Hồi trước hay viết ‘Tám cuối tuần” để ai muốn tám chuyện gì thì tám.
Nhưng rồi có người tám, có người… gây nên từ từ quên mất, hôm nay chợt nhớ nên tám lại, hehehe
1.
Đầu tiên là chuyện chị Xi-Cu-La xém bị gạt giống cái ông trong bài này.
Nhưng cụ thể như thế nào, rồi làm sao chị “thoát” thì chị kể đi cho mọi người biết đường mà né 🙂
Cũng nhân vụ này thì tui kể thêm chuyện có lần 1 độc giả từ New York gọi sang kể có người xưng là đại diện cho công ty đòi nợ gọi điện thoại đến đòi ông này một số tiền rất là lớn.
Ông này không thiếu nợ nên dĩ nhiên là ổng gân cổ lên cãi. Nó hăm he đủ thứ, làm ổng điên tiết lên. Rồi nó giả bộ hỏi lại tên ổng, số an sinh xã hội coi có đúng là người nó muốn đòi không. Trong lúc tức điên người, ổng nói luôn. Nhưng rồi ngay sau đó ổng sực tỉnh, ổng stop ngay tức khắc.
Ổng gọi cho các ngân hàng, báo cảnh sát… và gọi cho nhà báo để báo cho mọi người biết 🙂
Lừa gạt qua điện thoại có trăm phương ngàn kế cho nên cẩn thận nghe bà con.
2.
Chuyện này đáng lẽ nên kể trong entry “Vui buồn nghề làm báo”, nhưng thôi, hôm nay lỡ tám rồi nên mang ra kể luôn.
Số là hôm rồi do trục trặc kỹ thuật sao đó mà trong “Danh mục quảng cáo trong số báo này” nằm ở dưới cùng của trang A1, phẩn liệt kê ‘Cáo phó-Phân ưu” bỗng dưng xuất hiện ra vài cái cáo phó từ đời xửa đời xưa, xưa ơi là xưa.
Thế là có một ông gọi điện thoại đến nói rằng thấy có cái cáo phó mang tên bạn ổng nằm trong danh mục liệt kê này, nhưng mà tìm vào bên trong thì không có thấy.
Chị Hà Giang nhận phone, và hứa sẽ đi tìm hiểu xem thực hư thế nào rồi báo lại cho ổng hay.
Sau khi dò lại hết, hỏi bên ban kỹ thuật, bên ban nhận cáo phó-phân ưu thì chị Hà Giang tạm kết luận rằng đó là do lỗi kỹ thuật, như đã nói ở trên, và có thể tên trùng tên, mà cái tên đó cũng không có gì đặc biệt cả, đại loại cũng như Ngọc Lan Nguyễn vậy, làm sao biết chắc đó là bạn ông độc giả kia, vì ngoài cái tên thì không còn có bất kỳ thông tin nào khác.
Thế là chị Hà Giang gọi điện thoại lại xin lỗi vị độc giả kia vì lỗi kỹ thuật nên có cái list cáo phó thời xưa đó lọt vô làm độc giả hoang mang. Tuy nhiên, ông độc giả làm cho chị Hà Giang một trận te tua, nào là tại sao lại có thể sai như vậy, làm ổng tưởng bạn ổng chết, bla bla bla. Chị Hà Giang vẫn rất kiên nhẫn nhắc đi nhắc lại lời xin lỗi.
Sau cùng, cuộc “trách móc” đến hồi cũng kết thúc.
Lúc chị bỏ điện thoại xuống, tui cùng Thiên An quay sang hỏi “vụ gì mà nghe chị có nhắc đến ‘phái nữ, rồi ‘bị cảm, giọng khàn’ vậy?”
Theo lời chị Hà Giang kể, thì ra là sau một lúc trách móc chuyện lỗi lầm của tờ báo thì ông độc giả bỗng hỏi “Mà Hà Giang là phái nam hay phái nữ vậy?”
“Dạ thưa phái nữ ạ”
“Thế tại sao nãy giờ tôi gọi cô bằng ông mà cô không đính chính vậy? Mà sao giọng cô giống đàn ông vậy?”
“Dạ vì hôm nay Hà Giang bị cảm nên giọng nghe khàn khàn đó ạ.”
Thế là ổng quay sang trách tại sao ổng gọi chị Hà Giang bằng ông mà chỉ không đính chính.
Hahahahah, nghe đến đây, cả tui cùng Thiên An phá lên cười sằng sặc. Trời ơi, cái này không phải là lỗi kỹ thuật nữa mà là lỗi của ba má đẻ ra là nữ và có giọng trầm khàn như nam.
Hahahaha, chị Hà Giang cũng phá lên cười lên.
3.
Hồi đó giờ, tùy theo mức độ của sự tức giận mà mình có thể nghe người ta chửi nhau nào là “Đồ cà chớn!” “Đồ cà chua!” “Đồ bần tiện!” “Đổ bẩn thỉu!” “Đồ lưu manh!” “Đồ gian ác!” “Đồ thất đức!” hay có lúc nặng nề hơn nữa thì nghe “Đồ… chó!” (đôi khi thấy tội nghiệp cho con chó 😦 )
Thế nhưng, vừa rồi, trên Facebook của Thiên An, khi đưa lên hình ảnh một con voi bị chặt đứt mất nguyên cái vòi nằm ngã quỵ, vài con voi khác buồn thiu đứng nhìn, cô nàng đã buông ra một câu:
“Đồ loài người!”
Tôi bật cười thành tiếng,
Và không thể nói gì khác hơn là lặp lại “Đồ loài người!”
Hi, hom nay cho tui o co snow, WA, chi co 2 inches ma gan cho nha tui co accident den 6 chiec xe dung vao nhau! neu thu hai ma con snow, tui se goi phone vao so de o nha cho chac an!
LikeLike
Khi mà tuyết cứng lại thành nước đá thì chạy xe nguy hiểm lắm á, tốt hơn hết là chạy…bộ! hahahah!
LikeLike
Chạy bộ thì coi chừng đi “pate” chớ không khá gì hơn đâu! 😦
LikeLike
1- “đồ loài người” : điển hình là hai vụ hôi của công khai ở VN : bia ở Đong Nai và nhãn ở Quảng Bình
2-“đồ loài người” : cũng lại ư chuyên VN. Vụ Tata rút dự án xây nhà máy thép , ảnh hưởng rất rộng cho nền kinh tế VN . Ngoại chuyện mất local job, tax etc. Chuyện quan trọng hơn là market share và xuất cảng của hàng kỹ nghệ về thép : nhân công chuyên môn ( thợ hàn, thợ máy) và ks cơ khí VN rất giỏi, lương lại chỉ bằng khoảng 1/3 khi so với lương bên TQ . Nhưng giá đáu thầu và lead time bên VN vẫn luôn cao hơn mọi nước khác vì VN không có “mill sản xuất structure steel” phải nhập cảng từ TQ hay Indo. và đường xá quá bết (logistic) . Không biết lỗi tại ai , hay lỗi tại người?
LikeLike
( typo: nhập cảng thep từ TQ hay Mã lai)
LikeLike
Hổng phải lỗi tại Hến đâu nha! heheheh!
LikeLike
NL và ACE ơi,
Sáng chủ nhật hơi bận để tối rãnh sẽ viết nhiều, kể chi tiết hơn nhe.
LikeLike
Mọi người 8 , còn tui thì 9 được không?
LikeLike
O Austin, khỏe hỉ 🙂
LikeLike
Cho chị Doan 10 luôn! hahahah!
LikeLike
Bây giờ đi lễ, tối về kể chuyện văn phòng luật sư hù tui nợ thuế bị tui hù lại….
LikeLike
Văn phòng luật sư….NXN hả! 😛 😀 🙂
LikeLike
Khong lo tu nhan tich duc’ , tu hanh` , coi chung` kiep sau minh` la` con voi de nguoi ta chat sung` , “do^` ngoai` hanh` tinh” “do Tap Can Binh`”
LikeLike
hahahah! đồ ‘ngoài hành tinh’! hahahah!
LikeLike
Còn thằng con lớn của tui, không biết thằng em nó làm gì nó sùng mà nó kêu thằng em là `đồ HCM´, `Mao T Dong´! 🙂
LikeLike
hahahaha, thiệt hả? Mắc cười vậy!
Hahaha, “Đồ HCM” giờ mới biết có thêm câu chửi này 🙂
LikeLike
hahaha! Không biết nó đọc ở đâu ra, chứ ở nhà đâu có ai nhắc tới ông này bao giờ! hahaha!
LikeLike
Tui phải dậy ho hai thằng con tui mỗi khi quạu thì lôi các mác và lê nin ra mới được. Tổ sư bồ đề đó !
LikeLike
Đọc chuyện ông chủ tiệm ăn bị gạt $750 vì đóng tiền điện trể thì thấy thuơng cái ông chủ khờ khạo và bao nhiêu người dại dột tị nạn trên xứ lạ quê người còn mắc phải. Tiền điện đã đóng mà có người gọi đến nói là chưa đóng , thì sao không phone cho công ty điện lực, noi’ số nhà số phone là họ cho biết ngay , ông chủ này phải có ngân hàng để ký check , sao phải mua money oder trả cho công ty điện lưc ? thường thì tiên điên nước ai cũng trả bằng check hay credit card cả ?
Hy vọng ông chủ dại dại này được đắc hàng , hahha
LikeLike
Thường những người dễ mất bình tĩnh hay bị trúng kế của tụi lường gạt này.
Có lần Rồng nhà tui nhận được email của American Express hay BOA gì đó, nói là account bị hack hay nhà bank không còn tiền. Rồi trong email có một cái link kêu mình vô đó để check account của mình. Khi bấm vô trong cái link đó thì cái page mở ra nhìn y chang như page thiệt, vậy là Rồng nhà tui để tên tuổi số an sinh xã hội vô, nhưng trước khi bấm Submit thì ổng bán tính bán nghi, chạy xuống thảo luận với tui.
Tui nghe xong kêu ổng vô thẳng web site mà mình ưa check account, gọi điện thoại hỏi, lúc đó mới biết là cái email đó là ‘đồ lường gạt’! 🙂
Bởi vậy gặp việc gì cũng phải bình tĩnh, bình tĩnh như…tui vậy á! heheheh!
LikeLike
Cái này cũng thỉnh thoảng xãy ra cho: Yahoo, Microsoft websites… Trang mạng giả nói y như thật, nhưng nếu để ý thì có 1 vài chỗ viết sai chính tả! Lỡ mà nhấn vào thì coi như sập bẫy & có thể bị virus nữa! 😦
LikeLike
@ Mây
Hừ, người gì mà vừa đựng một tí là ” nổi máu ” , bình động chứ tĩnh gì !
LikeLike
không có vợ là đời Rồng tàn rồi
LikeLike
Tuyết, tuyết, tuyết! Có ai ăn “xi nô” với xi rô 3 màu không? Ăn thả ga, bao nhiêu cũng được! 🙂
LikeLike
Ăn vô xong thành snow…woman! hahaha!
LikeLike
hahaha!
LikeLike
Ốc ken muốn ăn xi rô …tuyết nhận. Chị gửi xuống FL vài thùng tuyết đi !
🙂
LikeLike
@ốc: Nói trể quá, tuyết chèm nhẹp hết rồi! Bây giờ thì đến lúc đi “pate” không báo trước đây! 😦
LikeLike
Chị đã báo trước là sẽ đi trượt pa te rồi mà ! Bằng chứng đây nè ” Bây giờ thì đến lúc đi “pate” ”
Nói chứ tuyết tan sợ hơn tuyết rơi. Gặp gió thổi là nó sẽ đông đá, bước đi lên đó không khéo thì sẽ oạch liền.
Mong chị cẩn thận, chị Bidong ới ời !!!
LikeLike
Ở luôn trong nhà cho an toàn! 🙂
LikeLike
Em đi pate bất đắc dĩ kiểu đó rầu, giờ nhắc lại còn toát mồ hôi hột! 😦
LikeLike
Đi kiểu đó là kiểu gì ? Mồ hôi hột có giống như muối hột không?
LikeLike
Ở chổ tui ở có một chợ 99 xu của người VN, trong đó có một người làm mà tui thiệt tình không biết là đàn ông hay đàn bà, bởi vậy muốn hỏi gì tui hỏi trỏng trỏng, chẳng biết xưng hô làm sao, những trường hợp như vậy mình phải làm sao, chẳng lẽ đi hỏi ‘Người kia ơi, người là đàn ông hay đàn bà vậy?’ Khổ dễ sợ! hahaha!
LikeLike
“DQ
February 9, 2014 at 9:37 am
Dear Sir/Madam! Gia bo nhu minh viet thu vay do!”
Sorry, I put my notes in wrong place!
LikeLike
Ông/bà này người Việt nam nên mới khó xưng hô, nếu như Mỹ thì chắc dễ hơn rồi! heheh!
LikeLike
Tui có hai cách, xài cách nào là tùy ý !
một là ” Ê , cho tui hỏi chút coi ! ”
Hai là ” Này, đàng ấy ơi, cho tớ nhờ tí ”
Hê hê, tui không chịu trách nhiệm à nha !
LikeLike
Hỏi thì được rồi, cái tui ấm ức là không biết đó là ông hay bà! 🙂
LikeLike
Vân nhìn thử Adam’s Apple chổ cái cổ có nhô ra không , thì biết ông haY bà liền
LikeLike
Trời lạnh nên ” đàng ấy ” quấn khăn !
LikeLike
Đọi đến lúc ” đàng ấy ” đi RR phòng nam hay nữ thì biết liền chứ gì!
LikeLike
Nghe nói ở CA bây giờ cho đi RR “tự do” (cho ai đổi “giống”?) nên cái này cũng chưa chắc à nha! j/k 🙂
LikeLike
Dear Sir/Madam! Gia bo nhu minh viet thu vay do!
LikeLike
Văn N , kể cả khi đã mua money order , minh` cũng có thể nhờ LS đòi lại , ví du trong ngày đó mình ra Western U mua $750 họ cho mình cái rì xíp, mình có cái rì xíp thì mình có thể biết ai đã lảnh $750 từ WU , còn nếu mình khờ khờ lơ đểnh mất rì xíp thì WU có lưu lại nếu mình biết ngày giờ và số tiền mình đã mua. Họ sẽ đưa hết chi tiết nếu có LS yêu cầu, tiền phí tổn LS chừng vài trăm thì nếu không phải lổi tại mình thì ít ra mình còn được vài trăm còn lại, nhưng tụi lừa gạt phải được đưa ra ánh sáng . Tôi nghĩ ở VN cũng còn làm được thì ở Mỹ FBI cũng muốn đưa tụi này ra ánh sáng nếu trường hợp lừa gạt này là có thật, chứ vài anh VN cứ đưa tin vịt cồ , báo chí tưởng thiệt đăng giúp mấy ông rùi mấy ông cười đùa vui sướng .
LikeLike
Tin này có vịt cồ hay không thì Tim Tran liên lạc hỏi thẳng với Công ty điện lực của Kansas KCP&L hoặc cảnh sát Shawnee hay là đài TV Fox4 nhé!
http://fox4kc.com/2014/01/16/restaurant-owner-falls-victim-to-phone-scam/
LikeLike
Nếu cỡ 750 triệu thì FBI sẽ đưa ra ánh sáng, còn 750 đồng chắc FBI chỉ đưa vô….bóng tối! 🙂
LikeLike
Yes.
LikeLike
FBI chỉ nhảy vào sau khi để cho 1 dây “gian lận” ăn lâu năm, ăn ngập mặt và có dính dáng nhiều người! Khi đó FBI bủa lưới thì tóm “trọn ổ”!
LikeLike
Cái transaction đó như là cash transaction nên không có gì để lấy lại. Báo cảnh sát lên báo là làm đúng rồi. Làm business thì người ta focus vô chuyện làm ra tiền phát triển thương vụ kiếm ra tiền gấp cả chục ngàn lần cái mấy trăm đó, không có thì giờ để quan tâm nhiều tỡi chuyện đó không thôi, mặc dầu không ai mà không muốn trừng phạt người gạt mình. Hơn nửa, tiền mất mát hao hụt nó nằm trong cái plan …. expense, cost of doing business, có thể offset từ việc khấu trừ thuế má.
Bị gạt thương không phải ngu hay bất cẩn hoài, chỉ là một khoảnh khắc không ở cái top form vì lý do nào đó nên dính chấu. Đời người 70 80 năm có bao nhiêu giây? Chỉ cần vài giây lơ đãng là mệt rồi. Cái chính là rút kinh nghiệm xong rồi move on cảng sớm càng tốt.
LikeLike
Tim Tran nói như vậy là coi thường nghề nghiệp của báo chí rồi đó. Theo tui hiểu thì trước khi đăng tin, nhà báo cũng thường kiểm chứng nhiều nguồn tin khác nhau, chứ không phải ai nói cái gì cũng thành tin lên báo hết đâu Tim Tran ơi !
LikeLike
Cách trả lời đt ở nhà tui là ” xin lỗi, tui chỉ là osin, ông/bà chủ không có ở đây” , xong cúp cái rụp, nếu tên nào lì quá gọi lại,
thì nói ” conversation is recorded” , họ sẽ cúp rất lẹ 🙂
LikeLike
Tôi xài cái câu số một hoải. 🙂
LikeLike
Tui thì thích gây hơn thích 8., nhất là gây với Mây, vì biết thế nào cũng gây không lại cho nên gây xong rồi phú lỉnh, để cho Mây tặng cho câu ” đồ ốc nhà quê ” hê hê .
Còn vụ gọi quảng cáo gọi tới làm phiền, thì sau khi nghe câu ” hao a rờ du đú ình ?” là tui đem nghuyên hồ sơ bệnh lý từ thời tui còn ở bên Pháp ra tui kể vanh vách, kể không để cho đối phương chen vô được nửa tiếng, nào là đang nhức răng, uống thuốc hoài không hết, đau quá, ông/bà có biết cách sao bớt đau không? Ngoài đau răng tui còn bị mụt lẹo trên mí mắt, nhìn tui giống như mắt bị lộn giướng, hãi lắm.
Đã vậy thôi đâu, mấy hôm nay tui bị cái gì không biết, cứ nghe tiếng người lạ gọi tới là tui thích nói chuyện, ông/bà làm tui vui ghê lắm, để tui kể cho ông/bà nghe chuyện tui mới trúng số độc ….bảo đảm tới đây thì chỉ còn nghe tiếng ong ong từ đầu giây bên kia vọng lại liền. Nếu gặp hên thì sẽ nhận được lời mời làm chuyện …khó nói một cách rất “vô tư” .
Nhưng chợt nhớ lại công việc của cô giáo làm vào những ngày đầu tiên hội nhập vào nước Mỹ, tui thấy việc tui làm bất nhẫn quá….
Chắc tui sẽ sa vào địa ngục….
LikeLike
Muốn có một ngày chủ nhật bình yên mà cũng không được, đúng là …’đồ gây sự’! hahahah!
Tui cũng vây, từ hồi nghe cô giáo ‘cho một bài học’ về công việc làm của người gọi quảng cáo, tui thấy bức rức quá trời, chắc tui cũng bị sa vào địa ngục….Nếu cụ ỐC có xuống dưới trước khi thấy tui tới nhớ ngoắt ngoắt! hahahah!
LikeLike
Thôi, tui không muốn xuống đó trước đâu, mà cũng không muốn ai xuống đó hết .
Mây cứ việc lãng đãng bay, không bao giờ sa địa ngục đâu….
LikeLike
Dont worry —- it is strictly business. Bây giờ ai gọi nhả NL bán đồ hoài cô ấy củng chửi thề um sùm, chỉ là mình không biết thôi.
LikeLike
Chắc vậy ! Nhưng chắc cô giáo hông biết chửi thề đâu !
Nhưng tại sao phải nói là chửi thề hén ! Chả lẽ chửi là để thề thốt? Thề thốt mà cũng cần phải chửi sao? Tại sao tui hay hỏi tại sao quá, ai có biết tại sao để nói cho tui nghe tại sao tui tui hay hỏi tại sao không?
Tại saoao không ai trả lời hết vậy ta ?
LikeLike
Ông tửng !!!!!! Hê hê hê
LikeLike
Chắc vậy quá ! Nhưng tại sao tui ….tửng ?
hê hê !
Tui hỏi tại sao một hồi nữa là tui sẽ thấy sao sẹt liền ! Thước bảng cô giáo lâu quá bị bụi đóng rồi !
LikeLike
sẹt = xẹt.
Tui có thói lạ đời là khi viết trong đầu nghĩ một nơi viết xuống một ngã. Viết xong lỗi phải đầm đìa không thèm coi lại, post lên khi thấy thì đã muộn.
Hừ !
LikeLike
Có khi nào trong đầu nghĩ đi dìa nhà mình mà chưn thì đi qua nhà cô hàng xóm hông? Hehehe!
LikeLike
Có cũng không dám kể. Đừng chơi trò dụ khị. …
LikeLike
Hôm nay tui chế ra một món đồ mới. Số là biển nơi tui ở có một giống ốc khá lớn, có con to hơn cái đầu. Nó là loại ốc xà cừ ( conch ). Kỳ vừ rồi tui lôi về 2 trự, bỏ vào nồi luộc lên rồi cạy lấy vỏ. Thịt thì xực, vỏ ốc thì ngâm thuốc tẩy. Sau 2 ngày thì vỏ ốc trắng như mây bông gòn. Tui đem ra rửa thật sạch rồi phơi nắng. Chao ơi nó đẹp quá trời quá đất luôn.
Trong lòng vỏ ốc thì lóng lánh như trân châu, bên ngoài vỏ xoắn lại trông rất hài hòa điệu nghệ, nhìn không khác gì những tòa lâu đài cổ kính mà tui được xem trong các phim thần thoại ngày xưa. Phải nói là không chê được.
Tui đem khoan điện ra ngoài vườn lan. Nắng chan hòa khắp nơi, sưởi ấm cho các cây lan vừa hứng chịu những ngày đông giá buốt. Nhìn từng cành lan ươm hoa óng ả, có chậu tưng bừng khoe sắc khoe hương, có chậu vừa ướm nụ, hứa hẹn cho những nhành hoa mới rực rỡ mai này…
Cầm vỏ ốc lên, tui tẩn mẩn suy nghĩ nên khoan chỗ nào, khoan mấy lỗ để cho khi tưới nước được thoát ra lẹ nhứt. Rồi nên đục lỗ sao cho cân bằng để khi cột dây vô treo nó lên khỏi lật úp như thuyền trên sóng dữ. Tui tỉ mỉ khoan thật chậm, lòng lo thon thót, nhỡ như nó bể ngang thì tội cho vỏ ốc của tui lắm.
Vừa khoan vừa mơ đến lúc cây lan trắng phơn phớt hồng mà tui chăm sóc bấy lâu được nằm trong lòng chiếc nôi mới mà tui bâng quơ cười cười một mình.
Rồi cũng xong, cột dây vào con thuyền ốc và treo nó lên thử, trông cũng không đến nỗi nào tệ lắm. Nhẹ nhàng dìu lan về nhà mới, thêm một chút rêu lên gốc lan để giữ ẩm, tui xoa tay lui xa xa ngắm, ngỡ như lan đang mỉm cười với tui, một nụ cười sung sướng và mãn nguyện.
– Em ơi ! Có gì cho anh ăn không em ? Đói bụng quá à !
– Tui tưởng đâu ông mê chơi lan quên đói rồi chứ. Cả ngày chủ nhật ông để tui dọn đẹp nhà một mình, không cho ông ăn, cho ông chừa luôn. Hứ !
– Trời !
LikeLike
Cuối cùng là đến giờ này có cơm ăn chưa?! Hay là `dựng´ quá chạy đi ăn `phở´ cho ròi! Hahaha! Cho bỏ tật mê bông hơn mê zợ! Hahaha!
LikeLike
Ô’c coi chù’ng : hoa lan không chịu đựơc chất vôi (vỏ ốc) chắc Ô’c nên lót 1 miê’ng plastic có châm lổ để thóat nứơc . Anyhow, vỏ ốc quá đẹp..
LikeLike
@ Chị An Lành
Cám ơn chị đã chỉ thêm cho ốc ken một cách trồng lan nữa. Để coi thử cây lan của em có đỏng đảnh không rồi sẽ làm theo cách của chị.
Đạ,đúng rồi, khi khoan lỗ vỏ ốc cũng thấy tiếc, vì nó đẹp quá. Nhưng khi trồng lan vô thì hết tiếc rồi. 🙂
Lâu lắm mới thấy chị vào blog đó nha !
LikeLike
Dựng quá không thèm ăn luôn. Nhìn bông no rồi ! Vợ là bông , bông là vợ, sao cái điều đơn giản và dễ hiểu này các bà không chịu thông cho các ông nhờ…
LikeLike
Tam’ cuoi tuan ma` cuoi tuan ban nen tam’ thu’ 2 zay.
Hy vọng cảnh sát làm ra cho rỏ vu ông PHO GOod , chứ bảo là money order thì rất khó kiếm ra thủ phạm thì tui không bao giờ mua nên không biết , nhưng tui nghĩ khi người đi lảnh tiền họ phải đưa cái gì ra đề làm hồ sơ , còn người mua, khi mua MO trả cho công ty điện lực thì ông PHO GOOD phải viết trả cho CTDL , chứ ra ngoài ông bị ta giựt bóp thì ai cứ có money oder trong bóp ông thì cứ tự nhiên xài như xài tiền mặt, nếu vậy trước CVS hay WU rất nhiều tướng cướp.
LikeLike
@Tim Trần – Ông chủ PHO GOOD này không trả bằng Money Order nhưng trả bằng thẻ cào (ông ta mua một thẻ Moneypak” loại “Greendot” trị giá $750, rồi cào và đọc mã số sau thẻ, người nhận chỉ cần gọi đến số phone và đọc PIN number trên thẻ và desposit vào account của mình là xong) Nhưng nếu ông chủ PHO GOOD còn giữ cái thẻ kia thì cũng có thể truy ra Acct của người nhận.
LikeLike
Cái tên trên money order …. from Nigiera, Republic Congo, Iran, Lebanon, Egyp, Tunisia …. tha hồ mà đi kiếm. Mục đích của money order và nhũng thứ giống như vậy là giảm bớt revealing detail info cho người gởi và người nhận.
LikeLike
Giống như cash transaction là vì tiền đã có sẳn sàng ready to transact ( họ nắm cáng và lấy tiền của người gởi rồi, trước khi issue cái pay order ( whatever they are money order, cashier check, money pack ….), nên khi người lấy tiền ra lấy không ai kiểm soát gì kỷ lưởng cả …. vì vậy nó giống như là cash transaction là lý do như vậy.
LikeLike
Tám chuyện gì thì tám hén, vậy xin tám chuyện nấu ăn một chút, mấy ông không thích thì nhảy qua đi. Đúng ra là hỏi VN nè: ngày xưa tui kho thịt thường luộc thịt trước rồi đổ nước đó đi, bây giờ tui không luộc trước, mà ướp trước một ngày rồi mới đem thịt đi kho. nhưng mà lúc kho thì nước thịt bị lợn cợn rất là nhiều, làm tui kho chừng nửa tiếng rồi phải gắp thịt ra (thit xắt cục lớn thì dễ, còn xắt nhỏ thì mệt hơn), rửa bằng nước nóng, rồi lược nước kho thịt còn lại để vào kho tiếp, mà nếu làm vậy thì hành, tỏi, gừng…cũng bị bỏ đi. Nói qua lại thì cũng chỉ có câu hỏi là làm sao kho thịt để nước được trong?
LikeLike
Em để ý thấy thịt ướp khoảng 3 ngày thì khi kho hay nấu, mấy cái lợn cợn không có ra nhiều. Khi kho cho nước nhiều để dễ hớt bọt. Em làm vậy không hà!
Nếu chị không thích mấy cái lợn cợn, em nghĩ chị nên kho cho đến khi thịt chín, lúc đó hành tỏi gừng gì cũng ra mùi hết rồi, đến lúc đó mình vớt mấy cái đó ra bỏ cũng không ảnh hưởng gì đến mùi vị của thịt.
Vụ này chắc phải hỏi mấy sư huynh sư tỉ nấu ăn nhiều trong blog! 🙂
LikeLike
Cám ơn VN, cám ơn cái trang nấu ăn nữa nha, bửu bối của tui đó.
LikeLike
Cái nồi thị kho hôm tết của tui thơm phưng phức mà nước thì trong veo vàng ngậy, không có một tí lơn cơn nào.
Tui mua khoảng 2 lbs thịt đùi ít mỡ nhiều nạc, lạng bỏ mấy miếng mỡ bầy nhầy (nếu có) xắt miếng vuông khoảng 2 ngón tay, rửa thật sạch, ướp với 2 muổng canh đường và một muổng cà phê muối để khoảng từ 1 đến 2 giờ. Sau đó rửa lại thật kỹ, để ráo nước (hoặc dùng paper towel thấm cho khô nước). Đổ một lon nước coconut soda (nếu có nước dừa tươi thì 2 trái, nhưng sẽ không giữ được lâu và nước ít trong) đun thật sôi, dùng đũa gắp từng miếng thịt bỏ vào nồi nước dừa đang sôi, đổ một chén nước mắm ngon vào nồi chờ sôi khi nào miếng thị ngã màu vàng thì đổ thêm nước sôi cho ngập thịt, để lửa riu riu cho đến khi thấy miếng mỡ thật trong (khoảng từ 2 đến 3 hours). Có thể bỏ vào một củ hành trắng xắc nhỏ hình hạt lựu nhưng nếu muốn để lâu thì không nên. Nếu chích thì thêm trứng gà hoặc trừng cút luộc thật chín bóc vỏ cho thêm vào. Bảo đảm không ngon khỏi trả tiền.
LikeLike
Cái nồi thịt kho hôm tết của tui thơm phưng phức mà nước thì trong veo vàng ngậy, không có một tí lơn cơn nào.
Tui mua khoảng 2 lbs thịt đùi ít mỡ nhiều nạc, lạng bỏ mấy miếng mỡ bầy nhầy (nếu có) xắt miếng vuông khoảng 2 ngón tay, rửa thật sạch, ướp với 2 muổng canh đường và một muổng cà phê muối để khoảng từ 1 đến 2 giờ. Sau đó rửa lại thật kỹ, để ráo nước (hoặc dùng paper towel thấm cho khô nước). Đổ một lon nước coconut soda (nếu có nước dừa tươi thì 2 trái, nhưng sẽ không giữ được lâu và nước ít trong) đun thật sôi, dùng đũa gắp từng miếng thịt bỏ vào nồi nước dừa đang sôi, đổ một chén nước mắm ngon vào nồi chờ sôi khi nào miếng thị ngã màu vàng thì đổ thêm nước sôi cho ngập thịt, để lửa riu riu cho đến khi thấy miếng mỡ thật trong (khoảng từ 2 đến 3 hours). Có thể bỏ vào một củ hành trắng xắc nhỏ hình hạt lựu nhưng nếu muốn để lâu thì không nên. Nếu chích thì thêm trứng gà hoặc trừng cút luộc thật chín bóc vỏ cho thêm vào. Bảo đảm không ngon khỏi trả tiền.
LikeLike
Cái nồi thịt kho hôm tết của tui thơm phưng phức mà nước thì trong veo vàng ngậy, không có một tí lợn cợn nào.
Tui mua khoảng 2 lbs thịt đùi ít mỡ nhiều nạc, lạng bỏ mấy miếng mỡ bầy nhầy (nếu có) xắt miếng vuông khoảng 2 ngón tay, rửa thật sạch, ướp với 2 muổng canh đường và một muổng cà phê muối để khoảng từ 1 đến 2 giờ. Sau đó rửa lại thật kỹ, để ráo nước (hoặc dùng paper towel thấm cho khô nước). Đổ một lon nước coconut soda (nếu có nước dừa tươi thì 2 trái, nhưng sẽ không giữ được lâu và nước ít trong) đun thật sôi, dùng đũa gắp từng miếng thịt bỏ vào nồi nước dừa đang sôi, đổ một chén nước mắm ngon vào nồi chờ sôi khi nào miếng thị ngã màu vàng thì đổ thêm nước sôi cho ngập thịt, để lửa riu riu cho đến khi thấy miếng mỡ thật trong (khoảng từ 2 đến 3 hours). Có thể bỏ vào một củ hành trắng xắc nhỏ hình hạt lựu nhưng nếu muốn để lâu thì không nên. Nếu thích thì thêm trứng gà hoặc trừng cút luộc thật chín bóc vỏ cho thêm vào. Bảo đảm không ngon khỏi trả tiền.
LikeLike
Ủa sao nó load lên tới 3 lần vậy ? Lấy cái cuối cùng đi.
LikeLike
Quên nữa, nhớ đừng đậy nắp, vì đậy nắp nước sẽ bị đục. Kho kiểu này thì không thấy nổi bọt nên không có bọt để vớt.
LikeLike
Cảm ơn Tu Ếch nha, để bữa nào sẽ kho theo cách này, mà một chén nước mắm rồi chỉ có cái ngọt của coconut soda, vậy có mặn quá không? nhưng tui sẽ thử. Có người dạy tôi kho cá trong cái hộ, một phần nước mắm, một phần đường, nước thì tùy mình, tui bớt đường lại một chút, khó hơi keo keo lại, ăn ngon.
LikeLike
Công thức đó là thịt kho tàu, còn món sườn ram mặn, hoặc cá kho tộ thì có công thức khác, đừng có lấy cái công thức thịt kho tàu mà kho cá thì hỏng kiểu ráng chịu, Ếch tui không chịu trách nhiệm.
LikeLike
Để bữa nào bắt chước Tư Ếch làm theo kiểu này. Nhưng thằng con tui món nào có nước mắm nhiều, nó ăn vô là môi nó thù lù, cho nên chắc không dám chơi nguyên chén nước mắm đâu! heheh!
LikeLike
Một chén nước mắm cho 2 lbs thịt là vừa cho người bị cao blood pressure như tui, đúng ra phải hơn một chén mới đủ đậm đà.
LikeLike
Đoc không thôi là thấy đã rồi. Vợ ông chỉ ông kho hay ông tự nghỉ ra?
LikeLike
Cách này là học được của bà chị dâu chuyên nấu đám cưới ở VN, bà xã tui thì mù tịt. mà tui chỉ kho mỗi năm một lần vào dịp tết thôi, ngày thường thỉ bả nấu gì ăn nấy, không dám đòi hỏi.
LikeLike
Ồ, bên VN bây giờ đám cưới có đãi món thịt kho nữa hén! Nếu có cần thêm món cãi chua thì nhớ đi tìm cụ ÔC! hahahah!
LikeLike
Cải chua thì tui biết ( nhưng ế rồi, chị TH làm cho nó ế đó, tui chưa phải quấy với chỉ, để đó đi ), nhưng cãi chua thì tui nghĩ Mây rành hơn tui chứ. Chuyện gì cũng cãi được, mà toàn là cãi nghe mùi chua lè lưỡi dài thậm thược tám chín thước luôn !
LikeLike
@ Tư Ếch
Vậy TE kho hết cả thảy là ba nồi thịt ? 🙂
Đùa tí cho vui thôi chứ cách TE kho thịt như vậy thì bá cháy bò chét rồi. Vậy ngon có phải trả tiền hông?
Tui quen thói chặt to kho mặn, nên món kho thì tui đầu hàng, không biết kho, nhất là kho cá.
Tui chỉ thích món thịt đùi trước, có cả da, thái nhỏ kho khô với tiêu. Ngày xưa được ăn hoài, mấy năm nay không được ăn mà cũng không dám nhắc tới nữa. …
LikeLike
Có người ướp thịt với đường, đem phơi nắng cho đến khi mỡ trong thì mới đem vô kho. Nhà tui thường kho thịt vai, tại tui không thích mỡ, mấy thằng con bây giờ thấy mỡ cũng sợ (ngoại trừ heo quay!), chỉ có ông già tía nó là còn thích mỡ thôi, mà thịt kho xong phải có màu vàng nâu đậm, vàng lợt cũng bị chê, khổ sở lắm cụ ÔC ơi! hehehe!
LikeLike
Tui cũng đầu hàng món cá kho, không biết má tui kho cá bỏ cái gì vô mà cá thơm thiệt thơm, tui làm vài lần không giống nên giải nghệ luôn, bây giờ chỉ còn duy nhất món cá nướng! hahahah!
LikeLike
Không biết má kho cá bỏ cái gì thơm thiệt là thơm, thì quơ đại chai dầu thơm hay chai Deodorant xịt vô nồi là biết liền chứ gì. Nhưng có làm thì nhớ chớ có mời tui à nha.
Khè khè
LikeLike
Chai dầu thơm với chai deodorant gì đó là dành cho người nào mới ăn cơm với cá kho xong, không uống nước không súc miệng mà chạy thẳng vô bờ lốc ngồi còm! hahahah!
LikeLike
Đi làm dìa là chạy xuống bếp lo cho cái list được chu toàn, chưa có ăn uống gì hết đó nha ! Ở đó mà quăng lựu đạn đi…
Hừ !
LikeLike
Đối với ai vừa làm cá vừa còm thì còn được tặng thêm lố xà bông Coast! hahahah!
LikeLike
Hôm nay cả nhà tui ăn chay cho …thơm !
Hừ ! Sao cứ nhè tui mà gây sự vậy ta !
LikeLike
@ NL, ACE
Tôi nhận đươc e mail trả lời về vụ mua phong bì lì xì từ Viện Việt Học ngày hôm qua. Họ xin lổi vì người thiện nguyện viên handle my case phải cần ra nước ngoài khẩn cấp giao lại cho người khác và người này bị bệnh…..
Họ nói gởi trà lại tiền nhưng tôi nói nếu chưa gởi tiền lại thì gởi phong bì, vì tôi củng muốn phong bì lì xì mặc dầu trể. ……. để lì xì cho VN, chị Bidong …. (Nói chơi thôi nha hai má, đừng nói bút sa gà chết gì đó tôi không hiểu thơ đâu nha 🙂 )
Không biết NL có khiếu nại dùm tôi hay không? In either case thành thật cám ơn. Case closed. Viện Việt Học is OK.
LikeLike
Hôm nay lên tới chức “má” rồi! Cám ơn & chúc mừng OK! 🙂
LikeLike
sorry chị Bi 🙂
LikeLike
Chị Bidong sắp làm đến bà nội bà ngoại mà ÔK kêu có tới ‘má’ nên chỉ khiếu nại! hahahah!
LikeLike
hehe good to know. Chức bà nôi, bà ngoại là best. Làm mọi giử cháu free mà còn bị chửi là không biết nuôi con nít Mỹ, tôi nghe thiên hạ nói vậy.
LikeLike
Kêu gì cũng được, miễn là đừng “chửi” là được rồi! j/k 🙂
LikeLike
Có khi nào giữ cháu nội, rầy nó, nó trả lời lại, ‘Bà làm như bà là bà nội tui hông bằng ‘ 😛 😀 🙂
LikeLike
@ Mây
Chờ đi, đoạn đường đó có qua cầu mới hay !
Trước sau gì cũng lên chức bà nội mà !
LikeLike
Ủa, chị với Mây lên chức ” má ” lâu rồi mà ? Bộ ” má” thêm lần nữa hả?
Khục ! Khục !
LikeLike
Nếu Viện Việt Học không OK thì chạy qua Viện Phật Học! hahaha!
LikeLike
Nói cái vụ ” Viện “, lần đó là lần thứ hai tui mới biết chữ ” viện” nó quan trọng như thế nào với những người thích có ít xít cho nhiều.
Trên chỗ tui ở có một ” viện hớt tóc ” , bề dài của viện thì không có gì đáng nói, nhưng bề ngang thì có thế đứng chính giữa viện, dang hai tay ra có thể chống vào hai bên tường .
Hồi nào đến giờ tui cứ ngỡ chữ ” viện” là một cái gì to lớn, đồ sộ và bề thế lắm, như Hàn Lâm viện, Mã Viện ( ?) chẳng hạn. Ai ngờ…
LikeLike
Hến ui, CB kiu kìa , help help ….
Đề tài nấu ăn lúc nào cũng hấp dẫn hết CB ơi . TT nghĩ mấy ông không nhảy qua
đâu. Trái lại còn… dòm lén , cọp dê , rồi dìa nhà rình rình sửa lưng dzợ ! hehehe
Cách của TT như sau, ra màu nước cũng đèm đẹp, kể chị nghe chơi hén. TT cũng ướp thịt trước cho đậm đà rồi để chảo thiệt nóng mới cho dzô xào xém mặt ( để thịt ” ăn mắm muối “, nghe Má nói dzậy ! ) . Kế bên là cái nồi đun sôi 1 lon coconut soda , đổ qua bên chảo thịt đã xào sơ, đun đến khi nước dừa cạn và ra màu caramel . Cái nồi kế bên kia nãy giờ cũng cho nước vào đun sôi, chừng thịt rút hết chất ngọt nước dừa và có màu rồi, mình trút vô nồi nước đang nóng đó . Đun liu riu, không đậy nắp cho thịt chín là xong. TT nghĩ chắc ” bí quyết ” ở chỗ nước nóng nên không bị lợn cợn đó chị à .
LikeLike
@ Tí Tởn
Hehe, tui khoái câu “dòm lén, cọp dê , rồi dìa nhà rình rình sửa lưng dzợ”, trong blog có nhiều anh nấu ăn nghề làm đó, chắc sửa lưng vợ nên bị vợ bắt nấu thành ra nấu giỏi, nói chơi thôi nhen, chớ đầu bếp giỏi toàn đàn ông không à. Cảm ơn TT chỉ cách kho, mình xém mặt thịt thì thịt ít bị ra nước (như chiên steak) hén, mà cách làm màu cho thịt rất hay, tui thế nào cũng làm thử, trước giờ tui cứ dark soy souce làm màu không à, mới đọc tui tưởng phải làm caramel rieng, cái gì chứ làm caramel là tụi oải lắm, bánh flan của tui làm được khen lắm, mỗi lần đại gia đình tụ họp lại là món này được yêu cầu, trộn sữa tươi, trứng đường thì dễ rồi, chỉ có thắng nước đường thành caramel thi tui không có kiên nhẫn, lửa lớn thì sợ cháy, lửa nhỏ thì đứng đợi quá lâu. Mà bánh tui làm rất là mịn, vì tụi chế hỗn hợp đường sửa trứng qua cái rây trước khi cho vào khuôn, để không bị lợn cợn của lòng trắng trứng đánh không tan (lại lợn cợn chắc tui bị dị ứng với chữ này)
LikeLike
@ Ti Ton
Đúng vậy, ốc ken cũng nghĩ cánh mày râu ” không nhảy qua đâu”, mà trái lại đang học lóm để còn lòe với hiền (???) nội. ( Hiền thấy mụ nội ?)
Cám ơn chị TT, Mây, Tư Ếch và chị Bình chịu khó xuống bếp trổ tài, ít nhứt ốc ken học được những bí quyết mà không dễ gì có ai chịu chỉ cho.
LikeLike
Lòe để lấy le thì được, sửa lưng coi chừng bị ăn đục! hahahah!
LikeLike
Hà hà, chưa biết à nha. Năn nỉ ỉ ôi mới được sửa lưng, chớ không đơn giản như Mây nghỉ đâu!
– Ông ơi, lưng tui nó muốn đình công hay sao mà cứ ê ẩm, đau đau nhức nhức hoài. Ông tới sửa giùm chút coi. Ư. ..ư. …nhè nhẹ, bộ muốn trả thù hay sao mà như thiên lôi đả vậy. .Ờ, ờ, được rồi đó. ..Bộ ông đấm bóp cho bà nào rồi hay sao mà ông làm nhuyễn nhừ vậy, dòm thẳng vào mắt tui nè, trả lời lẹ, hông thôi tui làm một đạp văng tuốt xuống giường bây giờ. ..
Ôi, đàn bà là ngọt ngào như dao…
LikeLike
Đọc không mà muốn nổi da vịt! hahahah!
LikeLike
Tui tưởng tượng ( phải nói cho rõ chứ không ai tưởng thiệt là chết tui) không thôi mà ốc ác nổi lên hết trơn hết trọi, hông biết lúc thiệt chắc tróc vỏ luôn quá. ..
he he
LikeLike
Chiều nay trời nóng hăng hăng
Tui ngồi, tui nghĩ, nhăng răng tui cừ
😛 😀 🙂
LikeLike
Kế bên sếp thố mắt lừ
Tiết trời trở nóng cũng cừ là seo?
Là seo ai biết là seo
Tui cừ ai biết tại seo tui cừ
LikeLike
Bữa nay thằng con tui đi làm ngày đầu tiên ở nhà hàng Pizza Hut Bistro, không biết nó có hồi hộp không mà sao tui thấy hồi hộp quá trời quá đất! 🙂
LikeLike
Đó là tâm lý chung, Mây ơi ! Có nhiều nỗi niềm khi thấy con mình từng ngày trưởng thành hơn, buồn vui lẫn lộn.
Tui cũng vậy ! Nhìn con của Mây lại nghĩ đến con của tui, rồi sẽ có một ngày không xa…
Tui hồi hộp quá !!!
LikeLike
Bài về “Áo dài” tiếp theo!
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=182396&zoneid=3#.Uvq83_sz33k
LikeLike
Cám ơn chị Bidong.
Cũng tại chiếc áo dài này tui bị ” mắng vốn “.
Ngán quá ! Hề hề
LikeLike
Ai mắng vốn? mắng vốn vụ gì? rồi giải quyết xong chưa? có cần tui phụ mắng vốn tiếp hông? mà tại sao kêu là mắng vốn mà không kêu là mắng..lời! hahahah!
LikeLike
Để đó đi, chút tui dià sẽ biết tại sao không lời mà là vốn. …
LikeLike
Có câu chuyện vui vui mà cũng hợp với đề tài.
Thông thường sau khi mình làm xong dịch vụ gì thì ngày hôm sau người ta hay gọi tới nhà mình đặng nhờ trả lời dùm cái survey về cách phục vụ.
Có lần sò cũng nhận lời trả lời survey qua điện thoại. Khoảng hơn một chục câu hỏi mà phần đông sò đều cho điểm 9 hay 10. Cuối cùng tới câu hỏi chót cô này hỏi vậy overall được bao nhiêu nên sò nói là chấm 7 điểm 😦 . Cô này mới ngạc nhiên hỏi là từ đầu đến giờ sò cho toàn điểm 10 với một vài điểm 9 sao overall lại chỉ có 7 điểm, có thể giải thích tại sao không? …Hahah … sò mới trả lời là “because of you”. Nãy giờ hai bên nói chuyện với nhau tới hơn 30 phút mà cổ không nhận ra sò là con gái hay sao mà cứ kêu sir sir hoài. Cô này xin lỗi quá trời rồi cổ còn cắc cớ nói là tại sò không chịu đính chính. Nghe vậy sò mới nói là hồi nãy cổ hỏi “May I talk to … ?” sò đã trả lời là “This is she” rõ ràng mà cổ không chịu chú ý vậy là cách phục vụ khách hàng không tốt. Như vậy overall chấm 7 điểm là đúng quá rồi. Sau đó hai bên cười vang một trận rồi thôi chớ biết nói gì nữa bây giờ. 😆
Cái này cũng thường vì nhiều người nhìn tên sò đinh ninh là đàn ông con trai nên mới bị lầm thôi.
LikeLike
Nếu để thêm một chữ thành ‘sò đực’ hay ‘sò cái’ thì đâu có ai lầm! hahahah!
LikeLike
Hhahhaha, tui chịu cái tính thâm trầm của SBQ.
Nhưng tui không có lầm lẫn như vậy, lúc mới thấy tên Sò với logo màu bồ quân cộng với cách viết, tui đã đoan chắc là nữ nhi…hồng rồi
LikeLike
Hay hén! Còn tui, sao nhìn tận mắt, đứng kế bên, nói chuyện mấy chục lần mà tui vẫn không biết người làm của tiệm 99 xu đó là ông hay bà! hahahah!
Chổ tui làm, những người chưa từng gặp tui, viết email ưa gọi tui là Mr.! 😛
LikeLike
Bài mới của cô giáo! 🙂
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=182518&zoneid=1#.UvvCZoU8CzU
LikeLike
Đọc bài mới này của cô giáo vui hơn! 🙂
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=182567&zoneid=3#.UvxM9fsz33k
LikeLike
@Cô giáo và ACE.
Đây là “chuyện của tui”. Coi như là một chia xẻ và xin đừng chửi tui dại cũng đừng mắng tui ngu. Thật ra tâm lý của một người làm small business nó có khác với corporation. Mình mới mở tiệm lại còn ở trong tình trạng lấy công làm lời nên nếu phải mất tiền thì xót lắm. Chuyện thường tình mà. Người xấu thì nhan nhản. Chỉ một chút sơ hở là dính chấu ngay. Tui còn gặp nhiều chiện cũng mắc cười lắm….
Reng Reng…
-Dạ business A tôi nghe.
-Tôi gọi từ công ty điện A. Xin thông báo cho ông bà rõ chúng tôi sẽ cắt điện của quý vị kể từ hôm nay vì quý vị đã không trả tiền cho tháng rồi.
-Cái gì? Tôi biết chắc là chúng tôi không có thiếu tiền của quý vị nhưng chồng tôi là người handle việc trả bill, tôi cần phải minh xác lại. Ông có thể nán lại cho tôi thêm chút thời gian được không? Chồng tôi cũng sắp về tới rồi.
-Ông bà có check mail thường không? Bao nhiêu lần một tuần, làm sao mà có thể miss mấy cái bill được? (câu giờ để lấy thêm info)
Cùng lúc đó có hai người khách bước vào, thế là tui nói:
-Xin lỗi , tui đang có khách. Ông có thể cho tôi tên, số phone và agent code của ông để khi chồng tôi về sẽ gọi lại ông ngay.
-Tên tôi là Chris, số điện thoại và agent code là xxxxx. Bà phải nói chồng bà gọi lại tôi liền vì xe truck của công ty điện loại có cái crane đang trên đường đến địa chỉ của bà. Một khi chúng tôi cắt điện rồi mở lại phải mất 2 tới 3 ngày thêm vào đó ông bà sẽ phải trả thêm tiền phạt nữa
Nghe tới đây tui bắt đầu tá hoả vì lúc đó gần Thanksgiving, mùa lễ đầu tiên của tiệm. Tui vừa mới làm một đống cream, một đống bánh bây giờ mà bị cắt điện thì chỉ có chết.
Ngay khi “kép tui” bước vô tiệm, tui không để ổng kịp thở bèn xổ liền:
-Nhà đèn mới gọi nói họ sẽ cắt điện hôm nay vì tháng rồi mình không có trả tiền điện… Đây là tên, số phone và agent code của người nhân viên nè. Mình đâu có nợ họ tiền . Đâu ông gọi họ hỏi coi chuyện gì đã xãy ra vậy
“Kép tui” gọi cho anh chàng Chris liền cùng lúc ổng check bank account online.
-Công ty của ông cashed cái check của tui ngày x rồi nè sao nói tui còn thiếu tiền là làm sao?
-Tụi tui không biết. Account của ông bà vẫn còn show outstanding. Chúng tôi chỉ là nhân viên thừa hành lệnh cắt điện thôi.
-Vậy bây giờ ông muốn tui phải làm gi? “Kép tui” hỏi lại
-Tui chỉ cần cái proof là ông đã trả tiền là đủ rồi. Ông có cách nào chứng minh không?
Anh chàng kia tiếp tục mè nheo
-Chuyện này rất cấp bách nên chúng tôi không chấp nhận check hoặc credit card vì những loại tiền này phải đợi vài ngày mới clear được và như thế sẽ mất thời gian tín. Chỉ có một cách duy nhất là ông bà ra CVS hoặc Walgreen gần nhà mua cái card “green dot” với số tiền ông bà nợ chúng tôi là $490.00 để tui update account của ông bà và cancel cái vụ cắt điện này đi. Ngày mai ông bà liên lạc với công ty điện A để họ credit lại số tiền này cho ông bà nếu đúng là ông bà đã trả tiền tháng rồi. Tui đang document lại cuộc đối thoại này trong account của ông bà đây. Chúng tôi chỉ cần proof là ông bà đã trả tiền rồi.
Nhanh lên tại vì một khi nhân viên bắt đầu công việc thì tui không còn cách gì để giúp đở ông bà.
Giúp đỡ? Hahah
“Kép tui” nghe cái vụ check và credit lại cũng có lý bèn chạy ra bank rút tiền mặt và vô CVS hỏi mua cái card “green dot”. Lúc đó mới biết đây là một loại prepaid credit card. Vì nhà cũng gần tiệm nên sẵn “Kép tui” ghé về nhà lục mấy cái contract và bill điện ra coi nếu lỡ có sót cái nào chưa trả không.
Chàng trở lại tiệm, gọi cho Chris, nói:
-Tui là khách hàng của công ty B sao ông nói là ông làm cho công ty A lại còn đòi cắt điện của tui là làm sao?
(Những thành phố khác tui không biết, nhưng ở Houston có hai công ty điện chánh).
Hình như là bể mánh, Chris im lặng một giây rồi tiếp:
-Ồ, chúng tôi là công ty đệ tam. Chúng tôi chuyên đi cắt điện và chúng tôi có hợp đồng với cả hai bên. Nhưng mà ông mau mau lên đưa cho tui cái số trên green dot card vì xe truck của hãng đang tiến vào parking lot của ông bà kìa. Chậm trễ sẽ không gỡ kịp.
”Kép tui” bắt đầu nghi ngờ nên cố kéo dài mẫu đối thoại càng lâu càng tốt
-Tui put ông on hold nhe để tui móc túi lấy cái green dot card ra đọc cho ông
-Mau mau lên ông
Trong lúc đó “kép tui” google số phone của anh chàng này mới lòi ra bị quá nhiều spam report.
Ổng trở lại đường dây:
-Tui đang report ông với cảnh sát bên line bên kia kìa.
Và thế là nghe tiếng bụp, điện thọai đối phương cúp máy.
LikeLike
TRỜI! Thật là may cho chị! Cạm bẫy giăng đầy, biết đâu mà mò hả chị! 😦
LikeLike
Cám ơn câu chuyện của chị Xi-Cu-La. Trong cuộc sống, dù luôn phải cẩn trọng, nhưng cũng có những lúc mình rơi vào bẫy người khác một cách rất… mắc cười.
Cho nên em cũng đồng ý hoàn toàn với ý Ông Kẹ khi ổng viết là “Bị gạt thương không phải ngu hay bất cẩn hoài, chỉ là một khoảnh khắc không ở cái top form vì lý do nào đó nên dính chấu. Đời người 70 80 năm có bao nhiêu giây? Chỉ cần vài giây lơ đãng là mệt rồi. Cái chính là rút kinh nghiệm xong rồi move on cảng sớm càng tốt.”
LikeLike
Cám ơn sự chia xẻ cũa Bidong và đồng ý hoàn toàn với cô giáo và Ông Ke.
Tui đang cười quá trời đây. Hôm nọ có một nhóm bốn người vô làm bộ coi hàng chỉ cái này hỏi cái kia. Xong rồi hai người nói muốn đi toilet. Tui không cho nói rằng chỉ có một người đi thôi. Rốt cuộc họ xaọ xaọ rồi đi ra. Hai người muốn giữ chân tui còn hai người kia chắc muốn chôm cái gì. Tuồng này tui có gặp ở VN hồi xưa, sau này có một lần gặp lại ở Orange County. Đi nửa vòng trái đất rồi vẫn chưa thoát, hỏng lẻ mấy ông mấy bà này có chung một “tổ nghiệp”? 🙂
LikeLike