Lần này không những khoe trọn gói mà còn là khoe cho chết 🙂
Bởi,
Từ thuở cha sanh mẹ đẻ tới giờ, tui toàn là viết và rồi nhấm nhá thêm trên đó “Thân tặng bla bla bla” Hay “Viết cho bla bla” chứ chưa bao giờ có ai viết cái giống gì cho tui, cả thư tình học trò cũng có chỉ mới có mỗi 1 tên nó viết đâu hồi tui học lớp 5, lớp 6, mà sau khi đọc xong tui đòi đi… méc má nó, hehehe.
Giờ, nhận được bài này, vừa là cho báo, vừa là cho tui, tự dưng đâm ra bủn rủn, hahahaha. Quà tặng bằng tranh, bằng hoa, bằng đồ ăn, bằng cây trái… cái gì cũng có, nhưng quà tặng là một bài viết như thế này thì là lần đầu tiên tui nhận. Cho nên, cũng đành phải… khoe luôn để khỏi… phân bì, mặc dù tui cũng hơi ngờ ngợ cái chỗ “Thân tặng cho bạn tôi, người yêu hoa lan” không biết cha này có muốn mượn tui làm cớ để nhắn nhe với ai không, vì tui thật sự không là “người yêu hoa lan”, hehehehe.
Anyway, cám ơn Supper Chảnh đã chịu khó ngồi viết một bài dàiiii đọc xong cũng mệt thấy bà nội, hehehe
Thân tặng cho bạn tôi, người yêu hoa lan
Tôi mê hoa lan từ hồi tình cờ đọc được truyện ngắn “Lan Rừng” của nhà văn Nhất Linh, mê lan qua những nét huyễn hoặc, rờn rờn mà ông đã tả về lan trong đó.
Mê chỉ là mê vậy thôi, chứ thật ra lúc đó tôi chưa hề được tận mắt thấy hoa lan bao giờ. Mãi về sau này khi qua đến Mỹ, nhất là những dịp xuân về tết đến, dạo chơi ở những chợ hoa tôi mới thấy mọi người trầm trồ bên những giò hoa lạ và đẹp, hỏi ra mới biết hoa lan là đây.
Nét đẹp đài các, lộng lẫy kiêu sa của hoa khiến tôi sững sờ, chân bước đi không muốn nổi, phải hỏi xem giá tiền và bấm bụng mua một chậu lan với giá ở trên trời, vì lúc đó hoa lan còn mắc lắm.
Chậu lan đầu tiên của tôi có tên là Hồ Điệp, một cái tên như vừa bước ra từ những câu truyện liêu trai ma quái.
Với hai giò hoa cong vút, điểm theo mười tám cánh hoa phơn phớt hồng như những cô những chú bướm đang nhởn nhơ bay hay đang lững lờ đậu. Có chú như đang xòe cánh hết cỡ để sưởi nắng ấm ban mai. Có cô còn e thẹn chưa muốn nở vội, như còn ngại ngùng sợ bị trêu ghẹo bởi những cơn gió vô tình thoảng qua. Trên chót ngọn là những nụ hoa còn ngủ say trong những chiếc kén xanh xanh, chỉ chờ đến ngày đến giờ những cánh bướm mỏng manh sẽ nở bung, chấp chới bay, tô điểm cho đời thêm tươi thêm thắm.
Nhưng chỉ độ hai tuần sau, từ một chậu hoa đang tưng bừng nở rộ bỗng dưng sầu rụng và héo rủ cả hoa lẫn lá. Dù tôi hốt hoảng tưới nước bón phân cách chi cũng không cứu lan được. Nhìn lan chết tôi buồn và tiếc lắm.
Từ đó về sau tôi không dám mua lan về chưng tết, vì sợ không biết chăm sóc, vừa tốn tiền vừa có lỗi với hoa.
Bẵng đi một thời gian dài tôi hầu như quên lửng trên đời này còn có một loài hoa quý được tôn vinh là thiên hạ đệ nhất hương hoa nữa. Ngờ đâu có một năm nọ, lúc đó má tôi còn sống, anh tôi tặng cho bà một chậu lan Hồ Điệp nhân ngày lễ của Mẹ.
Má tôi vui lắm, hàng ngày bà thường ngồi bên chậu lan, săm soi lan như săm soi với những niềm vui nho nhỏ mà bà có được.
Nhưng lan có duyên với má tôi chưa được bao lâu thì bà về quê và vĩnh viễn ở lại nơi đó. Mỗi lần nhìn giò lan là tôi lại nhớ dáng bà nhẹ nhàng đỡ giò hoa lên rồi cột lại vào cành tre để cho lan được đứng thẳng thớm, rồi hỏi tôi điều này điều nọ về lan, mà lúc đó tôi còn mù tịt nên cứ ậm à ậm ừ rồi đánh trống lãng cho xong.
Má tôi đã đi xa, và tôi cũng không muốn lan bỏ tôi mà đi thêm lần nữa nên tôi mày mò tự học cách trồng lan. Cũng khổ công lắm. Cuối cùng thì đến nay chậu lan của má tôi để lại cũng đã hơn bốn mùa hoa tàn hoa lại nở.
Chậu lan thứ ba mà tôi đang sở hữu cũng là một cơ duyên tôi có được.
Phải nói đó là duyên kỳ ngộ. Nhân dịp tết đến, tôi từ Florida về thăm Cam Thành để gặp gỡ một số bạn bè quen nhau trên bog, nơi được xem như là thế giới ảo. Xôn xao tay bắt mặt mừng, nói nói cười cười vui còn hơn là tết.
Quà bạn tặng tôi cũng là một châu lan quý hiếm. Lần này không phải hồ điệp mà là là lan Úc.Tên của nó là gì thì chính người tặng cũng không nhớ nổi. Chỉ biết là cánh hoa lan nhỏ nhắn xinh xinh, màu trắng nõn nà, môi hoa pha sắc tím. Hương thoang thoảng mơ hồ, hình như chỉ vừa đủ thơm cho người thưởng ngoạn nhận biết là lan đang có mặt ở đâu đây.
Nhận hoa và cũng nhận kèm thêm câu “ ông mà để cho nó chết là biết tay tui !” Chẳng cần phải hăm he tôi cũng biết là nên cưng hoa còn hơn cưng người đẹp.Từ lúc đưa chậu hoa lan lên máy bay tới lúc lan về nơi tôi ở, tôi không dám rời mắt khỏi lan. Về đến nhà tôi thở phào khoan khoái, lan không rụng một cái bông hay bầm dập một chiếc lá.
Từ đó tôi đâm ra có cái thú vui rất tốn tiền và tốn thì giờ là sưu tầm và trồng lan. Dù xa xôi cách mấy mà cứ nghe ngóng nơi nào có hội hoa lan là tôi tìm đủ mọi cách đến để ngắm cho được những loài lan quý, mặc cho vợ tôi ngán ngẫm thở dài.
Và mỗi khi về lại chốn xưa, rất nhiều lần tôi lên tận Santa Barbara, vào những vườn lan nổi tiếng, trông thấy những chậu lan lạ mắt khiến tôi ngây người ngắm nghía, muốn mua mà không đủ tiền, đành ra về mà cứ ngậm ngùi tiếc rẻ hoài.
Tôi trồng lan không giống như người khác, thích tìm tòi sáng tạo lối đi riêng cho mình. Nào là nhặt nhạnh những vỏ ốc, mua gỗ về mày mò cưa đẽo khoan đục làm thành từng giỏ hoa trồng lan. Dẫu biết rằng đi mua sẽ rất giản tiện, nhưng nhìn “ tác phẩm” do chính mình tạo ra vẫn có cảm giác lâng lâng sung sướng hơn, dù tốn công tốn của hơn gấp bội.
Và việc đặt tên cho lan cũng vậy, tôi cứ theo sở thích của tôi mà gán tên cho từng cây lan. Bảo đảm những nhà trồng lan chuyên nghiệp khi nghe tôi giới thiệu tên lan không khóc thét lên thì thôi.
Nào là Lan Nhớ Má, là Lan Ốc Đảo, nào là Bạch Lan Tinh, là Lan Cọp, đây là chậu ĐN Lan, kia là giò Lan Rau Muống, Lan Ú Ù …
Ai muốn gọi là Đăng Lan, Kiếm Lan, Cát Lan hay Hài Lan thì mặc kệ, riêng tôi cứ việc điểm tên lan của tôi bằng tên tôi khai sinh cho chúng.
Cũng từ thú chơi lan mà tôi lại có cái trò làm thơ nữa mới ghê. Những bài thơ tôi nghịch ngợm, hài hước hóa về lan đều hình thành từ những bức hình bạn tôi “ treo” trong blog. Bạn tôi bực lắm, đòi bẻ cổ tôi cho bằng được.
Bài đầu tiên có tên là Gọi Lan Bốn Mùa
Ôi bờ vai nghiêng nắng
Sóng sánh chút thẫn thờ
Đơn sơ cành lan trắng
Mây mùa thu ngẩn ngơ
Mái tóc chấm ngang vai
Rưng rung giọt vắng dài
Hạ về chim vui hót
Sao lan buồn vì ai!
Ngủ đi, mộng hiền hòa
Lan thơm từng nhánh hoa
Rét ơi đừng lay động
Mùa đông đang ghé qua.
Gió xuân lan bừng nở
Đất trời ngào ngạt hương
Mỗi mùa lan mỗi nét
Bốn mùa ươm vấn vương…
Bạch Lan Tinh là bài kế tiếp
Đêm liêu trai dáng ai mờ nhân ảnh
Hồn loạn cuồng theo nhịp trống ngực rung
Đẫm sương khuya bóng lan trắng ngập ngừng
Nương theo gió buông tiếng cười lanh lảnh.
Ngiêng bên phải, nét mi gầy mảnh khảnh
Bén tựa gươm, hàng vạn chiếc đầu rơi
Những kẻ si tình dại dột kia ơi
Một liếc mắt là đời chìm trong máu !
Xoay sang trái, bao kho tàng cháu báu
Chỉ hếch cằm là sẽ thuộc về ta
Cung vàng điện ngọc rồi cũng tiêu ma
Mỗi khi đôi môi lụa là phụng phịu.
Ta, Bạch Lan Tinh các ngươi phải hiểu
Chớ đến gần, muốn ngắm đứng xa xa
Kẽo đất trời giông tố sẽ xảy ra…
Rồi những đóa hoa lan cuối mùa, không nỡ cắt bỏ đi, tôi đem hoa cắm vào ly rượu. Rót cho lan một ít nước trong, mong lan gắng gượng thêm vài ngày hương sắc. Thương lan phải xa cội, cũng như tôi đang nhớ nguồn nên đời sống ngắn ngủi của lan làm tôi xúc động vì thế bài thơ Tửu Lan ra đời
Tàn rơi từng cánh trắng xót xa,
Rưng rưng chưa nhấp đã ngà ngà…
Ý sầu theo cánh hoa lan rụng
Quạnh quẽ bên trời ta với ta…
Rượu rót chưa đầy đã vội vơi
Ngẩn ngơ buồn đếm cánh hoa rơi
Ô hay lan trắng và vang trắng
Rung lòng nức nở, nhớ thương ơi !
Cho đến giờ mỗi khi đọc lại tôi vẫn còn cảm thấy vui vui. Vui vì cái tính hay thương vay khóc mướn của tôi.
Từ những chậu hoa đầu tiên mà tôi có được đến nay cũng gần năm năm trôi qua. Nhẩm đếm lại tôi cũng có hơn dăm chục giò lan đủ loại. Mỗi loại cho tôi mỗi hương, mỗi sắc khác nhau. Tôi chăm sóc chúng với tất cả niềm đam mê mà tôi có được.
Tôi nghiệm ra được một điều là với hoa lá cây cỏ, nhất là với hoa lan, khi mình thật sự yêu thương chúng, hiểu về chúng tường tận thì lan phải là loại hoa khó trồng như nhiều người nghĩ, mà còn rất dễ chịu, dễ tưởng thưởng cho người trồng những nụ hoa tươi tốt đậm sắc đậm hương.
Lan tuy là loài thảo mộc nhưng cũng có nhiều tình cảm như người, tôi nhận thấy như vậy. Có những lần bận việc đi xa, tôi nhờ vợ con tưới bón giùm. Lúc về thì thế nào lan cũng ủ rũ như đang nhớ đang mong chờ tôi về. Hoặc những lúc có bạn đến chơi, tôi thường mang hoa lan vào nhà chưng cho đẹp trước sau gì lan cũng sẽ rụng đi vài nụ, dường như lan không muốn xa bạn xa bè, xa nơi lan đang sinh sống!
Những lúc tâm bất an, những lúc phiền não trong lòng tôi thường ra vườn lan ngồi tĩnh lặng hàng giờ.
Ngồi ngắm lan trong những đêm khuya mưa giăng gió giật làm mình mất ngủ, hay những đêm trăng vơi trăng đầy khiến lòng chơi vơi, hay những lúc bình minh chim hót, hoa lá vấn vương, tôi như được trở về với quá khứ.
Nhớ đến nụ cười hiền hậu, nhớ đến bàn tay run run của người đã khuất những khi săm soi cánh hoa lan mới nở.
Nhớ những hạt nắng thủy tinh nhảy đùa lên mái tóc điểm bạc của vợ tôi trong những ngày em không khỏe, đưa em ra vườn vừa ngắm lan vừa nghe chim hót lá rơi.
Nhớ đến tiếng cười trong trẻo khi ánh trăng đêm dõi lạnh trên những nhánh lan thoảng đưa hương thơm ngây ngất.
Nói chung, hoa lan và vườn lan với tôi bây giờ vừa là bầu bạn, vừa là lẽ sống. Thiếu nó chắc tôi sẽ thấy trống vắng nhiều lắm, như mất đi một nửa tâm hồn.
Có ai sống yên vui khi tâm hồn chỉ còn một nửa chưa nhỉ!
Diệp Bảo Khương
Đúng là đáng để “Khoe Cho Chết”, không hổ danh “Lan Ù” và “Ốc Chảnh”.
LikeLiked by 2 people
Hi Chị Xi-cu-la, lâu quá hỏng gặp, chị phẻ luôn chớ ! Cám ơn chị khen, làm ốc ken xấu hổ quá chừng ! hhehehe
Vẫn muốn có dịp nào đó ghé Houston,sẽ đến thăm chị thì ít mà thăm bánh chị làm thì nhiều !
LikeLike
Đứa nào nói mà không làm bị phạt ăn gấp đôi nhưng không được to go về à nha!
LikeLiked by 1 person
Rồi, kể từ hôm nay ốc ken sẽ nhịn ăn bánh cho đến khi nào ghé được đến tiệm bánh của chị ! Hhehehe
LikeLike
Nói nghe cho ngon, có ăn bánh bao giờ đâu mà nhịn! 😛
LikeLiked by 1 person
Đứa nào nói tui hỏng biết ăn bánh đó ? 🙂
LikeLike
Ăn không hết đưa tui ăn phụ cho! Tui là mê bánh ngọt số 1 đó! Bởi vậy mới u huyền! 🙂
LikeLike
Có mấy giò lan mà ổng mần thành cả một bài văn lả lướt như vậy, ổng mà có cái sân sau giống như nhà tui chắc ổng chơi luôn một cuốn tiểu thuyết quá! hahahah!
‘mặc dù tui cũng hơi ngờ ngợ cái chỗ “Thân tặng cho bạn tôi, người yêu hoa lan” không biết cha này có muốn mượn tui làm cớ để nhắn nhe với ai không, vì tui thật sự không là “người yêu hoa lan”, hehehehe.’, nếu như tựa đề là ‘“Thân tặng cho bạn tôi, người yêu Lan” thì tui biết ổng nhắn nhe với ai! hehehe!
LikeLiked by 3 people
” Thương em mong manh như một cành lan ” ( Vũ Đức Nghiêm)
LikeLiked by 2 people
Ngoài trừ ‘lan’ ù! hehehe!
LikeLiked by 2 people
Lan “ù” vẫn mong manh nhưng không mỏng mảnh.
LikeLiked by 2 people
Lan ú nù đã ngựa phi đường xa… làm mỹ nhân ngư tắm nắng ở bãi biển Waikiki rồi. Giao cửa nhà lai cho bà con làng trên xóm dưới quây tưng hào hùng hết biết!
Oh, hình như ở Hawaii nóng quá, khó trồng lan hay sao á… HDJ từng dừng bước lãng du nhiều lần, mà sao tìm đâu, đâu biết, tìm đâu, đâu tìm..?
@ Ốc K
” Cám ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ mỗi lẻ loi…”
( Ta Về – Tô Thùy Yên)
LikeLiked by 2 people
@ Mây
Tui hỏng có màn mượn gió bẻ măng đâu nha ! Tui nhắn nhe với ai là tui nói liền hè .Đừng xúi tui viết lan thành Lan, NL hay ai có tên Lan bóp cổ tui thì tui hiện hồn về tui bóp cổ lại á !
À, tui có đọc bài viết của Mây .! Ăn cái giống chi mà viết hay quá vậy ? Bài viết nhẹ nhàng, sâu sắc lắm.,Chan chứa tình người. Tui thích Mây gửi gấm tâm tình qua chữ ” lạnh ” ở trong đoạn nói về bãi Sao 10 năm trước và 10 năm sau !
Đồng thời chi tiết gặp người moi rác cũng làm tui nhức nhối lắm. Sao mà nó đời, nó người cách gì.
Chịu khó viết thường xuyên cho thiên hạ nhờ một chút đi !!!!
LikeLiked by 1 person
Chắc tại nhờ ăn ốc đó, muốn hông, tui chia cho! hehehe!
LikeLiked by 1 person
Thôi, tui hỏng biết ăn thịt đồng loại !
LikeLiked by 1 person
Nào là văn nào là thơ, quá hay, hôm nào cô giáo họa lại bằng bài “tiệc ốc của tui” với đủ loại ốc trên dĩa, coi ốc chảnh là ốc nào 🙂 Nói chơi cho vui thôi, anh ốc ơi, ngày xưa tui chỉ đứng lanh quanh đọc ké thôi, anh là một trong những người mà tui “ngưỡng mộ” rồi nhảy vào hóng hót, rồi anh chẳng nói chẳng rằng biến đâu mất tiêu, mà bây giờ chẳng lẽ anh chỉ muốn ở nhà lầu không mà không muốn nói chuyện với ace ở đây sao? vắng anh thị Hến buồn lắm đó.
LikeLiked by 3 people
Buồn đến lồi hai cái lổ tai! 😛 😀 🙂
LikeLike
@ Mây
Tui thì buồn đến lòi 2 ngón chưn…ra khỏi vớ ! 🙂
LikeLike
@ Chị Bình
Ui cha, nghe chị Bình khen mà mát cả ruột .Cám ơn chị.
Nhưng chị đừng xúi NL, kẻo NL lôi cả nhà ốc bỏ lên đĩa là thấy tía á !
Dạ, hổng có biến đâu mất hết chị ơi, chỉ là đi loanh quanh rồi cũng lại chui vô chòi nhà lá này thôi ! đã nói là ghiền mà !
Còn Mây có buồn thì chuyện nhỏ, chị sợ Mây nhà mình vui là bầm dập thân ốc thôi ! 🙂
LikeLike
‘đi đâu lanh quanh cho …giò mỏi mệt’
LikeLiked by 1 person
Đi ra đi zô cho đùi mỏi mệt !
LikeLike
Hơn 10 năm, trong nhà lúc nào cững có cỡ chục chậu lan, chưa kể vài chậu trước hiên nhà. Độ khoảng tuần lễ, chị hai tôi xối nước, chăm sóc không có gì cầu kỳ, hoa thay nhau ra suốt năm. Lúc đầu cũng thích, giờ ngó qua cho biết, có cũng hay, không cũng chẳng sao.
Riêng tôi có 2 chậu “Mai Mễ”, loại mai này giống mai tứ qúy, chỉ khác hoa nở úp chứ không ngửa mặt với đời, Mai Mễ dễ chăm sóc, khó là căn cho hoa nở đúng tết. Một chậu mang vào nhà sớm, bông ra hết, chậu thứ 2 hoa đang nở, đếm được 3 bông vàng tươi, kiểu này đón tết bằng lá xanh mơn mởn.
Khó chịu nhất là mấy em Mai nhà mình. Năm 2013, mua 2 cây từ Florida, hứng như hoa mà cây cứ khô rụi. Năm ngoái, mua sớm vào đầu tháng 4, một cây rụng lá, khô queo ngay tháng đầu, hai cây còn lại ra lá, lớn, xanh đậm. Sáng trước khi đi làm, ngắm nghía, xăm soi sau khi tưới nước, chiều về vòng ra sau ghé thăm sức khỏe trước khi vô nhà, nào ngờ đầu tháng 12 một em bắt đầu vàng lá, rồi khô rụng, ngó thấy buồn, làm đủ cách nhưng cũng không cứu được, có lẽ phía bắc lạnh quá?
Cây duy nhất được mang vào phòng khách, tối trùm “mềm” (bao nilông), bên trong bóng đèn tròn thắp nguyên đêm để giữ nhiêt độ, độ ẩm. Mong ngày đầu xuân có vài mầm xanh của lá là vui rồi, còn hoa chắc phải đợi năm tới.
LikeLiked by 2 people
Anh Đặng, mai úp kiểu này người ta gọi là Mai Chiếu Thủy thì phải.
LikeLike
Mai Mắc Cở, Mai Phản Kháng, Mai Sợ Đen.
LikeLiked by 1 person
Đúng là Ba Trợn! j/k 🙂
LikeLike
Bác T/K nói cái gì mà mình hiểu ý Ống, chớ không ba trợn, bốn trợn đâu, phải không Bác T/K. Tôi là Mattheu đây, sao không biết Computer nó không chịu tên Mattheu nửa.
LikeLike
“BA TRỢN” chỉ là biệt danh (chị AL đặt cho) cũng như OK (NL đặt) thôi, không có ý gì khác đâu nha! 🙂
LikeLiked by 1 person
No sweat
LikeLike
@ Anh Toi Ke
LÀm sao anh có biệt danh ba trơn hồi nào hay vậy ? 🙂
LikeLike
Thiệt chứ biệt danh gì. hahahahaha.
Welcome back.
LikeLiked by 1 person
Tôi đoán bác chưa thấy mai mễ nên nói vậy. Thiếu nữ e lệ nhìn xuống dễ thương, còn mai này xấp mặt vào sàn nhà như Sò gọi “mai úp”. Lúc đầu chán lắm, nhưng lâu rồi cũng quen.
LikeLike
Sao không kêu nó ngẩng đầu lên!
LikeLike
Tại vì nó đang hỏi cắc cớ! 🙂
LikeLike
Hehehe bác nói đúng.
Tôi nghe úp mặt xuống thì nói là mắc cở, hay cự nư, hay sợ nắng cháy đen.
Khi tôi nhỏ, nhà ba má cũa ngoại tôi có rất nhiều cây mai, ổng hay kêu bắc thang ra lặt lá cho ra bông. Thành ra thấy gần tết, đứa nào cũng trốn không vô nhà ông, sợ bị sai leo cây mai. Rồi còn phụ chùi, đánh bóng mấy bộ lư hương đèn, rồi rửa nhà với cái sàn gạch tàu rửa xong thấy cái màu đẹp thiệt (my all time favorite thing, tôi dream of build cái nhà sàn gạch tàu, hy vọng sẻ làm được hahahaha) rồi lấy cây quét màng nhên trên nóc nhà ngói âm dương, đủ mọi thứ để chuẩn bị đón tết …… Giờ thì tết thì có bánh chưng lấy từ freezer ra microwave lại, nhà thì lúc náo củng sạch sẽ khỏi đợi tết, thịt mở thì sợ không dám ăn nhiều, câu đối đỏ thì in hình nhìn thấy chán, dưa hành thì trong tủ lạnh quanh năm nhưng ăn mặn sợ chết ….
Happy gần tết.
LikeLiked by 4 people
Vậy là quanh năm suốt tháng ngày nào cũng là tết! 🙂
À, bánh chưng bánh tét lấy trong freezer ra, để tan đá, sau đó cho nguyên đòn hoặc nguyên cái còn gói lá chuối vô microwave hâm, chừng 6, 7 phút, sau đó chờ khoảng 1 tiếng cho hơi nguội rồi hẳn cắt ra ăn liền hoặc chiên lên thì sẽ ngon lắm.
Có lần má tui mở lá chuối ra hết rồi đem đi hâm, bánh bị rả ra hết trơn.
LikeLiked by 2 people
Thanks for the tip.
LikeLike
Tui chỉ thích bánh chưng chiên khi đã để trong tủ đá rồi! Bánh mới ăn “tươi” mới ngon, hâm bằng microwave dỡ òm, nhưng có còn hơn không! 🙂
LikeLike
Bên AL khi muô’n hấp bánh (bánh giò, bánh chưng..) bằng microwave thì AL làm ứơt napkin, bao lên bánh (đã gở bao nylon) và cho chạy micowave 2 phút (chủân cho 1 bánh giò). những bánh khác thì theo cở mà nhân lên thời gian. Vì có hơi nứơc nên tạo ra effect hấp cũng đựơc lắm.
Happy gần Valentine’s Day (ngày 14 february đó ông B/T, đừng quên dzợ nhe)
LikeLiked by 2 people
Nhớ bà nhỏ
Quên bà nhớn 🙂
LikeLike
Thanks chị nhắc. Chuẩn bị sẳng sàng rồi. Đợi tới ngày hô một cái là chạy.
Happy gần ngày Valentine to chị luôn. Ít bừa nữa tới ngày, chúc lần nữa.
LikeLike
OK, xixon cũng thích mấy cái đồ cổ, đồ hồi xưa. Hồi xưa lúc xixon còn nhỏ tí tẹo (chắc cỡ 5, 6 tuổi gì đó) nhưng vẫn nhớ rõ bộ ván của ông nội, hỏng biết là gỗ gì nhưng mà chỉ có 2, 3 miếng dầy cui ghép cạnh nhau, lên nước bóng lưỡng, mùa hè nằm mát rượi vậy đó. Tới hồi gia đình ông nội chạy giặc CS (chạy về Sài gòn) thì bỏ lại hết, sau trở về thì nhà bị mấy người ngoài Bắc vô chiếm ở mất rồi 😦 Có dịp đi Hội An, xixon mê mẩn mấy cái nhà cổ ở đó (và người dân ở đó còn hiền lành chân thật lắm, chưa bị “ô nhiễm” như những nơi khác). hi hi, OK, “ba má của ngoại” là “ông bà cố ngoại” 🙂
LikeLiked by 2 people
Yes, Bộ ván gổ dày. Priceless, thường là được truyền từ đời này tới đời khác.
Cái này mà đem qua Mỹ là nó hư, khô quá nó bị nứt.
LikeLiked by 1 person
@ Anh Toi Ke
” Rồi còn phụ chùi, đánh bóng mấy bộ lư hương đèn, rồi rửa nhà với cái sàn gạch tàu rửa xong thấy cái màu đẹp thiệt (my all time favorite thing, tôi dream of build cái nhà sàn gạch tàu, hy vọng sẻ làm được hahahaha) rồi lấy cây quét màng nhên trên nóc nhà ngói âm dương, đủ mọi thứ để chuẩn bị đón tết …… ” Đọc những gì anh viết về những ngày trước tết, tui tự dưng thấy bùi ngùi quá, vì tui cũng đã từng làm những việc như thế này. Cũng mái ngói âm dương đầy rêu thời gian phủ kín, cũng những kèo những cột của căn nhà từ đường phủ đầy màn nhện, cũng những bộ lư thờ mờ đục khói sương… Nhớ quá, ước gì được chạy u về nhà cũ, để được ngắm lại những ngày xưa…
LikeLike
Lúc đầu tôi cũng nghĩ như bạn, nhưng hỏi ra mai chiếu thủy mầu trắng, lá và thân cũng khác.
Những người bạn yêu Mai trò truyện trên net gọi là Mai Mễ để phân biệt với Mai ta.
Lá khác mai ta, còn hoa y như mai tứ qúy, chỉ có điều phiền lúc chụp hình khoe bạn phải nằm dưới sàn nhà mới thấy đẹp.
LikeLike
Ở Nam Cali, kêu là mai Mỹ, mai vàng năm canh, lá nhỏ bông nhỏ đưa mặt xuống đất, khi mãi tàn thì nó ra hột, xanh khi chín thì màu đen, rụng xuống mọc cây non tùm lum, đề trong, chiu lạnh được mùa đông Nam Cali, còn nơi khác thì không biết. Khi nào Bác có xương Nam Cali ghế nhà tôi biếu Bac vài cây trồng chơi, nhưng phải đạo lên cho không có trong chậu, có trong chậu thì tôi trồng theo kiểu Bonsai,
LikeLike
Cám ơn bác, mai mễ dễ nuôi, chỉ phải mang vào nhà tháng 1 và tháng 2 tránh lạnh.
Sau tết, mai mẹ sanh thêm đám con, tha hồ tặng bạn bè.
LikeLike
Nếu mai chiếu thủy là có màu trắng và rất thơm! Hồi xưa ở VN, nhà của B. cũng có 1 cây! Còn mai trắng mà ngữa lên Trời là bạch mai, cũng rất đẹp! 🙂
LikeLiked by 2 people
Vậy có Mai Chiếu Tướng hông! 😛
LikeLiked by 2 people
Có mai chiếu bí hông hè ! Hừ!
LikeLike
Quá dữ quá dữ … hahah … xài chữ của Hến. 😛
LikeLiked by 3 people
Không có chi là không có chi …hahahah….xài chữ của Sò 😛
LikeLiked by 3 people
@ Ngọc Lan
Tui thường nghe người ta nói là súp pờ mắc kẹt, súp pờ gờ lu chớ chưa bao giờ nghe súp pờ chảnh là cái giống gì hết nha.
Gửi bài cho đăng báo, rồi è cổ ra phéng gần hết bài của tui giờ còn nói tui chảnh nữa hả?
Nói chớ nhìn bài NL sửa và bài nguyên mẫu của tui ,giờ tui mới biết editor biết cách làm việc là như thế nào. Editor và Ê Đít Tơ khác nhau xa lắm. Xin cám ơn NL.
Khi tui viết bài tui hay trôi vào cảm xúc, chuyện viết dài hay ngắn tui không hề để ý. Cho nên nhiều khi bài viết xong tuy biết nó dài ê thê lết thếch vẫn không có can đảm cắt xén .Tui sẽáp dụng kinh nghiệm này cho những bài viết về sau.
À, còn NL thắc mắc là tui có mượn Nl làm cớ để nhắn nhe với ai không thì xin thưa rằng vừa có cũng vừa không ! hehhehe
Với tôi, ai yêu hoa lan cũng là bạn của tui hết. Cho nên tùy người đối diện 🙂
À, sẵn nhắc đến Bạch Lan Tinh, Nl còn nhớ ai ” quạ” lại bằng bài thơ sau đây không hén
Trưa hôm nay thấy ai đang thiệt quởn
Việc không làm, đầu óc nghĩ lan man
Ngồi nặn chữ, trêu đùa ôi thiệt tức
Bút đâu rồi, tui chấm điểm: lưu ban
Nghiên bên phải, đây là cây thước bảng
Bự vô cùng quất tét đít chẳng chơi
Còn không mau mo cau lo đệm lấy
Đứng đó nhìn, tưởng đùa với tui chăng?
Quay sang trái, này đây là chiếc guốc
cứ nhìn đi, tui ném thử cho coi
Còn không né đợi nghe vèo mới té
Giật cái mình, cơm chưa nấu, mèn ơi!
Sư tử gọi, bớ Ốc ơi có hiểu
Việc không làm thì chớ có ăn cơm
Mì gói đó, ngày mai chàng tự bới!
Hhahahha, tui khoe lên đây cho chết !
LikeLiked by 2 people
Làm sao ông lôi được bài này ra vậy, hehehe,
Tui search mới ra được nè
http://nguoivietblog.com/ngoclan/?p=1348
Thì ra tui cũng biết quạ thơ chứ bộ 🙂
LikeLiked by 1 person
Không thấy thơ gì hết trơn, thấy toàn hình cấp ‘đại học’ không à, ui trời ơi! hahahaha!
LikeLiked by 1 person
@ NL
Nhà Phật hình như có câu đại khái là ” tìm sẽ gặp”, cho nên khi tui muốn gặp là tui đi tìm hè !
Giờ nhờ NL moi nguyên entry của ngày đó ra mọi người mới rõ hơn là tại sao có bài BLT rồi hén !
Phải công nhận cô giáo quạ thơ quá dữ luôn á, mỗi lần đọc lại là mỗi lần cừ muốn tét thở.
Ngoài ra đọc lại tất cả các còm, tui vỡ lẽ ra là lúc đó tui gọi anh Vui Đáo Để bằn …,anh he he he !
LikeLike
Nhắc đến hoa mai, ACE có để ý trên NVOL có mẫu quảng cáo vườn mai ở FL không hén ? xin được thấy người sang bắt quàng làm họ một phát: vườn mai đó là láng giềng của tui đó. Tới thăm vườn mai mới biết bạt ngàn là mai, cây được uốn tỉa rất đẹp. Toàn là mai 8 đến 12 cánh. Mê lắm
LikeLiked by 1 person
Mai mốt họp còm dẫn bà con đi coi vườn mai này hay à nha! 🙂
LikeLiked by 2 people
Chị Bidong có đi nhớ ngắt về cho em một bông! 🙂
LikeLike
Đừng có nghe lời Mây, chị Bidong. Để bữa đó Ace mình chụp hình cho có người tức chơi ! Hehe
LikeLike
Thưa vâng ạ! Gần bên nhà, hỏng biết lúc đó mai còn bông hong nữa. …
LikeLike
Hỏng có bông thì mình coi cây cũng được, em xinh em đứng cây mai cũng xinh mà! khà khà khà… 🙂
LikeLiked by 1 person
Em xinh em múa cột nào cũng xinh! 😛
LikeLiked by 3 people
Nói tới múa cột thì nhớ đến Chị Nhà! hahaha…
LikeLike
HẢ???????
LikeLike
Câu chuyện vui ngày Tết, biệt danh do em của CN đặt! hahaha…
LikeLiked by 1 person
Tôi tốn khá tiền cho hàng xóm của bác, phần mua qua online, phần nhờ người quen bên FL khi qua Cali. mua dùm. Tiền không tiếc, tiếc mai đang xanh đẹp bỗng đổi màu và từ từ héo úa.
Tôi nghiệm thấy ở tuổi mà đàn ông thích săn sóc cây cảnh thì phụ nữ bắt đầu nói chuyện sắm hột xoàn, kim cương.
LikeLiked by 1 person
Tui thì nghiệm thấy ở tuổi mà đàn ông thích săn sóc cây cảnh thì phụ nữ bắt đầu nói chuyện….với ông khác! 😛 😀 🙂
LikeLike
Chuyện nhỏ, khi phụ nữ tới tuổi thích nói chuyện với ông khác thì đàn ông thích mua kim vá. .. mỏ.
LikeLike
Nắng Cali, không bằng nắng ấm Sàigòn, sở thích của phụ nữ Cali khác qúy bà ở Arizona.
LikeLike
Hôm nay anh Ken Zip xuất hiện, trả bài như trả nợ tình xa, cho một tràng đại liên, đọc mệt nghỉ. Mình nghĩ, lâu lâu Ken Zip xuất hiện làm một lần cho đã. Đọc bài viết về hoa Lan thì thích thật, nhưng bảo rằng ngồi đó tò mò tỉ mỉ, nghiên cứu viết về đề tài này thì chắc thà chết sướng hơn. Phải là người chịu khó, kiên nhẫn lắm lắm mới viết một bài về Lan rất có hồn. Bravo anh Ken Zip.
LikeLiked by 2 people
Tui với anh Kenny chắc là bà con hay sao á, cùng tên nha ! Cám ơn anh đã đọc mà không mệt ” thấy bà nội” như NL đã chép miệng !
Không có nghiêng cứ kỹ đâu anh ơi, chỉ vì chậu lan lại ra bông, chạnh lòng nhớ lung tung thôi…:)
LikeLike
May thời lan ra bông một ngày có tám bận, chứ mà nó ra bông tám chục bận chắc lòng của ổng thảy vô nồi, khỏi nấu cũng rục! hehehe!
LikeLike
Chỉ hỏng ra giống lan chi ra bông 8 bận 1 ngày thì đừng nói sao tui hỏng nể mặt nha!:(
LikeLike
Đụng đến lan cũng giống như đụng đến sinh mạng của cụ ỐC hén! heheh!
LikeLiked by 1 person
Tui thích đoạn này nè
‘Nhưng lan có duyên với má tôi chưa được bao lâu thì bà về quê và vĩnh viễn ở lại nơi đó. Mỗi lần nhìn giò lan là tôi lại nhớ dáng bà nhẹ nhàng đỡ giò hoa lên rồi cột lại vào cành tre để cho lan được đứng thẳng thớm, rồi hỏi tôi điều này điều nọ về lan, mà lúc đó tôi còn mù tịt nên cứ ậm à ậm ừ rồi đánh trống lãng cho xong.
Má tôi đã đi xa, và tôi cũng không muốn lan bỏ tôi mà đi thêm lần nữa nên tôi mày mò tự học cách trồng lan. Cũng khổ công lắm. Cuối cùng thì đến nay chậu lan của má tôi để lại cũng đã hơn bốn mùa hoa tàn hoa lại nở.’
Bữa nào rảnh chụp hình giò lan này post lên cho bà con coi nha! Thanks trước à! 🙂
LikeLiked by 3 people
Trong Facebook của tui có đó. Cảm ơn Mây …
LikeLike
Tui cũng thích đoạn này nữa. Hình như đứa con nào viết về cha mẹ cũng đều hay hết.
Lâu rồi mới thấy cụ Ốc xuất hiện lại, đã vậy còn có thêm hai bài viết thật hay, một của Hến, một của Ốc, nên tui dzui quá chừng.
Ốc: Mai mốt lên DC, tui sẽ dẫn ông vào 2 vườn lan của National Botanic Garden và của National Aboretum, tui nghĩ ông sẽ thích lắm.
Hến: Khi Hến và Rồng có dịp qua DC, tui sẽ dẫn Hến đi xem động thạch nhũ Luray. Đặc biệt ở đây người ta còn làm một cây đàn organ mà âm thanh phát xuất từ tiếng phách gõ vào thạch nhũ. Bảo đảm Hến sẽ thích. 🙂
LikeLiked by 3 people
Cám ơn anh M&M trước nha, sớm muộn gì cũng sẽ đi! 🙂
LikeLike
Coi “đồ” đá thì M&M dẫn tới Luray Caverns; coi “đồ” thiệt thì dẫn đi chỗ nào? 😆
LikeLiked by 2 people
Tiffany jewelry store!
LikeLike
Yes, đồ thiệt hhhahahahaha
LikeLike
Úi trời, “đồ” đá thì mới phải trèo non, vượt suối qua tới Va, chứ “đồ” thiệt thì đâu cần phải cực nhọc vậy ông Trùm. Hahaha.
LikeLiked by 2 people
@ M&M
Cám ơn ông khen tui một phát,coi như là lì xì tết của ông dành cho tui. Nhưng cái mà làm cho tui vui nhất là đã làm cho ông ” dzui quá chừng”.
Rồi, tui mà gõ cửa nhà ông được, thế nào tui cũng réo ông dẫn tui đi thăm vườn lan cho đã.
À, còn bài của ông đâu? Đừng viện cớ bận rộn rồi cười trừ nha ! 🙂
LikeLiked by 1 person
@ Ốc K
Nửa khuya, lang thang trên trang ẩm thực, đọc bài này, tưởng chừng như bánh ướt Ninh-Hòa, gần cầu Bến Ghành của một thời nào…
Như chút hương hoa, gửi Ốc để nhớ về quê cũ.
http://saigonamthuc.thanhnien.com.vn/pages/20150211/deo-cay-banh-uot-mam-nem.aspx
LikeLiked by 1 person
@ Chị HDJ
Ốc ken mới đọc xong , cám ơn chị!
Bồi hồi quá, nhớ những đĩa bánh ướt mỏng tanh của những năm tháng xa xôi trước ngày bỏ xứ đi biền biệt.
Nhưng bây giờ bánh ướt ở nơi cũ không còn ngon nữa, vì sao ư ? Chắc có lẽ vì sự nhếch nhác không cần thiết làm giảm đi cái ngon, trước hết là ngon ở cái nhìn bằng mắt. Không phải nói xấu quê hương, mà quả là vậy. Chỉ cần giữ cho sạch hàng quán để tiếp đãi khách thì hay biết mấy.
Thôi, miếng ngon ngày xưa còn giữ mãi để mỗi khi nhớ về, cũng như trong lòng chị là những ký ức của quê ngoại, chị Hương hén !
LikeLiked by 2 people
@Ốc: không biết còm sĩ khác thì sao, nhưng tui đọc bài này tui thấy hơi hồi hợp từ câu đầu. Càng đọc tui càng suy nghỉ lại coi anh có cái ý gì nhắn nhủ cho ai sau lưng bài viết này không. Tui hồi hợp vì:
– Mấy tuần nay anh “mất tích” trên blog rồi lại cho lên một bài về hoa, nhẹ nhàng êm ái như một người mới lớn mơ mộng thỏ thẻ về chuyện yêu đương. Tui đâu biết anh thích chăm sóc hoa tới nước như vậy. Ông mới đi Thái Lan về hả cha nội, có cái gì còn kể nghe chơi…..khà khà khà
– Hồi hợp thứ hai là “viết cho bạn tôi”, tui mới đi ghé nhà ông chơi giờ tưởng ông tặng tui nguyên bài về bông….tui sợ bà con hiểu lầm, hú hồn bài viết không phải viết tặng tui. 😆
Welcome back!!! Tui thích đoạn viết về má của anh. Đọc thấy chút ngậm ngùi với nhiều nhớ thương.
LikeLiked by 3 people
‘Ông mới đi Thái Lan về hả cha nội, có cái gì còn kể nghe chơi’
–>tui nghĩ nếu mà ‘còn có cái’ để kể thì cụ ỐC cứ viết thư tay hay email riêng cho thầy Lý, chứ tui thì hông đủ can đảm để nghe đâu, cho tui được mãi mãi giữ lại một chút hình ảnh ‘phong độ’ của cụ ỐC đi nha! 😛 😀 🙂
LikeLiked by 4 people
@Tâm với Hến: Trời, tui cười chắc chết quá! 🙂
LikeLiked by 1 person
@ Mây
Tui còn phong độ? Thiệt hả? Đừng làm cho tui mừng hụt nha !
St nói tui là phong đòn gánh hông hè !
Cái kiểu gắp tay bỏ vô lửa của Mây thế nào tui cũng trả nợ, chờ đó đi. hừ !
LikeLike
Chưa nói phong giựt là may rồi.
LikeLike
@ Tl
” Mấy tuần nay anh “mất tích” trên blog rồi lại cho lên một bài về hoa, nhẹ nhàng êm ái như một người mới lớn mơ mộng thỏ thẻ về chuyện yêu đương.”, ông làm cho tui ngộp nha ,TL. 🙂
Thỏ thẻ yêu đương cái giống chi mà ông nói ghê quá vậy , hehhehehe !
Tui nói rồi, tui viết là để giải bày những gì tui suy nghĩ, và hoa lan là một trong những đề tài đó. Bài về hoa lan ra đời một phần lớn là do mừng khi thấy chậu hồ điệp ra hoa mới.
Từ đó kéo theo những hình ảnh mà tui ấp ủ, nào là chậu hoa của NL cho, nào là lúc tụi mình cười muốn vỡ nhà khi ông nói Lan Ù để rồi tên đó chết luôn với chậu hoa của tui, nào là nhớ lại những lúc bày đặt làm thơ trên blog….Ông đọc ” thấy chút ngậm ngùi với nhiều nhớ thương.” là tui cám ơn ông lắm lắm.
Mà ông hồi hộp thiệt hả ? hehhehhe
Tui còn ở đây, chả có đi Thái Lan bao giờ cả, nên yên tâm nhớn đi nha ! khà khà !
LikeLiked by 1 person
@Vân Nguyên: cám ơn kể lại chuyến chơi cho tụi tui biết thêm một vài địa danh lạ. Để lần sau có về VN tui xin bà xã đi thăm mấy cái động khô, động ướt cho biết……hehehe. Viết về du lịch đi đây đi đó là sở trường của Hến he. Nếu cho người chỉ có 3 ngày để đi cho biết cảnh thì giữa đảo Phú Quốc và Huế thì nên chọn đi chổ nào?
LikeLiked by 1 person
Tui nghĩ chùa Thiên Mụ, sông Hương, lăng Khải Định, thành Nội là những nơi nên đến cho biết, còn dư thời gian thì hẳn đi Phú Quốc. Ba ngày là đủ để đi Huế với hai hang động rồi.
LikeLiked by 2 people
Phải đi bằng máy bay, đi xe như tui hồi trước là ngồi “chai đít” luôn, mà 3 ngày chắc không đủ nữa! 😦
LikeLike
Hồi năm 1978, em ngồi tàu lửa từ ga Bình Triệu ra Đà nẵng mất ba ngày hai đêm.
LikeLike
Lúc đi ngang cầu Gò Dưa có thấy chàng trẻ tuổi đeo kính cận giơ cò màu vàng ra hiệu không? Cờ vàng, giảm tốc độ, cờ đỏ ngừng lại, có chuyện, còn cờ trắng hay xanh (lâu ngày không nhớ nữa) tha hồ phóng hết tốc lực.
Cầu Gò Dưa ở giữa ga Bình Triệu và Thủ Đức.
LikeLike
Lúc đó còn nhỏ quá nên không biết Gò Dưa, giờ lớn rồi …cũng không biết luôn! heheheh!
LikeLike
Tôi không nhớ cầu Gò Dưa, nhưng biết xứ Gò Dưa, Bình Triệu, Thủ Đức.
Xứ Gò Dưa có tiếng với những lò làm bánh tráng.
Nhớ cầu Bình Triệu, chạy xe qua nhìn xuống đường thấy nước sông, chạy honda xe đạp cà chớn té lọt xuống sông là bỏ mạng. Nhớ mấy ông lính gác cầu, buồn buồn, nhắm lục bình trôi mà bắn đì đùng vì sợ VC bám theo dưới đó tới phá cầu.
Bình Triệu hình như cũng là nơi có hảng sản xuất sơn Bạch Tuyết? , nhiều người sống gần đó là một trong những tầng lớp công nhân VN dầu tiên, làm nhà máy có qui mô công nghiêp khá lớn.
Nhà thờ Fatima? bên Bình Triệu nhiều người tới, đọc kinh cầu nguyện, vì hồi đó là ngoại ô , sông nước không khí hữu tình, với đường xa lộ Đại Hàn thuận tiện.
LikeLiked by 1 person
V/C đặc mìn trong mấy bui lục bình lớn để phá những cột trụ cầu, mấy ảnh lính gác cầu, nhà ta thấy lục bình trôi xa xa là bắn để phá những trái mìn đó, thêm theo bác T/k. Nhờ bác mà tôi mới nhớ lại những kỷ niệm xưa, như cậu Bình Triệu, nhà thờ Fatima, xa lộ Đại Hàn đã từng đi
đến và đã qua đó nhiều lần nay đã quên, nhờ bác bây giờ mới nhớ lại.
Cảm ơn Bác còn nhớ nhiều thứ hơn tôi.
Like.
LikeLike
@ Ông Kẹ
Thời HDJ còn bé tí teo, các anh chị lớn tuổi bên ngoài ..thi hỏng Trung Học Đệ Nhất Cấp là đủ để nhảy cầu Bình Lợi rồi!
Vì thời ấy, mảnh bằng Trung Học Đệ Nhất Cấp rất có giá trị. Là căn bản tối thiểu của những người ôm giấc mơ nhỏ đi vào đời… ( làm nền tảng thi vào Sư Phạm Tiểu Học, y tá,.. v.v…).
Đến thời HDJ, phải tối thiểu có Tú Tài I, mới được nhận thi tuyển vào các ngành trên.
LikeLiked by 1 person
Là Brevet gì đó phải không chị
LikeLike
Oui, Sò Sò.
Brevet là chương trình Pháp. Cũng được xem tương đương về giá trị với bên THĐNC của tiếng V ( theo Bộ Quốc Gia Giáo Dục)
LikeLike
Cầu Bình Lơi mới đúng.
LikeLiked by 1 person
“Nhớ cầu Bình Triệu, chạy xe qua nhìn xuống đường thấy nước sông, chạy honda xe đạp cà chớn té lọt xuống sông là bỏ mạng.”
hi hi cho xixon “nham nhở” tí, đọc vụ té lọt xuống sông làm xixon nhớ có nghe mấy câu hát chế “ai đang đi trên cầu Bông, té xuống sông ướt cái quần ni lông, dzô đây em, chờ quần khô anh sẽ đưa em dìa…” Sau này qua đây, xixon có dịp nghe băng cassette Ngọc Cẩm Nguyễn Hữu Thiết hát rất là thích.
LikeLiked by 1 person
Cầu Bình Lợi nhiều người biết đến tại sao?: không giải quyết được sự đời trớ trêu, buồn tình đau khổ, nhảy xuống mò tôm chơi cho mát, tới bây giờ cũng còn người nhảy nửa đó chứ. Có vợ chồng bác đó sống dưới ghe, ở gần đâu đó vớt những xác đó dùm cho thân nhân, tôi có nghe tin tức đâu đó.
LikeLike
Hồi xưa ở sông Hương có ngủ đò cũng vui và lạ lắm, vì không quen cho nên bị chồng chành, chóng mặt khó ngủ, đó là những lời mấy thằng bạn sống chết có nhau kể lại.
LikeLiked by 1 person
Nếu chỉ ngủ bình thường như người ta thì chắc hông bị chóng mặt đâu! Hehe
LikeLiked by 3 people
Cô nầy tuổi trẻ mà sao biết chuyện hồi xưa hết vậy ta!
LikeLiked by 1 person
Tuổi trẻ tài cao mà, ăn thua là tài gì! hahahah
Nói giỡn chứ cũng nghe người khác nói về vụ này, mà người nào thì quên tuốt rồi! 🙂
LikeLiked by 2 people
Xúi bậy! Thầy Lý mà đi ngủ đò là tiêu diêu miền cực lạc ngay. Cô Long cho liền một gối dập ngực, bồi thêm cùi chỏ cho sưng mỏ gãy răng, phun ra máu, chỉ có còn có uống nước rau má trừ cơm!
Phong Nha ở Quảng Bình chớ không phải Quảng Trị. Ở Huế đi Phong Nha trong ngày dư sức. Sáng 7 giờ đi 12 tới, 4 giờ chiều bắt đầu chạy về, 9 giờ tối là về tới Huế rồi.
LikeLiked by 2 people
TS rành 6 câu há! 🙂
LikeLiked by 1 person
@Ông Trùm: đi 5 tiếng, về 5 tiếng mà chỉ coi đồ đá được vài tiếng. Thời giờ là vàng bạc mà đi kiểu này, thôi tui ở nhà ôm….gối ngủ còn sướng hơn. 😆
LikeLiked by 2 people
@ TL
Mắc chi sau chữ ” ở nhà ôm” ông chấm thêm ba chấm, làm tui không biết đường nào mà đọc tiếp vậy.
Tui có nhớ ông nói là ở nhà ông không còn cái gối ôm nào hết mà, Cô Long quăng hết xuống ga ra rồi mà ! ehhehehehhehe
LikeLiked by 1 person
Tui thấy tới bốn chấm lận mà, chắc là chữ ‘cụ Ốc’ đó! Hahaha
LikeLike
Đừng làm tui sợ nha ! Tui ngán mấy cái vụ này lắm á ! hừ
LikeLike
@ Ông Trùm
Cơ duyên đưa đẩy mà gặp ông Trùm ở Huế, ông có dám đi ngủ đò với tui không? Rủ thêm TL, M&M nữa nha ! hahhahah
LikeLike
4 ông mà cùng đi sẽ là “tứ quỷ” quậy nát sông Hương mất! j/k 🙂
LikeLiked by 1 person
@ Chị Bidong
Nếu điều đó xảy ra chắc chỉ có 3 ông quậy thôi, còn ông M&M nhà mình thì chỉ ngồi cười, vì thấy cách ổng cười đoán là ổng hỏng dám quậy, sợ sông Hương đục nước, uổng ! hehehehhe
LikeLiked by 1 person
Ừa, còn có mình anh M&M là biết ‘bảo vệ môi trường’ à, còn mấy ông kia là vua ‘làm ô nhiễm’! 😛
LikeLiked by 1 person
Bác này biết võ ta ơi! bác đưa ra những đòn độc, như là lên gối, chơi cùi chỏ là thứ giết người. KO.
LikeLike
@ Mây
Chớ ngủ sao mới chóng mặt ?
LikeLiked by 1 person
Ngủ không giống người ta là bị chóng mặt à, thử đi!
LikeLiked by 2 people
@ Jcbrea
Nghe nói sông Hương sóng rất nhẹ, dòng chảy cũng êm, vậy làm cái gì mà đò lại chòng chành ? hehhehe, hỏi thôi nha, đừng có trả lời kẻo mắc công tốn tiền vé về VN lắm á !
LikeLiked by 2 people
Đúng rồi, đi máy bay từ Sài gòn ra Huế, đi xe từ Huế ra Quảng trị, đi xe ngược trở vô Huế, rồi bay về Sài gòn, vậy mới kịp 3 ngày. Nhưng nên đi theo tour, tiện hơn rẻ hơn mà biết được nhiều hơn, nhờ có tour guide.
LikeLiked by 1 person
Sao cái còm này post reply cho chị Bidong mà nó chạy tọt xuống đây?!!!
Chắc ở trên nóng quá hay sao nên nó chạy xuống đây cho mát! 😛
LikeLiked by 3 people
Đôi khi gặp hướng dẫn viên nói nhiều như …Đỗ Thanh thì có nước chết á !
LikeLiked by 1 person
Tội, người dễ chết quá!
LikeLiked by 1 person
http://www.bensongmay.net/viewtopic.php?f=10&t=35627
LikeLiked by 2 people
Coucou Ô’c chảnh mà dể thương,
Bravo Ô’c ! Bài hay quá: hình như khen Ô’c bây giờ thành quá quen thụôc nhưng AL vẫn khen như thừơng cũng như Hến dạo này văn hay quá chừng. AL vẫn coi hình của Ô’c qua FB : vừa viết hay, vừa khéo tay lại hay nấu cơm cho vợ con nữa. Hình như giống này sắp tuyệt chũng mà sao s/t có phứơc quá vậy!!! Lâu lắm mới thâý lại Ô’c trên blog, phải ngôì luôn đó nhe ông chảnh dể thương của AL.
Không biết hai chị em NL + Hến làm gì mà sao càng ngày càng xinh ra nhe bà con…
LikeLiked by 2 people
Thank you chị AL, nghe khen mắc cỡ quá! hehe!
LikeLike
@ Chị AL
Ốc ken muốn cám ơn chị hoài hoài về những gì chị viết về ốc ken. Em nói số tử vi của em có nằm trong cung” nô bộc”, nên vợ con em phải chịu như vậy á ! hehhehehe. mà ” cái giống” này còn nhiều lắm, nhất là ở bên Mỹ này, chị hỏng tin có thể kiểm chứng lại với mấy trự đàn ông ở NL blog thì sẽ rõ. hhehehe
Còn 2 chị em nhà họ Nguyễn thì càng lúc càng TKĐ là do mới đi VN về.
Mà chị AL ơi, chị cũng đâu có cần phải đi VN đâu, ta ! 🙂
LikeLiked by 1 person
TKĐ là cái gì vậy?
LikeLike
Trẻ Khỏe Đẹp.
To Khủng Đen.
Tu Không Được.
LikeLiked by 2 people
hahahahah! Tui thấy Tu Không Được là đúng với tui nhứt á! hahahahah!
LikeLiked by 1 person
Gần Tết rồi, nhớ đi thăm mộ nha bà con! 🙂
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=201900#.VN359Snn-AQ
LikeLiked by 3 people
Mây ơi, bài này theo tui rất thích hợp cho không khí tết. Ngày xuân tảo mộ mà !
Bài viết quá hay, nhưng cái tựa thì tui chê.
Tui khoái nắng lắm, và màu nắng trong bài viết của NL làm tui yêu màu nắng nhiều hơn nữa. Viết về nắng mà nhẹ ngàng như nắng vậy thì có mấy ai viết cho bằng !
LikeLike
Lúc này hình như khoái nhiều thứ, đâu có gì lạ mà khoe!
LikeLiked by 1 person
@ Ngọc Lan & ACE
Ốc ken xin mời gia đình Ngọc Lan, ACE cùng gia đình đến FL vào tháng mười năm nay để làm một cuộc đại họp mặt.
Chương trình và kế hoạch xin liên lạc với Ngọc Lan, Sò Sò SBQ hay chị Bidong.
Ốc ken sẽ mở rộng cửa, nếu cần thì tháo luôn cả cửa để đón các ACE 🙂
Mong lắm đó !
LikeLike
Ngoài gia đình, ai có bà con quyến thuộc gì thì cứ dẫn theo, phá càng banh nhà cụ ỐC thì tui càng cám ơn! 😛
LikeLiked by 1 person
Mây qua đây mà phá ! Dạo này nhà 8 phòng ngủ 29 phòng tắm 14 cái bếp, 7 cái hồ bơi sao mà chật chội quá, có ai qua phá cho banh để tui cất cái khác để ….cất cái bót đánh răng hông ta !
LikeLike
Theo kế hoạch thứ bảy thăm vườn lan, chủ nhật thăm vườn mai. Thăm vườn thôi nghe, lan với mai có ngắm được hay không là hên xui. Thứ hai rủ nhau đi thăm mấy nông trại trồng trái cây. Đi ngắm cây thôi còn trái ra chợ tha hồ ngắm. 😉
LikeLiked by 2 people
Lúc đó muốn đi đâu tui sẽ chở đi đó ! Mau mau tới tháng 10 giùm chút, chờ lâu quá !!!
LikeLike
@ Ốc K, Hến V, Thầy Lý T.
Mừng văn chương của Ốc, Hến, Thầy Lý ngày càng …” nhật tân, nhật tân, hựu nhật tân ” (Khổng Tử)
Bấm còi qua mặt chị HDJ lúc nào không biết…. hahahah
Hậu sinh khả úy!
LikeLiked by 2 people
Hôm nào chị viết một bài đi chị, đặng đám em út nhà nầy theo học hỏi.
LikeLike
Đúng á, chị H xuống núi đi chị H!
LikeLike
Đã…hạ san từ thời…” Tuổi 13″ của nhà thơ Nguyên Sa rồi, Ốc K ơi!
LikeLike
@ Sò
” Bí mật quân sự “. Sẽ nói nhỏ nhỏ riêng S. nghe thôi.
Nghe S. nhắc chuyện này bỗng nhớ đến Ng.
Ngày trước, Ng. vẫn lẽo đẽo theo chị HDJ hoài, vì ….” bí mật quốc phòng ” đó…..
LikeLike
@ Chị H
Cái còi của em bấm đến khan cả tiếng mà chiếc xe thể thao của chị cứ chạy trước mặt , chạy hoài mà vẫn khg thể nào vượt qua nổi, chị ơi ! 🙂
LikeLike
Thank you chị HDJ! Hai ông kia nhờ ‘học hỏi’ từ em nên chị mới có một đám ‘Hậu sinh khả …ố’ như vậy!hehehe
LikeLiked by 1 person
Hừ, hậu sanh khả ái, ố đâu mà ố !
LikeLike
@Ô’c : Ô’c có trong cung “nô bộc” chứ AL thì có ngừơi nói là AL có cung hay mạng Kê lụôc hay Mộc Nhĩ gì đó..hahaha
LikeLiked by 2 people
@ Bà Đầm
Cung Nô Bộc của Ốc là 1 trong 12 cung chính thức của bất cứ lá số tử vi nào: Mệnh, Phụ, Phúc, Điền, Quan. Nô ( bộc), Di, Tât, Tài, Tử, Phu( Thê), Bào.
Nghe tếu vì do Ốc Tam Quốc Chí diễn nghĩa…
Còn cung ..Kê luộc hay Mộc Nhĩ của Bà Đầm xuất hiện,chắc tai Bà Đầm có tâm hồn… ẩm thực …sôi nổi!!!!!
LikeLiked by 2 people
Ốc ken cũng không quên Chị H rất rành về môn tử vi đẩu số.
Em có ở trong cung Nô và cung Mệnh thiệt mà ! Nô bộc và mệnh bạc đó ! hehhehe
LikeLike
hahhhaha, chị mà dính 2 cung Kê và Mộc chắc là giống Mây sa mạc đó ! Có số ăn !
LikeLike
Mắc mớ gì lôi tui vô!
LikeLiked by 1 person
Sao lại hỏng mắc mớ ! Đệ nhất Thiên Nhai Kiếm Khách mà.
LikeLike
Lá số tử vi chỉ duy nhất có 12 cung. Chị em Bà Đầm nhà Ốc sáng tác thêm cho trăm hoa đua nở là… các ông lốc cốc tử cuốn gói, giải nghệ sớm vì biết số mình….tới rồi! hahahah…
Ốc K có Thân cư Thê không mà nghe ….ai oán não nùng quá, không biết nữa!
LikeLike