Hôm Chủ Nhật vừa qua, Trent Mays, 17 tuổi và Ma’lik Richmond, 16 tuổi, hai học sinh trung học ở Ohio, đã bị buộc tội cưỡng hiếp một nữ sinh 16 tuổi.
Điều khá đặc biệt của vụ án là cả hai em này đều là những ngôi sao trong đội football nổi tiếng Big Red ở Steubenville. Thế cho nên các em không chỉ là niềm hãnh diện của trường, của thị trấn, của gia đình, mà triển vọng về một tương lai rực rỡ đang chờ đón các em sau khi tốt nghiệp trung học.
Việc các em phạm tội ở tuổi vị thành niên và phải trải qua những năm tháng tiếp theo ở tù cho đến khi 21 tuổi, với tôi, chưa phải là điều khủng khiếp bằng bản án “tội phạm tình dục” sẽ theo các em đến trọn đời.
Tôi thật sự cảm thấy bị stress khi theo dõi vụ này. Một điều gì đó vừa phẫn nộ, tức giận, vừa đau đớn, xót xa. Tôi không biết mình có nhạy cảm quá không, nhưng quả thật, tôi cảm thấy tim mình cứ như bị bóp nghẹt lại khi dò tìm đọc từng chút, từng chút những chi tiết có liên quan.
Có thể tóm tắt câu chuyện này như sau:
Vào đêm 11 tháng Tám, 2012, khoảng 50 thanh thiếu niên tham dự một bữa tiệc tại nhà của một cô bạn trung học, anh trai cô này là phụ tá huấn luyện viên cho đội football Steubenville.
Một nữ sinh 16 tuổi học trường khác cũng tham gia trong nhóm này. Cô bé này bị ép uống say mèm hoặc là bị cho dùng thuốc.
Tàn tiệc, một cầu thủ football tên Mark Cole lái chiếc xe Volkswagon Jetta chở những thành viên của đội, bao gồm Mays, Richmond và Evan Westlake. Cô gái kia cũng đi theo. Họ đến nhà của một thành viên khác trong đội chơi chút xíu rồi lại quyết định kéo nhau sang nhà của Cole.
Lúc đó, cô gái nôn mửa trên đường. Không nhớ đứa nào đã cởi áo cô bé ra để đừng bị dơ. Khi đó cô gái ngồi phía sau xe, hoàn toàn không biết gì hết. Trên đường đi, Mays đã dùng những ngón tay chọc vào người cô gái trong khi Cole dùng phone quay lại cảnh đó.
Lúc đến nhà Cole, Mays và Richmond khiêng cô gái vô tầng hầm của nhà. Cô lại ói. Một người bạn khác tên Anthony Craig đến, Cole cho Craig xem đoạn video trước khi cả hai đến tầng hầm, nơi cô gái đang nằm trần như nhộng.
Mays có gắng thực hiện việc “oral sex” với cô gái đang mê man không biết gì (dù miệng cô gái cũng chẳng mở ra được). Trong khi đó, Richmond dùng những ngón tay chọc vào mình cô. Craig dùng phone chụp lại cảnh tượng đó. Không một ai ngăn cản chuyện đang xảy ra.
Cô gái không nhớ gì, cũng không có một chứng cứ gì lưu lại ngoại trừ những bức hình, trong đó có cả tấm hình cô bị nắm vào cổ tay và cổ chân khiêng đi, cùng với những lời mô tả lại đêm hôm đó được tung trên mạng xã hội.
Hai ngày sau, cha mẹ cô gái đưa cô vào bệnh viện và báo cảnh sát. Mays và Richmond bị bắt hơn một tuần sau đó, vào ngày 22 tháng Tám với cáo buộc tội hiếp dâm.
Đọc bản tin viết về quang cảnh diễn ra phiên toàn, lúc hai cậu học trò này bị kết tội. Những giọt nước mắt, những lời nói xin lỗi của chúng với mọi người, với cô bạn, với gia đình nạn nhân, những giọt nước mắt của các bậc cha mẹ, khiến ai cũng phải mềm lòng.
Với gương mặt đẫm nước mắt, cậu học trò 16 tuổi Richmond nói “Con xin lỗi đã đưa mọi người vào chuyện này. Con xin lỗi.”
“Tôi đã không có mặt ở đó với con tôi. Tôi cảm thấy có trách nhiệm về hành động của con mình.” Cha của Richmond đau đớn.
Nhìn hình ảnh người cha tiến đến bàn của bị cáo, ôm choàng lấy đứa con trai, luật sư của bị cáo cũng rơi những giọt nước mắt đầu tiên trong cuộc đời làm luật sư của mình.
“Ông thương con nhưng chưa bao giờ ông nói cho nó biết điều đó, để dẫn đến chuyện hôm nay.”
Thế nhưng khi đọc lại lời khai ghi lại diễn biến những gì xảy ra vào đêm hôm đó, tôi cảm thấy đầu mình cứ như muốn nổ tung từng lúc.
Sự kiêu căng, ngạo mạn của tuổi mới lớn muốn chứng tỏ điều gì đó với bạn bè. Sự đùa giỡn nông nổi của tuổi mới lớn không làm chủ được hành động của mình. Nhưng ngoài ảnh hưởng của rượu, của thuốc, sự quan tâm các bậc cha mẹ đến những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng của con cái mình là ở đâu.
Đầu hôm, cô gái say mèm đó ngồi trên đường, phía trước ngôi nhà tổ chức tiệc. Cô ói đầy áo, những chỉ dấu đó cho thấy cô cần được giúp đỡ. Nhưng một đứa con trai nào đó chỉ cởi áo cô ra, rồi để cô ngồi đó, trên người còn chiếc bra và quần shorts.
Rồi khi đám trẻ túa ra, nhìn cảnh tượng say mèm không còn biết gì của cô bé, chúng chỉ biết xúm nhau cười. Một đứa trong đám rút ra $3 và nói sẽ tặng cho đứa nào đái lên mình cô bé.
Cậu bé đó đùa, tất cả đám bạn cũng biết rằng chúng đùa. Nên không ai cản ai. Nhưng đó là một trò đùa thô bỉ của những đứa trẻ chưa trưởng thành. Không một đứa nào ý thức được chuyện phải giúp đỡ cô, gọi cho bạn bè cô, đưa cô về nhà, và chắc chắn rằng cô được an toàn.
Và chuyện sau đó xảy ra.
Là người làm cha làm mẹ, mình nghĩ gì đây khi đọc những dòng tin nhắn của cô gái đó và một đứa bạn trai vào chiều ngày hôm sau:
Đứa bạn trai: bạn khỏe không?
Cô gái: Tôi khỏe. Chuyện gì đã xảy ra tối qua vậy?
Đứa bạn trai: bạn giống như chết. Tụi nó mang bạn đến nhà của…. Tôi cũng đến đó và bỏ đi khi thấy bạn trần truồng nằm trên đất. Nói thật lòng là tôi cảm thấy tội nghiệp cho bạn nhưng tôi không làm được gì hết. Tôi xin lỗi.
Cô gái: WTF. Ai ở đó? Đứa nào làm tôi như vậy?
Đứa bạn: mấy đứa đó đánh thức bạn dậy đi với chúng, tôi không biết, bạn nên hỏi tụi nó
Cô gái: Sao bạn không kêu tụi nó dừng lại hay làm bất cứ điều gì hết vậy?
Đứa bạn: bạn nghĩ là tôi không làm hả? Tôi quýnh nhẹ tụi nó, tụi nó nói chỉ mang bạn lên giường thôi, rồi tôi không biết chuyện gì sau đó hết.
Cô gái: Cám ơn. Tôi ghét đời tôi. Tôi ngay cả không biết chuyện chó chết gì đã xảy ra cho tôi nữa!
Thương thì thương mà giận thì vẫn giận 😕
LikeLike
Tui có đọc tin này trong những ngày vừa qua! Thật là ghê tởm và không hiểu nổi đời sống buông thả của giới trẻ lại ghê gớm đến như vậy. Tui thầm tạ ơn Thượng Đế đã cho các con của tui được qua khỏi cái tuổi bồng bột và nguy hiểm đó! 😦
LikeLike
Ghê gớm quá, lứa tuổi của ” Ngựa Chứng Trong Sân Trường”, chỉ mong sao cho con của mình đừng rơi trong trường hợp này.
Lo từng cái nhỏ nhặt ngay bây giờ, ngay trong gia đình của mình… biết đâu sẽ tránh được những giọt nước mắt tuôn rơi mai sau….
LikeLike
Kinh nghiệm bản thân hai vợ chồng già. Không gì mừng hơn trong đời khi nhìn các con tươi tắn trong ngày lễ ra trường và một lần nữa sau đó thấy chúng hớn hở trong ngày cưới. Thở phào nhẹ nhõm. 🙂
LikeLike
Tuổi trẻ đang chập chững vào đời, uống quá liều nhiều rượu và bia, cơ thể chưa đủ sức để chống lại bia rượu, nên dễ say, không kiểm soát được , không control được bất cứ điều gì, vô ý thức, không phân biệt được điều sai trái để tránh. Có thể đổ thừa cho bia rượu không ?
LikeLike
” trách nhiệm thuộc về ai”
Dưới vị thành niên, cha me hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật, truóc xã hội và trong gia đình. (đừng bán cái hoàn toàn cho xa hội, trường học)
Chuyện này có thể tránh đuộc nếu có cha me supervise những cuộc chơi này.
Thí dụ: đưa đón con ở party? PTA phu giup supervise cac cuoc chơi của hoc sinh . Get involve with them.
Chuyện này có thể tránh đuọc, nếu môt em nào đó có đuọc nhận thức, giao dục từ gia đình, nhà trường, xã hội , và lòng can đảm biết đấy là chuyên sai , gọi cho cha me hay cảnh sat.
Môt vấn đề pháp lý đang được bàn cãi và điều tra ỏ case này là tai sao DA khong truy tố các em khác, nhân chứng thấy bé gai này đang bị ” đùa giỡn” mà không thông báo cảnh sát? Quan trọng hơn nữa , co’ nhiều dư luận trách cứ cảnh sát thành phố, trường học và đội foodball này cố ý che dấu nhưng không thành công.
Chuyện này xảy ra ỏ Mỹ, nên đuọc đưa ra ánh sáng. Còn bao nhiêu chuyện tương tư , xảy ra hàng ngày, và không được đưa ra phap luật ỏ cac nuóc chậm tiếng nghèo khó kha’c ?
LikeLike
tiếng =tiến (typo)
LikeLike
Ngao nghĩ chuyện chọn bạn mà chơi và chuyện giáo dục con cái ở Mỹ khó hơn ở VN rất nhiều. Cái thời của Sư-phụ Ngao, anh HTC, Napa, chị An Lành, chị Bang Bang, etc. đâu có đến nỗi như vậy. Các anh chị lớn hồi đó thấy thơ mộng lắm kìa.
Chúc cả nhà ngày vui nhe. Chiều Ngao về
LikeLike
@Ngao
Cha mẹ phải chấp nhận hy sinh và định kế hoạch cho việc nuôi nấng và giáo dục con ỏ xứ Mỹ . Kể cả chuyện thay đổi chỡ ở, công việc làm để cho con mình có môi trường, hoc đường, và bạn bè thich hạp.
Thí dụ
Năm 1988, sf rơi khỏi khu Bolsa, dọn về khu ” khỉ ho co` gáy, hoãng chạy quanh” (khu này khi mới dọn tới là những ngọn đồi trống còn nhiều thú rừng ra hàng đêm) , tuy rằng ỏ Bolsa có cha me, anh em phụ giúp trông coi 2 đứa nhỏ (7 và 4 tuoi).
Nhưng vì chọn lựa cho môi trường sống, bạn bè và trường học nên sf phải làm như vậy, tuy rằng đòi hỏi rât nhiều hy sinh và vất vả nhiều hơn. (Cuôi tuần còn phải chở cac con xuong v`ung Bolsa hoc giao lý, cho biet tieng V, và hoc đờn Piano hay học võ , và sf vẫn còn phải vác sách đến trường hằng đêm)
Bây giờ nhìn lại, thấy rằng it ra sự chọn lựa ấy đúng, sự hy sinh rât nhỏ so vơi thành quả và hạnh phúc gia đình
LikeLike
Già có nhiều nghị lực, biết hướng dẫn gia đình con cái đi đúng hướng, rất khâm phục.
Ngày xưa thằng con học Middle School, ham chơi đang tuổi lớn, mình đến trường xin gặp người hướng dẫn chỉ cách và hỏi một câu có vẻ trách nhà trường là : ” sao trường ở Mỹ không có cái cổng khóa lại ? để học sinh không thể trốn học …” giờ nghĩ lại thấy mình kỳ cục thật, sao không trách mình trước ? ” trách nhiệm thuộc về ai ?
sau đó người hướng dẫn ( “cao sơ lơ ” , không nhớ chữ viết tiếng Anh này, lát xem tự điển sau ) nói : ” Nhà trường ở Mỹ không phải là nhà tù, chỉ có nhà tù mới có cổng để khóa lại…”
Sau đó, tui cũng giống như Già, hy sinh về nơi khỉ ho cò gáy…con tui bi chừ thành tài và cũng là may mắn phước đức ÔngBà để lại. Cám ơn đời, cuộc sống còn nhiều điều để học hỏi thêm.
LikeLike
@GLL, bắt tay cái, đồng quan điểm ! 🙂
LikeLike
Tạo cho con cái có cơ hội sống trong môi trường tốt là một cách hay, nhưng nếu như làm sao cho nó …’Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi…sình’ thì còn hay hơn! 🙂
LikeLike
Your chance and good luck 😛
LikeLike
@dạ Sư phụ nói rất đúng.
LikeLike
Tui nghĩ khi con cái chưa đến tuổi vị thành niên thì cha mẹ hoặc người nuôi dưỡng có trách nhiệm dạy dỗ, khuyên răn, và kiểm soát chúng. Nếu sau khi cha mẹ đã làm tròn bổn phận mà con cái vẫn làm sai thì đó là lỗi của con cái.
Vụ án này không phải là một vụ hãm hiếp đơn giản, nó nói lên bản chất đồi bại và sự thiếu giáo dục của những đứa trẻ này. Tui dám bảo đảm nếu như những đứa trẻ này không sa lưới pháp luật thì tụi nó sẽ tiếp tục làm như vậy với những cô bé khác.
Qua xem tin tức và phim ảnh, tui để ý thấy những đứa chơi sport giỏi trong trường có vẻ được gia đình và nhà trường nuông chiều, có lẽ vì vậy mà tụi nó ngạo mạn. Thằng con tui nói trong trường nó, mấy đứa chơi foodball không đứa nào học hành ra gì. Còn mấy đứa con gái làm cheerleader cũng vậy, chỉ ăn diện chải chuốt để được mọi người để ý.
LikeLike
Tui cư ngụ tại East San Diego ,nơi trong phạm vi 5 miles không có 1 cái trường tốt(điểm API chĩ tròm trèm 500).Khi kinh tế gia đình còn khá,tui gửi hai con tui học trường Dòng dù tui là Phật tử.Học tại đây thì rất tốn kém từ học phí,đồng phục và ăn uống nhưng được cái chúng nó được uốn nắn kỷ luật từ khi rất nhỏ.Hai đứa nhỏ học từ pre-school cho tới lớp 3 thì tui bị thất nghiệp kho còn đủ khả năng nửa nên vợ chồng tui phải mượn địa chỉ của người quen nơi có những trường tốt xin con vào học.Hiện nay đưa đón tụi nó đi học rất vất vả vì xa nhà nhưng v ì tương lai con mình mà phải gắng thôi.
Hai nhóc này vì “không chỉ là niềm hãnh diện của trường, của thị trấn, của gia đình” đâm ra ngạo mạn,cứ tưởng mình super star nên mới gây ra nông nổi.Chưa hết,hôm nay cảnh sát vừa bắt 2 fan nử của hai nhóc này về tội hăm dọa giết nạn nhân trên Twitter và Facebook.Thiệt hết nói
http://gma.yahoo.com/blogs/abc-blogs/teen-girls-charged-allegedly-threatening-steubenville-ohio-rape-031007320–abc-news-topstories.html
LikeLike
@Anh Dat
Hùi xưa tui ỏ GG và làm ỏ SB nhưng vì tương lai của con mà dọn ra ngoài cach 25 miles. Châp nhận đi làm xa hơn , ket xe hơn. Sáng mẹ chở con tới trường, xong rùi đi làm. Tối bố đón con về, cơm nuóc lo bài cho cac con. Xong bố đi học đêm, mẹ khuya mới về. Đều đặn như con thoi, không than vãn hay nản chí. Lấy con khôn lớn là niềm vui chính.
Trong thơi gian đó, trách nhiệm công việc của tui khá nặng nề, luôn luo^n làm ngày thứ 7, và on call 24/7. Nhưng bằng cách này hay cách khác, các con vẫn hoc thêm giáo lý, piano, hay võ vào mỗi thứ bảy.
Trong thơi gian này chúng tôi bỏ tất cả bạn bè xưa, không họp hành, tiệc tùng hay nhạc thính phòng,thu’ vui rie^ng, chỉ lo cho cuộc sống của gia đinh và cac con.
Như anh HTC và Napa nói, ỏ tuổi “già” của chúng tui, nhìn thây con khôn lớn, trưởng thành và hữu dụng cho xã hội là niềm vui lớn nhất. Đừng cho con tiền hãy cho con cái cần câu và cách câu tiền 😛
Chúc anh chị có sức khỏe, kiên nhẫn và niềm tin trong thiên chức này
LikeLike
Mot su gom y rat chan thanh. Din cam on GLL nhiieu
LikeLike
Din
LikeLike
Din – xin
LikeLike
@Ut NC: có thể vào trang web này để đánh máy tiếng Việt.
http://www.angeltech.us/viet-anywhere/
LikeLike
Hello UT
Thanks
Ut ở Bio-triangle ha?
LikeLike
@GLL: thật là một gương hy sinh to lớn của GLL & b/x cho con cái. Thành thật khâm phục! Một yếu tố khác cũng quan trọng không kém trong việc lo cho con cái là “đồng vợ, đồng chồng tác bể Đông cũng cạn”, cả cha lẫn mẹ cùng lo cho con sẽ là “Good+”. Chúc luôn an vui. 🙂
LikeLike
Cám ơn BiBi
Cha mẹ nào cũng thuơng yêu và lo cho con cái, mỗi người có cach khác nhau, có khả năng và goal khac nhau. Chúng tôi cũng như vậy, lo cho con bình thuờng như cha mẹ khác
Bibi nói đúng về vân đề tế nhị của “đồng vợ đồng chồng” , vợ chồng phải có chung mục đích và huớng đi thì chuyên nuôi dưỡng con cái sẽ dễ và ít trở ngại hơn
(luôn kính phục single mother, single dad )
Môt khía canh thơi gian tính khác rât quan trọng là nuo^i con thời 1990s ho*i khác với thời 2013 vì sự phat triển và tân tiến của internet, smartphone, phương tiện giao thông và vật chất. Sự tranh đua vào các trường học nổi tiếng hùi xưa không quá “khốc liệt” như thời bây giờ , nên sự tính toán, kế hoạch có thể phải linh động hơn.
Nói chung, trách nhiệm của cha mẹ là thiên chức cao cả , cần đam mê và kiên nhẫn.
Chuc ngay vui nhi`n mua* va` ti`m ma(.t tro*i` 😛
LikeLike
mấy trường ĐH lại ưu tiên cho mấy thằng chơi thể thao giỏi nên tụi nó càng làm phách thấy ớn
LikeLike
@Ngao
Thế hệ của HTC, GLL, Napa, An Lành, Hương..v.v.. thời đó đi học còn học các môn, đức dục, công dân giáo dục, sau nữa có Quốc văn giáo khoa thư, em tập tính tốt, nói chung,nền giáo dục thời đó chú trọng việc giáo dục đạo đức con người, nên hiếm khi xãy ra những chuyện không hay
Với xã hội hiện tại, cha mẹ phải quan tâm, để ý nhiều đến con cái mình,
Lúc còn ở VN, các con tôi khi đến lứa tuổi 15-18, đi đâu chơi, lúc nào về, tôi phải biết, khi đến giờ mà chưa về, tôi đến đó để tìm. Khi sang Mỹ thì các cháu cũng đã lớn, đi học và có bạn, nhưng khi đi chơi hay đi đâu các cháu đều báo cho tôi biết, có lúc đi quá khuya, tôi gọi phone kiếm, tôi không la rầy gì các cháu, chỉ nói: à thấy khuya quá mà con chưa về nên ba gọi hỏi thăm, đi chơi nhớ cẩn thận. Chì vậy thôi,
Đến bây giờ các cháu đã có gia đình, có con, nhưng mỗi khi đi đâu vẩn báo, ” ba má” tụi con đi mall, đi chợ, đi nhà bạn……
Có lần cô con gái về khoe: bạn con nó hâm mộ con , nó nói mầy sướng quá, có ba má lúc nào cũng lo lắng, chăm sóc,
Với tôi thì, hạnh phúc nhất là khi mình lo lắng, chăm sóc con cái, nhìn thấy chúng trưởng thành, và nên người
LikeLike
@Anh HTC
1. Thời còn ở VN, Ngao còn bé, nhưng mẹ kêu Ngao đi làm tình báo cho mẹ mỗi khi bà chị Ngao đi ra khỏi nhà sau giờ học hoặc cuối tuần. Ai đưa đón là phải báo cho mẹ biết.. Cũng may là ở VN chứ ở đây đi xe hơi mà một đứa bé 8-9 tuổi làm sao mà đi cho kịp các anh chị lớn. he he!
2. Có một bà kể với Ngao rằng :” mình dễ dãi với con cái cho tụi nó tự do. Nhưng rồi cuộc đời nó chẳng ra gì, thì quay trở lại oán trách mình”.
Đây là trường-hợp của một bà mẹ trẻ VN sang đây từ năm 75′. Bà này đã học theo cách dạy con của Mỹ thời bấy giờ.Anh chồng thì kẹt lại VN.
LikeLike
ở VN hiện tượng này là hiện tượng “bò lạc” ,một cô gái đi với một lủ trai choi choi trong đêm tối , uống rượu dù cho là bị ép, thì khó mà đoán là cô gái nhà lành , say khướt mà bị hành lạc là điều khó tránh , tụi nhóc football cũng chắc say đã đời rồi . Chỉ tội là thời đại internet , chụp hình , video bằng cell phone . Vay nghiệp trả nghiệp mà thôi.
LikeLike
Vụ án này tựa tựa như một cuốn phim mà tui đã coi, dựa trên một câu chuyện có thật. ‘Our Guys: Outrage at Glen Ridge (1999)’. Cũng là mấy đứa chơi football! 😦
LikeLike
Để không khí bớt nặng nề trong đề tài này, mời mọi người đọc bài mới của cô giáo!
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=163352&zoneid=1#.UUpqtzdDcoI
LikeLike
Thấy thằng con lớn học khá, xúi nó học dược, nó nói hó hỏng thích! 😦
Còn thằng con nhỏ thì bà thầy bói nói ‘Nó mà theo ngành y coi chừng nó chích lộn thuốc cho người ta’ 😦 😦 😦
LikeLike
NL bũa nay bận rộn quay thit heo, xong kho vơi măng và khoai môn .
Yummy 😛
LikeLike
Chắc nấu bún nước lèo! 😛
LikeLike
Tui cũng đồng quan điểm với GLL, trách nhiệm phải thuộc về cha mẹ, đừng đổi lổi cho hoàn cảnh, xã hội, trường học, nếu thật sự cha mẹ biết thương yêu, lo lắng, dạy dỗ con , thì con cái sẽ tránh được những việc làm sai trái,
Tui rất thích cách dạy con của GLL, không nệ khó nhọc, chịu cực để lo cho con , nên con cái mới nên người,
Theo kinh nghiệm của tui hay GLL, thì tui thấy, dạy dổ chăm sóc con cái, mình xem như một niềm vui, với lòng đam mê, thì mình sẽ thấy không có gì vất vã, hay khó nhọc, tạo cho con mình có cảm giác thân thiết với cha mẹ,
Có nhiều người bạn hỏi tui: sao con có gia đình mà không cho ở riêng để tự do, thật sự thì tui cũng đã hỏi ý con, nhưng con tui nói: ở chung với ba má cũng tự do thoãi mái vậy, với lại ba có tuổi rồi, nếu có chuyện gì cần, mà con ở xa thì làm sao lo kịp. Hèhè, nghe con nói mà tui vui lắm, đó mới là hạnh phúc của đời…
LikeLike
‘nhưng con tui nói: ở chung với ba má…để con khỏi trả tiền nhà, thỉnh thoảng còn được ba cho cái hột xang!!’ 😛 😛 😛
LikeLike
Stop letting your children eating processing food and injected hormones meat , stop watching TV and playing internet with Iphone or Ipad? We are really F$U%C%K+E+D big time ladies and gentlemen. Wake up! Too much of curry is not good neither, look at what are happening in India lately , talking about young innocent 9 to 12 years girls were rapped and killed by punch of boys only from 11 to 19 years old?. What else you can tell about this wonderful world?
Even priests and monks committed as child molesters, so politicians with all the sex scandals. What the hell is going on?
Keep living with lies and be happy ! ” Kiep Dam Me”
LikeLike
Xin mời mọi người đọc thêm tin về entry này:
http://shine.yahoo.com/healthy-living/blogger-who-first-exposed-steubenville-rape-tweets-speaks-out-182936719.html
LikeLike
Khi đến trường, mẹ nói : Đợi tụi con tốt nghiệp, mẹ được hưởng phước rồi.
Khi tốt nghiệp, mẹ nói : Đợi tụi con tìm được công việc, mẹ được hưởng phước rồi.
Khi đi làm, mẹ nói : Đợi tụi con lập gia đình, mẹ được hưởng phước rồi.
Khi kết hôn, mẹ nói : Đợi tụi con có cháu, mẹ được hưởng phước rồi.
Khi có con, mẹ nói : Đợi con của mấy đứa lớn khôn, mẹ được hưởng phước rồi.
Bây giờ con cái đã lớn hết, tôi nói có thể hưởng phước rồi, nhưng, mẹ ơi, mẹ có nghe thấy không ???
-Nhặt được trên online-
LikeLike
Hên xui là con có biết nghĩ đến “công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” để thương cha mẹ không? 50/50 con ở Mỹ sống ích kỷ hơn thế hệ cha mẹ sinh trưởng ở Việt Nam! 😦
LikeLike
dung la entry nay nang ne that , nhung nhu vay chua tham thap gi, con nang ne hon nua, va con nhieu chuyen vui nua ba con oi….
LikeLike
Trong cuộc sống, đôi khi con cái chúng ta dễ cảm kích với những hành động nhỏ mà một số người chung quanh làm cho chúng , nhưng đối với những người thân thuộc, nhất là cha mẹ, chúng lại xem sự hy sinh của họ như chuyện đương nhiên..
LikeLike
Lúc còn nhỏ ,chắc mình cũng thế. Lâu quá rồi nên quên mất…
LikeLike
Nhân đọc bài “Dự án MD100…” của NL, làm Lụa nghĩ tới sự vô lý trong vấn đề xét điểm GPA của các trường Y Nha Dược khi tuyển chọn học sinh.
Vấn đề thế này, người bạn của Lụa có 2 cô con gái muốn ra Dược Sĩ, nhưng cô lớn thì chậm chạp an phận rụt rè, điểm GPA và điểm SAT trong HS của cô rất thấp, nên cô chỉ học ở Community College, sau đó chuyển tiếp lên Cal State, vì học trường không khó lắm nên cô dễ dàng đạt điểm 3.7
Cô nộp đơn tới 6 trường Dược thì có 3 trường nhận và nay cô đang học năm thứ ba rồi, hè năm tới cô sẽ tốt nghiệp Doctor of Pharmacy .
Còn cô thứ hai kém cô chị 1 tuổi thì thông minh lanh lợi tháo vát, cô học rất giỏi nên các Đại Học hàng đầu trong CA đều nhận, và cô chọn trường UCLA cho gần nhà .
Vì là trường khó nên nơi đây cũng tập trung toàn là các em sinh viên thứ chiến được chọn lọc từ các nơi đến, cô phải cạnh tranh học ngày học đêm hốc hác cả người có khi đến bịnh, vậy đó mà cô chỉ tốt nghiệp dưới 3.
Cô nộp đơn tới tất cả các trường Dược, ròng rã 2 năm liền đều không có kết quả, sự thất bại đánh mạnh vào lòng tự tin khiến cô từ một cô gái họat bát năng động biến ra người tự ti câm lặng.
Các bạn có cao kiến hoặc kinh nghiệm gì của con cái mà giống như cô thứ hai này, bây giờ cô phải làm sao?
Và những bậc cha mẹ, nếu có con cái muốn học lên cao Y N D, thì có nên thúc ép con cái phải vô cho bằng được những trường danh tiếng để học chuyển tiếp, có cần thiết không?
LikeLike
cái vụ này lạ nghe. tui cũng đang muốn biết để học hỏi thêm vì mấy năm nữa sẽ tới lượt mình lo lắng
LikeLike
Trường hồi đó tui học tính điểm theo phần trăm. Thí dụ 10% điểm cao nhất được A, 20% kế tiếp được B chẳng hạn. Cho nên học nhằm lớp nào mà gặp toàn tụi quỷ sứ học giỏi không là mình chết ngắt! 😦
LikeLike
hóa ra học giỏi cũng gặp nhiều cái rắc rối. hèn gì tụi nhỏ thích trốn học và suốt ngày ôm trái banh tập thảy vô rổ vì thế nào UCLA cũng nhận 🙂
j/k
LikeLike
Nhiều đứa khôn hơn thì ôm cái game, để hông trường nào thèm nhận thì ba má nó phải nhận…nuôi nó suốt đời! heheheh!
LikeLike
ủa chứ hổng phải chơi game giỏi thì sẽ được nhận vô làm tester cho mấy hãng làm games hay sao?
LikeLike
Small fish in a big lake (UCLA) vs. big fish in a small lake (CC)
LikeLike
Vậy kỳ này về phải kêu thằng con làm con cá lớn trong cái hồ nhỏ mới được! 🙂
LikeLike
Chú theo chiến lược này cho con: Làm cá lòng tong ỏ UCI, xong rùi mói đi grad. school ở Ivy league
hehe
LikeLike
Đúng vậy, trường “under grad” không cần lắm, khi lên grad school thì mới quan trọng chọn trường nổi tiếng! 🙂
LikeLike
Dưới 3 = dưới 3 chấm
LikeLike
@Lụa: con của B. cũng đã học ở UCLA. Con đường vào không phải dễ, mẹ con khăn gói đi coi trường, chọn trường và tham gia bất cứ những gì họ hô là có mặt. Con gái đã được cả 3 trường nhận (chỉ có tiền đóng bao nhiêu đó lúc apply thôi) nhưng cuối cùng nó chọn UCLA mặc dù biết là trường đó khó, vào sẽ là một challenge để tranh tài với toàn dân học xuất sắc… điểm thì chấm theo curve thành ra con bé cũng ná thở, lắm lúc còn bị depress vì học quá cực mà kết quả không được như mong muốn! Tuy nhiên sau khi nó ra trường, nó luôn tự hào nó là sinh viên của UCLA vì nhờ học ở đó, nó đã có thể xác định được nó muốn gì cho tương lai của nó. Tuy chậm hơn những học sinh đã biết mình muốn gì từ lúc còn học tiểu học, nhưng có còn hơn không! Chỉ có thể góp ý với Lụa về con của người bạn là chuyển ngành, bắt đầu lại ở community college. Tuy nhiên khi đã có bằng cấp 4 năm, thời gian học sẽ ngắn hơn và quá trình học có thể dễ hơn những em từ high school lên.
LikeLike
Xin phép chia xẻ :
1-Trường Y khoa, khám xét đơn và interview thí sinh as WHOLE PERSON :
GPA, MCAT Score, Leadership, social activity, passion (not ho.c vi` cha me. muo^’n), letter recommendation from MD, writing essay(why, what, when, how) . Rui` ca’ch tra? lo*i`, co’ tu*. tin khi interview hya kho^ng .
2- SV muốn vào Y, ne^n sủa soạn tu*` hùi lơp 9 hay sớm hơn
3-Phải có plan B, C: nêu MCAT score thấp(duói 30) nên nộp vào Nha hay Dược, sẽ có nhiều hy vo.ng ho*n .
4- Case của ngươi quen của cô Lụa :Co^ Chị phải có plan B, Pharmacist khong còn là job ngon lành ỏ CA nua~(cho nguoi mói ra trường), vì supply vs. demand (môt số chain sẽ cắt giờ full time xuông còn 30 giờ/ week). Nhiều em mơi ra trường phải la`m part time hay đi thật xa. Làm part time thi` khong đủ trả tiền nợ. Đi xa thì khó kiếm bồ, cho^`ng (lo học, khi ra trường thì khong còn cơ hội gặp nguo*i tương đương trình độ )
Dĩ nhiên luôn có trường hợp cá biệt , và tùy trường Y, Nha Duoc nổi tiếng hay không ? Đi tieu bang xa, khỉ ho cò gáy là mot chiến lược nên nghĩ tới.
Nhiêu khê quá hả?
LikeLike
Cám ơn Bidong và GLL đã chia xẻ ý kiến .
Anh Già à, theo Lụa hiểu thì trường Y ngày xưa đã khó, nay càng ngày càng khó đến thất kinh, nghe muốn rụt chí. Còn trường Dược thì mấy năm sau này cũng khó khăn không kém cạnh, cũng xét điểm GPA, PCAT, Leadership, hoạt động xã hội, viết tiểu luận, giấy giới thiệu từ Dược Sĩ, và phải đi máy bay qua dự cuộc phỏng vấn.. vv .
Anh Già làm ơn chia xẻ thêm về kinh nghiệm chiến lược của anh đi, tuy con của Lụa đã qua thời HS lâu rồi, nhưng sự chia xẻ của anh Già sẽ rất hữu ích cho những gia đình đang có con cái sửa sọan trong ngưỡng cửa theo học YND .
LikeLike
Lụa à, không dám múa rừu đâu.
Ai muốn biêt sao cho con vào được UCD xin hỏi NL 🙂
hehe
LikeLike
Thôi mà, ngúng nguẩy hoài :D, anh Già có con cầm ống chích thì múa rựa còn được xá chi rìu hehehh .
LikeLike
New field:
Occupation therapist :
rất là hot, nhât là làm ở trường học , hạp vơi phụ nữ muốn lo cho gia đình mà vẫn có nghề tốt, lương cao (muốn $$ thì làm thêm ỏ nhà thuơng), kho^ng on call hay week end.
Southern Ca có USC và Cal Sta Dom. co’ nga`nh na`y .
LikeLike
hehe nghe quen quen. Nhưng mai mốt Cali hợp pháp hóa marijuana thì người ta bớt chích đi có phải không.
LikeLike
hahaha… hôm nay logo của B. và của quan đổi lại cái cũ rồi! 🙂
LikeLike
phải làm vậy chứ không người ta nhìn hình là biết quan ở NL bờ lốc cũng là ông A ở bờ lốc này, bà B ở bờ lốc nọ. Như vậy quan không đi vi hành được
LikeLike
Wow, nghe Còm gia bàn tán đề tài này, mình thích quá. Zợ chồng mình có người quen, vợ là đồng nghiệp cũ với bà xã mình, từng giúp đỡ, chỉ vẽ bà xã mình rất nhiều trong công việc vì lúc đó bà xã mới qua Mỹ.
Chồng là software engineer trong Motorola. Hãng xuống dốc, đá anh ra sau 9 năm rưỡi trọng dụng. Nếu đủ 10 năm tình cũ thì khi ra đi sẽ được an ủi với cái package ngon lành. Sau vài tháng lãnh $ thất nghiệp & cong đuôi tìm việc làm, họ quyết định bán nhà, rời Austin, xuống Houston. Lý do : chàng quyết làm lại từ đầu, học dược. Khổ nỗi cựu kỹ sư điện toán địch không lại đám top ten high school để chen chân vô ngành dược ở các trường danh tiếng.
Phải dạt xuống Houston, học trường “làng”, nguyên văn của ảnh. Cuối tuần thì làm part-time trong mấy cây xăng….. Hôm tiễn anh chị đi mà rưng rưng nước mắt, thầm phục người hùng thất thời lỡ vận.Bẳng 1 thời gian không liên lạc, chợt nhận phone từ San Antonio ??? Anh ra trường, làm việc dưới San Antonio, đời lại nở hoa. Hỏi anh sao giỏi vậy, anh cười : ” Mình thà làm vua nước nhỏ, khỏe hơn làm quan nước lớn “. Lúc ra trường, nhìn bảng điểm của mình, mấy nhà thuốc tây đua nhau ra đề nghị, ra giá. Mình chỉ chịu khó chọn chỗ làm, sướng hông ?
LikeLike
wow, happy ending! 🙂
LikeLike
À ha. Tụi mình có 2 người quen khác, hổng dám nhận là “bạn”. Biết họ từ lúc còn đi học & đang dating. Dự đám cưới, rồi thì đầy tháng, thôi nôi cậu nhóc tụi mình cũng có mặt. Thiệt là xứng đôi vừa lứa, cùng làm dược sĩ, ghê không ? Chàng học làng nhàng thôi. Nàng mới thứ thiệt : full scholarship từ lúc vô đến khi ra trường. Nguyên nhân : vừa thông minh, chịu khó + thời thế tạo anh hùng ( gia đình không khoái vụ con gái học cao vì sợ không đủ sức lo + khó lập gia đình ?)
Đến hồi nghỉ chơi, kéo nhau ra tòa ….. tụi mình đâu hay. Không thân thiết lắm nên không dám hỏi. Nàng ở vậy nuôi con, hiện làm trong 1 bệnh viện danh tiếng ở Austin. Chàng bỏ ngang cái job 80K/year + overtime & benefit, ra tiệm thuốc tây dưới Houston. Nghe nói CVS từng offer 1 triệu đô sang lại nhưng chàng không thèm. Về SG vớt qua 1 em model, giờ cũng 2 con kháu khỉnh, nhà thì mấy căn, toàn mặt tiền, điện nước đầy đủ ….. Hic, mình muốn bỏ ngang đi học dược quá bà con ơi. Có ai can không ?
LikeLike
Muốn học D hay muôn “mặt tiền, điện nước đầy đủ “??
Phải hỏi rõ truóc khi giúp ý
hehe
LikeLike
Tới luôn, Tino. Vài data points:
Pharmacists: $116K/yr
http://swz.salary.com/SalaryWizard/Pharmacist-Salary-Details-Houston-TX.aspx
http://swz.salary.com/SalaryWizard/Pharmacist-Salary-Details-Orange-County-CA.aspx
Physicians (Family Practice): $170K/yr
http://www1.salary.com/Physician-Family-Practice-Salary.html
Physicians (Specialists): $350K-$400K/yr
http://www1.salary.com/cardiologist-Salary.html
http://www1.salary.com/radiologist-Salary.html
Estimates của salary.com hơi “on the low side”. Cọng thêm 15-20% thì sát với thực tế hơn. Đã lụm thì lụm luôn cái bằng M.D. specialists chớ mấy cái kia … bèo quá. Hehe.
LikeLike
Hahaha! GLL hỏi khó nhau chi vậy he.
LikeLike
Hahaha, GLL hỏi rất chí lí, hỏi kỷ trước khi chỉ, 😆
LikeLike
@ Tino, theo câu chuyện kể của Tino : ” chàng học làng nhàng thôi…về SG vớt cô model…điện nước đầy đủ…” . Nhắn với chàng làng nhàng cẩn thận coi chừng dễ bị tắt điện, điện tắt bất thình lình…nhà mặt tiền thành tiền mặt của model.
LikeLike