1.
“Nghe tin mình phải cưới vợ, anh bệnh suốt cả một tuần. Lúc nhờ H (bồ cũ tui) phụ đi đưa thiệp cưới, nó còn nói anh giỡn hả.Không ai tin hết. Đến anh còn không ngờ mà.” Anh – một người bạn có nhiều buồn vui ân oán với bồ cũ tui, kể tui nghe trong lúc tui thay bồ cũ tiếp hai vợ chồng anh từ Arizona sang thăm.
Chị, vợ anh ngồi bên, cũng bồi hồi, “Lúc đó mình cũng có người yêu, ảnh cũng có người yêu, tụi mình ở cùng xóm nên đâu có bao giờ nói chuyện. Tự dưng ba má bắt đám cưới. Đứa này không dám nhìn mặt đứa kia luôn.”
Anh kể tiếp, “Đám cưới xong, anh lái xe đi suốt đêm, nhậu xỉn không biết trời đất, không biết đi đâu, đụng đâu, rồi mất xe,… Cưới một người mình chưa từng yêu thương, trong khi mình đang quen với người khác, cảm giác kinh khủng lắm. Suốt cả năm trời coi nhau như kẻ thù vậy.”
Trời Cali lạnh buốt bất thường. Tui co ro trong áo ấm ngồi nghe anh chị kể chuyện mà tưởng tưởng mà hình dung ra cái cảm giác kinh khủng là như thế nào.
Anh khi ấy đã tốt nghiệp Cao đẳng SP khoa tiếng Anh. Anh đi vượt biên 11 lần, ngồi tù ra khám, cực khổ trăm bề, vẫn không thấy con đường sáng sủa gì cho một đứa con có cha là Biệt Động Quân của “ngụy”. Thế nên má chị, hàng xóm với má anh, đề nghị, “nếu thằng D muốn đi thì nói nó làm đám cưới với con P nhà tui để mà đi theo diện con lai.”
Ba má anh nhất quyết phải rời Việt Nam bằng mọi cách nên anh phải làm “Lê Lai”. Nói là làm. Đám cưới ngay lập tức! Bất chấp anh đang có người yêu. Chị đang yêu một người.
Anh không đi thì gia đình anh sẽ đào thoát bằng cách nào?
“Mãi cho đến khi sang đến bên Phi, 7 tháng ở đó, anh được coi như người đàn ông trụ cột, phải đứng ra gánh vác, cáng đáng mọi chuyện trong một hoàn cảnh khốc liệt thì tình cảm mới từ từ nảy nở. Những lần đi đốn củi, những lúc cần phải biết bảo vệ cho nhau… mới gắn kết anh và chị lại.” Anh tiếp tục kể.
Chị ngồi trầm ngâm. “Vậy mà hai mươi mấy năm đã trôi qua rồi đó. Bởi vậy người ta nói vợ chồng là duyên là nợ chính là vậy.”
Anh chị dừng lại. Tui nghe mà muốn ứa nước mắt.
Nhưng, anh nói tiếp:
-Sau này con anh lớn lên, dù có thế nào đi nữa, anh cũng sẽ không bao giờ để cho con anh phải đánh đổi như vậy. Không bao giờ, cho dù là đánh đổi để sung sướng gấp 10 lần, 100 lần. Đau đớn lắm!
Chị cũng tiếp lời:
-Chị cũng nghĩ vậy. Nó thương ai hãy để cho nó lấy người nó thương. Không bao giờ ép. May là anh chị còn thương nhau. Nếu không thì đau khổ cả một đời người. Cho dù có qua đến đây mà ly dị thì cũng là dang dở một lần. Tội lắm!
Tui cười mà nghe mắt mình nóng hổi. Thương anh chị, thương cả những người mà anh, chị từng yêu thương.
Con tim có những lý lẽ riêng của nó. Không ai có thể ép nó, điều khiển nó phải yêu người này, không được yêu người khác. Và cũng chỉ có chính bản thân mình mới biết mình yêu ai, không cần phải chứng minh, không cần phải phô diễn.
2.
Cũng trong ngày lạnh đến tê người, tui lại ngồi nghe anh và bồ cũ kể chuyện của ngày xưa. Những chuyện trời ơi đất hỡi của những ngày “hai thằng rủ nhau đi uống cà phê mà phải kêu 1 ly cà phê 1 ly trà đá vì không đủ tiền trả 2 ly cà phê đá.”
Nghe kể mà nhớ ra ngày xưa mình nghèo (giờ thì cũng chẳng giàu :p ). Hai đứa đạp xe đi học, muốn ăn bánh ướt, bồ cũ kêu chờ chút rồi ngừng xe hỏi “1 dĩa bao nhiêu vậy dì?” hehehe, nhớ lúc đó cũng quê, nhưng mà không hỏi thì làm sao biết có đủ tiền không mà trả.
Nhớ những ngày không đủ tiền ăn cơm bụi thì ăn bánh mì. Chả nhớ bánh mì thịt người hay thịt chó, hehehe, bằm ra rồi ướp tùm lum thứ vô, nhớ có nhiều xả, màu đỏ đỏ, ăn cũng thấy ngon…
Nhưng lại nhớ hoài anh nhắc chuyện ngày xưa anh và bồ cũ đi “lừa” người ta bán cái món gì đó tháo từ trong chiếc xe honda ra. Kể để cười, nhưng anh bảo “Anh vẫn muốn một ngày trở về tìm lại người đó trả lại tiền cho người ta. Ngày xưa thiệt là mình không hề có ý gì, chỉ là còn nhỏ bồng bột mà nghèo quá. Tiền đó ăn không bền đâu. Phải tìm người ta trả lại.”
Cái tâm con người – chỉ chút vậy, mà mình học được nhiều quá.
3.
Chiều đọc news xong, trùm áo vào lội bộ ra đầu đường Moran mua bánh mì vô đãi đồng nghiệp ăn bánh mì chả cá.
Lúp xúp đi trong trời chiều, lạnh buốt lại thoáng thấy trong đầu hình ảnh của mình- một mình giữa bốn bề lộng gió, và biển, và trời. Đơn độc.
Đồng nghiệp hỏi chả cá mua hả? Không, độc giả cho. Họ cười. Thủy và Nhất Anh bảo “Chị được nhiều người thích, cho đồ hoài, tụi em được ăn ké!” Ừm. Độc giả bao giờ cũng dễ thương. Nếu họ không dễ thương thì đã không cho mình được cái nhiệt tâm đam mê với nghề. Giống như khi sếp vô kể “Hôm qua anh đi họp mặt bạn học cũ. Không ngờ nghề mình vậy mà tụi nó lại tỏ ra rất ngưỡng mộ mình. Xin đến chụp hình chung. Có cô bạn anh mê NL lắm đó.” Hahahah, ủa, sao không là anh bạn anh mà là cô bạn anh mê, hahaha. Thôi, dẹp đi, mấy thằng đó xấu trai lắm (giống anh, hahahah)
Chút vậy mà thấy vui với công việc này.
Dù trên đường lái xe về, nghiệm ra rằng, mình lập dị, trong suy nghĩ 🙂
4.
Viết lung tung những ý đang nhảy nhót trong đầu, bởi sợ không viết thì quên, trong lúc bụng lại đau nhói nhói bên phải, nên chả biết đọc lại có ra cái khỉ gì không, hay là người đọc cũng phải nhăn như mặt tui đang nhăn không khác gì khỉ già 🙂
Ôi, cô cô vẫn chưa chịu đi thăm BS. Sức khỏe không nên đánh đổi với thứ gì khác đâu. 😉
LikeLiked by 1 person
Phải ép (ép😄) cổ mới được…
Ê ê…cô cô không vô khám 😄
tui tui.. Sẽ nghĩ chơi đó😄
LikeLiked by 1 person
hehehe, từ từ đi mà. Lúc mình quởn thì không thấy đau nên không nhớ.
Lúc nó đau thì thường gần giờ đi ngủ nên đẩy một giấc đến sáng hết đau nên lại… quên 🙂
LikeLike
Thì ra ông bà mình nói cũng đúng, cứ ép gả ép cưới, lâu ngày rồi cũng thương. Còn yêu thương tự nhiên lâu ngày rồi cũng ghét. Ghét thì ly dị. 🙂
LikeLiked by 3 people
Tụi nhỏ bây giờ không nghĩ vậy. Ép chút xíu là tụi nó dán nhản là không vui, không hạnh phúc…hết còn làm ăn gì được nữa😄😀😄
LikeLiked by 2 people
Cha mẹ bây giờ, nhất là ở Hoa Kỳ, thì con ai nấy thương, con ai nấy sợ. Con đặt đâu cha mẹ ngồi đó. Làm gì dám ép gả ép cưới. Ép con học ngành nào trường nào thì cũng đã trầy da tróc vẩy, vậy mà chưa chắc đã thành công. Bàn chơi cho vui vậy chớ cha mẹ ở đây biết phận lắm 🙂
LikeLiked by 2 people
Like.
Dạ. Đúng là bàn cho vui. Đúng là làm cha mẹ ở đây biết thân biết phận, được con cái đặt đâu thì ngồi im ở đó. Ha ha
LikeLiked by 2 people
Im sao được mà im! Mang lên blog la làng cho thiên hạ biết (trừ con mình không đọc nên không biết) hahahaha
Nói chung cái gì mà ép đều không ổn hết. Nhìn cái cam đi, ép cái xấu quắc liền, heheheh
LikeLiked by 3 people
Đừng nói giỡn nha, có những cái ép lại có cái ngon, cái dăc biệt của nó đó! 🙂
LikeLike
Chị Tam tui! Tôi cũng có người chị thứ Tám, Chị Tám tui tên là: Tám Bé ở nhà ít có khi nào kêu bằng tên, trừ ra những người lớn tuổi, chị rất thương anh chị em, giúp đỡ tới cùng, mặc dầu đã có gia đình ra riêng, nhưng chị không được dư dã như người ta!
Cám ơn Cô Tám có những bài hay, thường xuyên ghé thăm Blog N/L.
LikeLiked by 1 person
Hì hì, mình cũng thứ Tám, nhưng cũng hay chuyện trò hóng hớt, thích buôn dưa lê, nên gọi Tám là phải rồi.
LikeLiked by 3 people
Công nhận là Bà Tám có nhiều chuyện hay quá chừng 🙂
LikeLiked by 1 person
Cám ơn NL. Mình đọc blog NL lâu rồi, thích cách viết của NL, luôn luôn tỏa ra vẻ giản dị, nhân hậu, và đầy tình cảm.
LikeLiked by 2 people
“trước khi về tôi nói đùa, mẹ thích ở với con như thế này lắm, để mẹ move in với con. Tôi nhìn mặt nó thấy (hình như) có vẻ hoảng hốt”….đọc đoạn này em bật cười 🙂 Câu này rất tếu.
Like
LikeLiked by 1 person
Resolution của cô giáo năm 2016: sẽ đi BS. Gia đình đòi chụp MRI. (?)
Kkkkk
LikeLiked by 1 person
Dạ, sẽ cố gắng, không đi đầu năm thì đi cuối năm, hehehe
LikeLike
1. Đồng cảm như NL
Nghe kể chuyện mà ứa nước mắt…
LikeLiked by 2 people
Sáng nay “bồ cũ” đọc bài này rồi nói “Công nhận bà nhiều chuyện thấy ớn. Tui đi đón thằng Bi có chút xíu, nhờ bà tiếp khách một chút mà bà khui cho người ta kể tùm lum!” hehehe, tui đâu có khui gì đâu, ảnh chỉ thấy mặt tui dễ thương nên tự nguyện tâm sự tui nghe thôi mà 🙂 Tui chưa “mắng vốn” kể chuyện làm tui chảy nước mắt 🙂
LikeLiked by 4 people
Tui chưa còm được về chuyện tình cảm của bạn dượng giáo, vì đang xúc động. Đúng là duyên số, nguyệt lão se duyên thì khỏi tránh né gì hết, có duyên có nợ với nhau .
Mà nè, sao chuyện gì bắt đầu bằng : ngày xưa” cũng làm mình nao nao vậy ta !!!!
LikeLiked by 2 people
@NL: có cần tui escort đến v/p bác sĩ không? Sức khỏe là trên hết, không có nó thì có yêu nghề cách mấy cũng pó tay! Bờ li sờ! 🙂
LikeLiked by 1 person
Cô giáo nên ưu tiên cho việc đi khám BS. Chị Bi nói đúng, không sức khỏe thì yêu nghề cũng không được, mà cũng chẳng chăm sóc cho Bi, Ti và bồ cũ được. Sức khỏe là trên hết. Hay là để còm sĩ nhờ Bi, Ti và bồ cũ áp lực CG đi BS?
Hến ơi, có nên mét má hong :-)??
LikeLiked by 2 people
*** méc, xí lộn viết lại
LikeLike
Hay là ai ở gần bên, thấy NL đi vật vờ ở đâu đó, trùm mền rồi nhét vô xe, chở thẳng vô cho bs có việc làm đi. Nói hoài mà khg nghe 😦
LikeLiked by 1 person
Dạ nghe rồi nghe rồi, tướng em vậy chị escort em gì nổi, hehehehe. Để em tự giác đi cho nó… oai 🙂
LikeLike
Ngọc Lan ơi,
Đi bác sĩ đi. Kêu một hai người có gan hơn mình để cùng đi.
Như tui cũng có lúc ngại, lo sợ này kia, không biết cái tương lai..Những lúc đó tui cũng để cái “tui” xuống, dựa hơi người khác….😄
LikeLiked by 2 people
Tui đâu có ngại gì đâu, chỉ làm biếng thôi mà 🙂
LikeLiked by 1 person
Làm biếng đi bác sĩ? Chời ạ. Gọi 1-800-Bidong tui chở cho đi, cô giáo mà phẻ thì thiên hạ vui lây! 🙂
LikeLiked by 1 person
Like.
1-800-Bidong gồm những vịt vụ nào vậy😄😜😎
LikeLike
Uber Bolsa! 🙂
LikeLike
Để tui báo cáo tình hình đi thăm bác sĩ nghen:
Tối hôm qua, điện thoại reng reng reng. “Alo, má! má gọi con hả má? Có gì không má?”
“Tao đọc blog thấy bây nói đau bụng gì đó. Còn đau không con?” Giọng má vô cùng… đau đớn.
“Dạ đâu có đau gì nữa đâu!” Giọng đứa con lựu đạn tỉnh queo
“Mày than đau quá chừng mà giờ nói gì vậy?” Má vẫn vô cùng lo lắng.
“Dạ, đau lúc đó, giờ hết rồi, chứ đau từ lúc đó đến bây giờ luôn thì chết ngủm củ tỏi rồi” Nhỏ con vừa nói vừa cười nắc nẻ.
“Tía mày. Mai nghỉ ờ nhà nhớ đi khám bác sĩ nghen con.” – Nghĩ bụng “đòi khám bác sĩ ổng bẻ cổ cho” 🙂
Sáng sớm đang lui cui nấu bún cá, lau nhà thì điện thoại lại reng reng reng. “Alo, má! má gọi con hả má? Có gì không má?”
“Nghỉ ở nhà hả con? lấy hẹn đi khám bác sĩ chưa?” – Dạ, đang nấu ăn. Chút rảnh đi.
“Ừ, nhớ đi nghen con. Đi về rồi ghé má cho ăn hủ tíu khô” – Dạ, cám ơn má. Rảnh con đi.
Hehehehe
Chưa lâu sau, lại reng reng reng.
-À lố?
-Đây là văn phòng bác sĩ…. Cho hỏi có phải NL đó không?
-Dạ
-NL đó hả NL? Chị nè. Chị muốn hỏi là em còn có ý định đi bác sĩ ở đây nữa không để chị đóng hồ sơ vì 2 năm rồi không thấy em đến đây. (có tiếng ai léo nhéo bên kia “giờ là 3 năm rồi’)
-Dạ, em không đi đó thì đi đâu, hehehe
-Trời đất, hỏi nãy hỏi dò coi có phải em không, giờ đúng là em mà nói giọng này chắc là phải la rồi nghen NL. Hai năm trời mà không hề thấy em đến đây khám bệnh thử máu gì hết là sao. Em lo sắp xếp giờ đến cho bác sĩ coi rồi thử máu nghen em
-Dạ tại chị không nhắc mà em có bệnh hoạn gì đâu nên ai nhớ đâu mà đi, hehehe
– Trời, còn cười hehehe nữa. Thôi, tuần sau, ngày nào cũng được, nhịn ăn trước 8 tiếng rồi đến gặp bác sĩ, rồi chị lấy máu luôn cho, nhớ nghen, ở đó mà cười hehe
-Có giờ nào không có người không chị?
-Giờ nào cũng có người hết đó. Nhưng em tới khoảng 8 giờ sáng đi, hôm nào cũng được. Nhớ nghen NL.
-hehehe, ok, tuần sau em tới. Cám ơn chị.
Tắt điện thoại xong. Ngẫm nghĩ. Ờ, mà sáng giờ cũng chưa ăn gì, vậy thì tắm táp xong rồi chạy đi thử máu luôn cũng được mà. (Thấy tui có thiện chí ghê không?)
Thế là gọi lại “Chị ơi, nãy chị kêu em đi thử máu đó, Vậy chừng 1 tiếng nữa em tới được không?” – “hôm nay tụi chị nghỉ rồi em. Chỉ coi giấy tờ hồ sơ thôi. Tuần sau mới mở cửa lại.”
hehehe
Rõ ràng là tui đã có thành ý đi khám bác sĩ đàng hoàng nghen nhưng mà đến văn phòng bác sĩ còn muốn khai trừ tui luôn rồi, nói chi ai 🙂
LikeLiked by 1 person
Giao cho bé Ti & Bi nhắc mẹ NL đi bác sĩ chắc OK! Không đi bác sĩ thì không được ăn “hủ tiếu khô” của cô Tư đâu nha! 🙂
LikeLike
Ai nói cổ không đi coi bệnh gì?
Cổ già rồi mà mình cứ coi cổ như con nít nhắc bắt đi làm cái nầy cái kia. Liu liu mắc cở hêhhehehehe
LikeLiked by 2 people
Like
Mắc cở thiệt….ha ha ha
LikeLiked by 2 people
hehehe, mấy người này chọc tui nha.
Đi khám rồi. Bác sĩ nói khỏe như chuột, ý quên, khỏe như trâu. Rồi, báo cáo rồi nghen 🙂
LikeLiked by 1 person
Khám rồi mà vẫn bị đau bụng là sao? Nghi quá! 🙂
LikeLiked by 1 person
Dạ, chừng nào… đẻ thì hết đau, hahahahaa
LikeLiked by 1 person
Nghe phát ớn! 😀
LikeLiked by 2 people
Xin phép hứa tặng : vài thùng tã cho con và cho mẹ :))
LikeLiked by 1 person
Tại sao không xài chữ nào khác dùm, thiệt tình! 😀 ‘Trâu’ mà bị lên cơn nhức đầu thì cũng te tua lắm á! 🙂
LikeLiked by 1 person
Welcome back, VN…😄😀😜
LikeLiked by 1 person
Thank you anh Joe! 🙂
Ủa, mà VN lúc nào cũng ở đây mà, sao phải welcome back! 🙂
LikeLike
1) hình như hai người yêu thương nhau ok hai mươi mấy năm và vẩn going strong. What is with no love or đánh đổi?????????
Tình yêu được hình thành từ sự đóng góp của hai người, con cái và nhiều người chung quanh trong thời gian dài….
Mối tình ban đầu có chắc là tình yêu vĩnh cưủ hay chỉ là rung động nhất thời ????
Me talking about love??? Funny quá, as I have never fall in love before.
LikeLiked by 4 people
Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ?
LikeLiked by 1 person
Tình vẫn vui khi đã vẹn câu thề, hehehhe
LikeLike
Tình vẫn vui khi đã vẹn câu…âu…thề…ề ề…
Từng từng..🎤tứng tửng🎸…từng tưng🎺Tưng tửng….
LikeLiked by 1 person
thôi ráng chờ qua năm mới ,chị D về cõng đi 🙂
LikeLiked by 3 people
Nghe chị Doan về Bolsa,cũng muốn về theo nhưng hết phép rồi. Chúc chị về thăm gia đình, về thăm bạn bè com vui. 🙂
LikeLike
ông ở đâu ở yên đó cho thiên hạ nhờ. Bon chen quá!
LikeLiked by 1 person
@Doan:
Chị cõng em rồi ai khiêng chị????
hehehe
LikeLike
Tui kể mọi người nghe cái vụ chả cá.
Chả cá thu hay cá thu ảo ( spanish Mackerel ) thì ngày xưa má tui hay làm. Và tui thì chỉ có biết ăn.
Giờ thì nhờ ở Fl, mỗi năm đến mùa cá, đi câu về là bà xã bắt tui phụ bả lạng, cạo rồi nhồi vì tui mạnh tay hơn. Bả chỉ việc theo công thức có sẵn mà nêm nếm. Đó là cá Lady Fish ( tui gọi là cá…ẻm ). Giống cá này hình như trời sinh ra là để làm chả, chứ không nấu nướng gì được với nó hết, vì thịt của nó nhão như cháo. Chỉ cần dùng vòi nước xịt mạnh lên thân cá là bao nhiêu vảy óng ánh như dát bạc đều bong ra hết. Cứ thế mà lạng ẻm ra rồi dùng muỗng mà nạo. Thịt ẻm sau khi nhồi kỹ sẽ rất dai, nói chung là rất dễ làm, không sợ tổ trác ! 🙂
Làm chả xong í ới gọi biếu người này hay cho người khác ăn lấy thảo.
Và bạn tui là một trong những người đó.
Mới đây bạn tui làm tài lanh kể cho sếp của bả nghe là bạn bả biết làm chả cá. Rồi hỏi xin công thức. Tui hỏi cá gì và được biết là cá thu ảo.
Tui ậm ừ ngắc ngứ vì từ hồi cha sanh mẹ đẻ tui có làm cá này bao giờ đâu mà hỏi. Với lại tui nghe mấy bà chị nói thu ảo là loại cá …chảnh, rất khó làm cho ngon, ngay chính mấy chỉ làm mà có khi dai có khi như cơm nguội. Mà ăn chả cá cơm nguội thì thà ăn….hót đót còn ngon hơn.
Thành ra tui nín thinh, mặc kệ bạn tui muốn nói tui giấu nghề cũng được, cóc ke !
Cuối tuần vừa rồi câu được mớ cá thu ảo. Nhà vắng tanh, 2 thằng con thì nhập bầy đi chơi chưa về, sư tử thì đi làm, tui bèn dế mèn phiêu lưu ký bằng cách lôi cá ra tự làm lấy, hư thì đem quăng, có gì mà phải ngán hehhehe. Nói chứ trong bụng cũng đánh lô tô, vì cũng muốn thành công rồi …lên mặt với bạn tui cho bỏ ghét.
Mọi hôm thì có con ở bên mặc sức mà sai mà réo, nay chỉ có một mình mới thấy…cô đơn. Chôm công thức của mụ vợ, tham khảo kinh nghiệm với bà chị xong là a lê hấp, mần. Làm chả cá thu ảo khác với cá ẻm nhiều, rắc rối hơn, mất nhiều thời giờ hơn. Nội cái ” khâu” nạo cá cũng đủ trần ai khoai củ vì thịt nó chắc nụi, nó không nhão như ẻm.
Làm xong vích một miếng chiên thử, đang thổi phù phù thì bạn tui réo nói có cuốn sách ế, hỏi đủ người để cho mà ai cũng lắc đầu, giờ tui có nhận không thì cho xin địa chỉ để gửi . Ngu sao mà lắc đầu.
Sẵn tiện tui khoe chiến công là chả cá tui làm ngon lắm, lần đầu tui tự làm mình ên. Để coi có ai qua tui gửi về ăn thử. Đồng thời tui nói lý do tại sao tui ” giấu” công thức làm chả cá với bả.
Câu nói làm tui tức ” chào máo ” là ” làm dở bắt tui ăn giùm, phải hông ? ”
Thiệt tình.
Giờ tui biết bí quyết cách làm chả cá rồi đó, có ai muốn tui chỉ cho. 🙂
LikeLiked by 3 people
Không ai muốn hết! – Tui trả lời dùm hết mọi người luôn cho ông.
Chả cá ông làm ở nhà không ai ăn thì bạn bè thương tình sẽ ăn giúp ông, đừng lo 😉
LikeLiked by 3 people
( Ăn lấy thảo) Câu này nghe quen mà lạ, lạ mà quen, tiếng này người xà hay nói, bây giờ ít có người dùng, chú Ken viết thấy thân thượng dễ mến!
LikeLiked by 1 person
(xưa)
LikeLike
Dạ, cảm ơn anh Jcbrea, những gì anh nhận xét về ốc ken, em xin ghi nhận.
Đọc anh viết cứ như đang nghe ông anh chồng của bà chị lớn nói, cách nói chuyện cũng khá giống, nên thích lắm. 🙂
LikeLiked by 1 person
CA mới vừa động đất! má ơi, nhưng chưa té ghế! 😦
LikeLiked by 1 person
Giờ mới biết mỗi khi động đất thì phải kêu má, chứ không phải kêu ba! 😛
LikeLiked by 2 people
Chỉ khi nào vô blog, đọc còm, cười mới…té ghế😄
LikeLiked by 2 people
Khỏi Lo
Giữa hai bà bạn thân:
– Sao chị để chồng chị theo tán tỉnh các cô gái trẻ tuổi mà không ghen?
– Kệ ông ấy. Cũng như những con chó cố chạy theo ô tô đấy thôi, lúc đuổi kịp rồi cũng có lái được đâu.
Lời Khuyên Chí Lý
Tân binh quân chủng nhảy dù hỏi huấn luyện viên trước khi nhảy lần đầu:
– Tôi phải làm gì nếu như dù không mở khi tôi nhảy ra khỏi máy bay?
– Anh chỉ việc mang dù về kho và đổi lấy cái dù khác.
Luom Dem Ve Day.
LikeLiked by 1 person
Đọc đến khúc ‘hai vợ chồng anh từ Arizona sang thăm’ làm hết hồn hết vía, tưởng đâu kể chuyện của tui! 🙂
LikeLiked by 2 people
Mấy ngày nghĩ lễ ngồi ngả nghiêng ôm chai xanh xanh uống, đầu óc tui hơi ngã màu ngà ngà. Giờ bàn về vấn đề số 1 của entry này nha.
Đọc xong câu chuyện thì tui thấy câu chuyện của ông đi vượt biện cà trật cà giuột cả 11 lần, đến khi bị gã ép làm đám cưới với người lạ. Bỏ cuộc đời trai tân của ổng “thân còn chẳng tiếc, tiếc gì đến duyên” để có thể làm cứu cánh cho cả nhà ra đi xuất cảnh thì tui thấy hoàn cảnh của ổng giống Thuý Kiều hơn là anh hùng Lê Lai
Để tui giải thích thêm chứ hổng ấy bà con nói tui dèm pha. Khi ổng đứng ở ngã 2 đường “Bên tình bên hiếu, bên nào nặng hơn ?” Rồi quyết định “Làm con trước phải đền ơn sinh thành”. Thì đây không phải là câu chuyện của Thuý Kiều à 😆
LikeLiked by 3 people
Like.
Wow! Vụ “xanh xanh” bây giờ có dạng thuốc nước ? Mà sao uống chỉ thấy có ngà ngà..😄😄😄
LikeLike
Đọc đoạn “Duyên Nợ” này của cô giáo, Lụa Tím chợt nhớ có một nghiên cứu hơi ba trợn nhưng lý thú, là:
Người ta phỏng vấn những cặp vợ chồng đã chung sống lâu năm:
“Không cần biết bạn tin hay không, nhưng giả tỉ, nếu có kiếp sau, liệu bạn có muốn chung sống tiếp với vợ/chồng hiện tại của kiếp này hay không?”
Thì có kết quả như sau:
Rằng phái nữ khá là thành thật hơn phái nam, khi 50% trả lời CÓ, và một nửa trả lời KHÔNG (số phần trăm không thay đổi cho dù là trả lời trước mặt hay sau lưng người chồng)
Còn phái nam thì hầu hết trả lời CÓ khi đứng trước mặt vợ, nhưng sau lưng thì cũng hầu hết trả lời: “Không, bộ ngu sao! Một kiếp thôi tía”. 😀
Chuyện trên là nghiên cứu thiệt nha, không phải chuyện cười đâu. Cho nên, cô giáo và các bạn nữ cũng đừng thèm về hỏi mấy ổng làm chi, vì biết mấy giả sẽ trả lời: Cóóóóó.ó.ó..ó…đâm! 😀
Chỉ còn một ngày nữa thôi là lại hết năm, chúc tất cả qua năm mới được nhiều sức khỏe, an vui, và hài lòng với hiện tại (kể cả cục Nợ Duyên đang mang) 😀
Những gì không vui thì bỏ lại đừng mang theo vào năm mới nha (nhưng chắc là những cân nặng dư thừa của những bữa ăn ngày lễ sẽ theo mình qua tận năm mới)
Happy New Year!
LikeLiked by 1 person
Còn ông xã nhà tui thì sẽ trả lời ‘cho dù có kiếp sau, tui cũng sẽ không bao giờ lấy vợ, một lần sợ quá rồi!’ 😛 😛 😛
LikeLiked by 1 person
He he còn tui thì:
Sợ quá rồi nên kiếp sau x 3= 3 kiếp= 0
Ý mà các bà làm gì mà các ông sợ dữ vậy ta
😄
LikeLike
@Chị Lụa Tím: khi được phỏng vấn:
“Nếu có kiếp sau, liệu bạn có muốn chung sống tiếp với vợ hiện tại của kiếp này hay không?”
Thì câu trả lời trước mặt hay sau lưng vợ đều là CÓ.
Trước mặt vợ: ưởng ngực mạnh dạn la CÓ
Sau lưng vợ: lại hào hùng la CÓ lớn hơn.
Theo kinh nghiệm sống của tôi nói xấu cái gì sau lưng vợ bả điều biết. Trả lời CÓ trong 2 trường hợp như vậy cho cả nhà vui để đón mừng năm mới đêm nay. Còn ai trả lời mà sai là tối nay lững thững đi ngoài phố hát ca khúc “anh đến thăm em đêm 30, còn đêm nào đen bằng đêm 30” ráng chịu 😆
LikeLiked by 2 people
Còn phái nam thì hầu hết trả lời CÓ khi đứng trước mặt vợ, nhưng sau lưng thì cũng hầu hết trả lời: “không, bộ ngu sao! Một kiếp thôi tía”. Ha Há Hà…CHÚC MỪNG NĂM MỚI tới tất cả COM SI COM LE.
LikeLike
“…Lúp xúp đi trong trời chiều, lạnh buốt lại thoáng thấy trong đầu hình ảnh của mình- một mình giữa bốn bề lộng gió, và biển, và trời. Đơn độc…”
Có ai có cảm giác đó không? NL có lần hỏi.
Tui có, nhưng trong tiệm😄
Như ngày hôm nay, để thấy chung quanh mình có thể có nhiều người nhưng sao mình chỉ có mình? Mọi người có thể ôm xòm trong tiệm. Kẻ bán, người mua, người thì cười, người thì nhỏ nhẹ nói chuyện…nhưng nó không làm mình lao xao, chỉ làm mình thấy cái khoảng cách, cái không liên quan, cái hời hợi…để rồi chỉ thấy mình không thật sự liên can đến chung quanh, chỉ thấy một cái sự thật: một mình, đơn độc….
Tui có, nhưng lúc cuối năm😄
Như ngày hôm nay…những ngày cuối năm, nghĩ đến cuộc đời mà thấy nhiều lúc vô nghĩa làm sao đó. Nhìn thời gian cuối năm mà nghẫm nghĩ thời hạn 70, 80, 90 của cuộc đời mình. Rồi một lúc nào, cũng như lúc mình đến một minhh, mình phải ra đi môt mình, đơn độc. Lúc đó, có phải những hờn giận, yêu thương, thề thốt trăm năm, sống chết có nhau…chỉ là đầu môi?
Tui có, ở những lúc “suy nghĩ không giống ai”😄
Những lúc là ý tưởng, ước mơ trong cuộc sống không như số đông thì lại phải lần nữa bước chân một mình, cô độc. Tại sao khi cái sự thật là mỗi một người đến cũng như đi cũng chỉ một mình, thì tại sao lại bắt buộc mình phải suy nghĩ cũng như hành động giống nhau thay vì nên trân trọng nhau cái khác biệt, nâng đở nhau? Tại sao phải thực tế trong khi thực tế chỉ là sản phẩm của của ý tưởng, ước mơ? Tại sao người ta nói rằng tuổi già thì dream làm gì? Nếu cuộc sống này không có dream, nếu không có “dream” được gói trong “hy vọng” thì làm sao sống…cho ra sống?
“…một mình giữa bốn bề lộng gió, và biển, và trời. Đơn độc…” Độc hành hiệp bất đắc dỉ…
Có ai có cảm giác đó không? Tui đang hỏi mọi người😄
LikeLiked by 2 people
Nhờ những lúc “tôi có” như thế mà hôm nay Mr. Joe viết ra được hết những tâm sự này. Tui gọi cảm giác đó là những “góc khuất” trong mỗi người mà không phải ai cũng có thể nhận ra và nói ra được.
Chia sẻ tâm trạng này với anh Joe trong ngày cuối năm.
Ngày mai trời lại mới 🙂
LikeLiked by 1 person
@Anh Joe: “Có ai có cảm giác đó không? Tui đang hỏi mọi người😄”
Tui đang miên man, nhẹ nhàng đọc liên khúc “tôi có” rồi bị anh hỏi một câu hùng hồn làm cãm giác tui bay mất tiêu cha nội. 😆
Cũng mai là không bị hỏi “tui đang hỏi mọi người nghe rỏ không?” 😆
Hôm qua anh có nổi buồn Châu Pha he. Hôm nay thì nổi buồn cho qua đi…..để đón năm mới ông ơi. Cứ theo cô giáo đi bán than, ủ rũ làm cả bờ lốc …. chìm trong màu xám xịt trong những ngày cuối năm….hehehe. I like what you wrote 👍
LikeLike
(một mình giữa bốn bề lộng gió, và biển, và trời. Đơn độc Độc hành hiệp bất đắc dỉ),1 Mình ên cũng có cái vui riêng, muốn ghé lều nào cũng được , làm vài chai bia O cho nó ấm lòng rồi dẫn nàng nào đó đi chơi với mình khỏi phải cô đọc, không ai rầy là hay cằn nhằn.J/K
LikeLike
LikeLiked by 1 person
CHUC MUNG NAM MOI 2016 AN KHANG VA THINH VUONG
HAPPY AND NICE NEW YEAR 2016
BELLE ET HEUREUSE ANNEE 2016
LikeLiked by 3 people
Chúc mừng Năm Mới đến chủ blog, còm sĩ/lẽ, đọc sĩ… Ước mong mọi người có được năm mới tràn đầy ơn lành của Thượng Đế để có sức khỏe dồi dào, gia đình hạnh phúc, làm ăn phát đạt, mọi chuyện sẽ thuận buồm xuôi gió trong năm 2016! Cũng cầu nguyện cho nước Mỹ và toàn thế giới được an bình và tránh được mọi thiên tai, nhất là mọi người mọi nhà luôn có cuộc sống vui vẻ bên gia đình và người thân! Happy New Year! 🙂
LikeLiked by 2 people
Những lời chúc nầy Hay Nhứt Trong Năm. Like.
LikeLiked by 1 person
Cám ơn jcbrea! 🙂
LikeLike