1.
Chỉ trong 2 ngày thứ ba và thứ tư thôi mà có 3 vụ cướp có súng ngay tại trung tâm Little Saigon. (Hehehe, hai ngày đó tui nằm nhà không có đi làm ngoài đó, à!)
Nghe mà khiếp. Mặc dù giá trị tài sản bị cướp không đến nỗi to tát nhưng mà cảm giác bất an khiến mình sợ. Mới hôm trước thì họp báo về nạn đập kính xe và trộm cắp vặt hoành hành. Nay thì là cướp luôn.
Không khéo điệu này ra Little Saigon cứ ngỡ ra chợ Sài Gòn. Khổ 😦
2.
Nhưng chuyện cướp vặt đó không khiến mình rưng rưng như chuyện cậu bé gốc Việt 14 tuổi ở Utah dùng súng bắn vào đầu mình ngay trước mặt đám bạn luôn trêu chọc hiếp đáp nó trong suốt thời gian dài.
Đọc các bài có liên quan đến vụ đó cũng như xem đoạn video clip của bạn nó làm ngay sau cái chết của nó, như một hình thức tưởng niệm bạn mình, đồng thời kêu gọi mọi người hãy để mắt nhiều hơn tới việc con em bị rơi vào tình trạng bị bắt nạt trong trường mà phụ huynh không hề hay biết, mà cứ thấy mắt mình cay xè.
Đau lòng quá! Trẻ em bản xứ vẫn bị rơi vào hoàn cảnh này, thì những đứa trẻ di dân làm sao tránh khỏi mục tiêu công kích của lũ học trò mất dạy. Người Việt có tâm lý “một sự nhịn chín sự lành”, nhiều phụ huynh vẫn dạy con hay dễ xui con bỏ qua, đừng gây sự với chúng bạn. Điều đó không sai, nhưng quan trọng hơn hết là cần phải dạy đứa nhỏ biết tự bảo vệ mình trước khi người khác kịp ra tay bảo vệ nó.
Hiền lành không đồng nghĩa với việc để cho người khác bắt nạt!
3.
Muốn kể chuyện gì đó để mọi người có trớn kể tiếp, nhưng mà trong blog này nhiều “ngọa hổ tàng long” quá nên tui cũng hơi quỷnh, hehehe.
Nhưng mà thôi kệ, chai riết cũng thành đá, tui mở màn chuyện vui thời đại học, để các còm sĩ nổi hứng kể tiếp, có chuyện nào hay , tui lụm liền, hehehe.
Thời trung học và đại học có rất nhiều chuyện vui, từ chuyện nhỏ nhỏ như “dại trai” làm bài tập làm văn dùm cho thằng bạn đẹp trai ngồi kế bên, để cuối cùng điểm nó hơn điểm mình, lại còn bị cô giáo nói, “NL đọc bài của Ch. chưa? Nó viết hay lắm á!” Nghe vừa sướng vừa tức vừa quê 🙂 Đến chuyện hơi lớn lớn hơn một chút như chuyện đi “lao động XHCN” bằng cách bị lùa vô xí nghiệp chế biến hải sản Cầu Tre để lột tôm cả một tháng trời, rồi xúm nhau “ăn cắp” tôm giấu trong quần trong áo, đem về đổ bánh xèo “liên hoan” đến chuyện hẹn hò “loãng moạn” trong thư viện quốc gia một cách trớt quớt!
Tui kể chuyện hẹn hò này nha.
Hehe
Ngày đó, Thư Viện Quốc Gia là một trong những nơi lý tưởng nhất để đám sinh viên mon men tới, bởi nó đẹp, nó lớn, nó thoáng, nó sạch, và nó mát. Đến nỗi có những buổi trưa, kéo nhau ra ngồi dọc theo hành lang dẫn đến nhà vệ sinh để ngồi dọc dọc theo đó vừa giở cơm ra ăn, vừa rù rì nói chuyện, xong thì ngả lăn xuống nền gạch mát lạnh đó luôn mà làm một giấc cho tỉnh táo trước khi học tiếp hay đọc tiếp.
Muốn được vào thư viện thì phải có thẻ. Muốn có thẻ phải đóng tiền. Dĩ nhiên. Không có gì là free trong giáo dục ở VN.
Hôm đó không có giờ ở trường đại học, tui hẹn “bồ cũ” ở Thư Viện Quốc Gia. Nhưng chạy xe chưa tới nơi thì tui đã chợt nhớ ra đó là ngày thứ tư, thư viện đóng cửa. Làm gì có điện thoại để mà nhắn nhe nhau đừng có đến. Mà chờ thì chả biết khi nào “bồ cũ” mới bò ra. Thôi thế thì thôi, tui đạp xe lên nhà nhỏ bạn ở gần Lăng Ông Bà Chiểu vừa học vừa chơi với nó.
Xế chiều, “bồ cũ” cũng xuất hiện ở nhà nhỏ bạn tui luôn. Cả tui và nhỏ bạn cùng ngạc nhiên, nhưng cũng chợt nhận ra là “bồ cũ” biết tui ở những nơi nào để mà tìm. Tui hỏi, “Có ghé Thư viện không?” “Bồ cũ” cười gật đầu mà trông như mếu!
Chàng thủng thỉnh kể cho hai đứa tui nghe. Rằng thì là, chàng hiên ngang chạy tới Thư Viện. Gửi xe bên đường rồi xăm xăm vô cổng. Mới đi chừng vài bước, một anh bảo vệ chạy theo. Anh bảo vệ chưa kịp nói gì, “bồ cũ” đã nhanh miệng nói trước, “Hồi sáng tui đến rồi, vừa mới ra ngoài mua đồ, cặp vở còn trong đó bạn tui giữ nên thẻ cũng trong đó.”
Hahaha, đó là cái chiêu thỉnh thoảng tụi tui vẫn dùng khi quên thẻ hay có đứa nào chưa kịp làm thẻ. Những anh bảo vệ dễ thương đôi khi cũng cho vô tuốt luốt.
Lần này anh bảo vệ nhìn “bồ cũ” một cách thân ái lạ lùng rồi… lắc đầu. “Bồ cũ” nói thêm một hơi như vậy nữa. Chàng bảo vệ từ tốn, “Không có ai trong đó hết á!” – Có mà, bạn tui trong đó mà. “Bồ cũ kiên quyết.
Chàng bảo vệ tủm tỉm, “Hôm nay thư viện đóng cửa nên trong đó không có ai hết!”
Ủa, vậy hả! – Bồ cũ cười ruồi và lỉnh mất.
Lên nhà bạn tui, kể lại vẫn còn quê, vì “con ghệ” mình nó báo hại mình “xộ” một trận quá mạng!
Heheh, vậy mà lại nhớ. Mỗi dịp ngang qua Thư Viện Quốc Gia là chợt nhớ có phải là Thứ Tư 🙂
4.
Giờ đi ngủ, để mai lái free way.
Hic, hôm cuối tuần rồi nghe chị Nhã Lan bên đài Little Saigon Radio nhắc lại bài “Một buổi lái free way“ tui viết hồi năm ngoái mà thấy tức cười gì đâu.
Ngày mai lịch sử sẽ lặp lại, hic
Ngày mai có người sẽ viết lại lịch sử. Hy vọng là không nha…
LikeLike
Lịch sử lặp lại nhưng không phải là copy and paste mà có khá hơn chút xíu, hehehe
LikeLike
1. Chắc sắp tận thế thiệt rầu, ma quỷ nhập vô người ta nên mới khủng khiếp như vậy! 😦
2. Hôm bữa thì một cô bé bên Canada, hôm nay thì một cậu bé ở Mỹ! Xót xa quá…
Bởi vậy tui cứ hay hỏi 2 thằng con tui đi học có bị ai chọc ghẹo không, đứa nào dám đụng tới ‘những đứa con của gấu mẹ vĩ đại’ chắc tui bẻ cổ! 😦
3. Cái này kêu là ‘gian mà không ngoan’! hahaha!
4. Giờ đi ngủ, để mai lái free way–>Đi đâu dị? 🙂
LikeLike
3. Ngoan ma` gian chua* to*i’ be^’n 😛
LikeLike
@Van:
Cũng đi y chang như trong “Một buổi lái Freeway” 🙂
LikeLike
good morning all
Mang lon cappuccino ra via? he` bolsa ngo^i coi NL ba(‘t cuo*’p
LikeLike
hehehehe, xúi dại, cái này kêu là xúi dại 🙂
Cảnh sát đã nói có chuyện gì thì cứ làm theo lời của bọn cướp vì mạng người là quan trọng, lỡ làm anh hùng, tụi nó thí cho một phát còn ai đâu lên viết blog trả lời còm, hehehe. Khi nào xong chuyện rồi thì gọi ngay cho 911, chỉ gọi 911, không được gọi Ngao Sò Ốc Hến, Già, Trẻ, Lính tráng, Xí Xa Xí Xọn, Bidong Bi Đoan gì hết, hehehe. Còn nếu có gọi thì kêu họ dẫn đi ăn chè ăn bún bó cháo trắng uống cà phê gì thôi 🙂
Cảnh sát dặn như vậy!
LikeLike
Cảnh sát xứ bển nói dân băt cuóp tặng 5 triệu kìa 😛
(mạng dân giá 5 triệu??)
hehe
LikeLike
@ NL, Sư phụ và quý vị thân mến
Ngao mới về. Mong cả nhà vuì khoẻ, bình an.
LikeLike
Howdy Ngao, ddi xa kho^ng?
LikeLike
thưa Sư-phụ
đệ-tử đi conference ở Chicago
Chúc Sư-phụ vui khoẻ
LikeLike
Chicago mùa này có gì vui Ngao ơi, hehehe
LikeLike
co’ mua*, co’ gio’, tha^.t nhie^u gio’
(was there last week , hic)
LikeLike
Chao moi nguoi, sorry cho xixon hoi 1 cau hong an nhap gi toi de tai bua nay het (tai xixon hong biet hoi o dau) la bua hom co ai do cho cai website de danh tieng Viet co dau ma vi computer cua xixon chet ngac nen xixon mat het may cai bookmarks roi. Co ai biet xin vui long chi cho xixon voi. Xin da ta, da ta!
LikeLike
@xixon: đây nè! Chúc vui. 🙂
http://www.angeltech.us/viet-anywhere/
LikeLike
angeltech.us/viet-anywhere/
LikeLike
@GLL: thua 1 phút! 🙂
LikeLike
tai gia` ho*n 1 gio*` 😛
LikeLike
Cam on chi BD va GLL rat nhieu!
LikeLike
#1: bởi vậy tui mới ngán ra PLT là vậy, đủ thứ hỉ nộ ái ố trên đời hết! Bây giờ còn ớn hơn nữa, má ơi luôn! 🙂 Xin bà con ở xa cũng như ở gần phố Bolsa nên cẩn thận để đừng vô tình tạo thêm điều kiện cho kẻ gian ra tay! 😦
LikeLike
Nghe cô giáo kể chuyện bồ cũ thấy vui quá, hôm nay nổi hứng cũng muốn kể đôi chút về người yêu cũ của tôi. Sorry cô giáo cho ăn theo chút xíu nha. Chàng của tôi tuy không bảnh tỏn nhưng được cái ăn nói duyên dáng, biết pha trò nên được rất nhiều cô mê mẫn. Vậy mà trời xui đất khiến chàng lai gặp tôi, một cô gái hương đồng gió nội…. nhưng bị bay đi it nhiều. Nói nào ngay tôi đã để ý đến chàng từ năm lớp sáu. Khi đó chàng là một anh giáo trẻ mới ra trường, vì gia đình có công chống phá CM nên chàng bị điều đi về vùng quê hẻo lánh của tôi. Trong số những giáo viên dạy ở trường, chàng nổi bật hơn cả bởi dáng vẻ thư sinh, duyên dáng và vui tính. Ngặt nổi chàng không để ý gì đến tôi, một con bé mặt còn búng ra sữa, thân thể như chữ I từ đầu đến chân thì cho dù tôi cố gắng lấp ló ngoài cửa sổ, chàng vẫn … nghoảnh mặt làm ngơ. Tôi thầm ao ước được chàng dạy một lần, dù có bị điểm xấu cũng cam lòng. Thế mà giấc mơ cũng không thành hiện thực. Đùng một cái, chàng và gia đình ra đi theo tiếng gọi của HO.
Sáu năm sau gặp lại chàng khi về thăm lại trường xưa, vẫn dáng thư sinh nhưng da vẻ có vẻ hồng hào hơn nhờ hạp bơ sữa của xứ cờ hoa, lại thêm mùi nước hoa Polo Sport , nồng nàn và quyến rũ …….chết người như chơi.
Cuối cùng chàng cũng để ý đến tôi. Ngày đưa chàng về ra mắt ba má tôi, chàng thỏ thẻ ” anh run quá, không biết nói gì bây giờ “. Vừa giới thiệu chàng cho ba má tôi xong thì tôi hô biến ……. vô trong phòng , cố áp tai vô tường để xem ba má tôi và chàng đàm đạo những gì. Sao tôi không nghe thấy ba má tôi nói gi ngoài mấy câu :”ờ”. “vậy hả con?”… Giọng chàng thì tíu tít, lảnh lót như chim vàng anh. Tôi không biết chàng nói gì với ba má tôi mà trông họ có vẻ rất hài lòng về chàng rể tương lai này. Sau hơn 01 năm hẹn hò, tôi và chàng cuối cùng quyết định góp gạo thổi cơm chung bằng một đám cưới nho nhỏ. Hai năm sau tôi được qua Mẽo đoàn tụ với chàng. Ngày tôi đặt chân lên vùng đất của những chàng chăn bò, tôi nhìn thấy chàng nở một nụ cười tươi rói, tay cầm một nhánh bông hồng được cắt phía sau vườn. Chàng ôm tôi vào lòng thỏ thẻ ” vậy là 02 chúng mình được ở bên nhau rồi bà xã xệ há”.
Đây là câu chuyện của chàng và tôi khoảng 12 năm trước. Để khi nào rảnh tôi sẽ kể tiếp cho mọi người nghe nha.
LikeLike
@Má Tino có quen/bà con với Tino không vậy? 🙂
LikeLike
Tui nghi cái này là Ba Tino giả làm Má Tino kể chuyện á! hahahah!
LikeLike
@Má Tino:
Người ta thì “thấy em còn nhỏ anh cua để dành”
Còn Má Tino thì là “Thấy thầy còn trẻ em thầm tương tư”
hehehe, giờ mới biết nha 🙂
LikeLike
Bởi vậy. Để mình vô tầm ngắm từ hùi lớp 6 ??? Con nít quỷ mà.
LikeLike
Chết “man!” rồi còm gia ơi, sư tử nhà em sút chuồng. Xin còm gia đừng nghe đài đich. Mình chắc phải cuốn gói, ngậm ngùi làm ” Người ra đi đầu không ngoảnh lại”. Hic ! Họa tới, họa tới !
LikeLike
Thay vì ngồi đó la làng thì lo mà đi rà lại mấy cái còm cũ coi có cái nào ‘lỡ dại’ nói xấu ‘Má Tino’, rồi đút lót cho cô giáo nhờ cô giáo ‘thủ tiêu’ mấy cái còm đó đi! hahahah!
LikeLike
Lỡ dại quýnh lên blog thì coi như tiêu 😦 Có lo lót thì cũng đã muộn rồi! Binh đường khác thôi! j/k 🙂
LikeLike
@ Tino
49 gặp 50. 🙂 🙂
LikeLike
Rồi, điệu này lại thêm một gia đình tranh nhau coi ai là còm sĩ ăn khách hơn ai nè, hehehe
LikeLike
Da^n su* pha.m lang~ ma.n to*i’ be^’n luo^n 😛
LikeLike
Dân sư phạm, mà là…phạm tội tày trời! hahahah!
Khỏi rượt, tui chạy rầu! 😛 🙂 😀
LikeLike
Hay ghê, mấy người này hay ghê!
Không lãng mạn tới bến thì làm sao mà tống được đống văn học cách mạng ra khỏi miệng mình được chứ, hehe
Hến chạy đi đâu, cái vỏ còn lại đây nè 🙂
LikeLike
Thank you, GLL! Tino khen hổng hết lời, dám đâu nói xấu cục cưng. Này mấy mệ, đừng có mà thừa nước đục thả câu nhá. Nhờ TL gởi vài em cá “xấu” Fla lên táp bi giờ.
Còm gia có muốn nghe Tino kể chiện tiếp tục thì lên dùm vài tiếng cứu bồ. Và nhớ, đừng nghe đài địch. Nói không đúng sự thật. Xin dẫn chứng : “Giọng chàng thì tíu tít, lảnh lót như chim vàng anh.” Còm gia có thấy nam tử nào sở hữu giọng lạ như vầy ? Giọng mình thanh tao như loa Bose bể một bên , nói vậy mới đúng. Còn nữa, ” tôi và chàng cuối cùng quyết định góp gạo thổi cơm chung bằng một đám cưới nho nhỏ”. Mình chào bàn chưa giáp vòng thì chân này đá chân kia mất rồi, vậy mà nhỏ ? Cô giáo cũng lăng xăng xắn quần, khệ nệ bưng quả, bước thấp bước cao trên con đường quê nhỏ tẹo trong ngày xui, quên, vui của mình. Lên dùm vài tiếng cứu bồ đi cô giáo.
LikeLike
hahahaha, nhớ rồi nhớ rồi, cái vụ xắn quần bưng quả tui nhớ rồi. Mà sao tui nhớ là tui chỉ bị hành xác ói lên ói xuống khi đi đám cưới đường quê này thôi, còn cái vụ được ngồi bàn ăn sao tui hỏng nhớ gì hết ta ơi! Hình như hôm đó tui bị bỏ đói phải không? Hừ hừ, đãi tui lại có được không dị, hí hí
LikeLike
Em nhớ rồi. Hôm đi rước dâu. Lúc mở mâm quả ra, tất cả mâm đều đầy ngoại trừ một mâm bánh là vơi đi phân nữa. Em nghi quá hehee….
LikeLike
Cô giáo mới khai, ăn vụng xôi gấc, giò lụa ngon ơi la ngon, mỗi lần vấp hố đương nhà quê là um một miếng , cho nên lúc nào cũng tơ liễu mảnh mai giũa đàng
haha
LikeLike
@Tino: Có một anh Tino, bà con cười chịu không thấu. Giờ lại thêm chị Tino vui vẻ nửa….trong này chắc sẽ rộn ràng vui như Tết mỗi ngày….. 😆
Mai mốt ra đường thấy ai duyên dáng, vẻ thư sinh vui tính….đặc biệt là thơm phức mùi Polo Sport là biết Tino 😆
LikeLike
Già, Tino này không phải là dân sư phạm. Tay này là dân Nông Lâm Súc. Xây đập lấy nước tưới ruộng thì rút cốt sắt để cốt tre vô; rừng thì tìm kỳ nam, trầm, phá tanh bành; gia súc thì cho cho ăn chất tăng trọng để bán lấy lời khủng. Ấy, chớ có tin dân Nông Lâm Súc mà bán lúa giống.
LikeLike
@Ts
Giời ạ,
NLS có 2 ngành, 1 ngành về làm thuỷ lâm(ba’n gỗ lậu,bán phân u rê , giàu khẳm), 1 ngành lam thay giao dạy mấy truòng trung hoc nls ỏ Bảo lộc, Cân thơ
Tui nhẵn mặt da^n nls, vi gianh nhau rổ giá, rau thơm ỏ phở Cao vân hay miêng cơm cháy của tiệm ăn phái bên kia đường .. hehe
Hic bây giờ lại gặp nhau trên còm 😛
LikeLike
Khà khà, muốn nói gì nói, miễn có thì thôi. Mình chỉ ngán có má Tino mới vội thanh minh thanh nga. Ủa, mà vết thương lòng vụ Tắng tằng …..kéo da non chưa mà ở không đi chọc ghẹo tới mình vậy ta ? Mình tính dĩ hòa vi quý, nhưng nếu cần cũng xăng tay áo, chống nạnh, xổ nho thùng cỡ Ốc dị đó. Cùng gốc giáo nhưng cô giáo ngành Văn, có nặng lời nghe cũng thanh tao, thánh thót. Mình luyện công lộn, thay vì Văn thành ra Văng. Trùm không thấy, chỉ mới kể chuyện trình làng thôi mà Bi Đông đã la làng ” còm bạt mạng, quậy …. ” ? Đừng buộc mình phải xuất thủ, năn nỉ trước đó.
LikeLike
Xuất ngôn hay xuất thủ?
Nhưng mà, hehehe, công nhận thầy Tino dạy hay thiệt nên “trò” của Tino nện cái nick name “Má” Tino nghe ngạo nghễ ghê chưa 🙂
LikeLike
Em cũng tính để là người yêu của Tino nhưng ngặt nổi Tino mới có bốn tuổi, em sợ vừa còm xong thì cảnh sát gõ cửa hehe… Với lại để tên Má Tino cũng để tra tấn, ý lộn em dùng sai từ rồi, để trấn an cho chàng của em rằng ” I keep my eyes on you” đó nha.
LikeLike
hehehe
LikeLike
Chết tía rầu Tino ơi! hic! 🙂 🙂 🙂
LikeLike
Xuất thủ bởi mình chưa có $ sắm cái laptop có chức năng tự type khi nghe mình đọc. Vẫn phải gõ từng ngón như gà mổ thóc đây, chán mớ đời !
LikeLike
Thời sinh viên ai cũng lo học cho nên chỉ còn cách hẹn nhau gặp ở library thôi. Lên đó mà nói chuyện nhiều quá hay bị nhắc nhở là phải giữ im lặng cho nên thường hay kiếm góc khuất mà ngồi. Nhiều lúc đang thủ thỉ tâm tình chợt thấy chị Tiny đẩy nguyên một xe sách tới đứng ngay sau lưng luôn, vậy là tịt chứ biết làm sao hahah …
LikeLike
hahahahaa, công nhận sò sò này độc thiệt ta ơi!
LikeLike
@sò: giờ sò nhắc tui mới nhớ, học sinh ưa làm chuyện ngược đời. 😆
Thư viện nên im lặng …… Vô đó nói chuyện
Lecture hall để nghe giãng…… Thì nhắm mắt, hả họng khò
Dorm để nghỉ ngơi…..thì tụm lại đánh tiến lên
Phòng ăn…thì vô đó vừa quậm, vừa dò bài đi thi
LikeLike
Sư huynh chưa chịu nộp bài cho cô cô nghe.
LikeLike
@sò: suỵt…huynh đang đánh trống lãng đẻ khỏi nộp bài….hehehe. Từ từ chuyện tình thời áo trắng bỏ vô thùng tui sẽ kể mà…. Đang bỏ gia vị, ướp này nọ cái đã chứ, đâu như cô giáo, chị Tino cứ tuôn ra nhẹ nhàng như giòng sông chảy vậy. 😆
Có cái gì trong bụng, no..no mới kể được….hahaha
LikeLike
Hùi xưa, hùi của thơi tui. già tui, ai học su phạm là đắt đào hơn catfish onsales ớ mấy chợ bolsa cuôi tuần, khỏi đi lính (hay đi TD xong vê dạy học tiếp) ne^n luôn đuọc lòng các cụ chắc ăn mặc bền.
Nếu vao đuọc hũ gạo của đia chủ ruông bay thẳng cánh luc tỉnh, thì chang di dạy, nang ở nhà ca vọng cổ
Con không, tim ba.n học, công. chỉ số, mua chiec vespa đèo nhau tình tứ, đẹp hơn truyên bà Tung Long hay Lê Xuyên. Không biet nhà mô phạm Tino có ca bài trai tim vang(6×9) và mái nều tranh không hả?
(Thuơng dân hoc bên y nha duọc, phú thọ không thich cộng chỉ số vơi nhà giáo, không biêt tai sao?)
” không thầy đố mầy nàm nên”
LikeLike
Gì thì không dám nói chứ khoa đối đáp mình thiệt có khiếu. Mấy kỳ khảo hạch cuối năm, sư phụ, sư mẫu đầu 2 thứ tóc, miệng lưỡi có gang có thép mà còn không bắt bẻ được mình, ém tài cho bình thứ là cùng. Ông bà nhạc người miệt quê, chân chất, thiệt thà ….. sao bắt nạt mình cho nổi ?
Dạ, mình không có khiếu ca hát, nhưng lúc đó trời nóng nực, nhằm bữa cúp điện khu vực, mình vừa lễ phép hầu chuyện vừa phe phẩy cái US passport, lấy gió. Ăn $ hết xẩy, lấy điểm nhẹ nhàng.
Dưới quê còn suy nghĩ kiểu phong kiến lắm. Nào là : Quân-Sư-Phụ. Rồi thì : thầy giáo về làng như thành hoàng ghé miễu ……Nhờ vậy mình mới mèo mù vớ cá rán. Hahaha!
Thôi, chuyển qua vụ khác hay case khác đi. Tính truy tam đại tông đường nhà em hay sao mà hỏi tới dị ta.
LikeLike
Không có lửa sao có khói! 😛
LikeLike
Nhiều lúc giận quá, đầu bốc khói nghi ngút, lửa chỗ nào hở chị Bidong ?
LikeLike
Tự nhiên rồi giới thiệu Má Tino lên đây, tự khai lý lịch từ thửa hàn vi lúc còn trai tân chưa vợ, rồi làm sao lấy được vợ, rồi bla bla bla… đến khi người khác hỏi tới thì nói người ta truy nả, ủa quên truy truy gì gì đó? Như vậy không phải là “không có lửa thì sao có khói” là gì nhỉ? Hử hử hử j/k 😀
LikeLike
chưa vợ kha’c vo*’i trai tân nhe 😛
LikeLike
Thank you, GLL!
LikeLike
Trời ạ, whatsoever! 😛
LikeLike
Tui thấy ai, ở thời đi học, cũng có những cuộc tình thơ mộng, lãng mạng, có bồ cũ, có ghệ, còn tui chỉ có lãng nhách, bà xã tui nhỏ hơn tui có mười mấy tuổi chứ bi nhiêu, bởi vậy lúc tui đi học, em còn đang bú, đến khi em đi học thì tui đi lụm gạch rùi, năm em 17 tuổi, gặp em lần đầu, tui bị sét đánh tại chổ, rút kinh nghiệm chuyện cũ, tui hỏi cưới em liền(để lâu sợ bị đứa khác rinh), tui tỏ tình dí em cũng rất đơn giản, tui chỉ nói: em lấy anh đi, chứ không, hổng ai dám tới đây đâu, em trợn mắt hỏi: sao vậy?, tui nói: ở đây anh giăng dây kẽm gai rùi, đứa nào dám tới, thế là em làm vợ tui đến giờ gần40 năm, hehe
Còn chuyện dạy con. Tui cũng dạy con phải biết dĩ hoà vi quí, có lần nó về mét, có mấy đứa đòi đánh nó, tui hỏi, mấy đứa, nó nói 3 đứa, tui liền khuyên nó, thôi nhịn đi con, chừng nào1 đứa thì nện cho nó biết mặt, hôm sau con tui về nó nói, quýnh thằng kiếm chiện te tua , nhưng sợ đi học bị đón đường, hôm sau thằng con đi học tui đi theo, có mấy đứa đón đường, tui đến bộp tai một thằng một caí, lần sau là cạch luôn, không dám lộn xộn,ba tụi nó còn sợ tui huống chi tụi nó ( ở VN nghe, ở Mỹ xin chịu thua)
LikeLike
@HTC: ngầu quá hé! 😛
LikeLike
Nghe đồn người bị sét đánh đen thui, nhưng sao chú Già đến giờ vẫn trắng bóc hén, hhehehe
LikeLike
Sét đánh tới mỡ luôn, nên bị trắng, hehe
LikeLike
@Anh HTC: tếu từ chuyện cua chị HTC tới chuyện dạy con. Khoái nhất lời khuyên là thấy 3 đứa thì nhịn….hahaha.
Rủi thằng con nói còn một đứa mà thấy nó nhỏ ốm yếu, gầy còm hơn con thì sao ba? Thôi cũng nhịn luôn chứ sao…hehehe. Như vậy mới đúng là trường phái dĩ hoà vi quí he. 😆
LikeLike
Nếu là thầy Lý thì sẽ kêu thằng con ráng mỗi ngày tập chạy như Ba, để gặp chuyện gì thì chạy cho lẹ! hehehe!
LikeLike
@VN: Hahaha… Không được đâu Hến ơi, hổng lẻ suốt đời chạy hoài…nhiều lúc phải mạnh dạng đứng lại, nhận diện xong rồi khóc…cũng chưa muộn mà. 😆
LikeLike
Thằng con cũng bị như vậy, nhưng 2 cha con chêt nhát, tới gặp cha mẹ chúng năn nỉ ỉ ôi, tặng thêm cai business card của ls gia đình 😛
Hahah dĩ hoà vi quí
LikeLike
Công nhận chú Già 67 xử quá đẹp, đẹp còn hơn bông hậu! hehehe!
Nhưng ở Mỹ chắc chơi kiểu này hông được! 😦
LikeLike
Kể chuyện vui nghe:
Nhân xem lại video cũ, thấy nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn, nói về trường phái huề vốn, tui nhớ câu chuyện nầy,
Ở địa phương tui, một hôm tổ chức,gọi là hội thao phòng cháy chữa cháy, trình diễn những kỹ thuật chữa cháy, khi xong phóng viên truyền hình đến phỏng vấn ông xếp cứu hỏa, hỏi:
Thưa Đ/ C nguyên nhân nào gây ra cháy?
Xếp trả lời: nguyên nhân gây ra cháy là do lửa,
Phóng viên hơi sượng nhưng ráng hỏi tiếp:
Vâng thưa Đ/C, thế vì sao có lửa?
Xếp: nó có lửa là vì nó bị cháy.
Chuyện thật 100% hehehe
LikeLike
Chiện tình của vui đáo để nè : ” 2 bà già đến Chùa Vĩnh Nghiêm gặp Thầy xin xem tuổi cho hai đứa đang tuổi chống ề và tuổi lỡ thời. Thầy phán một câu xanh hơn rau dờn (xanh dờn) …Dần Thân Tỵ Hợi…tứ hành xung…
vui đđ dọt xe Honda vào Chùa… bặm môi… ” năn nỉ “… Thầy nói lại nha…nhớ nha…Thầy.
Hôm sau 2 bà già đến Chùa theo lời mời của Thầy: Thầy nói: ” thằng con của bà ( má của vui đđ ) nói dzới tui là : Dần Thân Tỵ Hợi.. “.tứ thành thương”. Ừ , cho tụi nó ” cứ nhau cho rầu…” bà ơi…
năm 2013 là năm Quý Tỵ của cn đó, vui đđ tuổi con hợi. heheheh…
LikeLike
Hahaha, biết sao sư thầy chuyển tông không Còm gia ? CN hông chịu kể hết. Chuyện như vầy : VDD đâu có lên giọng hay bậm môi gì, chỉ nhỏ nhẹ đòi chia đôi trái lựu đạn với sư thầy nếu chuyện không thành, vậy thôi. Giống kiểu đàn em bố già xin đểu chữ ký của mấy mối làm ăn ấy mà. Hoặc ký vào đây rồi cuốn gói, không thì để lại tí óc vô chỗ đó cũng được, tùy hỉ !
LikeLike
“không phải đâu là không phải đâu”
Vdd tra^`m tĩnhkho^n ngoan hơn, cầm tờ Franklin xé làm đôi đưa thầy một miếng, nói nhỏ ” thầy đổi thành “tứ thành thuơng” , thì nửa tờ kia sẽ về tay thầy , con không , tiền mất mà tật mang ”
(hé áo để lộ báng súng cây cold 45 tư`thuở anh hùng xa xưa)
Voila, cuoc tình của anh cựu sq phao binh (rung rinh cả giường)
LikeLike
sorry, colt 45 😛 (khong sua? la` bi. moc’ lo`)
LikeLike
Già và Má Tino ui, không cần he hé cây cold…nhìn bộ đồ rằn ri của vui đđ là Thầy …chạy …rầu… ( Ai ui…đừng lấy pháo binh hỉ ? )
LikeLike
Quá dữ, quá dữ! hahahaha!
LikeLike
Hahaha! Gặp tui thì đến trước mặt thầy hỏi “Thầy muốn vừa cười vừa tụng hay vừa khóc vừa tụng?’ 😛
LikeLike
@anh VĐĐ: cái này vui à nha. Dân pháo binh muốn cưới vợ phải bậm môi….xuống nước năn nỉ 😆
Phải ảnh nói như vầy hông chị Nhà? “thầy thay đổi cung mạng cho em, để em lấy được người em iêu..hahaha”
LikeLike
@ Chúc NL, Sư phụ và quý vị ngày thứ bảy vui và bình an
LikeLike
Vui quá, có Tino và má Tino, bây giờ chờ bồ cũ của ai đó tham gia là đủ vui. Mong thay , (không có tui kêu đàn em gõ của, kiểu giang hồ như má Tino kể ỏ trên )
Good moning all
Mang lon cappuccino ngoi vỉa hè bolsa ngắm thien hạ rình cướp để làm news và bán ổi kiếm tiền mua sũa cho áp út
Ngao ui
Cuoi tua^n vui
LikeLike
Happy Saturday bà con!
HTC, may là ông bạn già cưới vợ lúc còn ở VN. Bên đây là ủ tờ đó nghen vì tội dụ dỗ gái vị thành niên. 🙂
GLL, tui cũng chờ bồ cũ cô giáo ra mặt là tui xúi bà xã lên còm luôn. 🙂 Mà thôi, bả lên đây bả kể chuyện ngày xưa như Má Tino, tố rồi đốt tui cháy như cây đuốc. Tội lỗi ngập đầu mà. 🙂
LikeLike
Chào buổi sáng thứ bảy đến mọi người! Còn 2 cuối tuần để shopping, ai chưa xong thì lẹ lẹ lên để tiệm ế nha! 🙂 Chị AL mua hết chợ chưa vậy chị? 😛
Tui đọc còm xong té cái đùng xuống đất! Cám ơn mọi người cho tui 10 thang thuốc bổ! Chúc mọi người luôn vui để đem nụ cười đến cho mọi người nha!
LikeLike
Hi everybody,
Ðang lung tung với phone + mail cho vài vấn đề nên bây giờ AL mới lên tiếng nhe.
AL có dặn con là không đựơc đánh bạn nhưng nếu bạn đánh con trước thì con đánh lại : thế thôi…mình hiền nhưng không có chịu lép vì vậy con bé đã là đai đen/đỏ taekwondo từ lâu rồi…
LikeLike
@Chị AL: chị hay quá, và con chị cũng hay luôn! Chúc chị luôn vui. 🙂
LikeLike
@Al
Toi a`, chỗ bạn bè thân tình đưng bày đặt ca đô ca điếc, cứ gủi vai bloc de foie gras d’oie là đuọc gùi, hiệu Comtesse du Barry chẳng hạn
Grand merci a` toi
hahah
LikeLike
@GLL : comment ça va !!! just to say hello
Ðang tính đi ngủ, ghé con mắt lên blog, đọc còm của GLL làm AL phì cười …AL đi ngủ đây : gần 2h sáng rôì..
LikeLike
Hi! mấy bạn già, và bà con, sáng nay xuống cái túi, gặp bạn bè, xong ghé tiệm mua hộp yến về dụ bà xã, thế là xong một ngày,
@ Anh Lính ui, bởi vậy tui mới hên, chớ qua Mỹ là tui vất vả rùi,hehe
@GLL @ TL @Hến
Đem con gửi tui, dạy bơi một thời gian là khỏe ngay, nếu cần dạy võ luôn, hehe
LikeLike
@Anh Linh
Cám ơn chị nhà va anh lính sáng nay, một buổi sáng lành lạnh mùa noel ngồi quây quân bên nhau xì xụp húp tô hủ tứu cá no’ng, thơm mùi hành cháy. Giông Đa lạt ngày xưa, phải không thưa anh?
Cam ơn anh Htc và tât cả nguoi “bạn” chung quanh
@Htc
Để khi nao tui có cháu, sẽ nhờ anh dạy bơi và dạy võ 😛
LikeLike
Cám ơn HTC, GLL, và “ai đó” đã cho tụi tui một buổi sáng tuyệt vời trong tình thân hữu, giữa khí trời lành lạnh mây giăng giăng y hệt Đà Lạt ngày xưa. Tiếc là không nhiều thì giờ trong nhà hàng để nói chuyện nhiều hơn. Hẹn gặp nhau lần tới hy vọng có mặt cô em trong nhà lính của tui nữa. À, mà lúc này cổ biệt phái qua binh chủng Người Nhái rồi hay sao đó. 🙂
LikeLike
Cám ơn các bạn, đúng là một buổi sáng tuyệt vời, và cũng tiếc là không có nhiều thì giờ, hẹn dịp nào mình tụ lại đông đủ, để hàn huyên cho thoã
Thân
LikeLike
@GLL : Đem con gửi tui, dạy bơi một thời gian là khỏe ngay, nếu cần dạy võ luôn, hehe.
Cho mình gởi Tino, mở hàng. Để mình kể chuyện vợ chồng mình dẫn Tino đi học bơi cho bà con nghe. Hè rồi, sau khi nghiên cứu, hỏi thăm …… kiếm ra được chỗ dạy bơi gần nhà. Hôm vô làm giấy tờ, đóng học phí ….. Cô mỹ trắng hỏi Tino có nút nào chưa hay bù trất. 2 zợ chồng trố mắt nhìn nhau. Cô giải thích, nếu biết chút chút thì vô lớp chút chút……. Rồi sợ mình không hiểu, cô làm động tác ….. như vầy là bơi bướm. 2 vợ chồng cùng lắc đầu. Ếch ? Lắc đầu. Chó ? Vẫn lắc đầu. Cổ thở dài, tính xếp Tino vô lớp Begining A. Chợt má Tino bỏ nhỏ mình : anh ơi, Tino biết bơi mà. Bơi gì ? Bơi Ốc. Thôi giỡn hoài em ơi, làm gì có bơi ốc ??? Có ! Bơi ra sao ? Anh thấy mấy con ốc trong hồ cá của anh bơi sao, Tino bơi y chang zậy. À ha, sao mình không nhận ra ta, bắt đầu lẩm cẩm rùi.
Mà họ dạy hay lắm HTC ui. Mỗi tuần chỉ 1 buổi, nửa tiếng, one on one. Chừng 1 tháng là nhóc Tino biết bơi sải, ếch, lặn, thả ngửa. Nhìn nó chúi xuống hồ như dân pro vậy đó, cũng có cái đực cái cái. Hè, 2 cha con mình đóng đô ngoài cái community swimming pool mỗi ngày, từ 6 tới 7, 8 giờ mới về tắm rửa, ăn uống ….. Đen như Mễ, hết thư sinh rùi.
Qua hè, sẽ cho Tino ra đó luyện tiếp. Biết đâu mai mốt Tino thế chỗ Michael Phelps thì sao. Hehehe!
Còn vụ võ thì chuyện của mình. Lớp 6, đi học cứ bị 1 thằng cùng lớp ăn hiếp. Tông tông mình bận “cải tạo” nên méc ông anh lớn, hơn mình đến 6 tuổi. Ổng dắt mình ra lò võ thái cực đạo liền. Được đúng 3 buổi mình nghỉ ngang vì thằng ăn hiếp mình cũng học trong đó, khác lớp, và quan trọng hơn, nó mang đai xanh ( green, chưa phải blue ). Tỉ tê với ông anh khúc mắc cuộc đời, ổng hiểu liền. Chở mình tuốt ra quận 5, chui hẻm, học với thầy tàu. Nhìn đám thí sinh le que mấy trự, ăn mặc như hát bội, đứng mê mải múa quyền, xuống tấn ….. Mình chán quá, lắc đầu quầy quậy. Thầy hỏi sao nị chê ? Thưa thầy, múa như vầy chừng nào con mới báo chù được. Nghe đầu đuôi câu chuyện, thầy gật gù, lấy cho mình 1 cái cọc gỗ lớn, quấn vải bố dầy cui 3 chỗ, dặn về nhà, ra sau vườn, chôn chân cọc xuống đất cho chắc, rồi dợt 2 đòn chỏ và gối vô chỗ quấn vải. Chỗ đó là gì ? Hạ bàn, chấn thủy, yết hầu. Nhớ chỉ xài chỏ và gối thôi. Sao không đá hay đấm …… cho dễ và đẹp vậy thầy ? Cái này ông anh mình thắc mắc. Cái nị này ốm yếu quá, lại không kiên nhẫn, ngộ cho nó xực mì ăn liền. Về đi, chừng xong trả lại ngộ cái cọc.
Có thuốc rồi, mình luyện ngày đêm, cả trong giấc ngủ.
Chừng tháng sau, nghĩ đã sẳn sàng, mình đợi cơ hội. Bữa đó, thằng mắc dịch làm rớt xấp bài kiểm, đổ thừa mình, rồi bắt mình phải lượm lên cho nó. Thay vì lượm lên, mình cho thêm 1 cước, giấy bay tá lả. Hoảng hồn, nó khom xuống, quơ lấy quơ để. Và chuyện đến phải đến, gối mình đáp ngay cái mũi tẹt của nó, máu xịt có vòi. Mình nhắm ngay chấn thủy nhưng nó không đứng yên như cái cọc gỗ của thầy, bởi dị mũi nó cao thêm chút xíu.
Đâu có vừa, nó bật dậy liền. Chưa kịp trọn vui với chiến thắng thì mình lảnh gần chục cước. Tối tăm mặt mũi, máu mồm và nước mắt đua nhau chảy. Say đòn, quên hết lời thầy dặn, mình nhập nội, nắm tóc ghị xuống, mặc cho nó tung chưởng. Chừng thầy giám thị lôi ra được, 2 thằng học trò áo trắng thành gà bông lốm đốm.
Sau trận đó, mình thành danh. Mấy đầu gấu lóp khác cũng e dè, không muốn kiếm chuyện. Còn thằng mắc dịch thì sau này thành buddy của mình. Nhắc lại chuyện xưa, hỏi nó sao hồi đó mày ăn hiếp tao dữ vậy Minh Anh. Nó thú thiệt : Tao chúa ghét mấy thằng mặt trắng, con nhà giàu, học giỏi ! ????
LikeLike
Tui cười chắc chết! hahahah!
LikeLike
rổi, ông mặt trắng này giống thằng bạn của tui rồi. Nó mặt trắng nhưng nó học rất ẹ, lại gấu hơn cả gấu nữa. Tui cũng bị nó quánh bay tóc trán mấy lần.
Nhưng o cần học võ, tui đã 1 lần tức khí, tui trả đũa nó 1 trận te tua tơi tả, đến nổi cả tui lẫn nó không thằng nào nhận ra thằng nào.
Nó đã tự tử chết lâu rồi, bi giờ để cho thằng sống nhăn ngồi đây nhớ ngày xưa, nhớ bạn cũ, Hùng chuột ơi !!!!
Khi nào có hứng, tui sẽ kể tỉ mỉ chuyện tui đi học võ cho pà kon kô pác nghe choi!
LikeLike
Tui thành con lười ươi rầu! 🙂 : ) 🙂 🙂
Trên kia thì ‘2 thằng học trò áo trắng thành gà bông lốm đốm’, dưới này thì ‘không thằng nào nhận ra thằng nào’! 🙂 : ) 🙂 🙂
LikeLike
🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂 🙂
LikeLike
@ Tino
ông có mang theo sào móc vú sữa hay không mà ông móc ốc vô đây vậy?
Từ lổ nẻ chui lên tới bi chừ tui mới biết ốc bơi như thế nào đó nha!
Hết ốc nhồi, ốc chảnh, ốc hấp xả, ốc nướng lá chanh… đến ốc bơi…
thiệt tình
hehehhe
LikeLike
Con ốc bơi ra làm sao dị ÔC! hahahah!
LikeLike
@ Mây
Luộc hay hấp chín nó lên, xong lấy gai quýt lĩa nó ra, nếu nó cứng đầu thì ghè nó xuống sân xi măng mài cho tróc vỏ. Sau đó nhúng vô chén mắm gừng, há miệng cong đôi môi bôi hết 3 cây son đỏ , thả nhẹ vô , bưng chén mắm lên, húp nhẹ thêm 1 miếng, nhai chầm chậm, rồi ngậm mà nghe. Nghe cái vị dòn dòn sần sật , bùi bùi beo béo. Nghe cái mùi xả nồng nồng, vị ớt cay cay, thấm vào chân răng, mằn mặn cuống lưỡi…
Xong rồi giơ cái gai quýt lên xăm xoi, đưa lại vô miệng mút mút..
Nuốt nước miếng đánh ực…
Ốc bơi như vậy đó…
LikeLike
Nói vụ học bơi, 2 thằng con tui đều thuộc dân bốn mắt, mà đi học bơi thì cô giáo chỉ cho xài 2 con, còn 2 con đem cất vô giỏ. Bởi vậy khi cô giáo chỉ cách bơi thì nó chỉ thấy lờ mờ, kiểu gì không ra kiểu gì, bởi riết giống như con lăng quăng! 😦
LikeLike
Hồi nhỏ tui với thằng bạn rủ nhau đi học võ. Đi 2 đứa đặng cho có đôi có cặp đở bị ăn hiếp vì ma củ. Tới một ngày kia, ông thầy bắt cặp ra đấu tự do, coi như là cứ đấm đá để thầy coi mức học tới đâu. Ổng bắt nhầm 2 đứa tui, vì là 2 thằng bạn thân, không thù không oán đâu có đánh mạnh sợ sức mẻ tình bạn bè. 2 thằng tui cứ khìu qua khìu lại nhẹ nhẹ, ông thầy dạy võ nói đây là lớp dạy võ chứ không phải lớp múa. 2 thằng tui quê quá hết dám tới lớp sau buổi đó luôn…nên bây giờ học chạy cho chắc ăn 😆
LikeLike
Còn chuyện học bơi ở VN, đâu phải ai cũng qua trường lớp học đâu. Cứ chặt 1 khúc thân cây chuối, thả xuống sông cứ vậy mà 2 chân đập liên tục. Còn muốn chắc ăn nửa thì cho chuồn chuồn cắn rún là bảo đảm biết bơi liền….hehehe
LikeLike
Tui không có chuyện bồ cũ nhưng tui có chuyện này.
Tui gặp ‘ổng’ ở nhà một người bạn, tui đến đó để đi chung với mấy người quen dự đám cưới em gái ông chủ shop may. Thực ra trước đó tui cũng đã được xi nhan trước, ‘ê Vân, ông S. có thằng bạn người Tiều bên AZ làm kỹ sư, để tao làm mai cho mày!’ blah blah blah, tui không để ý đến tất cả những điều gì khác chị đó nói ngoài chữ ‘kỹ sư’!
Khi bước vô nhà người bạn, tui thấy có một ông la hoắc, cao ráo bảnh tỏn, mắt to như…cá thòi lòi, đứng ở một góc. Tui thấy nghi nghi nhưng không hỏi gì. Đến khi mọi người chuẩn bị lên xe để đi thì tui thấy ổng giữa thanh thiên bạch nhất, trước mặt biết bao nhiêu bá quan văn vỏ mà ổng dám mở cái nút quần, kéo dây kéo xuồng để nhét cái áo trắng vô trong cho nó ngay ngắn! Trời ơi trời, có thiệt hông dị, cái này hông biết có phải là người phong trần hay là gặp nhằm phong giựt dị ta! hahaha!
Khi vô tới nhà hàng, cũng như những lần đi đám cưới khác, tui ngồi chung với mấy chị trong shop may, nhưng đến một hồi thì chị đó kéo tui qua một bàn khác, tui cũng đi theo (bởi dị tui nói tui hiền mà hông ai tin! 😦 )
Đến khi tui ngồi xuống bàn khác thì tui thấy ổng ngồi kế bên. Tui còn nhớ câu nói đầu tiên ổng nói với tui là ‘Cô ngồi xích vô đi, tui hông có cắn cô đâu mà sợ!’ Tui mới hỏi ‘Anh biết tiếng Việt hả?’, ổng không nói gì, rút cây viết trong túi ra, viết xuống tắm khăn trải bàn ‘Nguyễn Thị Ngọc Vân’, má ơi, từ nhỏ đến lớn tui chưa từng thấy ông nào mà có cái bàn tay bự như ông này, chẳng những bự mà không có một chút gân, trơn tru như…cục bột! Đến lúc đó thì tui chẳng biết chuyện gì xảy ra, trong đầu tui tinh tú quay…mồng mồng, chỉ biết là sau buổi tiệc đám cưới đó, tui cho ổng số phone của tui, rồi kế đến là số nhà của tui, rồi cuối cùng là cho luôn cái…số mạng của tui! hic!
LikeLike
Chi doc cau cuoi cung cua Van, chi cuoi khong the ngung duoc den noi con cua chi hoi Mom cười cai gi vay ?
LikeLike
Haha, đọc cái còm này tui cười muốn bể bụng. Gã Rồng qua con mắt Hến trở thành cục bột. Con người hoạt náo như Hến mà gặp phải bàn tay cục bột tròn lẳng của gã lại mềm nhũn như con chi chi. Chắc gã này có bùa. 😆
LikeLike
hahahhaha
chắc tui cười lòi rún cái vụ nhét áo vô quần quá. Công nhận LCT tự nhiên thiệt. Quá ấn tượng luôn.
À, lúc đó tinh tú có quay cuồng không? hay là bận quay mòng mòng rồi?
LikeLike
Cái vụ nhét áo vô quần thì có thiệt, còn vụ cởi nút quần thì tui tưởng tượng! hahaha! ‘Ổng’ đứng quay lưng lại làm sao tui biết ổng cởi cái giống gì! 😛 😀 🙂
LikeLike
rồi, lại binh và che đậy nữa rồi. Mới viết rãng rò là ” tui thấy ổng giữa thanh thiên bạch nhất, trước mặt biết bao nhiêu bá quan văn vỏ mà ổng dám mở cái nút quần, kéo dây kéo xuồng để nhét …”
bi giờ lại chối bay chối biến hén!!
Ai là bá, ai là quan, ai là văn,ai là võ dị….
LikeLike
Chết dịch rồi, Hến ơi! 😛
LikeLike
Chết tía chứ chết dịch gì! hahahah!
LikeLike
@ Ốc, Hến
Ngao mắc cười quá, không tủm tỉm được luôn! he he!
LikeLike
@ TB Ngao
úi trời lớp trưởng. Lâu lắm mới thấy lớp trưởng cười đó nha. À, dạo này lớp trưởng lười lắm nha, còm có 1 nhúm rồi lặn tuốt luốt nha. Sao giống tui quá vậy, chữ nghĩa chuyện …trò gì nó cứ sắp lớp trong đầu, không hiểu sao mà kéo mà lôi nó ra, ấn xuống giấy khó khăn quá. Phải nói là oải đúng hơn…
không như ngày nào, lúc nào cũng muốn thấy cần viết 1 cái gì đó, nếu không viết thì ngủ không được.
Bây giờ không những không ngủ được mà viết cũng không còn hứng nữa…
Ngồi nghe ACE cũng đủ lãng quên đời rồi…
Heheheh
LikeLike
Có triệu chứng “lão” hóa rồi á! j/k 🙂
LikeLike
kê toa cho ốc hốt thuốc đi chị Bidong ơi hahahahhaa
LikeLike
Chỉ có s/t là trị bệnh này hay nhất thôi! không dám múa rìu qua mắt thợ! 😛
LikeLike
@ốc ui
Viết thì cần phải có hứng thú viết mới được. Nhưng thôi kệ, không viết cũng vào gặp nhau cho vui.
Chúc Ốc vui luôn
LikeLike
Gần cuối năm học lớp 8, tuổi con nít đang trưởng thành muốn làm người lớn. Tuổi 14, tui nhác gái lắm đâu dám lại bắt chuyện với con gái, em không thích mà nói cho cả lớp nghe là có nước tui đào cái hố chung qua bên Miên sống luôn. Mấy đứa bạn cùng lớp thì hay làm mai ghép cặp. Tui cũng là nạn nhân vụ làm mai mối này. Nhờ vậy mà tui có “bồ” năm mười bốn tuổi. Để giử cho cuộc sống gia đình hiện tại của tui được êm đềm và tánh mạng của thằng viết chuyện này, cứ gọi nàng là HTK đi. K có má lúm đồng tiền, nhưng hơi móm, rất có duyên. Đó là những gì tui còn nhớ và dám viết ra…hehehe.
Những ngày đi lao động quét sân trường buổi trưa hay đi học thêm lớp toán, lý, hoá ban đêm là em học ở đâu, tui ghi danh ở đó để được ngồi kế bên. Tui có chiếc xe đạp củ rít để đạp đi học, từ ngày quen biết K tui lo cho chiếc xe đạp cho đàng hoàng hơn. Với sự giúp đở của mấy thằng bạn, tụi tui lấy phụ tùng tháo xe ra, đem nguyên cái xường xe đi sơn lại cho mới. Gắn thêm mấy cái hiệu rồi chạy chỉ cho đẹp mắt. Tui mua giấy nhám về đánh từng chiếc câm một cho nó loáng. Tui dựng xe ngược lên dòm từ nhiều góc cạnh cho nó óng ánh dưới ánh sáng. Còn thắng tay phải ngon và ăn cho ngọt. Khi thắng phải nghe keng két.
Nhiều lần tụm năm tụm bảy cùng đám bạn đạp xe ra xa xa ngoại ô ăn chè bưởi hay chạy lên sân đá banh dòm đèn sáng đi đâu cũng được miễn là tui được chở K. Được chở K trên chiếc xe đạp mới sửa sang lại, lòng tui vui sướng, nao nức nhiều đêm về ngủ không yên giấc. Chuyện tình học trò tụi tui đến đó thì tui đi vượt biên, nhưng không có lời từ biệt. Chuyện VB là chuyện quốc gia đại sự, ở nhà đâu có cho tụi nhỏ biết, chỉ biết tới ngày ra đi thì xách giỏ lên đường thôi. Rồi ở nhà viết cái thơ vô trường cho cô giáo xin nghĩ học, nói là “bà ngoại ở dưới quê mất, phải về gấp”. Tui đã dùng lý do này hình như là 2-3 lần gì đó thì mới đi lọt ra khỏi nước. Có lần cô giáo hỏi là tui có mấy bà ngoại? Sao cứ lâu lâu là thấy tui xin phép về quê cho kịp đám tang bà ngoại.
Ngày xuống tàu ra đi, tâm trạng đã buồn vì xa gia đình chòm xóm. Lại thêm đám bạn học và mối tình vừa chớm nở với cô học trò lớp 8 tên K làm bước chân tui nặng chình chịt cả ngàn cân, à không chân tui nặng vì lội xình lầy tới gần đầu gối để đi ra ghe taxi. (quên…hehehe).
Chuyến đi vội vả, và tránh bị để ý, hành trang của tui chỉ có cái giỏ đệm, 1 bộ quần áo, lận thêm trong lưng quần chỉ vàng để khi nào tới bên đó thì đánh điện tín về nhà cho biết tin liền. Tui coi lại cuốn lưu bút của K, có vài tấm hình tặng tui. Ở đằng sau có ghi mấy hàng chử “Dù cho ảnh có phai màu, xin T hãy giử….”. Hình trắng đen mà sợ phai màu(?) tui cũng muốn biết nó sẽ đổi qua màu gì bây giờ. K khéo chôm 2 câu này của ai cho có vẻ thơ văn để tặng tui. Cẩn thận tui gói mấy tấm hình đem theo, còn quyển lưu bút tui ghi vài hàng rồi để lại. Nếu thấy tui không đi học vài hôm thế nào K cũng qua nhà tui đòi lại quyển LB thì lúc đó K sẽ biết vì sao tui ra đi không một lời tạ từ.
Những ngày trên tàu tui nắm giử những bức hình bên mình để lúc buồn, nhớ K đem ra len lén coi. Hình ảnh của K đã theo tui suốt cuộc hành trình cho tới khi tàu gần đất liền Mã Lai. Khi tàu không thể vô thẳng bờ, tài công quyết định bỏ tàu, bà con xôn xao lên mũi tàu để nhảy xuống biển để lội vô bờ. Với cái giỏ đệm cầm một bên tay, tui theo dòng người nhảy xuống, nước qua khỏi đầu, nước biển làm cái giỏ thêm nặng, sao tui bơi bằng một tay được? Tui tiếc nối buông cái giỏ với những tấm ảnh của K, tình đầu học trò của tui, lềnh bềnh trôi theo con sóng lúc đầu cách bờ tay tui không bao xa, nhưng rồi sóng đánh trôi ra xa cho tới khi tôi không còn cách nào nắm bắt lại được…. (hết)
LikeLike
@ TL
chuyện của Tl kể vừa vui đó lại buồn ngay đó TL ơi!
TL nói sao chứ tui đâu thấy tấm ảnh ngấm nước biển, và trôi xa vòng tay với hồi nào đâu…
Tui thấy tấm ảnh đó được cất và dán kỷ trong tận cùng sâu thẳm của tâm hồn rồi mà….
Tấm hình lung linh,đẹp lắm TL ơi, đẹp như chuyện tình học trò thời mới lớn vậy. Không tin hỏi b/x ông thử xem, hình như b/x đang nắm tay ông thiệt chặt, truyền sự cảm thông đến với ông trong giây phút ông chạnh lòng, bồi hồi xúc động nhớ lại chuyện xa xưa…
LikeLike
hehe! siết cổ ông thiệt chặt cho lè lưỡi thì có!
LikeLike
@ Mây
Làm ai cũng như mình vậy. Chí ít cũng phải có sự thông cảm chứ !
Làm trai năm bảy đường trần
đường xa là vợ, đường gần: người xưa
2 câu trên là của tui . Còn tại sao xa là vợ, gần là người xưa thì mua cho tui bịch nước mía đi, tui nói cho nghe…
LikeLike
@Ốc: hahaha…..cái này là vì ACE ở đây kể thì TL cũng đem chuyện tình học trò mình chia sẽ vậy thôi. Hổng lẻ bây giờ cô Long đi ghen tương với đứa nhỏ 14 tuổi…..hahaha. Để tui đi hỏi nhe, nếu nửa tiếng nửa thấy tui không còn đánh còm thì đăng báo tìm tui nhe….:lol:
LikeLike
@ TL
hahhahhaa
Ừa, nửa tiếng nữa quay lại nha….
Chúc thượng lộ bình an
haahhahhahhhhahahahhaa
LikeLike
Sư huynh, muội muội ủng hộ sư huynh, muội muội theo phe Long tẩu tẩu. 😛 😀
LikeLike
Ah, thầy Lý, sóng đánh buộc thầy thả trôi mấy tấm ảnh kỷ niệm nhưng có cần chi, những tấm ảnh ấy in vô lòng thầy Lý từ hùi ấy đến giờ có phai chút nào đâu? Bằng chứng là đã 30 năm có dư mà thầy kể như mới ngày hôm qua.
Lâu lâu có dịp lôi mấy kỷ niệm thủa thiếu thời kể lại cho các còm sĩ nghe cũng thấy dzui. Thầy chắc chưa kể cho Tiểu Long Nữ nghe, nếu có chắc nàng sẽ hiếu kỳ muốn gặp HTK một lần cho biết. Kinh nghiệm của tui đó. Nàng của tui thì hiếu kỳ, còn tui thì lại sợ thất vọng. Thui, cái gì đẹp thì cứ giữ vậy, quay trở lại tìm hiểu không chừng thực tế làm hỏng hết những hình ảnh đẹp.
LikeLike
@TS: you’re so right. 😉
Chưa bao giờ kể cho cô Long nghe. TL hơi tưng tửng, chớ không có dại…..hahaha.
LikeLike
Cái câu này dịch qua tiếng lạ là I’m good looking but not stupid. Hahaha!
LikeLike
@ ông Trùm
cái này tui bất đồng ý kiến với ông nha ông Trùm!
Ai tui hông biết, chứ cái vụ người xưa thì tui rành lắm à nha….
tui 34 năm xưa vẫn ngỡ như vừa trải qua giấc ngủ trưa thôi. Những hình ảnh đẹp của ngày quen nhau, để rồi xa nhau, giờ gặp lại nhau vẫn còn xanh như mái tóc ngày ấy, vẫn còn thăm thẳm một ánh mắt như nhìn vào lòng giếng khơi…
ừa, cái gì đẹp nên giữ lại trong lòng, vì những gì giữ trong lòng luôn luôn đẹp nhất….
Thực tế đôi khi vẫn còn xinh như mộng, không có ngỡ ngàng đâu ông Trùm ơi!!!
LikeLike
Có sure là cố nhân hông vậy Ốc, coi chừng hậu duệ cố nhân à. Làm gì có chiện 34 niên rùi mà vẫn còn xin như mộng ? Hay Ốc muốn nói hùi xưa nàng đẹp gái nên bi chừ đẹp …. lão ?
LikeLike
Bài hay, dễ thương, làm cho người đọc thấy chút bùi ngùi….
Thank you thầy Lý! 🙂 Vậy bây giờ K ra sao rồi?
Đăng báo đi cô giáo ui! hehe!
LikeLike
@VN: nice try, tui đã chấm hết rồi mà….hehehe. Phần kế tiếp, đúng topic sẽ kể tiếp. Lở mang tiếng chảnh, thì chảnh luôn….hahaha
LikeLike
Kể đại đi, hỏng ai méc cô Long đâu! 🙂
LikeLike
Chị B đãi 1 chầu bánh bèo hay bánh xèo là TL kể liền…hehehe.
LikeLike
Vậy là TL “toàn thây” rồi, có thể kể tiếp mà đâu cần bánh bèo xèo chi cho mệt! 🙂
LikeLike
Ốc ken nói rồi mà, người mà có tấm lòng bao la, dễ thông cảm nhất , đó là phụ nữ rồi mà….
LikeLike
@TL: Có chịu kể không hay để mình kể thế chuyện tình TL. Hahaha! Mình trong trắng vô số tội, không biết mấy vụ lẩm cẩm này đâu, đừng hòng cạy miệng. Thêm một case minh chứng cho câu ” Tình chỉ đẹp khi còn dang dở”, thầy Lý ơi.
LikeLike
@Tino: Anh văn hay chử tốt anh viết tiếp dùm TL đi. Sao cũng được….hehehe.
LikeLike
Xin nhắc lại câu của TL mình dich qua tiếng lạ : I’m good looking but not stupid ! Sư tử nhà em hổng có được hiền như Long cô nương, TL ui.
LikeLike
@ Chúc NL, Sư phụ, và quý vị một đêm an lành
LikeLike
@NL: hôm qua nói hôm sau lái freeway, mà sao không nghe báo cáo đi ra nàm sao? qua tới Mễ chưa? hay lên đến cầu Golden Gate? j/k 🙂
LikeLike
Trong Blog này, ai có máu Dê ?
@Trùm Sò, Trùm Sò, Trùm Sò, Trùm Sò, Trùm Sò….đâu?
Đọc hết những cái còm, còm của Trùm Sò là đặc biệt nhất :
Đầu Óc Đen Tối & Chúa Dê Sồm.
T viết con Rít CÁI, Trùm Sò có máu Dê hồ biến thành ” RÍT ĐỰC Ở VÙNG CẤM ĐỊA ” còn ví von con Rít là o/x mình, mà bây giờ ổng già rồi, vậy thành :
DÊ ĐỰC GIÀ !
Sở dĩ T viết Female là vì thường thường con hay đi chung với Mẹ, nhưng biết đâu T đoán trúng thì sao…
Từ nay gọi Trùm Sò là TS 70 được hông, nghĩa là con DÊ : số 35×2 ( Dê Chúa phải gấp đôi )
T muốn tăng mạnh gấp 3 là 105 (=35×3 ) nhưng vì Số Đề chỉ có từ 1 tới 99
( Maximum 2 Digits only ) nên không được .
” Chịu chơi chơi tới cùng, một đi không trở lại ” Bảo Quốc nói, xong đưa cùi chỏ ra. ( tui thấy trên đài )
Từ lúc ở đảo cho tới lúc qua Mỹ NYork, T nhớ như in Ý Nghĩa của từng Số Đề từ 1 tới 99. Bây giờ T già rồi, chỉ nhớ duy nhất 2 con : con DÊ là 35 và Cây Gậy là số 1.
Ờ mà T hỏng phải là dân đánh Đề à nghe, tại vì V Nam nhà nào nhà nấy sát sát bên nhau, sát bên nhà là bà hàng xóm chủ thu Đề, tối ngày Bả cứ lải nhải mấy con số, làm tui thuộc luôn.
LikeLike
@ còn Thầy Lý đâu, thích Version của Trùm Sò phải hông: gây cấn và make more Sense. Mới 14 tuổi mà biết Yêu , Chơi luôn Bác Tài :
” Thầy Lý 35 “
LikeLike
@Tiny
“Trong Blog này, ai có máu Dê ?”
Mọi người đều có máu dê. Nam nhi chi chí không có máu dê, chắc là có…..vấn đề. Tuy nhiên, không phải lợi dụng máu dê….bạ đâu thả dê đó…sẽ có ngày mang họa vào thân. 🙂 🙂 🙂
Tiny à, khi nào mới chịu tỉ tê một bầu tâm sự của riêng mình cho bạn đọc đây?
LikeLike
@ anh Silent : Khi nào Tiny hứng lên có ” máu Dê ” sẽ trúc bầu tâm sự ra…
LikeLike
@ Tiny,
Trời ạ, nói như vậy thì…..chờ đợi cho đến bao giờ mới nổi máu d^? Cho time frame đi Tiny. Tui biết Tiny có biệt tài kể chuyện rất vui, rất serious và cũng rất exciting.
LikeLike
Mấy người làm tui cười rùi tui mệt quá mấy người ơi,
Tino, tui đang kiếm mối làm ăn, mà ông phá tui nghen, cái gì mà có bơi ốc, rùi có đứa bơi lăng quăng, bà con sợ quá, không dám học bơi là tui mất job rùi,
Ông thầy Tàu dạy nị dạy chưa tới, gặp ngộ,ngộ dạy nị thế Bạch Hổ quyền, là thằng ló, lâu có lá nị nổi. Hehe
@ Hến
Rồng của Hến, người Tiều,cao lớn, bàn tay bự, trắng như cục bột, sao giống cháu tui quá dị ta, y chan tui hà, hehehe, mấy người bàn tay bự, ghê lắm, biết sao hông? nó giận, nó quạt một cái, là tắt đèn hết trơn, hìhì. Kinh nghiệm mà
LikeLike
Chúc NL, Sư phụ và quý vị ngày chúa nhật thật vui
LikeLike
Good morning Ngao, Htc , anh Linh and all
Mang lon cappuccino go~ leng keng
Bua~ nay tui di xe do` Hoang me^.t mu` khoi’ chi?
Great day all
LikeLike
@Tiny
Ma`i bao na(m, ba^y gio*` mo*’i mang ra thu*? kie^’m
Ba’i phu.c
Hehe
LikeLike
@GLL, have fun lụm lon phương xa nghen bạn già.
Happy Sunday bà con, tui thấy trên blog này nhiều “còm sĩ” có triển vọng đổi danh xưng thành “nhà còm” lắm nha. Why not? Ai mới viết văn thì được tặng danh xưng văn sĩ, mới làm thơ thì được gọi là thi sĩ. Sau đó danh tiếng lẫy lừng hơn thì danh xưng đổi thành nhà văn, nhà thơ. Vậy trên blog này tui nghĩ rất nhiều người xứng đáng danh hiệu “nhà còm” lắm. Bà con nghĩ sao?
LikeLike
@chú Lính: Thôi cho TL xin đi nha…hehehe. Rất tiếc là hôm qua không có ra Bolsa để có cơ hội diện kiến chú KQ cho biết mặt.
Anh GLL và HTC bật mí một chúc xíu về người hùng KQ đi. Chú Lính đẹp trai cở Châu Nhuận Phát hông. 😆
LikeLike
@TL
Anh Lính sáng giá, sạch nước cản, không có luộm thuộm như 2 anh già này 😛
LikeLike
Thx Anh linh , dang ngoi ben xe uong cappuccino , free wine ma con sang Tinh mo
LikeLike
@Thank you Già.
Ủa đi đâu mà lên xe đò Hoàng vậy, Mission Impossible có thấy TS ở đó không, TS đang ở miền Bắc CA. Thấy Già vẫn còn khỏe mạnh, có mệt đâu, vẫn còm đều đều. Bửa trước Già nói gởi cho đứa con ở xa, gf chữ tắt này là chữ gì vậy, phải girl friend hông?
LikeLike
@Tiny: sao hôm nay sụt tuổi TL xuống còn 35 vậy? ….hehehe. Sao kỳ vậy, anh TS nói hay tui cười cũng bị lây nửa ta. Mai mốt có cười, chắc tui bụm miệng lại khỏi cho ai thấy. Nhưng mà như vậy hông đã….hahaha.
À, chuyện 10 bó của T tui nhớ hoài đó nhe 😆
LikeLike
@Tiny
Tai nhỏ không lo học, già còn phải lượm lon đó.
Chỉ xe đò mơi chịu chở mấy bao lon thui
gf= girl friend : son và his gf mới moved from LA về NY , hic
Take care
LikeLike
@GLL
Take care bạn già,
Chủ nhật là tui phải lao động, từ sáng tới giờ, mệt quá!
@Anh Lính
Nhà còm, danh xưng nầy lạ mà nghe hay nha, để coi sau nầy ai được phong tặng đây, hehe
Tội nghiệp Ông Trùm bị chém tơi bời, điệu nầy chắc thành nhà đòn quá hhôhô. Chỉ tội TL cũng bị ăn theo, hehehe
LikeLike
@ Ngoc Lan
Đọc và đăng quảng cáo trên báo Người Việt.
LikeLike
Ốc Đảo
“không như ngày nào, lúc nào cũng muốn thấy cần viết 1 cái gì đó, nếu không viết thì ngủ không được.
Bây giờ không những không ngủ được mà viết cũng không còn hứng nữa…
Ngồi nghe ACE cũng đủ lãng quên đời rồi…”
Anh Ốc, sò cùng tâm trạng như anh đó. Sắp sửa leo lên đến đỉnh rồi, tự nhiên sò không còn thấy hứng còm tưng tửng nữa. Cứ nghĩ nếu mà lỡ lời còm cái gì đó rồi bị người đời đá văng qua đồi lăn xuống dốc luôn thì thật là thê thảm thương thay. Thôi đành ngồi đây im lặng thở dài vậy … phù phù phù …
LikeLike
@SBQ
hhahaah
thở dài mà thở phù phù phù thì làm sao mà dài cho được hén. Kiểu thở đó là thở… giốc…
Nói chứ còm thì vẫn tửng được như thường. Còn viết thì làm biếng quá chừng, dù có những câu chuyện viết còn đang dở dang, dù có những câu chuyện còn nằm trong đầu…
Thôi thì tới đâu hay tới đó, lúc nào có hứng thì viết tiếp. Còn đỉnh thì hông biết tới chưa nữa, chứ tóc thì tới đỉnh…đầu rồi .
hề hề
Chúc SBQ vui
LikeLike
Tui mới về, leo vô đây sao thấy giống viện dưỡng lão thế. Mới có chưa được 7:00 tối. Ngao đã lùa bà con vô chuồng rồi……. Hehehe
Sò: là baby nhất trong đây mà lên tiếng là đã gần đến đỉnh …. Đỉnh danh vọng thì OK, chúc mừng nha. Còn vụ tưng tửng, đâu phải lúc nào cũng tửng được đâu. Nếu mà lúc nào cũng tửng được là cô cô cho tụi mình nặng, chuyền lên lầu 2 lâu rồi….:lol: sò lúc nào cũng biết kính trên nhường dưới mà sao có vụ bị đá. Cứ lo xa…..hehehe
LikeLike
Sư huynh, tại vì muội muội baby nên mới gần đến đỉnh up to the hill. Mọi người down to the hill hết rồi. 😉 Thank you sư huynh chúc mừng nha. 😆
LikeLike
Tân dám đá giò lái, nói cô giáo va` So` về hưu sớm.
Ghê thật 😛
hahah
LikeLike
Phải cần nhiều công lực lắm mới thở dài mà phù phù được á! heheh!
mà sao tự nhiên tui thử chi bây giờ mệt dữ vậy trời! 😦
LikeLike
@ Mây
mệt là mệt chuyện khác, thí dụ như cố ăn cho nhiều bây giờ bụng óc a óc ách không tiêu, chứ o phải thở phù phù, phì phì , phò phò phèo phèo văng nước miếng tùm lum đâu!
Thiêt mệt ná…thở với Mây luôn á !!!
LikeLike
@Chúc NL, Sư phụ và quý vị đêm an lành.
LikeLike
@ Quý vị ơi chúng ta chỉ nói chuyện với nhau cho vui, chứ Ngao nghĩ không ai có ý gì làm buồn lòng nhau.
Thỉnh thoảng cũng có lúc ngạo nhau, ghẹo nhau cho vui vì tâm hồn ta dù ờ tuổi nào mà vào blog NL thì cũng có chút tửng.
@Chúc NL, Sư phụ và Quý vị ngày đầu tuần vui vẻ.
LikeLike
@Tâm
GLL cho chú uống nước đường đó. Chú không trắng như HTC, không đen như củ súng. Tóc bạc thì có nhưng da mồi thì … chưa. Muốn biết thêm thì cháu email riêng hỏi “ai đó” trên cái blog này. 🙂
Hai ông bạn già ơi, hôm qua bà xã đè đầu nhuộm tóc nên hôm nay coi đỡ khú đế rồi. 🙂
LikeLike
@Anh Lính
Nghe nói hôm qua đi dự party mà, bà xã của chú lính diện cho đẹp chai, thế là nhất rùi
@Tâm
GLL, cứ lo lụm lon, nên dáng luộm thuộm, còn htc chúa ăn mày, nên lôi thôi, còn chú lính, dân KQ mà, dáng hào hoa phong nhả, đẹp trai hổng có ba gai như htc, hehe
LikeLike
@Trùm Sò & Thầy Lý : có giận Sorry nghe, bộ đặt cho con Dê nặng lắm sao …
Từ ngày con Rít vô vùng cấm địa là T hơi tửng rồi. Bây giờ là tửng nặng hết biết luôn….
Muốn viết một bài gì phải suy nghĩ sao cho bài bản đàng hoàng, phải có hứng thú viết và lựa chữ cho đúng ý bài. Có khi người đọc lại hiểu khác, và hiểu nhầm ý của người viết.
Blog NL dành cho những người tửng như mình để trị bệnh Stress…: gồm có cười, khóc, giận, hờn…
cũng giống như Tiny đã nếm mùi đời : đắng, cay, ngọt, bùi, béo, chua, mặng, lạt, chát, the,…..còn gì nữa không á…?
Tình, Tiền, Tù, Tội, nếm rồi nhưng chưa vô Tù …
LikeLike
viết sai mặng = mặn
LikeLike
@Tiny: đừng lo, B. đọc thì hiểu là bạn đang tửng thôi. Với lại, khi một người giận ai thì ăn mận trừ thui! 🙂 Chúc vui nha!
@GLL, HTC, Cựu Lính: đi đại hội mà im lặng đi với nhau há, mà còn úp úp mở mở người “bạn” bí mật nữa há? j/k Lần tới đại hội còm phải nói cô giáo chụp hình của Cựu Lính cho TL “xem mặt” mới được! 😛
LikeLike
Hông phải đâu Bi ơi, chỉ là tiểu hội thui, còn đại hội tới thì có chú Lính, TL, gặp mặt luôn khỏi chụp hehehe, ai hông đi dự hổng thấy ráng chịu hehe
LikeLike
🙂
LikeLike
@TIny
Con dê là nặng rùi, sư phụ mà, hehehe
Nói chớ tui nghĩ, TS và TL cũng hiểu là đùa thui mà, hổng có giận Tiny đâu, hổm rày TS chưa trả lời, chắc bận đi kiếm chân dài, hehe, còn TL thì lên tiếng rùi đó, giọng nhẹ hìu, chắc bị cô Long cằn nhằn, hihi
Chúc vui
LikeLike
TS hông phải đi kiếm chưn dài mà mò vô thư viện tìm góc xó xỉnh mà ngủ. Đang ngủ ngon lành, tự nhiên nghe tiếng sò rúc rích, rù rì, thủ thỉ với ai đó ở chỗ khuất cuối hành lang mà tỉnh giấc; ngó ra đầu aisle thì thấy Tiny đang cởi từ từ từng thứ nhảy strip dance; giựt mình ngó qua aisle bên cạnh thì 2 con mắt rắn lục xanh lè của cụ Ốc hau háu quét qua quét lại từ đầu lối đi tới góc khuất cuối hành lang. Đang suỵt suỵt cụ Ốc rằng nằm yên mà xem ‘phin’, bỗng thấy đau nhói ở chân, té re gã rết cắn TS một phát vì cái tội coi lén.
LikeLike
@ Trùm sò
ông làm tui nhột ông! Ông coi thì coi một mình đi, mắc mớ gì lôi tui vô vậy ông Trùm. Rít nó cắn cho 1 phát chạy nọc liền đó ông ơi. Đừng có chọc đến rít chúa…
À, khi nào có phin gì hay réo tui với…
hê hê hê
LikeLike
TS quên một chi tiếc nhỏ nửa là bên góc kia có ba ông đang tụm lại thủ thỉ, thù thì coi ai già hơn ai…..hahaha
LikeLike
@ TL
cho tui góp chữ vô với…
” TS quên một chi tiếc nhỏ nửa là bên góc kia có ba ông đang tụm lại thủ thỉ, thù thì, so râu coi ai già hơn ai…..hahaha”
LikeLike
Hết so râu, tới so tóc coi ai bạc hơn ai…. 😆
LikeLike
hahahhha
so nhiêu đó thôi nha….
LikeLike
Thầy chạy 3 ông này luôn, trời ạ! 🙂
LikeLike
Ừa đúng rồi đó chị B. Ông thì chỉ cách ăn uống sao cho khỏe, trẻ. Ông thì nói thể dục làm sao cho tay trắng trẻo như cục bột. Còn chú kia, hông dám chọc sợ bị méc chú TL rồi bị ăn đòn …. Hahaha
LikeLike
Chị Bidong,
Như vậy anh Trùm đề nghị kỳ sau họp đại hội còm tại nhà sách hay thư viện cũng được. 😆 Chị đi không? Đi coi 3 ông này khẹt khẹt với nhau. 😛 😀
LikeLike
Thôi sợ lắm! chưa biết chiện gì sẽ xãy ra, chạy trước thì hơn! 🙂
LikeLike
@chị Tiny: úi trời, chuyện đâu có gì là serious đây mà chị sorry…hehehe. Bị chị đặt cho con Dê, đâu có thấy nặng. Tại tụi tui đâu có Dê ai bao giờ, ra đường tàn là bị người ta Dê không hà ( nói tới đây, tự nhiên tui buồn nôn…..có ai cần cái thau nửa hông?…..hehehe)
TL mắc cười gần chết, lúc chị chạy rối rít như bị rết chít đi tìm anh em tụi tui để “hỏi tội” 😆 Chị T đừng có lo, cứ vô tư tửng đi TL biết và hiểu mà…. Hahaha.
LikeLike
blog mình mấy bữa nay con két xanh đỏ vàng bay đi đâu mà không nghe tiếng oanh vàng thỏ thẻ hén!!!
LikeLike
Thử nói xấu đi là biết nó đang ở đâu liền hà! hừm!
LikeLike
Đang ráng tìm xem có điều gì xấu để nói nè…
À, hôm nay trời FL xấu quá, chưa đến 9 giờ mà mặt trời lặn mất tiêu rồi…
LikeLike
hả?
LikeLike
Ông trời lặn sớm lặn trễ gì thì ngày mai cũng nổi lên, còn cô giáo lặn mấy bữa rầu hổng thấy mặt mũi đâu! hehe!
LikeLike
ông trời nhẹ hơn cô giáo !
LikeLike
😛 😛 😛 😛 😛
LikeLike
@ Chị Bidong
Ba ông nào vậy chị? Ốc dạo này bị lão hóa nên chậm tiêu lắm..
hề hề hề
LikeLike
TS, Ốc, và TL chứ còn ai dzô đây trời! 🙂
LikeLike
@ Chị Doan
Chị bận làm bù hay sao mà ít thấy chị vào thăm ACE mình quá nha!
Chị khỏe luôn chứ?
LikeLike
Làm như ai cũng như tui, đi chơi đã rồi dìa làm bù! hehe!
LikeLike
luậ bù trừ, có sức đi chơi thì có sức chịu, chớ khá than van
hehhehe
LikeLike
Khổ đời là đi chơi là sức quá trời, hông biết ở đâu ra, đến khi chịu thì sức nó chạy trốn hết trơn! hehe! Cái này kêu là luật bù trất! 😛
LikeLike
còn không đi đâu hết mà cũng phải chịu tiếng oanh vàng nghiến trèo trẹo vô tai, đó là luật bù lon đinh tán…
LikeLike
hừm
LikeLike
@ Mây
Tui đố Mây trong các vị thầy chùa, Mây biết vị nào ngọt ngào nhứt không?
LikeLike
Sao biết tui đang nhức đầu chuyện thầy chùa thầy sư mà nhắc dị trời! 😦
Vậy ông nào ngọt rồi ông nào mặn?
LikeLike
Đường Tam Tạng là ngọt nhất, tính cho tới giờ này ( 9:08 Pm )
LikeLike