1.
Phải nói trước là vụ cười này không liên quan gì đến thầy lý nha, hơ hơ hơ, hehehe, hahahah 🙂
Nhớ lúc còn đi học, từ năm lớp 8, lớp 9, rồi lên đến trung học, nhiều lần cả đám trong lớp rủ nhau đi chơi, đi bằng xe đạp, từ Phú Lâm đạp lên đến Biên Hòa, Bửu Long, Lái Thiêu… đi về mất cả ngày, đạp cũng muốn phù mỏ ná thở chứ chẳng chơi. Dù là mỗi lần đi là đi gần cả lớp, nhưng vì đường xa, không có thầy cô người lớn nào đi theo, nên ba má của nhiều đứa thuộc dạng tiểu thư con cưng rất dè dặt trong việc đồng ý cho tụi nó đi.
Thế là tên tôi được mang ra làm vật tế thần. Hahaha
“Tụi mày đi với ai?” – “Dạ đi chung cả lớp.” – “Có thầy cô nào đi cùng không?” – “Dạ không. Nhưng có NL đi nữa” – “Ờ, có NL thì đi đi.”
Mấy đứa bạn kể cho tui nghe như vậy á. Thấy tui có uy tín với phụ huynh ghê chưa, chứ không phải như ở đây bị kêu con mẹ này con mẻ nọ đâu, hahaha.
Đó là chưa kể tui còn đến nhà xin ba má tụi bạn cho tụi nó đi chơi với lớp nữa á. Mà tui xin là được đó nha, chứ không như thầy lý, tui xin ổng cái viên thực phẩm bổ sung gì đó, xin từ lúc gặp mặt ngoài đường, đến mang cả lên blog, nói gần nói xa chẳng qua nói thẳng, mà chả nhất định để chả uống chứ không cho 1 viên nào hết nha. Tui dựn tui vô Costco mua 2 chai uống luôn một lúc cho bỏ ghét.
Đến khi tui đi dạy học, tên tui cũng được học trò mang về nhà “hù” ba má nó mỗi lần tụi nó xin đi chơi “dã ngoại” hay vô trường cắm trại nữa mới ghê. Đi dạy 11 năm, chưa bao giờ tui có diễm phúc làm chủ nhiệm, nhưng mà có lẽ mặt tui hay tên tui “cô hồn” quá nên làm nhiều người “sợ.” Tui nhớ có lần lớp đó đi chơi ở đâu đó, cả lớp đi hết, chỉ còn 1 vài đứa không đi vì “ba má tụi nó khó quá” Thế mà đến sau cùng, những đứa đó đi được hết. Tại sao? “Dạ, tụi em nói có cô NL cùng đi!”
hahahaha.
Những tưởng chuyện đó đã là quá khứ của một thời
Ai dè, hôm qua, tên tui lại được lôi ra để làm “bình phong chống đỡ” cho một pha bị bắt bí của một người nổi tiếng.
Người nổi tiếng này có rất nhiều fans hâm mộ, đồng thời cũng có quá nhiều những người yêu người tình. Khổ nỗi, tuổi đã cao hay vì trí nhớ đã mờ nên người nổi tiếng cũng chẳng nhớ hết những người đi qua đời ông.
Thành ra hôm người nổi tiếng vừa bước vào quán ăn cùng vợ thì một nàng xinh tươi chạy ào đến tay bắt mặt mừng “ABC đây, chú nhớ không?” “Chú’ có thể chưa nhớ nhưng vợ người nổi tiếng thì biết ngay đây là ai, thế là vợ đi ngay một mách vào quán, để người nổi tiếng ở lại đó với ABC.
Bị ABC ‘tấn công’ dồn dập hỏi xem người nổi tiếng dạo này thế nào, có vui không có thế này thế nọ không, người nổi tiếng bèn bắn đại 1 câu, “Nghe nói dạo này đời sống ABC cũng tốt lắm, mừng cho ABC.”
Nàng ABC nghe thế bèn hỏi ngay, “Ai nói thế?” – “H. nói.” – “H. nào?” – “H. làm ở NV.” – “H làm ở NV là ai, mà nói ở đâu?” – “Ở nhà Ngọc Lan.”
What, sao tự dưng có tên tui ở đây? Tui ré lên cười sằng sặc, gì tếu vậy? Hahaha, vợ người nổi tiếng nói chắc cách đây mấy ngày người nổi tiếng ghé nhà tui chơi cùng mọi người nên nhớ và lôi ngay cái tên đó ra để chấm dứt câu chuyện 🙂
2.
Trưa hôm qua, anh bạn Hoàng Đế của tui gọi điện thoại giật ngược để “méc”: trên đài LS có chương trình cho thính giả gọi vào để góp ý cho những “thói hư tật xấu” trong cộng đồng. Chương trình hôm nay nói về chuyện chữ nghĩa. Có 1 bà nào đó nói cách đây 3 năm, bả từng viết email để than phiền về việc xài chữ VC của 1 người từng là giáo sư dạy Việt văn ở VN, giờ đây đang làm cho một tờ báo lớn ở đây nhưng bả không tiện nói tên để khỏi mích lòng. Bả nói em đó NL. Bả nói bả không đồng ý cách dùng chữ nghĩa của em nên bả email bả nói. Nhưng em đã không biết nghe mà còn trả lời là em chỉ biết có một thứ tiếng Việt là tiếng Việt không có phân biệt VN hay VC gì hết. Rồi bả còn nói có bạn bè gì của em còn vô nói bả đầu to như trái nho nữa…Bla bla bla
Tui nghe ảnh nói một hơi một hồi, xong tui bật cười nói, “Ai biểu nghe chi cho tức vậy?” – “Tức chứ nhưng phải nghe coi họ nói đồng nghiệp mình như thế nào chứ!” – “hehehe, ông quởn ghê!”
Nói vậy nhưng tui ngẫm ngẫm nếu theo cách kể lể này thì chuyện này phải xảy ra trên blog chứ không phải qua email. Vì nếu là email thì làm sao có chuyện bạn bè gì nhảy vô góp ý.
Thế là cũng tài lanh đi kiếm lại, thì hình như nó nằm ở những chỗ này hay chỗ này.
hehehe, cũng không biết nên có ý kiến thế nào luôn 🙂
Với ngôn ngữ, tui chỉ có một suy nghĩ duy nhất; mình viết ra điều gì, mình nói ra điều gì, người đọc, người nghe hiểu được, như vậy là đạt yêu cầu.
Ngôn ngữ nói năng là giúp người ta hiểu nhau, từ đời này qua đời khác. Đừng nên cố tình mặc áo chính trị cho ngôn ngữ, nặng nề, mệt mỏi thấy mụ nội. Tui hỏng chơi, hờ hờ.
3.
Giờ lại chuyện tương tự như “low cook” và sờ lâu của cha Ken Zip.
Đó là cách đây vài tuần có loạt bài viết về một số ca nhạc sĩ hải ngoại trong cái nhìn vô cùng ảm đạm và tối thui của một số báo trong nước.
Trong đó tếu nhất là bài viết về chàng ca sĩ Huy MC, chồng cũ của Thu Phương.
Nội dung các bài viết tui làm biếng nhắc lại, chỉ là nói chuyện khi người trong nước phỏng vấn người ngoài nước, nói tiếng không thuần Việt đưa đến những ngộ nhận đến dở khóc dở cười.
Ví dụ từ chuyện Huy MC có tiệm ‘Soy’coffee, trở thành Huy MC bán xôi, Huy MC sống ở Irvine thì thành Huy MC sống Ở Vai (may là không ở mông)
Rồi thêm một cái video clip trong một tiệm nail được post lên youtube. Trong đó nàng khách nói tiếng Anh mắng vốn tại sao cô thợ Việt Nam đang làm chân cho nàng lại dám nói nàng mập!
Cô thợ cứ thanh minh thanh nga tui có nói xấu gì đâu, không hề nói gì hết, chỉ nói chuyện gia đình thôi. Nàng khách vẫn không chịu, nói rõ ràng là nảng nghe nói “You’re fat”. Chủ tiệm cũng phải đến nói là thợ không có nói như thế bla bla bla. Cuối cùng, cô thợ mới ngớ ra, “À, tui thấy cổ text trên phone nhanh quá nên tui nói ‘you fat’ (fast), ý tui nói cổ bấm nhanh quá, chứ không có nói cổ mập.”
1- Ông nổi tiếng ơi, mang NL ra làm bia tránh đạn là chắc ăn
2-bữa trước binh mẻ vụ xài
tiêng Việt của thế hệ mới,
chút xíu oánh lộn ở Houston , may cuối cùng còn thiếu nhau chầu caphe ông Già haha
LikeLiked by 2 people
Làm gì tới quánh lộn dữ vậy? mà tại sao không quánh trúng lại đi quánh lộn! 🙂
LikeLiked by 1 person
Quánh trúng người ta quánh mình chết sao 🙂
LikeLiked by 1 person
hahahahahah!
LikeLike
Haha, nhớ ra rồi, Ông Tư hay Chú Tư gì đó ở Houston. Nhưng mà chú đó cũng cool lắm, khg đến nỗi quá khích. Khi nào có dịp đi Houston sẽ tìm chú đó thăm
LikeLike
Thăm chú Tư hay thăm bữa crawfish ? ( nhớ dai ghê)
LikeLike
Haha hihi hehe
LikeLiked by 1 person
Hơ hơ hê hê hế hế
LikeLiked by 1 person
1. Để mai mốt khi nào muốn cúp cua đi đâu chơi, tui nói với Rồng nhà tui là ‘tui đi với cô giáo’ chắc ổng yên tâm à ta! hehehe!
‘Người nổi tiếng này có rất nhiều fans hâm mộ, đồng thời cũng có quá nhiều những người yêu người tình’, chắc người này hôm bữa tui có chụp hình chung á! 🙂
2. Mỗi lần đọc một chữ nào mới, tui coi đó như một cơ hội để học thêm từ mới, ngoài trừ chữ đó quá sức dị hợm. Tui không quen bắt lỗi người khác chỉ vì một hai chữ vô tình viết sai, hoặc xài chữ không đúng gu với mình. Tui cũng nghĩ không ai có quyền phê bình người khác về cách xài chữ.
LikeLiked by 2 people
@ Mây
” Tui cũng nghĩ không ai có quyền phê bình người khác về cách xài chữ.”
Tui không nghĩ như vậy. Ngôn ngữ VN là tiếng mẹ đẻ, là tiếng đầu nôi, là gia tài của MẸ. Cho nên mình có quyền và có bổn phận giữ gìn Việt cho trong sáng.
Tui xin nhấn mạnh là tui nghĩ tui có quyền đó, bằng cách tui cố tập viết và tập nói sao cho nó thuần Việt, sao cho nó đơn giản đến mức ai ai cũng có thể hiểu điều tui muốn trình bày.
Khác với chỉ trích, phê bình về một tiếng, một từ kệch cỡm, khó hiểu chỉ là mong cho nó được tốt hơn, chứ không phải tranh hơn tranh thua về chuyện đó.
Đó, quyền của tui là vậy đó. Mây lấy quyền gì cấm tui không được dùng quyền của tui thì cứ lên tiếng.
j/k
heheheh
LikeLiked by 1 person
Nói một câu trả lời một dây, không biết quyền này ở đâu ra vậy ta! hừm!
LikeLiked by 1 person
tự tui cho tui cái quyền đó ? giờ muốn gì? tui săn tay áo thun ba lỗ rồi nè, giỏi thì nhào vô !
Giang hồ kiểu cô giáo thử một lần cho biết…mùi !
LikeLiked by 1 person
Sao nói tui giang hồ? Mấy chị mấy cô trong chỗ tui làm không có nói tui giang hồ, họ nói tui… du côn, hehehehe
LikeLiked by 1 person
Gia tài má tui để lại cho tui đến giờ này là con dao bào mà!
LikeLiked by 2 people
@ Cô giáo
Ý gì nữa đây? Cố tình muốn xa xôi là sao gia tài của dì Tư cho cô giáo chỉ có con dao bào tầm thường thôi à? Có cái gì quý hơn thì nhớ đến cô giáo à?
Hề hề…
Nói chơi chọc cô giáo chớ tui biết cô giáo quý con dao bào độc đáo này lắm. Nhìn nó xâu xí như vậy chứ chắc có đánh đổi con dao khác đẹp hơn, tốt hơn thì nhất định cô giáo sẽ vẫn lắc đầu…
Tui đã được thấy Mây nhà ta xài con dao này một cách thần sầu rồi. Dao tay trái mà Mây cầm bằng tay phải gọt táo một cách dễ dàng. Đúng là khi ăn thì gì làm cũng được.
Há ! Há ! Há !
LikeLiked by 1 person
Nếu coi tui bào rau muống bằng con dao bào tay trái thì không những thần sầu mà còn quỷ khóc luôn á! hehehe!
LikeLiked by 2 people
Hừ, quỷ khốc chứ hỏng phải quỷ khóc !
Tui khó chịu lắm, viết phải cho đúng nha !
LikeLike
1-
Lát tui nói với st là tui định về cali họp còm, có cô giáo tham dự. Không biết bả có ừa nữa hông!
hề hề.
2-
Về chuyện ngôn ngữ, để tui góp tiếng với LSR rồi tui kể cho nghe, nếu quỡn.
3-
Còn chuyện trâm tiếng Mỹ theo giọng đồng chua nước mặn cỡ như tui thì thiếu gì.
Có ai còn nhớ ca sĩ HL đã từng mở một trung tâm bán băng nhạc ở cùng một khu phố có tiệm hủ tíu Thanh Xuân không? Nhớ rồi hén!
Cô HL có chiều cao khiêm tốn, nên cô thường mang một đôi guốc khá cao. Đã vậy cô hơi …phù sa màu mỡ một chút, nên cô di chuyển rất là tức cười, cứ lúc thúc lúc thúc mà đi tới ,đi lui.
Hôm đó tui đang cầm một CD mới ra của cổ, mắt thì địa vào tấm gương tráng thủy trước mặt để ngầm chiêm ngưỡng dung nhan thần tượng của mình. Bỗng dưng có một giọng ong óng chõ vô
– Cô em ơi, có đít mới của HL chưa, cô em !
– Dạ thưa ông anh, đít HL mới dừa dề. Nó nằm ở cái kệ nài nè !
– Đít của cổ bao nhiêu dị, cô em?
– Dạ, 11 đô.
_ Trời, sao mắc dị. Đít của Khánh Hà, đệ nhứt danh ca mà chỉ có mừ đô thôi mà..
_ Dạ thưa ông anh, tuy cũng là đít, nhưng hổng có cái đít nào dúng cái nào hết á. Đít HL giờ mắc lắm,ông anh mua hổng nỗi đâu.
Tui đứng ngẩn ngơ nghe hai người….giao lưu mà tui cứ ngẫn tò te. Giữa thiên thanh bạch nhựt, tuy hỏng có mãn địa hồng mà sao có người cứ…vô tư đem chỗ để ngồi ra mà …tư duy một cách hồ hỡi như vậy ta.
Thì ra tui nhầm đít này với đít nọ. Trong lúc cái đít mà tui nghĩ thì chỉ là cái DISC !
( Tui có kể chuyện này ở đâu đó rồi. Xin ACE cảm phiền nếu tui kể lại thêm lần nữa nha )
LikeLiked by 6 people
Bả ừ liền, còn hào phóng tặng thêm cho ông hai cái túi nilong đựng vài bộ dồ và chiếc chiếu để thiên hạ có lụm được xác ông thì có đồ… liệm cho lẹ 🙂
LikeLiked by 2 people
Ác quá ! Không thương cho người ham vui, ai hú ở đâu là tui có ở đó mà còn trù cho st đá tui ra khỏi nhà.
Các tui chắc chỉ có ma mới thèm lụm !
Hic !
LikeLiked by 1 person
1. Nếu nói có cô giáo tham dự mà s/t không chịu ừa thì cứ nói là tui đứng ra bảo lãnh, bảo đảm s/t ừa liền à! hehehe!
LikeLiked by 1 person
Dị tui mê giọng hát của em nào rùi tui dô trung tâm băng nhạc tìm mua đít của em đó, được hông dị ta? 😆
LikeLiked by 3 people
hahaha, chắc chắn là được, người ta rất sung sướng khi bán đít cho chú Già 68, mua càng nhiều đít người ta càng mừng 🙂
LikeLiked by 1 person
hahahaha! Thiệt tình, thuần phong mỹ tục để đâu hết rồi không biết! hahahaha!
LikeLiked by 1 person
Anh James nói rõ là mê giọng hát hay là mê cái gì, còn chuyện disc thì lúc nào cũng có mà…
hahahahah
LikeLike
Đọc còm của kenzip thấy mắc cười quá… hịch hịch hịch… mà từ trước tới giờ tui chỉ mê có mỗi cái đít Khánh Hà.. hịch hịch hịch… có ai cười giống tui không vậy cà … hịch hịch hịch.
LikeLiked by 1 person
hahahha, cám ơn anh Tư. Tui cười hệch hệch, chắc giống anh Tư á !
Mà vui thiệt, từ vụ TL nhà ta uống quá liều thuốc, giờ mới có được nơi để tổng dợt lại các kiểu cười.
Tui chọc TL đó nha, có gì thì tháng giêng này gặp nhau rồi muốn xử tui kiểu nào thì cứ việc xử
khá khá khá !!!!
LikeLiked by 1 person
Xử…tử đi!
LikeLiked by 1 person
Hừ, sáng sớm mà có người đòi giết người rồi. Kiểu này chắc hồi tối ngủ không được rồi á !
” nói đúng ra thì cái tội này xét cho cùng thì chỉ nên bỏ tù hay phạt vạ, chớ đâu có phải trộm cướp hay giết người mà đem đi xử tử! ”
” đúng, quạt xử như vậy thật là công bình. Chớ ai như cái bồ kia nó đòi đem đi xử tử”
Mấy câu trên Mây tím tái còn nhớ ở đâu mà tui moi ra không?
hà hà, chắc là thua rồi …
LikeLike
hahahah, câu thứ nhất là quan Huyện nói với thị Hến, câu thứ hai là thầy Lý từ dưới gầm giường chung ra, còn người trốn trong cái bồ là thầy Đề! 🙂
ăn rồi, chung tiền đi! heheheh!
LikeLiked by 2 people
Ừa, giỏi lắm. Trí nhớ khá tốt.
Nhưng phải nói rõ là thầy lý trong tuồng cải lương,chứ không phải thầy Lý trong blog. 🙂
Đưa tiền đây tui chung cho.
LikeLike
Ốc với Hến: để hôm nào tui phải coi nguyên tuồng NSOH coi cho biết tại sao lúc mới vô blog chơi, mấy người đặt cho tui cái tên thầy Lý. Mà nói thiệt: giờ ra đường có người kêu thầy Lý nghe gần gũi và thích hơn. 😆
LikeLiked by 1 person
@ kenzip: Cái miệng ông đang mếu mà ông biểu ông đang cười cái nỗi gì? hịch hịch hịch…
LikeLiked by 1 person
cười kiểu mếu đó, anh Tư !
Ục ! Ục ! Uc !
LikeLike
@Ốc: hahaha, “uống quá liều thuốc”? Tui nghĩ là hôm đó tui uống thuốc liều thì đúng hơn, biết đụng tới cô giáo là từ chết đến bị thương 😆 . Tui nhớ tục ngữ VN có câu “gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”. Tui biết tui là gà đi bộ đem đi đá với gà nòi, gà cồ….à, gà lôi mới đúng (khà khà khà). Thì gà nào vô nồi sớm?
Không sao, anh cứ vô tư, thoải mái chọc tui biết mà. 😆
LikeLiked by 2 people
ủa, tui nhớ tui tuổi chuột mà, è è è è
LikeLike
Tui biết tại sao người ta hay đem NL ra làm bình phong, bởi gì nhìn mẻ ai cũng thấy quợn, ai dám lộn xộn, khà khà, hà hà, hù hù, hừ hừ, hé hé , hí hí, heheheh,
LikeLiked by 3 people
Ông này cười lộn xộn quá nha, giờ muốn gì, kakakakaka
LikeLiked by 1 person
Thì ra cười kiểu nào chỉ được cười một kiểu, cười lôn xộn không biết đường đâu mà rờ! hahahah!
LikeLiked by 2 people
@ Mây tím tái
Muốn rờ thì nhắm mắt cũng rờ được mà, cần gì thấy đường với thấy muối !
Không thấy có bài hát ” nhắm mắt, cho tui rờ một cái bên đây, cho tui rờ một cái bên kia ” sao !
Thôi, tui xì tốp, lạng quạng cô giáo chọt tui một cái dám đui luôn á !
LikeLiked by 2 people
Tía má ơi, cái ông mắc dịch này! Muốn tui lấy cái danh hiệu ‘Nham nhở’ từ TS đưa qua cho ông hông! hahaha!
LikeLiked by 1 person
Tui có nham nhở hay nhám nhúa gì đâu hả, trời !
LikeLiked by 1 person
Ốc ơi rờ cái bên đây,rồi rờ cái bên kia, cuối cung là ông rờ cái gì dzậy cha nội? théc méc……..
LikeLiked by 2 people
Ông sao mà cứ hỏi khó tui hông hè ! Ông cứ nhắm mắt rồi ông bước đi thì biết có đưa hai tay ra trước để mò mẫm, rờ rẫm ,sờ sẫm không thì biết liền hè ! Nếu không bên đây 1 cái, kia một cái thì va cái cốp vô cánh cửa, mẻ thì lấy đầu đâu để đi ăn đám giỗ.
Hỏng hiểu tui còm có cái gì lạ không mà hết Mây đòi tặng tui danh hiệu của ông Trùm thì đến ông hỏi làm tui đâm nhợn quá vậy ông !
hê hê hê !
LikeLike
Tại cái ‘bình phong’ đó vững chắc lắm á! hahahah!
LikeLiked by 2 people
1.1,Con: Thưa Ba,Má cuối tuân này con với các bạn đi Biên Hòa mua bưởi.
Ba,Mẹ: Thôi đi mầy,con trai gì yếu đuối ra đường ngừ ta wính rầu làm sao.đồ con trai gì chơi tàn dzí con gái.
Con: lầm trong miêng con trai chơi dzới con gái có gì sai đâu.
Ba: Mầy lầm bầm cai gì đó?
Con có lầm bầm gì đâu.
Mẹ: mà con đi dzí ai?
Con:Dạ tụi con đi cả lớp,có NL đi nữa đó Mẹ.
Ba: Dzậy hả,thôi được có con nhỏ NL đi thì tao cho đi,mà,mày nhớ mua cho ba hai trái lớn lớn nghen.
Me: nếu hổng có hai trái lớn con mua cho ổng hai trái nhỏ cũng được.càm ràm: già rầu mà còn ham ăn trái to làm sao nuốt.Thôi con đi đi nhơ dzìa sớm.
Con: Dzạ
1.2Cô giáo NL đứng trước dẫn đường cho hai mươi lăm em,rồng rắn đàng sau, muốn thấy các em thì phải đứng xéo hai bên mới thấy,còn đứng thẳng thì cư tưởng có mình cô giáo NL nên phụ huynh rất là yên tâm.
2,Ngừ ta họng rộng nên thấy cô giáo viêt sai họ sữa, không biêt cám ơn còn cừ là sao?
3,Chuyện thường tình thôi có gì lạ đâu: Chuyện tưởng là nói chơi nhưng mà đã xảy ra với tui.
Năm 95 tui dọn nhà về Tucson,sẵn chưa đi làm liền tui qua cali tham anh chi bạn, đến phố Bolsa tui mới gọi cho vợ chồng anh chi:
Hello chị Hồng em N đây có anh Bi ở nhà không chị?
Anh Bi ra vựa rồi em(anh chi có vựa rau cải trái cây wholesale)
Em tới cali rồi dang ở nhà của đứa em bên Garden Grove khu phố người Đại Hàn.Chị chỉ đường cho vợ chồng em đên thăm Anh chị.
Thì dể mà em ra đường “bốc hốt” chạy đụng đường “bô sa”quẹo phải đung đường” mắt ngó lia” quẹo trái tấp dzô cây xăng gọi chi ra đón,nhớ đừng dzô “bạt kin lót”của chợ khó kiếm nghen ….dạ chị
Dzậy mà tui vẩn biết đường đi wá thông minh luôn hehehehehehe.
LikeLiked by 5 people
2, ngừ ta học rông chứ hổng phải hong rông,cho em xin lẩu ngừ ta nghen.
LikeLiked by 1 person
@ LeNguyenTran
2- Tui nghĩ nên để nguyên chữ ” họng rộng “, vì tui khoái chữ đó hơn.
Hheehheh, tui đọc còm của ông, tui cười toét cả miệng. ” già rầu mà còn ham ăn trái to làm sao nuốt.” , ông làm bộ hỏi chớ theo tui thì to nhỏ gì cũng nuốt được hết. To nuốt theo to, nhỏ nuốt theo nhỏ, không có nuốt theo không có.
Và còn cái vụ phiên âm tên đường phố ở Cam Thành theo kiểu trời ơi đất hỡi thì đó đã là tố chất của người dân Việt nơi đó rồi. Cho tui góp thêm vài tên đường nữa nha.
Đường Lam Sơn, đường Mắc Phá Đình, đường Hả Dạ, đường Bà Xã ….
LikeLike
Hồi xưa lúc mới qua Mỹ, nhà tui ở đường Mát (Mát thôi, chứ không có Mát mẻ!), rồi dời đến đường Nạn Tắt Kẹt, căn cuối cùng là ở đường Nít.
LikeLiked by 1 person
Biết rồi, đường Mát …Nít .
Đừng hỏi mát nit là mát cái giống gì nha !
LikeLike
‘mát nít’ là cái gì vậy?!
LikeLike
Tui nói ngọng thôi mà …
LikeLike
Gần nhà tui ở, có một khu phố, tên của những con đường dịch ra tiếng Việt là đường Vua, đừơng Hoàng Hậu, đường Hoàng Tử, đường Quý Tộc.
LikeLiked by 1 person
Đường Quý tộc mà tui đọc thành quỷ tóc mới chết tía tui chứ. Hế hế hế !
Vậy đường đó có gần đường Quý…Sửu hông?
LikeLiked by 1 person
Bí mật quốc gia không được tiết lộ nha! hehehe!
LikeLiked by 1 person
Còn đường ‘Bóc Hốt’ nữa á! hahahah!
LikeLiked by 1 person
Bóc Hốt thì ông Lenguyentran đã …bóc hốt ở trên rồi, không thấy hay sao mà ha ha !
LikeLiked by 1 person
bóc hôt mà cũng dành, thiệt tinh! 😛 😀 🙂
LikeLiked by 2 people
Không dành lỡ có người bốc rồi hốt hết sao !
LikeLike
Giờ tui đi chợ Quá Mát, chứ nào ‘mát’ đủ rồi thì tui dìa còm tiếp nha! heheheh!
LikeLiked by 1 person
‘chừng nào’, hông phải ‘chứ nào’, tui viết mà tui còn không hiểu làm sao người khác hiểu, trời!
LikeLiked by 1 person
Tui hiểu !
LikeLiked by 1 person
Hahaha, Irvine là Ở Vai, disc thành đít và một số tên được phiên âm tiếng Việt cho dễ đọc. Để tiếp theo đề tài này của cô giáo, Ốc và lenguyentran. Tui xin kể chuyện mu (move).
Trong một tiệm ăn ở LS, có một ông bố trẻ với đứa con khoảng 6-7 tuổi gì đó. Ông bố đi lại quầy tính tiền,thì thằng bé cũng lẽo đẽo theo sau. Tiệm thì nhỏ, lối đi hẹp, người bưng đồ ăn phải luôn miệng “nóng, nóng, nước sôi” để khách chú ý tránh ra. Ông bố đang tính tiền, thấy thằng bé lãng vãng trước người bưng hai tô bún trên tay, sợ thằng nhỏ lăng xăng không chú ý chạy trúng làm đổ. Nên ổng nói “Johnathan, mu”, thấy thằng nhỏ còn xàng xàng trước mặt của người bưng đồ ăn, ông bố nói lớn hơn “mu, tránh ra”. Lúc đó thằng bé mới tránh ra, đứng nép vô bố nó. Tính xong tiền, ổng nắm tay thằng bé đi, thằng bé hỏi “mu là tránh ra hả ba?”. Ừ, chừng nào ba kêu mu là con tránh ra.
Chỉ có vậy thôi, tui hiểu ông bố nói chữ move nhanh thành mu mà quên cái vờ đàng sau, nhưng những tiếng xầm xì của mấy ông thần nước mặn bàn kế bên nói làm cả góc nhà hàng ai cũng cười đó là mu mà tránh ra cái gì, chạy tới mới đúng. 😆
LikeLiked by 2 people
Tui hông dám cười cũng hông dám có ý kiến gì ráo! hehehehe!
Coi bộ dạo này Trùm Sò có nhiều đệ tử quá hén! hahahaha!
LikeLiked by 2 people
Sư huynh, mu này là mu vờ nói nôm na là mu giả, tránh ra đúng rồi. 😆
LikeLiked by 1 person
Cái này mới gọi là chết một cửa tứ á , SBQ ! hahahhahah
Giờ đến mu mà cũng có mu giả nữa hén hehehehhehe.
Chắc là hàng Trung Quốc. Hỏi chị Bidong chắc rõ hơn Q…. 🙂
LikeLiked by 1 person
Tui pó tay! 😛
LikeLiked by 1 person
Bởi vậy tui sợ chêm tiếng Mỹ vào khi nói chuyện lắm, nhất là với bà nhà. Kêu bả tránh ra bằng tiếng Mỹ, hỏng khéo bả hiểu lầm mình hồi xuân, lúc nào cũng mu ( move).
Câu chuyện của TL kể phải được công nhận là chuyện cười đủ kiểu nhất trong năm.
Khá! Khá! Khá .
LikeLiked by 1 person
Sẵn kể, tui kể luôn chuyện bạn tui. Nói tiếng Việt, chêm tiếng Mỹ giọng Hải Phòng nghe mới vui, làm tui nhớ hoài.
Niên khoá học mới quen với thằng bạn, nó cầm cái thời khoá biểu (schedule), rồi hỏi tui cái “nớp chemistry ở đâu?”. Tui nói lecture hall A. Nó lập lại “nắc chờ ho” building mấy. Chỉ xong xuôi, tui bước đi, nó gọi giựt ngược lại còn cái náp (lab) thì building lào?
Còn tới mùa thi, nó cứ chúc tui good luck, nghe mà mắc cười thiếu điều muốn lộn ruột
LikeLiked by 3 people
Còn ‘can I sit here?’ đọc thành ‘Can ai xịt hia?’ là người mien nào!!! 😛 😀 🙂
LikeLiked by 1 person
Hỏi “o Đoan” thì biết liền! 🙂
LikeLike
Hỏi mất công chỉ đi tìm cái dàn ná! hahahaha!
LikeLiked by 2 people
Không chọc túi nha…
Hừ !
LikeLike
Tui đọc mà tui hiểu là tui chết liền á! 🙂
LikeLiked by 1 person
ý là ” xin đừng chọc tui “, như không quánh thêm cái dấu sắc, thiệt tình
LikeLike
Ha ha ha!
Chào cô chủ và tất cả các anh chị, các bạn! Ha ha ha!
Hello Ốc, vắng tiếng lâu quá! Ha ha ha!
(Bây giờ thấy ai nói gì cũng chêm tiếng cười, nên tui phải nhập gia tùy tục cười muốn tét miệng luôn, cho dù hông hiểu tại sao tui cười). Ha ha ha!
Nói tới cái vụ tai nạn chữ nghĩa tôi nhớ có đọc đâu đó lâu rồi, bài báo của người trong nước phê bình về những người Việt ở nước ngoài về thăm quê, mà cứ nói tiếng Việt chêm tiếng Mỹ khiến họ ngẩn ngơ không hiểu, đôi khi còn hiểu lầm tai hại một cách khôi hài. 🙂
Kể chuyện này ra đây thì nghe có vẻ nham nhở, nhưng cần thiết để chúng ta nên lưu ý khi nói tiếng Việt chêm tiếng Mỹ khi về thăm Việt Nam.
Đại khái là có ông kia tới thăm gia đình người bạn Việt kiều mới từ nước ngoài về, ông bố Việt kiều bảo con gọi mẹ ra đây.
Thằng con chạy vào trong hét toáng lên: “Mom mi, Đét muốn mom mi bây giờ”. Hồi lâu sau nó lại chạy ra bảo: “Mom my đang rửa he”.
Báo hại ông này một phen sững sờ ngượng ngùng mãi mới đoán ra là thằng bé nói Mẹ nó đang gội đầu (hair) !
Khi ông hỏi thăm tới cô em vợ có còn ở Santa Ana không thì được nghe trả lời “Nó vẫn còn ở chỗ cũ đấy, chứ nó đâu có “mu”, tuy chỗ đó ở không an ninh, nhưng nó không có “khe” (care)!
??????????
Sau vài tiếng hàn thuyên tâm tình, ổng dẫn cả nhà Việt kiều đi ăn nghêu, trong dĩa nghêu luộc chín há vỏ ra, có con thịt rớt ra ngoài chỉ còn cái vỏ không, thằng con cầm cái vỏ ngắm nghía một hồi rồi tặc lưỡi: “Không có ai”!
Thôi tui phải đi Costco ăn “bấp phết” đây nha, ha ha ha !
Chúc cô chủ và mọi người một Chủ Nhật Tươi Hồng mặc dù hôm nay trời đang nóng mỡ chảy tỏn tỏn, ha ha ha!
LikeLiked by 5 people
@ Chị Lụa Tím
Trước khi nhập đề, ốc tui xin được khen chị một phát về cái Avata chị chọn. Đẹp không chịu được luôn á !
Tui đọc mà tui xém chết vì cười. Cười xong thì thấy một chút ngùi ngùi, vì tiếng Việt mình ở hải ngoại chắc chỉ chừng 1 vài thế hệ nữa sẽ biến thành một thứ ngôn ngữ mới quá !
Và tui có một thắc mắc, tại sao những chữ đơn giản như gội, dọn đi, tránh ra, tóc, không quan tâm, không sợ… mà lại phải dùng tiếng Mỹ thay thế để nói chuyện với nhau, giữa người cùng một ngôn ngữ với mình ?
Nói gì thì nói, theo tui thì những đứa trẻ Việt được sinh ra hay lớn lên ở Mỹ mà nói tiếng Việt kiểu như vậy thì có thể chấp nhận được.
Còn những người như tui, đã từng nói tiếng Việt như là hít thở thì sự pha trộn là một cái gì rất là kỳ cục.
Lời nói thẳng biết rằng rất khó nghe.
Tui sẳn sàng dọn tai nghe chửi.
Cám ơn chị Lụa tím có lời hỏi thăm. Bận bịu chút việc riêng nên ít vô blog.
Chúc chị và gia đình được khỏe.
LikeLiked by 1 person
‘Còn những người như tui, đã từng nói tiếng Việt như là hít thở thì sự pha trộn là một cái gì rất là kỳ cục.’, có dám chắc hông dị! heheheheh!
Tui thì nghĩ nếu như mình biết chắc người mình đang nói chuyện sẽ hiểu những từ mình nói thì chêm một vài tiếng Mỹ vô cũng được mà, tại vì có nhiều chữ nói tiếng Mỹ dễ hơn! 🙂
LikeLiked by 4 people
Hehehhe, nói chứ cho dù cố tránh nói năng kiểu lổn nhổn, nhưng tui vẫn mắc phải hà rầm. Nhưng từ những cái mắc phải đó, tui tự điều chỉnh lấy mình.
Cái gì cũng có ngoại lệ, như trường hợp của Mây là một ví dụ. Theo tui vô tình không sao, cố ý mới là điều đáng nói !
LikeLike
@Hến: Đồng ý 2 tay 2 chân & cái mình luôn! Khi tui về VN, có những từ tui không biết làm sao để dịch ra tiếng Việt nên tui thành ngọng hoặc cà lâm! Mà bây giờ bên VN, mọi người cũng ít nhiều xài những tiếng Mỹ thông dụng chêm vào khi nói chuyện nữa á! Cái gì cũng vậy, vừa phải nhưng đừng quá lố thì cũng OK phải hông? 🙂
LikeLiked by 2 people
Phải!
hehehe
LikeLike
Bidong ơi, cám ơn Bidong đã post dùm chị cái nón lá vào NL Blog. Cám ơn Lụa Tím đã vẽ dùm chị cái nón lá. Chị không biết nhiều về computer . Thanks Bibi và Lụa nha.
LikeLike
hihihihi…chào Lụa Tím, lâu quá gặp lại. Đi “CốtCô” ăn bao nhiêu cái ” bấp phết ” rồi ?
Chào cả nhà BờLốc, hahahaha…những chuyện cười của Thầy Lý và Lụa , Ốc ..vui cười đến ” thình thịch, thình thịch ,,,” luôn á. “Cườithìnhthịch” là sao ? chắc chỉ có Hến Mây mới hiểu cn .
Năm 1994, khi mới đến Mỹ, nhỏ bạn dặn dò Đừng mở cửa khi có tiếng chuông, phải nhìn qua cái lỗ tròn nhỏ trước cửa nhà , ai quen hãy mở…” . Một lúc sau nghe tiếng bàn ghế lộn xộn xô đẩy ở cầu thang appartment , tui nhìn qua cái lỗ nhỏ và nghe tiếng đàn bà la lớn “hiếp mi, hiếp mi…” , lúc đó tui chưa hiểu tiếng Anh tiếng Mỹ…chỉ nghe được chữ ” hiếp …” là thấy mấy ông Chời xanh rồi. Thì ra bà ta cần người giúp ( help me ) bê cái bàn nặng từ tầng trên xuống, bả dọn nhà…
Có lần tui gọi phôn hỏi thăm con trai của người bạn giờ ra sao, tên gì ? Bạn trả lời lớn tiếng là
” XìTuBịt “??? ( lúc đó, tui nghĩ con gái của bạn tên gọi thân thương khi còn ở Việt Nam là TuBi, giờ có thêm con trai tên gọi thân thương nữa là TuBịt là đúng rồi ???). Sau này mới biết tiếng XìTuBịt là tiếng chửi thề của Mỹ. Bạn nói , lúc tui hỏi thăm, bạn đang giận thằng con, nên chửi
thề cho đỡ tức…
LikeLiked by 3 people
Hhahhaha, hi chị Nhà, khỏe luôn hén !
Cười kiểu thình thịch là sao vậy ta ?
Chắc cũng có kiểu cười bình bịch nữa quá !
má ơi, “hiếp mi, hiếp mi…” , hahahhahaha
LikeLiked by 1 person
Ốc ui, hãy hỏi nho nhỏ, hỏi nho nhỏ thôi, hỏi Hến Mây ấy…vì có lần chị email cho Vân, kể Hến Mây Vân biết rồi, nhưng ” nghiêm cấm ” Hến không được kể ra trong BờLốc này đó nha, nhớ nha. hihihihi. cho Ốc “si” nghĩ tức chơi. hihihihi…
LikeLike
Từ rày về sau, hễ bất cứ lúc nào cần giúp là Ốc nhà ta sẽ không ngần ngại la lên “hiếp mi, hiếp mi….” hahahaha, đau bụng quá!
Công nhận mấy mợ trong blog này, từ nàng Hến cho đến nàng Lụa, nàng Chị Nhà, nàng sò sò… đều quá dữ, hahaha
LikeLike
Ha ha ha, công nhận vô đây cứ phải cười như “tửng”! Ha ha ha!
LikeLike
NgocLan ui, picture together from VVNM vietbao ? Please cho xin xem voi. Thanks.
LikeLike
Chị ơi, em nhắc người chụp hình đó hoài mà họ chưa gửi. Em cũng chưa có coi luôn, sorry chị. Khi nào họ gửi cho em, em sẽ chuyển cho chị ngay lập tức nha.
LikeLike
Thanks Ngọc Lan.
LikeLike
@Chị Nhà cũng tiếu lâm quá nha, ha ha ha. Hôm nay em dẫn con gái đi mua tủ lạnh để thứ bảy tới nó dọn vô trường. Lần đầu tiên có con ở nội trú nên cứ sợ nó thiếu thốn, thành ra mua sắm đủ thứ, chẳng biết có chứa hết không trong cái phòng nhỏ xíu ! 🙂
@Hến & Bidong, đồng ý với hai bạn là bây giờ có nhiều từ ngữ dùng tiếng Mỹ dễ hiểu hơn tiếng Việt, nhất là với thời đại khoa học công nghệ và điện toán hiện nay. Nhiều chữ tôi nghĩ để nguyên trạng nghe hay hơn là dịch sang tiếng Việt! 🙂
@Cám ơn Ốc đã khen! Vì vậy nên tui mới có cái tên này do Ốc đặt cho, đừng quên nhé! 🙂
Ốc yên tâm đừng lo là thế hệ tới sẽ có ngôn ngữ mới, tôi nghĩ cũng là tự nhiên thôi. Vì ngôn ngữ vốn có tiềm năng tự tạo và tái tạo thì mới dồi dào sức sống.
Nếu tôi nhớ không lầm, thì tiếng Việt mà mình quen dùng gọi là tiếng mẹ đẻ, vốn có nhiều chữ xuất phát nguyên thủy từ Pháp (?)
Rồi ông bà cha mẹ mình nói riết thành ra tiếng Việt luôn cho tới bây giờ, thí dụ như:
Ba tê (pâté), dăm bông (jambon), su-hào (chou-rave), tắc-xi (taxi), xà-lỏn (sarong), xích-lô (cyclo), xi-măng (ciment), áp-phe (affaire), bá-láp (palabre), cà-rốt (carotte) …v v…
Mấy chú bác hay các anh chị lớn thời đó chắc chắn rành nhiều chữ Việt gốc Pháp lắm!
Cho nên rồi chúng ta cũng sẽ đón nhận và không ngạc nhiên khi thế hệ tới hoặc ngay bây giờ, sẽ có nhiều chữ ngoại quốc mình nghe và xài hàng ngày, dần dần phiên âm và biến hóa thành chữ Việt mới trong tương lai! 🙂
LikeLiked by 4 people
Đồng ý với chị Lụa hai tay hay chân luôn, hehehe.
Mà xà lỏn tiếng Pháp đọc là xà rong hả chị 🙂 🙂 🙂
LikeLike
Mới google ra chữ Caleçon đọc ngọng là xà lỏn hay quần đùi. Sarong là xà rông, loại váy mà thái tử Charles khoái mặc cho nó mát khu. 😆
LikeLiked by 2 people
Cám ơn ông Trùm đã “gú gồ” dùm! Tui làm biếng kiếm, chỉ nhớ lõm bõm rồi tương đại, vì không trật thì cũng trúng hà! 🙂 🙂 🙂
LikeLiked by 1 person
2.
Chuyện bất đồng ý kiến về tiếng Việt hay là về một việc gì là thông thường. Nhưng đã ba năm rồi mà còn nhắc thì tui thấy hơi cố chấp. Chuyện cố chấp làm tui nhớ chuyện hai ông thầy tu mà tui nghe hồi nhỏ.
Có một sư huynh và một sư đệ. Hai người, vì phải đi công chuyện, nên phải băng rừng lội suối mấy ngày liền. Nữa đường, họ gặp một cô gái cần giúp và sư huynh đã giúp cỗng cô ta qua suối. Sư em thấy vậy cứ để bụng, thắt mắc là sư huynh, một người tu hành mà lại “chung đụng” với nữ giới. Cái này là phạm giới, không theo lời dạy…Sư đệ cứ mang trong đầu chuyện này và suy nghĩ suốt cuộc đi. Trong cuộc hành trình, sư em tuy trẻ hơn sư anh vậy mà lại đi không bằng sư anh, nhiều lúc còn phải nhờ anh kéo, nâng đở…
Về chùa qua ngày sau hai anh em uống trà, sư em hỏi sư anh hai chuyện. Một,tại sao là người tu mà không giữ giới lại cỗng phụ nữ. Thứ hai, xin sư huynh chỉ dạy luyện tập cách nào mà đi rừng lại không mệt. Sư anh nghe xong chỉ cho sư em biết là gặp người hoạn nạn thì cứu giúp chớ không giới luật gì cả. Giúp người ta xong là quên, buông bỏ, không có để nó đeo theo hay mang nó theo. Thứ hai, đi rừng người không có mang gì hết, nhẹ nhàng có gì mà mệt. Em cứ đeo chuyện đó trong đầu xuyên suốt cuộc đi nên nó làm nặng cho em…
LikeLike
Chuyện tiếng Việt (TV)
Cá nhân tui thì tui cảm nhận là tiếng việt hồi trước cho cho tui cảm giác đẹp lắm. Cái cảm giác đó có the lý do chủ quan, khách quan…
Sau này thì có thể vì tình thế cho nên TV cho tui có cảm giác khác, thực dụng hơn… Hiện nay, bên bển khi nói chuyện nhất là giới trẻ họ chêm vô tiếng Anh cũng nhiều lắm (thí dụ, năm trước tui về thì nghe mấy đứa cháu nói chuyện với nhau xài chữ “không khe” (tức là don’t care, không quan tâm), hay là xài chữ Ok thay vì nhất trí, đồng ý. Ngoài đường bây giờ bán hambergers thì họ gọi là ham bơ gơ…
Nói sơ sơ thôi là cũng thấy TV mà tui đã trải nghiệm có ba giai đoạn thay đổi rồi: hồi đó, sau này và bây giờ. Nó cho thấy TV tự nó không đứng yên 20 năm, hay 30 năm trước. Nó đứng ở bữa nay là như vậy và ngày mai nó sẽ khác với hôm nay.
Tiếng Việt sẽ đi về đâu? Cái này sẽ tuỳ theo 80 triệu người hàng ngày họ đang xài…
Cái vụ TV này phải nhờ bác TK còm…😄
LikeLiked by 1 person
Joe và các bạn Còm mến,
Xin kể câu chuyện gần đây nhất. Bà cụ N và cn ( chị nhà ) cùng là hàng xóm ở Việt Nam . Bà N được các con mời qua Mỹ du lịch, các con của bà chở bà đến nhà cn thăm hỏi nhau. Các con cùng bà bàn bạc về việc mua bán nhà ở Mỹ , cô con gái của bà nói _ Căn nhà đó đã ” Sold ” rồi…Bà cụ chặc lưỡi tỏ vẻ buồn bã và nói tội nghiệp…Các con nói _ Tại sao Má lại tội nghiệp, đã ” Sold ” được nhà là phải mừng chứ ? Bà cụ nói _ Ai mà ác quá ?… ” Xô… Đẩy…làm Xập ” cái nhà đó vậy ? tội nghiệp quá…bà cụ lại chặc lưỡi lần nữa…
Các con của bà cùng cn té ngửa vì buồn cười cái vụ bà cụ hiểu lầm nửa vời nói tiếng Anh với nửa vời nói tiếng Việt của các con của Bà.
Joe đã hỏi câu “Tiếng Việt sẽ đi về đâu ? ” , theo cn nghĩ Đừng chêm nửa tiếng Anh tiếng Mỹ vào tiếng Việt. Hãy thực sự là người Việt nói tiếng Việt. Nhưng, nhiều chữ tiếng Việt không đủ để diễn tả, phải mượn các chữ từ tiếng Pháp ( như Lụa Tím đã viết ).
LikeLiked by 1 person