Là bởi vì cười quá nên coi như uống một lúc cả tá thuốc bổ rồi, dư luôn cho tới… lần cười kế tiếp 🙂
Nường Xi-Cu-La từ xứ bò tót về, lần đầu nổi hứng “phổi bò” (chữ của nường) muốn gặp các còm sĩ còm lẽ chơi.
Nhà tui có 6 cái ghế, nhìn tới nhìn lui, thôi, ở nhà đi, chắc đủ ghế ngồi mà. Nàng mời cơm chiều, tức phải chừng 6-7 giờ. Nhưng còm sĩ blog này hay lắm, không có khách sáo, muốn đến sớm là đề nghị đến sớm, vì “5 giờ sò sò phải mò đến trường.”
Thế là chưa đến 4 giờ, nàng sò – người hình như chưa bao giờ vắng mặt trong các cuộc họp còm – đã xuất hiện. “Sò phủi bụi ghế ngồi chơi tự nhiên nha, tui làm đồ ăn cho con tui một cái.” Nàng hiền lành làm theo. Mời nàng uống nước nàng không uống. Mời nàng ăn, nàng không ăn (chắc bị cha thầy lý tuyên truyền hoài rằng tui nấu ăn kinh hoàng lắm nên nàng từ chối chăng, hehehe). Gọi nhân vật chính, nhân vật chính nói 15 phút nữa có mặt.
Tội nghiệp, cha nội Ốc ộc “con chủ hãng máy bay” thương nàng Xi-Cu-La thức khuya dậy sớm làm bánh nên muốn nàng được ngủ một giấc dài trên chuyến bay từ Houston về OC nên đề nghị hãng máy bay cho delete 4 tiếng! Thế là vì máy bay đến trễ nên còm sĩ bị mất ăn một món bánh gì đó mà chủ nhân PatisserieParisJeTaime định làm 🙂
Chiếc ghế thứ 3 được xí chỗ là chị Nguyệt, một còm sĩ mới, ái mộ nàng Xi nên cũng xuất đầu lộ diện.
Chiếc ghế thứ 4 và 5 thì vợ chồng chị Phước “giành”. Mà có chị Phước thì không thể không có món cơm chiên độc nhất vô nhị thơm phức mùi nước dừa. Nhưng chắc thầy lý đến lúc “chán cơm thèm phở” nên ổng vừa ăn vừa “càm ràm”: “Vợ em biết làm món cơm này rồi, không phải ngon như vầy nhưng ăn cũng được, chị đừng bắt em ăn cơm nữa!” hahahaha
Có thầy lý, dĩ nhiên ổng ngồi cái ghế thứ 6 rồi. Vậy là đủ mặt rồi hén. Nhập tiệc.
Vừa la lên “nhập tiệc” thì nhìn lại, chị Xi biến mất! Ủa, gì kỳ vậy. Thôi, cơm chiên của chị Phước nè, chôm chôm của thầy lý nè ăn đỡ cho no đi, hehehe
Bỗng mọi người nhắc “còn thiếu Joe!” – “Ủa, có sao, tui không biết à nghen!” – Ai cũng tròn mắt nhìn tui ngạc nhiên, “Joe nói sẽ tới mà!” Hehehe, từ sáng tới giờ đó tui có đụng được vào blog đâu mà biết. Mà ông Joe tới thì ghế đâu mà ngồi!
Vậy là sò tự giác đứng lên “em phải đi học!”
Chờ sò bước ra, nàng Xi bước vô, tai tay xách nách mang, nào tôm hùm xào mì, nào thịt bò xào, nào tôm xào rau củ, nào tàu hũ non chiên giòn, nào cải làn dầu hào, nhìn thôi muốn no luôn, hehehe.
Rồi chị Cúc thầm lặng cũng tạt ngang tặng cho bịch cam to đùng, ngọt lừ, ngó mặt nàng Xi rồi chạy về ngay vì biết hết ghế rồi, hehehe.
Người cuối cùng xuất hiện dĩ nhiên là Mr. Joe, người làm nên trận cười nghiêng ngả tối qua với câu nói chắc nịch “Công an không phải là người.” Nhưng mà thôi sẵn đây hỏi luôn, từ San Diego xuống Little Saigon mà ổng lái xe hơn 4 tiếng, nói đi lạc tới… DisneyLand nghĩa là sao vậy bà con?
Tui không biết do nàng Xi nói chuyện quá hấp dẫn lại gặp thêm toàn cao thủ nên cứ hết trận cười này đến trận cười khác muốn nghiêng nhà tui luôn hay là vì mọi người cười chảy nước mắt vì quá hào hứng khi biết thầy lý lên chức “đại đức thích tùm lum” và “âm mưu” lập chùa mở job quét lá đa, với website dự tính hình thành mang tên http://www.lada.com?
Tui không biết hôm qua mấy còm sĩ còm lẻ ở nhà có bị ắc xì hay không vì hình như ai cũng bị nhắc đến tên để mà “nói xấu” để tụi tui… cười, hehehehe
Mà lo cười hoài nên quên luôn giờ về, mãi đến 9:30 pm mới chợt nhớ ra là Mr. Joe cần tới 2 tiếng lái xe về nhà nếu không lạc như lúc đi (mà rồi ổng có lạc đến sáng mới về hay không thì giờ này chưa ai biết), thầy lý cũng phải mất hơn 1 tiếng, vợ chồng chị Phước cũng không gần, chỉ có mỗi tui là ở yên tại chỗ thôi (ích lợi của việc dụ khị người ta đến nhà để mình khỏi phải đi đâu là dzị á, hehehe). Thế là phải chia tay.
Mọi người về, tui cứ phải đưa tay mát-xa mỏ, bởi, “cười quá cái miệng nó mỏi” hahahaha
Chi tiết cười vụ gì thì để cho thầy lý, Mr Joe hay chị Nguyệt, nàng Xi kể đi 🙂
Sẵn đây quảng cáo luôn nè
“tai xách nách mang”
Sai chính tả.
LikeLike
“Tai” xách mới ghê, hehehe
Cám ơn chú Michael 🙂
LikeLike
Thằng chả không được dịp ăn nhậu tán dóc, tức, ngồi đọc tới đọc lui mới lòi ra sai chính tã, chứ có ai thấy đâu Hahahaha!!!!
LikeLiked by 1 person
Tôi đọc đi đọc lại nhiều lần mới thấy cái ông nói. Bịnh của nam kỳ nói hhehehe…..
LikeLike
…dau can thuoc bo (Thay Ly bi thiet hai roi), rat vuiiiii
duoc an, duoc cuoi, duoc noi, duoc goi dem ve
LikeLiked by 1 person
@Chị Phước: hehehe, dạ không sao. Khỏe như mấy còm sĩ trong đây, ăn được ngủ được, cười sảng khoái muốn xập nhà thì đâu cần chi thuốc bổ. Công ty bị thiệt hại một chút cũng không sao 😆
Có người mạnh khỏe quanh năm cứ gặp mặt TL là hỏi nên uống thuốc gì? Lần sau hỏi nữa tui đưa một lọ thuốc chuột….khà khà khà. Để báo thù cái vụ nói tui “ngán cơm chiên, thèm phở”. 😆
LikeLike
Cặp mắt nó hại cái miệng, híc híc híc
LikeLiked by 1 person
Ủa, mà sao hôm qua chú già HTC không mang ghế qua ngồi chơi hén 🙂
LikeLike
Ăn mà ngồi ghế xưa rồi hahaha. Tôi thường đứng ăn vì nhà tôi không có cái bàn ăn, cứ lê la bên cái kitchen island, riết rồi quên luôn cái bàn ghế.
Bạn bè ăn uống tán dóc nghe đã quá. Chị Xi trúng mánh lớn mùa lể lạc, đãi ăn chia sẽ niềm vui cũa mình với bạn bè còm?…. Người rộng rải, phóng khoáng thì nhìn chắc là trẻ đẹp yêu đời lắm phải không? Ông bà chủ nhà cũng vậy, không nề hà, rộng rải mở cửa nhà host cái get together cho thiên hạ có chổ tán dóc, ằn uống. Còm người thì lái xe xa lắc cũng không ngại, đi học không có giờ thì ghé tạt ngang chút xíu….. Ai nói cuộc đời chán, rầu rỉ râu ria ra rậm rạp đâu????
LikeLiked by 1 person
…rờ râu râu rụng, rờ rúng rúng rung rinh! 🙂
LikeLike
Cho tui giải thích làm sao mà tui bị vướng vô thêm một cái tên “đại đức thích tùm lum” kẻo những còm sĩ Phật tử hiểu lầm. Số là hôm trước về Việt Nam, NL và tui có cùng một ý tưởng là đi thăm chùa ở Cay Lậy để thăm trẻ mồ côi. Nhưng cuối cùng thì người dẩn đường đổi ý chở tụi tui đi Bà Rịa (chắc muốn giới thiệu làng tu và có dịp viếng thăm nhiều chùa có nuôi trẻ mồ côi ở đó hơn – có dịp sau này sẽ kể chi tiếc hơn về chuyến thăm viếng này – xixon làm ơn chờ Tập 4 nha. 😆 ).
Một trong bốn chùa tụi tui viếng thăm thì gặp nhằm giờ cơm, nên được mời dùng cơm chay ở chùa. Sau đó tụi tui được Ni Sư Tâm Nguyệt tiếp chuyện, đàm đạo. “Muốn hỏi gì cứ tự nhiên hỏi”. Không biết tín ngưỡng về Phật giáo của NL tới đâu còn tui thì chỉ đi chùa 1 lần trong năm dịp Giao Thừa. Nên muốn hỏi về Phật pháp thì tui ngọng, khi ánh mắt Thầy nhìn về hướng tui, tui chỉ biết hỏi về cuộc sống của mấy em trẻ mồ côi và được Ni Sư kể và nói thêm về Nghiệp Chướng. Trong lúc nói chuyện qua lại rất thoãi mái với Thầy, tự nhiên Thầy nói tui có tướng làm thầy tu. Tui mới đính chính “dạ con còn vợ con, chỉ là người phàm tục còn ham thích tùm lum, thích linh tinh ở trần đời”. Thầy tiếp thêm là nếu xưa trước khi tui chưa lập gia đình mà có người hướng dẩn đường tu hành thì giờ chắc cũng thành Đại Đức gì rồi.
Về lại Mỹ cả tháng nên cũng quên về câu chuyện làm Đại Đức. Hôm qua NL kể lại làm bà con cười là vì biết tui ăn chay vài tiếng là phải ngã mặn vì sốt ruột. Mà tui thì còn ham thích tùm lum nhiều thứ ở đời, sao tu được mà mơ tới làm Đại Đức, chỉ có thể làm “đại đức thích tùm lum” thôi.
LikeLiked by 2 people
Hì hì,
Chào ACE buổi sáng,
Theo gương thầy Lý , cho tui giải thích phần “…trận cười nghiêng ngả tối qua với câu nói chắc nịch “Công an không phải là người….” kẻo có người hiểu lầm, tội tui.
Trong buổi tiệc mọi người ăn uống cười nói rất vui. Xóm nhà lá thì lúc nào cứ xáp vô là tám đủ chuyện từ trên trời dưới đất cho tới chuyện hồi xưa vượt biên bán công khai, mua bãi….thì có ai đó nói là có thiệt chuyện này theo cuốn Người Thắng Trận hay Thắng Cuộc gì đó, người ta có tổ chức bán công khai này nọ thì tui cũng góp ý là theo tui thì không là người ta mà là công an. lúc đó ai cũng cười cười nói hài hước, joking vậy là CA không phải người. Ai nói câu đó chớ hổng phải tui😄 hì hì tui nói rỏ để tránh hiểu lầm tội tui. Theo tui, ở đâu cũng vậy, công an cũng vậy mà cảnh sát ở Mỹ cũng vậy, cũng có tốt sấu, tuỳ người…😄. Nói rỏ để tránh hiểu lầm, khi về VN khỏi bị “tai bắt mặt mừng”😄
Để chiều rảnh tui còm vụ họp mặt….vui lắm. Không vui…không về 😄
LikeLiked by 1 person
Ai không biết/tin đi bán chính thức là có hay không? Nói ra cho tôi biết, tôi kể cho nghe….
LikeLike
@Toi Ke,
Đi bán chính thức có hay không?
Hồi xưa đi thì họ nói như vậy mình cũng ừ ừ đi chứ thực sự có hay không thì không biết. Bác mà kể thì tui khoái lắm. Bởi vì nếu bác cho biết đầu đuôi ngọn nghành thì ít ra tui cũng như nhiều người khác sẽ hiểu rỏ thêm một phần của cuộc đời tị nạn của mình😄. Bà con cơm trưa xong, xếp dép ngồi bệt nghe ổng kể đời xưa… Nhưng lại là câu chuyện của chính mình nha bà con!😄
LikeLike
Dạ dạ, được chớ thầy Lý. xixon có đôi guốc và ổ bánh mì kẹp nách ngồi chờ đây rồi( 😦 chỉ hỏng phải bánh mì nóng giòn ở Paris thôi), hễ thầy Lý hô kể chuyện là xixon có mặt để nghe liền! Nghe bà con họp còm dzui quá, bà chủ có hình ảnh gì thì kéo lên cho coi ké với đi.
LikeLike
Tâm lý là ai cũng sợ chụp hình! Lần nào họp còm bà con cũng né quá trời! 🙂
LikeLike
Theo tôi thì có cái ý tưởng muốn thăm và thật sự đi thăm trẻ mồ côi là xứng đáng được nhận xét là có căn tu rồi.
LikeLike
Cám ơn Ông Kẹ. Vậy mà có người cứ nghĩ tui tối ngày đi phá làng phá sớm. 😆
LikeLiked by 1 person
“Không phải đâu là không phải đâu.” Thầy Lý không có căn tu, thầy chỉ có … cốt tu Hahahah.
LikeLike
Xixon suy nghĩ một hồi mới hiểu (bị hơi chậm tiêu!) Cái ông Trùm Sò này nói ra câu nào là muốn đưa tay chọt rún ổng câu nấy hà!
LikeLiked by 1 person
@Trùm Sò: hahaha,
Lần sau anh có dịp về Bolsa thì làm ơn hú một tiếng với bà chủ blog để họp còm, cho bà con diện kiến dung nhan tài tử của anh nha. Lần nào tui cũng bị mấy nường kêu liệt kê lý lịch, tả hình dáng ông Trùm.
Có chuyện này nghĩ lại cũng vui. Mấy nường hỏi là sao lúc này anh vắng bóng ở blog. Tui biết gì thì nói đó. Nói là anh đang bận. Mấy nường xắn xắn hỏi tới tấp “bận gì? bận gì?” Tui nổi quạu “ổng bận gì ai biết”…mấy nường thấy bị hố nên cười ré lên trừ. Anh đang bận gì thì cho bà con biết, it’s not my business. 😆
LikeLike
Ông kể thiếu rồi!
Khi ông quạu lên nói “ổng bận gì ai biết!” Rồi ông ngưng 3 giây, xong nói tiếp, “Hỏi ổng á, chẳng lẽ tui nói ổng bận màu hồng!”
Mọi người cười hơn lân thấy pháo vì vụ bận màu hồng, đúng hông bà con?
Hahahahaha
LikeLike
Thầy Lý
Khi nào mở lớp dạy quét lá đa, chú xin phép ghi tên học
Khà khà
LikeLike
@Chú Già: hahaha, quét lá đa trong khuôn viên không cần học trường lớp gì hết à. Cứ cầm chỗi rồi từ từ quét thôi.
LikeLiked by 1 person
Thầy Lỳ giả ngộ ngây thơ ơi!
“Quét” thì chú biết, nhưng không biết khuôn viên nào nhiều “lá” non thui
Khà khà ( không có O Austin đỡ bị ăn ná )
LikeLiked by 1 person
Phàm cái gì khó kiếm, phải giấu để xài riêng.
LikeLike
Hôm nay Kerry mới gặp tonton để chia buồn hehehe. Có còn hơn không, có còn hơn không…
LikeLike
Obama is so naive in foreign policies
LikeLike
Mọi người cũng biết mà, sò để bụng rỗng đặng nuốt từng lời thầy giảng. Bụng no rồi mắt lim dim làm sao vô lớp. Nói thì nói vậy thôi chứ cơm chiên chị Phước mang tới không thể bỏ qua. 😛
Cô cô nói oan cho em không hà. Hôm bữa em uống tới hai tách trà. Trong lúc mọi người cứ xúi sò “cúp cua” ở nhà nói chuyện chơi, cô cô không hề lên tiếng đồng tình hay phải đối. Bởi vậy nên em đâu dám. 😉
LikeLiked by 3 people
bây giờ mới biết một bí quyết học giỏi: phải để bụng đói khi tới lớp. Hay à nha😄
LikeLike
Anh Joe, không phải đâu là không phải đâu. Bụng rỗng chớ không phải bụng đói nhe. Bụng đói nó kêu óch ách ọch ạch rồi bị phân tâm làm sao nghe giảng bài. 😦
LikeLiked by 1 person
Hahaha!
LikeLiked by 1 person
óch ách ọch ạch
Kha khả khà khà
😄
LikeLike
Họp còm đột xuất vui quá xá! Hy vọng gặp lại lần tới vui hơn, đông hơn, không vui không về! 🙂
LikeLike
Không vui không về…thì cứ ở lì😄😄😄
LikeLike
Tui đi họp còm thì đúng là đi lạc lên Disneyland. Tui nghĩ từ đây lên đó nhiều lắm là 2 tiếng nên tui cúp cua, khởi hành lúc 3pm. Úi chời, tới khu Irvine thì nó kẹt xe…thấy bà cố😄. Nhúc nhích từng chút, tới khi nới nới thì thấy là đến exist để vô khu Disneyland! Từ đó quay trở lại cũng kẹt. Tui lái xe dở, lại kẹt, lại không có đen theo GPS. Tưởng là kỳ này xài thử map của Iphone cũng kẹt, kẹt, và kẹt. Vậy mà có cái này vui lắm: Cuối cùng tui cũng tới được…gần đó😄. Trước bãi đậu xe 7-11, để định hướng đi tui hỏi thăm một ông Việt Nam. Ổng rất là sốt sắng…nhưng chắc cũng không quen khu này. Nhưng ổng tốt và rất có lòng, cứ ngắm nghía bản đồ tui có chụp để trên ipad tui mang theo…khoảng 15 phút😄.Tới lúc ổng cho tui biết là nhà hàng thành nội là ở đâu thì tui nói thanks you, thì tui dùng chổ đó, canh tọa độ rồi quẹo vô nhà bà chủ Blog. Thì ra nhà rất gần, tới đó chỉ có 30 giây vậy mà cứ đứng kế bên 15 phút, đúng là tui nhà quê ra thành phố😄😄😄
LikeLiked by 2 people
Tội nghiệp chú Joe ở San Diego mà lên trên O/C để hợp Còm. kẹt xe và đi lộn đường lên tới Disneyland, thán phục có lòng quá đi thôi. Lần sau có đi chổ lạ nhớ kiếm bản đồ trước cho chắc ăn. Mừng chú về bình an.
LikeLiked by 1 person
Cơm chiên mà có nước dừa là sao?
LikeLiked by 1 person
Bí quyết của cơm chiên chị Phước! Chắc phải chờ tỉ tỉ P. giải đáp thôi! 🙂
LikeLiked by 1 person
Bớ chị P , chỉ bí quyết Please
LikeLike
Da thua voi Ong Ke, com chien khong co nuoc dua, co le Co Giao nho qua mon rau cau nuoc dua tuoi.
LikeLike
khà khà khà… B. cũng đang thắc mắc vì chưa bao giờ nghe cơm chiên nước dừa! 🙂
LikeLike
Vậy chắc chưa ai được ăn cơm nấu bằng nước dừa tươi hết hả?
Nấu cơm bằng nước dừa tươi rồi chiên hay làm món cơm thịt xá xíu á.
Cơm chiên chị Phước có mùi thơm đó nên em nghĩ vậy, hehe
LikeLiked by 2 people
Mắt lúc này có vấn đề, nhìn màng hình chừng vài phút là thấy nhòe, đang dưỡng mắt nên không tám thường, nhưng ghiền nên vẫn lướt qua blog, XiCuLa mời ăn mà không kịp xem, làm mất dịp, tiếc quá,
LikeLike
Coi hình nhiều quá mắt hay nhoè và chảy nước mắt :))
Hà hà chọc phá ông anh thui
LikeLike
Bác coi còm kiểu này là chắc…chết đói 😄, joking
Tui thấy bác nên lẹ (ngay bữa nay càng hay) làm cái hẹn đi coi mắt đi. Tui hồi trước cũng vậy. Vô McDonald’s ngồi học bài thấy lạ. Cứ sao mà chữ mờ, lúc ẩn lúc hiện… đi khám….thì là mắt yếu
LikeLiked by 1 person
Anh HTC
Coi chưngf
mắt bị cườm đó( bệnh của tuổi già)
Đi opthalmology đi anh. Bắn bằng laser nhẹ nhàng êm ái
LikeLike
Thầy Lý còm về buổi họp rồi, đây tui xin thêm:
Vui như Tết!
Tất cả có 8 còm sĩ mà cả đám 8 thiệt tưng bừng. Từ chuyện nhỏ như con ruồi (Thầy Lý có khi 8 (gì đó quên rồi ) thì ông chủ nhà cứ lấy tay ra hiệu vẩy vẩy như là bắt ruồi😄) tới chuyện tàu sắt
! Phải nói là cuộc họp còm nó rộn rịp như họp quần hùng vỏ lâm trong phim vậy đó (phải chi chị Bidong tới đây luyện phim thì bảo đảm hay hơn phim😄). Ngồi nghe Chị Xi cu la đàm luận
thì biết thêm về nghành ẩm thực bánh ngọt Pháp ở Mỹ cũng như kinh nghiệm làm kinh doanh. Chúc chị Xi-cu-La thật nhiều may mắn trên bước đường…bánh ngọt! Chị nguyệt thì chia sẽ những trải nghiệm về ăn chay rất hay! Chan hoà cùng với nhiều mẫu chuyện thật vui của mọi người khác là những trận cười thật vui , cứ như những phong pháo ngày Tết, chăm đốt hết phong này đến phong khác, nổ dòn vang trong không khí ngày xuân😄. Cho nên, trên đường về (hì hì, về không lạc,chỉ lái có gần một tiếng 30 phút là tới nhà!) nghĩ lại cuộc họp vừa rồi, thấy vui và nghĩ: Hay quá, kỳ họp còm này vui như là Tết. Tết năm nay đến phố Bolsa sớm!😄😄😄
LikeLiked by 1 person
Cảm ơn chị Xi-Cu-La mời cơm cũng như NL mở rộng cửa cho tui tới họp còm 😄tui cũng cám ơn chị Phước anh Thành cho cơm chiên và NL mời đọc báo Xuân.
Đúng là kỳ này họp còm, tui giàu to: Có của ăn mà cũng có của để … dành đem về nhà! Cám ơn tất cả mọi người cho tui những giây phút kết nối thật vui. Có lẻ, câu hỏi bây giờ của mọi người là: chừng nào mới có đại hội còm?😄😄😄
LikeLike
Đến với nhau được là quý lắm rồi, ơn nghĩa chi khách sáo vậy? Lần trước anh J. đã đãi mọi người bửa ăn rất ngon rồi còn cho quà mọi người nữa đó mà sao không nhắc!
Như đã hứa với ốc là đại hội còm năm nay sẽ tổ chức ở FL, có lẽ theo ngày mà chị AL sẽ sang Mỹ (hình như tháng 10?), chưa biết có thực hiện được hay không, nhưng nếu mỗi người cố gắng 1 chút cũng có thể lắm, phải không? Tình bạn còm ở đây rất quý, cũng nên phát huy và gìn giữ cho thật tốt! Mong lắm thay. 🙂
LikeLiked by 1 person
Yeah, Bibi ! AL đang si nghĩ đây nè vì ham đi quá mà không biết đựơc hông: AL muốn trở lại W. DC coi lá vàng (anyhow AL cũng phải xuống Dulles vì bên AL không có direct flight qua Florida) và AL không rõ maý bay nội địa Mỹ. Tính hỏi Bibi là qua Florida Bibi ti’nh đi hãng nào vậy. Mà có đi chun vô bếp của Xi Cu La không vậy ? Thành ra là có 3 nơi mà AL muốn đi : phải coi vé + hotel (Florida thì chắc nắm áo Ô’c rôì), nếu Bibi đi chung thì đỡ quá vì AL ngại ở hotel một mình..hic hic.
@Ô’c vẩn còn ok vụ này hông ?
@GLL: Già có lụm lon bên East Coast không vậy ? Cho 1 chút kinh nghịêm cái coi !!
@Sò sò có đi hông ?
Hình như AL có 2 tuần gì đó : tù’ giữa tháng 10. Ðể AL check lại.
LikeLiked by 1 person
1- Nếu muốn ghé Houston, có thể bay direct từ
CDG tới Houston (IAH) (United ) hay Dallas (DFW) ( American) như vậy đỡ được 1 chuyến bay.
Lúc về hãy ghé Dulles hay Phila coi lá vàng ( tìm nai già).
2- Toi cũng có thể bay tới Dulles , xong tới
FL ( Tampa), xong Houston, rìu bay từ Houston về CDG
LikeLike
Hello bà con làng nước,
Hai ngày ở California là hai ngày đâỳ đủ hỉ nộ aí ố. Thôi thì được hỉ ngảy đầu tiên cũng đủ hả hê rồi.
Về tới nhà chiều hôm qua tả tơi như cái mền. Đang suy nghĩ không biết có nên delete cái icon Southwest Airlines ra khỏi memory không vì nó cứ hết delay này tới delay khác.
Tháng trước nhân Thanksgiving, chỉ có một đêm để spend với bà già mà nó bắt tui chờ ở phi trường hết ba tiếng vì….maý bay bị bể bánh xe. Hôm đó xui nên phi trường không có spare tires. Bánh xe xẹp trước khi cho tui lên maý bay chứ không phải tại tui nặng mà gây nên tội. Thú thiệt tui cũng hơi hơi nặng ký :-))
Trước hết cám ơn Cô Dượng Váo đã thông cảm cho cái vụ “thình lình phổi bò” của tui mà host cái mini meeting còm sĩ. Cho tui cơ hội được cười được nói được gặp còm sĩ nghe danh mà chưa biết mặt. Ai cũng dễ thương và ai cũng đẹp gái đẹp trai hết.
Cám ơn Ốc Kent đã canh đúng giờ hoàng đạo gọi phone qua nói chuyện. Thiệt đúng là văn sao người vậy. Giọng nói sang sảng bọc trực. Nói chuyện được với Ốc mà thiếu Hến Vân thì thiệt là… tiếc ghê nơi. Sò sò có gương mặt thánh thiện, hiền quá đi. Chị Nguyệt nhìn là thấy ngay một trời chay tịnh. Chị Phước anh T hiền hòa dễ mến như xứ Cần Thơ Tây Đô. À chị Phước ơi, hồi trước mình có được ăn cơm nấu với nước dừa tươi đó chị. Cơm được nấu trong xững như xôi vậy đó. Người ta cho gạo “ăn” nước dừa từ từ y như mình rưới nước dừa vô nếp đó chị, Cơm này mà ăn với gà rô ti nước dưà thì pas chê vào đâu được.
Thầy Lý đẹp trai ăn nói lại có duyên. Chả trách sư cô bên chùa ở Bà Rịa cầm tay hoài không chịu buông. May quá, thầy Lý “chưa đi tu” chứ nếu không giờ đã thành đại đức thì tui hụt cái meeting còm sĩ rồi. Anh Joe thì comments sao là người vậy. Hiền khô à. Có nhiều còm sĩ tui rất là muốn gặp mặt như Quan Hoàng, Trùm Sò, Ngao, Hến, Ốc ọc, Bidong, AnLành, ToiKe … và nhiều nhiều nữa. Tui tham lam quá bà con ơi. Họp mini mà muốn gặp hết mọi người, nói như thiệt vậy đó.
Houston đang lạnh gặp OC nắng ấm, tui ỷ y bây giờ ho sù sụ. Lần cuối tui nhớ mình bị bệnh đâu khỏang năm 2008 2009 gì đó. Lần này không biết là cold hay là flu đây nữa. Mệt quá nhưng phải làm việc nhe bà con. Cám ơn nhiều nhiều.
LikeLiked by 1 person
Ho khan và người đau nhức, ớn lạnh = flu
Ho có đàm, nước mũi, đau cổ họng = cold
( năm nay thuốc chích flu chỉ có hiệu quả 50% vì Virus
nặng ký hơn thuốc :))
LikeLike
Tóm lại ai cũng được hết, duy 1 người tính tình cà chớn không biết ngoài đời ra sao, ăn nói có giống thày Lý không, dữ như giặc hay hiền như bạn Joe, mặt mũi có thánh thiện giống Sò …? Thiệt là 1 thiếu sót to lớn.
LikeLike
Haha
Chắc giống bà Năm chủ tiệm cầm đồ Bolsa
LikeLike
Hehehe, hình như có người đang muốn nói tui đó 🙂
LikeLike
Hi Micheal Đ. Nói cà rỡn chơi vậy thôi, cho hiền như cục…đất.
Ông có muốn gặp không?
LikeLike
@XCL: may là B. không có gặp chị lúc họp còm chứ không thì sẽ bị đổ thừa là lây bệnh cho chị rồi đó! B. bệnh hơn 2 tuần rồi mà vẫn chưa hết hẳn, chị cố lên nha, flu lần này ác liệt quá, mà chắc B. vừa bị cold & flu luôn (theo lời GLL!) Thế nào cũng có dịp gặp chị, rất ngưỡng mộ tài làm bánh và ý chí theo nghề của chị nên phải một lần nhìn chị làm bánh trong cửa tiệm thì mới thoả mãn sự hâm mộ! Chúc chị sớm vượt qua chứng bệnh flu lần này nha! 🙂
LikeLike
Hôm nay tui có lộc ăn nữa nha bà con 🙂
Hơn cả chục pounds chả cá của cha nội vừa chảnh vừa bựa hằng tuần vác cần đi kiếm nàng tiên cá nhưng chưa gặp được nên bắt cá mang về. Mang về nhiều quá ăn không hết nên sẵn dịp có lão thầy lý qua, thế là bao nhiêu hàng tồn kho cha này đẩy hết cho thầy lý mang về cho tui (hahaha, đó là lý do thầy lý bị cự, nên mới nổi cơn tam bành “chửi” : “Ông Chảnh bà Ngang, thằng ở giữa phải mang về còn bị la nữa trời ạ!”). Cũng nhờ vậy mà hôm nay tui có món bún chả cá ăn cho qua ngày 🙂
Rồi vừa vô tới tòa soạn thì nghe mấy cô ngoài front desk nói “Bác gì hay mang cây đến cho chị gửi quà cho chị nữa kìa!”
hehehe, thì ra là chú Matheu, người chỉ có mấy cô tiếp tân của NV biết, chứ tui không hề biết, mang đến cho nào là táo tàu, nào là kẹo See’s Candies, nào là lịch treo tường, nào khăn, nào đồ làm bánh, nào viết,… Tui mang vô chia cho mọi người trong tòa soạn cho ai cũng vui 🙂
Cám ơn, cám ơn, cám ơn 🙂
LikeLike
Tối ngày cứ có lộc ăn, hỏi sao không có biết danh U Làn! 🙂
LikeLike
Ờ hén, nghe cô cô nói nên sò suy nghĩ và nhận thấy rằng: tính sơ sơ thôi là sò đã họp còm khoảng 14 lần, gặp mặt hơn 30 người bao gồm còm sĩ, còm lẽ, đọc lẽ, đọc sĩ, và “ăn theo” sĩ nữa (nghĩa là vợ chồng con cái đi theo). Ôi đúng là ham vui quá đi. 😛
LikeLike
sò sò là đệ nhất họp còm đó! 🙂
LikeLike
Hôm nay tui ra khơi xa, mọi” ân oán giang hồ” chiều về tính. ..:)
LikeLiked by 1 person