Bông lan ôi… bông lan

Một thời tui kiếm được tiền bằng nghề làm bánh cưới, bánh sinh nhật nha.
Mà muốn làm được cái bánh trét kem rồi làm hoa hòe hoa sói lên thì phải làm cái bánh bông lan trước. Nên dứt khoát là tui cũng phải biết làm bánh bông lan luôn rồi.
Bánh bông lan có nhiều công thức để làm lắm. Tuy nhiên, dễ nhất là công thức tui chôm của má tui từ thời tui chưa trở thành… thợ. Đó là cứ 1 chén trứng + 1 chén đường + 1 chén bột vun.
Tính ra đến giờ cũng đến 20 năm rồi, tui… chưa làm lại bánh bông lan.
Tối hôm Thứ Hai, vừa ôm 1 cuốn sách lên định đọc để còn viết bài giới thiệu thì bỗng dưng khi không mùi bánh bông lan từ trong ký ức nhảy về cái độp.
Ui chao, nghĩ giờ này có miếng bánh bông lan vừa mới ra lò, nóng hôi hổi, thơm mùi trứng, mịn xốp, sao mà nó phê gì đâu.
Nhưng kiếm đâu ra miếng bánh bông lan nóng hổi vừa thổi vừa ăn đây?
Thôi, nhịn. Quên nó đi. Leo lên ghế massage, mở quyển sách ra. Nhưng mà, chữ đâu không thấy chỉ thấy cái bánh bông lan nóng thơm phức nằm trước mắt.
Ây da, trứng có nè, đường có nè, bột mì cũng có sẵn nè. Máy đánh trứng có luôn.
Thôi, đứng dậy. Nhanh lẹ gọn gàng, đập cái bốp, 3 cái trứng vừa vặn cái chén nhỏ. Rồi 1 chén đường nè. Xúc thêm chén bột vun để riêng.
Vừa đứng cầm máy đánh trứng, vừa mở sách ra lướt. Lòng rất chi là hạnh phúc
Đánh chừng 15 phút. Trứng nổi rồi. Không cần thử đâu, nhìn bằng mắt cũng biết nổi mà.
Đi kiếm cái rây, rây bột vô thau trứng đường. Quậy quậy quậy. Ra dáng lắm. Ta là thợ mà.
Lò bật lửa sẵn rồi, nhưng quên mất là phải bao nhiêu độ. 20 năm chứ có phải 2 tháng đâu mà còn nhớ chính xác.
ok, chừng 350 độ F là được
Lấy khuôn trét dầu vô. Đổ bột vô.
Ui chao, sao nhiều chỗ bột quậy chưa đều vậy nè. Trứng đường nằm riêng, bột trắng bóc nằm riêng. Thì thò cây dầm vô quậy lại chút có sao đâu.
Nhắm chừng lò nóng đủ rồi, thế là đút khuôn bánh vô.
12243307_10154695155223521_3495680541418212710_n
12243170_10154695155323521_2420444084126784402_n
12243352_10154695155403521_4563236305802885689_n
12219585_10154695155503521_5371696941973066575_n
Leo lên ghế massage ôm cuốn sách tiếp. “Đọc đi em, đọc đi mà nhớ mãi, sách đây thì rất hãi, và dù em cũng oải, nhưng em chẳng thể cãi, mà cứ phải đọc mãi…”
Chốc chốc lại đứng lên thăm chừng xem bánh nở chưa.
Hừm. Chưa.
Chốc sau lại nghía chút.
Hình như nó cũng vàng vàng.
Lửa trên lửa dưới. Đến giờ này thì tăng lửa trên được rồi.
Ui cha, hình như có mùi thơm hơi quá!
Mở cửa lò. Nửa mặt em ửng đen rồi.
Lấy cây tăm xiên vào giữa. Sao nó ướt nhẹp vậy. Mà nó trũng xuống.
Xung quang thì có khô.
Thôi, được rồi. Lấy ra.
Lấy con dao thò vào cắt một miếng.
Ui chao nóng. Đúng như mong đợi.
Đưa vô miệng cắn.
Wow, có mùi trứng
Có mùi đường.
Có mùi bột… mốc

Sao mà nó tệ ệ ệ ệ ệ ệ quá vầy nè
Hic, nhớ ra là bột mì này mua chắc cũng 2 năm rồi. Rồi lại thêm tội trộn bột không đều gì hết nên chỗ ướt chỗ khô.
Hic
Thôi thì kệ
Công mình làm, mình ăn vậy
Bông lan ơi, bông lan, hic
10613038_10154695155568521_1375659556264104069_n