viết chiều nay, chiều tưởng vọng
Làm thơ mình lại tặng riêng mình
Sông trôi luống gợi dòng vô hạn
Biền biệt ngày xanh xa ngày xanh
Thời đại bao lần khô nước mắt
Hoa đèn riêng gửi chút tâm tư
Ngắn dài đã học người thiên cổ
Vạn đại sầu lên chẳng bến bờ
Chiều ấy em về thương nhớ ai ?
Tôi chắc đường đi đã rất dài
Tim tím chiều hôm lên bóng núi
Dọc đường mờ những cánh hoa phai
Một chút linh hồn nhỏ
Ði về chân núi xanh
Màu tím chiều chầm chậm
Hoàng hôn nghe một mình
Giáo đường chuông rời rạc
Tan vỡ nhiều âm thanh
Một chút linh hồn nhỏ
Ði về chân núi xanh
****
Đọc được bài thơ này trên blog của bạn Goldmund, một “tín đồ” của thơ Quang Dũng.
Không hiểu sao lúc đọc câu đầu tiên “Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau?” chợt nhớ một người bạn.
Khi ấy, tôi cũng trước một chuyến đi xa, bạn nói, “Nhà thơ Ngô Thùy Yên hay Trầm Tử Thiêng (?) có câu ‘Ôm em trong tay và nhớ em những ngày sắp tới,’ đằng này, ‘chưa ôm em trong tay” mà “đã nhớ em những ngày sắp tới.”
Hôm nay, cũng chuẩn bị cho một chuyến đi xa,…

Have a good trip!
LikeLike
Lãng mạn quá Lan ơi!Đi nhẹ về nặng, OK?
LikeLike
DẠ KHÚC(Thanh Tâm Tuyền)Anh sợ những cột đèn đổ xuống Rồi dây điện cuốn lấy chúng ta Bóp chết mọi hy vọng Nên anh dìu em đi xa Đi đi chúng ta đến công viên Nơi anh sẽ hôn em đắm đuối Ôi môi em như mật đắng Như móng sắc thương đau Đi đi anh đưa em vào quán rượu Có một chút Paris Để anh được làm thi sĩ Hay nửa đêm Hà Nội Anh là thằng điên khùng Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới Chiếc kèn hát mãi than van Điệu nhạc gầy níu nhau tuyệt vọng Sao tuổi trẻ quá buồn như con mắt giận dữ Sao tuổi trẻ quá buồn như bàn ghế không bầy Thôi em hãy đứng dậy người bán hàng đã ngủ sau quầy anh đưa em đi trốn những dày vò ngày maihttp://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Da-Tam-Khuc-Duy-Trac.IWZCOBZZ.html
LikeLike
aiza nhớ ai vậy Lan. Chừng nào đi hả Lan. Take care yourself ha.
LikeLike
@HwoangNguyen: Thanks, bạn :)@BeBo: hehehe, tâm hồn treo ngược cành cây hả?Có lẽ là nặng thật.
LikeLike
@Anonymous: cám ơn thật nhiều.Mình đã thử đi tìm bài thơ có câu thơ đó, mà không biết được.”Dạ Khúc” của Thâm Tâm Tuyền. Mình sẽ nhớ…
LikeLike
@Hương Xưa: nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai :pCuối tuần em đi. Thanks, Hương.
LikeLike
THANH Tâm Tuyền! Khi Phạm Đình Chương phổ nhạc Dạ Khúc, đổi thành “Dạ Tâm Khúc.” Tâm là tên của thi sĩ.
LikeLike
@Anonymous: Thanh, not Thâm. Dạ, nhớ rồi.
LikeLike