Mặc dù đang đuối như trái chuối nhưng vẫn cố leo vào đây để câu kể chuyện mà hổm rày tui ráng nín, hehehe
Chuyện liên quan đến việc phỏng vấn ông Mã Long, người tài xế taxi bị ba người tù vượt ngục ở Orange County bắt cóc trong suốt 7 ngày, đã “lành lặn” trở về khi mà ông tính 99% cái chết ở trong tay.
Đây là người mà báo chí Mỹ lùng sục, tìm kiếm, bởi ngoài 3 tên vượt ngục, thì ông có thể được xem là nhân vật khá quan trọng tình cờ bị dính vào vụ này. Vậy mà “lù khù vác lu chạy”, tui lại có cơ may “tổ đãi”, trở thành người đầu tiên (dĩ nhiên là sau cảnh sát, nhưng theo như ông này nói thì “Cô hỏi còn hơn cảnh sát”) nghe toàn bộ câu chuyện ly kỳ này.
Bài viết phỏng vấn đó, tui kể trên báo rồi.
Giờ kể chuyện hậu trường hay hơn.
Vậy nè:
Ai theo dõi vụ này cũng biết là khoảng 11 giờ 30 trưa Thứ Sáu tuần rồi, 29 tháng 1, Bắc Dương, 1 trong 3 người tù vượt ngục đã ra đầu thú.
Đến khoảng 9 giờ sáng thứ Bảy, 30 tháng 1 thì tin báo hai tên còn lại là Jonathan Tiêu và Hossein Nayeri cũng đã bị bắt ở San Francisco.
Khoảng 12 giờ hơn tui có mặt ở tòa soạn. Đang tám với sếp Thiện Giao và Thắng Đỗ về chuyện này thì một cô ngoài front desk chạy vào nói “Có 1 chú nói từng chở 3 thằng tù vượt ngục đến đây nói cho gặp người có thẩm quyền để nói chuyện.”
Mấy sếp thắc mắc, “Chuyện gì? Họ đã bị bắt hết rồi mà…” Tui lên cơn “bà tám” bèn chọt vô, “Thôi để em ra gặp cho”
Ra ngoài, tui nhìn thấy 2 ông, một ông cao to, già hơn và một ông nhỏ con, trẻ hơn. Người khoảng 70, người ngoài 60.
Hỏi chuyện gì, ông lớn tuổi nói một cách khó nhọc, “Tui lái taxi, là người đã chở 3 tên tù vượt ngục…” nghe đến đó, tui mời hai người vào phòng trong, rồi chạy đi lấy giấy viết.
Quay trở vô, chưa kịp đặt mông xuống ghế, đã nghe ông trẻ nói liền, “không có phỏng vấn lên báo chí gì đâu nghen, chúng tôi đến đây chỉ yêu cầu lấy tên ra khỏi tờ báo”
“Dạ, từ từ nói, cháu chưa hiểu chú muốn gì hết.”
Hỏi tên ông lớn tuổi, ông nói “Mã Long”, hỏi ông nhỏ, ông nói như nạt “Tôi không cần nói tên.”
Nhỏ nhẹ mấy câu, ông tên Long nói được vài câu, câu được câu mất, rồi bị ông trẻ bắt im vì “cảnh sát đã nói anh không được nói. Mọi chuyện tụi tôi khai ở cảnh sát hết rồi.”
Tui vẫn còn ngỡ ngàng, “ủa, mục đích cuối cùng mấy chú đến đây là gì, cháu vẫn chưa hiểu?”
“Mục đích là vì trên trang Rao Vặt có tên tui, giờ tui muốn lấy xuống. Cô làm được thì làm, không được thì thôi. Đi về.” Rồi hai ông hầm hầm đứng lên đi.
Ngồi thẫn thờ 1 chút, tui sắp xếp lại vài dữ kiện có được là: Lúc 9:30 tối thứ sáu, tức ngày tụi vượt ngục trốn thoát, mà giờ đó thì trại giam cũng chưa biết, chưa có báo động gì hết, ông Long làm nghề lái taxi nhận được điện thoại kêu đến quán Ngon ở đường McFadden-Ward để chở khách. Sau đó thì bọn người này dí súng ông, bắt ông làm theo lời chúng. Sau cùng, ‘Bắc Dương cứu tôi nên tôi mới còn sống.’ Và vì sợ tụi đồng bọn, băng đảng còn bên ngoài tìm kiếm, nên ông đến đòi lấy tên ra khỏi mục Rao Vặt.
Chỉ vậy. Làm được gì nữa, khi mà người ta trong trạng thái kinh hãi.
Vào báo cáo lại với 2 sếp, rồi đi làm việc khác. Nhưng trong đầu vẫn lởn vởn câu “Bắc Dương cứu tôi thoát chết”. Vậy là sao? Câu chuyện thế nào?
Xế chiều Thứ Hai đi làm, sếp Giao gọi vô hội ý cùng sếp Thắng. Sếp nói “giờ gọi lại cho ông già hôm trước, em có nghĩ là có thể thuyết phục ổng kể lại câu chuyện đó không? Hôm nay các báo chí Mỹ đều đang đi tìm kiếm ông đó.”
“Em không biết, để thử, nhưng thấy ổng có vẻ sợ lắm, nói không thành câu mà.”
Ra front desk hỏi lại mấy cô ngoài đó xem có còn số điện thoại của ông hôm trước đến hủy Rao Vặt không thì nghe nói, “Ồ, chú đó hôm qua, chủ nhật, đến đăng lại rồi. Chú nói tụi nó bị bắt hết rồi, giờ tui không sợ nữa. Báo chí muốn phỏng vấn gì giờ tui nói hết.”
Nghe vậy mừng rơn. Gọi số điện thoại có trên báo.
Vừa a-lô thì nghe ngay rằng “hôm nay tôi không chạy xe cô ơi” – Dạ không, cháu là NL nên báo NV hôm trước có nó chuyện với chú…” Chưa dứt câu, nghe ổng nói như hét “Tôi đã nói với cô là tôi không có gì để khai hết. Mọi chuyện tôi báo cảnh sát hết rồi.” Và cúp phon cái bụp.
Chới với.
Gọi lại lần nữa. Không bắt phone.
Gọi thêm lần nữa, ông a lô. Vừa mở miệng, “chú cho con nói chút xíu là chuyện của chú đã được cảnh sát kể và đăng rồi, cháu chỉ muốn hỏi thêm…” ông bảo “Có mấy thằng nhà báo Mỹ mới đến nhà tui nè, tui đuổi về hết rồi. Tôi không có gì nói với cô hết.” Rồi lại “bụp”
Chới với. Bước ra định hỏi mấy nàng front desk xem hôm chủ nhật ông Long tới nói sao, thì ông gọi lại, vô phone tui, nói “Tui vừa mới nói chuyện với cảnh sát. Họ nói tui không được nói gì hết. Cô đừng hỏi tui.”
Haizza.
Trở lại bàn làm việc, vào online đọc lại, thấy nhiều bài nhắc đến người tài xế taxi, qua lời của cảnh sát. Xâu chuỗi lại toàn bộ những gì đọc được, cùng sự gặp gỡ ông Long hôm thứ bảy, tui hiểu vì sao ông sợ hãi và nóng giận như thế.
Lúc đó, cũng hơi “hối hận” giá như mình có thể hiểu nhanh hơn tình cảnh của họ để có thề nói một điều trấn an nào đó thì hay hơn. Nhưng, không có duyên thì biết làm sao.
Sáng thứ Ba đi làm, có công có chuyện của ngày. Nhưng đâu chừng hơn 11 giờ, thấy điện thoại bàn reng, ngoài front desk nói “Chị Lan, có chú Long muốn gặp chị.”
Tui nghe tim mình thót 1 cái.
Đi ra. Thấy ông già. Cười, mời chú vô. Ổng cũng cười hiền lành. Sếp Giao nghỉ, tui “trưng thu” phòng sếp để nói chuyện.
Ông Long nói ngay lời “xin lỗi, tôi đã nói chuyện nóng nảy với cô, vì thú thiệt là khi đó có mấy người Mỹ đến, tui đâu biết họ là ai, tôi sợ lắm. Giờ bạn bè tôi nói tôi đừng có sợ, nên nói chuyện với báo chí. Nên giờ cô muốn tui khai cái gì…” ông bắt đầu như vậy, và tui cứ thế gợi cho ông kể trong gần 2 tiếng đồng hồ.
Phỏng vấn xong, tui xin chụp hình ông, chụp nghiêng hoặc từ phía sau tới, ổng hỏi có đăng báo không? hehehe, nhưng chuyện làm sao từ chỗ ông không chịu, đến khi ông đồng ý mà là cho chụp trực diện luôn thì là “bí kíp” không kể ở đây 🙂
Phỏng vấn xong, biết là phải làm bài này ngay trong ngày, chạy đua mà, sợ tờ LA Times nhanh chân lên báo trước thì mình tức, bởi sau khi phỏng vấn ổng xong thì tui có giới thiệu cho LA Times mà, nhưng mà còn lại bài vở của trang Phụ Nữ nữa. Thế là vắt giò chạy….
Đến chiều trong lúc đang ngồi gõ lại, sắp xếp câu chuyện lại nhớ, ông này có nhắc 1 chi tiết thú vị là ông có đi đến tìm Luật sư NXN. Vậy thì phải confirm điều này chứ, coi văn phòng này nói gì. Thế là chạy vô nói vắn tắt cho sếp Đỗ Dzũng nghe và nhờ giúp làm chuyện đó vì “em phải tập trung viết bài.” Thế là sếp Dzũng làm.
Lát sau, sếp Giao gọi vô, kêu hội ý là ông Long có nhắc đến quán Ngon và chỗ văn phòng NXN, vậy phải confirm. Hehehe, chỗ NXN em thông minh làm rồi sếp, còn chỗ Ngon thì anh Dzũng làm tiếp đi.
Xác minh hai chỗ này xong, nín thở viết bài cho kịp 8 giờ như đã loan báo.
Nhưng chốc sau, sếp Giao lại gọi, “NL, anh tin là em đúng, 99.99999% là em đúng, nhưng em hãy cho anh 1 lý do để xác định 100% người mà em nói chuyện là ông Mã Long?”
Ồ man. Sự kiện cho mình biết đó là ổng. Nhưng chứng minh làm sao đây????
Đưa tấm hình tui chụp ông Mã Long tại tòa soạn ra hỏi chỗ vp NXN xem có phải đây là người từng đến đó? Hơn 7 giờ tối, vp nào còn mở cửa.
Chợt nhớ, người phụ nữ tên Theresa mà ông Long đến gặp ở tiệm Auto Electric Rebuiders, người đã gọi cảnh sát cho Bắc Dương, là người có thể xác định đó có phải là ông Mã Long không. Thế là lại nhờ sếp Đỗ Dzũng cầm hình chạy qua đó, cũng hơn 7 giờ tối rồi, NL phải viết bài cho xong.
Đến nơi tiệm đóng cửa.
Ý sếp Giao nếu không xác minh được thì không đi bài! Hoặc bỏ phiếu: Lan, Thắng bỏ phiếu “đi”. Giao bỏ phiếu trắng. Chỉ còn Đỗ Dzũng. Sếp Dzũng chùng chình. “Cho tôi đến 8 giờ tối, tôi đi xác mình.”
Thế là trong lúc tôi cắm đầu viết, thì sếp Dzũng cũng hì hụi tìm thông tin.
Rồi thì nghe ông đen thui này cười ha ha’ Được rồi, được rồi. Anh Lee Trần, một người có mặt tại tiệm Auto Electric Rebuilders ở Santa Ana, nơi ông Bắc Dương ra đầu thú, nhờ xác nhận: “Tôi không biết cá nhân ông, nhưng ông là người bước vào tiệm hôm đó và nói là ông Bắc Dương đang ngồi ngoài xe.” Vậy là thở phào.
Chúi mũi viết như điên toàn bộ những gì mình có được, dĩ nhiên nhiều chi tiết giữ lại cho mình biết, độc giả biết nhiều quá cũng mệt 🙂
Đúng 9 giờ, báo “Bài em xong. Anh Dzũng edit kỹ dùm em nha.”
Thở. Nghe toàn thân rã rời. Nhưng mà lòng thì vui lắm lắm. Sự thú vị của nghề làm báo là vậy.
Giờ, khi kể lại chuyện hậu trường này, cũng là lúc nhận nhiều email của độc giả gửi tới khen.
Và cả email về chuyện đài KABC-7 Eyewitness News muốn phỏng vấn người đã phỏng vấn được ông tài xế, hahahaah
Thôi, đi ngủ đây 😉
Giỏi 👍👍👍
LikeLiked by 1 person
Gùng gợn, ly kỳ giống đang coi truyện roman policier, loạt sách bìa đen mà hồi nhỏ tui rất khoái đọc.
LikeLike
Quá giỏi! Giao cho tui chắc tui làm hông được đâu! 😀
Mà chắc tại ông đó giống tui, thấy phone reo có tên Lan run thấy bà! 😛
LikeLiked by 2 people
Khà khà, thánh nhân đãi kẻ KHÙ KHỜ. Kkkkkkk
LikeLiked by 2 people
Đọc chữ ‘KHÙ KHỜ’ tự dưng nghe lùng bùng lỗ tai! hahaha!
LikeLike
“Nhưng chốc sau, sếp Giao lại gọi, ‘NL, anh tin là em đúng, 99.99999% là em đúng, nhưng em hãy cho anh 1 lý do để xác định 100% người mà em nói chuyện là ông Mã Long?”
Điều kiện của boss pen NV hơi cao đó nha. Trong ngành viễn thông, tiêu chuẩn 99.9999% reliability được kể như là rất cao, khó đạt rồi, mà 99.99999% boss pen vẫn chưa chịu. 🙂 Xin ngã nón với sự cẩn trọng trong việc làm tin của báo NV.
LikeLike
Cái này mấy ông sếp good. Chu đáo, chuyên nghiệp.
Nhưng nếu không verify được, thì tôi nghĩ vẩn có thể đăng tốt như thường ????, với cái disclaimer là chúng tôi tường thuật lại với tất cà thận trọng vì không biết và không verify được ông lái taxi có phải đúng là người như ông nói không. Và bỏ cái tin này trong phần tin cán chó, chó cán xe cho tới khi verify được thì lôi nó ra trang nhất đánh bóng. Như vậy, tôi thấy, thì được first mover’s advantage mà không có hại gì nhiều vì chỉ kể lại chuyện một người tự động tới muốn kể chuyên đang hot.
LikeLike
Làm dâu trăm họ xứ Bolsa còn khó hơn là với mẹ chồng chợ Đồng Xuân ông ơi.
Nhiều thành phần tửng đọc báo free hay đọc báo chung, coi từng chữ bằng liếng 500x, sẵn sàng xếp hàng tung hô hay đả đảo hay xui kiện
Chi tiết trong bài này , thấy ông / bà
LS này hoặc là quá khờ , quá chậm hay là quá nhát, nén mới mất cơ hội được đánh bóng dưới ánh đèn của TV Mỹ.
LikeLike
Không biết khi một người đang bị truy nả, tới nói chuyện với mình xin giúp ra đầu thú, mình im không nói gì, người ta bỏ đi mất, mình có bị coi phạm luật gì không?
LikeLike
Tuỳ theo chi tiết giữa người bị “truy nã” và LS .
Nếu ông D khai rõ tên, nói là người mới vuột ngục, đang bị truy nã, mà quý LS này không thông báo CS có thể bị rắc rối .
LikeLike
Cho dù ổng đúng là Mã Long 100%, vẫn còn có một trường hợp khó đỡ nữa là biết đâu ông này lại là đồng bọn của 3 tên kia, nay thấy tên Bắc tự nộp mình, ổng vẽ chuyện để đánh lạc hướng điều tra về ổng và nhân lãnh một phần tiền thưởng.
Nhưng câu chuyện của ổng hấp dẫn và đi liền với sự kiện nóng hổi đang xảy ra thì cũng có thể cho lên mặt báo với chú thích “chuyện kể của người tự xưng là tù của tù vượt ngục” và rằng “tin còn đang kiểm chứng…” thì đọc giả vẫn chấp nhận.
LikeLiked by 1 person
Quá dữ quá dữ. 😛 Cô cô, em có một ước mơ: có cách nào cô cô phỏng vấn Bắc Dương được không? Như vậy lại càng ly kỳ hơn. 😆
LikeLiked by 1 person
Inmate trong vòng điều tra thường không được cho lên báo để nói về mình.
Không công bằng cho người bị thiệt vì việc làm của họ.
LikeLike
Muốn lắm nhưng không được đâu Sò ơi 🙂
LikeLike
Wow câu chuyện rất là ly kỳ, cách viết cũng làm cho người đọc hồi hộp không kém, giống như mình đang ở trong đó vậy.
Lạm bàn các nhân vật trong bài viết cho vui.
Bác Long: là người hiền lành tốt bụng. Nhưng bị “nhát” hay nói đúng hơn là quá nhát. Ngay cả trong tình huống Bác trở về nhà mình để lấy thuốc mà Bác cũng không tình ra cách hô hoán lên được. Cũng có thể Bác nhát nhưng lại thích mạo hiểm (giống như tui sợ ma nhưng lại thích nghe chuyện ma). Bác sợ nhưng Bác quyết theo tui bay chuyến này xem sao ?
Bắc Dương: là người lanh, có tính toán, dữ tợn, lưu manh. Trong đám 3 người vượt ngục Bắc Dương là người planning. Làm gì cũng có mưu mô tính toán. Tuy nhiên anh này còn chút tính người.
Tên Trung Đông: là người lưu manh, dữ tợn hơn Bắc Dương. Cũng tỏ ra lanh lợi biết tính toán. Nhưng những tính toán của tên này thuộc loại lanh chanh hết đường gỡ. Bởi bản chất tên này là không còn tính người.
Tên Tiêu: là người lầm lì, im lặng ít nói. Nhưng tên này có vẻ liều mạng. Nói bắn là tên này bóp còi liền.
Nhân vật NXN: giống như 1 bác sĩ đã có bằng cấp, nhưng khi thấy máu bịnh nhân chảy ra thì bị “đứng hình” và không biết làm gì hết.
Nhân vật Theresa: Chắc là chị đã biết trước qua tin tức Bắc Dương là người quen của mình, và trong đầu chị đã có khái niệm nên tự thú. Suy nghĩ & khái niệm là 1 chuyện nhưng thực tế lại là một chuyện khác rất khó thực hiện. Khi gặp lại Bắc Dượng, Chị đã thuyết phục & quyết định theo suy nghĩ của mình trong thời gian rất ngắn. Nếu Chị bị “đứng hình” như nhân vật trên thì câu chuyện sẽ còn kéo dài thêm ra nữa.
LikeLiked by 1 person
Ra front desk hỏi lại mấy cô ngoài đó xem có còn số điện thoại của ông hôm trước đến hủy Rao Vặt không thì nghe nói, “Ồ, chú đó hôm qua, chủ nhật, đến đăng lại rồi. Chú nói tụi nó bị bắt hết rồi, giờ tui không sợ nữa. Báo chí muốn phỏng vấn gì giờ tui nói hết.”
Training lại cái chổ này chút …. tại sao lại không nói với ai trong nhà báo cái này, lúc nó xảy ra, đáng lẻ phài tìm cách giữ ông lại để năn nỉ phỏng vấn tiếp chớ?
LikeLiked by 1 person
@NL,
Tui out of town nên mới đọc bài trên báo cũng như trong còm. Bài rất hay đó NL. Xin chúc mừng! Chúc nhiều may mắn😄
LikeLike
cô giáo “cừ” thiệt . Không biết nổi tiếng rồi, gặp nhau ở phố Bolsa, cô có hát bài “gặp nhau làm ngơ ” ?
LikeLiked by 1 person
Chị Doan bay qua làm thử cái testing là biết liền chị ơi. Hahah …
LikeLike
Who is Tình Vờ ?
Kkkkkk
LikeLike
Kẻ xấu trở thành người hiền có tính người, được nạn nhân cám ơn như người cứu mạng, vì tha tội chết cho nạn nhân, người mà kẻ xấu bắt cóc in the first place. Còn tha mạng cho nạn nhân vì toan tính sử dụng nạn nhân để mưu đồ chuyện riêng tư lợi cho mình thì cũng là tính thiện, vì nó tốt quá để nghị chia cho một phần trong cái scheme gạt cảnh sát lấy thưởng.
Có người bắt cô gái hiếp dâm xong giúp cô ấy hợp quần làm hôn thú với người yêu của cô. Người hiếp dâm còn tính người. hahahahahahaha
Suy nghĩ của con người khó hiểu quá, nạn nhân dài dài.
LikeLike
Haha
Phân tích kiểu RCA như ông làm sao phóng viên viết được truyện phim?
Just ask 5 Y
Kkkkk
LikeLike
– Dạo này cô giáo nổi tiếng quá xá. Người sao tên dzậy, cái tên “Phóng Viên Ngọc Lan” trở thành một cái tên rất ư là nặng ký. Heheh. Tui định lúc nào có cơ hội xuống Bolsa sẽ tìm gặp cô chủ chào một phát xã giao nhưng nay chắc phải nín, lỡ người khác kêu tui “thấy sang bắt quàng làm thân” thì chết tía.
– Tui thấy ông NXN lơ là phải rồi. Coi, chả lẽ ổng ừ, kêu Bắc dzô văn phòng ngôi chơi, rồi báo cảnh sát để lấy tiền thưởng thì coi sao đặng? Còn nếu muốn nhận Bắc làm client của mình thì làm sao lãnh thưởng được – conflict of interest. Ổng không chuyên về hình sự mà Bắc lại cù bơ cù bất có xu nào đâu, ngu chi đứng ra vác ngà voi. Ổng mới được hành nghề trở lại hồi tháng 12 năm ngoái thì phải lay low một chút chớ lớn chớn bị truất bằng lần nữa, không có cơm ăn con vợ đẹp nó đi lấy thằng khác sao? Heheh.
LikeLike
Chị NL giỏi nha! ❤
LikeLike
Đọc bài báo rồi, giờ nghe chị kể chuyện hậu trường nữa càng thấy cái nghề của chị có lắm duyên quá chị ơi. Mà chị đúng là quá cừ luôn nha. Kiểu gì cũng không bỏ cuộc heng! ❤
LikeLiked by 1 person
Like the ending😄
Người đàn ông 75 tuổi cười, “Không nghĩ gì hết. Chỉ nghĩ được câu ‘Cám ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, ta còn một ngày nữa để yêu thương.’”
LikeLiked by 1 person
Mới thấy bài này đăng báo.
Hên quá, khi tôi đọc còm hậu trường này ở đây. Tôi nghĩ trong bụng con mẹ này lùng bùng, sao mẻ không đăng báo cái còm hậu trường, nhưng tôi “bite my tongue” không dám còm xuổng đây. Không thì bị hố rồi.
Thành ra “đánh giá” lầm cái “chánh kiến” của người khác. Thank you for chia sẻ đải bạn còm ăn trước khi đăng báo nha.
Excellent job NL.
LikeLike
Cũng mới đọc còm của thiên hạ ngoài tờ báo, nhiều cái ý tôi không ngờ tới được.
Nhưng cái còm nhiều nhất là chửi cha lảnh đạo trùm cờ mà dân mê cờ vái lạy như nhà lảnh đạo anh minh.
Cho tôi một lần nữa bắt chước mấy nguời còm chửi ngoài đó.
Làm phiền bằng hữu lần nữa. Sorry.
Đ M thằng “rượt xe cứu thương” tồi tệ.
LikeLike
Cái này thì tui cho là ông NXN làm đúng. Gân gà bỏ thì uổng mà ăn thì không ngon. Thà bỏ hơn ăn. Coi, chả lẽ kêu ông Bắc vô văn phòng ngồi rồi báo cảnh sát lấy tiền thưởng? Thiên hạ chửi nát nước. Còn nhận Bắc làm client tức là làm không công vì Bắc cù bơ cù bất mà cũng không thể lãnh thưởng, conflict of interest. Hơn nữa ông này không chuyên về hình sự, vừa đươc cho phép hành nghề lại từ tháng 12 năm ngoái, tốt hơn hết là lay low cho chắc ăn. Nhảy vô chi, lỡ làm bậy bị treo bằng lần nữa thì đói, con vợ đẹp đi lấy thằng khác thì toi cơm. 😆
LikeLiked by 1 person
Không làm trách nhiệm công dân giúp bắt tù nguy hiểm, để nó không đi lang thang bùm bùm người vô tội khác là cái tôi chửi.
Không cần làm gì hết chỉ cần gọi cảnh sát ngay cả sau khi say no mà cũng không làm
LikeLike
Đôi khi phải biết (Say no) đúng chổ đúng lúc.
LikeLike
Suy nghĩ của con người khó hiểu quá, nạn nhân dài dài. Like
LikeLike
Tổ đãi, nhớ cúng Tổ !
LikeLike
Người đàn ông 75 tuổi cười, “không nghĩ gì hết. Chỉ nghĩ được câu ‘Cám ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, ta còn một ngày nữa để yêu thương.’”
——————-
Liên lạc tác giả: ngoclan@nguoi-viet.com
Ổng còn nói được câu này tôi phục Ông luôn!
LikeLike
Đọc xong mấy bài viết của NL về chuyện của ông Mã Long và mấy người tù vượt ngục tui lại nghĩ đến mấy cái Entry trước của NL về “Đánh giá, Khen chê” Vậy thì:
– Đánh giá thế nào về Bắc Dương? Khen hay chê?
– Đánh giá thế nào về VP/LS/NXN? Chê hay khen?
– Đánh giá thế nào về ông Mã Long?
P/s – Tui đánh giá thấp cái tên gọi xách mé những người biết trân quý lá cờ là “dân mê cờ” nghe sao giống “trẻ trâu” bên VN quá.
LikeLike
hahahahaha.
Cần cái định nghĩa khác biệt về người biết trân quý lá cờ và dân mê cờ.
Dân mê cờ : dùng cờ để phá rối, áp đặt, bóp miệng những ý kiến khác biệt.
Thí dụ về dân mê cờ.
1) Dùng cờ vàng để bóp miệng cái quyền diển tả cá nhân về cái biểu tượng cờ, bất chấp lời giải thích, lời xin lổi. Bôi nhọ con người lính VNCH ngay thẳng, cương trực như nhà báo Vũ Ánh, Bôi nhọ nhà báo có tư tưỡng cởi mở như Hạo Nhiên.
2) Dùng cờ dí vô mặt Điếu Cày, Tạ Phong Tần ngay khi họ mới được ra tù CS tới Mỹ. Sau đó bắt lồi sao không cầm cờ này nõ vô cớ. Không thể hiện một phong cách tử tế, hiểu biết, chừng mực của người sống trong cái chế độ tốt đẹp VNCH.
3) Ngu dốt không hiểu được cái quan hệ ngoại giao quốc tế, nhảy tưng tưng bỏ đi không biết thương thảo trong cuộc tổ chức ngày 30-4 tại trại Pendleton, làm mất cơ hội cho nhiều người tỵ nạn muốn dẩn gia đình con cái trở về thăm cái nôi nương tưa đầu tiên.
4) Những người cứng đầu ngoan cố nhắm mắt nhắm mũi theo đuôi người tồi tệ, lợi dụng danh nghĩa cộng đồng. lá cờ, để mưu lợi cá nhân như cựu chủ tịch cộng đồng người Việt NXN. Ăn gian tiền của gia đình người lính VNCH nghèo có con bệnh tâm thần bị cảnh sát bắn chết, không nhanh chóng thông báo cho cảnh sát về người tù đang bị truy nả khi họ tới nhờ mình báo cảnh sát ra đầu thú, trong khi cảnh sát họp báo rùm ben cầu xin cộng dồng hợp tác để bắt lại người tù nguy hiểm để giử an toàn cho cộng đồng.
LikeLike
Nếu ông không có ý nhục mạ những người yêu quý lá cờ vàng thì tui thành thật xin lỗi ông, lẽ ra ông nên dùng từ “cái bọn lợi dụng lá cờ” thay vì “dân mê cờ” bởi vì ông nói chung chung như vậy nên rất dễ gây ra hiểu lầm ngôn ngữ.
Một lần nữa thành thật xin lỗi ông.
LikeLiked by 1 person
Không có chi.
LikeLike
Xin các Anh các Bác đừng dẫm chân lên nhau, đau thi quạu!
LikeLike
Bravo
Cám ơn Bac Tư và OK
That is truly professional dialogue
LikeLiked by 1 person
He he,
Đọc lại mấy bài NL phỏng vấn bác Mã Long cứ như là đọc tiểu thuyết vỏ hiệp của nhà văn Kim Dung vậy. Nội tên các nhân vật chính trong câu chuyện như là Mã Long, Bắc Giang…là thấy thu hút người đọc rồi. Thêm nữa, kỳ này, câu chuyện hồi hộp là vì dưới ngòi bút của Cô Giáo nó thực, sống động… hơn những vì thấy trong phim, trong sách, nghe người khác nói truyền khẩu…😄 tui nghĩ: trong nghề mà có một lần ghi lại và truyền tải cho người đọc những tin như vậy..dầu chỉ có một dịp, một lần cũng đáng ? Vẫn hy vọng CG sẽ có nhiều bài kế tiếp…😄
Ngay từ đầu là tui cảm nhận bác Mã Long rất can đảm và rất may mắn. Bắc Giang và Mã Long. Nước và Rồng. Nước kia mà biết nhận con rồng đó làm cha nuôi thì phải phải biết giây phút đó, trong đời người… kỳ phùng địch thủ😄
LikeLike
CHO TỤI BÂY ĐẠP XÍCH LÔ HẾT !
Tối nay thật là bực mình mà lại thấy vui vui…..
Dạy học cho thằng cháu, con của người anh Hai mà phờ phạc người…
Năm nay nó học lớp một…
Ban đầu hỏi mai mốt lớn con muốn làm gì?
Nó trả lời: Con muốn làm bác sĩ
Tôi mới nói: Nếu con muốn làm bác sĩ thì phải ráng học.Nếu không lớn lên con sẽ đạp xích lô!
Nó dạ dạ rồi tôi bắt đầu dạy cho nó làm toán. Bài toán thật là đơn giản: 5-3 còn bao nhiêu? Vậy mà dạy gần nửa tiếng đồng hồ không có kết quả!
Tôi đưa ví dụ: Chú cho con 5 ngàn.Con xuống bà thuốc lá trước nhà mua cục kẹo 3 ngàn.Vậy con còn mấy ngàn?
Nó nhanh nhẩu trả lời: Không có! Cục kẹo có 1 ngàn hà chứ không phải 3 ngàn!
Tôi cười: Cái nầy là ví dụ thôi….
Nó ngây thơ: Nhưng cục kẹo có 1 ngàn mà!
Thấy nó bắt đầu làm tôi nổi cáu.Tôi dùng ví dụ khác:
Vậy có 5 chén cơm.Con ăn 3 chén. Vậy con còn mấy chén ?
Nó lắc đầu nhăn mặt : 3 chén con ăn không hết !
Trời!
Tôi quất nó cái chét. Giọng hùng hổ:
Cái nầy là ví dụ mà!
Nó mếu máo : Nhưng 3 chén con ăn không hết mà !
Trời ơi ! Chắc bóp cổ nó quá !
Tôi đổi phương án :
Bây giờ con có 5 viên bi, con cho em Mì 3 viên. Con còn mấy viên ?
Nó lắc đầu : Không ! Viên bi là của con mà. Con không cho đâu !
Trời ơi ! Nếu giết người không ở tù tôi giết nó ngay tức khắc !
Tôi tức quá lôi nó ra quất nó tơi bời. Vừa quất vừa la : Học hành như vầy mà đòi làm bác sĩ hả ? Ở nhà đạp xích lô cho rồi….
Trời ơi ! Nó vừa khóc vừa trả lời : Con không muốn làm bác sĩ nữa. Con muốn đạp xích lô thôi chú ơi !
Á khẩu ! Botay.com với nó luôn…. !
Đúng là con nít.Nghĩ sao nói vậy. Vậy mà gặp mấy người đàn ông tôi hỏi :
Có 5 nụ hôn.Hôn hết 3 cái.Còn mấy cái ?
Mười ông hết 10 ông đều trả lời : Còn nguyên 5 cái !
Trời ơi ! Bóđầulâu.Chao.Tương….Cho mấy ông đi đạp xích lô hết cho rồi !
SỸ LIÊM
LikeLike
Tui cứ thắc mắc là không biết cánh nhà báo có hỏi Bác Long là: Lúc thoạt đầu, Bắc Dương có hỏi Bác là đang sống với ai không? Hay trong lúc nói chuyện Bác có cho họ biết là Bác đang sống một mình không?
Sao họ dửng dưng đi trên cái xe của Bác mà không sợ người thân, họ hàng của Bác báo cảnh sát là Bác đang bị thất lạc trên chiếc xe đó ?
LikeLike
What if?
Đang định về OC lái Uber , đọc bài này, phải suy nghĩ lại 🙂
LikeLike
He he
3 nữ tù vượt ngục hiện đang giữ tài xế Uber. Tù mấy lần thả tài xế nhưng ổng cứ năn nỉ..ở lại với các em 😄😜😎 j/k
LikeLike
LikeLike
Kêu O dịch giùm, tôi dính dáng với trung kỳ nhiều lắm mà tôi không nghe được chữ nào. Có chữi thề không? Tôi khoái nghe chửi lộn pha chửi thề. 🙂
LikeLike
mô có chửi mô nà, chỉ là nói lớn tiếng một cách giận dữ với đối phương. Cũng không thể gọi là “cãi” bởi chỉ nghe tiếng 1 người 🙂
LikeLike
Hahaha O này lý luận nghe có lý và chính xác quá.
LikeLike
Đọc ở đoạn người đàn ông 74-75 tuổi còn phải làm nghề chạy taxi 9:30 đêm vào ngày thứ Sáu cuối tuần để kiếm tiền mưu sinh tự nhiên tui thấy xót thương cho một phận người.
LikeLiked by 1 person
Chúc Tết
Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
Phen này ông quyết đi buôn cối
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu.
Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:
Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu ?
Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc
Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.
Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
Đứa thì mua tước; đứa mua quan.
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.
Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
Phố phường chật hẹp, người đông đúc
Bồng bế nhau lên nó ở non.
Bắt chước ai ta chúc mấy lời
Chúc cho khắp hết ở trong đời
Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước
Sao được cho ra cái giống người.
Trần Tế Xương
LikeLiked by 2 people
Anh em chú bác cậu mợ cô dì chuẩn bị đồ ăn thức uống cho chiều mai chưa?
Coi Super Bowl xong thì đi Giao Thừa hái lộc.
LikeLiked by 1 person
Xã Trưởng hứa lam Hoành Thánh soup lặc vặt đủ thứ, biếu cũng nhiều nhận không ít, ăn nhiều chắc phải đi 24 Fitness thường xuyên, đứa con trai sẽ về xem SuperBowl với ba mấy con rể thì nhà ai nấy xem?
LikeLike
Carolina.
Buffalo wings, bánh chưng dưa món, tôm khô New Orleans củ kiệu, IPA beers.
Chỉ có cái là coi game mình ên không ai tán dóc bàn ra bàn vô.
LikeLike
Cô N/L nhớ ghé Tòa Soạn Báo N/V nhé. Tôi ngồi quán nước đầu đường thấy có người viếng thăm Cô.
LikeLike
https://drive.google.com/file/d/0B-daQQ-CWZhOcklIV1hqRTZ0Rnc/view?usp=sharing
LikeLiked by 1 person
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
AL xin chúc bà con làng trên xóm dưới luôn luôn được sức khỏe dồi dào và an khang.
LikeLike
Thank you.
Cho tôi lì xì chị lại một bao bự tổ chảng chứa đầy những gì tốt đẹp nhất cho năm mới.
LikeLike
Ca’m o’n Ke. AL chúc Ke luôn luôn làm thâỳ Ba cho moị ngù’o’i và Ke cùng gia đình thật nhiêù điềm vui vui và ít ít bực mình. Take care
LikeLiked by 1 person