Nếu nàng nhớ không lầm thì hôm đó là chiều ngày thứ bảy, mùng 6 tháng 3, trước ngày phụ nữ vùng lên.
Nàng lúc đó đang học năm thứ nhất, cùng Bình học Thủy Sản, Tuấn Anh học Bách Khoa và hắn rủ nhau vô chùa Vĩnh Nghiêm… chơi. Nói chơi cho dễ hiểu thôi chứ khi ấy má hắn mới mất, vẫn đang còn trong thời gian “cúng thất” và cốt thì để trong chùa nên cả đám thường rủ nhau lên đó.
B. và T.A là bạn học với nàng từ những ngày còn nhỏ xíu xiu, khi lên trung học lại càng thân, đi đâu cũng đi cả đám. Hắn thì học cùng Bách Khoa với T.A. Nàng chỉ biết hắn qua vài lần hắn theo đám bạn này sang trường nàng chơi với mục đích “tán” một người bạn gái cùng lớp với nàng. Suy nghĩ ban đầu là nàng không thích hắn, nhưng vì hắn là bạn của bạn bè nàng nên nàng cũng gật đầu chào hắn như một phép xã giao.
Một ngày, nàng đạp xe đến nhà T.A chơi, nghe mẹ T.A nói nó đi đám ma má hắn ở chùa Vĩnh Nghiêm. Nàng bất ngờ. Thế là khi không nàng cũng cắm cổ đạp xe đến nơi đám tang. Mà chùa Vĩnh Nghiêm ngày hôm ấy không chỉ có một đám tang. Nàng đi lòng vòng, dáo dác tìm. Thấy có một xe tang vừa lăn bánh, nàng chạy theo, ngó. Không có ai quen hết. Nàng lại quay vô chùa.
Nàng chỉ biết đúng mỗi cái tên hắn, không biết cả họ và chữ lót. Nàng hỏi, không ai biết hết. Vừa nắng, vừa mệt, nàng đâm ra phát bực rồi thầm trách, “tự dưng đâm đầu vô đây làm chi!” Đang hoang mang muốn đi về, nàng ngó ra đường thì trông thấy hắn cùng đám bạn lững thững đi tới. Thì ra cả đám đi kiếm chỗ uống cà phê và nghỉ mệt. Cả đám nhìn thấy nàng, chưng hửng. Rồi không biết điều gì xui khiến, những ngày tiếp theo, nàng cũng lại theo đám bạn đi với hắn, cho hắn đỡ cô đơn, trong nỗi buồn mất mẹ…
Bốn đứa đi lòng vòng trong chùa một chốc, xong ngồi tán dóc, những chuyện trên trời dưới đất, như mọi hôm. Bỗng, hắn nói với B và T.A, “Hai thằng bây ra ngoài kia chút xíu, tao có chuyện nói một chút!”
Hai đứa trố mắt nhìn hắn, nhìn nàng, rồi nhìn nhau. Xong, lẳng lặng đi ra phía cổng.
Nàng cũng tròn mắt nhìn hắn. Và thế là hắn nói…
Nguyên văn đầu đuôi ra sao nàng quên mất tiêu rồi, chỉ nhớ đại loại là hắn sẽ tặng cho nàng một bông hồng chứ không phải là bông cẩm chướng nhân ngày 8 tháng 3!
Xong, hắn kêu B và T.A vô nhờ đưa nàng về, còn hắn bận công chuyện gia đình phải đi ngay.
Lúc đó, xe đạp nàng hãy còn để trong bãi xe trường đại học. B phải chở nàng từ chùa Vĩnh Nghiêm về trường lấy xe, T.A đạp xe song song theo. Có điều thằng bạn thân thiết cứ vừa đạp xe vừa quay đầu sang nhìn nàng bằng ánh mắt vừa như khó hiểu vừa như có cái gì không chấp nhận được. Còn B thì cứ vừa hì hục đạp vừa hỏi, “Hắn nói gì vậy?” Rồi càu nhàu, lầu bầu cái gì đó, nói chung là rất… khó chịu nhưng tiếng gió thổi bay tiếng B, nàng chẳng nghe được gì rõ, mà cũng không dám níu áo bạn hỏi lại. Nàng tỏ vẻ bình thản, hai tay vòng trước ngực, tựa lên chiếc cặp đặt ngang hai đứa, và nheo mắt, cố mím môi, không hé một lời. Đến trường ĐHSP lấy xe ra, cả 3 đứa lại cùng đạp về hướng Phú Lâm, không đứa nào nói với đứa nào một tiếng.
21 năm đã trôi qua, đến giờ phút này, nàng bảo cố lắm nàng vẫn không nhớ được nội dung lời tỏ tình của hắn là gì, nhưng bộ mặt hầm hầm, bực bội của B và cái nhìn nhíu mày trong ánh mắt chứa đầy sự ngạc nhiên của T.A trên suốt chặng đường về thì nàng lại nhớ rất rõ.
Không biết có phải vì “lời tỏ tình trong chùa” có đầy đủ Phật Tổ, Phật Bà, cùng tất cả các vị La Hán chứng giám hay không mà hôm nay đã đúng 19 năm nàng vẫn bước đi cùng hắn.
Và hơn hết, 19 năm đó (không, phải là 21 năm thì đúng hơn, kể từ ngày Phật bỗng “rùng mình” vì thoang thoảng trong tiếng kinh chiều còn có lời gì đó “rất lạ”), trên bước đường của nàng và hắn đi vẫn có đầy đủ B, T.A cùng tất cả bạn bè, để mỗi khi có dịp, lại nhắc đến buổi chiều ấy, nhớ đời.

ba con hang xom oi, co giao oi , May giang ho oi…. nghi mieng an com trua di…8 nhieu qua coi chung …met do
LikeLike
@ỐC ơi khẻo hong he…….. 😛
LikeLike
ÔC làm như ai cũng như Hến, mới 8 giờ sáng đã ăn trưa! hehe!
ÔC, cô giáo rì còm hết nổi rồi, ÔC thay cô giáo rì đi ÔC!
LikeLike
@chị NL: Hến nghĩ chị NL đừng bỏ nhiều thời gian để dò còm hay rì còm, bây giờ còm nhiều quá rồi, làm không nổi đâu! Bà con chắc ai cũng hiểu, sẽ không réo chị NL phải rì còm. Bây giờ đã đuối như trái chuối, ráng nữa là sẽ bẹp như cái bánh xe xẹp! 🙂
LikeLike
:B):
LikeLike
HH xin chào cả nhà blog nhé , tới giờ đi làm rồi 😉
LikeLike
okay Hoa Sim. Tối gặp lại
LikeLike
Bà con ơi, sao hôm qua nay mới nghe có mình chú Xem với ‘rừng rậm’ kể chuyện ‘tỏ tình’, còn bao nhiêu đấng phu quân khác hỏng nói gì ráo trọi dị? Cái này là ăn gian à nghe! No fair No fair! 😦
Chú Già ui, chú Già bắt đầu trước đi! hehe!
LikeLike
@Hến: Sư-phụ nói Ngao kể hồi sáng rồi đó.
Chiều nay Ốc dìa mình đòi Ốc kể nghen.
LikeLike
Hỏng được! hỏng có chi tiết gì hết trơn, còn ăn gian lắm Lớp trưởng ơi! Biểu tình phản đối! 🙂
LikeLike
@Hến: vậy thì mấy bà cũng phải kể là hồi đó bị mấy ổng “táng” như thế nào.
LikeLike
Lớp trưởng ma le! hehe!
LikeLike
@Hến: nói theo giọng Nam đó mà. Tỏ-tình. chịu chưa?
LikeLike
‘Ma le’ ở cái chổ Ngao pass qua cho mấy bà! hà hà!
LikeLike
cô giáo nói ông nào làm web admin coi lai cái web site của http://www.nguoi-viet.com vì tất cả các links không có cái nào work, mấy tiếng bị như vậy rồi.
LikeLike
Hehehehe, anh Hoàng vô đúng lúc! Đến phiên anh Hoàng kể hồi đó anh Hoàng ‘tỏ tường’ với b/x anh làm sao! 🙂
LikeLike
hồi đó tui hổng biết nói, chỉ biết làm thôi.
LikeLike
Cái này chẳng những ăn gian mà còn …nham nhở! hehe!
LikeLike
tới lúc biết nói thì đã qua giai đoạn tỏ tường với bả rồi và dính chấu luôn tới giờ nên hổng biết cái cảm giác đi tỏ tường như thế nào
chắc là tui phải rủ bả đi đết lai coi như thế nào
LikeLike
@Jungle: Cám ơn thiện-ý của anh !
Còm sĩ chúng mình chỉ lên blog này để học hỏi, sinh hoạt, trao đổi, và an ủi nhau trên bước đường lưu-vong cho nên blog NL dù nhỏ cũng thấy ấm lòng. Hơn nữa, ai cũng có đời sống và trách nhiệm riêng, đâu ai có thì giờ để tạo nên một cái mới mà chưa biết kết-quả ra sao trong khi mình đang có cái tốt đẹp thương mến trong tay.
Nếu một mai có sự thay đổi nào, cũng sẽ là hoàn-toàn do quyết-định của NL. Bọn mình sẽ chỉ khăn gói kéo theo nàng trên mạng thôi.
LikeLike
Cô giáo ơi ;
Em Bờm có 1 chuyện nầy muốn nói vềca sĩ Don Hồ , mà không biết đứng đâu nói . Chuyện tốt của Don Hồ , Bờm muốn cho mọi người cùng biết hết . Nếu mà Bờm gởi cho cô giáo , cô giáo nghĩ có đăng lên được hông há ?
Thôi , kể luôn giờ nghen , cho đỡ chạy tới chạy lui tốn xăng .
Vầy nè , hồi cuối tuần rồi , April 7th, bên Montreal, Canada , có tổ chức buổi văn nghệ gây quỹ xây cất :” viện bảo tàng thuyền nhân ” . Ban tổ chức mời cả thảy 4-5 ca sĩ ở Cali sang trinh diễn . Ban tổ chức trả tiền trước cho các ca sĩ mua vé máy bay .
Buối tối thứ bảy , trình diễn xong , thì Don Hồ nói với ban tổ chức là Don Hồ đưa trả lại tiền vé ban tổ chức ứng trước mua vé còn dư . Tại vì Don Hồ tìm mua được vé máy bay :” seo ” rẻ , nên số tiền còn dư Don trả lại cho ban tổ chức .
Chị trưởng ban kể :” nếu mà Don Hồ làm thinh không nói ban tổ chức cũng đâu ai biết ” . Vì ban tổ chức đã ứng tiền cho tất cả các ca sĩ mua vé giống nhau .
Biết là Don Hồ dễ thương từ … phia rồi , nhưng những chuyện … trong bóng tối như vầy , chỉ có một vài người trong ban tổ chức biết , nếu mà mình hông nói ra thì … uổng cho Don Hồ lắm lắm á . Honest ai cũng được dạy , nhưng không phải ai cũng có .
Chuyện Don Hồ chỉ có vậy thôi hà , cô giáo nghĩ có nên … quảng cáo cho Don hông ?
em Bờm .
LikeLike
Ốc ui, đi làm dìa chưa ?
LikeLike
dì rồi, nưng tui bận 1 ít việc, chưa làm xong. cám ơn ông kêu tui.. tui NHỚ quá rồi, ông ơi
LikeLike
Ông Ngao ơi, Hat Ca khóc đòi trả nick lại kia kìa… cái nick hoa tím bằng lăng là ốc name cho HC lâu rồi đó, ông Ngao !
LikeLike
okay Ốc, vậy chị Phương giữ tên PMT và Hướng Dương nghen.
*********************
1. Già Lụm Lon: Sư-phụ của Ngao, Mr. LNĐ
2. Doan: Tình vờ
3. Độc-giả Texas: Ngao,TB Ngao, Ngao cool
4. Hát Ca: Hoa Tím Bằng Lăng
5. Hoa Hoi: Hoa Sim
6. Jimmy Phan: JP, Grandpa, Grandpa JP
7. Ken Zip: Ốc, Ốc Đảo
8. LD: Lệ-đá, Lựu-đạn
9. Nguyen T. : Mr. T
10. Ngọc Lan: Cô giáo
11. Phương: PMT, Hướng Dương
12. Sò: Sò bồ quân
13. Tam: Thầy Lý
14. Tứ Hải MT: Bidong
15. Van Nguyen: Hến, Mây, Mây Bông Gòn, Mây roi, Mây Ngũ Sắc
16. Xem Nguyễn: Sếp Xem
LikeLike
🙂 Thanks Ốc, Ngao 🙂 🙂 🙂
LikeLike
@ Mấy chị ơi,
NL có bài mới rồi, nhưng NL còn kèm theo cái nữa nè:
Giao blog cho lớp trưởng Ngao, cùng với Ốc, Hến, Tình Vờ, Bidong,… khai thác tiếp chuyện “tỏ tình” của mấy ông và chuyện “nhớ gì” của mấy bà khi bị “tán” tối tăm sững sờ
Vậy mấy chị có thể kể cho cả nhà nghe những cái ngu ngơ khờ dại của mấy chàng hông? Chắc đâu có được dễ gì dàng gì đối với mấy bà chị xinh đẹp trong blog này phải hông? Nhất là mấy anh mà bị lọt sổ. he he!
LikeLike
Good night everybody.
Good night Ngao : chă’c Ngao đang trông nhà hi².
LikeLike
@Chị An Lành ơi à: tới giờ em lên blog thì chị đã đi khò rồi. Mến và hy vọng gặp chị một ngày đẹp trời nào đó. Good night chị nha.
LikeLike
Chị An Lành khoẻ hông?
LikeLike
@ Bidong : chị có thể kể cho mọi người nghe vài câu chuyện tếu trong thời-kỳ hò hẹn của chị không ? Ngao biết chị lúc nào cũng sẵn lòng.
LikeLike
@Ngao: tui cũng giống như Ngao vậy, get to the point, không có dây nhợ gì hết đó. Đang chờ nghe 2 người nhà họ Hứa “tỏ tường”! Chắc chờ dài cổ quá! 🙂
LikeLike
@ Bidong: chị ơi, bà con mình đang ở bên bài mới đó. Chị qua liền nghen
LikeLike