Nói vậy có dễ hiểu không nhỉ?
Hehehe, kệ, suy nghĩ chút thì sẽ hiểu, là ngày 1 tháng 12, ai không chịu suy nghĩ thì chửi bừa, viết tiếng Việt như chó cắn, thì cũng nhe răng cười trừ chứ làm gì được nhau 🙂
Mấy ngày nay có 2 chuyện đáng viết.
Một chuyện đã viết thành bài báo.
Giờ viết chuyện còn lại, là chuyện:
Đi xem chương trình ca nhạc kỷ niệm 50 năm Khánh Ly tại Nhà Thờ Kiếng hồi tối qua.
Có thể nói không gian Nhà Thờ Kiếng khiến người ta choáng ngợp bởi sự sang trọng quý phái của nó. Tôi đoan chắc trong số hơn 2,000 khán giả có mặt tối hôm 30 tháng 11 không mấy người từng bước chân vào thánh đường lộng lẫy này.
Khánh Ly chọn nơi sang cả đó để tổ chức lần đầu tiên một chương trình đánh dấu nửa thế kỷ ca hát của cô là một lựa chọn xứng đáng.
Tuy nhiên, sự đời có những điều rất trái khoáy. Phàm cái gì “free” miễn phí thì nó lại không được người ta coi trọng, cho dù mình có cố gắng chăm chút chải chuốc cho nó bao nhiêu đi nữa. Tâm lý con người phức tạp và ngang trái vậy đó.
Toàn bộ 2,750 vé phát ra đều là vé mời. Có vé mời tận tay cho những người thực sự dõi theo giọng hát của cô qua từng thời gian. Nhưng tôi có cảm giác có quá nhiều vé được ấn vào tay của những người còn chưa biết được Trịnh Nam Sơn và Trịnh Công Sơn có phải là một hay là hai anh em chú bác không nữa là.
Thành ra, vấn đề là ở chỗ đó.
Người ta không hoàn toàn đến trong tâm thế để xem, để vinh danh, để chúc mừng một giọng hát vượt thời gian, dù 50 năm thì phải có khàn đi, có già đi, nhưng vẫn là chất giọng có ma lực, có thể níu chân nhiều người phải ngồi nghe cô hát.
Nhiều người đến, vì, có vé không đi thì uổng, vì, ít ra đến đó cũng biết bên trong nhà thờ kiếng có cây đại phong cầm vĩ đại như thế nào, vì, cơ hội để xem một chương trình hội tụ nhiều giọng ca được ưa chuộng mà lại miễn phí thì không dễ lặp lại lần thứ hai.
Vậy, nên người ta đi, mang theo cả con khát sữa con ngáy ngủ, không cần lên đồ nghiêm túc, quần cụt dép lê cũng có thể nghênh ngang đi vào.
Vậy, thành ra mất toi đi cái không khí nhiều người trông đợi.
Người ta bị phân tâm, bị chi phối bởi đủ thứ hình dáng lổm nhổm nhấp nha nhấp nhỏm trong Thánh Đường.
Người ta bị phân tâm bởi tiếng con nít khóc, con nít la, con nít chạy và bố mẹ lon ton chạy theo, cho trò chơi rượt đuổi.
Người ta bị phân tâm bởi đang ngồi coi ca nhạc mà bị người mang đĩa đến hỏi “Mua không?”
Vậy, thành ra người ta không thả được hết hồn mình vào trong những gì diễn ra trên sân khấu.
Thế nên ngay khi Khánh Ly kết thúc chương trình bằng một liên khúc Trịnh Công Sơn từng làm nên tên tuổi Khánh Ly một cách tuyệt vời, thì hành động đứng lên để tán thưởng người nghệ sĩ chỉ có được ở những người ngồi ở hàng ghế đầu. Nó khác hẳn lần tôi xem cô trong chương trình Vết Lăn Trầm của Thắng Đào. Tôi không quên cái không khí cả rạp hát đứng dậy để vỗ tay khi chương trình kết thúc, cho những gì họ được chứng kiến, được thưởng thức, tuyệt vời.
Nhớ câu anh Nguyễn Tri Phương Đông viết trên một tấm hình tôi post trên Facebook : “hiếm người được xin chữ ký khi bàn tay nổi xương và trán ròng ròng mồ hôi thế này…” tôi cứ thầm tiếc, giá như ban tổ chức hãy cứ bán vé, bằng vé cái DVD, rồi trao cái DVD free ngay khi người ta ra về, thì người xem sẽ đến trong một tâm tình khác, có ý thức và trách nhiệm hơn với việc mình làm.
Như vậy, chương trình Khánh Ly 50 năm sẽ đọng lại nhiều hơn, trong lòng nhiều người thật sự muốn xem.
@ Tiếc là những cha hay mẹ này đã không mang trẻ đi gửi babysitter! Cho dù trong những quán ăn VN nhỏ, cảnh trẻ con rượt chạy cũng không tốt.
@Happy Sunday to NL, Sư phụ và Quý vị
LikeLike
Ngao xin phép được nói rõ hơn một chút:
– Nếu con em chúng ta ngoan ngoãn chịu ngồi yên một chỗ và chỉ đứng lên khi cần di restroom thì không có gì là phiền hết. Vả lại, người chung quanh nhìn còn thấy yêu thích chúng nữa.
– Ngươc lại , nếu các em hay khóc hoặc khó bảo, thì , mang các em theo thật sự là khổ cho chính mình vì đâu có ngồi yên mà thưởng thức được. Các em này cũng chưa chắc sướng vì đâu có được tự do bằng ở nhà với cô dì hay ai đó giữ dùm. Chưa kể là chạy rượt nhau có thể bị té, hay ở những buổi khiêu vũ,bị người lớn đụng phải.
Ý kiến về vấn-đề này hoàn toàn có ý xây dựng chứ không phải là chê trách.
LikeLike
Tị nạn, xin đừng đòi hỏi! 🙂 Xin đừng đặt giả thuyết…phải chi chương trình thế này, phải chi thế nọ etc..Lâu lâu quận Cam có không khí âm nhạc “chùa”, Nhà Thờ bởi những ca nhạc sĩ thượng thặng là vui lắm. Trước đây dễ gì!
Thuộc dạng cá kèo, tui không có hân hạnh được nhận giấy mời, giấy mọc để đi xem ca nhạc của chị KL. Hơn thế nữa, mỗi cuối tuần tui phải bận đi xa. Nếu không out of town, dù không có giấy mời, chắc chắn tui đã đến tham dự chung vui với mọi người, và để một lần được gặp, nhìn thấy chị KL, người mà suốt cuộc đời chuyên trị nhạc TCS, không đối thủ. Chúc chị luôn thành công và thực hiện trọn vẹn điều mơ ước của chị, còn lại.
“Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhaụ”
LikeLike
@Franklin Dac Nguyen:
Phải hiểu chữ “Tị nạn, xin đừng đòi hỏi!” theo nghĩa nào đây?
LikeLike
Đây là một idiom tui học được từ khi đặt chân đến Mỹ. Chắc chắn nhiều người luôn có ý nghĩ khác thường. Với tui, dĩ nhiên là tị nạn CS. Ai cho xem cái gì thì xem cái đó, không thắc mắc và cũng không đòi hỏi nhiều hơn thế nữa. 😦
LikeLike
À, chuyện này khác nha!
Chuyện xem và thái độ xem là khác nhau hoàn toàn nha. Ở đây tui không hề nói đến nội dung chương trình (tức ‘cho xem cái gì thì xem cái đó’ theo cách nói của chú Franklin) mà chỉ nói đến thái độ của người xem thôi.
LikeLike
Rõ ràng là có sự ngộ nhận khời đi từ nơi tui. Rất mong là Cô Giáo và ACE bớt nóng đầu và đừng giận. Dĩ nhiên phần lỗi thuộc về tui. Cái hay viết trên blog là mình được độc lập trong từng ý nghĩ của riêng mình. Nhiều khi tiêu đề được ra, mình thích quá, vội vàng “phang” đại như thể mình chẳng bao giờ còn có cơ hội gặp lại lần nữa. Đúng là “Dục tất bất đạt”.
Ở đời là vậy, những gì free, miễn phí thường có vấn đề lộn xộn. Người Mỹ họ có câu “You get what you give”. Thoạt đầu mới nghe rất đơn giản, nhưng suy nghĩ lại thật thấm thía. Một số người Việt thường có cái tật thích ăn nói lớn tiếng giữa đám đông, họ quên mất phương hướng và vị trí họ đang ở đâu và đang làm gì, dù rằng chủ đích của họ là đi nghe nhạc thính phòng. Khổ ghê!
Thôi, Stop. “Rút dây động rừng” mình không muốn làm buồn lòng một ai, vì mình.
Kinh nghiệm bản thân cho mình biết. Ở quận Cam, có show nhạc Diệu Hương, lâu lâu tổ chức một lần, giá vé hơi cao, nhưng worth it.
LikeLike
Tui chỉ yêu cầu trong số khán giả “sang trọng” này không chỉ trich KL, khi ngươi cs siy ~ na vê hat ỏ VN.
Tư cách va nghệ thuật, nguòi ta hình như quên cái nghệ thuật của tư cách?
KL và nhưng ca khuc da vang thời 70s đã là một đoạn đương trong tuỏi mới lớn và hoảng sợ chiến tranh của tui. Se~ cha(?ng bao gio*` bo? que^n được
Tui sẽ ủng hộ và quí trong cái quyết định can đảm này .
Mang lon cappuccino mơi nguòi coi hát “free” mà bức xúc đêm qua 😛
Tui vào nhà thờ kiếng rùi nhe (khong tà lỏn nòi rún, áo thung 3 lỗ nha)
LikeLike
@Ti, Ngao
Venti cappuccino to all of you 😛
LikeLike
hic ti= TL (tha^y ly’)
LikeLike
“Hehehe, kệ, suy nghĩ chút thì sẽ hiểu, là ngày 1 tháng 12, ai không chịu suy nghĩ thì chửi bừa, viết tiếng Việt như chó cắn, thì ….”Đợi đến có tháng đầu năm thì dí tờ lịch vào mặt nó. Quên đi và vui đi Ngọc Lan.
LikeLike
@ongthai:
Chứ không thì làm sao bây giờ 🙂
LikeLike
Kiếm người quýnh lộn xả…giận! hahahah!
LikeLike
Happy Sunday mí ông bạn già và bà con,
Cô giáo có thấy ngoài cửa một ông già mặc đồ kaki đội nón ca lô KQ tay xách nách mang bao bị đựng đầy lon bồn chồn đợi một ông già khác để trao bị? 🙂
Nói đùa chứ tui dân thường làm sao có giấy mời được. Tối qua tui mua vé đi ủng hộ party hội ngộ của anh em Hải Quân tổ chức tại nhà hàng Seafood Place. Khi MC tuyên bố cám ơn khách mời trong bàn của giới truyền thông tui dòm chỉ thấy ông đại diện báo NV. Hóa ra cô giáo đi nghe nhạc KL bỏ bê anh em lính tráng tụi tui. Hic, hic. 🙂
– Người chưa bao giờ vô Nhà Thờ kiếng dù chạy qua đó hàng chục lần.
LikeLike
@Ba.n Gia`
hahah cám ơn anh Linh đã để dành cho bao lon, vậy là không phải ăn mì gói thứ 7 tuân tới rùi 😛
LikeLike
@Cựu lính KQVNCH:
Heheh, vé mời đó để ở một số nơi bà con nào muốn thì đến lấy thôi nha, chú Lính bay trên trời không có đáp xuống đất đâu mà đòi lấy vé , hehehe
À, còn chỗ sĩ quan KQ thì NL không có nằm trong tiêu chuẩn được ưu tiên đi dự nha, phải là “dân có đẳng cấp thứ thiệt” thì mới được tới chứ, hờ hờ
LikeLike
Tui thấy đâu có gì sai khi mang con đi theo nghe nhạc. Tui nghĩ cô KL không phiền về việc này. Cô muốn dành kỷ niệm đời ca hát của cô cho tất cả mọi người, thì ngay cả những người nghèo khó, không có thể gửi con nhỏ cho ai vì nghèo mà vẫn yêu tiếng hát của cô , nhất là lúc kinh tế khó khăn như vầy, đó là niềm hạnh phúc của Khánh Ly.
Đời sống vốn dĩ đã phức tạp, đừng làm cho cuộc sống phức tạp hơn. Nếu chúng ta nhìn sự việc bằng ánh mắt bao dung, nhân từ. Cái gì cũng okay.
LikeLike
@Thuy:
“bao dung, nhân từ” không đồng nghĩa với xuề xoàng và luộm thuộm.
Nếu đã nghĩ người ca sĩ mở lòng ra với tất cả mọi người bằng một buổi trình diễn free như vậy thì người đến xem cũng phải thể hiện sự cảm kích của mình bằng thái độ đến xem như thế nào cho phải lẽ chứ!
LikeLike
Tôi đồng ý với cô Ngọc Lan. Những việc cô NL nói ra ở đây, người Việt sống ở ngoại quốc cần phải suy nghĩ lại. Nên coi lại cách mình dạy con của mình có đúng hay không, khi chúng hành xử không đúng phép như chạy lung tung, cười giỡn ầm ỹ… nếu họ muốn mang con theo vào những nơi đang tổ chức văn nghệ hay thờ phượng. Bởi nếu chỉ biết đến quyền lợi của mình, vậy quyền lợi của người khác họ có nghĩ đến không?
Vấn đề ăn mặc là một nhức nhối và mắc cở vô cùng, nếu nhắc nhở họ thì sẽ nghe họ khỏa lấp như vầy: Tôi thích đơn giản như vậy đó, không hở gì ra là được hoặc tôi nghèo nên tôi thích như vậy…. Những người này quên đi rằng có nghèo tiền cũng không thể nghèo lòng tự trọng. Những người này hãy ra thử Garden Grove, nơi cộng đồng Korea sinh sống quan sát sẽ thấy, phố họ đông người nhưng những “hoạt cảnh” mặc đồ ngủ và kéo dép lê xệch xệch không có, hoặc cảnh một nam nhi thản nhiên kéo zipper quần xuống để nhét áo vào ngay giữa phố đông người, hoặc các cô mặc mini skirt thật ngắn & áo hở ngực gần đến rốn đi tung tăng trong chùa, nơi thờ phượng trang nghiêm! Vậy người Việt và người Korea, hoàn cảnh đời sống và phong tục khác nhau chỗ nào khi cùng ra sống ở ngoại quốc? Phải nên hiểu việc hấp thụ nền văn minh nơi đây, ai nấy cũng đều được bình đẳng hưởng thụ (tự nhiên) mà không tốn một đồng; nhưng song le bởi chính ngay nơi suy nghĩ hời hợt nông cạn, bướng bỉnh, cố chấp không chịu sửa đổi, do đó những người này mới cố giữ cách sống văn minh bệ rạc tệ hại như vậy.
LikeLike
Tôi nghe KL hát, đã lâu rồi, gì thế không bàn về tiếng hát thần tượng của KL.
Tôi chỉ có cãm giác buồn, vì trong đêm ca nhạc vinh danh người ca sỉ, mà lại trong khung cảnh bát nháo, thì thật không vui chút nào. Còn KL muốn hát ở đâu, thì đó là chuyện của KL, Tôi chỉ nghe hát mà thôi
Happy Sunday to ACE
LikeLike
Tôi rất mến mộ tiếng hát cuả Khánh Ly qua nhửng ca khúc Da Vàng cuả cố nhạc sỉ Trịnh Công Sơn từ khi tôi mới 10 tuổi ( 1972). Nhửng bài hát như : ” Hát cho người nằm xuống ” ” Huế- Sài Gòn- Hà Nội”, ” Đại Bác Ru Đêm”, ” Gia Tài cuả Mẹ” v…v dường như tái hiện lịch sử chiến tranh Việt Nam, dường như là tiếng nói khát vọng tha thiết nhất cuả triệu triệu người dân Việt Nam. Ca sỉ không có chiến hào, không có biên gioi chính trị, lập trường, mà chỉ có trái tim phản ánh hiện thực, phản ánh cuả cái chung nhất, cuả mọi người v..v . Cố nhạc sỉ Trịnh Công Sơn là một thiên tài âm nhạc cuả nền âm nhạc Việt Nam. Ông đả được bạn bè quốc tế ca ngợi, tán thưởng. Trái tim cuả ông đả chứa đựng nổi đau, nổi buồn, và niềm ước mơ thật giản dị mà vô cùng lớn lao cuả một con người bình thường hàng ngày. Ông không loè loẹt phô trương nhửng từ ngử, âm điệu cao xa, gọt giuả để phục vụ cho riêng một cá nhân hay một hệ tư tưởng nào, mà là cho chung một kiếp người. Khánh Ly hát nhạc Trịnh Công Sơn đả vang lên từ nhửng năm tháng khói lửa chiến tranh. Năm 1972, tôi đả nghe chị hát ” Chờ nhìn quê hương sáng chói!” trong nhửng đêm rực sáng hoả châu trên bầu trời Sài Gòn , trong nhửng tiếng súng xa xa vọng về Sài Gòn. Ước mơ cuả mọi người được sống thanh bình, hạnh phúc đả được chị bộc lộ bằng cả trái tim tha thiết nhất, không sáo rổng, giả tạo một chút nào vì vậy nhửng ca khúc cuả Trịnh Công Sơn qua giọng ca Khánh Ly sẽ còn mải mải như quê hương Việt Nam
Phan Lac Dong Quan
LikeLike
Cám ơn những tâm tình của Phan Lạc Đông Quân.
LikeLike
@Anh Lính @GLL
Tui nghỉ, mấy bạn già mình, cuối tuần nầy bù khú cho vui đời, thế mà hay hơn,
Thầy Lý thứ bảy tới quởn hông? xuống Bolsa đi chợ. Ông Trùm có tham gia hông?
Mấy ông đồng ý hông?
LikeLike
@Anh HTC: hôm trước nghe anh kêu là “em trai”, TL mới nói là không biết nên buồn hay nên vui. Ý TL muốn nói là “vui” là vì có mấy chú coi mình như là vai huynh đệ. Nhưng hơi “buồn” cho mình vì mới U (something, something….hehehe) mà là thành viên của hội HƠI cao niên rồi….hahaha.
Nói chơi cho vui, chứ thấy HTC và GLL lúc nào cũng vui vẽ với đàn em trong này là quý lắm rồi. TL được học hỏi về cách cư xử và sống hoà nhã từ 2 anh
( kêu bằng anh, nhưng quý trọng cở chú…..hehehe).
Cám ơn anh có lời mời, TL tuần sau bận. Sẽ có dịp gặp anh, nếu anh đừng làm eo làm xách như lần trước… 😉 😉
LikeLike
@Tam
Nói chơi play thiệt 😛
LikeLike
Cái nầy kêu bằng, mình phiết dí nhau là lược dồi, hehe
LikeLike
Tui cũng đồng ý là có những nơi, nhưng lúc mình không nên dẫn con nít theo. Có thể mình không thấy phiền vì đó là con cháu của mình hoặc mình là người sống theo kiểu ‘măc-kê-nô’, nhưng người khác sẽ thấy rất phiền. Nếu là tui, không tìm được người giữ con dùm thì tui sẽ ở nhà, cái đó gọi là ‘mình vì mọi người’! hehe!
LikeLike
Nhiều chương trình ca nhạc, những buổi trình diễn, hoặc những buổi tiệc tùng, người ta thường ghi rỏ ràng về cách ăn mặc hoặc đến tuổi nào mới được tham dự. Cũng như chổ tui làm, tiệc Christmas cuối năm là không cho người dưới 18 tuổi tham dự, mặc dù buổi tiệc chỉ có ăn uống và khiêu vũ.
Rút kinh nghiệm, sau này đi coi cái gì phải hỏi trước, hoặc đến nơi mà thấy bát nháo quá thì thôi, dìa nhà coi netflix chắc hay hơn, tránh sự bực bội! hehe!
LikeLike
Hôm nay tui nổi tật “ăn theo” nữa nha. Khi con tui còn nhỏ, không gửi được babysit thì tui ở nhà, khi nào đi ra park/khu ngoài trời cho dịp lễ lớn thì tui lôi nó theo, nhưng nếu nó không thích thì tui cũng không ép nó và ở nhà luôn! 🙂
LikeLike
Tui sinh sau đẻ muộn nên không có dịp nghe Khánh Ly hát ở VN những tình khúc da vàng thời 70’s. Nhưng tui biết giọng hát KL qua giòng nhạc Tango. Chuyện là như vậy, lúc còn trong hội VSA mấy đứa bạn tụ lại làm party cuối niên học. Tụi tui muốn thâu trước một tape nhạc tour. Thời 90’s chỉ có CD vả lại đâu có đứa nào rành nhạc Việt đâu mà đãm nhận phần DJ thay đổi dĩa. Nhạc Slow, Rumba, Chachacha thì nhiều bài để lựa chọn, tới điệu tango thì hiếm, tiếng nhạc hoặc người hát thấy hổng phê. Tui với thằng bạn mới đi NY tìm nhạc tango Việt Nam. Tui thấy bài La Cumparsita của KL hát với lời dịch là “Vũ Nử Thân Gầy”. Mua CD đem ra xe mở lên liền, điệu nhạc tango trỏi lên là thấy khoái rồi, tới KL giọng đầm ấm và truyền cảm đả thu hút tui từ bài tango đó. Tui nghe đi nghe lại bản nhạc đó không biết bao nhiêu lần.
Sau này tui cứ tìm tango của KL mà nghe như mấy bài “Người thợ săn và đàn chim nhỏ, Từ ngày có em về, Tango xanh…etc”.
Cô giáo đi sao không thông báo cho còm sĩ đi thưởng thức luôn…hehehe. Vậy là mất cơ hội lên xin chử ký và nắm tay thần tượng KL rồi.
LikeLike
Mấy bài TL nhắc đến đúng là càng nghe càng phê 🙂
Chương trình này của KL thấy giới thiệu lâu lắm rồi, ai mà biết là mọi người cũng thích. Thấy có chị bạn gọi điện thoại kêu “NL lấy vé dùm chị” thì tui thật thà chỉ ra xin 2 vé thôi, lấy thêm đâu có bán được, hehehe
LikeLike
‘Mấy ngày nay có 2 chuyện đáng viết. Một chuyện đã viết thành bài báo.’ Bài này là bài nào dị ta, ai biết chỉ dùm tui, muôn vàn cảm lạnh, ủa quên, cảm tạ! heheh!
LikeLike
Cứ lót dép lào ngồi chờ, khi có thì sẽ biết liền, chuyện gì gấp là thường không hoàn hảo! 🙂
LikeLike
Chuyện kia là chuyện KL định về nước biểu diễn, “xin được kết thúc nơi mở đầu,” đề tài làm dấy lên nhiều bàn cãi trên các trang báo trong và ngoài nước cũng như nhiều diễn đàn điện tử. Có người thông cảm, lại có người châm biếm mỉa mai “Thương nữ bất tri vong quốc hận …”
Tội nghiệp người nghệ sĩ, lấn cấn “giữa hai mùa mưa nắng.” Thời gian không còn là bao nhiêu nữa. Đừng bắt người nghệ sĩ phải có thái độ chính trị. Hãy để cho KL làm tròn ý nguyện của bà và làm công việc của người nghệ sĩ là mang tiếng hát cung đàn làm vui đời.
LikeLike
@Trùm Sò:
Trật lất rồi, hehehe
Chuyện đó tui không có viết, bởi chưa đến lúc tui vui, hehehe
Nhưng tui hoàn toàn đồng ý với điều ông Trùm nói.
LikeLike
À, chuyện kia là chuyện kia kìa, hehehe
viết rồi, còn đăng hay không là chuyện của boss, hỏi hỏi sếp quýnh cho la làng bây giờ 🙂
LikeLike
Ui trời, công sở thầy thợ sếp lính gì mà bạo lực dị trời, hèn gì Tía cụ ÔC nghe nói đến Báo NV ổng sợ gần chết! hahahaha!
LikeLike
Tui tìm được bài mà Hến muốn tìm rồi nè! 🙂
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=158576&zoneid=3#.ULwj42d8hAc
LikeLike
Thanks, chị Bidong! hehe!
LikeLike
” Một bài văn không phải là một bài báo. Nhưng một bài báo phải là một bài văn”.Bài viết rất hay.
LikeLike
Úi trời, mình mà biết đàn chị KL đi hát xẩm không $ ngay tại nhà thờ kiếng bên Cali là đã bỏ hết công ăn việc làm, 3 chân 4 cẳng zọt qua, leo tường, chui lỗ …. tìm cách chen chân …… Rồi thể nào cũng xin làm đá cuội và lăn theo gót hài ….
Đang xuýt xoa tiếc nuối ….. bà xã lẳng lặng đưa ra tờ Trẻ, quảng cáo chình ình ngay trang nhất : Đại nhạc hội Xuân Văn Lang với sự góp mặt của bà chị KL, tổ chức tại Hutto, thành phố nhỏ giáp giới Austin, ngày 29 & 30 tháng 12 này. Có bán vé vô cửa & xổ số, độc đắc là 1 nàng Lexus thơm phức. Hãy đợi đấy !
Sẳn đây, chia sẻ với cánh liền ông hàng ….. “hot”, mới nhận hồi sáng này từ cố nhân bên SG. Enjoy !
Thân chuyển. Để tìm hiểu về Phụ Nữ.
The Book “Understanding Women” Has Arrived in Bookstores !
Mới đây, tổ chức đàn ông thế giới đã xuất bản một cuốn sách dày ba mươi tập, nhằm giúp cho các nhà nghiên cứu hiểu rõ hơn về phụ nữ, một phạm trù phức tạp nhất của hành tinh . Chúng tôi xin lần lượt trích đăng một số chương trong đó, để các quý vị đàn ông có một số kiến thức cần thiết để sống sót.
Chương I: Sự khác nhau giữa phụ nữ và nai . 1. Nai ngơ ngác suốt đời. Phụ nữ chỉ ngơ ngác khi cần ngơ ngác . 2. Nai không bao giờ giả nai. Còn phụ nữ thường làm thế . 3. Nai có sừng toàn đầu. Phụ nữ có sừng trong ánh mắt. 4. Nai ăn cỏ . Còn phụ nữ thỉnh thoảng ăn nai . 5. Gặp tai nạn, nai biến thành khô nai Còn gặp tai nạn, phụ nữ biến thành … mít ướt . 6. Nai chạy theo đàn. Phụ nữ cũng chạy theo đàn, nhưng không phải đàn nai. 7. Nai nhảy tung tăng. Phụ nữ đi tung tăng .
Chương II: Sự giống nhau của phụ nữ và cọp . 1. Cọp gầm.. Phụ nữ cũng gầm. 2. Cọp uyển chuyển. Phụ nữ mềm mại . 3. Trẻ con đứa nào cũng sợ cọp và đứa nào cũng sợ mẹ mìn, mặc dù cả đời có khi không nhìn thấy . 4. Cọp được gọi là ông ba mươi, Phụ nữ được gọi là sư tử. 5. Cọp nổi tiếng về sự oai vệ . Phụ nữ nổi tiếng về sự quý phái. 6. Cọp vẫn quan tâm tới móng. Phụ nữ cũng vậy . 7. Cọp nổi tiếng về da. Phụ nữ nổi tiếng về áo quần. 8. Cọp đôi lúc chỉ vồ chứ không ăn. Phụ nữ đôi khi chỉ yêu mà không lấy .
Chương III: Sự khác nhau giữa phụ nữ và khẩu súng . 1. Súng chỉ nổ khi có người bóp cò. Phụ nữ có thể tự khai hỏa . 2. Súng có thể bắn từng viên. Phụ nữ có thể trở thành súng máy, bắn hàng loạt . 3. Khi nguy hiểm người ta mang súng bên mình. Khi hạnh phúc người ta cần phụ nữ bên mình. 4. Súng có thể cướp cò. Phụ nữ có thể nói mà không báo trước . 5. Đầu súng có lưỡi lê. Đầu phụ nữ có cái kim kẹp tóc. 6. Đàn ông có thể ra đi với một khẩu súng, và cũng có thể ra đi với một cô gái . 7. Số đàn ông bị thương vì súng luôn ít hơn số đàn ông bị thương vì phụ nữ 8. Súng có thể hết đạn. Phụ nữ chả bao giờ . 9. Ta xách súng. Còn phụ nữ xách ta.
Chương IV: Sự giống nhau và khác nhau của phụ nữ và một con sông . 1. Sông đôi khi không biết đâu là bờ. Phụ nữ cũng thế . 2. Biết bơi đôi lúc cũng chết. Hiểu phụ nữ đôi lúc còn chết nhanh hơn. 3. Sông êm đềm. Phụ nữ phẳng lặng. 4. Sông cuốn trôi mọi thứ khi ta xuống nước. Phụ nữ cuốn trôi mọi thứ khi ta vẫn ngồi trong nhà. 5. Sông có thác. Phụ nữ có cơn .
LikeLike
@Tino: hahaha……hông biết cười có cùng tội chết với người viết ra cái còm này hông?…..kệ cứ cười cho thoãi mái, có chết cũng đáng… 😆
Bắt đầu đọc lại chương 1 và nghiền ngẩn kỷ hơn 😆
LikeLike
May quá tui lừoi nên đọc từ chương IV ngược lên
LikeLike
Tino ơi là Tino, tính hại bạn già như tui hả? đọc bả nghe, bả xỉ tui sướt trán nè,
Mà kệ, vui là được rùi hehehe
LikeLike
@ Tino
Hồi sáng giờ bị up set, thua football te tua. Nhờ đọc bài “Để tìm hiểu về phụ nữ” do Tino post lên. Đúng là làm cho mình “Con Tim đã Vui Trở Lại”. Bao nhiêu muộn phiền trong ngày đều tan theo mây khói. Tui phải vote cho bạn Tino là người nổi tiếng nhất trên blog’s NL ngay trong lúc này. Muchas gracias, Tino.
LikeLike
Dạ, không có chia ! Giữa lúc chiến tranh ác liệt, tên bay đạn lạc tứ tung, mình trộm nghĩ bà con cần gấp 1 nụ cười. Vội vã góp nhặt các đá, gọi phone, gởi email cầu cứu 4 phương …….. tìm ra thuốc, post lên liền cho vui cửa vui nhà ấy mà.
LikeLike
Có ai ở gần làm ơn thụi cho 5 ông này mỗi ông một thụi dùm tui đi! hừm!
LikeLike
hahahahahahaha.
Ở cả 4 chương, tôi thích các câu cuối cùng, hahahahaha
Sông có thác. Phụ nữ có cơn
Ta xách súng. Còn phụ nữ xách ta
Cọp đôi lúc chỉ vồ chứ không ăn. Phụ nữ đôi khi chỉ yêu mà không lấy .
Nai nhảy tung tăng. Phụ nữ đi tung tăng
Tino viết lăng nhăng, coi chừng phụ nữ quăng… lựu đạn
hehehehe
LikeLike
Quá khen, quá khen!
LikeLike
@Thuy
Đông ý mang con nit theo là không có gi sai trái miễn là tự trọng,đừng làm phiền những người chung quanh, khi họ cần chut thanh tĩnh , im lặng để hồn theo nốt nhạc.
Noi cell, tán dóc ào ào hay mang đồ ăn vào trong cac buổi ca nhạc còn tê hại hơn nữa . Cái đó là văn hóa ? Cái đó là tự do ?
Xã hội tự do chỉ tự do và phat triển, khi chung ta cùng quí trọng cai tự do của mình VÀ tự do của những ngươi chung quanh. Tu*. do bao gôm cả tự trọng và tư cach.
Một buổi nghe nhạc, cũng không ra ngoại lệ đó
Trân trọng
LikeLike
Tui thích nghe KL ca, và nguỡng một tiếng hát vượt thời gian, vượt không gian của KL. Tui cũng tôn trọng ý muốn của chị KL muốn về lại VN để sống quãng đời còn lại. Đó là sự chọn lựa của riêng cá nhân KL, xin tôn trọng và đừng bắt chị KL sống theo kiểu sống mà người khác thích hay muốn, và đừng nên chỉ trích và nói những lời thật khó nghe về chị KL bằng bất cứ phương tiện truyền thông nào. Đồng ý với NL, ban tổ chức nên bán vé, và phát CD khi kết thúc. Thường tình mà nói, tiền nào của đó, nhưng khi đã “free” thì không được người khác quý và trân trọng bằng khi bỏ tiền ra! Và ở đây một số người đã áp dụng cách suy nghĩ này! Thật đáng tiếc! 😦
LikeLike
Nếu cô KL dặn đừng mang thức ăn vào, đừng mang cellphone hay tắt cellphone hay đừng mang trẻ em dưới bao nhiêu tuổi, đừng v.vv… mà họ vẫn làm thì khác.
Tui nhớ hồi tui còn nhỏ, vài tuổi đầu, được chị và bồ cũ của bả chở đi nghe KL hát với TCS tại sân trường luật, cũng hát miễn phí. Ông anh rễ hụt phải cõng tui trên vai vì đông ngừoi quá, sợ em bé nghẹt thở hay bị người nào dẫm chân lên chết em bé. Cả đám đông ồn ào, hát theo cô và nhạc sĩ , tui nhớ cô chẳng phiền lòng. Lúc đó cô còn trẻ, đi hát bằng chân đất , hay bây giờ khác?
LikeLike
@thuy
Lúc đó KL còn trẻ, và đi chân đất, còn bây giờ KL đã có tuổi, và mang giầy, thế thì khác rồi,
Còn cái khác thứ 2 là, lúc đó KL hát với TCS ở sân trường luật, dưới dạng du ca, người đến xem để cổ vỏ, ủng hộ, và hiếu kỳ, chắc chắn không nghe được gì cả, còn bây giờ hát ở khán phòng, người đến để thưởng thức âm nhạc, vì thế, tuy 2 nơi đều hát miễn phí, nhưng hoàn cảnh thì khác xa
Trân trọng
LikeLike
Rua HTC 2 cái nha! Đúng là “lão làng” có khác, nói đúng quá chời luôn! 🙂
LikeLike
đồng ý với HTC.
Hai không gian, hai mục đích biểu diễn khác nhau.
“Nếu cô KL dặn đừng mang thức ăn vào, đừng mang cellphone hay tắt cellphone hay đừng mang trẻ em …” — những chuyện này mà nếu cứ còn phải nhắc chứ không phải là ý thức tự giác thì kể ra cũng là quá tệ, nhất là khi bước chân vào chốn trang nghiêm như nhà thờ chẳng hạn.
LikeLike
Con người thích được người khác bao dung, và thông cãm cho mình, nhưng ngược lại, không thích bao dung và thông cãm cho người khác, vì thế cuộc sống cứ mãi phức tạp, hehehe tui nói tui thui, hìhì
Không ai nhận rằng mình làm sai, vì nếu ý thức được mình làm sai, thế thì cuộc sống quá thánh thiện rùi, híc híc
LikeLike
Người ta bị phân tâm bởi đang ngồi coi ca nhạc mà bị người mang đĩa đến hỏi “Mua không?”….
Những người này ở đâu ra. Họ đang la lớn : “Còn có tụi tui nữa bộ
quên tui tui sao không ai nhắc tới vậy”
LikeLike
@Htc
Hùi KL hat chân đất tui cũng ở đó, cũng hát theo cũng vỗ tay, mà sao bây giờ tui khó tính quá, chắc bệnh của người già và cổ hũ, hay bệnh hơi thiếu văn hóa?
Đai gia mang giày sao so sánh với đai gia chân đất ? Giống mang quít mà so sánh với bưởi BH:P
Trơi âm u, xa quá, ỏ gần là tui hú 2 ông bạn già voi anh Franklin, Tino lại coi football đa’ vài chai đỏ
LikeLike
@GLL
Take care bạn già, chờ ông về mình tính hehe
LikeLike
@Hến,
Chị D ở gần ông bày đầu, chị xử đẹp giùm Hến, bảo đảm cowgirl ra tay là chỉ còn nước “với tay nghìn trùng” mà thôi 😛
LikeLike
Tin đồn hành lang vỉa hè Bolsa:
NL, Hến, và Tv đang viết cuốn sach “Understanding Men” để trả lời 😛
LikeLike
Cái này một phần chắc là lỗi của nhà tổ chức, phần còn lại là khán giả. Nếu nhà tổ chức ghi sẵn trong thiệp mời “dress code” cho buổi ca nhạc thì chắc không nỗi quần đùi dép lê xâm chiếm thánh đường. Và nếu người được mời tế nhị một chút nhận ra nơi trình diễn là một nhà thờ sang trọng ở Mỹ, không phải ở Miến Điện, chương trình không có nhạc thiếu nhi, thì chắc mọi việc xảy ra êm đẹp hơn.
Đôi khi cũng không trách được, vì nếu như quần cụt dép lê tay bồng tay bế tiếp khách, dự tiệc, lâu năm quá thì nó trở thành cái “văn hóa” mất rồi, và trở thành bình thường trong con mắt của một số người cho dù nó có làm ngứa mắt người khác. Nói có sách mách có chứng: hôm trước tui thấy tấm hình tướng Thein Sein mang dép lê mặc xà rông tiếp ông Obama ở cung điện của Miến Điện làm tui ngứa mắt thiệt mà báo chí Mỹ la lối gì đâu? Chắc mình càng già càng trở nên khó tính. Hehe.
LikeLike
Tui cũng nhìn thấy hình ông mang dép xẹp tiếp ông O. nhưng tui lại quê mùa tưởng đâu phong tục của họ là vậy chứ! Bé cái lầm rồi. Cám ơn TS mở mắt dùm! 🙂
LikeLike
@TS
Ngoai cửa có để rõ ràng dress code và no foods, drink etc
Môt lần đi nghe nhac tình ca thính phòng toàn cs nổi tiếng trong và ngoài nuóc. Ngoai hý đường có bảng ghi rõ dress code, no foods, drink etc
Khán giả tuong đôi ăn mặc lich sự nhất là phu nữ, nhưng sau break, nhiêu ngươi khênh luôn khay french fried , hot dog etc vao..mui` nực nồng như mùi phố huyện. Ban bè gặp nhau 8 tưng bừng, cười khúc khich(tối thui nên không biêt khoe răng khểnh hay khoe răng vàng) mặc cs hat, mặc khán giả tán.
Nhân viên của hý trường, chay lên chay xuống nhắc khéo hay mời ra.
Đúng là văn hóa mới .
LikeLike
Mời mà họ đi ra là còn may mắn á! heheh!
Hồi đó dìa VN đi máy bay nội địa, loa kêu tắt cell phone để máy bay cất cánh mà nhiều người vẫn ôm phone nói tỉnh bơ, vừa nói vừa nhe răng cười lại với mấy cô tiếp viên. Mình nhìn mà muốn nổi máu. Nói về ý thức hay tế nhị thì nhiều người VN còn phải học hỏi nhiều lắm. Nhưng một khi những sự thiếu ý thức đó đã thấm vào máu thì chỉ còn có nước…chờ họ đầu thai lần nữa thì may ra mới chữa được!
LikeLike
Chẳng bù trên máy bay trong nước Mỹ, nói tắt là họ thi hành liền! 😦
LikeLike
Trong chương trình không có phần KL hát các đoạn trong những ca khúc TCS, nhưng CT 50 năm KL không có đoạn này thì không còn là 50 năm KL, những ngưởi nghe và hiểu KL & TCS mới thấm được KL là đời sống của họ nhất là ca khúc Xin Vâng (thánh ca) hát như du ca.
Gần 2000 khán giả hôm đó đến mong đợi nghe Thánh ca hơn TCS, KL có 50 năm hát TSC ,chỉ có vài tháng hát Thánh ca. BTC cũng như phần lớn những người VN khôn ngoan khác luôn luôn muốn một mũi tên bắn 2 con chim, không chỉ để tâm vào việc chính là tổ chức 50 ca hát của KL.
Trong các buổi nhạc thính phòng của VN, dù là BTC đã ghi rõ ràng trên vé xin đừng mang trẻ em dưới 10 tuổi dù là mua vé, ít ra cũng có vài chục người đem con đến với mọi lý do, nhiều nhất là con tôi ngoan lắm nó thích nghe nhạc nhưng làm sao bắt con nít ngồi yên hơn 5 phút hở trời! bố nó còn ngọ ngoạy nữa là nó.
Một người có may mắn được nghe KL xuất thần và phong độ, cám ơn Khánh Ly đã cho tìm về những ngày xưa thân ái.
LikeLike
@Chú Thaan:
“Trong chương trình không có phần KL hát các đoạn trong những ca khúc TCS” nhưng đoạn liên khúc đó KL đã hát một cách xuất thần, nghe tới đâu lịm tới đó!
À, mà chú Thaan vẫn may mắn hơn NL ở chỗ trước mặt chỉ có mỗi ca sĩ 🙂
LikeLike
Trước tiên, nghiêng mình cảm tạ chư huynh đệ đã đồng cảm với mình. Xin tự “bottom up”, chào bàn một cái chung vui.
@HTC: lại thay danh đổi họ nữa rồi. Chuyển qua họ Đổ tên Thừa hồi nào zậy HTC ? Chuyện tuyệt mật như vầy, mình quý lắm mới rỉ tai. Khoái chí thì vác laptop chui vô restroom cười khúc khích ở trỏng. Miệng mồm không kín, xì ra chi cho trán bị xỉ. Ít nhiều mình cũng liên đới trách nhiệm, tự phạt 1ly. Hic!
@Tâm: 1 nụ cười 10 thang thuốc bổ. Cẩn thận nha bồ, cười thả giàn nhưng nhớ đừng theo vết xe đổ của HTC. Cheer với bồ 1 ly.
@Franklin: rất vui vì vô tình giúp được con tim te tua vui trở lại. Cụng 1 cái lấy hên.
@GLL: cha chả, mấy trự con trời ăn ngang nói ngược nên đọc từ phải qua trái. GLL đọc từ dưới ngược lên là theo trường phái nào dị ? Cái này mình pó tay, tra từ điển Google cũng không ra. Nhức đầu quá, vô 1 ly si nghĩ tiếp.
@VN & Đoàn : chuyện riêng tư của cánh liền ông, chui vô coi ké làm chi rồi nổi dóa, hăm he xăng tay áo nói chuyện nghìn trùng xa cách ? Đừng có mà giận mất khôn nhá. Lúc trước, theo mình nhận định, thì tương quan lực lượng giữa chân dài và mày râu trong Còm gia phái là 50-50. Nay có thêm mình, tạm chia thành thế chân vạc. Không phải tự khen chứ chân dài liên thủ chưa chắc đã qua nổi độc hành đại đạo Lý Tino này về khoản tỉ thí võ …. mồm. Nghĩ kỹ lại đi mấy chị em ta, trước khi mình tỉ thí.
Hahaha! chắc cái này rượu nói quá ta ơi. Cạn hết 4 ly rồi chứ ít ỏi gì. Hic!
LikeLike
Ông này bữa nay chắc vợ cho ăn gan cọp hay uống nhằm rượu ..liều hay sao mà ổng liều mạng dữ dị ta! hahaha! Đúng là Nam Vô Tửu như Kỳ…ra đất hén! hehe!
LikeLike
hahahaha, lần đầu tiên có người dám tuyên chiến với chị em phụ nữ nha. Gan này mà mang làm pa-tê chắc cũng phê lắm nha 🙂
LikeLike
Hic, câu tui viết thế này:
“Chiều đám tang chị Hoa là một chiều ảm đạm với nhiều hơi lạnh và mưa giăng.”
Nỡ lòng nào khi lên báo nó lại ra thế này
“Ðám tang chị Hoa được là một chiều ảm đạm với nhiều hơi lạnh và mưa gió.”
Hic, “mưa giăng” và “mưa gió” khác nhau lắm mà 😦
LikeLike
Ai là người sửa? lấy thước bảng ra khẻ tay! j/k 🙂
LikeLike
hic hic
LikeLike
Kệ bà nó đi, hơi đâu! Độc giả bình thường như tui là thông cảm rồi! 🙂
LikeLike
Tại sao người ta nói ‘kệ bà’ mà hông ai nói ‘kệ ông’ hén! hehe!
LikeLike
Quen miệng rồi, ai cũng nói vậy thành ra chết cái câu “kệ bà!” 😦
LikeLike
Ừm, kệ bà nó đi hé chị.
🙂
LikeLike
Xếp sửa đó (đâu có thợ xếp chữ nũa, chỉ copy and paste then layout thui mà)
Không nói là xếp nào nhe
haha
LikeLike
Cô cô thông cảm. Tại vì hết chỗ, chữ gió ít nét hơn chữ giăng.
LikeLike
Mưa gì thì cũng kệ nó đi, nhưng những giọt nước mắt có lẻ còn thắm đậm hơn mưa, qua NL tui mới biết trên đời vẩn còn những người thánh thiện, xin nghiên mình và cám ơn người đã khuất
LikeLike
Sorry
Nghiên=nghiêng
LikeLike
@NL: Đọc xong bài này, thấy cuộc đời này thật đẹp và đáng sống, nhờ có những người như vợ chồng chị Hoa. Cám ơn NL tường thuật câu chuyện này, nhờ đó mà tui biết có những người bình thường nhưng sống cuộc đời thật phi thường. Báo chí nên cần thật nhiều những bài viết như vầy.
LikeLike
Chắc tại người sửa hay người gỏ lúc đó đang bị nổi nóng nên muốn có chút gió cho nó mát! hehe!
LikeLike
Mưa giăng hay mây giăng ở đây không phải là vấn đề. Vấn đề còn lại ở đây là bài viết rất hay, rất touchy, rất quan trọng làm cho bất cứ người nào khi đọc xong đều có nhiều vương vấn, ngậm ngùi, tiếc thương một người có tấm lòng vô cùng bao la quãng đại như chị Hoa .
LikeLike
@Tino,
Tui đâu tỉ thí võ mồm đâu nà, sẵn có cái gì tiện tay là tui thí hà 😛
LikeLike
Ngon á! j/k 🙂
LikeLike
@Chúc NL, Sư phụ và quý vị một đêm an lành
@ Ngao sẽ bận Mon-Thu
Hẹn gặp lai quý vị Thứ sáu nhe.
LikeLike
@Ngao
Good night and take care
LikeLike
Cô cô, em suy nghĩ vẫn chưa xong. Vậy phải viết còm về đầu tháng cuối năm hay viết về KL 50 năm.
LikeLike
Còm “thập cẩm” đi sò sò! 🙂
LikeLike
Nhị cẩm được rầu! hehe!
LikeLike
cả hai, hehehe
Mới lụm được đống móc họng, ừa không, móc câu của Già LL phải không?
LikeLike
Xiên tạc B52 quá! 😛
LikeLike
Cô cô, móc câu đặng nối vô dây thòng lọng. 😛
LikeLike
Haha, phải công nhận Sò Sò là đệ tử chân truyền của GLL, hehe
LikeLike
Tui rất hiếm khi khen, vì khen người là tạo cơ hội cho người tự mãn, nhưng tui phải nói là thich câu chuyện cổ tích ngày tạ ơn, mà người kể là NL
LikeLike
hehehehe, khen thì khen thôi, Bố Già còn thòng thêm thòng lọng chi vậy trời 🙂
LikeLike
Được khen thì người ta sẽ cảm thấy có motivation và sẽ làm tốt hơn. Đúng là Bố Già khó tánh mờ! hehe!
Motivation dịch ra tiếng Việt là cái gì ta?
LikeLike
Tại sao phải dịch? Khi 1 chữ đơn giản mà nói lên trọn ý nghĩa, 1/2 nạc 1/2 mỡ nhiều khi cũng lợi hại lắm đó! Chúc ngày vui. 😛
LikeLike
@ Vân Nguyễn
Motivation = lệ khích
LikeLike
ừ hén, sự khích lệ, sao tui nghĩ hông ra ta! hehe!
Thanks, silent! 😛
LikeLike
@Hen
Motivation=lệ khích ( nuo’c ma(‘t cha?y nhu* mua* gia(ng) = tham vo.ng (muon^’ cho boss di ve^` hiu so*’m) = Khich le^. ( show me the cheese) = Muo^’n lam` dde.p ( rebuild nose)
hahaha more and more
LikeLike
Nhớ lúc ở VN, tui uống cà phê sáng với mấy người bạn, có một người nói: thằng X mới mua được cái mật gấu thiệt, tui ngây thơ hỏi: nó mua mật gấu làm gì, thằng bạn cười nói: chiều qua nó dám tát vợ nó một cái, mọi người cùng cười, trưa lại gặp thằng X ,tui mới hỏi, nghe nói mầy mới mua mật gấu hả? nó cười méo xẹo nói: mật gấu cái gì, chiều hôm qua lở tay tát bả một cái, tối sợ gần chết, bả chưởi suốt đêm, haha dị là nó mua nhằm mật gấu dỏm
LikeLike
Mua nhằm mật con thỏ! hehe!
LikeLike
Thứ nhất, đầu tháng cuối năm chuẩn bị tổng kết nhìn lại mọi việc trong năm, 10 cái hay 10 cái dở. Em tính nói là top ten đó mà sợ bị rầy, hic.
Thứ hai, em làm việc gì thì rất chăm chú. Đi coi hát thì nhìn lên sân khấu, ai làm gì xung quanh đâu có thấy.
LikeLike
“Không phải đâu là không phải đâu.” Tui nghe nói cái đầu của người đàn bà được cấu tạo đặc biệt hơn đầu đàn ông ở chỗ là đàn bà có thể multitasking mà không bị phân trí, cho nên Sò coi hát thì vẫn tập trung được mặc dầu con nít la hét, người lớn nói chuyện xầm xì, DVD được mời mua chung quanh. Đàn ông thì không được dzậy.
Có lẽ đầu của Sò là đầu đàn bà, đầu của NL là đầu đàn ông. 😆
LikeLike
Không phải đâu là không phải đâu. Cô cô phải nhìn ngó khắp nơi đặng kiếm tin giựt gân. Còn sò chỉ là muốn đi xem hát thôi.
LikeLike
Vậy là trong đầu sò có cái máy lọc, tiếng KL hát thì di chuyển vô trong đầu, còn tiếng khác thì đi ra ngoài! hehe!
LikeLike
hahahah, đầu đàn ông người đàn bà cũng không sao, ngược lại mới là thấy bà nội, hehehe
LikeLike
Công nhận đầu óc cô giáo lúc này phong phú hẳn ra à nghen! hahaha!
LikeLike
Co giao sa(‘p di Thailan ?
LikeLike
Cho tui xin can, không nên, không nên, hehe
LikeLike
@ Cô giáo NL
Đề nghị với cô giáo, hôm nào đẹp trời cho tất cả các còm sĩ trên blog’s NL đều trở thành “free lance”, thả giàn một bữa. Tui nghĩ, ngày đó chắc là nhiều buồn cười lắm. Ai muốn nói điều gì cứ tha hồ, mặc sức mà nói, miễn là đừng đụng chạm đến đời tư, tín ngưỡng của người khác là vui và thoải mái lắm lắm.
LikeLike
Lúc trước có mục ‘Tám cuối tuần’, đâu có ai buồn mà cũng đâu có ai cười! hehe!
LikeLike
@ Vân Nguyễn,
Sao biết tui không cười. Mỗi ngày tui đều cười một mình, lúc thì âm thầm, lúc thì tưng bưng vô cùng sảng khoái. Mấy người trong sở nghi ngờ tui đang có vấn đề “tâm thần”. 🙂 🙂 🙂 🙂
LikeLike
Silent ui, thì bây giờ cũng vậy, thích gì nói nấy, tránh đụng chạm, mích lòng,hehe
LikeLike
@ HTC
Hello anh HTC,
Mỗi lần nghe anh và bố già LL bàn bạc về rượu vang đỏ, nghe hấp dẫn lắm. Tuổi đời mỗi ngày một chồng chất, thành ra bây giờ không thể handle nổi Cordon Bleu như năm nào. Thôi thì mỗi khi buồn buồn trời âm u, mưa suốt tuần như thế này. Đem chai Black Stone, hoặc Sake với hương vị Plum, làm vài chum với một đĩa cá sống Hamachi, với gừng+ washabi cũng đủ ấm lòng và đở nhớ nhà. Sống vui, an phận với chính mình là điều hạnh phúc, đời không còn gì vui hơn.
LikeLike
@Silent
Quá ấm lòng, có dịp anh em mình gặp nhau, để hâm lại những món Silent vừa kể, cho ấm tình người, Thân
LikeLike
Úi chời, trò giỏi hơn thầy rùi, hehehe
LikeLike
Biet rang VN van la VN nhung da song ben nuoc My thi nen hieu biet ma hoc hoi khi o noi xu nguoi. boi vay ma VN khong bao gio kha ca.
LikeLike
Sao tui đọc cái còm này tui nhột quá dị ta, chắc tui phải đổi tên quá! hahaha!
LikeLike
🙂 🙂 🙂 Tên Vân Nguyễn đẹp lắm mà! hu ke! 🙂
LikeLike
Ten VN kho^ng kha’, ma` nha` Bolsa, nha` Az, moi tau them nha` FL
Cha.y hahah
LikeLike
Hello bà con! Bắt đầu một tuần mới nữa rầu! Ráng thêm vài tuần nữa rồi sẽ được lãnh quà Christmas! hehe!
LikeLike
Good Morning Hen and ace
Mang lon cappuccino pha nuo’c mua* mo*i da^n Bolsa con` trong cha(n
(tui lu.m lon la^u gui`)
LikeLike
Good morning GLL and ACE
Tui mổi sáng 5 giờ là dậy rùi, múa vài đường Tai chi, xong dẩn thằng cháu 4 chân loại bẹt gzê, đi bộ cho dản gân cốt,hehe
Chúc một tuần vui
LikeLike
KL muốn đi lại từ đầu trong một lần phỏng vấn với đài BBC Tiếng Việt Ước gì quận Cam có một nơi chốn như quán Văn hay hội quán Cây Tre để “nử hoàng chân đất” làm một bửa “du ca 50 năm”
LikeLike
@Cô giáo
Lần sau nếu mưa giăng giăng và có gió lớn thì cô giáo viết là “mưa giăng gió” để sếp sửa coi ra làm sao. 🙂 Phải cái ông đại diện báo NV tui gặp tối thứ bảy vừa qua là sếp hông? 🙂
Mấy ông bạn già, trẻ hay sồn sồn. Cuối tuần này trời đẹp mình gặp nhau thứ bảy nha.
LikeLike
Tui thì ok rùi, còn ai nữa thì lên tiếng nha
LikeLike
me too:P
LikeLike
Mấy ông nên sang hàng xóm đọc tin trước khi đi “bù khú” mí nhau á! 😛
LikeLike
cô giáo chơi xấu đi coi mà hổng cho tui vé mời nghe
LikeLike
Quan chịu khó trực blog nhiều nhiều rồi biết đâu cô giáo sẽ nhớ lấy vé free cho quan một ngày đẹp trời nào đó! 🙂
LikeLike
Bibi co’ ve’ ma` ta(.ng o^ng hang` xo’m, tie^’c tha^.t 😛
LikeLike
Tin dzịt! 😦
LikeLike
khác “hệ” có được mời hông ?
LikeLike
Được chớ, miễn là u60 và chân phèn
heheh
LikeLike
chân phèn, tay lấm bùn, lam lũ, nhưng chưa là u60 ?????
LikeLike
Cộng thêm tuổi cô con gái là qualified 😛
Đâu ai cấm?
Tay toàn lấm mĩ fa^?m thượng thặng, chân size 5.5 sao lấm bùn, gót còn nét son
Nghi quá 😛
LikeLike
Rành 6 câu luôn! j/k 😛
LikeLike
Gần mực thì đen 😛
LikeLike
Ủa, em tưởng u60 là từ 1 tuổi đến 59 tuổi chớ.
LikeLike
59.5
Phai đủ tuổi lây 401K, 403B ra without penalty thì mơi là u60
hahah
LikeLike
ai da, giữa thanh thiên bạch nhật, lại là chỗ quen biết mà G hạ nhau sát ván nha ..hichic
LikeLike
Hạ người quen, cùng lắm bị chưởi, hạ người lạ, bị quýnh sao , hehehe
LikeLike
Tui là người Thiên Chúa Giáo , chỉ mong được ló cái đầu vô coi cái nhà thờ bành ki thiên hạ sum xoe nó như thế nào , đợi mãi chả thấy Giáo Phận lễ lạc gì , Diva KL cầu xin Bề Trên thế nào mà lại hoành tráng thế, Sáu Rưỡi tui mặc dầu lạnh cẳng lắm vì chỉ có cái quần Short cũng ráng chui dô ,.. cô KL , người mời tui đâu có ke , vẫn tươi cười đón tiếp , thế mà cô NL lại chê tui , là khách mời của cô KL nà thế lào …. tui buồn lắm …. thử hỏi không có những… người như tui thì chỉ vài hàng ghế đầu … còn ra gì nữa …. cô KL tươi cười là vì số đông tụi tui, cô hát là vì tụi tui đó … chớ nêú chỉ có vài hàng ghế lịch sự thì chắc cô KL .. chả hát làm gì … phải không cô KL ….
LikeLike
Nghe Sáu Rươĩ nói ‘tui buồn lắm’ làm tui cũng thâý xốn xang, không biết phải giải thích như thế nào…
Với quan điểm của một người khán giả, tui chỉ biết nói là tùy theo hoàn cảnh mà mình bận đồ cho có vẻ phù hợp chút. Người ta chưng diện lên sân khấu đứng hát cho mình nghe thì mình cũng phải đáp lại tấm lòng của người ta, ít nhất là mặc cái quần dài và mang đôi giày vô. Mặc lịch sự chút có chết thằng Tây nào đâu, và người xung quanh cũng không thấy chướng mắt. Còn nếu như lúc đó không có quần dài thì…coi như trường hợp ngoại lệ đi!
LikeLike
đừng lo cái vụ chưn dính phèn. Quan nghe nói các mà mì bên bển có chiêu gì hay lắm mà các cô mần guộng dưới quê lên SG chỉ 1 thời gian ngắn là nhả phèn hết tha hồ mà khoe chưn dài
thằng bồ cũ của cô giáo từ hôm về VN qua lại đây có những hành động gì mờ ám không vây? Thi’ dụ như hay lén lút gọi phone về VN, không cho coi phone, ngồi check email mà cứ lấm lét nhìn sau lưng coi có ai nhìn trộm không?
LikeLike
Cái này là quan suy bụng mình ra bụng b/c của cô giáo rồi phải hông? j/k 🙂
LikeLike
@Silent : bài trước anh nói cô giáo cho thả giàn 1 bửa free lance, ai muốn nói điều gì cứ tha hồ mà nói, nói cho thoải mái.. T có câu chuyện này để thay đổi không khí, nói trước không được cười tui à nghe, nó cứ ám ảnh tui suốt đời còn hơn ngày cưới của tui nửa đó, và bảo đảm không có ai trong Blog này bị như tui hết. Lúc xảy ra tui tím mật ủa tím mặt, tay chân run rẩy, không biết làm sao, nhưng nếu người khác thì thấy sẽ cười ngất. Bây giờ đi nấu cơm, tối rảnh viết cho mọi người coi, nhưng không biết là khi đọc xong rồi mọi người suy nghĩ thấy tui làm như vậy có đúng không hay là tui Điên…
LikeLike
@Tiny: có kể thì qua bài mới mà kể, kể ở đây có nhiều người sẽ không thấy đâu nha! Chờ đọc để xem người có gì không nha! 😛
LikeLike
Ha ha ha Chị T Hải , em sẽ post lại qua bên kia và kể cho chị và mọi người nghe, vừa đọc xong bài Tino dài quá, dân ăn hàng mà giờ này coi lại không có món nào em nấu được để ăn trong nhà, hu hu
LikeLike
Bài chỉ cho những người đang ở VN, không thực tế cho người ở Mỹ? B. đang yêu cầu chuyện vui khác! 🙂
LikeLike