Cuối cùng, ngày làm việc cuối cùng trong năm cũng sắp sửa chấm dứt, cũng có được thời gian để quay lại chốn này, ghi lại vài dòng, để sau này còn nhớ 🙂
Tui nhớ trong câu giới thiệu cho bài viết “Em bé Việt được đến Mỹ thử thuốc trị bệnh hiểm nghèo nhờ Facebook,” tui đã ghi “Kỳ tích lập nên từ cộng đồng Facebook. Câu chuyện đẹp nhất về tình người trước khi khép lại một năm đầy biến động.”
Thật sự, 2017 là một năm đầy biến động, đối với tui, với mọi thứ diễn ra xung quanh mình. Có những lúc cảm thấy đuối, nản, mệt, đến không thể nghĩ rằng mình còn có thể đeo bám theo những gì mình hằng đam mê, yêu thích.
Phải nói “gắng gượng” là từ diễn tả đúng nhất toàn bộ những gì tui trải qua trong suốt năm 2017, nhất là trong công việc, trong mọi thứ liên quan đến việc viết lách.
Nhưng, nếu phải nhìn lại hết, tui vẫn thấy tui yêu công việc này, bởi, nó cho tui cơ hội được quen biết, gặp gỡ, tiếp xúc với nhiều người, rất nhiều người, thuộc đủ mọi thành phần, có đủ kiểu suy nghĩ, để từ đó, tui hiểu thêm về cuộc đời, về con người, biết trân trọng cái gì, biết gạt bỏ thứ gì, biết lấy gì làm vui, biết phớt lờ những gì không đáng nhớ.
Nói ra thì nghe dễ lắm, nhưng, như tối qua, anh tui nói với tui 1 câu: “Đến bây giờ anh mới hiểu, làm công việc của một nhà báo khó như thế nào. Lúc nào cũng có kẻ chống, người bênh. Chỉ cần 1 chút sơ sẩy là coi như tiêu đời. Đó là chưa kể, nhà báo ở đây như đi giữa hai lằn đạn.”
Heheh, cứ nhìn mớ tóc bạc trên đầu, cứ nhìn hình ảnh chụp ngày mới vào nghề và hiện tại sẽ thấy sự “tàn phá” của nghề báo ở đây là như thế nào.
Cho nên, để trụ được, mình phải biết mình là ai, việc mình làm là gì, phải có một cái đầu bằng thép, bên một cặp mắt dễ đỏ hoe 🙂
Năm 2017 sắp trôi qua, không vướng bận.
Năm 2018 sắp tới, tui nghĩ tui sẽ có nhiều sinh lực hơn, nhất là khi tui chào năm mới bằng… 3 tuần nghỉ phép tại gia, với những dự tính rất đời, đó là ngủ, ăn và… lăn 🙂
Một lần nữa, cám ơn tất cả mọi người đã đồng hành cùng tui trước giờ, cám ơn những người quen biết lẫn xa lạ đã cho tui những câu chuyện thật hay, những nghĩa tình thật đẹp để tui luôn thấy cuộc đời này vẫn hãy còn rất đáng yêu 🙂
Ngọc Lan ơi,…Bạn thương ơi, cố gắng yêu thương đời…dù đời không yêu ta…Hãy cố yêu nghề mà đứng vững trong cuộc đời này. Đường đi khó , đừng ngại ngần. Cuộc đời mà …chấp nhận để bước qua cho thanh thản tâm hồn trong Năm Mới. Happy New Year 2018, mến chúc cả nhà Bờ Lốc (Blog) luôn nhiều sức khoẻ, chúng ta hãy dựa vào Bờ để vui vui, đừng làm cơn lốc …hihihi.
LikeLiked by 3 people
Ai cũng nhẹ nhàng, thanh thản, nhìn đời bằng cặp mắt trong veo của chị thì cuộc đời này là thiên đường rồi, hehehe.
Kệ chị, sau cơn bão mới thấy hạnh phúc lúc bình yên 🙂
LikeLiked by 1 person
Happy New Year đến tất cả mọi người! Năm mới vui vẻ, khỏe mạnh và hạnh phúc!
LikeLiked by 3 people
Bonjour bà con làng trên, xóm dưới.
HDJ vẫn đồng hành với Lan u huyền trong thầm lặng, cũng như những tấm chân tình đâu đó của những khuôn mặt chữ nghĩa từng quen vẫn đi về lặng lẽ theo bước chân blog NL trên ” lối xưa xe ngựa hồn thu thảo…” ( Bà HTQ)
Thì tại sao ta không tìm về với nhau để làm lại, bắt đầu từ những cũ càng của kỷ niệm.
Chỉ có ở đây, góc nhỏ đơn sơ này, tất cả chúng ta mới tìm thấy chính mình. Và có phải những gì chân thật sẽ không bao giờ mất, như tháng giêng đang vươn mình trở dậy với hoa cỏ mùa xuân.
Gửi những siết tay ấm áp đến từng bà con đông, tây, nam, bắc gần, xa…
Thân ái chúc năm mới an bình trong hạnh phúc đích thực, nhỏ nhoi.
” Tháng giêng thắp sáng niềm vui
Đèn hoa, nến đỏ….rượu mời tri âm…”
( MHHLP).
LikeLiked by 2 people
HDJ ui, chúng mình đang tìm về đây, về căn nhà của U Làn để nhớ tiếng cười xa xưa của nhiều nhân vật Hỷ Nộ Ái Ố . Mùa xuân đang về mong mùa ấm áp cho tuyết tan, người người hết cúm, nhà nhà nở hoa đầy vườn, cho Ngọc Lan thôi “thở dài” …hehehehe…
LikeLiked by 2 people
@ Chị Nhà
HDJ đang lôi NL ngồi dậy, đứng lên, cho uống cạn niềm vui lẫn nỗi buồn của bọn mình khi còn nghĩ về nhau trong đầy ắp tình người, để Lan u huyền nếu có thở dài chăng cũng chỉ là tiếng thầm rất nhẹ…
Cám ơn CN & em gái M.T lúc nào cũng khêu lên ngọn lửa, cho HDJ ” trở về mái nhà xưa “, chung tay dựng lại trên những phôi pha…
LikeLiked by 1 person
Cám ơn chị Hương Jango, người khua chiêng gõ trống đầu năm nơi đây 🙂
Em cũng nghĩ như chị, điều cuối cùng còn lại chính là những gì chân thành mình đối với nhau, điều gì xuất phát tự tấm lòng thì nó sẽ mãi là như vậy, cho dù có vin vào bất cứ lý do gì đi nữa 🙂
Tuy nhiên, em nghĩ có hợp có tan cũng là điều bình thường. Nhưng chị em mình vẫn hội ngộ nơi này thì quả là duyên mình “nặng”, hahahaha
LikeLiked by 1 person
” Chuyện hợp tan ” thôi thì trả lại cho chàng Quốc Dũng. Dù bình thường hay thất thường thì mình cũng đã gặp lại nhau đây. Như vậy mới biết, cũng không phải dễ để mất nhau.Tưởng đã phôi pha nhưng duyên còn… nặng ký! Thì ra….cái gì còn thì xa lắc vẫn còn! Mà nếu không duyên, thì gần bên vẫn mất…. Nghe sao mà thấm thía phải không?
LikeLiked by 1 person
Nặng ký tốt hơn nặng “mùi”! 🙂
LikeLiked by 1 person
hahahahah…đúng là Bibi tếu quá…nghĩ ra chữ “mùi” cũng hahahah…
LikeLike
@ Lan u huyền,
Nếu HDJ mà làm …” Thằng Mõ ” được cho blog hồi sinh, anh em bè bạn cùng tìm về thì cũng không là phí phạm. Bởi cuộc đời ngắn ngủi và chỉ one life to live.
Khoai ơi, Lụa Tím đâu rồi? Và còn Ông Kẹ nữa. Già 68 vẫn mãi 68 giờ đã về đâu?
Ngao ơi, có bao giờ về lại thềm xưa để nghe chân đau trên từng phiến đá? Còn ai và ai nữa…. vẫn trong ký ức êm đềm, quá đổi thân quen…
LikeLiked by 3 people
Mọi người tụ lại nơi đây như xưa là vui lắm nha. 🙂
LikeLiked by 1 person
Nụ cười sau giông bão hả sò 🙂
LikeLiked by 1 person
Nắng hạn gặp mưa rào, mừng quá luôn 🙂
LikeLike
Tiếng thở dài từ NL?
Không thể tin được, có thể mắt già này lờ tơ mờ, tai lại điếc nặng ?
Kkkk
Nói vậy, cô NL biết lăng ba vì bộ, lại mặc áo giáp nên cho tới nay mới mất vài sợi tóc xoã
Chưa bao giờ trễ cho chọn lựa mới, kể cả về hưu ( như tui) để bồ cũ cõng nốt khoảng …còn lại..
Tui nói chơi nhe đừng mần thiệt.
Năm mới chúc NL và bà con trong xóm nhà lá luôn trẻ, khỏe, đẹp, rủng rỉnh đô năm trăm…
LikeLiked by 2 people
@ Cher G,
Cám ơn toi đã nghe lời moi ới. Đúng là moi không nhìn sai trong tình nghĩa của nhóm Les Trois Mousquetaires. Còn Bà Đầm chắc lo ăn Tết dai, nên chưa biết mình tụ lại Xóm Nhà Lá trong cảm xúc thật tràn đầy.
Bên moi hôm nay lạnh thở ra khói với 9 độ F. Ước gì được về lại căn nhà gỗ Dalat xưa, nhìn ánh lửa bập bùng trong lò sưởi, nghe Alamo hát Tombe La Neige, nồng nàn bên ly rượu vang sánh đỏ, khi tiếng thông reo qua từng gờ mái, lang thang trên những lũng thấp, đồi cao… Chớp mắt…một thời!
LikeLiked by 2 people
Hehehe, cũng không phải là thở dài mà là ghi lại những gì thật sự diễn ra. Thiết nghĩ đó cũng là điều bình thường của cuộc sống, khi sôi nổi khi hờ hững, lúc thăng lúc trầm, điều quan trọng là không bị ý tưởng bỏ cuộc níu kéo nhiều 😉
LikeLiked by 2 people
Đúng vậy đó cô cô. Nhứt định không bị ý tưởng bỏ cuộc níu kéo
LikeLike
New Year new you.
Sang năm mới sò thân chúc mọi người tràn đầy sinh lực để có thể mạnh bước trên con đường mình đã chọn hay là mạnh dạn bắt đầu một ngã rẽ mới
LikeLiked by 2 people
Mèn ơi ! Gõ cửa mà nó không cho vô : nó hỏi tùm lum mà quên bu nó pasword , đã vậy mợ Django ơi ới gọi còn hơn là gọi đò. Không biết kỳ này có được không nhe : đã gõ chậm như rùa mà còn mất chữ nữa.
Tui đây ! tui đây.
An Lành
LikeLiked by 2 people
Bonsoir Bà Đầm
Chèn đét ơi, bây giờ mới qua tới.. An toàn trên xa lộ rồi. Mừng lắm. Mừng lắm
Sò Sò cũng quá giang vô được rồi, vậy phải nhờ cô út S. điểm danh xem còn ai, thiếu ai, để mình còn đi hú tiếp…. Réo huynh của S. nghe cô nhỏ.
Bớ… Hến Vân, Tứ Hải, làm ơn làm phúc làm giàu làm có bắt loa hò miền Nam giùm chị HDJ đi. ,
Ủa còn anh Joe, người một thời tình chung với Blog, cả ông J.C. Penney do CN đặt tên cho dễ gọi cũng ngựa phi đường xa đâu rồi…
Dĩ nhiên HDJ không thể nào nhớ đủ hết mọi người. Nhờ tất cả chung một bàn tay, để mình lại đông vui như một thưở cứ chạy vô, chạy ra check còm…, hồn thênh thang phơi phới…
LikeLiked by 2 people
Để từ từ mọi người vô lai rai chị Hương ơi. Ai cũng chạy vô một lượt là nghẽn đường xá hết. 😦
LikeLike
Nghẹt cầu 🙂
LikeLiked by 1 person
Xi chào Cô Chủ Blog,HJD va ACE có mặt tôi đây! Điểm Danh.
Tuổi Teen hay tuổi trẻ hình như nhà nào cũng gặp, không nặng thì nhẹ.
Tôi con lớn hết rồi, nhưng bây giờ có các cháu, để cha mẹ chúng lo dạy dỗ. Thằng cháu ngoại sắp tới vào trường Đaị Học Colorado, nó bình thường như những đứa khác: học cũng ok, không có quậy ở gia đình cũng như ở ngoài xã hội hay trường học: Không Ăn Thịt !!!
LikeLiked by 1 person
@ Bồ tèo G.
Lâu nay không thảy được móc câu cho ai, nên vừa gặp moi là ” thân ái ” quăng cho đỡ nhớ nghề phải không? Đoan ứa ừa, ra đây cùng lãnh móc câu phụ chị nè!
hichihic!!!
Nhưng đó cũng là điều để khi xa mình nhớ…. Cái tốt lẫn cái đáng ghét của nhau.
Gõ cho bể nồi niêu cũng không sao, vì có người còn nợ moi cái grill hình đầu bò làm bò né.. Nhưng moi cũng không quên còn nợ toi cái hẹn được ” bao ” của ba ông Phước Lộc Thọ để cùng chè chén… cháo lòng ở chợ Tam Biên, kèm theo ly nước mía Viễn Tây hương quấc.
Mà còn nợ là còn gặp. hahaha… Có lý lắm luôn!
Có đi Paris làm osin, nhớ hú moi đi mần cùng, vì moi cũng có mấy mươi năm kinh nghiệm chiến trường để viết resume mà apply job từ khi theo chàng về dinh.
( chừng nào NL có topic nói về mười hai bến nước, moi sẽ ” tự thú ” tiếp).
@ Ông anh nhà lính
Rất cảm đông khi ông anh còn nhớ mà về thăm lại nơi này. Qua bao ghềnh thác, lênh đênh, mà ta vẫn còn nhau. Xin cám ơn trời đất.
@ Sò
Trời ạ, tản mác muôn phương, mà không về một lượt, không sập cầu là không có vui đó S. ơi!
@ J.C. Penney
Cám ơn vô cùng đã nghe ” Thằng Mõ ” gõ. Chúc tháng giêng & năm mới bình an.
LikeLiked by 2 people
Hôm ni sinh nhật “ông nội” Vui Đáo Để, bà nội đang bận take care cháu mà còn ham dzui. Ngày này tháng sao Feb 4, là Happy Birthday HDJ . Chúc mừng sinh nhật Hương nha.
LikeLike
@ CN
Sinh nhật …về một bông hồng cho tình đầu. Nên vẫn được đếm tuổi từng năm. Thanks CN nhiều lắm.
Thành phố hoa hồng của CN năm nay tuyết có mênh mông?
” Mùa mưa rồi đó em
Sao bông hồng vẫn nở
Yêu nhau rồi đó em
Sao lòng anh vẫn khổ?…”
LikeLike
Hôm Noel có cô bạn đồng nghiệp đi Paris, nghĩ bụng là sẽ gửi cuốn báo Xuân cho chị An Lành, nhưng ai dè báo ra trễ, đến giờ vẫn chưa có, hehehe.
LikeLiked by 1 person
Happy New Year đến tất cả và đặc biệt đến cô chủ Blog NL & cô em nhà lính HDJ. Năm mới cầu mong những điều tốt đẹp nhất cho mọi người. Be happy and stay healthy!
LikeLiked by 1 person
wow, công nhận Jango gọi có khác, ai ở đâu cũng nghe thấy 🙂
LikeLike
DC lạnh cóng, nên có người ngồi bên lò sưởi, nhai hạt đìu, gõ nồi niêu xong chảo…gọi người trên cyber.
Năm nay bệnh flu quá cỡ thợ mộc, bà con nên cẩn thận, ăn thanh tịnh như Sò thì không sợ ù hay lăn .
Tháng 4 chắc qua Paris làm osin
LikeLike
Điểm danh: còn thiếu Vân, Thầy Lý, Xí Xọn, Diệu Quách, Chị Bình … còn ai nữa có ai nhớ thì nhắc dùm.
Năm mới đổi mới, đoàn tụ một nhà, vui quá là vui! Những gì buồn phiền trong quá khứ bỏ 9 làm 10 nha quý vị!
LikeLiked by 1 person
Oops! Quên Trùm sò, sorry! 🙂 🙂 🙂
LikeLiked by 1 person
Ơ’ há ! Lâu quá không nghe tới Trùm Sò !
Đang test qua tablette , coi nó đòi kiểu gì mới được qua sông.
Happy week-end nhe bà con làng trên xóm dưới .
LikeLike
Cô Bi Đông năm mới. Có gì mới thì phải? Không muộn để mình nhìn lại mình và lo cho bản thân mình, các con đã lớn và có gia đình riêng mình cũng rảnh tay. Năm Mới Kính Chúc Cô Chủ, ACE nhiều sức khỏe và các con hiếu thảo với cha mẹ. Tôi có gặp Cô Vân, Ken Zip, Cô Diệu…Ben Face Book.
LikeLiked by 1 person
Còn M&M, Lụa , Cục cục , ý quên OK nữa !
LikeLiked by 3 people
Thanks An Lành réo Lụa. Cái Logo nón lá của cn là do Lụa làm giúp đó. Sẽ réo Lục qua email…Nhà hôm nay xôm tụ rồi nha. Nhờ Mõ Làng HDJ hìhihi…
LikeLike
réo Lụa…(đổ thừa cháu nội, ngưng nhen, bizi busy…
LikeLike
Lan u huyền ứa ừa…
Blog chủ phải mở cửa bài mới, thì bà con mới sang trang mà dzô con cà con kê được.
Hay là…. đã quen…” Nền cũ lâu đài bóng tịch dương…” ( Bà HTQ.) rồi, nên “đóng cửa trái tim”, vậy thì….HDJ và bà con sẽ hồ… biến !!!
LikeLike
chắc tại setting nó bị khùng rồi, cũng chả biết sao như vậy, chị không nói em cũng không biết, để coi lại. Thank you chị.
LikeLiked by 1 person