Hôm nay có thể nói là ngày hạnh phúc vì tui không phải đi làm, cũng chẳng đi học, chỉ tranh thủ đi chợ và xách máy hình đi chụp thử thôi. Còn bắt đầu từ ngày mai trở đi, aidza, không có một ngày nào được nghỉ trọn vẹn – không có weekend gì hết, ít nhất là trong 16 tuần lễ.
Sao mà tui thương tui quá, hic hic!
Thôi thì tranh thủ cái ngày rảnh rỗi cuối cùng của năm cũ mà chưa biết ngày rảnh của năm mới là khi nào, chạy ra chụp hình chợ Tết ở Mỹ để xem có giống chợ Tết Việt Nam không.

Cái hình này chụp trong chợ Thuận Phát bằng cái cell phone của tui

Hình này cũng chộp bằng cell phone


Hoa này nhớ ởSài Gòn có bán, hình như gọi là đào Trung Quốc?

Người ta gọi đây là mai… Mỹ

Mấy cây này thì nhìn nụ có vẻ giống mai VN hơn

Cũng “chặt đẹp” nhỉ

Giống ở Chợ Lớn không

Gặp người quen, hehe
***
Tết đến thì nơi đây lại có bầu cua cá cọp. Hồi mấy năm trước những ngày tết đi ngang thấy đông lắm nhưng chưa bao giờ dám ghé đến coi. Hôm nay nhờ có gặp người quen đi theo mới dám tiến đến gần để chụp hình, nhưng cũng phải vòng qua vòng lại 2, 3 lần mới chụp được như vầy.



Cái ông Mỹ này cũng đứng chơi cả buổi, không biết là thua bao nhiêu rồi :p

@ thi: Có thể do em đi chợ khi chợ vừa mở cửa nên vắng, buổi tối và cuối tuần này (28, 29 tháng Chạp) có thể sẽ đông đúc và tấp nập hơn, tất nhiên không thể như ở Sài Gòn rồi!Nhớ Tết SG quá, T ơi!
LikeLike
chắc cô nhớ xì gòn lắm! đặt mình vào tâm thế của Cô, em chịu không nổi!Mặc dù bây giờ ở nhà chán lắm cô, ngồi thừ ra đó, ngáp dài ngáp ngắn vì đồ đã chuẩn bị xong, mua sắm cũg đã rồi. Nhưng vẫn thấy đó là Tết mà ko fai la ngày ở không. Vì có Không khí Tết đó Cô!
LikeLike
@ Tôi cùng em: năm nay tự dưng nhớ không khí Tết Sài Gòn ghê gớm! Muốn về liền đâyyyy
LikeLike
Mấy cái bức chụp hàng hoá cũng giống chợ tết SG nhưng nhìn nó có vẻ thẳng thớm hơn, lạnh lẽo hơn. Hổng biết cảm nhận có đúng không.
LikeLike
SG mong muốn những người xa quê hương về thăm lắm đó !!! xuân an lành ! hạnh phúc ngập tràn nha hoa Ngọc lan !
LikeLike
oh my god khong khi Tet ben chi nhu vay la qua vui roi chi oi.Cung o My ma ben em no buon kinh khung,hom nay em moi di cho vn mua mot so cu kieu, dua kho…khongkhi khong bang 1 phan nho ben chi.Thay ma them, sau nay chac em move nha sang ay o qua 🙂
LikeLike
@Angela: Mai Mỹ hoa nhỏ chằng chịt chi chít và cánh nhọn, còn mai VN thì hoa thưa hơn, to hơn và cánh tròn. Trung tâm SG thì hầu như năm nào cũng trang hoàng hoành tráng và lộng lẫy, đi ra chụp hình thích lắm!
LikeLike
@ Can Dang C: Hy vọng ngày nào đó cũng sẽ có dịp được về ăn tết ở SG!
LikeLike
@Black Seal: Nghe B khen L chụp hình đẹp thấy khoái quá, dù biết rằng B khen lấy lòng thôi, hehe, bởi L cứ cầm máy đưa lên bấm tùm lum, rồi chẳng biết dùng photoshop để chỉnh lại cho good hơn :p. Mai mốt phải theo học nghề của B mới được.Chuyện T.A và H là như vậy, nhưng quan trọng là bạn Bình thì sao? Chờ đến bao giờ đây?
LikeLike
Hôm nay là ở VN là 29 Tết, Chúc Lan và gia đình năm mới (của ta) An Khang Thịnh Vượng. Lan chụp hình đẹp quá. Đường hoa Nguyễn Huệ năm nay không đẹp lắm Lan ơi. Sáng nay vừa chụp cho gia đình Tuấn Anh, không ưng ý lắm. Gia đình Tuấn và Hùng sắp có thành viên mới nữa rồi, Tuấn Anh là con trai còn Hùng thì chưa biết…
LikeLike
mai Mỹ khác gì với mai Việt Nam hở cô?Năm nay trung tâm thành phố trang hoàng đón tết rất ư là hoành tráng, ko có chút dấu vết gì là khung hoảng kinh tế hết cô ah
LikeLike
Chợ tết xôm tụ quá!
LikeLike
e thac mac la “lac bau` cua” xuat xu tu` VN hay dau , hehee
LikeLike
Tết ở Cali zui wé cô hen, bên TX nèy thì Houston cũng zui như zậy chứ San Antonio thì bùn thảm sầu lun, tối ngày đóng cửa trong nhà, chẳng thấy tết jì cả, bùn wá chời 😦 gặp e mới wa chưa wen nữa sao chịu nổi 😦
LikeLike
áo thun đen mắt kiếng phải anh Hạo Nhiên ko ta ?
LikeLike
@Cong Ton Sach: u hen, hinh nhu la Hao Nhien thi phai!
LikeLike
Bạn tôi ở Mỹ, gọi mai Mỹ là “Mai mất mặt”! Hi hi
LikeLike
Hồi nhỏ , chị hay thắc mắc không biết là mùa xuân về thì
hoa mai mới nở. Hoặc hoa mai nở thì mùa xuân mới về.
Nhưng rồi thắc mắc đó mau chóng bị quên lãng bởi khí trời mùa xuân.Chị
được sắm đồ Tết , được đi chơi , vui nhất là được nhận ngồi lì xì.
Những phong bao vẻ son làm chị huých. Chị thường
dành tiền lì xì để mua đồ chơi , có khi
mua tập sách , có lúc mua quà vặt. Tiền lì xì ở quê không lớn nhưng
ngày tết không thể thiếu ngồi lì xì.
Nó đã trở thành luật bất thành văn. Mỗi khi nhận bao ngồi lì
xì , chị em chị lại nhận xét số tiền trong phong bao đỏ.
Hễ có ai ngồi lì xì ít hay nhiều hơn so với số tiền bình thường thì họ lại phẩm bình.
“Cô Hai nay giàu thế”. “Bác Ba sang trọng thế mà ngồi lì xì bèo
quá”… bố mẹ chị đã Hai ba lần nhắc nhở.
Đó chỉ là lộc tết.
Chị rời quê lấy chồng trên thành thị.
Nay đã là cái tết thứ ba chị không về
nhà ăn tết. Chị bận với đủ lý do. Nhớ năm hàng đầu chị lấy chồng.
Về quê tết nhất , chị rộn ràng sắm
sửa đủ thứ quà mứt. Chị cố tình mua quà trĩu nặng.
Chị không quên bỏ bao lì xì thật to với số tiền hơn mức làng nhàng.
Chị phớn phở kiêu ngạo vì là dân thành phố , nhà chồng lại khá giả
, chị phải mua quà và ngồi lì xì cho xứng tầm.
Khỏi phải nói , gia đình chị kiêu hãnh thế nào.
Qùa tết toàn những thứ sang trọng. Chị hớn hở ra mặt.
Năm sau , chị không hồi trang ăn tết vì đứa
con còn non tháng ngày. Má chị telephone lên nói công chúng ở quê đều nhắc chị.
Chị thấy chạnh lòng.
Năm thứ hai , chị telephone báo không hồi trang
ăn tết được. Chồng chị bận sự vụ nước ngoài không về kịp , thằng bé con lại quá nhỏ.
Má chị nén tiếng thở dài.
Năm nay chị lại phôn báo không hồi trang ăn tết.
Chồng chị đã đặt vé đi du lịch xứ chùa Vàng.
Má chị nén buồn: ừ. Vậy thôi.
Đang lúi cúi quét dọn nhà cửa , chị nhận được
telephone của má dưới quê gọi lên:
– Tết này về đi con. Ba má biết hết cả rồi.
– Gì ạ? Má nói gì con không hiểu?
– Hôm rồi thằng Tí chú Năm lên đô thị.
Nó nói thấy thất gia con… bố mẹ biết hết rồi.
Con ơi. Tết về nhà… có gia đình.
– Nhưng mà…
– Không nhưng gì hết. Phải về. Phải quê con ạ.
Tết là dịp sum họp…
Chị chỉ nghe tới đó rồi khóc nấc lên. Vì thể diện mà ba năm rồi chị không về quê ăn tết.
Thật ra , Nhà ở chồng chị đã khánh tận từ lâu.
Ngôi nhà lớn phải bán đi. Vợ chồng chị phải ra Ngủ trọ.
Công ty phá sản , chồng chị phải bán hàng dạo ngoài đường.
Làm gì có công tác? làm chi có tiền mà đi du lịch?
thật ra , chị không khổ đến mức không có tiền về quê.
Nhưng tính chị vốn chuộng hình thức.
Hồi trang ngày tết chẳng thể không có quà. Hồi trang tết nhất không thể không lì xì?
Mà đâu thể quà tượng trưng? ngồi lì xì hình thức được.
Chị không muốn bị công chúng coi thường , chê cười.
Thế là chị viện đủ lý do để không phải hồi trang ăn tết.
Những cánh mai hàng đầu đã hé nụ. Dòng người rộn rã về quê đón tết.
Lòng chị nao nao. Khao khát trở về nhà , nhớ quê
, nhớ ba má , nhớ không khí quê tết nhất. Mọi năm , chị đều lập kế hoạch kiệm ước để cuối năm
có tiền về quê đón tết. Chị sẽ mua quà thật to , ngồi lì xì thật đáng với
cái danh dân đô thị. Nhưng rồi cuối năm
, bao nhiêu việc phải cần đến tiền. Chị
đành lỡ hẹn giấc mơ quê ngày
tết.
Còn mấy ngày giáp tết , thất gia chị cố bán cho
hết số hàng. Chị định kiếm thêm chút tiền để hồi trang.
Chị dằn lòng chỉ mua quà và ngồi lì xì hợp khả
năng. Quan yếu là chị được hồi trang , được sống trong khí
trời quê ngày tết.
LikeLike