Như mọi khi, chuẩn bị viết về dòng nhạc nào, là lại miên man đắm chìm trong nó, để cảm, để thấm, rồi thì mới có thể viết, hay dở tính sau 🙂
Hôm nay, nghe Trịnh Nam Sơn
Nghe Dĩ Vãng, nghe Về Đây Em, nghe Nuối Tiếc, nghe Con Đường Màu Xanh…
Nghe và như thấy mình của một thời xa lắm, dễ chừng cũng phải 30 năm, thuở mới lớn, lòng dễ thổn thức, chìm đắm trong những cung bậc của tình yêu.
Nghe và như thấy mình của một thời hơi xa lắm, dễ chừng cũng phải… ở vô cùng, mênh man, bồng bềnh, trôi trong một cõi… của chính mình.
Nhạc nối nhạc. Cái hay của nhạc là ở chỗ đó, cứ níu kéo lòng mình đến với những cảm xúc, những nỗi niềm, nghe rưng rưng, nghe khắc khoải, nghe bồi hồi, nghe xao xuyến. Đến lúc thấy mình như chìm hẳn vào một cõi, như có lần tui nói, chỉ một mình mình giữa bao la đất trời, có tiếng sóng, có gió rít, có nỗi nhớ, nỗi cô độc đến tận cùng, nước mắt tự dưng ứa ra… thì tui bắt đầu… tỉnh.
Và thấy mình vẫn ok, khi có thể sống trọn vẹn trong những cảm xúc đó 🙂
Bonus thêm cho mình hai bài của Đăng Khánh, nghe hoài mà tui chưa bao giờ chán:
Và bài này, của Việt Anh (?)
Đừng gọi tên em nữa, bài này có thể dùng làm nhạc nền cho phim kinh dị! 😛
LikeLiked by 1 person
Cam on co Ngoc Lan . Chuc vui .
LikeLike
Phải công nhận Cô Ngọc Lan viết hay thật: như những ca sĩ, bản nhạc và nhạc sĩ mà mình nghe không thắm thế mà Cổ viết lên diễn tả làm người nghe phải suy nghĩ lại. Like.
LikeLike
Chào ACE,
Buổi sáng nam Cali gì mà ướt át, xám xitj và yên lặng như Sài Gòn sau cơn mưa ngày xưa. Trời này mà là chú nhật, ngủ nướng thì đã biết mấy😄
Ai biết ở Santa Ana, chổ nào cơm tấm, bún riêu, hủ tiếu, mì…ngon…?
Chúc mọi người ngày vui 😄😜😎
LikeLiked by 1 person
Tùy khẩu vị mỗi người! Ra Bolsa, gặp đâu ăn đó cho xong! j/k 😛
Thử Cơm Tấm Thuận Kiều ở đường Brookhurst xem sao? Nhiều tiệm quá, thành ra tùy người đối diện! Chúc ngày vui surf khu Bolsa! 🙂
LikeLike
Thêm tô bún riêu, gỏi cuốn…chi dỉa cơm chưa đã😄
LikeLike
Thử cơm tấm Thành ở đù’o’ng Bolsa cũng ngon vậy. Có luôn bu’n riêu và gỏi cuốn đó JoJo !
LikeLike
Thanks An Lành.
Tui đi theo người ta. Được cho đi đâu thì đi chổ đó😄
Được dẫn vô cơm tấm Thành. Kêu cơm tấm và bún riêu. Ăn cũng ngon lắm…Thanks
LikeLike
Bún riêu: bún Mai góc chợ ABC
Gỏi cuốn: Brodard nem nướng
Hủ tửu: Triều Châu ( góc Westminster/Brookhust)
Mì Cây Nhãn: Đinh Tiên Hoàng
Cháo lòng: Tam Biên
Chè trôi nước: cô váo
Disclaimer: ăn mà bịnh giống Xi cu la ” tại hạ” hổng chịu trách nhiệm
LikeLiked by 1 person
Đa tạ đại ca😄
LikeLike
Ủa sao JoJo “2 mặt”? 1 vàng, 1 xanh là sao? Just wonder! 🙂
LikeLike
He he…blog có ma, ha ha😈
Tui cũng hổng biết nữa😄. Dùng phone thì ra mặt tròn, mập. ( chắc tại vì vừa ăn cơm, bún riêu xong😄). Dùng tablet thì mặt xanh lè (Khong phải đai-ờ-ria nha😄)
Sao rồi chi? Về lại Cali là thấy khoẻ lại hén?
LikeLiked by 1 person
Vậy là mai mốt biết JoJo đang dùng gì để còm rồi! 🙂
LikeLike
“Nghe và như thấy mình của một thời xa lắm, dễ chừng cũng phải 30 năm, thuở mới lớn, lòng dễ thổn thức, chìm đắm trong những cung bậc của tình yêu.”
Hả? Có viet lộn khong vậy? Lúc do NL mới có hơn 13 tuổi mà ! Già truoc tuổi hả? J/k
LikeLiked by 1 person
Yêu trước tuổi😄
LikeLike
“Ranh con”
LikeLike
@dieutuquach:
Chắc cỡ 15-16 🙂
Nghe nhạc mà chị, nghe là tự dưng thấy lòng mình có những cảm xúc, chứ đâu cần mình nhân vật giống trong đó thì mới nghe ra đâu 🙂
Bởi vậy mới nói cái hay của nhạc là lay động được tâm tư con người 🙂
Nhưng thật sự nhìn lại, toàn bộ những gì nằm lại trong ký ức em, từ nhạc đến sách truyện, em đều nghe và đọc trong độ tuổi này, sau 20 là “trơ đá” rồi 🙂
LikeLiked by 1 person
hahaha lâu qua’ mới thâý laị chữ này ! Ngày trứơc bô’ của AL hay gọi như vậy , AL ghét lắm nhu’ng về sau này mới hiểu đựơc là cả một yêu thương vì cả nhà toàn là mâý ông tứơng không hà !
LikeLiked by 3 people
Buổi sáng, đầy ánh nắng…cám ơn mặt trời đến với mọi người mỗi ngày…
Hôm qua, tui theo xa người ta đi little SG…ăn ké và tui có cãm nghĩ thế này:
-Little Sài Gòn, Cali, USA sẽ là địa chỉ/ khởi đầu tiêu chuẩn cho món ăn Việt hiện đại cho thế giới, cả VN…😄😜😎
LikeLiked by 2 people
Chỉ cần đi hay ở Little SG thì cái gì cũng có, khỏi cần đi VN! 🙂
LikeLiked by 1 person
Câu kết luận hùng hồn hay.
Nhưng lại quên phần dẩn chứng và giài thích tại sao “trò” đi tới kết luận như vậy.
Hint: nếu không nhớ rỏ hay nếu chổ mình đi thực nghiệm ăn mà mình thấy không hợp với cái kết luận của mình, thì trong bài viết mình đổ thừa là nghe chị Bidong hay ông GLL nhận định như vậy hay sừng cồ hơn nữa thì mình đổ luôn là đại khái là nhớ PV NVO viết review như vậy. Nobody does the fact checking đâu. 🙂 🙂 🙂
Substitute teacher Lê Ba Trợn, môn Việt Văn lớp cô Lan.
🙂 🙂 🙂
LikeLiked by 3 people
Like
Ha ha, vậy là tui khìu được thầy Ba ra để còm dài thòng cho bà con đọc…
Cái này là ý kiến, quan sát của thăm ăn viên: Little Sài Gòn, Cali, USA sẽ là địa chỉ/ khởi đầu tiêu chuẩn cho món ăn Việt hiện đại cho thế giới, cả VN.😄
Little Sg cứ như là một phòng thí nghiệm thực phẩm (food lab). Ở đó người làm thí nghiệm/ làm ra sản phẩm sinh sống trong môi trường vệ sinh sạch sẽ nên tự nhiên họ cũng có thái độ như vậy khi chế biến món ăn (Dỉ nhiên cái này mình nói một cách tương đối thôi chứ ai mà rửa rau sạch như mình rửa rau cho chính mình ăn ở nhà 😄)
Còn thực khách, sống trong môi trường đàng hoàng cho nên khi có nhu cầu ra tiệm ăn thì món ăn phải vệ sinh, sạch sẽ, nguyên liệu thân thiện môi trường. Họ dùng đồng tiền chi tiêu của họ một cách tự do để ăn uống. Chổ nào ngon, bổ, sạch…vừa túi tiền thì trước sau cũng có thể đông khách, và ngược lại. Đồng tiền ăn uống đó là cách để đào thải những sản phẩm kém chất lượng cũng như khuyến khích những sản phẩm tốt. Đồng tiền đóng vai trò như trên nên không có chuyện chế biến một tô mì tầm bậy, bán 99 cent và hy vọng có người mua, trở thành giàu có, làm vua mì😄
Ngoài người bán và người mua, thì luật lệ an toàn thực phẩm cũng là sự ràng buộc để món ăn được chế biến sạch sẽ, họp vệ sinh, thân thiện với môi trường. Làm ẩu nó hốt, vô đó mà nấu ăn😄
Cả ba yếu tố: người bán, người mua, luật…làm cho Little Sg trở thành một nơi mua bán món ăn Việt hiện đại cho xã hội hiện đại. Vô hình trung, Little Sg trở thành một phòng thí nghiệm thức ăn, với tiêu chuẩn hiện đại hoá của món ăn Việt hiện đại: tươi, sạch, ngon…
But, nhưng mà, cái “nhưn” bự: đây là một quá trình đòi hỏi thời gian. Giải thích có thể, dẩn chứng thì có thể nói là các món tui thử có tiến bộ lớn. Nhưng đưa ra món này tiệm kia để nói là tiêu chuẩn, the best…thì tui cũng đang kiếm😄😜😎
Úi chời, tui tưởng tui khìu OK còm, ai dè ổng quay trở lại khìu tui còm dài thòng…
LikeLiked by 3 people
Very insightful man. Like it a lot. Thanks.
LikeLiked by 1 person
Ngã nón cho bà Harper Lee, nhà văn tác giả cuốn sách “To Kill a Mockingbird,” qua đời, 89 tuổi.
Người sồn sồn trong còm có thể không biết bà và sách này. Nhưng chắc chắn con cháu quí vị biết cuốn sách này in and out vì nó được dạy trong lớp học English của hầu hết học sinh Mỹ.
LikeLiked by 4 people
Tui có đọc & làm book report cho cuồn sách này. Học là vậy nhưng để hiểu sâu sắc chắc còn phải học thêm nữa! R.I.P Mrs. Harper Lee!
LikeLiked by 2 people
Tui nhớ hồi học high school, bà cô bắt đọc Giết con chim nhại (To Kill a Mockingbird) rồi làm report. Bà cô dành 2 tiết học, lăn cái TV có gắn sẵn VCR vào lớp, cô trịnh trọng đem ra cuốn băng để vô máy cho tụi tui coi cuốn phim trắng đen về cuốn tiểu thuyết được dựng thành phim. Có nhiều đoạn trong phim hơi khó hiểu hoặc bà cô muốn tụi tui nắm vững ý ngầm, rồi cho ngừng phim để cổ giải thích thêm, mặc dù là phim trắng đen lúc đó tụi tui im phăng phắc theo dõi trong sự thú vị.
Tui chỉ nhớ 2 điểm về cuốn tiểu thuyết này:
1. Người cha (Atticus) dạy đứa con gái (Scout) là: “con không bao giờ thực sự biết một người cho đến khi con ở vào địa vị của họ và cư xử theo kiểu của họ”
2. Sự bất công chủng tộc thời 1930’s ở miền Nam nước Mỹ. Người cha căn dặn 2 đứa con là ghi nhớ một điều: giết một con chim nhại (mockingbird) là tội lỗi. Rồi được giải thích là những con chim nhại là vô hại vì chúng chỉ mang lại niềm vui qua tiếng hót,
Cái ẩn dụ trong câu chuyện là người da trắng đã giết một con chim nhại là một người da đen vô hại (Tom Robinson)
Hôm trước tui thấy con tui cũng phải đọc và làm book report về cuốn sách này. Vậy là cuốn tiểu thuyết này đã được dạy qua 2 thế hệ trong gia đình tui.
Hôm nay khi nghe tin tác giả mất, tui được biết thêm là cuốn tiểu thuyết này của Harper Lee rất được yêu chuộng, và thuộc loại bán chạy nhất thế giới với hơn 10 triệu bản. Cuốn tiểu thuyết được xuất bản vào năm 1960 và đã giành được giải Pulitzer cho tác phẩm hư cấu năm 1961. Được dựng thành phim trắng đen năm 1962.
LikeLiked by 3 people
Thanks
Tui chưa có dịp đọc tác phẩm nổi tiếng này. Quê mùa hén. Bữa nào tìm đọc😄
LikeLike
Không có gì là quê mùa hết! Vì lấy nhầm lớp cần làm homework thôi! Mà học rồi trả lại cho thầy cô hết rồi, hôm nào sẽ tìm đọc lại, chắc sẽ hiểu thêm so với hồi xưa! 🙂
LikeLiked by 1 person
Nhiều món ăn Việt rất là thân thiện môi trường, họp với đời sống hiện đại, quốc tế, nếu có cách PR biết đâu sẽ là cách ăn nuôi sống xã hội hiện đại? Ví dụ như là rau sống. Tương tự nhu salad,
rau sống có nhiều loại rau, khi ăn cho thực khách những vị giác, mùi thơm…khác nhau rất hay, không nhàm chán khi ăn salad rau sống Việt. Thêm vào nước chấm, nước mấm nhỉ thì hết xẫy😄
Đây là cả một cơ hội lớn?
Nhưng nhiều người nhìn thấy cành rau, ngọn cỏ… làm bếp cho thế giới thì chê. Họ nghỉ phải làm ra máy bay, hoả tiển…kỷ thuật cao thì mới gọi là giỏi, là hay😄😜😎
LikeLiked by 1 person
Agree – Chế ra món rau ăn ngon cũng hay như chế tàu bay….
Hãng bán hamburger McDonald có giá trị 93 tỉ đô, hãng chế máy bay có giá trị 105 tỉ đô. Starbucks bán càphê có giá trị 85 tỉ đô. Tám lạng nữa cân.
LikeLiked by 1 person
Make hamburger, not war😄😜😎
LikeLike
1-Tuần rủi, nhận được cái public hearing: một hàng xóm muốn nuôi gà lấy trứng:)
Khoái chí, khi Obama hay Tr./CL. Cho về đuổi gà cho vợ, tui cũng làm giàn mướp, vài luống rau, nuôi vài con gà mái dầu, vịt bầu, khi OK ghé, mình làm món ăn kiểu Organic , uống Pinot Noir từ Salem, Or:))
2- Bây giờ tui cũng hiếm ra Bolsa, tại không là cư dan Bolsa trên chục năm rùi, nén chuyện ăn chơi ngon hơn ăn thiệt xứ Cộng Hoà Bolsa cần theo hướng dẫn của PV NV
LikeLiked by 1 person
On. I shall bring Pinot OR
LikeLike
(Bây giờ tui cũng hiếm ra Bolsa, tại không là cư dan Bolsa trên chục năm rùi), Tại vì Bác ở trên đồi, núi, cho nên ít xuống núi thăm dân dã, đâu phải dân Bolsa mới ra Bolsa? Như T/L đi thăm điền thổ Bolsa đều đều đó chớ? Rồi Bác ăn gạo và nước mắm ngon ở đâu? hay là Bác Order đem tới nhà? J/k.
LikeLiked by 1 person
Haha bác JC
1- Trên giấy tờ tui không là cư dân Bolsa ( Cali) 12-13 năm rủi . Chỉ ở Cali bán thời gian 🙂
2- Ăn gạo lứt chợ ĐH hay Costco
3- Nước mắm ăn rất ít, vài chai một năm
LikeLiked by 1 person
Chúng tôi xem Bolsa là Saigon trong tôi, nhưng khi phải đi xa vài tuần hay 1 tháng là nhớ. có dịp đến Bolsa là đi, không có gì là quan trọng, chỉ để ăn chút gì đó mà mình thích, đi lại những khu phố quen thuộc, có mùi đặc đặc biệt của Phố Ta ( Mít ) mà Mít có nhiều thứ: Mit ướt, khô, nhưng cùng một thứ, rồi thời gian thấm nhuần sẽ hòa thuận với nhau? Amen.
LikeLike
Tui dọn ra ngoại ô từ 1988 , vì trường học và môi trường sống cho con. Ở nơi hoang vắng riếc rìu quen. Xa xưa mỗi chủ nhật , sau khi đi lễ thường đưa gd ăn ở Sea foods cove ( new land) , hay Mỹ Nguyên. Các con rời tổ, cha mẹ ăn kiêng, tui lại thích nhâm nhi ở nhà, nên lười ra ngoài.
Chúng toi đang debate có nên dọn lại Bolsa hay dọn gần nhà thương khi về già ??
Kkkk mỗi người mỗi tính 🙂
Chúc bác an vui vói không khí tiểu SG
LikeLiked by 1 person
He he, tui nói cái ý nghĩ này ra chắc sẽ bị thảy cà thối, hột vịt ung….nói tui đáng giá, so sánh người khác tui cũng chịu😄Nhưng tui phải nói ra. Đó là:
Coi tin tức nói về dân tị nạn chạy nạn sang Âu châu. Có nhiều đoạn video ngồi xuồng vượt biển. Nhìn những gương mặt trắng trẻo, mập, khoẻ mạnh, mặc những bộ đồ cứu hộ mới toang, trang bị đầy đủ…làm tui nghỉ lại cảnh ngộ vượt biên hồi xưa…rồi tui thấy mắc thấy cười khi nghĩ tới hai chữ dân tị nạn…dùng chữ tị nạn có phải hơi quá?
ACE nghĩ thế nào…cứ việc chỉ ra những cái tui chưa hiểu😄😜😎
LikeLiked by 1 person
Họ giống tị nạn 75 hơn tị nạn 80. Dân giàu và upper middle class. Mấy xứ đó là xứ dầu hỏa giàu có lâu năm rồi nên điều kiện vật chất tốt hơn nhiều so với ốm đói VC.
Họ không bị đánh tư bản nên cũng còn của cải.
Tình trạng xả hội họ bây giờ còn đồ để mua, nếu họ có tiền. VN thời đó đóng cửa lụn bại, người có nhiều tiền cũng không có đồ mua. Nhiều người dã từng trốn ra xứ khác trước khi trốn ra châu âu.
Vì vậy nên nhìn láng hơn cùi lở VN, polpot Campuchia, hay rừng núi Lào.
Tị nạn chính trị chứ không nhất thiết tị nạn nặng về kinh tế như Somalia, Haiiti …. Trốn chiến tranh, giết bắt bớ vô cớ chớ chưa đói.
Làn sóng tị nạn đợt 2, 3 sẻ thấy bề ngoài điêu tàn hơn, nếu tình trạng kéo dài.
LikeLiked by 2 people
Tị nạn mít so với tị nạn bây giờ cách nhau gần nữa thế kỷ. Hồi đó làm gì có bo bo áo phao ngon và rẻ như bây giờ.
Quí tộc đánh tennis hồi đó vợt gổ, giầy bố đế cao su nặng một tạ rưởi. 40 năm sau thằng bán vé số Saigon bây giời kêu nó bận đồ như quí tộc hồi xưa, nó trề môi nói không thèm, chê đồ không ngon. Xã hội tiến tới. Công nhân VN bây giờ mập ú, về quê bận đồ nhìn cũng sạch nước kẻng hơn hồi xưa dù nghèo bỏ mẹ đi chớ. Nhìn bề ngoài thường làm cái suy nghĩ bị méo mó.
LikeLiked by 2 people
Đành rằng là như thế, nhưng khi nhìn lại thấy người ty nạn V/N gầy gò ốm yếu , ho hen rách nát thấy thê thảm quá làm mình tủi thân.!!!
LikeLiked by 1 person
Tôi biết ông khều gải cho tôi nói. Có chút giờ trước khi đi ngũ, hứng tới luôn, cho thiền hạ thêm chút dữ kiện thật về cái ý tưỡng tị nạn theo sách vở. Here it is 🙂 🙂
The 1951 Refugee Convention spells out that a refugee is someone who “owing to a well-founded fear of being persecuted for reasons of race, religion, nationality, membership of a particular social group or political opinion, is outside the country of his nationality, and is unable to, or owing to such fear, is unwilling to avail himself of the protection of that country.”
Hiến chương tị nạn liên hiệp quốc định nghĩa người tị nạn là người ” dựa trên một cơ sở vững vàng là sợ bị trù dập vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc gia, thành viên của một tổ chức xả hội hay ý tưởng chính trị, đang ở ngoài cái xứ sở mà họ có quốc tịch ( người vn ở ngoài xứ vn), không có khả năng để, hay vì hậu quả của cái sự sợ hãi như vậy, không có thể nhận đựợc sự bảo vệ của từ chính xứ sở của họ.
1 thước 8, 125 pounds hay 1 thước 27, 190 pounds. Bận đồ hiệu hay xà lỏn. Đi dép râu hay giày Prada. Có râu hay trụi lủi. Nói giọng bắc hay trọ trẹ. Đen hay cafe sữa Bra size a hay d . Brief, bikini hay going commando… Tất cả những yếu tố này không làm họ được hay không đựợc là tị nạn.
LikeLiked by 1 person
Kẻ tỵ nạn này có (2) bộ đồ, một mặc , một kẹp nách. Tòng teo 45 kí, tóc dài tới gáy, Noel
đầu tiên, nhà thờ bảo trợ mang mấy chục gói quà tới chất đầy cái phòng khách của cái trailer, cũng dửng dưng không vội mở.
Tỵ nạn là tỵ nạn, như con chó bị dồn vào góc cụt. Haizzzzz
LikeLiked by 2 people
Ông này chia ” giai cấp” không biết học từ sách cả Bác , Mác hay Bill (?)
Cái quan trọng là kẻ tị nạn nào thành công trong vấn đề hội nhập, tự lập và
làm phản bón tốt, organic, hay bựa cho thế hệ thứ 2 (???)
Kkkk
LikeLike
http://www.worldpressphoto.org/collection/photo/2016/spot-news/warren-richardson
Hình chụp được người tị nạn đưa đứa con sơ sanh luồn qua kẻm gai trốn vô hungary được chọn thắng giải hình chụp 2016……
Thằng cha này khùng quá, tại sao không ở yên trong xứ mình mà trốn chi mà nhìn thấy nguy hiểm cho đứa nhỏ quá.
Tị nạn có gì sung sướng mà phải khổ sở vậy??
Nhìn thấy quá khỏe mạnh trẻ trung sao không ở lại đấu tranh giết lại quân terrorist hay mấy cái quân đội gây chiến bên đó mà lại trốn qua xứ khác ăn bám người xứ khác này??? Rồi thằng nhỏ lớn lên xứ khác lại bị mất gốc nữa????
Nhiều khi tôi quên hỏi tôi những câu như vậy khi tôi xuống tàu đi vượt biên. Giờ thấy người tị nạn khác, tôi mới nhớ hỏi những câu này. Trí nhớ tôi thật tuỳ tiện. Hâhhahaha
LikeLike
“…Nhiều khi tôi quên hỏi tôi những câu như vậy khi tôi xuống tàu đi vượt biên…”
Lúc đó bị ” dí” tới đít rồi, chạy còn không kịp, ở đó mà hỏi với đáp😄😜😎
LikeLiked by 1 person
Không biết mấy thằng tị nạn mập bây giờ có bị dí tới đít không? hay chỉ có tôi bị nên mới là người tị nạn đúng nghĩa?
LikeLike
Định nghĩa người tị nạn thì như OK trích dẫn, theo văn bản LHQ thì họ là người tị nạn..
Ý tui muốn nói là:
Khi coi tin tức, xem những video về người tị nạn sang châu Âu, tui là người xem tin có câu hỏi, ý nghĩ…về Thời sự này😄
LikeLike
Thanks for clarification.
LikeLike