Tử Vi ơi Tử Vi

 

Năm nào cũng vậy, giở cuốn báo Xuân ra, theo mục lục tui dò, bao giờ bài tui coi đầu tiên cũng là bài… “Tử Vi”

Hehehehe, tui hỏng có mê  tín, cũng chẳng có dị đoan. Nhưng mà chìa tay ra cho bạn bè, người quen coi bói, hay ngồi đọc những gì người ta viết về số mạng mình, là một trong những điều tui khoái nghe 🙂

Mà điều rất ngộ là từ trước tới giờ, tử vi nào cũng ghi tui hạp với rất nhiều tuổi, còn kỵ thì chỉ có nhất y nhất quởn một mạng: Tuổi “bồ cũ” tui!

Mà lạ thêm một điều nữa là chưa bao giờ trong tử vi “bồ cũ” lại ghi là kỵ với tuổi tui!

Hehehe, vậy là làm răng rứa? Đúng sai tương lai chẳng biết, chỉ biết gần 20 năm rồi, tui chịu đựng được “bồ cũ” , và có lẽ không ai chịu đựng được tui như “bồ cũ” từng chịu đựng (bởi vì tui… nặng quá 😉

Tui nhớ lần đầu tiên tui được coi tử vi là lúc tui đâu chừng 10 tuổi. Khi đó tui mang trong người chứng bệnh nhức đầu kinh niên, cứ hay ôm đầu than nhức nhức nhức. Ba má tui tốn không biết bao nhiêu là tiền bạc và công sức để tìm thầy bà, từ tây y đến đông y, từ bệnh viện đến phòng mạch, từ thuốc nam đến thuốc bắc, để mà cho tui không phải ôm đầu than nhức nhức nhức nữa. Và rồi cũng dạo đó, má tui lấy số tử vi cho tui, coi tui “thọ” được bao nhiêu, để ba má tui yên tâm, hehehe (tui đoán vậy thôi nhe :p )

Đó là tờ tử vi đầu tiên và duy nhất đến giờ tui có, dù bản thân tui đã đi chấm số tử vi dùm cho không ít người, từ lúc còn ở Việt Nam, đến khi qua Mỹ rồi quay trở lại VN, nhưng chưa bao giờ tự tui đi lấy số tử vi cho chính mình. Toàn là đọc ké, đọc “hàng chợ” sản xuất hàng loạt, như kiểu trên báo vậy 🙂

Tờ tử vi má tui chấm cho tui 30 năm về trước, đến giờ tui vẫn còn giữ. Nó tả tơi và nhòe nhoẹt lắm rồi, nhưng căng mắt ra khi cầm nó nhẹ nhàng trên tay thì vẫn có thể đọc được những con chữ nhảy múa trong đó.

Còn lần đầu tiên tui được coi bói là hai nhỏ bạn học chung đại học coi cho. Một đứa là Vương Liễu Hằng (lên Google tìm tên này thì sẽ thấy nhiều điều hay lắm), một đứa là Phượng “Kỳ Đồng” (bởi nhà nó ngay đường Kỳ Đồng, nhưng mà gọi vậy thì cũng ra chất ‘đồng bóng’ một chút, rất hợp với nó). Nhỏ Hằng coi làm sao thì tui quên mất tiêu rồi, hình như cũng hay ho, riêng nhỏ Phượng thì chỉ cần biết là thằng Nó, bạn tui, một lần tình cờ được Phượng “Kỳ Đồng” bói cho một quẻ, mấy năm sau, Nó từ Mỹ trở về, nhắc ai không nhắc, Nó nhắc ngay nhỏ Phượng này, bảo rằng, “Cái miệng bà đó độc địa. Nói y chang!”

Cũng lúc còn học đại học, tui được thằng bạn học chung coi chỉ tay. Cả đám ngồi chung trong giảng đường, tui đặt tay lên bàn, nó bảo, “Phải cầm tay thì H. mới coi được” Hy sinh luôn vì sự nghiệp coi bói. Có điều, sau khi cầm tay, nhìn đi nhìn lại, ngó tới ngó lui, nó phán, “Sau này NL sẽ là một bà ngoại phúc hậu!” Chịu đời nổi không! Cả một đám con gái 20 tuổi phá lên cười sằng sặc, tui cũng cười hùa theo để nuốt hận 🙂

Rồi cũng có một lần tự tui làm hẹn đề đi coi bói! Đó là khi sang Mỹ. Tui đi viết bài về bà thầy bói, hehehe

Điều duy nhất tui còn nhớ đến giờ là bà thầy bói nói rằng: 6 năm nữa, tui sẽ có nhà 6 phòng!

Từ ngày đó đến giờ đã hai năm rồi. Tui còn 4 năm nữa để mà hy vọng một căn nhà 6 phòng.

Riêng tử vi năm nay bảo nếu tui muốn thịnh vượng phát đạt, phải chọn hướng Tây hay Tây Bắc mà đi.

Nhưng chưa ai chỉ cho tui biết, hướng Tây là hướng nào, tui không có biết xác định.