1.
Một tuần thở không ra hơi, từ Thứ Hai đến hôm nay.
Ngó qua ngó lại, Trung Thu đến. Cũng may là đã kịp mua hộp bánh để dành cúng, chứ không thì lại chơi trò hẹn… năm tới cúng bù 🙂
Từ ngày quen “bồ cũ”, cảm giác thèm bánh Trung Thu hoàn toàn biến mất. Bởi, “bồ cũ” ở nhà thờ ông bà nội bé Ti, nên các chị cứ đến mùa thì mang bánh đến cúng. Và tui trở thành trung tâm tiêu thụ những chiếc bánh cúng đó. Ngập tràn, ứ hự. Không bao giờ còn thèm thuồng gì nữa 🙂
Mà cũng không biết có phải càng già càng khó ăn hay vì ăn ngập mặt rồi nên giờ nếm bánh Trung Thu cũng chẳng còn thấy ngon nữa. Chỉ thấy khác chăng là bánh nào dở hơn thôi, hehehe
2.
Tuần rồi, chuyện thú vị nhất với tui là hiểu được một cách rõ ràng hơn về “tình trạng di trú” của những người được đưa thẳng từ nhà tù VN sang Mỹ, như trường hợp của anh Điếu Cày và chị Tạ Phong Tần.
Hehehe, vẫn theo phương châm “không biết thì hỏi” mà khi hỏi thì phải hỏi ngay chính “đương sự”. Cho nên, tui dí ngay anh ĐC mà hỏi, “anh qua đây cả năm rồi, nhưng giờ em mới có dịp hỏi thăm cho biết tình trạng di trú của anh hay chị TPT là như thế nào, chứ nghe người ta nói tùm lum, em không hiểu gì ất giáp gì hết.”
Những gì tui biết, tui muốn chia sẻ với mọi người để ai cũng biết chút chút về điều này, chứ không thôi nghe bên ngoài nói tá lả lồng đèn không trúng thằng tây nào hết trơn.
Như vầy nè, cả anh ĐC lẫn chị TPT đều nêu nguyện vọng của mình là đi Mỹ (chứ không phải như nhiều lời đồn đoán là ĐC phải sang Canada vì con anh ấy ở Canada, còn Mỹ chỉ là trạm quá cảnh. Nhưng vì anh đổi ý nên phải mất thời gian làm thủ tục di trú lại).
Hai tháng trước khi họ đặt chân tới Mỹ, Bộ Ngoại Giao HK đi làm công việc “tìm người bảo trợ tài chánh” cho họ. Dĩ nhiên, đầu tiên phải tìm từ chính thân nhân của những người này.
Anh ĐC không có thân nhân ở Mỹ, nhưng con anh ở Canada nhận bảo lãnh tài chánh cho anh. Con anh chịu trách nhiệm tìm kiếm chỗ ở cho anh ở Mỹ.
Khi vào Mỹ, ĐC được đóng dấu diện nhập cảnh là “PAROLED” và trên tinh thần là con gái anh ĐC không có ở Mỹ nên người của Bộ Ngoại Giao có trách nhiệm đưa anh về tận nơi ở của anh (do con anh thuê). Theo giải thích thì người nhập cảnh theo diện này sẽ được hưởng quy chế giống như người tị nạn, tức là họ được làm các thủ tục để xin bảo hiểm y tế, xin thẻ xanh, xin trợ cấp tiền nhà tiền ăn trong 8 tháng đầu (sau 8 tháng thì phải tự lo, cho nên cần có người bảo lãnh tài chánh là vậy, chứ không phải chính phủ Mỹ có trách nhiệm lo cho họ suốt đời)
Tuy nhiên, với trường hợp anh ĐC hơi bị “éo le” một chút. Là bởi, ngay khi anh đến Mỹ, nhiều người muốn thể hiện tất cả những tình cảm trân quý anh nên người nhận giúp cái này, người nhận giúp cái kia. Và có một tổ hợp luật sư ở Little Saigon nhận giúp anh lo về thủ tục làm hồ sơ giấy tờ.
Nhưng oái ăm một điều là tổ hợp này lại không chuyên về luật di trú. Thế nên, họ… không biết làm cái gì. Giấy tờ cứ ì ra đó, cho đến… 10 tháng sau, khi có người dọ hỏi, mới khám phá ra, rằng thì là, ĐC là “PAROLED” thì anh có những quyền lợi như người tị nạn. Thế là người ta giúp anh đi hỏi những quyền lợi đáng ra anh phải có, thì câu trả lời là “đã qua thời hạn 8 tháng rồi.”
Nhưng trong cái rủi có cái may là còn… phát hiện ra được nên con anh lấy lại hồ sơ mang đi nhờ nơi biết về luật di trú lo giúp dùm cho ĐC!
Với trường hợp TPT, cũng 2 tháng trước khi chị rời VN, Bộ Ngoại Giao HK liên lạc với ĐC hỏi xem ĐC có thể bảo lãnh tài chánh cho TPT được không. Dĩ nhiên là… không. Nhưng ĐC giới thiệu qua cho một người khá nổi tiếng trong cộng đồng Việt Nam bởi các công việc mà anh làm suốt bao nhiêu năm qua cho những thuyền nhân. Anh này nhận lời.
Do đã có ĐC là người đón TPT nên sau khi làm thủ tục nhập cảnh, cũng là “PAROLED”, thì người của Bộ Ngoại Giao chứng kiến cảnh ĐC đón TPT xong thì xem như họ hoàn thành nhiệm vụ. Phần việc còn lại cho những ngày tiếp theo thuộc về người bảo trợ.
Rút kinh nghiệm của ĐC, nên các thủ tục liên quan đến giấy tờ cho TPT có vẻ đúng đường đi nước bước hơn.
Đó, những điều tui thu lượm được là vậy đó. Sẽ không còn thắc mắc gì nữa về những trường hợp “bị trục xuất” như thế. Chỉ cầu chúc họ “chân cứng đá mềm” vừa có thể sớm hội nhập với cuộc sống mới sau nhiều năm mất phương hướng với thế giới ngoài nhà tù, vừa có thể đeo đuổi lý tưởng mà họ đã tự nguyện dấn thân và trả giá bằng nhiều thứ.
3.
Nhân vụ 1 cụ ông 83 tuổi đi bộ lúc sáng sớm mua báo mua cà phê, bị 1 tên homeless đi ngang qua, không vì lý do gì hết, quất ông cụ một trận tàn bạo dã man, đến nỗi phải vào nhà thương trong tình trạng xuất huyết não và bể xương mặt (đọc chi tiết ở đây nè), tui nghĩ bà con nào đi thể dục (hay đi đâu không biết) vào lúc trời chưa kịp sáng hẳn, hay lúc mặt trời đã tắt, thì phải thật là cẩn thận nha, nhất là chỗ vắng vẻ, thưa người. Mấy tên khùng khùng điên điên, xì ke ma túy giờ nhiều quá nên phải đề phòng, dù biết là sống chết có số (nhưng tìm số sướng vẫn hơn, hehehe)
1- Trung thu chỉ còn là ký ức vọng về từ thuở xa xưa
” đèn ông sao với đèn cá chép
Đèn thiên Nga với đèn bươm bướm
Em rước đèn này đến cung trăng…….”
2- cái vụ ” tình trạng đi trú” của các tnlt, cám ơn cô giáo cứu bồ, tại vì trong fb họ ” nghe” một mà đoán ra hai nên sai bét. Điều quan trọng là Medicare/ medicaid cho những nhân vật này. Bảo trợ nuôi ăn ở thì dễ, mà trả tiền nhà thương hay giải phẩu thì bán nhà đi trả (haiz)
Nhìn cái hình mới của TPT , bà ta nhìn tươi tỉnh hơn nhiều.
3- đi bộ nên mang theo pepper spray , và nên
đi chung với nhau
LikeLiked by 2 people
Đi bộ thì nên đi chung với nhau, để lỡ nếu một người bị tấn công thì mấy người kia còn có thể….bỏ chạy! 😛 😀
LikeLiked by 2 people
Bây giờ mới biết tại sao có người thực tập chạy mỗi chiều :)))
LikeLike
Hôm nay là tết TT, nhưng tui hỏng có gì nhiều trong ký ức để nhớ về TT! Chỉ nhớ có 1 ngày TT lâu lắm rồi lúc tui còn rất nhỏ, gia đình họp mặt, chỉ có 1 hay 2 cái bánh, mỗi cái cắt ra làm 8, mỗi người chỉ được 1 hay 2 miếng, rồi anh chị em ai cũng muốn dành nhau miếng nào có trứng, cãi lộn 1 hồi, ăn xong rồi cũng xong mùa TT! Ba có nói là người ta ăn bánh TT & uống trà để thưởng thức, còn tụi này chỉ biết ăn bánh TT lấy no thôi! 😛 Đèn TT vài lần được Ba mua về (khi tài chánh cho phép) chỉ để ngắm chứ cũng không có rước đèn với trẻ em hàng xóm. Khi gần đến TT, thấy tiệm trang hoàng và bán bánh TT thì biết TT sắp đến chứ cũng không trông chờ TT đến! Ngày xưa còn thích bánh TT, khi đã nhận thức vật liệu dùng để làm bánh không lành mạnh thì hầu như mất hết khẩu vị nên cũng hết thiết tha với bánh TT! Hồi xưa thích bánh TT bao nhiêu thì bây giờ dững dưng bấy nhiêu, thôi vậy cũng tốt vì sẽ đỡ bị mập & có cơ hội dư đường trong máu và cũng tiết kiệm nữa! 🙂
v/v ông cụ bị đánh tàn nhẫn ở park, đúng là tên đó bị khùng thiệt, cầu cho ông sớm bình phục! Mong là cảnh sát sớm bắt được tên đó để tránh tai họa cho những người khác! 😦
Còn chuyện đi bộ mà bị ôm bỏ lên xe là tui có nghe vài lần! Rất nguy hiểm khi ra đường 1 mình, nên nếu tránh được thì đừng nên đi hoặc lúc trời chưa sáng hoặc lúc đã tối! Kẻ ác bây giờ đầy đường đầy xá, bà con nên thật cẩn thận thì hơn!
Chúc ACE ngày Trung Thu thật vui vẻ bên gia đình! 🙂
LikeLiked by 1 person
Ốm ốm như chị Bidong là dễ bị bóc bỏ lên xe nhứt, cho nên có đi đâu thì cột hai ba người chung lại với nhau! 😛
LikeLiked by 2 people
@Bi
Góc này là cái parking có
tiệm bánh cuốn, foods to go THH, chợ Mom…. Bên kia đường Euclid là cây
xăng Arco, qua bên Edinger mới là Park
LikeLiked by 2 people
Ngày xưa cũng hay lang thang dắt con ra park này chơi vì gần nhà thờ St. Barbara, sau vài lần xãy ra bắn chết người và người đi bộ bị tấn công nên sợ rồi hết dám rồi! 😦
LikeLike
Bây giờ đến phiên con dắt. : P
LikeLiked by 1 person
Con dắt đi đâu, cha mẹ đi đó…
Con đặt đâu, cha mẹ ngồi đó…
Quá dữ! Quá dữ😄😎😜
LikeLiked by 1 person
Nói đến trung thu, tui không có một kỷ niệm nào trong đầu, ngoại trừ năm nào tui cũng trông đến trung thu để được ăn bánh trung thu!
Mà bánh trung thu thì phải là nhưn thập cẩm thì mới thích. Lý do là vì tui thấy hầu hết những loại nhưn khác, mình có thể tìm thấy được ở bất kỳ loại bánh nào, quanh năm suốt tháng, chỉ có nhưn thập cẩm là chỉ có bánh trung thu mới có mà thôi. 🙂
LikeLiked by 1 person
Chắc tại bây giờ già rồi, răng cỏ có vấn đề, nên tuy là rất thích ăn đồ cứng, nhưng lại thích bánh TT khoai môn hay đậu xanh hơn! Ai cử trứng chứ với tui bánh TT là phải có trứng mới ngon! Bây giờ cũng thích bánh dẽo chứ hồi xưa là không ngó tới! 🙂
LikeLike
Nhưng thập cẩm thì ở nhà mọi ngươi thích nhất, còn tui thì…sợ nhất.
Lý do là nhưng có chổ ngọt, có chổ mặn (lạp xưỡng, vi cá…).
Ha ha, trong đó có…hột dưa cắn bằng máy/miệng người thiệt😄😎😜
LikeLiked by 1 person
Từ hồi nghe kể về hạt dưa, tui sẽ không ăn nó nữa! Gớm! 😦
LikeLiked by 1 person
Hộp bánh tôi mở ra 2 cái bánh thập cẩm, tôi có ăn, nghĩ đến bác T/K và cũng ăn luôn, không sợ vì nó ngon và bỏ uổng!!! Tôi có đi chương trình Trung Thu của Mr Đồ ở Square Miler Park, người đi xem thưởng thức thì ít, dẫn em nhỏ thì nhiều, sắp hàng rồng rắn để nhận quà đông vui, tôi nghĩ làm sao mà phát cho đủ quà đây, tôi đi về sớm khi họ phát quà.
LikeLiked by 1 person
Nói thêm rằng: có 2 nhà tranh đấu nhân quyền Mr Điếu Cày và Tạ Phong Tần có tới được mời lên phát biểu ý kiến.
LikeLike
Mr Đổ. Mắt tôi phải tái khám.
LikeLike
(Không Biết Thì Hỏi) hỏi ngay đương sự trúng tủ, để biết thêm chính sát, hay. Cảm ơn.
Bánh Trung Thu năm nầy nhà tôi mùa vài họp làm ở đây, để biếu và mấy đứa cháu cũng cho vài hộp, nó nói mưa của người quen làm ở nhà, ăn lần 1/4 không dám ăn nhiều. Trung thu hồi nhỏ lâu quá quen rồi, có khi cũng không nhớ cô Rằm Trung Thu, nhứt là những năm chinh chiến!.
LikeLike
Bài đọc 2 lể với Pope hình như tiếng Việt. Đỏn coi đón 5 phút . Nghe CNN nói vậy.
LikeLiked by 1 person
Tui coi en vivo đài Mễ 🙂
(5 ngôn ngữ: Anh, Pháp, Ý, Mễ và Việt)
LikeLike
LikeLiked by 3 people
Like. Thanks
LikeLike
Mọi người đã nhìn thấy moon eclipse chưa? 30 năm nữa mới được coi lại! 🙂
LikeLiked by 1 person
Thấy rồi! 🙂
LikeLiked by 1 person
Bàn về số 1. Trung Thu
Tui thấy có một tiệm bánh gì gần PLT có sáng kiến hay là làm ra bánh mới, nhưng bán lẽ từng cái một. Nếu muốn mua một hộp bánh 4 cái với 4 loại khác nhau họ vẫn vui vẽ tính tiền giá từng loại bánh rồi bỏ chung vô 1 hộp. Bánh TT mua về trước cúng sau ăn cũng đở ngán phần nào. Một năm một lần, mua bốn cái về ăn gần cả tháng….hehehe. Cái thú là ở chổ cắt miếng bánh nho nhỏ nhâm nhi với trà đắng ra sân ngắm chị Hằng (ngắm chị Hằng trên trời thì không sao, đừng có vừa ăn bánh uống trà mà ngắm chị …..hàng xóm )
Năm nay không có ở nhà dịp TT để dẩn mấy nhỏ đi mua bánh. Nhưng tui thấy tụi nhỏ cũng không tha thiết, háo hức chờ đến TT. Một ngày như mọi ngày đối với chúng chỉ có tui là thấy chưa lo tròn cho TT năm nay vì nhà chưa có bánh.
LikeLiked by 3 people
Tui nghĩ tiệm nào cũng có thể bỏ 4 loại bánh khác nhau theo yêu cầu của khách hàng? Tụi nhỏ ở đây không enjoy TT như ở VN, pó tay! Mai mốt về mua bù 2 hộp ăn cho MẬP! 🙂
LikeLiked by 1 person
They have the suspect in custody.
Thank God. Poor man has brain hemorrhage
Broken eye socket!
http://abc7.com/news/suspect-arrested-in-attack-on-83-year-old-man-in-oc/1004031/
LikeLike
Hôm nay Chị Nhà tái xuất giang hồ được rồi! Hy vọng là sẽ có mặt thường xuyên hơn từ bây giờ!
(Bidong viết dùm! hahaha 🙂 )
LikeLiked by 2 people
Hì hì … Tui lót dép, sửa soạn ngồi coi còm 😄😄😄
LikeLiked by 1 person
2. Đọc phần 2 này mấy hôm trước, có cảm tưởng này nên chia sẽ chứ không quên.
Vậy là, người bất đồng chính kiến tới Mỹ như là một người tị nạn. Chính phủ Mỹ cũng coi họ như một người bình thường sang Mỹ tị nạn. Cho nên giấy tờ, tiền bạc, người bảo lãnh…tự lo?
Hình như cái thực tế này hơi khác với những gì tui tưởng tượng về những tuyên bố về quyền con người ở Mỹ. Tui cứ tưởng là với những tuyên bố mạnh mẽ về nhân quyền thì tui cứ tưởng là những nhà tranh đấu tới Mỹ sẽ được trợ giúp đặc biệt ( thí dụ như ăn, ở, hay là một công việc nào đó trong các tổ chức quốc tế…). Cái mà tui ngạc nhiêm nhất là vụ giấy tờ. Tui cứ tưởng là họ qua đây sẽ ít nhất có một ban nào đó đặc trách vụ giấy tờ bởi vì đây là những trường họp đặc biệt được quan tâm bởi chính phủ.
Tui nghỉ hình như có cái gì như là đem con bỏ chợ?
LikeLike
cũng chưa hiểu rõ lắm mục đích của những sự “trao đổi” này là gì, nhưng những gì tui biết là những gì tui nhìn thấy vậy đó 🙂
LikeLike
Like & thanks
LikeLike