Gửi Lún

Nói là gọi điện cho Lún mấy hôm rồi nhưng việc cứ nối việc, rồi lại lười. Ðến chiều qua, cảm thấy ngột ngạt, Lan ra sau hè tòa soạn để gọi Lún.
Lâu lắm rồi, dễ chừng cả năm, Lan mới có kiểu tự giác ra ngoài trong giờ làm việc để mà kiếm người “8” để mà xả nhiều chuyện.
Nguyên bắt máy là Lan thấy lạ rồi. “Châu về VN hồi tối qua rồi Lan ơi!”
Lan nghe vậy là biết có chuyện. Mấy hôm trước còn đọc, còn kể chuyện má Châu.
Nguyên nói chắc phải vài tiếng nữa thì Châu mới đến VN. Lan thẫn thờ gọi cho Mưa, Lan vẫn giữ số của Mưa từ hồi về VN năm ngoái.
Gọi 2 lần, chuông reo nhưng không có người bắt máy. Mưa còn ngủ hay trong bệnh viện. Lan không biết. Khi đó mới 6 giờ sáng thứ bảy ở VN.
Lan gọi Nhung. Nhung bảo biết rồi. Nhung kể chuyện khi má Lún trở bệnh, Mưa không liên lạc được với Lún, Mưa khóc gọi Nhung. May là Nhung tóm được Lún trên online.
Tối qua, anh Hiếu, anh Nhiên và Lan nhắc Lún. Anh Hiếu cứ nói không thể tưởng tượng được là Lún tình cảm đến vậy. Ngày trước mỗi lần qua sư phạm kiếm Lan, ảnh cứ phải né Lún bởi Lún… dữ quá!
Năm ngoái Lan về, cả đám cũng nhắc Lún, cũng vẫn câu “đọc blog Lún mới bất ngờ về Lún.” Lan thì hiểu chuyện đó lâu rồi.
Không biết nói gì với Lún lúc này. Chỉ cầu mong Lún bình an. Lún vững vàng, để Nam và Mưa vững lòng.
Mọi chuyện sẽ tốt lành. Mong vậy, Lún nha.