Lên blog ngoài việc nói chuyện tiếu lâm để cười thì còn có nhiều thứ cho mình học hỏi.
Hôm nay tui “truyền nghề” này nè, hehehehe
Sau một thời gian chịu đựng cái chân cái tay khô queo khô mốc đến mức thấy “gớm” chỉ vì tội lười không bao giờ chịu xức lotion, hôm qua, tui quyết định mở tủ lôi ra cái nồi paraffin wax ra để “cải thiện” những cục chai cứng ngắc đến mức có thể trầy xước da hay tươm máu khi đến mùa lạnh. Heheheh, nghe thấy hãi hùng quá, nhưng mà sự thiệt là như vậy.
Mang cái nồi này ra, làm được một lần tối qua và thêm một lần vừa nãy, chợt nhớ là cũng nên mách nước cho những ai chưa hề biết đến công dụng của paraffin wax.
Tui biết đến vụ này từ lúc mới sang, đi làm cho một trung tâm chăm sóc người già. Trong những món mà mấy nàng therapist ghi order cho một số bệnh nhân thì có món paraffine wax với mục đích làm giảm đau nhức cho những người tay bị co rút hay bị bệnh gout hay gì gì nữa chẳng biết.
Paraffin wax đựng trong một cái nồi, giống như hình vậy nè.
Trước khi dùng thì cắm điện vào để cho nồi nóng lên thì cái sáp paraffin đó sẽ tan ra. Giữ cho nó ở nhiệt độ nóng vừa đủ, tức không để cho bị phỏng, hehehe, thì cho bệnh nhân nhúng bàn tay hay cùi chỏ đã rửa sạch vào. Nếu hà tiện chỉ nhúng 1 lần thôi thì đến khi khô gỡ ra rất là khó, d0 lớp paraffin mỏng quá, nó vỡ. Phải nhúng chừng 3 lần thì ok.
Vừa rút tay ra khỏi nồi sáp đó là chất paraffin khô liền. Mình dùng plastic bao bàn tay đó lại để giữ cho nó ấm.
Để chừng 15 phút. Lột tấm nilong ra, bóp nhẹ nhẹ bàn tay như massage vậy và vuột nhẹ lớp sáp ra.
Bàn tay bây giờ trông rất là mịn màng.
Thấy mấy người già có vẻ rất mê món nhúng paraffin này nên tui đặt mua một bộ giống y chang như vậy cho ba má tui, vì ai cũng đau nhức hết.
Khi đó tui còn ở chung nhà, tui làm cho ba má tui, y như tui làm cho mấy bác bệnh nhân kia. Chỉ có khác là đồ ở nhà của riêng mình nên tui nhúng luôn chân của má tui vô. Và cũng wrap lại như thế.
Khi tui dọn ra ngoài, má tui tự làm một mình, rất là lành nghề. Má tui làm bền bỉ mỗi ngày từ đó đến bây giờ. Theo má tui thì đau nhức cũng có bớt, nhưng quan trọng hơn hết là trước đây gót chân của má bị nứt khủng khiếp,nhìn kinh khủng lắm. Nhưng giờ thì không khác cho gót chân son 🙂
Đến khi đi làm ở tiệm nail, vào tiệm thấy cái nồi parffin wax đó, tui mới biết thì ra nó còn dùng trong việc làm đẹp tay chân cho khách. Để nhúng parffin khách phải trả thêm cũng nhiều tiền lắm á.
Chất sáp đó sau khi lột ra thì mình liệng thùng rác, nếu là dùng chung ở những nơi như tiệm nail, spa hay chỗ điều trị cho bệnh nhân. Còn nếu ở nhà chỉ có mình ên mình dùng thôi mình có thể cho chất sáp đó vô nồi trở lại để nấu tiếp 🙂
Có thể có nhiều người biết nhưng cũng có người không hề biết điều này. Mình tự làm được ở nhà, cho người lớn tuổi trị đau nhức, lẫn cho việc điều trị da khô, và, dĩ nhiên là làm đẹp. Công hiệu của mỗi thứ tùy thuộc vào chất parffin mình mua. Mình muốn dùng chủ yếu cho cái gì thì mua cái đó. Khi hết chất paraffin thì mình mua refill.
Hy vọng là sẽ có người happy với chuyện này vì nó hiệu nghiệm lắm á 🙂
Hay quá. Tui sẽ thử vì mùa Đông ở New England lạnh lắm nên da dẽ hay khô nứt.
LikeLike
Thu di, thu di! Se thay hieu nghiem vo cung 🙂
LikeLike
Ui trời ơi, tự nhiên ‘Thu đi, thu đi’, tui chẳng hiểu gì hết troi, một hồi mới té ra là ‘Thử đi, thử đi’! hahahah!
LikeLike
Mới đầu tui cũng tưởng cô giáo kêu tui thử liền trong mùa thu, thay vì đợi đến mùa đông 🙂
LikeLike
hehehe, tại tối qua rì còm bằng phone nên không có dấu, sorry 🙂
LikeLike
Thank you, NL.
LikeLike
muốn mua cái nồi paraffin wax đó thì phải mua ở đâu ? tiệm nail ? khoảng bao nhiêu?
LikeLike
Amazon , khoang 136 ti
LikeLike
Cái xịn xịn thì giá chừng như GLL nói, có luôn 6 lbs paraffin cùng ba thứ lỉnh kỉnh khác như bao tay, bao chân để ủ ấm, cùng bao ni long để xỏ tay chân vô cho lẹ.
Hồi trước em cũng order cho má em cái giống như trong hình.
Còn cái em mua thì hiệu Revlon, chỉ chừng $30-$40, xài cũng được, cho việc làm đẹp 🙂
LikeLike
Vậy để tui mua cái này! hehehe!
LikeLike
NL ơi, có giúp ích gì cho người bị rheumatoid arthritis – phong thấp ở đầu gối không vậy? Mẹ mình bị đau nhiều lắm.
LikeLike
@XCL
Bữa nào wởn, moi 8 cai vụ phong thấp và cach chữa trị (general) cho toi 😛
LikeLike
@Xi-Cu-La,
Đ. không nghĩ giúp được nhiều ở bịnh phong thấp đâu chị
LikeLike
Đúng là không giúp nhiều, chỉ đỡ đỡ đau nhức.
Muốn dùng cho đầu gối thì cũng được, họ sẽ dùng cái ly múc paraffin rưới lên đầu gối, nó sẽ khô rất nhanh, không sợ bị chảy xuống đất đâu.
LikeLike
Những gì tui còm dưới đây là nghiêm chỉnh, hông có tửng nhà bà con!
Tui thấy nhiều web site ghi là những ai bị cao máu, tiểu đường, mạch máu bị phù thì không nên xài Paraffin wax, cho nên bà con nhớ cẩn thận á, trước khi xài nên hỏi bác sĩ gia đình của mình (mà phải là bác sĩ giỏi, chớ hỏi nhằm bác sĩ gà mờ thì…hỏi tui còn hay hơn! 🙂 )
http://www.ehow.com/facts_5009582_benefits-paraffin-bath.html
LikeLike
hỏi mấy ô bác sĩ bán dược thảo được không vậy Hến?
LikeLike
Hỏi thì được, nhưng chết thì đừng đổ thừa! hahaha!
ủa, mà chết ngắt thì làm sao đổ thừa được nửa ta! 😛 😛 😛
LikeLike
Nha` o? khu Bolsa hoa`nh tra’ng nha^t’… thuo*ng` thuo*ng` cua? ma^y ong ^ na`y do’ nha:P
LikeLike
chắc tui đổi nghề quá
LikeLike
OR
http://www.webmd.com/osteoarthritis/tc/paraffin-wax-for-osteoarthritis-topic-overview
LikeLike
Bà con nào muốn xài cái máy parafin này dài hạn thì phải làm theo những bước sau đây:
1. Sắm riêng cho mình một cái TV, một cái đầu máy DVD, một cái wireless headphone xịn, DVD phim bộ Hàn quốc hay DVD ca nhạc của Thúy Nga PBN phải đầy một tủ, và một cái ghế dựa ngồi thoải mái.
2. Mỗi tối sau khi ăn cơm, tưới cây, tắm rửa xong, khiêng nồi paraffin để trước cái TV, khiêng cái ghế dựa để phía sau cái nồi. Ghim điện nồi paraffin cho nó nóng. Để DVD vô đầu máy, mớ TV lên, xách theo cái remote control để kế bên cái ghế dựa.
3. Ngối xuống ghế, mang headphone vô, mở phim bộ lên.
4. Bắt đầu thọt 2 bàn chân vô nồi paraffin, để 1 phút, rút ra, lấy đồ trùm kín 2 bàn chân lại. Sau đó thọt nguyên cánh tay bên phải từ bàn tay đến cùi chỏ vô nồi, để 1 phút, rút ra, dùng tay trái lấy đồ trùm kín tay phải, ngồi coi phim 20 phút.
5. Mở đồ trùm tay phải ra, gỡ paraffin ra, sau đó thọt nguyên cánh tay traí vô, để 1 phút, rút ra, dùng tay phải lấy đồ trùm kín tay trái, coi phim 20 phút nữa.
6. Mở đồ trùm 2 cái chưn và cánh tay trái, gỡ paraffin cho lại vô nồi.
7. Xứt lotion vô 2 bàn chân và 2 cánh tay.
8. Đứng dậy, khiêng nồi paraffin đi cất, xếp ghế lại đem đi cất, cuộn mấy cái đồ trùm lại cất vô tủ.
9. Tăt TV, tắt máy coi DVD
10. Leo lên giường, lấy iPad ra, đọc còm, xong, ngủ!
Tui thấy Má tui làm vậy á! heheheh!
LikeLike
có cách nào làm whole body được không?
LikeLike
Tui cũng định chừng nào có bán cái ‘nồi’ mà mình nằm vô đó được luôn thì tui mới mua! hahahah!
LikeLike
Cần gì, cầm cái nồi tưới từ trên đầu tưới xuống là xong chứ gì. Cô cô dặn phải tưới 3 lần mới đủ.
LikeLike
@ A Hoàng
Anh cần làm whole body, tui chỉ chỗ cho anh tại Little SG. 🙂 🙂
LikeLike
phải chổ đó đằng sau càfe Lú không?
LikeLike
Số 8 của tui sẽ như vầy: bà dẹp cái đống này giùm tui nhe 🙂 May quá bx không có theo NL’s blog 🙂
LikeLike
chưa hiểu gì hết, hehehe
LikeLike
Số 8 trong cái list của Hến đưa ra là dọn dẹp đồ nghề lỉnh khỉnh. Còn tui thì sẽ để đó rồi nói với bx “bà dẹp giùm tui”. He he he.
LikeLike
Thua.
Cô cô ui, chắc là em thuộc dạng “yểu điệu thục nữ” rồi. Thuở còn đi học em đã nhúm tay vô cái này nhưng nóng quá chịu không nổi. Bà athlete trainer nói là nước phải nóng đến độ đó nếu không wax sẽ khô lại thành ra lúc đó em phải xài ice pad.
Ý quên, chuyện xảy ra cũng cả chục năm rồi. Bây giờ em dạn dày sương gió lắm rồi không biết bàn tay có chai đi chút nào không. Em phải suy nghĩ coi thử cái này ở đâu chứ giờ chun vô mấy chỗ athlete training chắc là bị chê rồi. 😉
LikeLike
Qua nhà tui, tui cho thử 🙂
LikeLike
@ Cô Giáo
“Qua nhà tui, tui cho thử”
Cô giáo viết fragment kiểu này thì dễ….bị hiểu lầm, và bị bỏ hút, bỏ đói cả đám! 🙂 🙂
LikeLike
Haha
LikeLike
Đầu óc đen tối, tui nói với sò sò chứ bộ, hừm!
LikeLike
Kobe or not Kobe ?
Nghe lời xúi dại, dụ dỗ cô NL, hôm nay tui cũng tò mò….. bò đến Phở Kobe. Để khỏi phải mất thời giờ chạy vòng vòng tìm kiếm, vị trí chính xác Phở Kobe nằm phía sau Vũ Trường “Can”. Vì là chỗ mới, mình cũng nên thử phở “lạ” một lần cho biết . Cảm tưởng đầu tiên, của tui, về NH này không phải là một tiệm phở chuyên nghiệp. Ý tui muốn nói là tiệm phở hơi nhỏ, ít bàn bên trong, chủ yếu họ dồn tất cả bàn ghế nằm ở phía bên ngoài tiệm. Bây giờ là mùa hè thì không sao, còn mùa đông sắp đến sẽ tính toán như thế nào để còn gìn giữ lại khách hàng.Tiệm tương đối khang trang, sạch sẽ, là nơi trai gái hẹn hò, hoặc là bạn bè muốn tìm một chỗ riêng tư để “8”, để tâm sự chuyện dài “NDTV”.
Một tiêm phở chuyên nghiệp cần phải bề thế hơn, như là phở 79, 86. 86 tuy hơi nhỏ, nhưng “có võ” vì ở thương trường hơi lâu, ăn được, và ai cũng đều biết đến.
Trở lại tiệm Phở lạ Kobe. Vì là tiệm mới, kinh nghiệm chưa dày dạn. Ông chủ, bà chủ?? nói chung là những người làm việc nơi đó đều ân cần, vui vẻ, mình cảm thấy thoải mái, relax hơn. Còn phở thì sao??? Có thể nói là ăn được, trung bình. Một phần vì hôm nay hơi “bị” đói . (Mãi gần 2 giờ chiều mới rảnh có thì giờ đi ăn). Tui xơi sạch sẽ, tuốt tuồng tuột, không còn bánh phở lẫn thịt bò mềm, trong tô.
Lúc đến quầy tính tiền, ông chủ hỏi nhỏ, vì sao tui biết mà đến đây hôm nay. Tui cũng ‘3 đía” nói với ông ta. “Nhờ cô NL giới thiệu, và cô ấy dặn là khi đến phở Kobe, nhắc là có đọc bài của cô ấy sẽ được giảm 20%.” Ông chủ cũng bán tin, bán nghi, không rõ điều tui nói có đúng sự thật không?? 🙂 🙂
Ông ta cũng không quên khen cô NL là người hiền lành, bình dị trong giới phóng viên báo chí tại đây. Tui có chia sẻ với ông chủ nhà hàng rằng thì là : “Bình dị thì có bình dị, nhưng khi cần “đớp chát” thì cô ấy cũng là một “King ĐC” có tiếng. 🙂 🙂
LikeLike
Bài tường thuật thật xác thực! Nhận xét về cô giáo cũng không sai! Cám ơn đã chia sẻ! 🙂
LikeLike
Vậy rồi cuối cùng có được bớt 20% hông? heheh!
LikeLike
Hahahaha, tui đọc vụ “đọc bài của cô ấy sẽ được giảm 20%’ tui cười muốn bể bụng. Trời ơi, ở đâu ra vậy trời 🙂
Tui đi quảng cáo free cho thiên hạ, lại có người đi quảng cáo tui free, thiệt tình!
Chờ đó, có dịp tui “đớp chát” với LT cho biết tay 🙂
Ủa, mà “King ĐC” là cái gì vậy?
LikeLike
Queen DC
LikeLike
Xin mời đọc bài mới của cô giáo! Hay lắm á! 🙂
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=171083&zoneid=433#.UgrkRKwsb38
LikeLike
hahaha! Hay quá xá luôn! 🙂
Mà đọc bài này làm tui nhớ đến bài ‘Bà nội’ đi lấy chồng’ 😛 😛 😛
http://nguoivietblog.com/ngoclan/?p=525‘
LikeLike
Cám ơn Hến lôi lại được bài “Bà Nội” đi lấy chồng, hehehee, tui viết rồi tui quên.
Đọc lại cũng thấy tếu dễ sợ. Sao bạn bè tui nó quái đản vậy không biết. Giờ đến “còm sĩ” cũng chả có bình thường, hehehehe
LikeLike
Còm sĩ “lây máu tửng” từ chủ blog ra đó! 😛
LikeLike
@xixon
Bữa nay mới rảnh, vô đọc món cháo Hến của cháu trang bên kia. Chú chưa ăn món này, nhưng đọc thấy hấp dẫn quá. Chỉ chú nhà hàng ở đây đi chớ đợi nấu thì chắc Tết Congo mới xảy ra quá. 🙂
@LT
Tính đi ăn phở Kobe sáng nay nhưng đọc lời bàn Mao Tôn Cương của ông bạn chắc tui gài số de. 🙂 Để tới Lan Hương thưởng thức phở Phi Thuyền Đà Lạt cho chắc. Tuy nhiên tui sẽ ghé Giỏi Shoes trưa nay.
LikeLike
Chú Napa ơi, chú hỏi xixon nhà hàng ở Cali thì xixon bù trất thôi vì xixon ở xa lắm. Ở chỗ xixon ở muốn ăn món VN thì phải lăn vô bếp thôi chứ chẳng có hàng quán VN chi hết. 😦
LikeLike
@ xixon
Không chỉ riêng mình xixon…lăn đâu…
Chỗ chị HDJ …” mang tiếng ” là thủ đô, gần măt trời Tonton Obama, có đông người Viêt chỉ sau CA & TX, vậy mà….. chị HDJ cũng phải lăn vào bếp như điên…chỉ vì…
* Muốn đến Eden Center ( khu shopping của người Viêt), phải mất 1 giờ xe.
* Để làm ” vừa lòng khách đến “, nhưng không cần ” vui lòng khách đi ” nên khẩu vị của các món ăn không mang hương vi đăc trưng từng miền, chẳng những tổng khậu của 3 miền đất nước, mà là của luôn dân bốn bể năm châu…., toàn thể quốc dân, đồng bào… Không ” quê anh “, mà cũng chẳng ” quê em “.
Cho nên chi bằng… chị tử thủ tại gia để chinh chiến món ” quê tui ” là chắc ăn nhất.
LikeLike
@chị HDJ, chị nói chuyện vui quá, ít ra xixon không cảm thấy tội lỗi vì mình “khó tính” (lời cô em dâu) nữa và cũng an ủi là cũng có người “lăn” vào bếp như mình. Có lần xixon qua nhà đứa em trai chơi, hai vợ chồng đứa em đưa ra tiệm VN gần nhà (và là tiệm duy nhất :-)) Xixon gọi món bún riêu, đến khi nhìn tô bún riêu thì xixon hỏi “đây là bún riêu sao?”, nó đỏ đỏ lềnh lềnh dầu hạt điều, có hai cục huyết heo to thô tục nằm chung với vài vuông đậu hũ chiên sẵn, nó chẳng giống bò kho, chẳng giống bún bò, chẳng giống cái chi hết, thật khủng khiếp! Ở nhà xixon thường giã cua xanh để nấu bún riêu thôi, ăn một bát đáng một bát!
LikeLike
@ xixon
Cô nhỏ nhắc chuyên giã cua xanh để nấu bún riêu, làm chị nghe mình ướt mắt… Nhớ quá.. môt thời bên Mr. Right, mơ ước thanh bình để đươc đi trên chuyến tàu về qua sông Hồng đuc đỏ….
Tô bún riêu ” phàm phu…” mà xixon diễn tả….đã lạc đường từ Bắc vô Nam, ngày trước vẫn được bán ở môt số chơ xổm Saigon, cũng như các miền quê hẻo lánh…
Thuở còn ở VN, mình có nhiều chọn lựa…
Cùng môt món ăn, nhưng chính gốc, hay dị bản, hoăc lai tạp đều xuất hiện lia chia, và vẫn sống còn, vì mỗi hương vị đều có khách riêng, không trộn lẫn vào nhau.
Người sành ăn đương nhiên tư chon cho mình những đia chỉ hoa…
Xứ người… vì cuộc mưu sinh, món ăn xuất xứ bất kể sang, hèn.. cũng có thể nghiễm nhiên ở trong nhà hàng với cùng tên gọi…
Đôi khi chị nghĩ, biết đâu chủ quán cũng không hề nhận ra cái hồn, cái tinh túy của món ăn đó…
Chị cũng đã từng mang tậm trạng thất vọng như xixon, khi ngày mới rời khỏi nước ghé vào 1 tiêm ăm mới khai trương có quảng cáo món Mì Quảng ở môt thành phố tuyết..
Tô Mì Quảng gồm những cọng hủ tiếu trắng ngần với nước soup trong veo chan đầy như phở, và duy nhất phần nhân chỉ là môt đùi gà nhợt nhạt, cùng một đĩa rau chỉ có salad và húng lủi còn nguyên lá…
Ngỡ ngàng biết bao nhiêu!!!!!!!!!!
Ngồi lặng hồi lâu, chị mới hỏi người chủ quán, món này gọi là gì? Ông ấy thản nhiên trả lời Mì Quảng..
Nhìn màu sắc sợi mì lạc điệu. Không thịt, tôm rim, không chả tôm hấp, không đậu phông giã nhỏ, không bánh tráng mè thơm vàng… v.v… ,không nước nhân xăm xắp cay cay đỏ sóng sánh, không ớt xanh quyện với đĩa rau ghém trôn bắp chuối bào, đúng hồn xứ Quảng – món ăn bình dân nhưng vô cùng tinh tế, chị chợt có cảm giác như mình…..bỗng trở thành môt người lính đóng quân ở nơi đèo heo, hút gió, ghé quán lá vệ đường xì xụp cho qua cơn đói, rồi lại ra đi…
Đồng cảm đươc với nhau, thì chi em mình sẽ còn tiếp tục ” lăn ” dài dài, ” lăn ” mãi mãi…
Phải không?
@ Bà Đầm AL
Rất vui khi biết toi cũng ” lăn ” đều đều như chi em tớ và Già mousquetaire…. cho nồng thêm mái ấm.
Bon voyage
LikeLike
Sao NL cười hehe thấy “DÊ” quá hà!
LikeLike
hình như nếu là ’35’ thì phải có chữ ‘be’ đằng trước nữa, ‘bebehehehe”! hahaha!
LikeLike
heheheeh, hahahaahaha 🙂
LikeLike
@ Già Lụm Lon,
Cảm ơn bố già “leng keng” đã chỉ giáo. Đúng ra mình phải nói là Queen of ĐC. Khi viết, trong đầu cứ liên tưởng đến chữ King như là King of Beer Budweiser. Nhưng, ở đây, đối tượng mình muốn nói đến là một Fem. Lợi điểm khi lên blog viết chuyện tiếu là học hỏi được nhiều điều hay, mới lạ. Và, bây giờ mình cũng có thể gọi một người ở Little SG có tên mới là Queen of “Stubborn kiêm mít ướt, tuy hai mà một ” 🙂 🙂 🙂
LikeLike
King of DC neu NL di Thai dzia
Hehe
LikeLike
Vẫn chưa hiểu hai người này nói cái gì.
LikeLike
@Hdj
Tuy là ở gân Bolsa và Houston, nhưng moi ra^t it khi đi ăn tối ỏ nhà hàng VN, trừ khi quá bận rộn hay trên đường từ bên xe đò Hoang về nhà (thuong ghe mua togo o? tie^.m ta`u)
Co thể vì canh tranh nên các tiệm ăn thiêu cai niche, thiếu cai độc đáo của chính họ ?? Ha tại vì moi khó tính?
Tiệm ăn ngon cần: địa điểm, không khi*’,cach trang trí, phục vụ,vệ sinh(nhất là wc) và đồ ăn tuyệt cú mèo. (so simple??)
Cho nên moi thuơng nấu ăn ở nhà cho bà đầm hay cac con : ngon, bổ, rẻ,ấm cúng, uông wine thoải mái
btw: mấy đứa con tụ họp vao cuoi tháng này (về từ NY và AZ) đã yêu câu vài món: Ahi Tuna salad, cua rang me hay tom hum xào tỏi, chao cá Seabass (poor ong Gia`)
Khó tính đâm ra cực
LikeLike
Rua Già,
Tưởng chỉ mình ên moi …trời hành chuyên bếp núc… vì ” old fashioned ” giống nhà thơ Tản Đà : ” Món ăn ngon không thôi chưa đủ, mà còn phải có bạn tri âm trong khung cảnh hữu tình,. thì bữa ăn mới tràn đầy thi vị “…
Hóa ra… vẫn còn có bồ tèo mousquetaire cũng cùng chung…” chí hướng “…
Với moi, ra phố là phải ăn ngon. Không ngon, mất thì giờ, rồi về nhà tức anh ách.
Trong một chuyến đi CA năm ngoái, đến môt tiêm Huế quen, bi ăn môt khay bánh bèo nhão… .. Vậy là…thôi chia ly từ đây!
Về lại ” quê mình “, tư hấp một lèo mấy xửng bánh bèo chén tôm chấy luôn, ăn cho bỏ ghét…. Tôm chà thật bông, bánh bèo thật xoáy.. Mùi nước mắm nguyên chất với ớt xanh dầm cay sè, chính gốc Huế, không ” đã ” quá, thì thôi….
Dĩ nhiên, moi vẫn có ” những địa chỉ hoa ” phải lái đi xa… rất đáng công mài miêt… Ex: Chez L’auberge Francois, Peking Gourmet, Timbuktu….
Nhưng tìm cho ra tiêm ăn VN ưng ý để dừng chân ghé lại, thì… ” tìm đâu, đâu biết, tìm đâu, đâu tìm? ” …hahaha….
Bọn mình khó tính là cái chắc rồi, chứ còn gì nữa?
Nên nếu có phải lui cui vào bếp hoài, cũng là… phúc đức… ông bà, ông vải thôi! hihihi…
Bonne nuit.
LikeLike
Bonjour les mousquetaires – Vous allez bien !!!
AL vù’a mới vê’ tù’ Tunisie : có mua cho bà con vài thứ lỉnh kỉnh. Lại phải tìm lâý cái hộp đê² gửi qua NL : ai nhanh chân thì có phần nêú không thì ráng chịu nhe (Bibi và sò sò khoẻ không vậy?).
@HDJ : tớ cũng phải khua đũa khua chảo đâý mợ ạ vi’ cũng hơi khó tính và chỉ đi ăn những món đặc bịêt không biê’t làm mà thôi. Anyhow, bên ni không cách chi so sánh với bên nớ (little saigon) đựơc.
@XCL : Félicitations. XCL làm décoration bánh đẹp quá. Bột bánh éclair của XCL hình như là cứng hơn dạng initial phải không ?
@Hê’n : belated happy BD.
@NL: lại phải nhờ NL chia quà nhe. Thanks
Bây giờ AL lại sửa sọan chạy qua xứ Luxembourg chơi tới week end này.
@Ngao : AL không quên đâu nhe vi’ đợi đi Tunisie vê’ đó Ngao.
LikeLike
Salut AL,
Merci pour tes voeux. Pâte cho éclair vẫn là pâte classique nhưng thêm phần croustillant ở trên để khi cắn vào có thêm goût.
Bonnes vacances. Luxembourg đẹp nhưng hơi đắt đỏ nhỉ…
LikeLike