“Ai đã một lần đến đây rồi thì ắt hẳn sẽ phải trở lại thôi”
Đó là câu đầu tiên tui nói với chị Xi-Cu-La sau một buổi tui được ngồi một mình (trong lúc chờ nàng lỡ tay làm cho xong cái bánh khách đặt) tự do nhìn tiệm Pâtisserie Paris Je T’aime, nhìn đĩa bánh, ly cà phê mình được mời, và luôn cả quan sát những người khách xung quanh.
Thiệt tình là tui không có biết đọc tên tiệm ra như thế nào hết, nhưng mà cứ theo Google chỉ thì tui bước chân đến đó, ngó chữ trước tiệm là nhận ra ngay. Nhưng mà nàng Xi-Cu-La hay hơn là từ trong tiệm, qua lớp cửa kiếng, tui đã thấy nàng chỉ tay về tui, hehehe. Cảm giác đầu tiên khi đẩy cửa vô là sự sạch sẽ, gọn gàng, và sang trọng. Tiệm không quá lớn để người khách thấy mình trở nên lạc lõng.
Những chiếc bánh với hình thù và màu sắc vô cùng hấp dẫn chưng trong tủ kính khiến tui ngay lập tức muốn thử ngay mỗi thứ một cái theo gợi ý của chị Bi-dông, nếu như lúc đó bụng tui đói, hehehe. Thế nhưng, điều hớp hồn tui hơn lại là cách nàng mang bánh ra mời khách.
Từ ly nước đá lạnh đựng bằng thủy tinh đặt trên chiếc mâm được mang ra, đến cái bánh như một vật trang trí lộng lẫy đặt trên chiếc đĩa sứ trắng lớn, hai bên có thêm 2 trái dâu tươi rói còn nhúm lá xanh bên dưới, và một cặp dao-nĩa inox gói trong chiếc napkin lớn màu đỏ, buộc bờ hững bằng cọng dây cói vàng nhạt. Trời ạ. Tui không lòng nào dám xúc nĩa vào mà cháp ngay được.
Tui ngồi tui ngó đĩa bánh. Tui ngó ly cà phê. Tui nhó tới, ngó lui. Đưa tay sờ lên cánh hoa hồng đầy sức sống được cắm một cách kiêu hãnh trên cái bánh. Nhìn trái raspberry đỏ được phủ một chút nhũ vàng bên trên. Rồi tui lôi máy ra chụp.
Tui nhìn sang bàn bên cạnh. Hai cậu bé, một cô bé tuổi mười chín đôi mươi cũng đang ngồi ngắm nghía và chộp hình những chiếc bánh trên bàn mình trước khi “xuống tay cho nó vô mồm.” Lát sau, một cặp lớn lớn hơn cũng không thể nào không móc phone ra chụp hình trước khi thưởng thức mùi vị của những chiếc bánh họ chọn.
Tinh tế, tỉ mỉ đến từng chút một là điều phải nói ngay về cung cách làm bánh cũng như phục vụ của tiệm nàng Xi-Cu-La. Tui mà ở Houston, chắc mỗi ngày tui thử một món bánh của nàng 🙂
Ai ở quanh tiệm Pâtisserie Paris Je T’aime mà không một lần thử ghé đến thì coi như uổngggggggggg lắm lắm á 🙂
Cũng cần nói thêm điều này, tui khoái bánh của nàng 10 thì tui khoái cách nàng Xi-Cu-La nói chuyện đến 20 luôn, hahahaha, cũng súp-pờ tửng như tui á, kha kha kha kha.
Quá dữ! Quá dữ!
LikeLiked by 1 person
Tui chạy qua chạy lại tiệm Pâtisserie Paris Je T’aime ít ra là 1 lần mỗi tuần biết là tiệm của chị xi-cu-la nhưng chưa bao giờ ghé vô. Đừng hỏi tại sao.
LikeLike
Tại sao vậy 🙂
LikeLike
Cô giáo khen đủ thứ: tiệm sạch sẽ sang trọng, cách tiếp đãi ân cần, bánh được trang hoàng bắt mắt hấp dẫn … duy một thứ quan trọng là có ngon hay không thì không thấy nói tới. Tui thấy giông giống như được mời tới nhà ăn phở mà khách không khen phở ngon, chỉ khen cái … tô đẹp. Hừ, dzậy còn hỏi tại sao. 😆
Gặp tui thì lần tới tui cho cô giáo ngồi uống nước lạnh.
LikeLiked by 1 person
Hơ, tại ông khg biết ăn bánh nên mới đòi lần sau cho tui uống nước lạnh.
Dân biết ăn nhìn cái bánh thôi là đủ biết ngon dở thế nào rồi lão Trùm Sò bụng bự trăng hếu 🙂
LikeLike
Chọt rún ổng đi! hahahah!
LikeLike
Hahaha, ông Trùm phân tích thấy cũng đúng. Còn tui thấy cô giáo tả cảnh ngồi thưởng thức cái bánh ngọt của Pháp với ly cà phê mà tui cứ ngỡ cổ đi làm trinh thám….hehehe. Để tui ngắt từng câu của cổ viết ra cho bà con đọc cho vui
“Tui ngồi tui ngó ……(đĩa bánh).
Tui ngó……. (ly cà phê).
Tui nhó tới, ngó lui.
Đưa tay sờ lên cánh ……hoa hồng. 😆
Nhìn trái raspberry đỏ
Rồi tui lôi máy ra chụp.
Tui nhìn sang bàn bên cạnh”
Ăn bánh thì ăn đi cứ ngó tới, ngó lui ai chơi ác bỏ lũm vô miệng rồi ngồi đó mà tiếp tục ngó
LikeLiked by 2 people
Đã nói đừng hỏi tại sao mà, hổng lẽ mua bánh đem về chỉ để nhìn và chụp hình? Tui bị dị ứng với đồ ngọt mà.
LikeLike
vô mua bánh mặn á, hehehe
LikeLike
Cô giáo không tô màu trong bài viết này, rất thành thực như người ngoại đạo đi xưng tội 🙂
Cái taste của những cái bánh trong tiệm của người bạn còm này không giản dị . Phải rất tinh tế và từ từ ăn từng miếng nhỏ để khám phá ra những cái roma khác nhau dưới đầu lưỡi hay trong cổ họng.
Giống như ngồi vỉa hè Paris lơ đãng nhìn đời và hưởng thú ăn, uống ngon.
Tui gọi quán này là vỉa hè Paris của Houston .
LikeLiked by 2 people
Xi-cu-la cho AL thêm một chút Bailey’s lên tartelette+cà lem (dù’a hay chanh vậy?)…Giời ạ, sau đó tha hô` diet..
Già nhâm nhi cappuccino này nhe…D’accord với Già vì nêú AL không lầm thì Xi-Cu-La có formation ở Paris, mặc dù chưa gặp Xi-Cu-La nhưng thâý Xi-Cu-La rất yêu nghê`..Bravo Xi-Cu-La.
LikeLiked by 3 people
Rồi đến cuối cùng thì có ăn cái bánh đó hông?!
LikeLiked by 1 person
Ăn hết sạch, không còn một miếng làm duyên, hehehe
LikeLike
Tiêu dên luôn, ăn bánh ngó tiếp!
Chị Xi-Cu-La có nói chừng nào mở chi nhánh bên AZ hông vậy? 🙂
LikeLiked by 2 people
Hến chịu làm franchise hông? 🙂
LikeLiked by 1 person
@Hến,
Làm franchise lẹ lên chứ chậm là tui giành là hết cơ hội đó😄😄
@Xi-cu-la,
Đọc còm NL và dòm hình chụp (gồm cả hình bên Facebook) thấy đã quá😄. Nhin hình NL chụp Raspberry lychee rose mousse… tràn đầy ngon ngọt, mời gọi là J cũng đói ngọt😄. Bánh với màu đỏ, trắng trên chiếc dĩa to phản chiếu ánh đèn vàng óng ả…quá đã😄 ( tui lúc nào cũng khoái dĩa to để nếu khi ăn bánh ngon mà rớt còn cơ hội lụn lên ăn lại, hà hà).
Tui ấn tượng quá chừng mẫu bánh Champagne mousse birthday cake. Khi thấy mẫu bánh đó tui chỉ có thể nói lên một tiếng: WOW!Tui đoán rằng: Đã có nhiều người “wow ” mẫu bánh Champagne mousse birthday cake😄
Cuối cùng , khi nào có dịp sang Houston, tui nhất định phải ăn…thiệt mới được.
Theo ý J, mở tiệm, tự làm thì cực, lấy công làm lời (self-employed). Chỉ Khi nào có dịp phát triển ra như franchising thì mới thật sự là business😄
Chúc XCL nhiều may mắn😄
LikeLike
Em chỉ làm bánh theo kiểu ‘mì ăn liền’, chứ tỉ mỉ công phu như vậy thì cuối đầu bái phục, hông dám mơ tới! heheheh!
LikeLiked by 1 person
Dòm kỹ lại cô cô ăn món nào cũng double lận nghe. Cái bánh đầu bộ nĩa nằm ngang, bánh sau nĩa nằm ngay góc. Ly cà phê thứ nhứt muỗng bên phải, ly thứ hai muỗng bên trái. Ngon quá phải ăn vậy mới đủ. Mua một tặng một trả tiền ba. 😛
LikeLiked by 2 people
@ “Cô váo”
Tưởng “cô váo” cho ké vài chữ trong bài report chuyến công tác, ai dè được nguyên một trang. Xấu hổ quá đi mà cũng sung sưươớng quá đi. Cái mũi tui gần bằng trái cà chua rồi nè. Phải ở gần thì bao nhiêu tội lỗi sẽ về phần tui nếu cô dượng và xấp nhỏ mà lên cân. Cám ơn “Cô Váo” nhiều nhiều nghe.
LikeLiked by 2 people
Hôm nay tui có thêm tên mới nữa trời, mấy ông xếp giờ kêu tui là “cô ráo”, còn nường này thì gọi là “cô váo”, hehehehe, mai mốt viết sách tui có nhiều nick name để dùng rồi 🙂
LikeLiked by 2 people
@ ACE
Lần đầu tiên tui còm ở nhà mới của “cô váo”, lọng cọng quá đi. Có lỗi lầm gì, nhất là lỗi chính tả nhiều thì mong ACE miễn thứ giùm.
Cám ơn ưu ái của ACE.
@Bidong
Hello Bidong. Muốn nhờ Cô Váo ăn giùm mà cổ hỏng chịu. Để lần khác chính Bidong thử vậy há?
@GLL
Merci “Ông Cụ”
@AL
Merci AL. Dạ đúng, XCL học pâtisserie ở Ferrandi, Paris 6è. Học chocolat với Valrhona ở Tain l’Hermitage và đường với Klein ở Belfort, Alsace. Tháng ba rồi, đóng cửa tiệm mười ngày về bên đó để lấy lớp perfectionnement về baguette và pains spéciaux nhưng chưa mua nỗi cái four với steam để nướng bánh mì. Hu hu… Phục lăn mấy người mới mở tiệm mà đã bien équipper rồi. Chắc họ nhiều tiền lắm.
LikeLiked by 3 people
Nhìn bánh thấy đã quá, đúng là bánh nhìn ngon là dĩ nhiên ngon rồi, mà lại có vị từ Paris nữa thì không thể nào lầm được. Mong có dịp ghé qua dù là sợ ú ù như ai đó (!), mà ăn ngon lỡ mập thì cũng đáng cho 1 lần diet phải không? Quá đã! 🙂
LikeLiked by 4 people
Hehehe tưởng là tiệm nào, chớ tiệm này tôi tới rồi và một số bạn bè tôi củng có tới thử.
1- Ngon không?
Không thể nói khác hơn là bánh làm rất ngon. Trả lời Trùm Sò thế NL. hahaha.
Bài bản giống hệt như những tiệm bánh ngọt tây ở mấy chổ khác có tiếng tăm, ở những tiệm chổ thị tứ có cái air tây, như mấy tiệm trên NY, Montreal, Quebec, Vancouver, New Orleans,Toronto, Portland …… (theo kinh nghiệm của riêng tôi vì chỉ có dịp ăn ở những chổ này thôi)
Nhưng kẹt cái là có nhiều thiên hạ không biết ngon dở thế nào, vì chưa ăn nhiều những thứ này nên họ bị kẹt, không có nhiều cái tương tự từ những chổ khác để so sánh, phân biệt, không biết diển tả ra sao nên tiếng đồn không ra xa và nhanh được.
Họ chỉ dựa vào cái taste khi thử nghiệm trong một hai lần đầu để đánh giá ngon dở nên nhiều khi không chín xác và không hiểu được cái gu thật sự “traditional” của bánh tây. Nó củng như mít mới qua Mỹ cho ăn pizza chê lên chê xuống là dở béo, cheesy gì đũ thứ, hay là mít mới qua Mỹ cho ăn chocolate, lemon pies …. không thấy ngon wow liền được mà cần có một thời gian để acquiring cái taste đó. Như GLL nói là đúng nhất phải từ tốn, từ từ, tìm tòi thì mới thấy được cái true taste mà người làm bánh muốn diển tả qua cái bánh của mình.
Nếu mấy cái bánh trong hình mà là bánh VN hay chè quen thuộc thì chắc chắn sẽ thấy nhiều ý kiến nói về nó rồi ….. phải không?
Vì vậy ngoài việc làm bánh ngon, services excellency, chắc có lẻ phải nghĩ tới việc truyền bá nghệ thuật thưỡng thức bánh tây. Nêu lên, chỉ ra cái gu điểm nhấn của từng loại bánh để thiên hạ biết rồi từ từ thưỡng thức được cái nghệ thuật ăn bánh tây. Một cách làm là quay một home video về vài loại bánh tiêu biểu signature của tiệm, để nói lên cách thưỡng thức, tag nó vô facebook của tiệm, tag vô còm trên yelp để cho bà con biết. Bỏ thời giờ trả lời comments trên Yelp để sell, share educate, win over khách hàng.
2- Cách trình bày? Cái này thì khỏi nói NL diễn tả hơn là đầy đủ qua bài viết mà còn hình ảnh rỏ ràng. Picture là không chối cải gì được. Tôi concur với bài viết, hình ảnh, very good to the detail. Cái dĩa có thể cân bằng hơn nếu nó nhỏ hơn chút xíu để thấy nó cozy hơn cho món ăn ngọt, snack hay afternoon tea time, dessert. Cái dĩa nhỏ hơn chút cũng sẻ portrait cái tâm lý ” good, precious expensive things come in small package”.
3- Total experience – Khác hàng thường trở lại khi người ta có cái good feeling về cái tổng thể kinh nghiệm khi tới tiệm. Nên những thứ khác ngoài cái bánh cho ngon, service tốt những yếu tố khác cũng rất quan trọng. Nhiều khi chỉ cần cái ngon, cái service ở 8, 9 điểm thay vì 10, nhưng những thứ khác thêm vào sẽ làm cho cái total experience even reach 12/10.
Cái complementary items trong tiệm bánh theo ý tôi như là nếu tấp vô tiệm 1-2 giờ chiều, thì cần thêm trà, herbal tea, cafe cho ngon. Vì vậy nghiên cứu cái brand trà hay cafe nào ngon và thích hợp với cái hình ảnh mà mình muốn portarit cái thương hiệu của mình rồi bán kèm vô. No supermarket tea hay coffee please.
Cái front end của tiệm trong cái plaza đó, với nhũng cửa tiệm chung quanh có thể làm giảm đi cái elegant của tiệm bánh tây mà chủ muốn có. Nếu có tiền đầu tư chút vào cái front end trước cửa để thu hút cái first impression của dân kiếm đồ tây high end. (thí dụ điển hình nhất mặc dầu không dính dáng tới đồ ăn, nhưng cái ý tưởng thì na ná như vậy, front end của tiệm Arbercrombie (decor, nhạc , mùi thơm, hip cho mấy người trẻ, báo NV front end bên ngoài cũng là good example of low cost implementaion để có cái mặt tiền điểm nhấn). Wall paper hay hình bự từ trên xuống, về đường phố tây hay cái gì tây thích hợp cho một góc tường sẽ làm tăng cái air Paris-ish của thương hiệu.
4- Thanksgiving, Noel, New Year sắp tới, thiên hạ có tiệc tùng tại nhà cần đồ lạ đải khách, nên tôi nghỉ, cần có seasonal bánh như buche, galette, brioche pain de noel cho họ mua mang về ăn tiệc tại nhà. Làm vài thứ, lên radio Houston quảng cáo kiếm chút $$ trong season greetings sắp tới. You get the idea!
5- Best wishes – Mại dô bà con, bánh ngon, lạ, hỏi bà chủ và mua ăn thữ. Đây là chổ cho bánh đặc biệt, khác hẵn những tiệm bánh thường thấy trong ổ VN của mình. Có tiệc tùng, tới nói chuyện với mụ chũ, đặt vài loại bánh. Khách tới ăn tiệc nhà mình sẽ rất vừa ý. A touch of class for a casual get together.
6- Lần sau tới tiệm sẻ đòi tiền về bài viết này hahahahahahahaha.
LikeLiked by 3 people
Má ơi, bài viết của tui có 500 chữ, bài còm của Ông Kẹ 1000 chữ, đọc muốn ná thở mà ổng còn bắt trả tiền nữa 🙂
Chị Xi-Cu-La đã “khoái” Ông Kẹ sẵn rồi, giờ đọc thêm bài “nhiều chuyện” về ngay tiệm của chỉ nữa thì chắc lần sau có ghé lại, ổng chỉ cần vỗ ngực “Tui là Ông Kẹ nè” là chủ tiệm sẽ mang ngay cho ổng một ly nước trà như gợi ý liền, hahahaha
Thank you Ông Kẹ 🙂
LikeLike
Khỏi thank you, khi nào giàu vì blog, cho chút tiền nhuận bút là “vui vẽ cả”. hahahaha
LikeLiked by 2 people
À, mà tui lại thích cái dĩa đựng bánh thênh thang đó nha, nhìn rất chi là thoáng mắt.
(hay là tại tui bự con nên muốn cái gì cũng lớn, hehehe)
LikeLike
Chắc vậy, chỉ là theo sở thích riêng của tôi cho81 không nhất thiết là không tốt.
Chừng nào có bài trái cây với gà?
LikeLiked by 1 person
Đang từ từ viết, nhiều quá Ông Kẹ ui 🙂
LikeLike
OK không gấp. Nhiều tốt chứ hả?
LikeLike
Nếu vào FB của NL thì sẽ thấy gà lỗn ngỗn khỏi cần đọc cũng biết! 🙂
LikeLike
không có facebook account.
LikeLike
Vậy thì phải chờ bài trên NV thôi! 😦
LikeLike
O. K. Toi thich su lam bieng cua Bac Ke (number 1 com) Co XCL nen xem bai cua nay qua hay.
LikeLiked by 1 person
Co XCL nen xem bai nay qua hay cua Bac Ke.
LikeLike
Cám ơn bác khen.
Nói dể hơn làm nhiều. Deepest respect cho bà chủ dám bỏ công của theo đuổi cái mình muốn.
LikeLiked by 2 people
@OK,
Cám ơn cái bài viết dài thoòn loòn này cùa OK nhe.
Có thật là OK đã từng tới tiệm không? Lần sau nhớ tự giới thiệu đề còn tiếp rước cho nó đàng hoàng hơn nữa.
Tiệm muốn focus ở take out và catering là chính nên chỉ có bốn cái bàn để khách enjoy. Có café của Nespresso và trà Teavana đó chứ. Còn nhạc thì pha giữa mẽo theo goût của kép và pháp, goût của tui cho nó đề huề, khỏi bị kiện là thiên vị.
Năm ngoái, mùa Noël và Epiphanie đầu tiên, bûches và galette des rois mỗi thứ bán được vài trăm. Sức người có hạn. Chủ trương của XCL tui là tập bò trước khi tập đứng, rồi đứng vững trước khi tập đi, sau đó thì hẵn chạy để lỡ có té thì cũng ít đau hơn 🙂
Hơn một năm làm “one man band”, bây giờ đỡ rồi, có khả năng trả tiền cho người phụ – trên minimum wages à nha plus all the tips- hy vọng nhiều ở mùa holidays này.
Cám ơn ACE lần nữa nghe. Tui chạy lo cho orders ngày may nhe bà con.
Bửa nay có thì giờ đía trên blog vì là ngày nghỉ hằng tuần của mình. 🙂
LikeLiked by 2 people
Vậy thì tui sẽ order một cái Buche de Noel, rồi chụp hình post lên blog NL.
LikeLike
Phải có tui ở đó, tui “thầu” dùm cho, hehehe
À, vậy coi như có khách order buche Noel sớm rồi đó nha nàng Xi-Cu-La 🙂
LikeLike
I was there, no joke.
Best wishes chị Xicula.
LikeLike
Nay mai chạy có trớn, kinh nghiệm đầy mình, về đại lộ Bolsa franchising tiệm bánh Pháp là “hốt bạc”. Xin chúc mừng.
LikeLike
Khi nào chị Xi-cu-la mở tiệm ở xứ Bolsa, em muốn xin một tay vào làm việc thắt nơ mấy bộ nĩa nghe, cái nơ hình con sò. 😛
LikeLike
XCL in bài này ra, dán lên tù’o’ng, làm tới đâu thì gạch tới đó, làm hộc xì dâù xong tiê`n lời đựơc bao nhiêu thì nhớ cất trong ngăn kéo để đó để OK qua lâý : yeah, end up của OK là đó đó. J/k
LikeLiked by 3 people
Lần tới tui muốn mở tiệm hay làm ăn gì, tui cũng quyết định nhờ Ông Kẹ làm cố vấn (dù có ba trợn, hehehe), nếu không thành công, tui bắt đền ổng, hahahaha
LikeLiked by 2 people
Ong Kẹ khôn hồn thì năn nỉ bắt đền cô váo
trước đi
Haha
Nói nhỏ cho OK nghe chơi, bà chủ tiệm bánh này theo Biz Plan vết dầu loang. Làm tiền ờ bỏ bánh vào các KS 5 sao ở Houston, mở tiệm là chơi như giỡn, thực ra lá có moi trường để
dialogue , communication, PR and research với khách hàng thui. Đằng nào cũng phải lease cái chỗ để làm bánh.
Nếu muốn nổi tiếng hơn ( có tiếng chưa chắc có miếng) thì nàng đã mở tiệm ở Woodlands , Cypresswood…rùi.
Ăn chắc, ăn bền, ăn trọn gói…..Là biz plan của nàng
Ông Kẹ nên viết
Biz Plan cho báo Saigon Nhỏ có lẽ hạp hơn
Khà khà
LikeLike
Hehehe cái ông nói là cái hướng tôi nghĩ nhưng không muốn viết ra vì lý do tế nhị làm ăn. Ngoài cái đó còn ba, bốn cái factors/opportunities nữa …. Không build up từ cộng đồng nhỏ, không phải cho VN không mà là dân/người làm việc ở khu vực đó, sẻ không có concrete evidences để show for potential important contracts ….. hehehehe nghề của chàng.
Stop ở đây to respect Xi cu la ‘s business.
LikeLiked by 2 people
Co Ngoc Lan, chup hinh bang ( iphone 6) ? Dep, ro rang. Nhin thay phat them, uoc gi co o Quan Cam, thinh thoang ghe tham, cho cuoc doi them ngot ngao.
LikeLiked by 1 person
Nếu muốn ghé tiệm bánh này thì nó ở mãi Houston, TX á, ghé QC thì phải bay thêm 3 tiếng mới tới nơi! 🙂
LikeLike
Chao co Bi Dong, hinh nhu B.D hoi xua o Cali? Ma no long nao bo Cali vay? De len vung mua nhieu hon nang. Co phai dong huong cua tui khong vay? My Tho va Ben Tre.
LikeLike
Dạ đúng là dân Mỹ Tho! M. ở khu nào ở MT? B. thì ở ngay khu chợ Hàng Bông, sau lưng trường Nguyễn Đình Chiểu! Lâu rồi mới gặp được người cùng quê! Thích quá! 🙂
LikeLike
Toi o Quan An Hoa, o ben Bac Rach Mieu, co anh chi Sau cua toi mua si Hang Bong o cho M.T, cho len cho Cau Ong Lanh Saigon ban. Lau lam roi khong co ve lai M.T va Ben Tre, co lien lac voi chi toi thuong xuyen o Viet Nam. Thinh thoang co den Hoi Dong Huong MT va Ben Tre o nha hang cung vui ve gap lai dong huong.
LikeLiked by 1 person
@Matheu:
NL không có iPhone, chỉ có cái sờ-mát-phone Samsung S3 của xếp cho khi cái của NL bị rớt bể, nhưng mà quay phim, chụp hình gì cũng làm láng hết, hehehee
LikeLike
Ong Kẹ
“Lý thuyết gia” như tui và ông thì chỉ vừa đủ ăn .
Người cứ lặng lẽ ủi như XCL là achiever, triệu phú của xứ Mẽo
Haha
LikeLiked by 1 person
Agree. No doubt.
LikeLike
OK, Lan u huyền
(Bài kể chuyện ra South Miami Beach và mấy cái resorts của nhà nghèo đâu?)
Đi một tuần, phải viết ít nhất 7 bài, vậy mới ROI và meet quota
Haha
LikeLike
cho em xin dia chi cua tiem banh voi, please> thanks.
LikeLike
Địa chỉ nè:
11660 Westheimer Rd, Suite 107A
Houston, Texas
(281) 531-1222
Website nè : http://patisserie-paris-je-t-aime.com/
LikeLike