ObamaCare hay Covered California thì hôm qua và hôm nay đầy nghẹt báo NV rồi, ai muốn tìm hiểu thêm thì vô website NV tìm đọc tiếp hoặc theo số điện thoại và link được post trong entry trước tìm hiểu thêm hén.
Giờ mình nói chuyện muôn thuở của nàng Hến là chuyện ăn, nhưng mà đây là ăn hàng, ăn chơi hay ăn vặt thôi 🙂
Phải công nhận là chỗ tui làm ăn hàng một cách dễ sợ, nhìn tui là biết rồi 🙂 Và cũng chính vì ăn hàng như vậy nên thiết nghĩ ai mà tìm được mối bán cho nhân viên NV thì cũng dễ kiếm tiền lắm á 🙂
Cứ hình dung như mới hôm thứ Sáu này. Vừa đi xuống bếp, nghe loáng thoáng bé N. nói với chị X., “Bánh ít đó ngon hén!” Chị X. tỏ vẻ đồng ý. Tui chộp liền, “Bánh ít ở đâu?” – “Dạ của chị kia cho em, ngon lắm chị Lan, mà nghe nói có 50 cents 1 cái à!” – Hả, 1 cái bánh ít 50 cents, sao mà rẻ vậy?
Vậy thôi, lát sau đã nghe râm ran, “Ai muốn order bánh ít thì ra gặp chị M.L ghi số lượng và đưa tiền, 50 cents/1 cái, có nhân đậu, có nhân dừa.”
1, 2 giờ sau nghe kêu, “Ai có mua bánh ít thì ra lấy bánh nha!”
Bước ra đến khu vực của ban Sale thì đúng là khu ” buôn bán” thiệt. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng giao hàng, tiếng kiểm hàng lao xao như một cái chợ thật sự.
Từng túi bánh có tên người mua, số lượng bao nhiêu được đặt sẵn trên bàn. Của ai thì người đó lấy. Gặp lúc cô bán hàng trẻ măng, có nụ cười thật tươi hãy còn đứng đó, nhiều người ùa ra, “Còn bánh nữa không em?” – “Dạ em còn ngoài xe đó, để em mang vô thêm. Em có bánh tét nữa, 1 đồng 1 cái, có nhân chuối, có nhân đậu nữa.” Cô nàng nhanh nhẩu tiếp thị
“Bánh đâu có sẵn mà nóng hổi vậy em?” – “Dạ em làm nhưn sẵn để trong tủ lạnh, mấy chị đặt em gói liền.” – “Gói cái bánh nhỏ xíu vậy bán 50 cents tốn nhiều công quá ri làm sao lời em?” – “Dạ, em làm ở nhà cho vui mà.” – “Có bánh chưng không em?” – “Dạ, không, em chỉ có bánh tét để ngoài xe thôi. Người Bắc gói vuông kêu bánh chưng. Người Nam gói dài kêu bánh tét, nhưng mà cũng ăn giống nhau thôi mà”….
Cứ vậy mà rôm rã trong chốc lát, rồi ai nấy trở về bàn làm việc của mình, tiếp tục những gì dở dang. Chỉ có khác một chút là trên bàn nhiều người lúc này có thêm những túi, những gói đựng đồ ăn.
Một cảnh “mua bán” tại chỗ tui làm là vậy đó. Rất là tếu, rất là vui mà chắc không mấy chỗ làm ở đây có được.
Rồi có khi thì bánh giò, bánh chưng, chả cá, chà bông, giò thủ, bánh tét, chè bưởi,… mỗi lần mua món gì thì là người này đi rủ người kia, thoáng cái là cũng bộn bộn người mua. Rồi gọi điện thoại đặt, hẹn giờ mang tới. Có những thứ họ bán với giá bỏ mối cho các tiệm (như bánh giò chỉ $1, bánh chưng $2.50, bánh tét), có những thứ mình order họ mới nấu (như chè bưởi), hoặc có món mẹ bé T. làm ở nhà mang vô, mọi người ăn thấy vừa miệng, ưng ý thì nhờ làm cũng chừng bằng giá mua ngoài chợ nhưng mình yên tâm biết là đồ mới, như chà bông, giò thủ,…
Nói chung là một không khí ăn uống nhộn nhịp rất… Việt Nam 🙂
Ai ở quanh quanh đây mà có muốn đặt mấy cái bánh ít nhỏ nhỏ này để đãi tiệc, đám giỗ quảy hay mua bánh chưng bánh giò bỏ tủ lạnh để dành ăn sáng ăn trưa thì tui cho số điện thoại nè 🙂
Còn ai muốn order bánh trung thu, bánh mì cade, nem chua, chả lụa thì gọi 1-800-NgocHen
Ai ưa ăn rau câu, chè trôi nước, cơm chiên thì 1-800-Phuocti (Phước Tỉ)
Cần chả cá, nem nướng thì 1-800-OcChanh
Thanh long tươi xanh thì 1-800-ThayTam
Hoa lá cây cảnh thì 1-800-Bidonga
Riêng cà phê móc câu thì gọi 1-800-LuomLon
…….
Hình nhự trong NV chi có xếp HG còn thon thả ?
Well, life is good 🙂
LikeLike
hahahah! tui cười chắc chết! hahahah! Sáng mai vô chổ làm mở entry này ra chắc tui cười cả ngày! hahahah!
Chổ tui làm thì chỉ có một cái máy vending machine, có nước ngọt, chips, bánh, bịch nhỏ nhỏ. Còn buổi trưa thì có chiếc xe truck đậu trước cửa bán sandwich, pizza. Chổ tui không có căn tin như bên chổ ông xã tui.
Hồi lúc tui còn may đồ, thỉnh thoảng cũng có mấy xe chở đồ ăn đến shop may để bán. Tui nhớ có xe bán lòng heo tươi, xe của mấy ông mễ bán cam, chứ không có vụ bán bánh it bánh tét như vầy.
Lúc mới qua Mỹ, ông anh tui ưa làm món chè trái cây. Lấy mấy hộp trái cây như mít nhãn chôm chôm, khui ra, đổ bỏ phần nước đường trong hộp, rồi cho sửa tươi vô. Ăn cũng thấy ngon ngon, vậy là tui với nhỏ em bàn tính sẽ làm món này đem đi bán ở mấy shop may.
Hai chị em hăng say bàn tán, Ba tui nghe được phán cho một câu ‘Ở Mỹ không phải như ở VN, bán người ta ăn người ta đau bụng người ta thưa là mình ở tù nghe con!’ hahaha! Hai chị em nghe quỷnh quá, bỏ luôn ý định bán chè, đi may đồ tiếp! 😛
LikeLike
Còm này mắc cừ hơn entry của NL! Nhất là lời khuyên vàng ngọc của Ba Hến! 🙂
LikeLike
Hồi xưa chỗ tui làm, bà con (nhất là VN) cũng hay đem đồ ăn vào bán cho nhau, order dùm cho nhau… Đến 1 hôm, không biết vì lý do gì đó mà HR nó xuống biên giấy cảnh cáo là không được mang đồ ăn vào hảng bán nữa! Nhưng được 1 thời gian thôi thì đâu cũng vô đó, bà con cũng nhờ mua dùm, khiêng đồ ăn vào như thường… Ngày Tết vui lắm, bánh chưng, giò chả, kẹo đậu phọng, mè xửng… ôi thôi đủ thứ hết. Đồ ăn mang vào thì ngon số 1 vì toàn là đầu bếp thứ thiệt, họ mà ăn ngon thì coi như đồ ăn ngon thiệt! Giống như đồ ăn của Hến vậy, ăn cái gì cũng ngon là cái chắc rồi mà khỏi cần phải thử! 🙂
LikeLike
Mắc cỡ quá! Nãy giờ phải vịn cái mũi lại, sợ nó bể! hahah!
Thank you chị Bidong! 🙂
LikeLike
Hổm rày nhứt đầu quá, bữa nay thấy có ăn, nên nhào dzô coi có ai chia cái bánh nào hông. Heheheh
Chúc bà con trong tháng ốc to sẽ được tròn vo 😆
LikeLike
hhahaha…mới đầu đọc tưởng là tháng của Ốc, ai dè tháng ốc to ( October)..hihihi..
Hồi đó, nơi tui làm, có chị bạn vẽ trang trí nhiều màu trên những trái trứng đã luộc chín, đem vào bán nhân ngày Lễ Easter, người Mỹ cùng chỗ làm hỏi tui ( lúc đó tui chưa rành tiếng Mẽo Mỹ gì hết á, chỉ nghe lõm bõm hai chữ “xeo ếch” ? , tui chỉ ổng đi qua department Cell 8 , ông Mỹ qua Cell 8 hỏi tiếp và lại quay về chỗ tui …thì ra là ổng muốn mua những trái trứng của chị bạn nơi department của tui , ý ổng hỏi ai bán trứng Sale Eggs ? . Nhiều người trong hãng cũng đi tìm chị bán trứng um xùm qua lại như cái chợ nhỏ. Sau đó, chị bạn bị cảnh cáo hổng cho “puông páng” bất cứ gì ở nơi làm việc.
LikeLike
Xin chào các bậc tiền bối. .. (cô, dì, chú bác, anh chị )
Xin phép được chào riêng chị Ngọc Lan.
Chị khỏe không, chị Ngọc Lan ơi…
Chị cho em xin số điện thoại của người làm chè bưởi hì chị. …
Cảm ơn chị nhiều.
LikeLike
Ngày mai đi làm sẽ cho, số điện thoại để trong chỗ làm rồi 🙂
Welcome Đinh Quyên
LikeLike
Xin số đt mua bánh ít, bánh chung
Xin cam? ta bẵng lon cappuccino
Hehe
LikeLike
Tui bị bệnh ghiền hehe, ngày nào cũng vào đọc blog NL. Coi bộ “Ăn hàng” của cô giáo ế rầu .
LikeLike
Một khi đã sang trang thì làm biếng vào còm. Mà cô giáo siêng sang trang lắm Nói chứ tui hiểu là nhiều khi có tin sốt dẻo, cô giáo cần phải lên tin liền cho kịp với tình hình.
Tui cũng là ghiền sĩ của NL’s Blog nè !!!
LikeLike
Hi chi Ngoc Lan,
Moi ngay minh deu vao doc blog cua bo. Rat la teu va vui. Hom nao khong co thi thay thieu cai gi do. Xin loi, minh khong biet bo dau. Chuc cho bo nhieu suc khoe de viet blog cho doc gia coi dai dai. Bo lam on cho em xin phone cua chi banh it, banh tet, che buoi,nem hay gio thu.
Neu bo biet them cho nao ban ngon bat cu thu gi thi cho minh xin luon. Cam on bo nhieu nhe.
LikeLike
@Quynh Dang: Có thể vào đây đánh máy bằng tiếng Việt:
http://www.angeltech.us/viet-anywhere/
LikeLike
Bo send email cho minh nhe, cam on..
LikeLike
Sorry, hổm rày quên mất tiêu 🙂
Tammy (bánh ít): 714-725-5943
Bánh giò ($1) bánh chưng ($2 hay $2.50, quên rồi): chị Nhị 714-823-5819
Chè bưởi: 714-839-8695
LikeLike