Tui đang bị cuốn hút vào 2 câu chuyện tình cờ.
Mà thật ra thì cũng không hẳn là tình cờ hoàn toàn. Mà nó giống như kiểu đang lờ đờ đi tìm dữ kiện viết bài A thì bỗng dưng bị lún vào một vài chi tiết tưởng chừng vô thưởng vô phạt, nhưng càng suy nghĩ lại càng thấy sự tò mò về những nghi hoặc trong đầu mình ngày càng lớn, lớn, lớn đến nỗi thay vì lúc đầu rõ ràng nó là A, phải là A, nhưng bây giờ nó thành C, thành D, thành F gì gì luôn mất tiêu rồi 🙂
1.
Một cô gái gốc Việt ở California kể rằng, ba cô cưỡng hiếp từ năm cô 3 tuổi mãi đến tận 20 tuổi.
Khi cô lên 10, ba má cô đã bán cô vào nhà chứa. Ban ngày cô vẫn đi học, là một học sinh xuất sắc, nhưng ban đêm cô phải bán thân. Thầy cô giáo, bạn bè trong trường cô không hề biết gì về chuyện này.
Hai năm đầu đại học, cô vẫn tiếp tục làm công việc này với sự ép buộc của cha mẹ. Sau khi cha mẹ cô trả cái bill cuối cùng tiền học phí college cho cô thì cũng là lúc cô cắt đứt toàn bộ mối quan hệ với cha mẹ và báo cho họ biết cô sẽ gọi cảnh sát nếu họ liên lạc với cô.
Câu chuyện đó được cô kể khắp nơi, trên báo chí, trên đài truyền hình. Và cô đang làm việc như một người tranh đấu chống lại nạn buôn người tại California.
Câu chuyện khá hấp dẫn. Vì hấp dẫn nên mới khiến tui quan tâm 🙂
Nhưng đồng thời, câu hỏi lớn nhất của tui là: tại sao một chuyện như vậy có thể xảy ra tại đây? Và khi cô đã công khai kể ra toàn bộ sự thật đó thì tại sao ba má cô không bị bắt? Đó là những gì tui muốn tìm hiểu lúc đầu.
Khi tìm ra được email của cô gái này, tui liên lạc ngay. Trong email hồi âm vài ngày sau đó, cô hỏi tui có biết cha me cổ không? có liên lạc với họ không? Dĩ nhiên là tui không biết. “Nhưng nếu biết ba má cô là ai tui cũng sẽ tìm cách phỏng vấn họ về chuyện này” hehehe, tui trả lời như vậy và cô im re luôn đến nay 🙂
Thế nhưng, thêm một điều tui suy nghĩ là tại sao cổ lại có vẻ “né” báo chí Việt Ngữ, ngay khi trong lễ vinh danh cô tại Washington DC, khi được mọi người tìm và đánh tiếng rằng có báo chí VN tìm, thì cô nói cô rất bận, hẹn sẽ gặp trong buổi tiếp tân sau đó.
Nhưng, cô đã không đến! Cô vắng 2 lần trong một sinh hoạt mang tầm quốc gia như thế.
Và, tôi không có gì ngạc nhiên lắm khi mẹ cô phủ định toàn bộ những điều cô kể (không phải bà nói với tui, vì tui chưa gặp bà!)
Túm lại, chuyện này là sao????
2.
Liên quan đến câu chuyện của trung tá hải quân Hoa Kỳ Kimberly Mitchell, còn được biết dưới tên gọi Trần Thị Ngọc Bích, mà rất nhiều báo chí Mỹ lẫn VN (trừ báo NV, heheh) đưa tin trong thời gian qua.
Tui đang quay vòng với những dữ kiện để viết tiếp phần 2 (phần 1 người ta viết rồi :p ).
Sau lần dò tìm manh mối để ra được đến làng xã, người thân, của bà “Liệt sĩ 40 năm trở thành Việt kiều”, giờ thêm lần này, tui thấy mình có thể trở thành chuyên gia trong việc tìm người rồi 🙂
Hehehe, đang chờ tổng hợp xong mọi mảnh chắp vá từ những câu hỏi tui đang tung đi mọi hướng, hy vọng đây cũng sẽ là một câu chuyện hấp dẫn 🙂
Sao NL khong hỏi : co nên hỏi hay không nhỉ hay là cứ thảy thung rác ? (Garbage can theory)
LikeLike
Dạo này chú Già bay nhiều quá nên nói chuyện…trên trời không hà, đọc không hiểu gì ráo trọi! 😦
LikeLike
Nếu thảy vào thùng rác rồi thì đâu có mang lên đây hỏi, hehehe
LikeLike
@ Co giao
Tui la nha bao nhu co giao, tui se di tim tat ca moi thu, ngay ca thung rac, de tim ra manh moi.
Khong phai vat nam trong thung rac la chi co rac thoi dau!
Co nhung thu thoat nhin tuong dau la rac, nhung no la vang rong day.
Chi co nhung con mat tinh doi moi biet da nao la co ngoc day, co giao a!
LikeLike
Không phải là không có đâu á, bao nhiêu vụ phá án có manh mối bắt đầu từ …cái thùng rác, thí dụ như tìm được….xác chết! 🙂
LikeLike
@ Ken Zip:
Khi “ngửi” thấy có gì đáng tìm thì mới tìm, và cố tìm cho ra bằng hết sức mình. Nhưngnếu suốt ngày cứ sục xạo vô thùng rác thì tui sẽ trở thành người lụm rác chứ không phải người làm báo.
Mà mắt tui cũng phải mang kiếng chứ không được xếp vào loại mắt tinh đời đâu 🙂
LikeLike
Giải đáp hông được, vậy mở tiệm bánh mì chắc được à! hahah!
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=166134&zoneid=1#.UZDxl8p1nzM
LikeLike
hehehe, chắc nay mai đi mua bánh mì ăn tiếp 🙂
LikeLike
Cuộc đời có rất nhiều chuyện lạ lắm cô Ngọc Lan , rất ít chuyện lạ làm ngẩn ngơ thế giới như chuyện ba cô gái bị bắt cóc giam cầm hành hạ trên 10 năm ngay trong nơi đông dân cư mới được giải thoát tuần trước , nhưng cũng có những chuyên lạ do chính nạn nhân đặc ra để chỉ có mục đích nổi tiếng và kiếm tiền . Vụ cô gái bị cha mẹ ép buộc bán dâm trên nước Mỹ là chuyên lạ khó tin , cô gái bị bán dâm này lại là đứa con học giỏi làm cho câu chuyện trở thành huyền thoại . Tại Mỹ , trừ trường hợp tình nghi khũng bố có thể làm hại nhiều người vô tôi thì FBI mới nhúng tay, trường hợp cá nhân khi có người kiện mình thì mới bị bắt , tại cô ấy không kiên cha mẹ và cha mẹ không kiện cô gái để minh oan thì chuyên này cũng giống như chuyện bày đặc để ăn tiền và nổi tiếng dù tiếng xấu hay tiếng tốt .
Chuyện bà Trung tá Mỹ và liệt sĩ 40 năm cô NL phải nói rỏ ràng hơn , chẳng hiều ý cô ra sao ???
LikeLike
Lúc trước cô giáo có viết một bài về một người liệt sĩ Việt kiều trở về sau nhiều năm mất tích, bài đó không còn thấy trên báo NVO, nhưng tui thấy bài đó nằm trong trang web này, ịnh lên đây để ai có thắc mắc thì đọc 🙂
http://dulich.blognhanh.com/2010/07/liet-si-viet-kieu-tro-ve-sau-42-nam-mat.html
LikeLike
hehe Hến cũng là chiên gia móc thùng rác có hạng mới ra được bài báo này j/k
LikeLike
Nếu ‘móc’ ra tiền cũng đỡ! hahahah!
LikeLike
@Tim Tran, Van Nguyen:
Vụ Liệt sĩ 40 năm thành Việt kiều đúng là đến nay chỉ mới có một tin đăng trên các báo chí.
Phần tìm hiểu tiếp theo thì tui vẫn chưa tìm ra được đúng số điện thoại của “liệt sĩ” đó tại Mỹ, hy vọng trong năm nay sẽ có 🙂
LikeLike
Hy vọng tìm ra được trước khi bà ‘liệt sĩ’ trở thành…’liệt giường’! hehehe!
LikeLike
câu chuyện cô gái này tui có thấy ở vnexpress. Không đọc hết vì thấy nhảm nhí và vô lý quá vì 1 chuyện như vậy lại xảy ra ở nước Mỹ trong khi nước Mỹ lại có những người bỏ công sức tiền bạc qua những nước khác để chống lại nạn buôn người, xử dụng trẻ am để lao động hay mại dâm. Nếu câu chuyện như vậy có thật thì có cơ quan nào của chính quyền đã điều tra và kết luận chưa?
LikeLike
Tui cũng đang tò mò mà ‘móc’ chưa ra! chắc ai đem cái ‘thùng rác’ giấu mất rầu! hehehe!
LikeLike
Hint: Sang nhà hàng xóm tìm sẽ thấy.
LikeLike
Tuần rồi người đồng nghiêp nói về giải “Champions of Change” của tòa Bạch Ốc, tui có lục lọi tìm tòi đọc thêm , và cũng thấy sao sao á.
LikeLike
Thanks chị Khoai for the hint! Em tìm được rồi! hehehe!
LikeLike
Minh Dang’s mother’s nail salon is in Mountain View , so NL va` TS co’ the^? team up
LikeLike
Tìm ra information này lâu rồi, nhưng chưa tìm ra đúng tiệm, đúng người 😦
LikeLike
Tìm tiệm nào chủ mang họ Đặng 🙂
LikeLike
trời, tội nghiệp quá 😦
LikeLike
1. Chuyện lạ khó tin.
2. Chuyện khó lại tin.
LikeLike
‘Móc’ từ trong ‘thùng rác’:
– Chuyện buôn người là có thật (tui có coi mấy phim 🙂 )
– Chuyện những cô gái bị ép bán thân dài hạn mà không dám khai báo là có thật
– Chuyện cô gái này có bằng PHD của trường UC Berkeley là có thật
– Chuyện cô gái này đang làm Giám đốc cho tổ chức ‘Don’t Sell Bodies’ là có thật
– Chuyện cô gái này cộng tác với bà vợ ông tài tử James Smith để ngăn chặn chuyện buôn bán người là có thật
Còn chuyện cô gái này kể về cha mẹ của cổ có thật hay không thì CÓ TRỜI MÀ BIẾT
Lý do cô này nói tại sao cổ không thưa kiện cha mẹ của cổ là tại vì cổ nghĩ đem họ đi nhốt vô tù không có nghĩa là đã đem lại sự công bằng, hiện thời cổ chỉ muốn hàn gắn lại vết thương lòng. (tui dịch vậy hông biết đúng hông, ai rành dịch lại dùm 🙂 )
“For me, putting them in jail doesn’t mean justice,” she said. “Right now, I want to focus on healing.”
Nếu cô giáo muốn làm bài phóng sự này thì tui nghĩ chỉ nên nói là ‘Theo lời cô MD kể, thì cổ blah blah blah’, tại vì tui không tìm được bài nào nói về câu chuyện của cổ là có thật hay không. Hơn nữa, câu chuyện của cổ có thật hay không thì không quan trọng, quan trọng là cổ đang tìm cách giúp đỡ những nạn nhân của việc buôn người.
LikeLike
@ Hến:
Nope, với tui, chuyện quan trọng lại là chuyện tại sao cổ “né” báo chí Việt Ngữ và không xuất hiện một cách khó hiểu tại một số buổi họp mặt nằm trong chương trình trao giải “Champions of Change” của Tòa Bạch Ốc?
Nếu cổ là người gốc Việt, và tố cáo ba má cổ giới thiệu “bán” cổ trên các trang quảng cáo của báo chí tiếng Việt, mà cổ lại đang đi tranh đấu, giúp đỡ cho những nạn nhân này, thì lý do gì cổ lại né báo chí tiếng Việt?…..
LikeLike
Ồ, tui hiểu rầu, câu hỏi bây giờ là ‘Tại sao lại né?’ hehehe!
Để tui lên yahoo tui ịnh câu ‘Tại sao lại né?’ vô coi nó nói làm sao! 😛
LikeLike
Cổ chỉ né NL thui 😛
LikeLike
Không phải vậy, hehe
LikeLike
@NL: nhiều khi báo Mỹ là “báo lá cải” thì sao”? Báo có đáng để tin tưởng không? Thiếu gì người dựng chuyện không có để nổi tiếng! Tui chưa đọc qua câu chuyện này trên báo Mỹ, nhưng đọc qua những gì NL viết ở đây, tui nghĩ là chuyện này không có thật! 😦
LikeLike
Chuyện cổ là 1 trong 15 phụ nữ gốc Châu Á Thái Bình Dương được vinh danh tại Quốc Hội thì không phải là chuyện để báo lá cải đưa tin không thôi á 🙂
LikeLike
Tui mới tìm được nhờ còm của chị Khoai rồi! Biết đâu MO cũng lầm! j/k 🙂
LikeLike
nếu cha mẹ cô này làm những hành động như vậy thì cảnh sát biện lý sẽ vào cuộc để điều tra vì đây là trách nhiệm của họ, đâu cần cô này phải thưa. Nếu có tội thì sẽ bị truy tố ra tòa cho dù cô này có xin tha. Cảnh sát tới nhà vì bất cứ lý do gì mà thấy có dấu vết chồng đánh vợ là nó còng ông chồng ra xe liền cho dù bà vợ có van xin cỡ nào Bởi vậy tui thấy câu chuyện này nó rất là khó hiểu và vô lý nếu chỉ dựa vô những bản tin vừa rồi Chắc chắn là có chuyện gì nữa đằng sau.
LikeLike
http://www.whitehouse.gov/champions/aapi-women/minh-dang
LikeLike
Tui thua! Chắc đi nhờ thầy bói xủ cho 1 quẻ thôi! 🙂
LikeLike
Tui nghĩ cổ né là bởi sợ bị phóng viên NL đặt câu hỏi tới nơi tới chốn, rồi tìm tòi điều tra tới bến tới bờ đó mà 🙂 .
Tui cũng không tin vào câu chuyện cô này kể. Vì theo tâm lý, trẻ con mà bị bạo hành hay bị lạm dụng tình dục, thường hay có những biểu hiệu tâm lý rối loạn, rất khác lạ so với trẻ em bình thường khác. Vì lẽ đó mà kẻ bạo hành hay nhốt kín nạn nhân không cho tiếp xúc với ai.
Còn cô này thì được đến trường hàng ngày, lại còn học giỏi nữa chứ (hoàn cảnh thương tâm như vậy mà đứa bé mấy tuổi vẫn có thể tập trung ý chí để học hành xuất sắc? Chuyện giả tưởng!)
Theo lẽ thường thì những biểu hiệu kỳ lạ của đứa bé sẽ bị thầy cô giáo của nó chú ý và báo cáo cho sở xã hội. Vì đây là trường học ở Mỹ chứ có phải ở nước đạo Hồi đâu.
Thật là gia môn bất hạnh, hết nước nói!
LikeLike
Tui đồng ý với L. Nghe qua câu chuyện trên Youtube, thấy hình cô này, sắc đẹp đâu đến nổi “chim sa cá lặn” mà cô ấy nói đã kiếm được hơn 2 triệu đô cho ba má cô ấy mua nhà 2-3 căn ở Mỹ, mua xe, mua đất ở Việt Nam… Chỉ khi nào cô MĐ này dám chứng minh bằng sự việc cụ thể, chứ còn nói khơi khơi kiểu này chắc chỉ có là người bị bệnh tâm thần kể chuyện thôi! sorry! 😦 Cô ấy biết tiếng NL từng đi bắt cướp nhiều vụ nên ớn rồi trốn luôn rồi! hahaha
LikeLike
Cổ phải trốn cho kỹ đừng để phóng viên NL tóm cổ heheh
LikeLike
bây giờ tui mới biết cái chi tiết 2 triệu đô. Nếu sự thật cổ kiếm được 2 triệu thì tui qua Thái “chỉnh hình” rồi làm thân Thúy Kiều cũng đáng. Cô này nhìn hổng có gì xuất sắc mà được nhiêu đó thì bảo đảm tui sẽ được hơn
LikeLike
Mọi người đang chờ quan khai trương nha! j/k 🙂
LikeLike
Lúc nhảy lên bàn giải phẫu nhớ đem theo tấm hình cô áo vàng, làm y như vậy, hy vọng 10 năm có thể kiếm được 2 triệu…mốt! hahah!
LikeLike
@ Quan anh ơi!
Xin quan anh nhớ mặt ốc giùm nha. Mai mốt tui có qua Thái du lịch, lỡ gặp quan thì quan nhắc cho tui biết để tui còn tránh khỏi bị lầm nha quan anh!
haahha
LikeLike
Tui đồng ý với cô giáo và mọi người là câu chuyện ở mục 1 khó tin và người ta hay nói xạo hay nói quá để tạo sự chú ý. À Hến, nường này đang pursuing MSW (Master of Social Work) ở Berkeley chớ chưa phải là Ph. D. student đâu nghe. Cái này không quan trọng, nhưng tui đề cập tới để… straight the record. Heheh.
Anyway, nàng Minh Đặng lúc trước học ở Los Altos High, một trong vài top-notch high schools ở Bay Area. Chỉ có cư dân Los Altos hay Mountain View mới được học trường này. Los Altos là một khu “prestigious.” Khu này mắc không thua gì Newport Coast ở Orange County. Mountain View cũng rất mắc mỏ. Cha mẹ bán bao nhiêu đứa con mới ở nổi khu này? Câu chuyện nàng nói với public và background của nàng không add up và do đó không được thuyết phục cho lắm. Nếu chú ý, trên Internet cũng như mấy tờ báo đề cập tới nàng, cho dù họ “give her the benefit of the doubt,” họ cũng không tránh khỏi một chút hơi hướm hoài nghi trong bản tin.
Tui thì nghĩ như thế này: một là nổi tiếng, hai là nàng cần cái ‘pet project’ nào đó để bỏ vô cái resumé khi đi xin việc làm, hay ít ra cũng dễ dàng hơn khi xin học Ph. D. Cũng có thể nàng có tâm huyết trong vấn đề sex abuse and human trafficking, nếu vậy cũng tốt thôi. Duy chỉ có cái là nàng thêu dệt cái “huyền thoại” quá lố và bây giờ nó trở nên nóng hổi vượt quá sự kiểm soát cho nên nàng muốn tránh mặt public. Đơn giản vậy thôi. Heheh.
LikeLike
Muốn nổi tiếng, người ta xài đủ chiêu. Chẳng hạn như bà này, ngồi trên máy bay hát kiểu ‘phá đám’ bài ‘I Will Always Love You’, làm ông phi công phải đáp máy bay khẩn cấp rồi kêu cảnh sát còng tay bả, đuổi cổ bả ra khỏi máy bay! hahahah! Đúng là trên đời chuyện gì cũng có thể xảy ra! 😛
http://music.yahoo.com/blogs/stop-the-presses/woman-kicked-off-airplane-singing-always-love-162551561.html
LikeLike
Đúng là thầy chạy! 😦
LikeLike
Vui nhứt là bị còng tay mà còn gân cổ lên hát, coi mà cười bể bụng! 😛
LikeLike
Cám ơn các bạn cho coi hình cô này trên mạng , theo thiển ý của Tim thì muốn bán dâm đắt khách thì điều cốt yếu là cô này phải có thân hình bốc lửa và mặt mày dề coi , hình như cô này không có cả hai thứ .
Chỉ có thể đoán là :
Nhiều điều người Việt mình xem là quan trọng , nhưng người Mỹ thì không ? nếu cô này là Mỹ trắng tóc vàng thì hy vọng CNN hay Fox mới nhảy vào , còn tầm cở Á Đông mà sắc diện không có gì đặc biệt thì đài truyền hình chả bao giờ để ý đến vì không kiếm được tiền vì không phải tin giật cẳng giật giò cho dân chúng Mỹ .
Bây giờ cô này cũng kiếm khá mớ tiền từ các nhà hảo tâm và bảo trợ , như cô Tim nữ tai VN qua Mỹ , xong việc cô ấy lặng lẻ biến mất .
Blog phia’ tre^n noi’ ve` xuong? may o? Bangladesh , co^ NL di cong tac’ o? do’ .??
LikeLike
Mặc dù không có bằng chứng là thật hay giả, nhưng tui nghĩ cô này dựng lên câu chuyện để được nổi tiếng. Những gì cổ nói không mấy gì có lý, nhất là khi được phỏng vấn, cổ không có chút gì cảm xúc. Tui nghĩ chắc tại vậy mà cổ cố né báo chí Việt nam, sợ bị lộ tẩy! heheh!
Mà đem cha mẹ của cổ ra để dựng chuyện thì điều này hết sức quá đáng, cũng không thể tin nổi.
Thôi, đường nào tui cũng…điếc! 😛 😛 😛
Cũng may vụ này hông liên quan gì đến lương bổng của tui, nếu có chắc mệt mỏi à! hahaha!
LikeLike
Hello bà con!
Một ngày đã qua rầu, có ai có giải đáp cho mấy câu hỏi này chưa hén! hehehe!
LikeLike
Tui nghĩ NL không nên bận tâm về đề tài này nữa, vì càng nghĩ thấy cô này càng nói sạo quá! Gạt người Mỹ thì dễ chứ V. gạt V. thì coi bộ không xong thành ra không dám tiếp xúc với cộng đồng V.! Cô này “hỉ mũi chưa sạch” mà đã qua mặt rất nhiều người (dù sao cũng có tài nói phét!) tui chạy! 😦
LikeLike
Cứ cho lơi cô ta là đúng.
Tui chuyên meo mó vơi con số
La`m bài t`nh nhẩm: $ 2,000,000 chia cho $ 100 : 200,000 lần
Trời đât thiên địa ui 😛
LikeLike
hahah typo
20,000 lan thui
LikeLike
chết rồi tui hổng làm homework trước mà đã dám tuyên bố kiếm được hơn cô này
LikeLike
Cứ thử đi, nếu quan ‘làm’ được với số lượng đó thì coi như cổ nói thiệt! hahahah!
LikeLike
Ủng hộ quan đi đổi giống. Tui giới thiệu 2 khách hàng đầu tiên cho quan, không ai xa lạ, mà là cụ Ốc với Thầy Lý của blog này. Cái này gọi là tiện lợi đôi đường: quan có khách quen, cụ Ốc với Thầy Lý tiết kiệm được cái sofa với cái gối ôm đỡ phải bò, ngồi, chồm hổm, gác chưn, nằm ngửa, nằm nghiêng như 2 anh chàng này lúc trước kể lể hahahah.
Bảo đảm với quan thì chỉ 2 lần (chớ không tới 20,000 lần) là quan đi … chàng hảng liền. 😆
LikeLike
lão sò này hôm nay dám chọc quê quan. Thằng Ất thằng Giáp đâu rồi?
LikeLike
Đúng là Trùm Sò bạt mạng! hahahah!
LikeLike
Hahaha…..Thua ông Trùm luôn. Hết biết đường đở. Hôm nay ăn chay nửa buổi mà cũng có người phá tui nha 😆
LikeLike
@ Ông Trùm
tui cũng …vái dài ông Trùm luôn ! Ông xúi chi…ác vậy ông !
Thà rằng tui ôm gối ôm, chứ rớ vô một phát tui là người đi chàng hảng trước đó ông ơi!!!
huhuhu
hahaha
j/k
LikeLike
tui ngồi nghĩ lại thấy cô này cũng còn trẻ. Cho là cổ hành nghề tròm trèm 10 năm mà ra 2 triệu thì chắc không phải cổ chỉ là self employ mà còn là má mì nữa thì mới kiếm ra bao nhiêu đó
LikeLike
Trốn thuế! chia chủ, 30,000 lần, 3000 lần một năm, mỗi ngày gấn 10 lần, làm sao đi học hở trời.
Cảnh sát Mountain View sao im re, vụ này sau gần 2 năm chìm xuồng, chắc WH và đài tàng hình bị hố nên im hơi luôn, bây giờ cô ấy né tất cả truyền thông, không chỉ NL.
Với tui cô này giỏi bố mẹ muốn học làm BS, quậy chống lại lối giáo dục ép buộc và tâm thần, tui tin một nửa câu chuyện trừ chuyện hiếp và bán.
LikeLike
Qua nay bà con chỉ nói cô này nói dóc, bữa nay chú Thân còn gán thêm cái bịnh tâm thần! hahahah!
LikeLike
@Chào NL,Sư phụ và ACE thương mến,
Đưa khách ra phi trường xong, Ngao vào thăm blog một chút.
Chúc mọi người vui khoẻ
LikeLike
Welcome back, Ngao!
Ngao có câu giải đáp cho cô giáo hông! hehehe!
LikeLike
@ TB Ngao
tại sao ” thăm blog một chút “, hông trực lớp hả? Không có ông, tui quậy banh nhà lồng lên, cố giáo khỏ thước kẻ ông trước đó!
LikeLike
Tôi nghỉ hình như mình hơi vội vả kết luận và lên án cô này ở đây.
Câu chuyện này đã được ” vet” bởi những chương trình TV lớn ở Mỹ. Và có thể vetted again bởi WH trước khi trao giải thưởng. Có thể, nhửng dử kiện để kết luận trắng đen là không được thành lập cho tới khi cô này press charges cha mẹ cô?
See the link for the transcrip: Aired at 06:00 PM on Sunday, Aug 08, 2010
http://livedash.ark.com/transcript/sex_slaves__minh's_story/5304/MSNBC/Sunday_August_08_2010/402899/
LikeLike
Bởi vậy mới nói nếu câu chuyện đời tư của cô gái này là có thật như cổ kể thì nó quá sức khủng khiếp, cổ là một cô gái quá bất hạnh, còn nếu như không có thật mà cổ bịa đặt thì cũng khủng khiếp quá sức luôn, và người bất hạnh là cha mẹ của cổ! Cả hai giả thuyết đều đi quá sức tưởng tượng của tui! 😦
LikeLike
Tui ngẫm nghĩ chuyện số 1 của cô giáo mấy ngày nay rồi. Tui lục tùm lum đủ mọi thùng rác , hôm nay có một thông tin mà tui moi ra được, thấy hơi khác với ý kiến của anh chị em, xin ịn lên đây cho” rộng đường dư luận.
Những trường hợp nghi can bị tình nghi là phạm pháp mà không thuộc loại đại hình như giết người chẳng hạn, thì sau một thời gian có giới hạn, sẽ không còn bị bắt giữ và khởi tố nữa ( nên kiểm chứng lại với luật sư, vì tôi nghe một vị bồi thẩm viên cho tôi biết như vậy đó).
Còn về vấn đề nhân diện đẹp hay xấu dể có được một lợi tức 2M trong vòng mười năm hành nghề mãi dâm, điều đó không phải là chuyện quan trọng. Người đi mua dâm đôi khi chỉ cần kinh nghiệm và sự duyên dáng của người bán dâm thôi. Điều đó có thể kiểm chứng ở các nhà thổ hợp pháp, có nhiều cô nhan sắc rất khiêm nhường nhưng lợi tức lại cao hơn các đồng nghiệp.
Tui làm một bài toán thì tui thấy số tiền cô ta thu vào mỗi lần đi khách trong vòng 10 năm là 2M cũng khá hợp lý.
Đây chỉ là những con số giả định thôi nha:
5 lần 1 ngày/ 4 ngày một tuần / 1040 lần một năm / 10400 lần cho mười năm.
Vị chi gần bằng $ 192.00 cho mỗi lần chạy sô.
Tui đồng ý với nhận định của Toi Ke.
Tất cả việc còn lại của nhà báo. Mình ngồi xem cô giáo ra tay !
hề hề!
LikeLike
hai ba bữa nay cứ nghe mấy ông tính toán coi một ngày bao nhiêu ‘lần’, mỗi ‘lần’ bao nhiêu mà tui nổi gai óc! hahaha!
Còn vụ đẹp xấu thì tui có chút ý kiến là hồi tui về lại VN, có một lần chị tui chở tui từ nhà chị lớn về nhà chị nhỏ, đường đi có đi ngang công viên PL, tui thấy nhiều cô đứng la ó mời mọc khách, thiệt tình là ‘cô’ hay ‘chú’, già hay trẻ, đẹp hay xấu gì chả biết, trời tối thui lui. Tui nghĩ mấy ông nào nhào vô chắc cũng chẳng cần ‘khe’ đẹp xấu gì ráo trọi! 😦
LikeLike
@ Mây
Người ta đi làm cũng như mình đi làm thôi ! Đó chỉ là giả thuyết để tìm ra số tiền cô ta nói có hợp lý không thôi, chứ đâu ai quỡn ngồi đó mà….đếm,
hê hê
Tui nghĩ cũng như Mây, tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh ! Nhưng bật đèn lên thì sẽ khóc thâu canh vì dính chấu con ếch !
LikeLike
Còn việc cụ ỐC nói về hết thời hạn thưa kiện thì hình như cái đó gọi là ‘statute of limitations’, tùy theo loại tội phạm mà thời hạn dài ngắn khác nhau, thí dụ bị mất trộm mà chờ đến mấy năm sau mới thưa thì…chỉ có quan huyện Hoàng mới xử nổi! hahahha!
LikeLike
như vậy tui ” mò” trúng ? Kỳ này chắc có phần thưởng từ cô giáo quá !
Thánh kêu , Mây. Bữa nay tui mua vé số chắc trúng quá!
LikeLike
Gì mà tới mấy năm… Đồ mất trộm nằm trong nhà quan huyện, chỉ có bà huyện mới xử được thôi !
LikeLike
Tui mới đọc bài này của ký giả nào viết mà ký tắt là NL, không biết có phải là Người Lạ hông, nhưng thấy ngồ ngộ , hay hay,liền post lên đây cho bà con thưởng thức và…thực tập !
Tiện thể tui xin đố vui để chọc:
Một ngày cơ thể con người cần khoảng 8 ly nước. Có phải chỉ là nước lã ? nếu không phải thì cơ thể hấp thụ nước từ nơi đâu nữa ?
Ai trả lời đúng nhất sẽ được cô giáo…..trấn nước để khỏi phải thiếu nước !!!
hê hê !!!
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=166285&zoneid=23#.UZQt0nPD-00
LikeLike
Một ly nước lã, một ly phở tái, một ly bún riêu, một ly bún mắm, một ly bún ốc, một ly Starbuck, một ly Napa, và một ly nước mắt.
LikeLike
Sao lai co ly nuoc mat? an may to bun co de ot cay nen chay nuoc mat ha So?
LikeLike
Vậy là mất một ly chớ đâu phải hấp thụ một ly! hahah!
LikeLike
Nước uống là 5 ly, nước từ đồ ăn là 3 ly! 🙂
Chắc trật lất rầu! heheheh!
LikeLike
@ Mây, SBQ & DQ
kết thúc cho entry ” Những câu hỏi chưa có lời giải đáp” là một câu trả lời ” giải khát ” liên quan tới vụ hôn hít mà tui chộp được trên NVOL của ký giả Người lạ (? -NL) viết,.
5 ly nước từ nước uống, thức ăn và không khí mình thở.
3 ly còn lại là từ…hun hít mà ra….
hê hê hê
Tui chạy không thôi thước bảng, ghế , đẩu, đá củ đậu bay tới đỡ không kịp hehhehehe….
LikeLike
Ăn gian! j/k 🙂
LikeLike