1.
Lần đầu tiên tui xuất hiện trên TV NV, cũng là bản tin TV đầu tiên của NVO, Thứ Hai, 18 Tháng 10, 2010
Bản tin tui xuất hiện lần cuối, cũng thứ Hai, nhưng hơn 5 năm sau, 11 Tháng 1, 2016
Khi nhìn lại, ngoài chuyện thấy tất cả đều khác, chỉ duy nhất 1 thứ trùng hợp lạ lùng, đó là sợi dây đeo trên cổ 🙂
Nếu được thông báo trước đây là ngày cuối cùng chắc tui đã chịu khó tìm lại cái áo sơ mi màu trắng ngà, chân cổ viền vải hồng mà ngày đầu tiên thấy tui mặc lên TV, sếp T.G đã “giũa” tui rằng tại sao lại mặc áo màu cháo lòng làm mất mặt hình ảnh NV, để mặc lại ngày hôm nay 🙂
Chợt nhớ những câu chú jcbrea rinh từ đâu về blog này:
-Quan trọng không phải là những thứ bạn mang theo bên mình, mà là những gì bạn đã đóng góp.
-Quan trọng không phải là những thứ bạn nhận được mà là những gì bạn đã cho đi
Dù sau, cũng đã xong.
2.
Chiều nay đi ra ngoài làm phóng sự liên quan đến “cơn sốt” giải thưởng PowerBall, đến tiệm bán vé số trong khu Zippost đối diện quán Zen hồi trước, hỏi anh chàng chủ tiệm. Thoạt đầu ảnh nói “mắc cỡ lắm không biết nói gì đâu!” hehehe, ok thì thôi, nhưng mấy hôm nay người ta mua nhiều không anh? Ồ, nhiều lắm, nhiều kinh khủng, mua như khùng như điên luôn, tôi bán không kịp thở luôn. – Ồ, vậy hả? Mà số tiền người ta mua nhiều không anh? – Người nào tới cũng $10, $20, có người mua cả trăm, có người mua $1,000 luôn. Tui ngồi cho số vô mỏi tay luôn. – Vậy sao! Đến ngày cuối chắc người ta mua nhiều hơn hả anh? – Ừ, blah blah blah…. Cứ vậy mà từ chỗ “mắc cỡ lắm không biết nói gì đâu” mà thành ra cuối cùng anh chàng là người tụi tui hỏi chuyện được lâu nhất, nhiều nhất, hehehe
Chưa hết, bước ra về rồi mà ảnh còn kêu vô, tặng cho 2 đứa mỗi đứa 1 số may mắn! Dễ thương ghê chưa!
Vậy là hôm nay tui có được 2 người tặng cho cơ hội trở thành tỉ phú nha: 1 người chính là đồng nghiệp nhỏ nhất đi làm phóng sự chung, 1 người là anh chàng bán vé số. Trúng không chưa biết nhưng vậy cũng đủ vui nhiều rồi 😉
3.
Sau 3 ngày đi hưởng ké lễ kỷ niệm 2, 3, 4 chục năm gì đó ngày cưới của nhỏ em tại Las Vegas, tui được bồ cũ tặng cho biệt danh “Bàn tay thua không đối thủ”. Heheheeh, tức kéo máy nào thua máy đó, chơi đâu bại đó.
Ai đời đi kiếm tiền từ sòng bài mà bồ cũ cứ nói “Nè em, máy này được nè em, kéo thua nhanh rồi về nghỉ!”
À, có chuyện này cũng ngộ ngộ. Ba gia đình lên Las Vegas, nảy ra ý nghĩ hùn tiền mua vé số, mỗi nhà $10.
Ghé Phở Số 1 ăn phở xong, kéo nhau qua chợ Thuận Phát kế đó mua vé số.
Vào chợ ngó dáo dác không thấy quầy nào có dấu hiệu của máy bán vé số, bèn hỏi một cô nàng cashier “Ở đây có bán vé số không?” Cổ nhìn mình có vẻ như quái đản lắm, rồi chỉ đại vô 1 quầy bán dược thảo gì đó. Hỏi bà mợ quầy đó “có vé số không?” Bà lắc đầu.
Vậy là trong chợ này không có bán, thì đi chỗ khác mua.
Cả đám kéo nhau đi. Bỗng 1 chị cũng từ trong chợ đi ra nói trỏng không “Cả tiểu bang này không có bán vé số!”
Ủa, vậy sao.
Về coi lại, chỉ nói đúng. Xứ cờ bạc mà còn mua vé số chi 🙂
“Vừa rồi là bản tin…” – Bye. Thắc mắc à nha! Chuyện gì đây? Mỗi lần thay đổi là tốt cho công việc lắm. Chúc cô N/L được nhiều niềm vui mới, công việc mới.
LikeLiked by 1 person
Tốt hay khg tốt NL nghĩ là do chính mình chọn góc nhìn sự việc theo hướng nào, từ đó sự thay đổi sẽ ảnh hưởng theo hướng tích cực hay ngược lại cho tinh thần mình.
Vậy thì cứ nên nghĩ là tốt 🙂
Cám ơn chú.
LikeLiked by 4 people
Tới lúc thay đổi, đôi khi mình không muốn nhưng hoàn cảnh cách sống, rồi thời gian, gia cảnh mình phải đổi thay. Có gì đi nữa chúng tôi (Còm sĩ nơi đây) không bao giờ quên Cô N/L.
Chúc Cô may mắng và thăng tiến trong công việc mới.
LikeLiked by 1 person
??????? What are you talking about??????!!!!!!!!!
Professional courtesy là cái gì thay đổi có dính dáng thì plan nói cho biết trước, chớ muốn nói mà quên hay không care, tao là chũ, muốn làm gì thì làm , lúc nào tao muốn nói là nói…… thì là chơi với chó chớ đâu phải người làm việc có chuyên nghiệp đối xữ với nhau? Chắc là bè lủ bulldogs mà trùm sò nói. Bolsa gớm quá, chết con hết!
LikeLiked by 3 people
Nhưng có người vẫn thích làm như vậy!
LikeLike
Boss hay và khôn không bao giờ ăn thua đủ với người làm việc cho mình.
Họ tạo điều kiện cho người làm việc cho họ làm chết bỏ mà vẩn vui vẻ cam tâm. Công việc chạy, tất cả đều thích và có lợi. Boss lợi nhiều nhiều hơn thợ. Ngu gì mà ngu tới mức bỏ qua quyền lợi thật để đánh đổi quyền sinh sát ảo một thời khắc ngắn ngửi. Power play với cấp dưới bị nguyền rủa vì cho thấy tính nhỏ nhoi, chuyện dể làm vì chỉ là ăn hiếp nguời ít quyền hành hơn mình, phản ảnh cái thực trạng bên trong yếu đuối, không tin đựợc để quản lý chuyện lớn, khó khăn khi phải đối đầu với thế lực lớn hơn.
Khi chọn quản lý, công ty nó gởi sủvey mật tới nhiều người liên hệ. Ai bị cái tỳ vết bị phán là đối xữ như có vẻ là ăn hiếp nguời cấp duới là tai haị vô cùng, hãng sợ mấy quan này ngon trớn làm quá, cơ hội bị thưa kiện dù không thắng nhưng cũng làm khó khăn, không doanh ngiệp nào muốn dính vô.
LikeLiked by 5 people
Like, like and relike Ke.
I like the way you talk.
LikeLiked by 1 person
OK, đừng nóng, đừng nóng. Don’t get mad just get even: ông bỏ $ ra chung hay mua lại NV thì mọi chuyện OK thui
1- Hầu hết management của NV là toàn tay ngang, thế chẳng Đặng đừng mà thành, nên không có được huấn luyện bài bản
2-Họ lại được điều khiêng từ bang
tay lông lá của một nhóm ” Nouveau rich” nào đó, mà Boss đâu có thể cái lại hay bỏ job đi lụm lon hay đi xúi dại thiên hạ chửi thề như ông hay tôi? That damn dollar again, và môi trường kiếm cơm của họ rất giới hạn.
3- hình như tui có indirect
với cô giáo về cái possibility này
4- còn trẻ và có đam mê, nhiệt huyết , sợ thằng Tây da vàng nào hả cô giáo???
LikeLiked by 4 people
Nếu ai cũng nghĩ như OK thì thế gian này luôn có hòa binh! Câu “đồng hương ủng hộ đồng hương” nhiều khi chua chát, nhưng có qua cầu mới biết thấm thía thế nào! 😦
OK viết và phân tích tận cùng vấn đề, đọc đã gì đâu, rất xứng “danh” của OK! Like, like, like! 🙂
LikeLiked by 1 person
??????? What are you talking about??????!!!!!!!!!
Me, too.
Chời, quét sân xong vô nhà thì Ai cũng dùng code, mật mã, ám hiệu, ám khi, sign language…..để còm😄
LikeLiked by 2 people
??????? What are you talking about??????!!!!!!!!!
Là tôi nói tôi không đồng ý vời NL về cái ý tưỡng này:
“Tốt hay khg tốt NL nghĩ là do chính mình chọn góc nhìn sự việc theo hướng nào, từ đó sự thay đổi sẽ ảnh hưởng theo hướng tích cực hay ngược lại cho tinh thần mình.
Vậy thì cứ nên nghĩ là tốt”
Khi người khác xử sự không đúng cách với mình (notify on spot là không đọc tin tức nữa), mà mình ráng coi đó như là một chuyện có thể tích cực, mặc dầu mình không vừa ý, là mình sử xự không công bằng cho chính mình.
Người khác sai mình phài nói mày làm sai tao không vừa ý và giải thích tại sao, nó không muốn nghe thì cũng phài nghe, còn không nói thì nó tưỡng nó làm OK và làm hoài, mệt mình……..
LikeLiked by 3 people
@OK,
Thanks Ông Kẹ giải thích. Thì ra là vậy, làm tui…hết hồn…tưởng là😄😜😀ha ha
Nói chung, tui đồng ý với OK. tui thấy mấy cái vị trí này rất professional cho nên nếu phải bỏ chương trình, thay đổi giờ giấc, thay đổi người….theo tui đều là những bước phải có signal trước, thảo luận, trao đổi….
Nói riêng, tại vì mình không có trong môi trường đó nên không biết cái “văn hoá công ty” đó nó như thế nào. Chỉ có người trong cuộc biết. Có thể, thế này, thế này là ” văn hoá” ở đó? Mà thông thường thì ở đâu cũng có cái hay, cái dở cũng như có cái dể cũng như cái khó!
Ăn thua là…
3 năm nữa, 2019 mình muốn gì, và như thế, năm nay, năm sau, mình phải làm gì
5 năm nữa, 2021, mình muốn gì, và như thế, năm nay, năm sau và năm sau nữa, phải làm gì
LikeLiked by 1 person
Cái tui “talking about” là để nói với chú jcbrea 🙂
Còn với chính mình, tui nghĩ như vậy: nếu tui không thể đi tìm được câu trả lời cho sự bất công mà chính mình đang lãnh nhận, nếu tui không dám lên tiếng chỉ ra cái không đúng diễn ra ngay trước mắt mình, và mình là nạn nhân, thì liệu tui có thể đi nói thay cho bất kỳ ai khác hay không, trong tư cách của 1 người cầm bút?
Tui nói vậy, chắc Ông Kẹ và mọi người hiểu rồi 🙂
LikeLiked by 2 people
Tiệm vàng Kim Phước của người Việt bị cướp ở China Twoun LA. Có phải của người quen trong Blog này không vây? Chú Gia 68?
LikeLiked by 1 person
Thank you! Jcbrea, hên quá không phải, 😆
LikeLiked by 2 people
Vậy là NL bây giờ làm sếp nên không cần đọc tin nữa phải không? Vẫn là nhân viên NV hay là “get promotion somewhere else?” Mỗi người đều có “cái số” hết, cửa này đóng thì có cửa khác mở ra! Good luck on your new adventure! 🙂
LikeLiked by 2 people
tướng em xếp giấy chắc cũng được 🙂
LikeLike
Xếp tiền hạp hơn 🙂
LikeLike
Hí hí,
Ý cổ chê tiền cắc. Thích tiền giấy 100 đô…ha ha
LikeLike
1. Trong video hồi 6 năm trước, cái mặt hiền khô, ngáo ngáo. Giờ thì ‘chì’ quá rồi, nhưng cặp mắt buồn so (chắc tại vì nghe tin trước khi đọc) 😦
2. Trúng số là dọn qua CA ở liền lập tức! 🙂
3. Las Vegas không cho bán vé số, cũng như Arizona không cho bán rau muống!
LikeLiked by 4 people
Giờ em mới biết thêm là AZ không cho bán rau muống đó nha. Vậy có cho trồng hông chị Mây?
LikeLike
Đâu biết đâu, để bữa nào quởn gọi lên sở nông nghiệp hỏi thử! 🙂
LikeLiked by 1 person
hình như bên tiểu bang FL thì họ cấm trồng rau muống hay gì đó thì phải. DQ nhớ hổng rõ, còn AZ thì hổng biết nà. 😉
LikeLike
@Van Nguyen: hey, chúc mừng Hến nhà ta 20 năm ngày cưới vui vẻ. Để mừng 20 năm, có thể anh chị em giúp tui có 20 món quà vui cho Van Nguyen không vậy?
1. Tuổi trẻ mà đã có 20 năm cưới là vì ham vui, có chồng lúc 13 tuổi
2. 20 năm cưới là bắt ông chồng ăn cơm nhà gần 30 ngàn lần. Thường thì cơm nhà nấu một buổi một ngày, ai lấy Hến là ăn 6 cử một ngày vì nường thích nấu ăn.
3. Không té ghế vì nặng cân, cũng té ghế về lối nói chuyện hóm hĩnh của nường này.
Chúc anh Hến nhẩn nhục tiếp tục chịu đựng thêm nhiều lần của 20 năm 😆
LikeLiked by 1 person
Mới vô làm việc, ai cũng vậy thôi, hay dở thị sau này mới biết, dầu có học nhiều biết nhiều mình cũng ráng nhịn để cho người ta chỉ mình vì mình là người mới.
LikeLike
Còm sĩ độc sĩ gạo cội của blog NL nhớ mua báo xuân về coi để thấy hình mình trong đó nha! 🙂
LikeLiked by 3 people
Tui chờ báo “free” nhưng chắc “lúa” rồi! Hỏng sao, coi như đốt “phong long” cho NL! 🙂
LikeLike
Không có địa chỉ, làm sao gởi cho Cô đây?. Vô báo N/V nhờ cô N/L gởi cho cô Bi nha?
LikeLiked by 1 person
Dạ cám ơn jcbrea, Bi chỉ muốn tờ free của NV thôi. Mà cũng không có đến đó lấy được nên đã nhờ người khác lấy hộ rồi. Chúc jcbrea ăn Tết vui vẻ! 🙂
LikeLike
@Bidong:
Đã hứa có là có, nhưng hôm qua giờ em có nhiều việc phải làm nên chưa đi lấy báo được.
Thứ Năm em đi làm lại sẽ lấy, chị ghé qua tòa soạn lấy luôn dùm em nghen. Thank you.
LikeLiked by 1 person
Bi đã nhờ Cục cục nhận dùm rồi! Cám ơn NL rất nhiều. Ủa, mà còn đi làm à? Là sao? Just wonder! 🙂
LikeLike
Một chút ngậm ngùi dù là trong cơ hội mới.
Change is good, new perspective and new opportunity
Cheers
LikeLiked by 6 people
Đôi khi không nghĩ rằng sẽ thay đổi, nhưng vẫn thay đổi, hoàn cảnh thay đổi, chỉ cần lòng không thay đổi, thế thôi
Chủ nhật ngày 24 tháng 1 ở chùa Bà Thiên Hậu ở China town, Los, lúc 11 giờ cúng cuối năm, rủ cô giáo có rảnh đến thăm quan cho vui
LikeLiked by 5 people
@NL đến chùa Bà cúng biết đâu thời thế thay đổi! Nhớ nhắn “Bà” phù hộ cho Già 68 được luôn mạnh khỏe để đi chùa Bà nha! 🙂
LikeLiked by 1 person
Đọc đoạn đầu của entry này, tự nhiên tui cảm thấy xót xa. Nhưng tui tin rằng NL, với sự ủng hộ và nâng đỡ của gia đình, bạn bè và đồng nghiệp, sẽ vượt qua được những điều không vui. Mong rằng những điều an lành luôn đến với NL.
Thứ Sáu vừa rồi, tui mua tấm vé số đầu tiên trong đời. Hahaha. Số là vào buổi trưa, tui chở hai đồng nghiệp đi ăn. Tui đang lái ở lane bên phải. Lane bên trái có một chiếc xe chạy trước xe tui một chút. Tới một ngã tư, thằng xe bên lane trái bất chợt quẹo phải ngang trước mũi xe tui, khiến tui phải đạp thật gấp và lút thắng, đồng thời bẻ tay lái, để khỏi xảy ra tai nạn. Tui thoát nạn chỉ trong gang tấc. Hai đồng nghiệp, sau khi chửi thề ỏm tỏi và khen tui phản ứng nhanh chóng, buột miệng, “Today is your lucky day, you should buy a powerball ticket.” Thế là hai ổng gieo vô đầu tui ý định mua vé số thử thời vận. 🙂
Theo thông lệ ra sở sớm mỗi thứ Sáu, chiều hôm đó, tui ghé vô một 7 Eleven, dự định tiêu 10 tì. Tui nói cô bán hàng cho tui 10 đô vé số. Cổ hỏi lại, “5 tickets?” Cứ đinh ninh mỗi vé giá 1 tì, tui trả lời, “10 tickets, please.” Tui đưa cổ tờ hai chục rồi đứng chờ tiền thối. Thấy tui vẫn còn xàng ràng ở quầy, cổ bèn nói, “That’s it. Thank you.” Lúc đó, tui mới vỡ lẽ là mỗi vé giá 2 tì. Kết quả là mất toi 20 đô. Nhưng vui, vì vợ chồng con cái tui tối thứ Bảy vừa rồi được cái kinh nghiệm hồi hộp dò vé số. Hahaha.
LikeLiked by 7 people
Kkkk
Đang xa nhà mà phải năn nỉ bx mua , chưa bao giờ bà mua vé số (ở VN hay Mỹ) nén nói bà cứ mua 20 đồng 🙂
LikeLiked by 3 people
Vậy là “trật lất” hết rồi? Còn vui được là có thể mua vé tiếp cho hôm nay, $2 thôi nha! Chúc may mắn! 🙂
LikeLike
Like
Tui nhớ lâu lâu ngoài đường thấy billboard quảng cáo của cơ sở nhà thờ có câu hay hay ” family pray together, stay together”
He he, biết đâu mai mốt công ty vé số của Cali sẽ có câu quảng cáo như sau: Family dò vé số together, stay together” 😄😈😎 j/k
LikeLiked by 3 people
VỢ TÔI KHÔNG LÀM GÌ
Một người đàn ông có vợ đến gặp bác sĩ tâm lý để giải toả những căng thẳng và áp lực trong cuộc sống. Ông ta than rằng
Bác sĩ tâm lý: Anh làm gì để kiếm sống vậy?
Người chồng: Tôi làm kế toán ở một ngân hàng.
Bác sĩ tâm lý: Thế còn vợ anh?
Người chồng: Cô ấy chẳng làm gì cả. Cô ấy chỉ ở nhà nội trợ thôi.
Bác sĩ tâm lý: Vậy ai làm bữa sáng cho cả nhà?
Người chồng: Vợ tôi, vì cô ấy chẳng có gì làm cả mà.
Bác sĩ tâm lý: Vợ anh dậy lúc mấy giờ để làm bữa sáng cho cả nhà vậy?
Người chồng: Cô ấy dậy vào khoảng 5 giờ sáng, dọn dẹp nhà cửa trước khi làm bữa sáng.
Bác sĩ tâm lý: Con anh đến trường bằng cách nào?
Người chồng: Vợ tôi đưa chúng đến trường, vì cô ấy chẳng làm gì cả mà.
Bác sĩ tâm lý: Sau khi đưa bọn trẻ đi học, vợ anh làm gì nữa?
Người chồng: Cô ấy đi chợ, rồi về nhà nấu ăn và giặt giũ. Bác sĩ biết rồi đấy, cô ấy đâu có phải làm việc.
Bác sĩ tâm lý: Chiều tối, sau khi đi làm về thì anh làm gì?
Người chồng: Nghỉ ngơi, tôi quá mệt với công việc cả ngày rồi còn gì?
Bác sĩ tâm lý: Thế còn vợ anh làm gì sau đó?
Người chồng: Cô ấy nấu bữa tối, cho con ăn, dọn bữa cho tôi, rửa bát, lau dọn nhà cửa, cho con đi tắm rồi cho chúng đi ngủ.
Từ câu chuyện trên, bạn thấy ai là người làm việc nhiều hơn ở đây? Tất cả những gì mà một người vợ làm để phục vụ gia đình từ sáng sớm tinh mơ đến tối mịt được gọi là “chẳng làm gì cả”.
Phải, nội trợ không phải là công việc yêu cầu trình độ học vấn, bằng cấp và cũng chẳng có chút tiền đồ thăng tiến, nhưng vai trò của người nội trợ là cực kỳ quan trọng.
Hãy TRÂN TRỌNG vợ của bạn, bởi những gì cô ấy hy sinh cho bạn, cho con bạn, cho gia đình bạn là không thể đong đếm được. Hãy xem câu chuyện trên là lời nhắc nhở về việc hãy trân trọng vai trò của nhau trong quan hệ vợ chồng, vợ bạn có thể không làm công việc như bạn nhưng cô ấy cũng vất vả chẳng kém gì bạn cả.
Một người đàn ông, một người chồng hãy biết rằng:
– Khi nàng im lặng, nàng vẫn đang nghĩ rất nhiều.
– Khi nàng nhìn bạn, nàng đang tự hỏi vì sao nàng lại yêu bạn nhiều đến thế dẫu cho bạn chẳng coi trọng nàng.
– Khi nàng bảo nàng sẽ ở bên bạn, tức là nàng sẽ luôn bên bạn như một hòn đá trung thành.
Đừng làm người phụ nữ của mình tổn thương, cư xử không phải với nàng hay coi thường nàng. Hãy chia sẻ câu chuyện này đến mọi phụ nữ để khiến cô ấy mỉm cười, và đến mọi đàn
ông để giúp anh ta nhận ra giá trị của phụ nữ.
Góp nhặt
LikeLiked by 3 people
1.
Đi làm thì thế nào cũng không tránh khỏi có lúc bị điều động phải ngưng dự án này, hay là phải chạy đi giúp cái dự án khác. Nhưng ít nhất xếp cũng sắp xếp thời gian ngồi xuống bàn thảo để nghe cái cãm tưởng về sự thay đổi đột ngột, để mình chuẩn bị tinh thần. Vì một dự án như là đứa con tinh thần của mình đã bỏ công sức ra làm cho nó được đẹp, hoàn hão hơn. Một lời nói cũng làm nhân viên vui vẻ và chấp nhận đàng này làm một cái rụp, không thông báo trước tui coi cái này không thể chấp nhận được.
Nếu NL còn thấy bức xúc, không ổn về cái quyết định thì có thể xin một cuộc họp kín để nghe giải thích, thay vì nói “dù sau, cũng đã xong” nghe có vẽ buồn man mán, phải nói cho xếp biết cái thất vọng về cách cư xử để xếp lần sau có muốn “chơi dơ” cũng phải suy nghĩ lại.
LikeLiked by 6 people
Right on.
LikeLike
“Dù sao, cũng đã xong” là quyết định tui từ giã NV TV, không thay đổi.
Còn phải nói chuyện để cho rõ ràng chuyện “chơi dơ” như thầy lý nói, chắc chắn là chuyện tui phải làm.
Cám ơn ông 🙂
LikeLiked by 3 people
Lo chửi lộn ké mà quên cái còm định viết.
Trùng hợp bữa đi chơi Xmas, vô khu chợ VN thấy tiệm gởi hàng về VN lạ lạ đứng lại coi cho biết. Cứ tưởng là bây giờ ai gởi đồ về VN nữa? Nuôi hải quan Việt cộng cho no mập hay sao đó? Có cặp vợ chồng đang lui cui đóng thùng, tôi xả lả với cha đàng ông cở tuổi tôi hỏi gởi về có mất hay đóng thuế gì hông? Chả nói tất cả được bao trong tiền gởi. Tôi nhìn đồ họ gởi mà trong lòng nặng trỉu, thấy là nó nghèo mắc cái eo rồi. Mẹ tổ cuộc đời khốn nạn, đồ tôi cho salvation còn ngon hơn đồ hai vợ chồng cắc ca cắc củm, trả tiền gởi trên trời, cho con cháu bên nhà mấy cái đồ củ mà tiền gởi mua được chắc 50 lần đóng đồ họ gởi. Nơi nhận Quảng Trị, người nhận con gái và các cháu ngoại.
Tôi nghĩ trong đầu sao không thấy NL viết về cái này? Như là cái gì Mít Mỹ nhúc nhích là tôi expect NL có bài viết tường thuật.
Lo and behold cách đây mấy ngày tôi đọc bài viết gởi đồ về VN, cái thái cực khác với cái tôi thấy, nhưng cái dịch vụ và ai gởi thì giờ biết thêm….thanks
LikeLiked by 3 people
“…lo chửi lộn ké mà quên còm đinh viết…”…ha ha…like. Hăng máu dữ há thầy😄😜😎
Đọc còm OK mà nhớ hồi xửa hồi xưa…
Bây giờ, Sài Gòn nhiều người “sang” lắm nha. Khoang nói tới gởi đồ cũ nha. Nội mang đồ về còn có comments: Đem chi cho mệt vậy, đem đô về, đồ thiếu gì!!
LikeLiked by 3 people
Chuyện quà cáp, chi tiền khi về VN là chuyện dài nhiều tập, nhiều chuyện nghe xong mà cười méo xẹo! 🙂
LikeLike
Like
Đúng là…tiền mất tật mang ( nụ cười bí méo)😄😜😎
LikeLiked by 1 person
Ông nói vậy, cũng tuỳ bạn bè ( gd ruột thịt tui không còn bên đó)
Bạn Vn hay mang qua cho : mực một nắng, tôm
khô, cá cơm kho quẹt etc.
Tui hay mang về cho bạn : rượu chat, thịt bò ngon , các loại thuốc thông dụng…
Đi ăn mà đòi trả tiền là bị chửi te tua
Không cần đô, mà chỉ cần cái lòng.
Có thể tui may mắn ???
LikeLiked by 1 person
bài viết hôm trước chỉ mới là “sổ tay phóng viên” ghi lại chuyện tui đi gửi đồ về VN. Cũng đang có ý tưởng trong đầu là bài phóng sự kỹ hơn về chuyện này 🙂
LikeLike
1.5 billion về cư dân Cali, cô giáo check vé chưa, có khi ngựa về ngược 🙂
LikeLike
Trong vòng 5 ngày, thua hết 45 tỏn! Hic! 😀
LikeLike
I lost $40. Coi như minh dóng thuế cho trường học , giao thông công cộng di.
Cheers,
LikeLiked by 1 person
Tinh thần “cờ bạc” cao! 🙂
LikeLike
Ông jcbrea,
Bưu điện Bolsa gắn giấy báo trên cữa cái nhà tôi mấy ngày nay, là có quà của ông gởi, mà tôi không thấy. (Hillary Clinton nó gắn tin nhắn đầy nhóc trên cữa nhà tôi để dụ cho nó tiền, nên mấy cái này nó che cái tin nhắn bưu điện bolsa). Giờ thấy rồi.
Cho tôi thay mặt thằng ông nội ba trợn Toi Ke, thành thật cám ơn sự chân tình rộng rải mà ông dành cho nó. Tôi tin chắc nó thích món quà ý nghĩa của ông rất nhiều.
Chào đoàn kết trong tinh thần người đi nhà thờ. (Hâhha nghe giống phục quốc nói hông?)
Và xin ơn trên cho ông nhiều sức khoẻ.
LikeLiked by 4 people
Ông Kẹ chào đoàn kết xây dựng gì xong mà ông cũng không đưa địa chỉ thì tui lấy tiền tem cò của chí jcbrea đi ăn chè à nghen 🙂
LikeLike
Sao mà má khó chịu quá vậy má non. Tui hổng biết sao mà ông thầy ổng chịu má được mấy chục năm nay, trể nải chút mà la bài hải …. 🙂
sorry for the retard ….
LikeLike
Xong rồi nha má non.
Many thanks.
LikeLike
Không có chi bác T/K. Bác nói làm tôi cảm động.
Còn A/E nao muốn Bao Xuân Người Việt, cho địa chị Cô N/Lan, tôi còn tối trong vòng vài ngày nữa để mua vài cuốn cho các bạn.
LikeLiked by 2 people
2.
Từ thứ Hai cho đến ngày hôm qua chổ làm của tui nó ồn như cái chợ. Có một người khởi xướng hùn tiền vô mua chung vé số. Lúc đầu nói 2 đồng, rồi bàn 1 chút lên $10 mỗi người. Tui trề môi nói cái cơ hội trúng….gió nó cao hơn là trúng số. Má ơi, tụi nó xúm lại khích tui là: không nhào vô hùn chơi, tới lúc trúng số tụi nó mua lại cái công ty này rồi đì tui làm lao công với gấp hai số lương cho mà biết. Sợ tụi nó nói trúng giờ linh, trúng số thiệt. Tui lục dưới vớ, lôi ra $10 nhập cuộc 😆
Cứ cái điệp khúc, không mua không trúng làm vài đồng nghiệp vội vã tham gia. Được 20 người, thấy số người tham gia cao quá và cứ bàn tán ì xèo ở chổ làm sợ cấp trên biết được mời về nhà, giải tán luôn việc làm. Có đứa giỡn “trúng số rồi, đâu cần đi làm nữa mà sợ”. Ồn ào ngoài hallway rồi cũng tới tai xếp. Ổng chạy ra đưa $10 nói là tiền ăn trưa, nói cho ổng vô 1 chân luôn. Có chổ tựa, lại thoải mái bàn tiếp về trúng số làm gì với số tiền quá lớn bất chợt như vậy. Ai cũng có niềm mơ ước riêng….Nhưng chung quy là ai cũng có ý tốt là trích ra một số để ….từ thiện. Không biết cái số trích ra cho từ thiện bao nhiêu, nhưng nghe nói vậy mà ông trời cũng không động lòng thương cho trúng 😆
Hôm nay trở vô làm, trong ai cũng thấy thương vì mất toi $10 mỗi em. Có đứa còn nói hôm nay phải nhịn ăn trưa vì mất tiền lunch cho vụ vé số. Thua hổng quê, mà quê mấy người không có tham gia vô cái hội mơ làm giàu, hôm nay lên lớp “thấy hông, tao thấy chơi vé số khó trúng lắm. Cơ hội đang bơi bị cá mập táp và trời đánh cùng một lúc còn cao hơn là trúng số Powerball “.
Đang đứng vòng vòng tán dốc về sổ xố tối hôm qua. Có một người trong nhóm nói “tụi mình trúng được 1 số gì đó và giải thưởng là $15.” Anh em lên tin thần: có người nói lấy $15 mua pizza ăn trưa. Có người nói $15 chia cho 21 người cũng không bao nhiêu, để dành đó chờ cơ hội lần sau.
Đối với tui, bỏ ra $10 để được mơ, được bàn tán xôn xao trong 3 ngày, được kết chặt tình đồng nghiệp. Thua cũng mãn nguyện, nhưng với cái bụng đói trưa nay. 😆
Còn $15 cho kỳ sau xổ số lần sau là ước mơ cơ hội trúng số vẩn còn.
LikeLiked by 3 people
He he. Like your còm.
Đọc bài còm tui hổng chung tiền mua vé số nhưng cũng được vui ké. 😜
Đọc xong thấy tình đồng nghiệp khắng khít mà vui (lại vui ké nữa). Trong sở, anh chị em làm việc lâu biết tánh biết ý nhau, lắm lúc rất thân tình. Khi có khó khăn có người rất caring, vượt qua cái bề ngoài nam, nữ, trắng vàng đen đỏ, già trẻ…
Ahem, thầy Lý móc tiền từ vớ ra… ” chơi dơ” nha 😄😜😎😈ha ha hi hi j/k
Chúc thầy Lý và ACE ngày vui
LikeLiked by 1 person
“Khi có khó khăn có người rất caring, vượt qua cái bề ngoài nam, nữ, trắng vàng đen đỏ, già trẻ…”
Ý nghĩ này nghe đơn giản nhưng lại gói ghém một ý tưỡng nặng ký về cái mẩu số chung “con người nhân loại” mà thiên hạ hay quên là mình cùng giống nòi với người kế bên, mặt dầu nhìn khác hẳn nhau.
Không có nhiều người có được cái kinh nghiệm sống này, ngoại trừ người sống ở Mỹ này, nơi chốn mà thằng ngồi kế bên thuờng là người từ xứ khác với mình tới ở chung đây….. quintessential American, heh!
Đố vui không thưởng:
Làm sau biết mình là con người giống nhau?
LikeLike
Sinh, lão, bệnh, tử…?
LikeLike
Con khỉ cũng sinh lảo bệnh tử….. Hehhehe.
Try again.
LikeLike
Trả lời không cần thưởng, với OK phải là :
” biết ăn chay và ngủ mặn”
Kkkkk
LikeLike
@ok,
Like cái còm con khỉ. Ha ha…
Bận đi bác sỹ. Lát dzìa còm thêm. Nói vụ con khỉ, ông còn nhớ La Thoại Tân với câu “…cái con khỉ…”😄
LikeLike
Trả lời câu đố vui không thưỡng :
1) Nhốt một lô con đực và con cái vô chung phòng.
2) Rình coi những con nào ve vản nhau. Cái này là cái sign thứ nhất là nó cùng loài.
3) Rình coi con nào make love với con nào. Cái này là cái sign thứ hai với cơ hội lớn hơn 2) là nó cùng giống nòi.
4) Đợi coi con nào có chữa. Cặp này có nhiều cơ hội là cùng giống nhưng cũng chưa chắc. Phải đợi tới thế hệ thứ 2 của cặp này đẻ được mới OK sure. ( ngựa với lừa đẻ ra con la, nhưng con la không đẻ được )
Hahâhha Vạn Vật trung học đệ nhất cấp. Trường miền nam Việt Nam hồi đó. Nhớ lại chưa thiên hạ.
Không biết tôi nhớ đúng không nữa hâhha ???
LikeLiked by 2 people
Like.
He he…Vạn vật là môn tui khoái nhất, mà gì trả lại thầy cô hết rùi
“Đợi coi con nào có chữa…” Ha ha chữ “chữa” đã lâu rôi bây giờ mới nghe lại😄😜😀
LikeLike
Vạn Vật Dệ Nhị Cấp Ông oi. Tui học ban B nên không học Vạn Vật nhieu nhu ban A. Good memories!
LikeLiked by 1 person
Đố vui có thưởng quà của Thấy Ba: Con Đực dê con Cái, con Cái có nhiều lựa chọn nếu nhiều con Đực, con Cái thõa mảng… cho nên có chửa. đẻ đau.!
LikeLike
@dieutuquach
Like. Chời, nhờ cái còm tui giờ mới nhớ lại có vụ đệ nhất, đệ nhị cấp. Trí nhớ đã bỏ nhà đi đâu, đi lâu rồi…?😄
Chúc mọi người ngày vui😄
LikeLike
Để tiền trong dớ, nghe quen quen, dấu ai đó, khám xét đi túi nè , bóp nè!!!
Hahaha.
LikeLike
260 TỪ NGỮ THÔNG DỤNG CỦA DÂN SAIGON & NGƯỜI MIỀN NAM
NGỰA HOANG | 12 Tháng Mười Hai, 2015 at 01:14
Tổng hợp 260 từ ngữ thông dụng của dân Saigon xưa nói riêng & người miền Nam ngày nay nói chung !
1. À nha = thường đi cuối câu mệnh lệnh dặn dò, ngăn cấm (không chơi nữa à nha)
2. Áo thun ba lá = Áo May Ô
3. Ăn coi nồi, ngồi coi hướng = Ăn trông nồi, ngồi trông hướng
4. Âm binh = phá phách (mấy thằng âm binh = mấy đứa nhỏ phá phách)
5. Bà chằn lữa = người dữ dằn (dữ như bà chằn)
6. Ba ke, Ba xạo
7. Bá Láp Bá Xàm
8. Bá chấy bù chét
9. Bà tám = nhiều chuyện (thôi đi bà tám = đừng có nhiều chuyện nữa, đừng nói nữa)
+ Bà quại = bà ngoại
10. Bang ra đường = chạy ra ngoài đường lộ mà không coi xe cộ, hoặc chạy ra đường đột ngột, hoặc chạy nghênh ngang ra đường
11. Bạt mạng = bất cần, không nghĩ tới hậu quả (ăn chơi bạt mạng)
12. Bặc co tay đôi = đánh nhau tay đôi
13. Bặm trợn = trông dữ tợn, dữ dằn
14. Bất thình lình = đột ngột
15. Bẹo = chưng ra (gốc từ cây Bẹo gắn trên ghe để bán hàng ở chợ nổi ngày xưa)
16. Bẹo gan = chọc cho ai nổi điên
17. Bề hội đồng = hiếp dâm tập thể
18. Bển = bên đó, bên ấy (tụi nó đang chờ con bên bển đó!)
19. Biết đâu nà, biết đâu nè = biết đâu đấy
20. Biệt tung biệt tích = không thấy hiện diện
LikeLike
biê’t a’i , ô’, hỉ , nộ
LikeLike
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=220965&zoneid=1
LikeLike
Xu hướng cuộc sống thay đổi làm mình không biết đâu mà phải dựa vô đâu mà…
Xưa thì xã hội chửi là “gái bán bar”, nay thì lên báo WP, NV…
Mỗi người có một số phận riêng biệt…
LikeLike
Hội ngộ của mổi cá nhân là một sự kiện riêng tư không cần ai biết đến ngoại trừ người trong cuộc. Nó có thề vui hay buồn hay bất cứ cái gì…..
Cuộc hội ngộ này là vô duyên nhất mà tôi thấy được vì đăng báo diển tả người chồng hiện tại của má này còn đang nữa sống nũa chết trên giường bệnh. Không có cái “chuyện cổ tích fairy tale” dù hay cở nào đi nữa có thể dẩn giải, để giải thích một cách đối xử mà không cần để ý( insensitive) đến cảm xúc của thằng cha chồng nằm gấn chết.
Chuyện kể lên báo để nói lên thằng cha lính Mỹ và cô nhân tình VN hành sự weird, ích kỷ, chỉ có việc giường chiếu của họ mấy chục năm về trước là quan trọng ? Nếu lên báo để nói lên sự kiện đàn ông dớt đàn bà có con rồi bỏ, tới 50 chục năm sau đi kiếm mẹ, con để xin lổi trùng phùng gì đó thì đâu đủ chổ đâu đăng báo? Tôi thấy con rơi rớt đầy rẩy …. không thấy lên báo? Khỏi kiếm đâu xa, trong thân nhân trong họ hàng tôi thấy cũng ba bốn trường hợp tự nhiên lòi ra con tôi đó nha mà không ai biết. hahahahahaha.
LikeLike
Ông này bữa nay hơi 3 trợn (!hơn cả tui)
Có ai không lỗi lầm, bồng bột ở tuổi hai mươi? Tui không phán đoán
cái lầm lẫn tuổi trẻ này, nhất là trong thời chiến. Tui là ai mà làm được chuyện đó?
(Bài viết không khéo lắm , nên có thể gợi ra illusions)
Câu chuyện này nói nên vè khía cạnh nhan tính và trách nhiệm, nhất là trong tuổi già. Chén nước đổ không thể vớt lại nước cũ, nhưng ít ra cũng có thể châm thêm ??
LikeLike
Không judge bà ấy ngũ với ai đúng hay sai, như tôi viết ngay trong cái câu đầu tiên của cái còm.
Tôi không vừa ý ở chổ bà ấy đang có ông chồng hiện tại bệnh không đi được gần chết. Nôn nóng gặp lại người tặng cho bà cái bầu rồi trốn vô tội vạ. Ôm nhau khóc nhớ lại chuyện xưa.
Bả ấy có thể dời lại lúc khác ……
Ai nghĩ cho cái cảm xúc ông chồng nằm đó chia vui với ông Mỹ gặp lại người con gái ông bụp rồi trốn nay là vợ mình. Tuổi trẻ nhất thời lầm lở OK nhưng nó không trở thành chuyện đúng hay đáng ca ngợi sau 40 năm.
Nhân tính trách nhiệm khi gần chết nghe giống mấy ông trùm cộng sản VN, ăn, phá, thấy sai không dám sửa cho tới khi gần chết tám chín chục tuổi ăn năn quá trể, ai chết mặt bây , hậu quả trầm trọng who care. Tao ăn năng chút kiếm cái vé lên thiên đàng cho chắc ăn, kind of approach…
LikeLike
Đồng ý với OK về điểm này ‘Hội ngộ của mổi cá nhân là một sự kiện riêng tư không cần ai biết đến ngoại trừ người trong cuộc. Nó có thề vui hay buồn hay bất cứ cái gì…..’ và đồng ý với chú Già ở điễm này ‘ Câu chuyện này nói nên vè khía cạnh nhan tính và trách nhiệm’.
Trong trường hợp này, có lẽ chỉ cần một lá thư tay ông viết riêng cho bà, nói lời xin lỗi là cũng đủ để cho bà cảm thấy vui và an ủi. Đi xa hơn nữa làm mất đi vẻ đẹp của câu chuyện.
LikeLike
Người già gần Đất xa Trời thì hay muốn hoài cổ, nhớ người năm xưa đầu đời mình đã ăn nằm giờ thì đi tìm, Chời !!! Hổng biết nói nàm sào đẩy.
LikeLike
Ngoc Lan, Thong Tin Vien RFA 1 18 2016.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/tranhungdao-statue-in-park-littlesaigon-nl-01182016104757.html
LikeLiked by 1 person
Hôm nay là ngày Martin Luther King. Nhờ Dr. King làm cuộc đòi dân quyền cho người Mỹ gốc Châu Phi (African-American) mà khi tôi đến đất nước này được hưởng quyền bình đẳng và không bị phân biệt chủng tộc, màu da.
Coi phim Selma và nghe ca khúc Glory này mới cảm thông người Mỹ gốc Châu Phi phải chịu nhiều bất công thời 60’s. Giới thiệu đến ACE.
LikeLiked by 1 person
Many thanks to bring this event up here. Like it a lot. Nhờ Selma mà mình mới được đi bầu cử. Đánh đổi bằng máu, hy sinh mất mát to lớn chớ đâu phải chuyện nói miệng chơi mà được.
Ông có biết là supreme court trong năm 2013, struck down cái section 5 của voting right act không?
Cái section 5 này là cái xương sống của cái act này. Nó bắt buộc chánh quyền địa phương phải xin phép chánh quyền liên bang chấp thuận trước khi địa phương sữa luật bầu cử dù cho cái thay đổi nhỏ cở nào (pre clearance) Bây giờ địa phương muốn làm khó để để hạn chế làm khó minority đi bầu mà liên bang không làm gì được. Mai quởn nói tiếp sơ sơ về background của cái act này và những hậu quả/chiêu trò họ dùng để supress the vote mà không làm được nểu section 5 không bị bỏ bởi supreme court.
LikeLiked by 1 person
“Ông có biết là supreme court trong năm 2013, struck down cái section 5 của voting right act không?”
Tôi không biết, nhờ có Ông Kẹ nói ra thì sẽ để ý. Có nhiều cái mình take for granted như quyền bình đẳng đi bầu. Voting is a privilege mà người African-American đổ máu thời 60’s để người Mỹ giấy như mình được hưởng lây ngày nay.
Nếu rảnh anh bàn tiếp cái section 5 của voting right cho tôi và thiên hạ mở mắt thêm. Cám ơn trước.
LikeLike
Glenn Frey 1948-2016 ……
Ông này cùng tác giả bài nhạc, ông viết cái lyrics thì phải?
Bản nhạc tiêu biểu của thập niên 70s.
LikeLike
Nhiều kỷ niệm không vui với một lô records 33 vòng của Eagles, Abba, và Bee Gees. Nhờ thiên hạ con của bạn bán dùm, nó bán rồi lấy hết tiền của tui đi chơi xì ke. Tức trào máo họng mỗi lần nghe lại Hotel California nhưng làm gì được nhau? Con của bạn mà.
LikeLike
Xui thì chịu !!!
Bây giờ tôi thấy tụi nhỏ đi kiếm dĩa vinyl nghe như là cái mode mới. Vô tiệm urban outfitters thấy mấy cậu mợ choi choi hết ù tới à mấy cái đầu máy kim vinyl, rồi mua dĩa nhạc ….. ôi thôi đủ thứ. làm nhớ lại thời nhỏ…..lâu lâu liếc vô kiếng khi đi shopping thấy hình ảnh của mình mà tưởng ai… hết hồn hehehehehe.
LikeLiked by 1 person
Il était une fois tui còn trẻ, sắm được mấy cái dĩa hát với vài cái kim diamant cho cái đầu máy Pioneer là cả một kỳ công. Ngoài giờ đi học còn phải coi magazine đề design rồi may áo quần cho mấy đứa bạn học để tụi nó đi “bùm” Nhờ vậy mà có tiền chạy ra chợ sách cũ Lê Lợi mua records. Hahaha, nostalgie.
LikeLiked by 1 person
Hanh Vu
6 hrs ·
Ổ bánh mì và lão già kì quặc.
Câu chuyện đầy suy ngẫm này chắc chắn sẽ để lại cho bạn rất nhiều bài học đáng giá.
Một người phụ nữ nọ có thói quen nướng bánh mì cho gia đình, luôn làm dư một cái để lại cho người nghèo đói. Bà để ổ bánh mì dư bên ngoài thành cửa sổ cho người nghèo đi qua dễ lấy. Ngày qua ngày cứ đến buổi, một ông lão gù lưng đến lấy ổ bánh mì đi.
Thay vì nói lời cảm ơn, ông ta vừa đi vừa lẩm bẩm những lời như niệm chú:
“Việc xấu ngươi làm thì ở lại với ngươi, việc tốt ngươi làm thì sẽ trở lại với ngươi”.
Điều này cứ diễn ra, ngày này qua ngày khác. Mỗi ngày, người già đến lấy bánh và lại lẩm bẩm câu :
“Việc xấu ngươi làm thì ở lại với ngươi, việc tốt ngươi làm thì sẽ trở lại với ngươi!”
Ngày qua ngày, người phụ nữ dần bực bội trong lòng nghĩ:
“Nhận được bánh, không biết cảm ơn còn lải nhải mấy lời khó chịu kia! Hắn ta muốn ám chỉ điều gì?”.
Rồi một hôm, chịu hết nổi, bà nghĩ cách làm cho ông già đi khuất mắt. Bà tự nhủ:
“Ta sẽ làm cho hắn mất dạng”.
Bà trộn thuốc vào ổ bánh mì dư bà thường làm, tay run run để bánh có thuốc độc lên thành cửa sổ, bỗng cảm thấy hốt hoảng:
“Ta làm gì thế này?”
Bà ném vội ổ bánh có thuốc độc vào lửa và thay một cái bánh khác lên thành cửa sổ. Như mọi khi, ông lão đến lấy bánh và lại lẩm bẩm:
“Việc xấu ngươi làm thì ở lại với ngươi; việc tốt ngươi làm thì sẽ trở lại với ngươi”.
Ông lão cầm ổ bánh vui vẻ rời đi, không ai biết trong lòng người phụ nữ vừa trải qua một trận chiến giận dữ dội.
Có một điều mà không ai biết đó là mỗi khi đặt ổ bánh mì cho người nghèo lên thành cửa sổ, bà lại cầu nguyện cho đứa con trai đi tìm việc làm xa, đã nhiều tháng không nhận được tin tức. Bà nguyện cho con trở về nhà bình an, mạnh giỏi.
Buổi chiều hôm đó, có tiếng gõ cửa. Khi mở cửa ra, bà ngạc nhiên thấy con trai mình đứng trước cửa…
Anh ta gầy xọp đi, quần áo anh rách rưới đến thảm hại. Anh ta đói lả và mệt. Khi trông thấy mẹ, anh ta nói:
Mẹ ơi, con về được đến nhà quả là một phép lạ. Khi con còn cách nhà mình cả dặm đường, con đã ngã gục vì đói, không đi nổi nữa và tưởng mình sẽ chết dọc đường, nhưng bỗng có một người gù lưng đi ngang, con xin ông ta cho con một chút gì để ăn, và ông ta đã quá tử tế cho con nguyên một ổ bánh mì ngon và chút nước. Ông ta nói:
“Đây là cái mà tôi có mỗi ngày, nhưng hôm nay tôi cho anh vì anh cần nó hơn tôi!”
Khi người mẹ nghe những lời đó, mặt bà biến sắc. Bà phải dựa vào thành cửa để khỏi ngã. Bà nhớ lại ổ bánh mì có thuốc độc mà bà đã làm sáng hôm nay. Nếu bà không ném nó vào lửa thì con trai yêu quý của bà đã ăn phải và đã chết!
Ngay lập tức bà nhớ lại câu nói lặp đi lặp lại qua ngày của ông lão…
Trong cuộc sống, luôn tồn tại luật nhân quả. Những gì bạn làm hôm nay là căn nguyên cho những sự việc sẽ đến với bạn trong tương lai bởi vậy hãy luôn sống tốt và không bao giờ phải hổ thẹn với lương tâm của mình bạn nhé!
Góp nhặt
LikeLiked by 3 people
@Cô Giáo ui: Vừa rồi là bản tin…bay.
Rồi bao giờ mới có bản tin……đậu xuống. 😆 Không ngờ, cô giáo bay liền tù tỳ mấy ngày không thấy mặt mũi, tăm hơi. Đừng có nói đang dùng chiến thuật ngủ quên để “vườn không nhà trống” cho hết luôn tuần này nha.
Nhiều lúc chạy bị vướng giò, té quỵ xuống, ráng đứng dậy phủi bụi rồi chạy tiếp cô giáo ơi.
LikeLiked by 1 person
‘Tầm vóc’ của cô giáo thì làm gì có chuyện đậu xuống, chỉ có là rớt cái bịt thôi ông ơi! 😛
Nghe nói dạo này cô giáo chạy sô dữ dội nên giao nhà cho ông giữ đó! 🙂
LikeLiked by 1 person
Còm 1 – Selma và sự ra đời của cái bầu cử Voting Right Act 1965.
Còm 2 – sẽ còm tóm tắc về việc tối cao pháp viện xóa bỏ section 5 của voting righ act 1965. Lý do và hậu quả ….
——————————————————————-
Selma và sự ra đời của cái bầu cử Voting Right Act 1965.
Ngày 7 tháng 3, 1965, John Lewis dẩn đầu 600 người Mỹ da đen xuống đường biểu tình bất bạo động, đi bộ tuần hành từ Selma tới Montgomery Alabama, khoảng 50 miles. Khi cảnh sát tiểu bang, state troopers chận họ lại ở chân cầu, rồi sự việc xảy ra, biến cái ngày này thành “Bloody Sunday” “Chúa nhật máu”.
Tại sao tuần hành biểu tình?
Một trăm năm sau khi Nội chiến bắc nam chấm dứt, cáo chung của chế độ nô lệ bằng chiến thắng của phe chống chế độ nuôi nô lệ. Nhiều người Mỹ da đen vẩn còn phải đối diện với sự trù dập và rào cản từ chánh quyền địa phương mà phần lớn, hầu như là tất cả là người da trắng. Họ tạo ra tất cả mọi thứ khó khăn để không cho người Mỹ đen ghi danh để đi bầu cử. Ở Selma Mỹ đen chiếm một nữa dân số mà chỉ có 2% là có được ghi danh đi bầu (registered voters). Biểu tình tuần hành là để đòi cho được sự công bằng trong việc ghi danh đi bầu.
Những khó khăn họ làm ra từ những luật lệ buồn cười như phải biết đọc chử mời cho ghi danh, trả thuế bầu cử, luật lệ trên trời dưới đất không ai có thể đáp ứng được chỉ biết ngước mặt kêu trời rồi bỏ cuộc. (nó giống như bên nhà VC đòi hết giấy này tới giấy kia, rồi khi nộp thì nói sai cái chử lót, con dấu đóng không ngay hàng, chử ký tổ trưởng dân phố không có giống vì phẩy cái đuôi lên thay vì xuống…)
John Lewis là ai?
Lảnh đạo sinh viên Mỹ đen, 25 tuổi là con của tá điền cày mướn cho chủ đất Mỷ trắng. Bây giờ là dân biểu quốc hội Mỹ. Người trực tiếp đầu tranh nhân quyền bị đánh, bắn, nhốt cùng thời với Jessie Jackson, Martin Luther King. Ông là một nhà lập pháp giỏi và được kính nể trong hạ viện.
Bloody Sunday xảy ra như thế nào?
Khi đoàn biểu tình tới chân cầu Edmund Pettus Bridge, cảnh sát Mỹ trắng vỏ trang, súng ống, gậy gộc, hơi cay chận họ lại và cho 2 phút để quay đầu lại. Đoàn biểu tình quyết định đi tới, lập tức chưa tới hai phút, cảnh sát nhào vô đập gậy, xịt hơi cay, cởi ngựa nhào lên đè người biểu tình, đánh đập dả man. Sự việc được ghi lại chiếu TV, tạo nên một làn sóng căm phẩn từ người dân Mỹ coi thấy dược sự kiện trên TV, nhiều người tham gia và tổ chức biểu tình ủng hộ Selma khắp mọi nơi, 80 thành phố xuống đường. Martin Luther King và nhiều lảnh đạo đấu tranh ( nhiều Mỹ trắng, Do Thái v.v) tới Selma, Martin Luther King dẩn đầu một cuộc vượt cầu nữa nhưng không qua được. Thêm một lần cuối tuần hành qua duôc cầu thành công.
(Trong đám cảnh sát tấn công có cả KKK ăn ké trong đó, không phải chỉ có cảnh sát không mà thôi, mà cả hai lẩn lộn KKK là cảnh sát và ngược lại, một sự kiện rất phổ biến thời đó ở miền nam nước Mỹ)
Voting Act ra đời.
Các cuộc biểu tình toàn quốc tạo áp lưc mảnh liệt, TV báo chí tường trình tạo ra một khí thế mạnh mẻ, đòi hỏi quốc hội Mỹ làm luật thông qua quyền bầu cử Voting Right Act of 1965.
LikeLike
Like and thanks
Dr. King đã nói một câu mà hiện tại vẫn đáng học hỏi: “One is not free until all are free”
Nếu hôm nay, có người ở quanh chúng ta bị kỳ thị chỉ vì họ có tính ngưỡng khác, ăn uống khác, da màu khác…
Thì ngày may, có thể chúng ta bị kỳ thị chỉ vì có tính ngưỡng khác, ăn mặc khác, da màu khác…
Cái kẹt người ta hôm nay cũng sẽ là cái kẹt của mình trong tương lai. Cho nên, chấp nhận
để một người của công chúng hôm nay phát ngôn kỳ thị người khác thì tương lai người đó có thể phát ngôn kỳ thì đối với mình…
LikeLike
Rất cám ơn về coms nhắc đến lịch sử bầu cử USA . Nó làm mình suy nghĩ là người Việt , trong và ngoài nước, phải làm gì cho xứ mình trước thảm họa CS ngày nay khi Dr King nói:
Human progress is neither automatic nor inevitable . . . Every step toward the goal of justice requires sacrifice, suffering, and struggle; the tireless exertions and passionate concern of dedicated individuals.
LikeLike
Như cháy nhà thằng hàng xóm mình tỉnh bơ, hơi đâu lo. Nhìn qua lại nhà mình tòan lửa nóng hổi.
Kỳ thị ra mặt thì nói là nó nói đúng, hợp lý, đúng với tình thế hiện tại, không care về political corect gì hết, straight talk. Strange……
LikeLike