Đó là nội dung email của một khách hàng gửi đến đòi lại tiền đăng quảng cáo.
Nghe ra cứ như mình là một con nợ muốn quỵt nên bị chủ đòi sát ván. “Trả tiền đây!” hehehe
Từ email này, tui cà kê ra ngoài front desk ngồi một buổi để học thêm về tính chịu đựng và sự nhẫn nhịn của những người làm việc trực tiếp với đủ kiểu khách hàng và quan trọng hơn, là để chứng kiến một xã hội thu nhỏ với đủ hỉ nộ ái ố.
Entry này chỉ viết vài chuyện nộ với ố thôi, không có viết hỉ và ái 🙂
Nơi quầy front desk
Ông A đang nói, “Cô ơi, tui đăng quảng cáo cho shared phòng 10 ngày nhưng mới hai ngày…”
“Nè cô, tui muốn mua cuốn ‘Chết dưới tay Trung Quốc’” Ông B từ đâu đi vào tạp ngang.
Ông A trố mắt nhìn ông B như người từ hành tinh lạ đến.
“Này ông, tui đang nói chuyện với cổ mà” Ông A “chỉnh” ông B.
Lão B chẳng vừa, đưa mắt liếc ngang, “Thì hỏi mua sách thôi, lẹ mà.”
Hehehe, cảnh này mọi người có thấy quen nơi xóm Bolsa không?
Để cho khỏi ồn ào và vì sách cũng hết nên cô front desk nói luôn “Dạ sách đó hết rồi.”
Ông A càu nhàu, bực bội về sự mất lịch sự của ông B xong thì quay trở lại vấn đề: “tui đăng quảng cáo cho shared phòng 10 ngày nhưng mới hôm nay người ta gọi cháy máy luôn, tui tìm được người cho thuê rồi.”
Cô nhân viên tươi rói, “Chúc mừng anh nha. Vậy là không đăng tiếp phải không?”
“Ừ, có người rồi nên từ ngày mai cô đừng cho lên báo nữa mắc công người ta gọi.”
“Dạ, vậy để em tính tiền trả lại cho anh nha… Của anh là $35, trừ ra một tuần là $28, vậy em gửi lại anh $7.”
“Ủa, sao có $7 vậy? Tui mới đăng có 2 ngày thôi mà?”
“Dạ,tụi em chỉ trả lại tiền cho khách khi quảng cáo còn ít nhất 7 ngày chưa lên báo, đồng thời bao giờ tụi em cũng trừ đi 1 tuần đầu tiên, ngay cả nếu anh chỉ mới đăng có 2 ngày. Hoặc nếu không, tụi em sẽ giữ lại đây cho anh ‘credit’ này, lần tới anh có đăng gì thì trở lại đăng nha.”
“Tưởng lấy lại tiền 8 ngày chứ lấy lại $7 thì lấy làm chi.” Ông A làu bàu rồi bỏ đi.
Hehehe, ông không lấy tiền lại, vậy chỉ còn cách là giữ lại credit đó cho ổng thôi. Mà vì ổng bỏ đi như vậy, nên không biết ổng có biết là lần sau nếu ông đăng y chang mẫu đã đăng lần trước thì mới còn 8 ngày lên báo, chứ nếu ổng sửa nội dung thì sẽ bị tính thêm $5 nữa 🙂
Nhưng mà dù sao thì vị khách như ông A này là còn “dễ chịu.”
Nhiều người không như vậy. Ví dụ như trở lại với kiểu đòi “trả tiền đây” giống email trên kia.
Khi đăng Rao Vặt, khách có quyền đăng từ 1 ngày cho đến… vô thời hạn, miễn trả tiền đủ, hehehe, dĩ nhiên thôi.
1 ngày là $7, 2 ngày là $13, 3 ngày là $18, 4 ngày là $22, 5 ngày là $24, 6 ngày là $26 và 7 ngày là $28… Nghĩa là đăng càng lâu thì tính ra tiền phải trả mỗi ngày sẽ ít đi. Nhưng đồng thời, như đã nói ở trên, trong trường hợp khách không muốn đăng nữa, bỏ ngang, thì tòa soạn chỉ trả lại tiền còn dư khi quảng cáo còn ít nhất 7 ngày chưa lên báo.
Đó là qui định của công ty, và qui định này có ghi rõ trong mẫu Rao Vặt.
Thế nhưng, nhiều khách hàng “tui cóc cần biết qui định đó, trả tiền đây.” Hhahaha.
Nghĩa là có khi họ đăng 5 ngày, hay thậm chí 1 tuần, mà mới có 1 ngày hay 3 ngày thì công việc của họ đã được giải quyết xong, họ không muốn đăng tiếp, nhưng cũng không muốn mất tiền thành ra cứ đòi ngang. Không trả hả? Chửi cho mà biết. Và họ đứng đó chửi! Nhiều nàng ngoài front desk đôi khi phải bật khóc trước sự rủa xả của nhiều vị khách bất cần lý lẽ.
Mấy nàng ngoài front desk khá là tử tế, với kinh nghiệm lâu năm, họ có thể cho những vị khách mới đăng Rao Vặt lần đầu những lời khuyên, như với loại Rao Vặt nào thì chỉ cần 3, 4 ngày là có khách gọi, hay với những thứ to tát hơn như sang tiệm thì phải tính bằng tuần bằng tháng chỉ không thể đăng vài ngày được. Có người sẽ theo lời khuyên đó, có người không, vì thấy đăng 3 ngày hết $18, mà đăng 7 ngày thì chỉ trả thêm $10, thôi thì chơi luôn nguyên tuần cho đã. Nhưng khi mới lên báo đôi ba ngày là họ réo lại đòi trả tiền!
Hay có người bán tiệm mà không muốn đăng lâu, chỉ đăng 1 tuần, $28, thay vì đăng 2 tuần phải trả $45. Khi 1 tuần trôi qua chưa bán được, họ muốn đăng thêm 1 tuần nữa, nhưng chỉ muốn trả thêm $17 thôi.
Đó là chuyện ngày, giờ là chuyện chữ.
Một mẫu Rao Vặt căn bản là 25 chữ. Từ chữ 26 trở đi thì mỗi chữ được tính thêm $0.10. Đó là qui định.
Thế nhưng các nàng ngoài front desk vẫn du di cho khách đến 30 chữ, không thể qua chữ thứ 31, vì từ chữ 31 trở đi thì máy tính sẽ tính tiền chữ dư, mà khi tính thì máy tính từ chữ thứ 26 chứ không phải là từ chữ 31. Có nghĩa là nếu khách chỉ giới hạn mẫu Rao Vặt trong 30 chữ thì không phải trả thêm. Nhưng khi khách cứ muốn phải giữ nguyên 31 chữ đó cho tui thì khách phải trả tiền dư cho 6 chữ lận.
Tuy nhiên, nhiều người vẫn muốn viết nhiều nhưng không muốn trả tiền thêm. Và khi bị tính thì lại bắt đầu xỉa xói, hehehehehe, “thêm có 1 chữ làm gì ghê vậy, người ta đăng quảng cáo mấy chục đồng, thêm 1 chữ cũng tính 10 cents là sao bla bla blab la.”
Họ không biết 1 chữ dư thứ 31 đó họ không chỉ phải trả thêm 60 cents cho 1 ngày mà còn nhân thêm cho số ngày đăng nữa 🙂 Tiền này mấy cô front desk không có cho được, vì công ty tính chứ mấy cổ hỏng có tính được 🙂
Một buổi ngồi nơi front desk, tui tự hỏi hình liệu có gì bất ổn với những người chỉ thích to tiếng, chửi bới mà không biết chấp nhận luật chơi?
Ngọc Lan đóng blog cũ ,không để lại địa chỉ mới làm cho mtv tìm hoài hổng ra, may nhờ có cô Dã Quỳ rắc lông ngỗng, nên mới tìm được nhà Ngọc Lan .
LikeLiked by 4 people
Vậy là có duyên rồi, hy vọng sẽ thấ mtv thường xuyên hơn 🙂
Vậy phải cám ơn bạn “Quỷ Dà” của tui nữa, hehehe
LikeLiked by 1 person
“Một buổi ngồi nơi front desk, tui tự hỏi hình liệu có gì bất ổn với những người chỉ thích to tiếng, chửi bới mà không biết chấp nhận luật chơi?: Muốn hỏi cô giáo NL ở cái câu cuối cùng này mấy chữ:”hình liệu có gì bất ổn” là nghĩa gì vậy? Tui từng này tuổi mới đọc thấy lần đầu.
– Tui cũng đã từng đăng rao vặt ở báo Người Việt – đăng nhiều lần, nhiều việc khác nhau nhưng chưa có lần nào đạt kết quả mà tui có đòi tiền lại đâu. hihihi – Tui cứ tưởng rằng khi đã đồng ý trả tiền cho bao nhiêu ngày mình muốn đăng rồi thì dù chỉ trong vòng 1, 2 ngày công việc mình đuọc viên mãn thì coi như tờ báo đã mau chóng giúp được cho mình, theo tui thì không những phải cám ơn tờ báo mà còn sẵn sàng giới thiệu cho bạn bè nếu cần rao vặt chớ sao lại bắt tờ báo thối tiền lại – Đúng là tép tỏi cũng hỗng lõi mấy người này.
LikeLiked by 2 people
Tui cũng nghĩ như Ếch, mình đăng quảng cáo. Mình bán được món hàng mình muốn bán, vậy là cả hai bên đều vui vẻ, tui nghĩ báo NV trả bớt tiền lại là quá biết điều rồi á!
LikeLiked by 3 people
@Tư Ếch:
Lúc đầu viết chữ “hình như”, sau đó đổi sang “liệu” nhưng lại không xóa hết, hehe.
Cám ơn Tư Ếch, để tui sửa lại 🙂
Ủa, mà Tư Ếch đăng gì nhiều lần mà không có kết quả vậy? Tui nghi chắc đăng tìm “người xưa” quá, hehehe
LikeLiked by 2 people
Lần đầu tui đăng rao vặt tìm người đứng cashier cho tiệm liquor, cần nói chút ít tiếng Anh, có mấy bà quá ‘đát’ vô áp-lai, hỏi có biết nói tiếng Anh không? – Tui mới qua diện ODP thấy đăng trên báo NV nên áp-lai thử. Sau 2 tuần chẳng tìm được ai vừa ý nên xù.
Lần thứ 2 đăng moving sale ‘every things must go’, sau 1 tuần lễ cũng không bán được món nào, đành mướn xe chở hết đi out of state.
Lần thứ 3 đăng cho thuê nhà, sau 2 tuần bị gọi vô cháy máy, không có ai thuê được vì….. tui đổi ý – bán, hổng cho thuê.
LikeLiked by 1 person
Ra là vậy 🙂
LikeLike
Nói đến tiền bạc thì chỉ có thể nói là mỗi người mỗi tánh, người rộng rải, người chi ly. Mà người chi ly trong vấn đề tiền bạc thì có thể đánh đổi sự vui vẻ của mình và những người xung quanh chỉ vì một số tiền rất nhỏ.
Khách hàng là thượng đế, tui nghĩ mấy cô làm việc ở phòng tiếp tân chắc cũng đã được huấn luyện cách đối phó với khách hàng và tính nhẫn nhịn. Chỉ cần làm đúng theo quy định của công ty là được. Tánh tui thích chửi lộn nên tui làm công việc này không được đâu! Hehehe!
Thumb úp cho mấy cô làm công việc này nha! 🙂
LikeLiked by 2 people
Đúng rằng “Khách hàng là Thương đế” nhưng đôi khi có thượng đế cũng đáng bị trời đánh lắm á, hehehe
LikeLike
Chuyện xảy ra tại văn phòng bác sĩ. Một bà ngồi chờ để gặp bác sĩ. Sau một hồi, bà ta bước tới quầy và than phiền với cô thư ký: “Tại sao mà bắt tui chờ lâu quã vậy?” Cô thư ký đáp, “Dạ xin bác cảm phiền. Như cháu có thưa với bác từ đầu, vì bác walk-in, nên bác phải chờ lâu. Bác sĩ phải khãm cho bệnh nhân có hẹn trước. Lúc nào thuận tiện, bs mới khám cho bác được.” Bà bệnh nhân bèn cãi lại, “sao biết tui không có hẹn, tui có hẹn đàng hoàng.” Cô thư ký: “Ủa, bác có hẹn hả, sao cháu không thấy tên bác?” Bà bệnh nhân: “hẹn của tui ngày hôm kia.” Cô thư ký: “Trời! Sao ngày hôm kia bác không tới?” Bà bệnh nhân: “Ngày hôm kia tui bận. Hôm nay tui rảnh nên tui tới.” 🙂
Tuần rồi, tui đi dự một buổi ra mắt sách. Trước khi tìm chỗ ngồi, tôi xếp hàng để mua sách. Hàng khá dài, đứng sau tui là một bà phục sức thật sang trọng, vui vẻ tay bắt, mặt mừng với những người xung quanh, tuồng như bà ta quen biết thật nhiều người trong cộng đồng người Việt. Vì đã tới giờ bắt đầu, tác giả quyển sách nhã nhặn thông báo rằng ông xin phép ngưng ký sách trong vài phút. Sau đó, ông ký vào sách cho người đứng trước tui. Ngay sau khi người trước tui rời bàn, tui vừa dợm bước lên, thì người đàn bà sang trọng phía sau vụt bước trước mặt tui, chìa cuốn sách đã được ai đó trao trước để xin chữ ký tác giả. Tui chưng hửng. Thì ra, cái bệnh cắt hàng, giành giật nằm trong máu đủ hạng người, ở mọi nơi, ngay cả bàn xin chữ ký của tác giả nữa. Hahaha.
LikeLiked by 4 people
Ong lam nhu hoi do tui Minh dinh gai hong ban hahahaha
LikeLike
tui mà hiểu được còm này của Dektak150 là tui chết liền 🙂
LikeLike
Cho AL chết theo vì cũng không hiểu luôn..
LikeLiked by 3 people
Hôm nay học thêm từ chị AL, “chết theo”! 🙂
LikeLike
ừa, chết chum cho vui. Tui đi theo luôn! hahahah!
Tui nghĩ muốn nổi nóng mà cũng không hiểu ổng/bả nói gì, tức quá đập đầu vô gối mấy bữa nay! 😛 😀 🙂
LikeLiked by 1 person
Có lẽ là “ông làm như hồi đó tụi mình dính gai hỏng bằng.” Anh này chắc là tính nói cái vụ “hoa hồng có gai” tại vì anh M&M nhắc đến bà phục sức sang trọng ý ảnh tính nói mí mí là người đẹp. 😛
LikeLiked by 1 person
@ M&M:
Anh M&M có quen biết bác sĩ nào hỏi thử xem họ giải thích như thế nào về những người “tự nhiên như người điên” này để mọi người cùng hiểu với? hehehe, Gặp tui chắc tui kéo ngược lại bả ra đàng sau rồi 🙂
Mà đọc chuyện này của anh M&M tự dưng lại nhớ chuyện có cha nội nào đi xếp hàng mua đồ Black Friday bị 1 con mẹ VN nào sấn vô giành chỗ mà hỏng dám hó hé gì hết, chỉ còn biết đem lên blog trút giận thôi đó, hahaha
LikeLiked by 2 people
Đâu cần kéo bả chi cho mệt, chỉ cần kéo cái ống quần lên chút xíu cho bả thấy cái giò là bà bỏ chạy thụt mạng! hahahah!
Còn vụ cái ông ‘dại đàn bà’ thì chắc tại bà đó có xứt Chanel No. 5 nên hồn vía ổng bay mất hết rầu! heheheh!
LikeLiked by 2 people
Goi den co Ngoc Lan: 1 cay nhan, 1 chau 2 galon la lot, 1 hop trai tao kho. Cay nhan co the trong xuong dat duoc roi, toi chiec ra duoc 2 nam roi. Trai tao kho khi an, ngam rua vi toi chua rua nuoc so se bi moc. Hy vong Co se thich. Chao Co.
LikeLiked by 2 people
Ganh tị quá! Hehehe!
LikeLiked by 2 people
Ui quá đã! Cám ơn chú Mattheu.
Cây lý hôm trước đã được trồng xuống đất rồi, ở giữa mảnh sân trước nhà 🙂
LikeLiked by 1 person
Chị Lan sướng ghê có người tới cho cây nhãn cho lá lốt , cho táo khô … Tùm lum hết !
LikeLiked by 2 people
Cái này gọi là số sướng… đành chịu, hehehe
LikeLiked by 1 person
Trong sô’ tử vi của NL có lộc hửơng trong mạng mệnh hehehe…
Chúc bà con làng trên xóm dứơi một cuối tuần vui vui.
AL ti’nh đi vô rù’ng lượm chesnuts mà trời mưa lai rai nên đành ở nhà nhâm nhi bò khô, đọc sách…và vì không có ai rảnh để rủ đi chụp hình Paris dứơi mưa (AL có cái thích quái đản này, nhu’ng phải là mưa nhè nhẹ thôi..) sau đó vô café uống choco chaud : mộng rất bình thừơng…
LikeLiked by 6 people
@An Lành
“…trời mưa lai rai nên đành ở nhà nhâm nhi bò khô, đọc sách…”
-Nhớ ngày xưa, buổi chiều Sài Gòn mưa, ngập nước, sủi bọt ngoài sân cát. Co ro, gặm khô bò, đọc truyện, rồi ngủ quên bên góc nhà…
-Ngày xưa, nghèo, khi thành phố mưa là cả một thiên đường cho con nít: tắm mưa, bắt cá, bắt dế cơm, lụm me…
Chúc ACE ngày vui
LikeLiked by 1 person
Bà Đầm quên là mông binh thường đó luôn có HDJ đồng điệu, nên không bao giờ là sở thích quái đản hết.
Thời còn đi hoc ở Saigon, cứ mỗi khi trời bắt đầu mưa nhẹ là tớ vác xe ra ngoài đi lang thang….hahaha. ..Dễ thương hết biết…
Nhờ Bà Đầm nhắc mà tớ nhớ lại đươc “cái tật đáng yêu” của mình! ( Mr. Right “phán” vậy!)
LikeLiked by 2 people
“mông” nào thì là không bình thường vậy, hehehehe
LikeLike
“Làm sao giết được người trong mộng” là không bình thuờng. 😦
LikeLike
😦 Cám ơn chị HDJ chỉ ra. 😆
LikeLike
Là… mông HDJ khakhakha
Không ai thấy thiếu dấu nặng. 4 mắt kiểu này là hơn ngàn con mắt người khác. U huyền thứ thiệt như sao trên trời!
LikeLiked by 1 person
Kinh nghiệm đau thương của chú. NL trước khi trồng cây gì nhớ hỏi người cho là cây đó chịu nắng 100%, 75% hay 50%. Trước nhà cháu là hướng Tây nắng nhiều. Sau nhà là hướng đông bớt nắng hơn. Bên hông nhà cạnh đường lộ nắng 100% nếu trồng thanh long và phân bón chăm sóc kỹ ra trái vừa ăn vừa cho cũng không hết.
LikeLiked by 3 people
Trồng sát ngoài rào, cho hàng xóm đi bộ với tay thử dùm nha 😛
LikeLiked by 1 person
Chao anh Napa, Anh co kinh nghiem ve trong cay, nhung cay Ly va cay Nhan de trong o vung Westminster, noi nao cung duoc, chiu kho san soc luc ban dau khi trong xuong,
do la kinh nghiem ban than. Cam on anh da nhac nho.
LikeLiked by 1 person
Vùng W. và GG..đất cát trồng cây ăn trái, trồng rau quá đã, khí hậu ôn hòa, hàng quán tiện lợi. Nên người VN thich ở, giá mới cao ngất ngưỡng:P
LikeLiked by 1 person
Cám ơn Matheu. Tui không kinh nghiệm trồng cây lý nên không rành. Nhưng đã trồng cây mận đỏ ngay chỗ nắng 100% nó èo uột rồi nghẻo. Nước phân đầy đủ nhưng có lẽ đất nóng quá cháy rễ. Anh nói đúng, nhà tui có 2 cây nhãn đều lên tươi tốt dù tưới ít nước.
LikeLiked by 1 person
Anh Napa, cay man kho trong, no chiu 50/50 nang va nhieu nuoc, nhung co nang thi trai ngot. Napa co toi (Hoi Cay Kieng Bonsai) o Garden Grow khong? Toi thinh thoang co den 1 thang 1 lan, cung vui ve va gap go cung chia se kinh nghiem ve cay kieng bonsai. Xi moi anh den tham vieng mot lan cho biet, gan noi anh. Chao anh.
LikeLike
Cám ơn nhã ý anh Matheu. Tui không chơi bonsai. Nội tưới nước cây ăn trái mỗi tuần 1 -> 2 lần đã oải rồi vì không có nhiều thì giờ.
LikeLike
Co giao oi !!! cai mieng toi meo xeo co xua duoc khong? Co nhan Me- Ca ? Nhin lau thay no moi qua.
LikeLike
Cho đồ hoài nên miệng bị méo, hehehehe j/k. Cái Icon đó nhìn vui lắm mà 🙂
NL đã nhận được hết rồi. Vừa vô đến tòa soạn là thấy tất cả lừng lững ngay trên bàn 🙂
Táo khô mang chia cho mọi người ăn chung (có cả người xin về hầm gà hay nấu chè), nói rằng của “độc giả gửi tặng” để mọi người cùng vui.
Còn nhãn sẽ mang về trồng, có cả cây lá lốt nữa 🙂
Cám ơn chú Matheu nhiều nhiều 🙂
LikeLiked by 1 person
Khong co chi Co Giao, co vui la toi vui. Nha toi hoi xua mua cung can nhieu cay kieng de trong, nhut la nhung cay an trai ma hoi nho hay an.
LikeLiked by 1 person
@Mathew,
Xin dịch sơ sơ còm của bác (đọc cho vui😄)
Cô giáo ơi !!! Cái miệng tôi méo xẹo có sửa đuợc không? Cô
có nhận Medi-Cal ? Nhịn lâu thấy nó mỏi quá.😄
LikeLiked by 1 person
Cam on Ho She^. Thieu Ong 1 ly coffee Lee o Moran & Balsa.
LikeLiked by 1 person
@Mathew
“…Cam on Ho She^. Thieu Ong 1 ly coffee Lee o Moran & Balsa…”
( dịch đọc cho vui😄, J/K)
Cằm ông hơi xệ. Thiếu ông 1 ly coffee Lee ở Moran & Bolsa.
Trả lời:
Cám ơn Mathew. Cằm xệ tại vì hay cười. Khỏi mua cà phê mất công. Bác chỉ gởi tui cây cà phê là xong😄😄😄
LikeLike
Dời địa chỉ mà hông thông báo, làm người ta đi kiếm lòng vòng theo đường lông ngỗng, tốn xăng dí cái áo. Trả tiền đây! Khà khà
LikeLiked by 3 people
Cái điệu này là “đồng hương ăn hiếp đồng hương” rồi! 😦 Thử đi quãng cáo từ báo Mỹ/ngoại quốc coi có dám lên giọng cà khịa với họ không? Làm về customer services thì thiệt là nhiểu nhương, làm dâu ngàn họ!
LikeLiked by 2 people
Từ trên không, chị bay ra, điểm trúng yếu huyệt😄 . Mấy người đó, cứ thấy đồng hương, nhất là phụ nữ, ăn nói lể phép…là cứ ăn hiếp!
hì hì đăng báo Mỹ mắc hơn nhiều, chưa chắc hiệu quả hơn, mà hổng ai rảnh tư vấn này nọ đâu. Thêm nữa, kế bên cô customer service là hộ pháp, cao hai thước, nặng gấp đôi, kiếng đen dòm xuống.
Không dám dòm lên, chỉ biết nín thinh, đưa tiền…
LikeLiked by 1 person
Thứ hai rồi bà con ơi, làm việc vui vẻ nha! 🙂
LikeLiked by 1 person
Ừ😄
LikeLike
Chuyện cười dạy con. Trong nhà Ba đang dạy đứa con sinh ra ở Mỹ
Ba: Con lớn rồi phải học ăn học nói nghe con. Khi nói chuyện với người lớn thì thay vì trả lời ừ,ừ thì con phải dạ, dạ…con rỏ ý ba dạy chưa?
Con: ừ, con biết rồi😄
LikeLiked by 2 people
Hôm qua muốn đăng. Hôm nay muốn không đăng nữa. Sổ sách kế toán đã xong…”Không cần biết hôm qua tui đưa tiền mặt. Hôm nay phải trả tui tiền mặt. Tui không cần biết policy công ty là 1 tháng refund 1 lần vào giữa tháng bằng check…”…Ngày mấy trăm mẫu mà gặp nhiều trường hợp này chắc sổ sách rối cả lên hehe….Giống như đi chợ VN vậy á :)) hehe
LikeLiked by 2 people
Tôi marrying con mẹ có cách nói về tiền chạy ra chạy vô giống như CTP.
LikeLike
hahaha, đọc đi đọc lại, tui mới hiểu ra bằng tiếng Việt là “Tôi kết con mẹ….” hahaha
Con mẹ đó là nạn nhân của những thượng đế trời đánh thánh đâm đó 🙂
LikeLike
Lụa nói ký giấy rồi là dính chấu, trong đục gì cũng ráng chịu . Để bù lại tôi giao hết tiền cho mẻ giử. Không thể muốn cái bánh rồi đòi ăn luôn như mấy thằng Mỹ ưa nói. Hahaha
LikeLiked by 1 person
Nhà em cho mướn được rồi, trả tiền em đây!
Vậy tớ mướn nhà của em đã trả tiền thuê một tháng rồi, nhưng tớ muốn dọn ra ngày mai mà mới ở có 26 ngày à, vậy em phải trả lại tiền thuê 4 ngày còn dư cho tớ đấy!
Ký tên
Ngang Như Ghẹ
Kỳ này VN làm món Cá Diêu Hồng Nấu Ngót nhìn hấp dẫn quá! Từ trước giờ tôi cứ nghĩ chắc như đinh đóng cột rằng thì là: “Canh Ngót có nghĩa là cá nấu với rau Ngót” (mặc dù tôi không biết rau Ngót là rau gì).
Nhưng trong phần “nguyên liệu” của VN tôi tìm hoài cũng không thấy nói có rau ngót, vậy sao gọi là canh ngót, có ai giải thích dùm tôi cám ơn trước nha 🙂 .
LikeLiked by 3 people
Chưa từng ăn canh cá Diêu hồng nấu ngót. Chỉ có ăn cá Diêu hồng chiên dòn rất ngon. Còn rau ngót thì có lẻ hay gọi là bồ ngót? Ở bển, bồ ngót bán từng bó. Mua về, chỉ cần tước là lá rau rụng hết chứ không cần lặt rau😄😜
LikeLiked by 1 person
Tôi có hỏi người bạn thì cô ta nói là rau ngổ, người Nam kêu rau ngót?
Nhưng trong món cá Diêu Hồng của VN thì tôi không thấy có rau ngổ (rau ngót) chi hết. Tôi
thích ăn cá hơn tôm thịt nên thích học hỏi về món cá.
Thôi chờ cô chủ “Bếp Nhà Tui” về giải tỏa ẩn ức :), nhưng giờ này chắc cổ còn mê man ở Dillards không biết có nhớ đường về hông nữa 🙂 .
Chúc bác tối bình yên hạnh phúc bên “xếp” nhà! 🙂
LikeLiked by 1 person
Em nghe Má em kêu là nấu ngót nên chỉ biết đó là …nấu ngót! heheheh!
Em nghĩ món canh nào có cá, cà chua, hành lá, rau cần tàu, ơt, nấu nêm hơi mặn, đậm đà hơn canh rau canh bí thì kêu là nấu ngót. Như chú Mathew nói, khi ăn canh này, phải có kèm chén nước mắm mặn, cay và có nặn nhiều chanh. Món canh này rất thanh đạm, không dầu mỡ gì hết, cho nên rất là healthy! 🙂
LikeLiked by 2 people
@ Lụa Tím
” Rau ngổ ” theo cách goi của miền Bắc và Trung, thì ở trong Nam goi là rau om.
Rau này ở các làng quê miền Trung, người ta cũng luôc như rau muống, rau lang, rau dền..v.v… để ăn với cá kho, thịt kho ( hơi đăng đắng)
Theo HDJ, không có rau nào mang tên rau ngót hết.
Cũng như rau ngổ không bỏ vào canh ngót bao giờ.
Mà chỉ có những loai rau người ta quen bỏ vào canh ngót như Hến V kể cần tàu, hành lá, ngò, ớt, cà chua… ( món Bắc hay có thêm thì là), đươc goi chung là rau để nấu ngót.
Nếu HDJ không lầm thì ở các tỉnh miền Trung, nấu ngót y như miền Nam nhưng đươc goi là nấu ngọt. Chuyên này chắc phải nhờ Ốc K, TS xác đinh lai mới chắc chắn.
@ Hến V.
Nhà chi cũng nấu ngót y như những vât liêu của V.+ khóm, và nêm thêm ngò để sánh duyên cùng hành lá cho thơm. Nước ngọt trong, vô cùng thanh mát.
LikeLiked by 3 people
Rau ngót còn gọi là rau bù ngót, lá hơi giống lá chùm ruột nhưng rất xanh, cây chỉ có lá chớ khg có hoa, trái gì hết, trong nam người ta nấu bồ ngót với tôm ăn cho mát hoặc nấu canh tập tàng gồm đủ thứ rau.
LikeLiked by 3 people
@HDJ: Rau ngổ trong Nam cũng gọi là rau ngổ, ở miền tây có món ‘lươn om rau ngổ’ lai rai ba sợi hết sẩy luôn. Còn rau om là nói ngắn gọn của ‘ngò om’ (lá nhỏ cọng có gai mịn như lông tơ) bỏ vào lẩu canh chua cho thơm.
LikeLike
Ồ, cám ơn T.E. Lần đầu HDJ mới biết miền Nam cũng có loai rau mang tên rau ngổ.
Vì sống và lớn lên tai Saigon nhiều năm, thấy tai các chơ cái loai rau ngổ ở làng quê miền Trung, đươc bày bán kèm chung với ngò gai để nấu canh chua đươc goi là rau om. Họ cũng bán kèm rau om với khoai mỡ, khoai tím để nấu canh. hoăc cho các món xào lăn.
Như vây có lẽ cũng chỉ là môt thứ, nhưng ngôn ngữ Saigon có đôi chút khác biết ở miền Tây phải không?
Ẩm thưc VN mình quả thât quá phong phú trong tên gọi, tùy theo vùng, miền.
LikeLiked by 3 people
Rau ngổ là rau ngổ, còn rau om thì là rau om, không thể nào om là ngổ được, lươn om rau ngổ bỏ thêm rau om cho thơm, rau ngổ không có mùi còn rau om thì có mùi thơm, nấu canh khoai mỡ bỏ thêm rau om cho thơm là đúng rồi, không ai nấu canh khoai mỡ mà bỏ rau ngổ vô hết. Nhưng mà ở miền Trung gọi sao thì Ếch tui điếc. hìhì.
LikeLiked by 1 person
Người Huế nói ‘đi ngủ’ là ‘đi ngụ’, vậy ‘rau ngổ’ chắc kêu là ‘rau ngộ’! 🙂
Tui yahoo google hầm bà lằng thì có người nghĩ rau ngổ và ngò om là cùng một thứ, nhưng cũng có người nói là 2 thứ khác nhau. Riêng tui thì đây là lần thứ nhì tui nghe chữ ‘rau ngổ’. Hôm trước có ông kia nhắc chữ ‘rau ngổ’, tui hỏi ‘ngổ’ là cái giống gì, ổng nói đi tìm trên mạng á, đúng là vừa chảnh mà còn vừa mắc dịch! hehehe!
LikeLiked by 2 people
Rau ngổ = Enydra fluctuans .
Ngò om= Limnophila aromatica
Ngò ôm dễ bị lẫn với ngổ trâu (Enhydra fluctuansLour.) mà miền Nam gọi là ngổ cộng thuộc họ Cúc (Compositae), là loại cây sống nổi hay ngập nước.
Cha nội tư Ếch diển tả khá chính xác. Rất giống, nhưng đặc thù cũa ngò om là có lông và hôi nách hơn. 🙂
Source: wikipedia
LikeLiked by 4 people
hahahah! Tui coi thấy cũng nói vậy á!
http://vi.wikipedia.org/wiki/Ng%C3%B2_%C3%B4m
LikeLike
Câu cuối cùng tếu quá ông ơi
LikeLike
Thêm môt link về rau ngổ miền Trung đồng nghĩa với rau om
http://suckhoedoisong.vn/y-hoc-co-truyen/rau-ngo-qua-tang-cua-thien-nhien-cho-20121217025710299.htm
LikeLike
Mời xem link này
http://dongyminhphuc.com/Thuoc-Tu-Rau-Cu-Qua/Van-R/Rau-Om-897827
LikeLike
Mình còn nghe nói ở miền trung như Phan Thiết, Nha Trang người ta còn gọi rau om là rau mò om, khg biết có thiệt khg hay người ta chọc mình.Còn canh khoai mỡ, một lần đọc trên báo, lâu ngày khg nhớ tên, mục gia chánh dạy nấu canh khoai mỡ với rau đắng, mới đọc thấy hơi kỳ nhưng nấu thử thì rất ngon, nghĩa là nấu canh khoai mỡ bình thường, trước khi tắt bếp thì cho rau đắng vào, bảo đảm ngon khg ngờ, quý vị thử đi rồi sẽ thấy.
LikeLiked by 1 person
Rau đắng là rau gì? hồi nào giờ hình như tui chưa từng ăn rau đắng (hay có ăn rồi mà không biết???), chỉ biết ‘Còn thương rau đắng mọc sau hè’ thôi à! 🙂
LikeLike
Như tui từng nghe và nhìn thấy, người miền trung họ gọi rau này là ngổ điếc. Ngổ điếc thường được dùng cho các món dê, lươn xào lăn, “hến” xúc bánh trang, hoặc nấu canh chua với cá nhám. Cá nhám hay là cá shark thường hơi bị tanh, nhờ có rau ngổ điếc sẽ giúp cho tô canh thơm, ngon hơn. Tui nghĩ, ngổ điếc hay ngò om đều là một loại rau thơm, chỉ khác là tên gọi của từng miền. Bên này, thỉnh thoảng, tui cũng thấy một vài tiệm phở họ có cho ngò om, ngổ điếc ăn kèm với phở. Hơi lạ, thành ra chưa
dám hy sinh tô phở đầu ngày!
LikeLiked by 2 people
Kenny nhắc tui mới nhớ, ở Saigon trước 75 có tiệm phở Thanh Mai sát bên sân vận động Hoa Lư có rau om và ngò gai, lúc đầu ăn thấy hơi kỳ nhưng ăn riết thấy OK, bên này có tiệm phở Bolsa nằm trong khu chợ Hòa Bình đường Brookhurst cũng có rau om và ngò gai cho khách.
LikeLiked by 1 person
Rau đắng chưa bao giờ nấu canh cuốn ăn sống như mấy loại rau mùi khác.
LikeLike
@ Tư Ếch
http://www.google.com/images?q=rau+ng%E1%BB%95+%3D+ng%C3%B2+om&oe=utf-8&rls=org.mozilla:en-US:official
LikeLike
@ HDJ
https://www.google.com/search?q=rau+ng%E1%BB%95+images&rlz=1C1CHFX_enUS599US599&es_sm=122&tbm=isch&imgil=Yz_upPTHXugmtM%253A%253BZ_1CxCdSYANjaM%253Bhttp%25253A%25252F%25252Fdungcuykhoakimminh.com%25252Ftin-tuc-39%25252F150%25252FRau-ngo-va-nhung-cong-dung-tuyet-voi&source=iu&pf=m&fir=Yz_upPTHXugmtM%253A%252CZ_1CxCdSYANjaM%252C_&usg=__yAaR2OTEQ5ws1RgnJFgyuwVykB0%3D&biw=1536&bih=764&ved=0CDwQyjc&ei=688hVObOK8WGyAT42oLACw#facrc=_&imgdii=_&imgrc=Yz_upPTHXugmtM%253A%3BZ_1CxCdSYANjaM%3Bhttp%253A%252F%252Fdungcuykhoakimminh.com%252Fimages%252Fuserfiles%252FRau%252520ng%2525E1%2525BB%25258F.jpg%3Bhttp%253A%252F%252Fdungcuykhoakimminh.com%252Ftin-tuc-39%252F150%252FRau-ngo-va-nhung-cong-dung-tuyet-voi%3B640%3B480
LikeLiked by 1 person
Cám ơn Tư Ếch đã cho coi trang ngò om images, nhìn rau và các món ăn hấp dẫn quá.
LikeLike
Ở nhà em bên VN kêu là cải ngổ xào ăn vị hơi đắng đắng. Rau ngò om xài giống như spice thôi không phải như cải nấu ăn.
LikeLike
Cũng nói thêm cho rõ rau bồ ngót, có người goi tắt là rau ngót, hoàn toàn khác với rau để nấu canh ngót.
LikeLiked by 2 people
Đúng rồi, rau ngót (bồ ngót) không liên quan gì đến món canh ngót.
Rau ngót là rau này nè, hồi xưa ở nhà má em hay nấu chung 3 loại rau: rau dền, mồng tơi, bồ ngót.
http://nongnghiep.vn/nongnghiepvn/vi-vn/25/98817/cay-thuoc-vi-thuoc/rau-ngot-tao-hung-phan-tinh-duc.html
LikeLiked by 1 person
Đúng vây, 3 loai này chung nhau trở thành rau tâp tàng, nấu canh, ăn mát đi nắng khỏi che dù đó Hến!
LikeLike
Co Lua Tim. Canh Ngo’t la canh nau voi ca, khong man, khong chua, no lo lo nhu vung nuoc lo, hoi hoi man 1 ty, co the nguoi an vac mieng chanh hoac trai tac vao. Em xa toi thinh thoang nau nhu the. Khong biet co phai khong?
LikeLike
Tôi nghe hồi xưa bà cố, bà ngoại tôi nam kỳ trân gọi canh này là canh mẳng ( nghĩa là lờ lợ, không mặn, không chua, không ngọt lịm ??), sau này thì nghe má tôi nói là canh ngót.
LikeLiked by 1 person
Tui nhớ có chữ kho mẳn (hay mẵn hay mẳng), là kho lạt lạt.
LikeLike
nấu ngót, cỏn gọi là nấu mẳn, như Matheu nói, canh này nấu bằng cá (chả cá cũng ok) cùng với cà chua, hành lá, ngò hay cần.
Cá nấu ngót hay nấu mẳn ăn với bún là “bá chấy bọ chét chó” luôn á, hahaha
LikeLike
Làm nhà “báo”, nhất là nhà báo tiếng Việt thì nhiêu khê, chua ăn chát uống. Phải là người có tấm lòng nhẫn nhịn ghê lắm mới có thể làm những công việc nhức đầu, chướng tai gai mắt từ một số khách hàng, thiếu biết điều, mang lại. Ước gì mọi người trong cộng đồng đều biết tôn trọng luật chơi, không đòi hỏi những điều nghịch lý, unreasonable. Một người mà cứ khư khư chỉ biết đến quyền lợi của mình thì không thể chấp nhận được.
LikeLiked by 1 person
Còm ra đây cho dể đọc
@Mathew
“…Cam on Ho She^. Thieu Ong 1 ly coffee Lee o Moran & Balsa…”
( dịch đọc cho vui😄, J/K)
Cằm ông hơi xệ. Thiếu ông 1 ly coffee Lee ở Moran & Bolsa.
Trả lời:
Cám ơn Mathew. Cằm tui xệ tại vì hay cười. Khỏi mua cà phê mất công. Bác chỉ gởi tui cây cà phê là xong😄😄😄
LikeLike
Ai sống gần Little SG, muốn mua rau bồ ngót về trồng thì ra khu phố chợ ABC chỗ mấy gian hàng bán trái cây mít, xoài vv… Hình như khoảng $15 một châu cây bồ ngót cao khoảng 2 feet. Cây chùm ruột cũng có bán tại đây. Lá hai cây này khá giống nhau, như vivianlenguyen nói ở trên.
LikeLiked by 1 person
@Bác Napa, ở Sài Gòn Nhỏ sướng thiệt đó, đồ ăn cây trái không thiếu thứ gì, kể cả các hội sinh họat cũng nhiều vô kể. Hội bonsai, hội hoa lan, hội nhiếp ảnh, hội họa, cắm bông, dưỡng sinh, nhảy đầm….v v . chỉ chưa có “hội ăn” và “hội tám” 😀 .
Nên xã nhà em thích lắm, đã “cảnh cáo” trước là 8 năm nữa tới tuổi hưu non là xã chạy về đó ở, đặng thỉnh thoảng xin anh chị cho phép được góp giọng ca mầm già chưa chào đời đã ngủm 🙂 .
Sắp cuối năm rồi chắc lịch trình ngao du của anh chị đầy kín, chúc anh chị luôn thư thái hạnh phúc và tràn đầy sức khỏe luôn nha (Xã em cứ nhắc và khen anh chị dễ thương gì đâu 🙂 )
LikeLiked by 1 person
@Lụa
Sao em biết không có “hội tám” và “hội ăn”. Hai chị em Ù và Lém đang là hội trưởng 2 hội này đấy. 🙂
Trời đất, 8 năm nữa thì nhóm hát nhà anh chắc tan hàng cố gắng hết rồi, lúc đó ai cũng chống gậy hát hò gì nổi nữa. Hai em rảnh thì một Chủ nhật trong tháng chạy lên trước thăm bà cụ sau đến chung vui chớ đợi chờ gì. 🙂
Trong này chỉ có cô em nhà lính liên lạc anh thường xuyên nên biết rõ lịch trình. Để anh lục xem còn email hai em không. Nếu không anh sẽ hỏi NL. Chúc em và ông “quận” em tà tà sống vui sống mạnh sống hùng. Ơ, lâu rồi nên phải để “xã” lên chức “quận” chớ. 🙂
LikeLiked by 2 people
Phó tỉnh:)
LikeLike
Heheh, bác Phó GLL kinh nghiệm đầy mình 😀
LikeLike
Ơ hay, em vưỡn còn chưa lên chức “tỉnh” thì sao Xã đòi lên quận được cơ chứ 😀 .
Cám ơn nhã ý của anh! Thấy anh chị còn trẻ trung du lịch hát hò khiêu vũ tưng bừng thì 8 năm có nhằm nhò gì đâu ạ. 🙂
Em còn số phone và email của anh chị đây, khi nào lên đó có cơ hội chúng em sẽ liên lạc với anh chị nhé.
Buổi tối hạnh phúc an vui đến anh chị!
LikeLike
Nhằm nhò chớ. Tai em chưa thấy đó thôi. 🙂
Welcome hai em đến chơi. Nhớ đó.
LikeLike
Hình như đang nói mình phải hông ta! 🙂
LikeLike
Đúng là Lém. Dám không?
LikeLike
Quên cái này. 🙂
LikeLike
NL viết bài này hay quá. Cảm ơn NL đã đem đến những cảm xúc rất ấm áp đầu ngày .
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=195426&zoneid=3
Trong đoạn gần cuối : “Tôi có hỏi cám em” = các em?
“Theo Linh Mục Trần Công Vang, “Tiền không phải là quan trọng nhất, tuy rằng tiền có thể thay đổi cuộc đời. Nhớ ngày mới đến Tây Nguyên hỏi có cám em lớn lên con muốn làm gì thì các em nói lớn lên con chỉ muốn đi chăn bò như cha như mẹ thôi ….”
LikeLiked by 2 people
Cám ơn chị Khoai, để mai em nhờ sửa 🙂
LikeLike
Cho tôi second ý này cũa chị.
Tôi thích cái chổ chả thật sự quíu, sợ hãi trước khi rờ đầu thằng nhõ, cùng với má nó cùi không còn ngón tay … và tất cả mọi sợ sệt biến mất mà chỉ còn lại là tình thương của con người với nhau, giữa ông linh mục và con chiên của ông ấy và tình thương giữa đồng bào với nhau.
Có một điểm, tôi muốn nêu lên là không phải chỉ có ông Cha hay người đi tu mới làm chuyện này, mà phần lớn có sự đóng góp cũa nhiều người bình thường có lòng, không phải chỉ cho tiền mà còn tới sinh hoạt chung , cọ xát, chia sẽ nổi khổ, của những người cùi hủi này. Một việc làm rất khó ….. giúp con người cùi đi học, tiến xa hơn, để đổi đời là một hành động rất thực tế và cần thiết.
Bài viết này nói lên một thí dụ về sự khác biệt của một cách nhìn khác, một cách suy nghĩ khác về tinh thần và phương cách làm công tác xã hội mà tôi tranh cải trong một entry trước về việc làm từ thiện. Tôi sẽ tránh xài chữ làm từ thiện mà sẽ dùng chữ công tác xã hội như tự nhắc nhở mình đó là một bổn phận cá nhân, nếu mình muốn xã hội tốt hơn cho tất cả, trong đó có mình, thì hảy làm như là một công việc cần phải làm.
LikeLiked by 1 person
Tôi muốn góp một ý tưởng “giựt gân” về việc đòi tiền lại như trong bài viết.
Nếu là tôi, sẻ khuyến khích đi hỏi đòi tiền lại, với những lý do và điều kiện như sau:
1) Mình phải tự lo cho quyền lợi cá nhân cũa mình, nên đi hỏi, nói lên, cái gì mình muốn không có gì lạ nếu mình thấy đó là quan trọng cho mình.
2) Hỏi đòi lại không có nghĩa là cải chày cải bướng, không nghe người ta giải thích luật lệ của họ mà khi sign up mình đã coi như là đồng ý.
3) Luật được đặt ra thì luật cũng có thể sửa lại.
4) Khí có nhiều người nói lên, đòi hỏi giống nhau cho một sự việc thì người chũ cần sửa luật, để phù hợp với nguyện vọng cũa đại đa sồ khách hàng của mình và khi làm như vậy chũ sẽ khá hơn , có nhiều khách hàng hơn.
5) Người làm việc tiếp khách phải biết là lúc này lúc khác, chắc chắn sẽ có khách trời ơi đất hởi. Nhưng phải nhận thức rằng đó là một việc làm mà mình xin vô làm để nhận tiền lương, thì đối phó với trời ơi đất hởi và làm tốt công việc này là mình hoàn tất nhiệm vụ mình. Một kỹ năng quan trọng và cần thiết hạng nhất (vợ chồng, con cái, má vơ, má chồng, hàng xóm, bạn bè …. đều có một lúc nào đó trời ơi đất hởi…. dơt tay nghề trước vậy mà.)
Super ba trợn, hahahahaha.
LikeLiked by 2 people
Tui nghĩ khi đi mua một món hàng, người mua có quyền trả giá kèo nài, điều này hoàn toàn có thể chấp nhận được, nhưng nếu chì chiết miệt thị người khác thì điều đó là phạm luật.
LikeLiked by 1 person
Yep, không miệt thị chì chiết mà nói là tại sao mình muốn đòi tiền lại, mặc dầu là biết mình bị cột bởi cái contract, đi đòi tiền mà cự nự thì cơ hội được trả là hiếm chắc rồi.
Ý nói là mình phải la lên cái gì mình nghĩ đúng ( mặc dầu là người khác cho là không đúng), nếu mình cứ chấp nhận cái luật thì nó không bao giờ đổi, mà luật thì lợi cho chũ, không lợi cho người tiêu thụ. Speak up là chính, để châm ngòi còn lấy lại tiền thì còn thời gian, nhưng không nói thì không bao giờ xảy ra.
LikeLiked by 1 person
Ba trợn nhưng nghe ra cũng hay hay! 😀
Tôi thì lại quan niệm khác, trước khi trả tiền mua dịch vụ hoặc ký hợp đồng, tôi sẽ hỏi rõ, đọc kỹ, rồi muốn kỳ kèo mè nheo gì thì cứ thử trong lúc này cho đã đời đi.
Nhưng một khi đã đồng ý, đã ký kết, thì tôi sẽ chấp hành nghiêm chỉnh trong kỷ luật. Tôi chỉ lên tiếng và đòi hỏi nếu bên đối phương không chịu tôn trọng theo đúng bản giao ước mà thôi.
Ừa nè, trước khi ký bản án “tù chung thân” với “xếp” bác có yêu sách gì chưa?
Chứ một khi đã bút sa gà chết, thì bác đừng có cố mà thử kèo nài “cho đây chút phở” nghen bác, vô ích thôi hà, bác có biểu tình bể phổi đi nữa bảo đảm “xếp” cũng hông đổi luật đâu, tin tui đi, hahaha
LikeLiked by 2 people
Hhaha, hồi nhỏ tôi ưa nghe mấy ông nội lớn hơn như ông tư ếch, gll, napa chỉ cách ăn phở ăn cơm là lén lén làm đại không ai biết đâu, mà có biết thì phải chối cho hết mình, xong kiếm cái gì trong nhà ra sửa, không hư cũng sửa, hết cái này tới cái kia, mẻ thấy tội bỏ qua… Giờ lớn lên nằm lòng bài học lén lén, chối …. Chứ không dám đòi hay xin phép, cự nự gì hết…. Hahahaha. Tuổi này mà léng phéng là mất toi gia tài, không ai lo cho khi bị bệnh….. Quíu lắm hehehe.
LikeLiked by 1 person
@Toi Ke
Tui đọc tới đoạn “…xong kiếm cái gì trong nhà ra sửa, không hư cũng sửa, hết cái này tới cái kia…” Tui cười quá trời. Bác tếu quá😄
LikeLike
Nãy giờ nói chuyện nghe ba trợn nhưng quan trọng.
Giờ kết luận đàng hoàng nha:
Giao kèo được chế ra để tránh phiền hà gây gổ, tốn giờ, vô bổ. Hai bên ký kết và được expect là phải tôn trọng và tuân theo cái terms trong đó. Một sự thật rất phổ biến trong việc làm ăn, người ký giao kèo thường hay đòi sửa giao kèo đã ký, nó không thể bắt phía bên kia phải luôn tuân theo đồng ý. Nhưng nếu cái đó mình thấy có điều không vừa ý thì cứ mạnh dạn hỏi nếu mình khéo thì có thể thay đổi được phần nào theo ý mình. Nó rất phổ biến trong môi trường làm việc.
Thí dụ như bác tư, đăng hết quảng cáo này tớ quảng cáo nọ thì không lý do gì mà không đề nghị khi mới đăng là cho mướn được chạy vô nói bà xếp cho cái credit hay bớt tiền cho những lần sau….
Create a win win situation.
LikeLiked by 2 people
“…Create a win win situation…”
Yep
LikeLike
Đồng ý với anh TK. Giao kèo không phải là bất di bất dịch, và có thể thay đổi. Tuy nhiên, người muốn đổi phải chứng minh sao cho hợp lý điều muốn thay đổi. Thông thường, 2 bên đối tác đều muốn công việc suôn sẻ, vì nếu bên kia thất bại thì việc của mình cũng bị ảnh hưởng lây. Nhưng nếu đề nghị thay đổi không hợp lý, thì bên kia có quyền từ chối.
LikeLiked by 1 person
Thanks M&M.
Ông thường làm việc cần dính tới setting up contract?
Cái phim bữa cha giới thiệu cho mọi người nó không chiếu chổ tôi.
Đợi Netflix…
LikeLike
5. Tui nghĩ mấy cô làm front desk thì trong công việc của họ, họ không cần phải chịu những cái la hét, verbal abusives, nhất là của các ông khách hàng😄. Những điều khoảng trong họp đồng không phải do các cô đó đặt ra mà là của công ty. Khách hàng không hiểu có quyền yêu cầu giải thích. Nếu thấy không thỏa đáng thì gặp manger…hay là thưa ra toà (để lấy lại $8). Chứ la hét nhân viên…kỳ quá😄
ACE nghĩ sau?
LikeLiked by 1 person
Yep.
LikeLike
Ai có kinh nghiệm về tiền security deposit khi mướn nhà? xin góp ý kiến cho Ếch tui.
– Tenant – Sau khi trả nhà không mướn nữa có thể lấy lại tiền security deposit không và lấy lại được bao nhiêu %?
– Owner – Những hư hại nào có thể khấu trừ vào tiền security deposit?
LikeLiked by 1 person
Depend mình là ai. hehehe
Tenant: dọn sạch, lấy lại hết.
Owner: trầy chổ này trừ. chùi còn hơi dơ trừ, trừ …. không trả.
Kinh nghiệm cá nhân thì thấy mấy cái chổ cho mướn corporate tenant như relocation, expats thì cái nghệ thuật là security deposit high như là một răn đe hay cover cái risk không tiên đoán được. Nhưng khi xong nó trã hết lại, không so đo tiểu tiết, nhưng cái pricing strategy là nó nâng tiềng rent lên chút ít để vừa đũ bao bụng cái hư hại thông thường phải có, maintenance items…. mà không nói ra.
Mua nhà cho mướn như ông thì không biết nhiều, nhưng nếu cái unit không thể demand higher rent được, phải vừa mí hay lổ, thì giành qua giành lại cho đũ cái đô la để sinh tồn là chuyện thường xãy ra. Nickle and dime tất cả mọi thứ vì không có chổ khác để lấy lại…… Còn cái yếu tố khác nữa là làm lành để phước cho con. Personal choice nha bác tư. Thường mua nhà cho mướn là bet on giá lên bán kiếm lời chứ không phải mua cho mướn hoài ???? Không biết nhiều vụ này vì chưa bao giờ có tiền nhiều để mua.
LikeLiked by 2 people
@Tu Ếch,
Xin góp ý như sau
-Tenant: Dọn ra, chùi rửa, hút bụi, ngồi chờ owner thối lại tiền deposit.
-Owner: tenant đã dọn ra, bây giờ vô nhà. Chụp hình, nhứt là trong unit có trường họp hư hỏng: cửa sổ nhôm bị bẻ gảy, tủ bếp bị hư, cửa nhà tắm bể, tường một phòng sơn xanh lè…
Kế tiếp, cho thợ vô coi định giá sửa bao nhiêu rồi cho sơn sửa lại. Xong, trả tiền thợ, lấy biên lai.Cuối cùng, trừ đi tiền sửa chữa, gởi cho tenant số tiền còn lại cùng với biên lai sửa chữa.
Nói chung,
-Tenant hay owner đều có người tốt kể xấu.
-Trả lại 100% deposit có nhưng hiếm.
-Phía owner, tenant dọn ra thì ít nhiều cũng phải làm đẹp unit thì mới có thể mướn ra dể dàng. Cho nên, trám lại những lổ đinh, sơn lại tường, làm vệ sinh lại, giặt thảm, thay màn kéo (window blind)…là chuyện thường. Cho nên, cái nào qua được thì cho qua qua chứ tính chi ly thì hết ngày hết giờ.
Hy vọng có thể giúp trả lời câu hỏi của bác. Ai có ý hay xin thêm. Thanks
LikeLiked by 1 person
Chủ được trừ tất cả những gì mà nhìn thấy ngay là phá hoại, như mặt bàn granite bị cháy, các cánh cửa ra vào, cửa phòng, cửa tủ bể lỗ, cửa lưới thì rách toạc, đèn trần bể toang, tường nhà lủng, nền gỗ te tua, rác ngập tới nóc …
Tóm lại là chỉ với hai, ba ngàn đặt cọc thì chẳng bõ bèn gì so với hàng chục ngàn mà người chủ phải bỏ ra mướn người ta sửa.
Nhưng chủ muốn trừ thì phải đính kèm biên nhận rõ ràng, nếu chủ tự sửa lấy thì chỉ được trừ tiền đồ không được tự ý tính tiền công.
LikeLiked by 3 people
Cám ơn bác Joe, bác Matheu, Van Nguyen, chị HDJ, Vivianlenguyen, bác Tư Ếch, bác Kẹ, bác Kenny rất nhiều! 🙂
Té ra canh ngót không có liên quan chi đến rau ngót (bồ ngót) gì ráo. Lụa Tím ngờ rằng, không chỉ mình và cô bạn bé cái lầm, mà chắc có lẽ nhiều người cũng không phân biệt được “canh ngót và rau ngót” khác nhau
May mà đem ra hỏi để được các anh chị giải thích, nếu không cứ tưởng là mình hiểu đúng, lại đem ra nói với mấy đứa nhỏ thì cứ lầm lẫn từ đời này đến đời sau A-lê-lú-dà 🙂
Thấy các bạn nói về rau ngổ rau om tôi lại được biết thêm về mấy tên gọi này.
Tôi chỉ biết rau ngổ là rau má tôi khi nấu canh chua hay cho vào, hoặc thỉnh thoảng đi ăn phở thì họ cho vài cọng chung với húng quế.
Tôi thấy ở đây có người trồng ngổ trong thau nước bự, không có phân bón đất cát chi hết, vậy mà rau ra đầy rồi họ cứ cắt khúc trên ăn thôi. Thật ngộ!
LikeLiked by 3 people
@OK
Depends on tenant ‘s attitude and behavior:)
1- đàng hoàng, không bựa, trả hết
2- cà chua, cà chớn, thiếu gì lý do để trừ ( ngoài normal wear and tear)
3- tui mướn 40 năm , lúc nào cũng được trả lại hết 😜
LikeLiked by 1 person
1. Chiều nay, vô còm, tui không đọc đuợc tại vì các comments chạy tuốt luốt qua bên phải và chữ nhỏ li ti😔 như cọng tóc. Có ai có bấn đề như vậy hay là tại máy tui?
2. ACE nhắc rau om rồi nhắc tới món canh tui khoái khẩu 😄 : Canh khoai mở. Xin hỏi nấu canh khoai mở cách nào thì nấu cho ngon? Tại sao có loại rất tím, có loại hơi hơi tím? Nghe nói món này ăn nhiều “độc” ?
LikeLike
Sorry, chữ chạy qua bên trái chứ không phải bên phải😄
LikeLike
Dễ thôi anh Joe. Anh chỉ cần đến nhà hàng Mirada nằm trên đường Edinger & Magnolia là ….sẽ có ngay môt tô canh khoai mỡ với tôm đậm đà. 🙂 🙂
LikeLiked by 2 people
😄😄😄
LikeLike
@Tư ếch
Xin lỗi đã xà giỡn với Ok ở trên.
Trả lời : Tuỳ theo term, condition and exception trong bản lease/rental agreement.
(khác tuỳ tiểu bang, thành phố)
Chúc đêm an lành ( bữa nào đi cà phê Lee)
LikeLiked by 2 people
@ ÔKe, GLL, Joe, Lụa Tím
Cám ơn quý vị đã cho ý kiến, chuyện là như vầy. Cái hồi giã từ vùng nắng ấm Cali chạy qua Houston TX, tui có cho lease cái nhà ở WM với 3 năm contract, sau 1 năm rưởi thì tenant trả nhà và muốn lấy lại tiền security deposit, manager nói họ nên viết thư cho chủ nhà và sẽ được trả lời trong vòng 2 tuần lễ, họ không chịu viết thư nhưng lại mắng chửi người manager không tiếc lời, rằng thì là họ giao tiền deposit cho manager thì manager phải trả lại cho họ việc gì phải viết thư cho chủ nhà?
Sau khi biết được sự việc tui cũng hơi bực mình, tiền deposit thì chắc chắn tui không trả lại rồi vì họ dọn đi khi chưa hết hợp đồng, nhưng nghĩ cũng sẽ không charge thêm những hư hại nếu có, thế nhưng họ lại không biết rằng theo contract thì họ còn hơn 1 năm nữa mới hết hợp đồng nếu dọn ra sớm vẫn phải trả tiền thuê cho đến khi hết hạn hoặc khi chủ nhà tìm được người thuê mới. Tui muốn file cái small claim court nhưng không biết địa chỉ mới của họ nên đành chịu. Thôi thì bỏ qua cho nó lành nhưng không ngờ tui lại nhận được cái trát tòa về cái vụ không trả lại security deposit. Manager của tui ra hầu tòa đúng ngày nhưng nguyên đơn lại vắng mặt mà không thông báo – Tòa phán … dismissed.
LikeLike
Tôi thì sẽ counter sue khi nó sue mình cho nó kẹt luôn.
LikeLiked by 1 person
Ờ, thì chắc nó cũng sợ mình counter sue nên mới lặn luôn, mà có muốn counter sue nhưng không biết địa chỉ của nó thì làm sao file cái claim?
LikeLiked by 1 person
Em có ý kiến là mình làm đúng nguyên tắc không ai nói được. Trong trường hợp cô cô nêu ở trên, lẽ ra cô front desk phải nói chú nên sắp hàng phía sau không trả lời đừng vì sợ mất khách hàng. 😉
LikeLike
Nàng Xi-Cu-La nhà mình kể chuyện nè:
“Một em dịch nam vô tiệm bánh của mình đứng lựa chỉ chỏ , xi nghĩ một hồi rồi order cái bánh ăn với kép và bạn. Bánh ăn được nửa cái, với bốn cái nỉa chỏ vô, xong rồi mang lại cho mình nói ’em không thích chocolate, chỉ thích crème brulée thôi. Em muốn trả lại.’ Em làm mình ú ớ luôn.
Em biết mình cũng là dịch nam như em, chứ bữa đó kép mình có mặt thì đố em dám nói. Thói quen của mấy em dịch nam là chướng như dậy. Nếu không đòi tiền được thì lên Yelp complain.”
Ra là không chỉ là chuyện của xứ Bolsa 🙂
LikeLike
Tui có nhỏ bạn ở North Carolina, làm nail. Nó nói mấy bà Mỹ đen bên đó ưa có cái trò, vô tiệm làm nail xong, tìm cách chê cái này cái nọ, gây lộn để rồi khỏi phải trả tiền, gặp chủ không rành tiếng Anh, yếu bóng vía là chết ngắc! 😦
LikeLike
Tôi nghĩ không nhất thiết chỉ là VN vs. Mỹ, mà là con mẹ VN đó nó reads it wrong, lầm tưỡng cái cách đối xữ vồn vã, thân thiện, good service của chũ như là yếu cơ, dể đòi hỏi, ….. Tôi đồng ý với nhận định là có nhiều ẻm không có cái common sense, hay không trưỡng thành đũ để hiểu cách đối xữ đàng hoàng tối thiểu cần có, mà bị lôi cuốn vô cái pop culture là vung tiền ra là có nhiều quyền muốn làm gì làm, không kể tới những yếu tố quan trọng khác. Rồi khi bị push back thì đi yelp này yelp nọ.
Nếu để ý tới những còm của tôi thì chắc nhiều người thấy được cái pattern là hình như tôi hay tự mâu thuẩn mình, vì thấy tôi luôn cổ võ cho những cái thái độ brassy, direct, lo cái lợi cho mình trước, nhìn trên bề mặt nó rất giống như mấy cái thái độ hành xử của cái em dịch vật hay dịch nam đó. Thật sự cái thái độ đó rất tốt cần khuyến khích, nhưng nó phải dựa trên một nền tản căn bản bắt buộc phải có, là tôn trọng cái không gian, cái suy nghĩ, cái cảm xúc, cái pride, cái đũ thứ của người khác mà mình sống chung đụng với nhau. Không có cái kiến thức tối thiểu hay hiểu sai hay coi thường về cách làm người như trong luân lý giáo khoa thư thì khó mà tiến xa hay có được cuộc sống thật sự vui vẻ và có ý nghĩa được.
Tôi feel cái frustration của chị sô cô la. Cho nó cái bánh khác như nó muốn và đưa cho nó cái bao gói cái bánh dư đem về …. coi đó như mua một cái feedback từ một khách hàng ba trợn.
LikeLiked by 1 person
Đồ mắc dịch😄chớ dịch nam gì!
Lâu quá hổng thấy chị Xi-cu-la😄
LikeLike