Hôm qua kẻ chuyện học trò, hôm nay kể chuyện thầy cô 😛
Nhà văn Nhật Tiến mới ra mắt quyển sách “Nhà giáo – một thời nhếch nhác”
Tôi đọc hết rồi, từ tuần rồi, sách do nhà văn Nhật Tiến gửi tặng. Chú Đinh Quang Anh Thái có gợi ý tôi review cuốn này. Nhưng tôi nghĩ có lẽ là tôi không nên.
Tác giả có thời gian 4 năm dạy học sau 1975, từ năm 75 đến 79.
Tơi có thời gian 11 năm, từ 94 đến 2005.
Hai thời điểm đó khác nhau nhiều lắm.
Sẽ có một lúc, tôi viết kỹ về thời đi dạy học dưới mắt nhìn của tôi.
Còn hôm nay cuối tuần, chỉ kể vài kỷ niệm vui/buồn để mọi người thư giãn 😛
***
1.
Nhớ năm đầu tiên ra trường, khi đó chưa khai giảng, chỉ trong những ngày chuẩn bị thôi. Tôi vào trường thì mặc quần tây áo sơ-mi. Tôi đang đi trên hành lang thì nghe tiếng vài ba đứa con trai đi phía sau hỏi, “Ấy ơi, ấy học lớp nào vậy?” “Đi từ từ chờ tụi này với…” Tui mắc tức cười mà cứ giả điếc lững thững đi luôn.
2.
Lần đó ghiền phim bộ, không nhớ là bộ gì, tui coi miết coi miết mà chưa hết. Chiều hôm đó có 2 tiết dạy thôi, thế là mê phin hơn mê dạy, tôi gọi điện thoại vô trường báo “bệnh, xin nghỉ, dạy bù sau.”
Hahaha, đang nằm nhà luyện phin thì nghe chuông cửa reng. Nhìn ra thấy cả đám học trò kéo tới. Tôi te rẹt đi ra mở cửa, mặt mày hớn hở. Vừa nhìn thấy tui nơi cửa rào, cả đám nhao nhao, “Cô bệnh sao vậy cô?”
Trời ạ! Ùm, ùm ùm “Cái móng chân cô đau!”
Học trò được nghỉ là vui rồi, vô nhà cô ngồi tán dóc cũng là vui rồi.
Nhưng với tôi thì coi như vĩnh biệt sự cám dỗ của phin bộ từ đó, và không bao giờ để sượng trân moi ra một lý do “đau chân nên nghỉ dạy”
3.
Năm đó dạy tụi lớp 12. Lớp đó có một đám con trai học giỏi mà nó quậy cũng dữ nữa.
Tui hăm he rằng thì là vô lớp cà rỡn hoài tui sẽ mời phụ huynh vào méc cho biết tay. Nói vậy xong ai dè tụi nó nhao nhao, “Mời đi cô, mời đi cô!”
Trời trời, giỡn mặt trời. Hồi xưa giờ chuyện mời phụ huynh đến trường chỉ có thầy cô chủ nhiệm làm thôi. Tui thì không có chủ nhiệm bao giờ. Nhưng mà dám thách cô giáo kiểu này thì mời ngay cho biết. Thế là bảo ngày giờ đó em mời ba hay mẹ vào gặp cô.
Mời phụ huynh 2 đứa. Nhưng khi tui ra thì không phải là 2 mà là 4. Trời ạ. Mà chẳng biết tụi nó nói cái gì mà phụ huynh mặt mày không có lo âu đăm chiêu gì hết trơn. Tui cũng chỉ biết khen là tụi nó học giỏi mà nghịch thôi. Phụ huynh trước khi về, nói, “Tụi nó về cứ nhắc cô NL, giờ mới biết cô.”
Tiễn 4 phụ huynh này ra về, tui cũng chuẩn bị về vì hết giờ dạy hôm đó, thì 1 tên khác chạy lại, “cô chờ mẹ em một chút. Mẹ em đang đến.” Tui trố mắt nhìn nó, “Cô có mời mẹ em đâu?” – “nhưng mà cô mời ba mẹ mấy bạn kia nên em cũng nói mẹ em vô cho biết cô rồi!” Tui vừa ngạc nhiên vừa mắc cười, nhìn nó cứ lăng xăng chạy tới chạy lui nơi cổng trường ngóng mẹ nó.
“Nó cứ một hai nói tôi đến trường cho biết mặt cô NL, mà nó nhắc cô hoài nên tôi tới!” Mẹ nó nói. Tui cũng chỉ biết cười thôi.
Cuối năm đó, nguyên đám đều đậu đại học. Ngày tui đi định cư, cả lớp kéo đến ngồi từ trên cầu thang trên lầu dài dài xuống tầng trệt. Ngày tôi về thăm, đứa nào cũng đã đi làm, lại họp lại, mở tiệc mừng cô. Giờ viết những dòng này lại nhớ gương mặt mấy đứa học trò này nói nhỏ trước khi bắt đầu 2 tiết học, “Tụi em mới hái xoài tượng. Trưa nay về lớp mời cô đi ăn.”
Tếu gì đâu!
Tui ghen với cô chủ vì những diễm phúc làm việc mình yêu .
…
1974: Tóc đuôi ngựa thắt nơ đỏ,1974 tui cầm sứ vụ lệnh tung tăng vào đời. Chưa đầy 1 niên khoá thì mọi sự đổi thay. Tui phải nói theo những gì đã soạn sẵn và đã được chuẩn xét chứ không phải những điều mình ấp ủ trong tim. Lớp học lúc nào cũng có người “dự giờ”. Niềm đau không thể nào giải bày được. Có những đêm khuya tui lên đồi ngồi khóc, có khi tui hét.
79 tui được ưu ái chuyển đi vùng kinh tế mới để biết giá trị của cuộc sống lao động. Đây là vùng mà thân nhân của quân-cán-chính VNCH được đưa đến.Họ đói. Họ sợ. Họ đau ốm và ghê nhất vơí tui là họ không tin thầy cô giáo. Tui hiểu họ. Một buổi sáng chủ nhật tui ra thị xã đi lễ. Khởi hành từ lúc 3g sáng, băng nhiều đồi trà để kịp lễ 5g sáng. Trên đường vài người trong làng kinh tế mới ấy thấy tui. Và từ đó thỉng thoảng trên bàn trong cái lán trống huơ trống huếch của tui có vài củ khoai luôc hay khoai nướng.
Hè 79 tui rời bục giảng. Vĩnh viễn.
10 năm trước, tức là sau 20 năm rời quê, tui có trở lại thăm vài người bạn cũ ở vùng cao nguyên ấy. Một vài em nghe tin, đến thăm, trong đó có một vị Đại Đức. Các em nói ” chúng con không nhớ những bài văn cô dạy, mà nhớ những đạo lý yêu thương cô truyền cho chúng con”. Tui khóc.
Thôi không nhắc chuyện cũ nữa. Buồn.Tui ra thềm im lặng ngồi bán khoai tiếp…
LikeLike
Em cũng giống như Khoai, học trò nhớ cô, không phải vì những bài giảng văn trên lớp, mà vì những ân tình và cách nghĩ, cách sống của cô.
Hôm nay Bolsa mưa nhiều, gió lạnh, ngồi nhìn mâm khoai, để nhớ chuyện ngày xưa.
LikeLike
tụi chịu chết với dề tài dạy dỗ này rồi. Xưa nay chỉ biết học, còn chưa nên thân, biết quái gì mà 8 nè trời.
Tui chỉ biết là cây xoài nhà tui đang tượng trái, hè về mời cô giáo ăn xoài chấm mắm đường, hay muối ớt do chính tay ốc làm từ mùa ớt vừa qua!
LikeLike
Cám ơn 😛
LikeLike
tui đang đợi cuốn này, quái! 2 tuần rồi mà sao chứ thấy dung nhan nó đâu vậy trời. có gởi lộn tới nhà cô giáo hông?
LikeLike
@ Ngọc Lan
“Ông cầm theo cái roi đưa đây ”
Để tui kêu má tui đi luôn, hay là má sắp nhỏ cũng được, hén!
LikeLike
NL đúng hay anh Ken đúng:P
LikeLike
Hổng phải “Tui Nè”!
LikeLike
Hổng phải “Tui Nè” nữa nè !
Kiểu này là tui ráng làm cho số còm tăng lên trên sáu số cuối năm nay hổng biết có được không ta…Dư sức qua cầu!
LikeLike
Quởn ghê 😛
LikeLike
Ngao có đọc về chuyện những thầy / cô giáo thuôc thế-hệ trước 75 trong thời bao cấp sống nhếch-nhác vô cùng nhất là những người thuộc dạng “lưu dung”. Mời quý còm sĩ cùng xem.
http://www.anhdao.org/D_1-2_2-66_15-2_4-456/
LikeLike
Tui cũng chưa dám 8 vào chuyện đi dạy giống như ỐC Ken.
Vì còn đang thắc mắc một điều xin Cô giáo có kinh nghiệm cho biết.
Học trò giả ốm nghỉ ở nhà , gọi là trốn học.
Vậy Thầy , Cô giáo cũng làm y như vậy thì gọi là gì? Cái này nghe thấy là lạ , chưa hiểu !!!
LikeLike
tui đố sếp Xem,
Học trò: trốn học
Thầy/ cô: biếng dạy ( Sư Chi Đọa)
còn đi làm mà cáo bịnh ở nhà, gọi là gì ?
hề hề
LikeLike
@ ỐC Ken
…”còn đi làm mà cáo bịnh ở nhà, gọi là gì ?”
Ốm vờ = nười nao động… Hehe.
LikeLike
hông đúng, tui mà nói ra là bà chủ đá tui văng ra khỏi blog. Sếp Email cho tui, tui nói sếp nghe: khuongtunha@yahoo.com
LikeLike
hey, chơi trò nói xấu sau lưng hả?
LikeLike
không có xấu thì làm sao mà nói. Chỉ là chuyện cấm đàn bà. hề hề
LikeLike
Ghê!
LikeLike
ừa, ghê lắm
LikeLike
hehe, đến bây giờ “bồ cũ” NL vẫn lôi chuyện này ra chọc hoài 😛
Cô giáo cũng là người, cũng có lúc mê chơi và cà chớn vậy đó, thành ra chẳng bao giờ bắt học trò chép phạt hay cho ngay con zero khi nó bảo “Thưa cô hôm nay em không học bài”, hehehe
Chuyện học là chuyện cả đời, sá gì một đôi lần không thuộc bài.
Chuyện dạy cũng là chuyện cả đời, khi không thấy mình sẵn sàng cho chuyện đứng trước học trò thì phải trốn ở nhà thôi 😛
LikeLike
Học trò thì kêu trốn học, thầy cô thì kêu trốn dạy! Dễ ợt! hehe!
LikeLike
Tui cũng còn thắc mắc nữa !
Học trò lười không tới lớp = cúp cua
Thầy Cô không siêng tới lớp = ??
Xin mời…
LikeLike
Học trò lười không tới lớp = cúp cua
Thầy Cô không siêng tới lớp = cúp bình thiếc
LikeLike
Cúp bình thiếc là cái gì?
LikeLike
@ LNĐ
ốc cũng vậy. thủ khẩu như bình …mẻ miệng! hề hề
LikeLike
Qua nay tui mần việc hơi nhiều, vì topic nào của NL cũng nhắc lai tui một thời… lên voi, xuống…..con bọ chét!
Không hẹn mà găp. Gặp thời thế… thế thời… phải thế!
( Bởi vì…sau khi trời sập 75, ông nhà nước CSVN cũng đã ” chọn ” cho bọn trẻ tui tui – những sinh viên đã có cử nhân của các Đại Hoc Phân Khoa Saigon, hoăc có 1 vài chứng chỉ Đại Học cái nghề bán cháo phổi, bằng cách cho nộp đơn rồi chờ cứu xét, mà từ hồi cha sinh, mẹ đẻ chưa bao giờ nghĩ tới – dù nó rất cao quý theo đạo nghĩa thánh hiền. Với lý do hàng loạt giáo chức chế đô cũ bị sa thải để làm mới lai bộ máy giáo dục của nhà nước…)
Khởi đầu, lần lượt sinh viên Sè Goòng tui tui ghi danh trở lại trường theo thông cáo của radio, TV, báo chí… để ” Sinh hoạt Chính tri đại trà, chiến thắng lẫy lừng, tai sao ta chiến thắng!!!!” trong 2 tuần lễ
Kế đó là Khóa 4 thángTriết Hoc Marx Lénine… Cứ sáng lên giảng đường. Chiều Thảo Luận. Đầu tuần chào cờ. Cuối tuần xem Chiến Tranh và Hòa Bình, phim Liên Xô hay vào thư viên đoc Gorki. Hết ” Thép đã tôi thế đấy” lại
” Đến Hẹn Lại Lên “. Rồi ” 5 người trên trời rơi xuống “, hay ” 6 người đi khắp thế gian “….
Phát âm tréo ngoe, nghe mà trẹo họng!
Nghĩ lại thời gian này không khỏi rùng mình với khoai sắn, bo bo, cơm đôn, cháo rau…, cho tất cả moi người từ quê ra tình. Cái đầu như bi treo ngươc vì xếp hàng cả ngày để chầu chưc xin mua lương thưc. Những buổi hôi hop tổ dân phố với danh sách cưỡng bách lao động, dãn dân, đi vùng kinh tế mới như những lưỡi dao chờ chém… tôi đồ đã trót sinh ra nhầm thế kỷ!… Những bước chân rầm rập rà soát trong đêm, những tiếng gõ cửa dồn dập, những hồi còi hu…vang rền, xoáy hút….
Ở đó là tuổi thiếu nữ của tui chưa kịp lớn, như tâm trạng cô bé trong nhật ký Anne Frank trong thời kỳ Đức Quốc Xã…
Và đúng thời điểm ấy, tui đã vào Sư Phạm bằng nỗi ngơ ngác, bơ vơ, hoảng loan , vô hồn…
Mấy đứa bạn tui kháo nhau, ra trường sẽ đi xa mút mùa Lệ Thủy, mong gì có dip về lại Saigon một thời áo lụa, đường vui…
Nhưng tui nghĩ, nước đã mất, sao đời mình còn? nên thôi đành:
” Cũng liều nhắm mắt đưa chân….”
Tui tui – đám sinh viên của Saigon cũ – trở thành SV Khóa 2 Đai Học Sư Phạm TPHCM, cuối cùng cũng ra trường và nhân nhiêm sở ở những nơi khỉ ho, cò gáy, dù nơi đó là những quân, huyên có trường cấp 3 ( phồ thông Trung Hoc ) – Saigon xưa goi là Trung hoc Đệ Nhi Cấp…
Đa số ban bè tui là những thầy cô dạy Văn Chương, Sử Đia, Toán, Lý Hóa…
Chỉ riêng tui … cô giáo dạy…tiếng Tây! ( chỉ vì tui…lỡ là… dân trường Tây sau 100 năm đô hộ)
Tui thấy mình cô đơn quá thể, vì thời đó còn cấm hoc sinh đi hoc thêm ngoai ngữ…. Nếu nhà trường biết đươc, sẽ bị kiểm điểm, khiển trách cả hoc sinh lẫn ” giáo viên chủ nhiệm “.
Hoc trò thi vào lớp 6, – tiếng Nga đươc tung hô như thời thương, nên Anh, Pháp ngữ như một thứ secours, xa xỉ,…
( Trước 1980, hoc trò tui thi tốt nghiêp chỉ có 3 môn. Mà môn ngoai ngữ là 1 trong những môn nhiêm ý, chỉ hoc, không cần thi..)
Cho nên, không phải là thầy dạy môn chính, tui có rất nhiều thì giờ để sầu đời.Vẫn hay ngồi bên kênh đào, nước đuc ở môt miền quê để soi lai bóng mình mốc meo, rêu phong như phố cổ…
” Có lẽ ta đâu mãi thế này? ”
Tui với nhỏ bạn vẫn đoc hoài cho nhau nghe thơ Nguyên Bỉnh Khiêm để cầu mong ” Apre`s la pluie, le beau temps ” ( Sau cơn mưa, trời lại sáng!)
Để quên đi những hỉ, nộ, ái, ố cười ra nước mắt trong cảnh đời bon chen ê chề của thầy cô giáo, tranh giành nhau từ củ tỏi, đến củ hành, từ ống chỉ đen đến ống chỉ trắng, từ 13 kg khoai & gạo, nửa kí thịt bắt thăm hằng tháng,đường tán hay đường ngà… tui tự thưởng cho mình…cách sống bất cần, lãng quên đời đau khổ…
Ngay trên Quốc Lộ, cách trường chừng 100 m, có môt quán cafe’ lơp lá dừa.
Cafe’ hạng chót, không thơm, không mùi vi. Nhưng vẫn giữ chân tui những khi không có lớp, hay cuối tuần, khu ở tập thể vắng lặng, chỉ còn lại mình ta với ta…
Tui cũng chưa bỏ đươc niềm vui lê la hàng quán thời sinh viên, nên khi quởn, cũng hay hú nhỏ bồ tèo đồng nghiệp chung phòng dạy Văn, vô chợ huyện ăn hủ tiếu xương..
Chuyên này là chỉ có riêng tui dám phá giới à nghe!
Nhỏ bạn tui cũng chịu chơi hết mình, thấy có đồng minh, nên cũng nghe theo lời rủ rê, không sơ ai cười mình là…. cô giáo!
Vừa ngồi xuống ở chơ. là găp hoc trò đi ngang qua, em xin chào cô.
Tui tỉnh không chào lai, và còn mời moc thiêt lòng. Ăn hủ tiếu với cô nghe!
Mình không sợ, mà hoc trò mình lai … sơ, quay lưng, chạy mất!
Hi hi! hí hí !hì hì!
Mà trong cái rủi cũng có cái may. Trong bước đường cùng, đã tìm ra sinh lộ. Nên tui mới quyết chí chia tay hoàng hôn với… những lần đào kênh, đắp đập, lao đông xã hôi chủ nghĩa hằng năm 15 ngày cho đạt chỉ tiêu, sau 2 năm đứng trên buc giảng…. để về lại Saigon sáng nắng, mưa trưa…
“Và … chia tay có nghĩa là… mãi mãi…
Thêm một lần, xin mãi mãi… chia tay! ”
Hạ màn!
LikeLike
Chào chị Hương,
Hủ Tiếu chay & Cháo Đậu đỏ dưa mắm.
Em rất thích món ăn chay mà chị vừa đưa ra tuần rồi, em xin chị nếu có rảnh cho em vài phút email cho em cái Recipe nhất là cháo đậu. Hôm nay Nam Cali mưa tầm tả suốt ngày, em chỉ có biết ngồi đọc Blog cho thỏa chí.. vì đã lâu em bận trong cuộc sống không vô coi thường xuyên, nên xẹt vô cái này giữa chừng, mong mọi người thông cảm, nhưng em đọc đầy đủ bài của cô giáo NL posted không thiếu còm nào cả. Cám ơn chị thật thật nhiều. hamy711@gmail.com
LikeLike
Không biết chị Hương có cách nấu cháo đậu đỏ nào khác không chứ NL nấu thì cho đậu và gạo vào nấu chung thôi 😛
LikeLike
Nấu riêng, xong múc 1 muỗng đậu ăn, kế đó múc 1 muỗng cháo hoa ăn tiếp 😛 )))
LikeLike
@ GLL: ăn muỗng này muỗng kia coi chừng cháo ra cháo, đậu ra đậu, thầy chạy luôn, j/k
Chúc lụm lon vui vẻ.
LikeLike
rồi xúc 1 muỗng muối hay đường kèm theo.. chắc cú luôn
LikeLike
@Già:
Già lụm lon quậy nha!
LikeLike
Hi Chi HJ, đọc bài của chị em nhớ thời sau 75, Ba em đã làm thầy gíáo & phát lương (trường NDC, Mỹ Tho) cho bao nhiêu thầy cô giáo từ Mỹ Tho, đến Cai Lậy, Cái Bè, nhiều nhiều lắm em không biết hoặc nhớ hết vì lúc đó em còn nhỏ lắm… không khác những thầy cô khác, đi học chính chị chính em ròng rả nhiề tháng liên tiếp làm Ba như bị tâm thần vậy… thế là đành bỏ nghề giáo sau cả đời miệt mài với nó. Tâm trạng Ba của em buồn bã không tả được khi không lại trở thành “mất dạy”… Giờ đây Ba của em đã đi xa rồi, nghề giáo mà ai đó cướp mất của Ba thì giờ này có lẽ Ba đã lấy lại được tất cả rồi.
LikeLike
@ Cô THMT
Sau 75 tụi tui đi xa rồi ! Chỉ nghe kể lại qua thư từ là cả một thế hệ bậc Thầy Cô của 2 trường LNH và NĐC cùng chịu chung số phận trong đó có Ba của Cô. Mãi cho đến hôm nay chỉ còn lâu lâu nghe tin Thầy này mất , thầy kia mất…Tụi tui còn sống ,nhưng vẫn nghìn trùng xa cách !
Chắc có lẽ chỉ xin mượn bàn phím này để nói lên lời chia buồn với Gia đình và cầu chúc các Thầy Cô đã quá vãng sẽ tìm được sự yên bình ở Thế giới bên kia.
Tui được đọc bài của Chị Hương DJango và bài trong trang web của Độc-giả Texas gởi cho cũng thấm thía không ít.
Xin Cám ơn các bạn.
LikeLike
Ba em đã mất từ 1995 rồi. Cô Lê thị Bích, bà sau, cũng mất nhiều năm nay rồi. Cám ơn anh đã gửi lời chia buồn. Anh chị có thể vào website của HAH NDC-LNH để có tin tức. Lâu rồi em cũng không có đi dự tiệc họp mặt vì toàn là người cao niên dự nên cũng lạc lõng. Thân.
LikeLike
Hi chị Tứ Hải
mặc dầu ốc không phải là dồng hương, nhưng nghe tâm sự của chị, ốc cũng thấy buồn. Xin được chia sớt nỗi buồn đó với chị. Tứ hải gai huynh đệ, muội , tỷ, chị hén
LikeLike
Cám ơn Ốc. 99.
LikeLike
chị Hương ơi, ốc nhỏ tuổi hơn chị nhiều, nhưng sao đọc bài viết của chị, những hình ảnh chị nêu ra em đều biết. Buổi giao thời giữa sáng và tối, giữa thiện và ác nó đều giống nhau. Lịch sử đã chứng minh như vậy. Nhưng sao dưới chế độ CS , cái âm u rùng rợn như cuộc sống dưới âm ty nó kéo dài mãi thế, bằng chứng hiển nhiên là vụ chị Trần Thị Nga ở Lý Nhân, Hà Nam mới đây.
Nhưng dầu sao thì cũng là kỷ niệm một thời, tuy nó đắng ngắt cả môi lẫn lưỡi mỗi khi nếm lại, chỉ hén. Cám ơn chị chiếu lại cuốn phim dĩ vãng, ốc xem xong cứ nao nao…
LikeLike
Mấy năm sau này mắt mũi tui kèm nhèm quá, cầm cuốn sách đọc khoảng 10 phút
thì mắt hoa lên phải bỏ xuống. Ấy vậy mà surf Internet thì không sao, tui có thể
ngồi từ 9 giờ tối đến 2 giờ sáng cũng còn tỉnh rụi. Sách vở bây giờ không có dạng
epub hay pdf thì mệt. Truyện của nhà văn NT chắc xuất bản bởi VNmese publisher,
vậy tới tết Congo mới có eBook. Thôi thì tui chờ ai đó đọc rồi làm một cái mini
review hoặc chờ tay nào rảnh rỗi chơi khăm scan ra rồi post lên trên Internet như
mấy cuốn kiếm hiệp cho mình đọc ké 😉
Cái thời 75-79 là thời tui còn mài đũng quần ở cấp 2/3 trung học, cái thời mà cả nước
đều đói, cái thời mà những cái loa phóng thanh đầu trụ điện cứ sa sả mỗi sáng chiều
tối kêu gọi mọi nhà mọi hộ khẩu đưa con em lên đường tham gia nghĩa vụ quân sự.
Tôi chứng kiến cảnh các gia đình hàng xóm tiễn các thanh niên lớp lớn hơn tui vài
tuổi lần lượt lên đường mà chẳng bao giờ trở về. Xung quanh ai ai cũng sống một
cuộc sống nhếch nhác với đói khổ và sợ hãi trong một xã hội đang chuyển mùa. Tôi
đã chứng kiến “một thời nhếch nhác” dưới con mắt của một đứa học trò đang lớn.
Tôi lờ mờ đoán biết cái nhìn của nhà văn NT dưới con mắt và hoàn cảnh của một nhà
giáo như thế nào rồi nhưng vẫn có một chút hiếu kỳ nào đó (nhưng không thúc bách
lắm) muốn được biết cái nhìn của của chính ông qua truyện của ông.
Trở lại với sự nhếch nhác trong học đường thời bây giờ, chắc không có gì thú vị hơn
là đọc Nguyễn Ngọc Tư tản mạn về một thầy giáo và cô học trò trong đoản văn
“Chuyện Nhỏ Dọc Đường” dưới đây.
http://ngngtu.blogspot.com/
LikeLike
@ Ông Trùm
ông nhắc cái loa làm tui nhớ lại cái thời cái giống gì cũng biết qua…loa. Từ tin tức thu hoạch mùa màng, tin chiến thắng (?), tường thuật đá banh, nhạc nhẽo…
Có cái nghe như tra tấn cái lỗ tai, muốn nhào lên bóp cổ cho chết tươi cái giọng nghe như mèo gào trăng. Có cái nghe cảm động rụng rún luôn. Bây giớ tui có thể lập lại nhạc hiệu của đài phát thanh QĐND hay đài TNVN mà không cần vận dụng trí nhớ nhiều. Đủ biết nó nhập vào tâm mình lần hồi nào mà mình không hay biết gì hết.
Những bài ca trong thời đó tui thích nhất là Ngõ Vắng Xôn Xao, Dấu Chân Tròn Cát, Những Đôi Mắt Mang Hình Viên Đạn của Trần Tiến ( chú ruột CS T.T.Hà), hay Tình ca trên những giếng dầu v.v… đều qua những cái loa này.
Bây giờ mỗi lần ư ử, là mỗi lần bồi hồi xao xuyến. Sao tui ghét những cái loa quái đó quá tay, nhưng sao tui lại nhớ những cái loa này quá thể.
Ủa, entry này là gì mà tui viết lung tung vậy, ta!
LikeLike
Ừm, những bản nhạc đó tui chưa nghe mà cái tên của chúng có vẻ lãng mạn
kiểu tiểu tư sản quá, mấy ông thần miền Trung đói khổ của tui khó mà cho nó
lọt lên mấy cái loa. Tui chỉ nghe ra rả mấy bản “Như có Bác ..”, “Trường Sơn
Đông Trường Sơn Tây”, “Hành Khúc Ngày Và Đêm”, “Dáng Đứng Bến Tre”,
“Lá Đỏ”, “Người Đi Xây Hồ Kẻ Gỗ” ….
Mà ông có bộ khoái “Những Đôi Mắt Hình Viên Đạn”, bằng chứng là ông đang
sở hữu Đôi Mắt Hình Viên Đạn xẹt lửa xanh lè 10kW … Hehehe 🙂
LikeLike
@ Ông Trùm
hehehehe, ông tơ bà nguyệt bắt khoái, hổng dám nói không đâu!
Kẹo hay đạn đồng tùy mình thôi ông ơi! cà chớn như Ngọc Lan ưu ái tặng thì có ngậm kẹo cũng đắng như thường…hề hê
HK Ngày Và Đêm của PHĐ, hồi đó tui cứ cười rú lên khi nghe mấy cô hát mấy chữ đầu…, nhưng tui thì tâm đắc với câu” giáo án em vẫn mở cho ánh sao bay vào”, nghe thấy cái thời nhà giáo sống trong bom đạn sao mà lãng mạn đến thế.
Mấy bài ông nêu trên tui nhớ không sót chữ! ông thấy câu ” nước khe cạn bướm bay trên nền đá” của TSĐ,TST nó ra sao?
nhưng phải nói Dấu chân tròn trên cát thì nó quá tuyệt. Tuyệt từ cái melody, đến ngôn ngữ trong bài ca không còn chút sắt máu như những bài cùng thời. ” chỉ còn lại bài ca trên cát trắng bao la”…
ui trời ơi….
Nếu có ai dư mũ, xin đừng chụp tui nha, tội nghiệp tui . Tui chỉ viết theo cảm xúc nó dẫn dắt tui tới những vùng rưng rưng ký ức, bồi hồi dĩ vãng thôi!
LikeLike
Mùa xuân này về trên quê ta.
Khắp đất trời thiên hạ kêu la.
Cây xanh tươi ra lá trổ hoa.
Rầu mùa xuân về khắp mọi nhà.
Just paraphrasing a post-1975 song. Sound familiar? 🙂
LikeLike
mùa xuân trên thành phố hồ mốc meo.
nhưng tui hát thì ” cây đang xanh héo lá rũ hoa, vì mùa xuân xộc tới tận nhà”
LikeLike
Ừ đúng như vậy đó Ông bạn ! Watch out your mouth à nhen !!!
Đọc tới còm của Ông , tui chười một mình.
– Ông cười cái gì vậy? Bà Xã tui hỏi
LikeLike
Sếp cũng vậy chứ có thua gì ai đâu. đố tui mà nhịn được cười, cứ ha hả hoài, như bà nhập. Mà sao cứ đọc còm của sếp là kỷ niệm sống với ngợm cứ ùa về, kỳ quá nha!
LikeLike
Cách mình nhìn đời như thế nào, thì cuộc sống sẽ trả cho mình những điều như vậy.
LikeLike
Mới đọc xong bài NL lái freeway cho con đi chữa răng làm tôi nhớ đến một ông thầy cũ hồi còn nhỏ ở VN.Khi sang Mỹ thầy trò tình cờ ở gần nhau nên có dịp qua lại.Ông thầy cũ qua trước có bằng lái xe nhưng không chịu lái xe chỉ đi xe buýt.Ỗng nói số ỗng sướng không cần lái xe vì có tài xế lái cho rồi!Tui sang sau cũng có bằng lái nhưng không có xe nên vẫn phải đạp xe đạp lóc cóc…
Hơn một năm sau rồi tôi cũng có xe hơi thì lúc đó ông thầy cần đi đâu thì chỉ nhấc phone lên là thằng học trò cũ lại chạy sang đưa đón ông thầy cũ một cách tận tình…
Trong khi đưa rước thì có khi tui dợt lại cho ông thầy lái xe rồi đi tìm mua xe cho ông thầy .Có xe rồi ông thầy vẫn chưa lái được một mình khi đi đâu ỗng cũng phải gọi tui sang để đi cùng …
Phải mất một thời gian khá lâu thì ông thầy mới lái được một mình nhưng chỉ những đường quen trong local mà thôi!khi nào cần đi đâu xa mà phải chạy freeway thì cũng phải cần có tài xế lái dùm…Xong cái vụ xe cộ!
Rồi sang tới cái vụ máy tính! Mới đầu tui “dụ” ông thầy sử dụng thì ỗng lắc đầu quầy quậy nói nội nhìn vào cái màn hình chưa gì đã thấy hoa cả mắt nhức cả đầu rồi lên máu …thôi xin chịu thua thôi…Nhưng tui không có chịu thua cái ông Thầy cũ này được dần dần tui cho ỗng thấy cái tiện dụng của máy tính tui in ra cho ỗng các thư của bạn bè cũ cùng học với tôi ở Australia,Pháp,Canada v.v… và cũng là học trò cũ viết cho tôi và thăm hỏi về ông thầy cũ thì sau đó vì lịch sự thì ông thầy cũng đáp trả lại học trò ỗng nói sao thì tui ghi vậy làm đúng chức năng là thư ký đánh máy cần mẫn siêng năng …
Rồi thời gian trôi qua lặng lẽ tui lại “dụ” được ông thầy mở một “i-meo” riêng rồi từ cái chỗ ngồi vào lần mò gõ như mổ cò thì ông thầy có thể chít chát…Cái thời ICQ và Intel video conferencing và cái máy window 95 thế mà tui cũng đã làm cái nhịp cầu nối cho các bạn học cũ liên lạc lại cùng các thầy cô.Tui cũng táy máy lập website từ cái máy window 98 cũng nào là hội ái hữu cựu học sinh này kia kia nọ ì sèo… Sau đó Việt Nam rồi cũng có máy tính và oanh-tạc-nát thì từ đó đã trở thành cái “thế giới đại đồng”…khoảng cách của các quốc gia đã được thu hẹp lại trong cái tình nghia thầy trò cũ của Tui!
Nghe nói cái ông nhà văn kiêm MC rất nổi tiếngN.N.N tới bây giờ mà cũng không rờ đến máy computer! Nếu ỗng ở gần tui thì tui tin chắc là ỗng sẽ rờ vào cái computer không sớm thì muộn.The End.
LikeLike
Túm lại là He He muốn chọc quê NL phải không 😛
Nói chứ phải phục sự kiên nhẫn của He He! NL không có được tính đó đâu 😛
LikeLike
@ Ngọc Lan
“NL đúng hay anh Ken đúng:P”
Đang đi tìm, cho ốc ít thời giờ nhen! Hiện thời ốc vẩn tin vào trí nhớ của ốc!
LikeLike
trời ạ! Ông đi tìm cái gì mà lâu dữ vậy trời???
LikeLike
tui mới làm vườn vô, chiều giờ có rãnh đâu..hề hề
tạm thời đọc mấy cái còm của tui mới gõ đi, tui kiếm gì tui sơi rồi tui đi tìm…
sorry để Ngọc Lan chờ..
LikeLike
@Ốc,
Ốc thua rồi đó, Ngọc trong đá của Nguyễn Đông Thức, nói về TNXP, nhân vật chính tên Hương, có mái tóc dài…, phải hông NL ? 10ly nước mía Viễn đông .
LikeLike
bởi vậy, Ốc phải chờ bắt chung nước mía mới chịu tin!
LikeLike
À, nhân vật chính tên Oanh 😛
LikeLike
@Dạ thưa “cô”, “thầy” trong còm
Topic này Lnd ngọng : không có duyên nợ vói ngành hay nguòi ngành này, lại thỏ dế chạy trước.
Xin ngồi nhâm nhi ly wine học hỏi
LikeLike
À, mà sao hôm nay Già đổi cách xưng hô nha!
LikeLike
Xin hỏi lại lần nữa nha:
Cái vụ “Liệt Sĩ Việt Kiều” chắc chìm xuồng luôn rồi sao NL?
LikeLike
để hôm nào siêng NL sẽ quay lại làm tiếp 😛
LikeLike
Thôi chắc quên đi thôi không có hy vọng gì nữa đâu!
| | / /
_____ _____ _ _ _____
| __ |_ _| | |/ ____| /
| |__) | | | | | | | __
| _ / | | | . ` | | |_ | /
| | _| | | |__| |
______|_| _|_____| /
_____ _____ _ _ _____
| __ |_ _| | |/ ____| /
| |__) | | | | | | | __
| _ / | | | . ` | | |_ | /
| | _| | | |__| |
/ ______|_| _|_____|
_____ _____ _ _ _____ /
/ | __ |_ _| | |/ ____| /
| |__) | | | | | | | __
| _ / | | | . ` | | |_ |
| | _| | | |__| |
/ ______|_| _|_____|
/ / | |
LikeLike
Cái gì vậy?
LikeLike
@ ngoc lan ứa ừa,
Cái vụ cháo đậu dưa mắm đã có Corner View Bakery ” lo” giùm mình rồi mà! Tui hứa.. chắc cú, không có gió thoảng… mây bay đâu!… Đừng để Corner View Bakery ế ẩm! Kinh tế đang down. Tội chết!
Nhưng nếu chẳng đăng đừng mà bị đẩy vô bếp, thì tui hầm cháo trắng nhừ xong, để một bên. Mở lon đâu đỏ đã đươc hầm sẵn ra, rửa thật sạch, để ráo nước. Bỏ 1 phần đâu vào cháo ( nhiểu ít tùy theo số lương cháo trong xoong, và ý thích của mỗi người). Nhưng tỷ lê 1/3 là đươc. Nhiểu đâu quá, cũng ngán. Quậy nhẹ tay cho đều.
Cháo sôi lai, là tắt bếp, đừng để lâu, đâu sẽ rục, vì đâu đã mềm trong hộp từ khuya rồi!
@ Tiny,
Tui đã ” bán cái ” cái recipe hủ tiếu chay cho NL để NL tiên bề phổ biến vì recipe dài giòng, không đủ chỗ ” cư trú ” trên Blog. Nếu Tiny chưa có, liên lac với cô chủ NL. nghe!
Còn cháo đậu, tui khoái người khác nấu cho mình ăn, nên đã không làm recipe.( vui lòng đoc phần reply NLan).
Tuy nhiên món cháo đậu cũng giản dị, không khó lắm. Hy vọng Tiny sẽ
thành công.
Cám ơn đã tin cậy.
Chúc vui.
LikeLike
Chị Hương ơi, em đã hỏi cô giáo NL ngày 3/16/12 rồi nhưng đến nay NL chưa trả lời cho em. Cám ơn chị anyway.
LikeLike
á, lát nữa NL kiếm lại gửi cho 😦
LikeLike
NL,chị sẽ gởi qua cho Tiny, khi có email của Tiny..:) Một đêm ngon giấc nhe .
LikeLike
Cám ơn chị 😛
LikeLike
Hic, mà mai mốt mọi người cứ post lên blog dùm đi, NL không có nhớ hết mọi chuyện đâu, hic
LikeLike
Món này nấu mất thời giờ lắm, tui nghĩ chắc NL cứ từ từ post trưóc thứ 6 chắc cũng không muộn? Phải không Tinye? Chúc ngủ ngon.
LikeLike
Đúng rồi, cứ từ từ NL. Hồi còn nhỏ mỗi lần bà bán cháo đậu đi ngang qua nhà lúc sáng sớm mắt nhắm mắt mở là phải tức tốc ngồi dậy liền xuống bếp lấy cái tô chạy ra trước nhà chận bả lại cho kịp, mua một tô và cho nước dừa thật nhiều, ôi thôi ngon vô cùng, không quên được… Chúc Tứ Hải củng ngủ ngon (hôm nay mưa ướt ngoài hiên và cả trong lòng vì Tiny chưa có tô cháo đậu đỏ)
LikeLike
hôm nào nấu dư mang qua cho NL 1 tô 😛
LikeLike
@tiny, your email? D. gởi qua cho Tiny
LikeLike
Chị Đoan ra tay cứu nguy cho em gái 😛
Thank you chị
LikeLike
NL, hoàn thành “nhiệm vụ” @4.25 am..:)
LikeLike
Quá giỏi!
Xong rồi đi ngủ tiếp hả Bà Già?
LikeLike
Vị Cứu Tinh, Chị Đoan ơi email của em là hamy711@gmail.com
Trời vẫn còn đang mưa, em vẫn còn còm, xin chị cho em 2 bài nghe : Hủ Tiếu chay và Cháo đậu đỏ dưa mắm. Cám ơn chị vô cùng.
LikeLike
Chị Hương,
Cho em hỏi ké vô một câu thui nghe. Em là độc giả thầm lặng của NL, lâu lâu mới dám chen vô rùi nhảy ra.
Chị chỉ giùm em làm sao ram tép ăn với cháo đậu giống như họ bán. Em cũng ram như thuờng làm, nhưng không láng mặt và hơi ngòn ngọt như họ làm để bán với cơm tấm hoặc ăn với cháo đậu ? Họ làm ngon quá xá chời.
Em cám ơn chị trước
LikeLike
@Phuong
They deep fry then coating with sugar, salt and some green onion
@Tiny, NL
Nga^m dda^.u ddo? voi muo^i’ khoa?ng 2 hrs , vo*’t ca’c ho^.t dda^u le’p
no^?i tre^n ma(.t , na^u chung vo*i’ ga.o . Ba?o dda?m no^`i chao se~ ngon nhu* me. na^’u hui` xua
LikeLike
Gặp NL là dân làm biếng mà chỉ chi nhiều step quá 😛
LikeLike
want eat to fill or eat to enjoy 😛 )))
Decision, decision .hehehe
LikeLike
hahaha, nếu người khác làm cho ăn thì eat to enjoy
Còn tự làm thì eat to fill 😛
LikeLike
Will sign a contract with Costco to sell instant cha’o dda^.u ddo? ..hahhaha
LikeLike
hheheh, thôi, nấu cháo theo cách của NL là ngon rồi, không thèm cháo đậu đỏ Costco của Già mắc công khui hộp 😛
LikeLike
Già ơi, cám ơn già đã chỉ dẩn cách làm, còn dưa mắm thì sao, nếu mua sẳn trong lon xong khui ra thấy nó không có dòn, nhưng có còn hơn không, có cần làm thêm phần này không, hay khui ra ăn liền với cháo. Tiny sẽ thử tuần tới. Chúc già luôn luôn mạnh khỏe, yêu đời.
LikeLike
@Tiny,
Ne^u mua o? ho^.p, khui ra, empty, rua? sa.ch, dde^? rao’ nuo’c, xong cho vao oven..150-170F, khi nao tha^y dua kho^ rao’, nhai dzo`n la` xong (khoang 1 hr) nhu* va^.y dua se~ dzo`n ma` bo*’t cai’ mu`i China ddi 1 chut
(also dilute chemical (preservative) they put in there)
Good luck and enjoy
LikeLike
phải không vậy trời!
Dưa mắm mà làm kiểu này thì chắc nguyên cái nhà, hay ít ra là cái oven liệng đi luôn quá Già ơi!
LikeLike
Contract with Costco selling small oven too:P))
LikeLike
hahaha, you are really a businessman 😛
LikeLike
Thử thì mới biết chứ? j/k
LikeLike
@Chị Tứ Hải MT:
thôi, ai muốn thử theo lời LNĐ thì cứ việc, miễn không có NL trong đó là được rồi 😛
LikeLike
Già ơi, lon dưa mắm bán sẳn khi khui ra hên lắm mới được vài miếng dòn còn đa số là mềm èo ăn không được, ok để Tiny thử bỏ trong oven 1hr, mà mùi này nồng lắm nhưng ăn với cháo đậu đỏ thì mới hợp gu. Thank you Già
LikeLike
Hi Tiny,
Rua? sa.ch, lau kho^ nhe’ .Chuc ăn ngon miệng
Thân ái
LikeLike
hahaha, chị Hương mở nhà hàng trên blog NL 😛
LikeLike
(((((())))))
(((( ))))
(((( 12 ))))
((( 11 /| 1 )))
((( 10 | 2 )))
((( 9 | 3 )))
((( 8 | 4 )))
((( 7 |/ 5 )))
(((( 6 ))))
(((((())))))
it’s time to quit now !
LikeLike
ờ, chưa hiểu cái này nghĩa là gì nha?
LikeLike
Good night NL, Sư-phụ, chị Đoan, anh Đạt, anh Xem, Ốc, Hến cùng toàn thể còm sĩ !
Ngao còn thức nhưng nói cho chắc ăn lỡ có ai đi ngủ sớm.
LikeLike
Good Night Ngao, Take care
LikeLike
cám ơn Sư-phụ! Sư-phụ cũng vậy nghen.
LikeLike
Trời ơi, trời hỡi! Bà con đi lầm đia chỉ rồi. Làm ơn, làm phúc, làm giàu, làm có hỏi chuyện bếp núc bên trang Phu nữ của NL, chứ không thì NL la làng tui mở Nhà Hàng… Free trên Blog của NL., thì tội lắm!
Và, từ nay NL yên tâm, tui sẽ không passer bất cứ một recipe nào qua để làm phiền NL nữa.
Xin lỗi và cám ơn tất cả.
LikeLike
trời ạ! cái gì mà yên tâm với không yên tâm!
Post lên đây luôn đi chị Hương ơi, cho mọi người khỏi hỏi em, mà cũng là chia sẻ hết với mọi người. Đồng thời khi nào người phụ trách trang bên kia hết bài thì em lụm từ đây đem qua! Tiện cả đôi đường chứ bộ!
Chị Hương nghĩ em nói giỡn à? Không có đâu.
Vân Nguyễn nói đây là “blog tả pín lù” rồi mà!
LikeLike
Se~ chi? NL na^’u mo’n “Ta? Pi’ Lu`”. Shanghai’s tyle
hehe
LikeLike
Hình như trên blog này, khi nghe nhắc đến món ăn, không chỉ có Hến xuất hiện mà có thêm Già cũng rất sẵn sàng 😛
LikeLike
Tổng chào bà con,
Tui có 2 câu này xin bà con giải nghĩa giùm và coi câu nào là đúng nghe ? Cám ơn trước !
“Ăn để sống” hay “Sống để ăn”.
LikeLike
“Ăn để sống” xong rui` “Sống để ăn”
Chuc anh nga`y vui
LikeLike
Đúng zậy, hoan hô Già. Chúc Già vui, D. đi ngủ lại đây.
LikeLike
hahahaha, Chị Đoan quyết định đổi nick name phải không?
LikeLike
@NL, cô giáo cho “em” đổi nick name nhe ?
LikeLike
prefer nick: BGKC
nga`y vui BGKC 😛 )))
LikeLike
“Ban Giám Khảo Chui” 😛
hehehe.
Có cúng đổi nick name không BGKC?
LikeLike
Anh Xem – Ngao nghĩ câu này chỉ để khuyên chúng ta phải ăn uống điều-độ và chớ tham ăn thôi.
Trên thực-tế, nếu ” ăn để sống” thôi thì mình ăn gì cũng sống mà , và đâu cần phải lo kiếm việc hay sợ thất-nghiệp. he he!
====
Chúc NL, Sư-phụ, chị Đoan, anh Đạt, anh Xem, Ốc, Hến cùng toàn thể còm sĩ một ngày vui!
LikeLike
Chúc mọi người ngày đâù tuần “sung” nhe.
@NL, Có boss từ corporate center về, nên cô giiáo cho chị D. “vắng mặt” hôm nay 🙂
LikeLike
Nộp đơn xin phép nghỉ “còm” đàng hoàng nghe, Bà Già Khó Chịu 😛
LikeLike
…“Ăn để sống” hay “Sống để ăn”…
Câu nào cũng đúng cả. Tùy theo giai cấp và con người sống ở nước nào.
Good morning all and have a great day.
Mời Anh LNĐ và ÔC Ken ly cà phê sáng.
LikeLike
Tôi vẫn tôn thờ chủ nghĩa “Quân,Sư ,Phụ” và sống theo quan niệm “Không Thầy đố mầy làm nên”.
Nên tôi tin những gì đã phát xuất từ khối óc và con tim của đại đa số trí thức không phân biệt họ sống ở chế độ nào.Còn chuyện nhếch nhác nhiều hay ít là tùy thuộc ở thời điểm mà thôi !
LikeLike
NL đồng ý với chú Xem.
LikeLike
Xin lỗi cô chủ blog, mới đi ăn để sống về, nên xin phe’p nhâm nhi ly ruọu thuốc made in Napa valley, và đi lạc đường 1 chút :
1- NL’s blog Nhếch nhác hay không nhếch nhác ??
2- Với record hitting của NL’s blog đối vói NVO: what is the next step? Transformation for NL’s blog and also for NVO? (Do not just adapt to the trend, but create the trend. Smell the rose and get up march to the next level)
3- Skill set is available, so can NL’s blog creates it own culture, its own market ?
Just some mảnh vụn vặt vãnh của buổi tối lụm lon 😛 )))
Good Morning Ngao, XN, Oc, D, VN ,NL(khong chào là đuọc nhắc) và tât cả còm si và còm sĩ.
Mơi` quí vi ly cà phe^ đâu` ngày và chuc’ ngay an vui
LikeLike
Chào thôi mà cũng phải ráng móc cho được 1 câu, thiệt đúng là… Già 😛
3 câu hỏi của Già để hôm nay thảo luận với sếp xong rồi kéo qua emtry mới trả lời 😛
LikeLike
Hến xin tổng chào bà con cô bác! Xin chúc mọi người ngày thứ 2 thật vui! 🙂
LikeLike
Chạy lên chào 1 cái rồi biến mất tiêu 😛
LikeLike
Hến đang trong sở chị NL ui! Chôm giờ chạy lên ‘bấm thẻ’, hông thôi chị NL cúp lương! hehe!
LikeLike
đếm đủ 8 tiếng full time và thêm 4 tiếng over time nữa rồi mới bấm ra nghen 😛
LikeLike
Nói đến nghề giáo thì Hến chịu thua, Hến không thể nào làm được cái nghề này đâu, bởi vậy Hến rất khâm phục những người làm nghề này. Ở thời của Hến thầy cô giáo luôn nhận được sự kính trọng từ học sinh, cho dù dạy giỏi hay dỡ. Còn bây giờ nghe nói học sinh bên VN đánh lại thầy cô giáo, nghe sao nản quá.
LikeLike
Trò cá biệt thì cũng có thầy cô cá biệt.
LikeLike
Hến nghe nói có một cô giáo, ngày lên đường đi Mỹ, học trò bạn bè đưa tiễn chiếm hết nửa cái phi trường, siêu sao còn hông được như vậy, hông biết người đó là ai! hehe!
LikeLike
hehehe, chóng mặt quá!
LikeLike
Cần cạo gió dác hơi gì hông? hehe!
LikeLike
hehe, thôi khỏi! Có mùi cạo gió giác hơi thì phi trường còn có mỗi mình tui đứng 😛
À, món tàu hủ non chiên xù ngon không thể tả 😛 hehehe. Tui làm xong, ăn xong, còn chỉ tiếp cho người khác nữa 😛
Thank you Hến đầu bếp 😛
LikeLike
Vậy hả! hehe! Thay vì là tàu hủ non, thì lấy con mực (loại nhỏ có râu) cắt khoanh chiên cũng ngon lắm, hoặc là tôm.
LikeLike
VN biết làm mực 1 nắng từ mực tươi không?
LikeLike
Câu trả lời của Hến sẽ là không 😛
LikeLike
Để wo*?n tui làm thử cách của chợ ABC, xong nuóng than, thủi mùi thơm xuồng GG, coi ai thèm cho biết
LikeLike
Tui để hủ mắm ở hướng đó thổi ngược lại cho biết 😛
LikeLike
Dạ không bác Già ơi! Hến chỉ làm mấy món ăn hàng ngày thôi! hehe!
LikeLike
y chang! Tui trả lời dùm ở trên rồi kìa 😛
LikeLike
Sao biết hay dạ? hehe!
LikeLike
Hồi đó tui dẫn Hến đi ăn hàng, Hến ăn món nào làm gì tui hỏng biết 😛
LikeLike
Tàu hũ non(silk), xào xù với nấm đông cô tươi ăn cũng tốn cơm lắm VN. ))
LikeLike
Hình như Hến chưa từng ăn nấm đông co tươi à ta! nấm rơm tuơi thì ăn bên VN. Nấm đông cô tươi chắc đâu phải là cái nấm màu trắng bán trong chợ Mỹ hả bác Già? Thanks!
LikeLike
@VN
Màu nâu, để xào hay nấu soup tàu hũ non là tuyệt cú mèo. Mua ở chợ AR (?) Đai hàn đó VN
LikeLike
Hến ơi! khi nào về thăm Má ở CA, đi chợ VN nào cũng có nấm đông cô tươi này. Chắc chắn thì tìm ở chợ Đà Lạt, góc đường Euclid & GG. Ăn rồi coi chừng “ghiền” đó nha! 🙂 Thân.
LikeLike
ca^`n
good morning blue cloud! hello all
LikeLike
Trời đất, lại thêm ông thần này đổi nick name nữa!
Một “mợ” thì thành “Bà Già Khó Chịu”
Một “cậu” thì thành “Ốc Đảo”
Ai còn muốn nick Ó Đâm, Đại Dương, Sa Mạc,… gì gì nữa ghi danh luôn đi 😛
LikeLike
Kính thưa bà con cô bác và các anh chị em …Kể từ giờ phút này tôi xin …từ chức “Tui Nè” dõm…để chỉ còn là ❤He He❤ Thui!!!❤‿❤
LikeLike
He He hay He He Thui?
😛
LikeLike
❤‿❤ He He với hai trái tim đen thui ❤‿❤
LikeLike
Mới đầu tui tưởng đâu người mới, ai dè nhìn lại cái logo thì mới biết chính là ổng! 🙂
Sáng sớm ông hổng lo đi làm ăn, ông đi bơi chi mà trôi ra tới ngoài đảo dị? hay mới có người mời ông ra đó đóng phim ‘Tân Blue Lagoon’! hehe!
LikeLike
@Bà Già Khó Chịu: sao tự nhiên mới qua 1 đêm lại trở thành ‘Bà Già Khó Chịu’ vậy ta!
Bữa nay có boss xuống nên hỏng chôm giờ để còm được hả chị D.? Dị là mấy bữa khác là ‘Vắng chủ nhà…’ đó hả? hehe!
@chị NL: hồi đó lúc đi học Hến thích nhất là thầy cô giáo bị bịnh…để khỏi học! hehe! Còn chuyện cô giáo mê phim bộ cúp cua thì Hến hỏng dám nghĩ tới luôn. Chị NL là vượt qua sự tưởng tượng của Hến! Bởi dị mới nói ‘nhìn bề ngoài mà đánh giá người’ là có từ chết tới chết! hehe!
LikeLike
Để kể cho nghe: hôm qua có nàng ngồi trút bầu tâm sự cả tiếng đồng hồ. Xong, hỏi “NL thấy sao?” Bạn Lan cười hì hì “Chẳng qua chị là bà già khó chịu!” Nàng hận quá, nên mới có chuyện qua 1 đêm từ “Đoan” đổi thành “Bà Già Khó Chịu” là vậy á!
Kể bạn Hến nghe thôi, đừng hỏi lại, Bà Già Khó Chịu “qué” cho 1 trận là banh ta lông thiệt luôn á!
Còn chuyện “Chị NL là vượt qua sự tưởng tượng của Hến!” thì là đúng rồi, tui còn nhiều chuyện “bựa” và “từa lưa” hơn nữa kìa, hehehe
LikeLike
❤He He❤
LikeLike
Hồi đó Hến có 1 ông thầy, dạy lớp 3. Ổng không khi nào đánh học trò, nhưng đứa nào phá trong lớp thì ổng kêu, ‘Cú đầu 5 cái’, vậy là đứa đó phải tự động ‘rờ’ đầu nó 5 cái, hoặc đứa nào nói chuyện thì ‘Vả miệng 3 cái’, là đứa đó ‘phủi’ miệng nó 3 cái! Vui gì đâu! 🙂
LikeLike
Kính chào bà con cô bác và các anh chị em …
LikeLike
@He He: nếu không có gì phiền phức, ông có thể làm ơn ông dẹp 2 cái trái tim đen thui lùi của ông dùm tui được hông, muốn bao nhiêu tiền tui fax qua cho! Còn nếu phiền thì ông cứ giữ đó xài đi! hehe!
Hay ông muốn chơi nổi hơn mấy người khác! 🙂 Ông thích tên ‘Cá he’ hông, tui đặt cho ông, để danh sách seafood của blog NL có thêm món Cá He! hehe!
LikeLike
Tui đọc cái này tui cười sằng sặc, ông đồng nghiệp kế bên hỏi, “Chuyện gì vậy NL?”
Cá He, hahaha.
He He Hai Trái Tim Đen Thui có muốn đổi không?
LikeLike
Nè bà có muốn mua lại hai trái tim đen thui của tui không tui để lại rẻ cho há???Nè chụp đi nha❤‿❤
LikeLike
Tim đen quá, nấu đen nồi cháo lòng của tui, ông cất đó xài đi.
Chừng nào ông dẹp 2 trái tim đó zô thì tui nói chuyện với ông tiếp! hehe!
LikeLike
Don’t hate me because i am beautiful!
LikeLike
hahaha, gặp thứ dữ nữa rồi 😛
LikeLike
Tui đổi tên BÃ là “Bà La Sát” Chịu hông???
LikeLike
Đổi tên ai?
LikeLike
Bà đòi đổi tên tui là cá he đó!
LikeLike
hehe, không được. Đổi tên đó thì gánh hải sản của tui mất đi 1 người 😛
LikeLike
Hay là đổi tên bã là bà “khíu chọ”
LikeLike
coi chừng tui liên minh kiềng ba cẳng là Hến xui tận mạng nha. Ngao He Ốc, nghe ngầu chưa!
LikeLike
heheehhe
LikeLike
dzụ gì nữa đây chời! 🙂
LikeLike
chời
LikeLike
Ốc đi làm nhiều quá nên “sảng” á 🙂
LikeLike
á
LikeLike
Giải đáp của 3 câu hỏi hôm qua đâu? Sao im ru bà rù dị? Hỏng dễ gì hát bài ‘tình vờ’ với tui được đâu nghe! hehe!
LikeLike
rồi, cám ơn Đông Di đã nhắc hơi muộn. xin qua bài bên kia xem giùm. Chưa biết ai vờ ai nha!
LikeLike
Mực một nắng của bác Già làm mà đem nhậu với sữa đậu nành chị NL nấu chắc ngon à ta! hehe!
LikeLike
Too bad, không hảo ngọt , VN ui hehe
LikeLike
Già sặc 😛
LikeLike
chào bà con cô chú bác gần xa, cho tui chu toàn cái list trước, rồi ai muốn đục đẽo gì nơi thân tui thị tự do nam kỳ khởi nghĩa.
Nãy giờ chỉ có thể he he với a á ớ thôi.
lát nữa tui ” nói chuyện ” với Mây sau!
đợi đó đi!
LikeLike
hello quý-vị ơi
– Hôm nay Ngao bận nguyên ngày nên sáng sớm lo chúc quý vị chung vào cái còm cho anh Xem.
– Hến à, Ốc đã cho giải-đáp câu số 3 tối hôm qua rồi, đó là cái diêm quẹt. he he! Hình như là đố vui mà tụi mình áp dụng logic thì trật lất.
Next time, Hến, NL. 3 đứa mình phải nói trúng mới được. Chắc Ốc đang cười bể bụng đây !
LikeLike
Hồi sáng có người trúng rồi Ngao ơi, mà là trúng gió, bởi dị Hến mới hỏi ‘Cần cạo gió dác hơi’ không đó! hehe!
LikeLike
@Ngao:
Next time, 3 đứa mình phải ép Ốc cho mình trúng mới được 😛
@Vân:
Tui ngất ngư trong chỗ làm từ sáng tới giờ thiệt luôn đó, nhức đầu, sụt sịt, cay mắt, ớn lạnh, hic hic hic
LikeLike
@chị NL: bây giờ lấy 2 viên Advil uống vô, rồi nhờ thầy giáo chạy đi Costco mua chai thuốc NyQuil, tối nay uống 1 chum, đi ngủ, sáng mai hết liền.
LikeLike
Uống nhiều quá hết bệnh rồi sao?
Mỗi lần tui bệnh tui mừng muốn chết, có cớ để mè nheo, có cớ để nằm vùi. Thôi, không uống thuốc đâu!
Hồi nhỏ mỗi lần bệnh, má tui phải cho tiền ăn bánh, tui mới uống thuốc, hehe
LikeLike
NL ơi, bịnh thì có cớ rủ ông xã đi ăn phở. Get well soon nghen!
LikeLike
Bệnh để được ăn phở QT khỏi trả tiền có khi còn được tô to go đem dìa
LikeLike
Why?
LikeLike
mổi lần tui bị bệnh,bạn bè thấy thương rủ đi ăn phở còn dành trả tiền còn order thêm tô to go mang về để tối ăn tiếp
LikeLike
chuyện này mới nghe. Tui bệnh ai rủ tui đi ăn tui “quýnh” cho 😛
LikeLike
Sao bệnh mà quạo dzử dậy! thôi ở nhà ăn cháo đậu cho chắc ăn
LikeLike
Kệ tía tui 😛
LikeLike
@ Ngọc Lan
tui tối nay cho mẹ con nhà nó ăn cơm với muốí chung với… tui.
Hồi sáng tui gọi về tòa soạn báo TT bên Việt Nam, hỏi về vụ Ngọc Trong Đá do ai viết. Cũng chưa vừa lòng, tui gọi về cho ông thầy người đã cho tui mượn cuốn sách này. Thầy ậm à ậm ừ nói không nhớ nữa, hình như hình như cho một hồi rồi mới quyết định.
Tổng kết 2 câu trả lời từ trong nước, cộng với 2 cây đinh đóng vô cột của Ngọc Lan và chị Doan, đồng thời tui lục tung hết tất cả cái gì liên quan đến ngọc, kể cả ngọc lan, mà vẫn không thấy cái tui cần muốn tìm. Vậy thì tui quyết định: tui sai rồi! híc
Bấy lâu nay tui tự tin vào trí nhớ của tui lắm, nhưng vô tình quên là thời gian mỗi ngày mỗi gôm vào bộ nhớ tui 1 ít.
Tui già rồi sao!. “Ôi thời oanh liệt nay còn đâu”.
Ngọc Trong Đá do Nguyễn Đông Thức viết.
nhưng tui vẫn một mực tin rằng NMT viết Ngọc trong Đá, vì nhân vật O rất giống O của tui, o một thời làm tui ăn ngủ đi đứng nói cười học hành ngủ thức gì cũng có chữ O tò tò bên cạnh.
Xin chấm hết.
LikeLike
muốn tui order thuốc, rồi delivery tới nơi mới chịu uống hông? trời, bịnh mà không chịu uống thuốc nè trời. Bày đặt nhõng nhẽo để blog chết khô thì có chuyện à nha!
Thuốc Mây chỉ rất tốt, có điều hơi ngọt , khó uống. Theraflu dạng bột uống ngon hơn. Kêu o/x lo cho.
Tui khoái cạo gió cho b/x lắm. Lâu lâu tui ghiền tui cứ: sao cưng khỏe hoài vậy cưng! sao hổng ễnh ương cho tui có cớ ngữi mùi dầu.
À xông cũng tới lắm à nha! nhất trong thời tiết lạnh của o/c bây giờ.
Nhớ uống thuốc rồi nghĩ ngơi nhiều nha!
LikeLike
ông có tưởng tượng tui đọc còm của ông mà tui nổi da dịt hông dị! chời ơi là chời! í ẹ!
LikeLike
ủa, cạo gió mà ẹ à? ừa ẹ ghê lắm!
LikeLike
Thôi, 3 món thuốc+cạo gió+xông hơi nhường hết cho Ốc.
Tui chỉ cần chui lên giường trùm mền ngủ là yên thân 3 ngày sau hết bệnh 😛
LikeLike
@anh Ken: here’s what I found
http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/Van-hoc/356598/Tu-bach-ve-Ngoc-trong-da.html
LikeLike
Trời ơi Ốc ơi Ốc!
Tốn tiền internet làm chi vậy Ốc!
lại thêm cái vụ gọi về tòa sọan báo TT và ông thầy gì nữa! Đúng thiệt là quởn hết sức nói!
Ốc muốn đọc Nguyễn Mạnh Tuấn thì Ốc đọc Cù Lao Tràm, Đứng Trước Biển hay Những Khoảng Cách Còn Lại á!
LikeLike
đọc hết rồi, tụi đọc luôn cả: người đứng gác ngã tư đường phố, Blouse trắng,Ngoại tình luôn. Bây giờ trong tủ sách của tui còn có cuống NT đây nè . Muốn mượn không?
có lẽ đọc NMT niều quá nên lẫn lộn chăng!
LikeLike
Con mọt sách! hehe!
LikeLike
hê hê kệ tui nha, chưa có cho tui mượn cuốn nào thì đừng có cà khịa nha!
LikeLike
Tui có cuốn tự điển với cuốn phone book, ông muốn mượn cuốn nào? hehe!
LikeLike
Mượn cuốn phone book đi Ốc, để mai mốt còn biết số điện thoại gọi đi hỏi cho đỡ tức, hehehehe
(Hến tặng thêm cho Ốc ly nước dùm tui, ổng đang tức nghẹn rồi :P)
LikeLike
cái gì có chữ là tui đọc,còn hiểu hay không là chuyện khác à nha! Nghẹn thôi chứ không tức. Nghẹn cứng cổ
hề hề
LikeLike
Hến đang tưởng tượng cái cảnh cô giáo NL đang ngồi trong lớp, ho sù sụ, mũi dãi lòng ròng, còn mấy đứa học trò đứa thì cầm mấy viên thuốc, đứa thì cầm nước, đứa thì nói “cô ơi, cô uống thuốc đi cô, chừng nào cô hết bịnh tụi em dẫn cô đi ăn chè!’ Còn cô giáo NL thì ‘hic hic! cô…cô … cô muốn Má cô…hu hu hu!”
LikeLike
Hahahahaha, bạn Hến này làm mất hình tượng tui quá nghen!
Hồi đó giờ cảnh na ná đó có nhưng mà con tui dỗ mẹ chứ hỏng phải học trò đâu 😛
LikeLike
cám ơn Mây đã khứa thêm 1 nhát vào cái tẽn tò của tui.j/k
tòa soạn TT bên kia cũng cho tui biết như vậy. hic hic
chắc tại tui mê cái tựa tiểu thuyết rồi mê luôn cái tên nhân vật chính hay sao mà tên tác giả tui chả thèm để ý.
LikeLike
@ Ngao: phải kêu là đi ăn ‘mối tình đầu của ÔC’! 🙂
LikeLike
hehehe, “ăn mối tình đầu của ÔC” Hến nhớ dai dễ sợ : P
LikeLike
NL thấy người không khỏe thì nên đi bác sĩ khám bệnh là tốt nhất nghe theo mấy ông bà lang băm cạo gió bắt gió xông hơi lung tung đi vô nhà thương người ta tưởng bị abused còn rắc rối thêm…Bệnh thì đi khám bác sĩ rồi bác sĩ cho toa mua thuốc uống xong về nhà nghỉ ngơi vài ngày cho khỏe rồi đi làm…đơn giản vậy thôi!
LikeLike
Hic, chiều nay mà có người đọc news thế tui là tui đã đi về nãy giờ rồi, hic
LikeLike
hổng nói, tui đọc thế cho…
Hổng biết cô giáo sao chứ tui mới cảm thấy khó ở trong người là tui a lê hấp cáo bịnh, về nhà liền. Cơ hội hiếm mà …
hề hề
LikeLike
Người mình không là bác sĩ nhưng vẫn muốn làm như bác sĩ đoán bệnh cho thuốc cho bạn bè bà con.. Đã thế khi đi khám bác sĩ còn cho ra tên thuốc toàn là trụ sinh và bảo bác sĩ là tui hợp với thứ thuốc này kê toa cho tôi những thứ thuốc này bắt bác sĩ phải ghi xuống thế mới là điều khôi hài!
LikeLike
Xin chào mừng ông He He!
Cám ơn ông đã cho còm sĩ cùng bạn đọc những lời khuyên rất thật lòng!
– Có lẽ do NL tả bịnh là “nhức đầu, sụt sịt, cay mắt, ớn lạnh” nên bà con mới khuyên uống những thuốc cảm vô thưởng vô phạt đó. Nếu như NL chỉ nói chóng mặt hay chỉ nhức đầu thì có lẽ bà con sẽ nghĩ là triệu chứng của một bịnh nào nguy-hiểm hơn và sẽ không chỉ uống thuốc như vậy.
– Có lẽ đọc thêm vài chủ-đề trước của blog NL nữa thì ông sẽ thấy được còm sĩ của blog này giỡn dữ lắm, và cách hành văn “cố tình viết sai chính tả” để cho các còm sĩ khác thấy được cái “tửng” của mình. Tuy nhiên, chúng tôi biết tương kính lẫn nhau và biết nhắc nhở nhau nếu có ai đi quá trớn.
– Ước ao sẽ tiếp tục được đón nhận sự đóng góp của ông!
thân ái,
Ngao
–
LikeLike
Ống/bà HeHe
8, còm vui chơi, chứ đâu ai dám làm BS no license, no board certified đâu .
Nói vậy là biểu lộ lòng lo lắng, tình thân thui
Chuc óng/ba Hehe 8, co`m vui thoa?i mái và tế nhị
Tra^n tro.ng
LikeLike
Hồi nãy đi ra bị cái lon đá trúng chân 😛
LikeLike
cái lon đó bay qua trúng đầu tui xưng 1 cục… hu hu
LikeLike
sưng
LikeLike
Xin Già Lụm Lon bỏ bớt chữ Bà dùm …Cám ơn và chúc sức khỏe Già (Viết chữ Việt không bỏ dấu rất dễ bị hiểu lầm xin Già cẩn thận cho.) Kính.
LikeLike
@HeHe
Ca’m o*n
Tra^n tro.ng
LikeLike
@ He He
Kính ông ,
Tên tôi trong blog này là Ken Zip, ốc là biệt hiệu của bà con ưu ái tặng cho. Xin thưa với ông một vài điều.
Tôi là người đề nghị bà chủ Blog nên nhờ ý trung nhân của cổ mua thuốc uống, cạo gió, xông hơi rồi nghĩ ngơi cho hết bịnh đó. Không có lang băm nào hết xúi đâu ông ơi.
Tôi là người ngu dốt nhất trong Blog này, còn hết thầy đều là ông này bà nọ, kiến thức đầy mình, nên tôi không dễ gì lung lạc được ai đâu. Nếu tôi xúi bậy họ xẽ đá tôi văng ra khỏi blog liền.
Hơn nữa, ẩn ý trong câu nói của tôi có lẽ diễn tả quá vụng về, nên ông chưa hiểu. Vợ chồng suốt ngày đầu tắt mặt tối ở ngoài đường mưu sinh, thời giờ lo lắng săn sóc cho nhau quá hiếm. Nay sẳn nhờ ” dịp may” bị bịnh, xin nghỉ ở nhà lo cho bạn đời viên thuốc, miếng cháo. Đó mới là cơ hội ngàn vàng để hâm nóng lại tình yêu. Ý tôi muốn đề cập đến là như vậy !
Còn ” cạo gió bắt gió xông hơi ” là ” lung tung” , thật tình bây giờ nhờ ông chỉ dạy tôimới biết. Tôi cứ ngỡ đó là phương pháp chữa bịnh cổ truyền mà bây giờ vẫn còn đang thịnh hành với tên gọi :Đông Y chứ.
Tôi vẫn hiểu Đông với Tây khó hợp nhau lắm. Nhưng dù Đông hay Tây , chúng ta nên đối xử với nhau cho nhẹ nhàng, tình nghĩa. Nhất là với lời nói.
Vài lời chân tình, mong ông vui không chấp nhất.
LikeLike
Nhà Hến thì lúc nào cũng có Advil, Bendaryl, Nyquik, và Pepto Bismol. Bịnh nào thì uống thuốc đó. Thằng nhóc lớn bây giờ là biết tự lấy thuốc uống, Hến hỏng cần lo nữa. Nhà Hến có đồ dác hơi, mà sao Hến làm hỏng có ra gió gì hết trơn, nên ông xã có thấy khó chịu thì chỉ chà dầu thôi. ÔC giống ox Hến, Hến mà bịnh phải nghỉ ở nhà là ổng cũng nghỉ luôn, ở nhà nấu cháo gà! hehe!
LikeLike
Ai nấu?
LikeLike
còn ai trồng khoai đất này.. nhưng tui thấy Pepto Bismol mây nên trữ nhiều nhiều 1 chút, phòng khi trái gió trở trời…hàng ngày vì eat to fill
LikeLike
tại vì tui lúc nào cũng nằm lòng câu khi trao nhau nhẫn cưới: hoạn nạn nhào vô , trúng lô tô tui xù trước…
hến còn nói ” giống o/x hến” nữa hông?
LikeLike
Ủa, lúc đó có thề vậy đó hả?
hahahaha, may quá, hôm đó tui đau họng, hỏng phải nói gì hết trơn 😛
LikeLike
Bạn “Ken Zip” đã chuyển âm rất khéo tên Việt “Khương Diệp” của bạn cho một cái tên Mỹ rất hay.Xin bạn bỏ dùm chữ kính ông và gọi tui He He là đủ.theo tui nhận xét thì hầu hết các còm sĩ trên blog này đều rất khắn khít với nhau như anh em trong một gia đình và đã có một tình cảm ưu ái đặt biệt với cô chủ blog NL.He He tui cũng vậy không khác gì các bạn .Sự quan tâm của mọi người khi biết bạn mình đau bệnh là điều cần thiết giúp cho bạn mình về mặt tinh thần rất quan trọng còn vấn đề thuốc men điều trị thì nên dành cho những nhà chuyên môn đó là điều chính tôi muốn nêu ra.Tui không hề có ý so sánh giữa Đông y hay Tây y.Riêng cạo gió, bắt gió thường dễ bị ngộ nhận như dấu hiệu của abuse vì vết bầm tím.Có lẽ chữ lang băm tôi dùng có thể là bị đụng chạm với bạn chăng?Thế thì tui xin rút lại chữ này.Trong y học cổ truyền thì thường chỉ được bí truyền nội trong gia đình giòng tộc đôi khi cũng bị thất truyền.Nếu bạn đã có bí kíp trong tay thì xin bạn cứ tự nhiên ra tay cứu nhân độ thế .Tuy nhiên bạn cũng đã sống ở Mỹ này đủ lâu để hiểu được rằng nếu bạn không có bằng cấp và giấy phép hành nghề thì bạn sẽ bị rắc rối đó thôi!
Chúc bạn và gia đình bạn dồi dào sức khỏe và thật nhiều hạnh phúc.
LikeLike
@ he He
tôi xin được không nhắc đến nữa những điều ông vừa nói thêm. Nhất là chuyện Đông hay Tây Y, vì tôi không có khả năng đó.
Nhưng cho tôi xin hỏi vài điều: khi con tôi bị bệnh cảm, sốt sơ sài, tôi đến nhà thuốc tây mua những loạidược phẩm trên các Over The Counter thích hợp với bệnh đó, tui cần phải hoàn toàn có sự hướng dẫn của bác sĩ khi mà liều lượng và dược tính đã được ghi chú rõ ràng trên hộp thuốc không?
Khi các bạn tôi cũng có chứng bịnh tương tự, tui cần phải có giấy phép hành nghề hay bằng cấp khi tôi khuyên bạn tôi nên mua thuốc XYZ uống không?
Nếu mà các câu trả lời đều là phải, thì đúng là rắc rối cuộc đời.
Cám ơn ông đã phí thời giờ đọc và trả lời còm của tôi.
Kính
LikeLike
Hình như ông bạn Ken Zip có vẻ sensitive quá . Theo tui thì chúng ta nên dừng lại ở đây thôi!
LikeLike
Ốc bị lon đá trúng chân nên quạu 😛
Nói chuyện thuốc hoài mệt quá 😛
LikeLike
Chị Đoan
Đổi nickname to BGKC cũng được chứ há. Giống như Ngao là Độc-giả Texas có tên Ngao nè. Ngao thích cái tên này còn hơn tên thiệt của Ngao nữa đó.
LikeLike
ông Ngao, ông khỏe chứ. Ông nghĩ tui có nên đổi nick hông?
LikeLike
Tên Ốc cũng đẹp và thành “trademark” của blog NL rồi! tui nghĩ vậy. Mà sao mọi người bộ “bị trúng gió” hay sao mà ai cũng đòi đổi tên hết vậy?
@NL: ráng uống thuốc và nghỉ ngơi cho khoẻ nha! chắc tại hôm qua OC trời mưa/gió quá nên “lan thể” bất an, chúc mau hết bệnh nha.
LikeLike
Ốc bị trúng gió đó chị 😛
LikeLike
Hi chị Tứ Hải
Tên ốc là chỉ có bò trây với trét chứ Trademark gì, chị. Hề hề
Tửng nó nỗi lên là như vậy. Chúc chị vui, cũng không quên cô giáo chóng khỏe.
LikeLike
hết bệnh rồi, khỏi gây lộn nữa 😛
LikeLike
công tui nam mô nãy giờ đó…
LikeLike
để trù đó hả?
Số tui sống dai lắm đó ông, đừng có mong 😛
LikeLike
NO WAY! Ốc Hến Ngao, hổng đổi được Hến há
LikeLike
Ừa HÁ! hehe!
LikeLike
Có ai có ý kiến , ý cò gì nữa hông zậy… Hôm nay, tốt ngày tui đổi là Bà Gìa khó chiụ (BGKC) nhe bà con 🙂
@ NL, Cô giáo đi đâu, BGKC gọi , mà cô hổng thèm nhấc phone. Buồn…:(
LikeLike
@BGKC
Co^ giao dang n~ n~ vo*’i bo^` cu~ :P)))
LikeLike
Trời ơi trời, LNĐ ơi, ông anh viết ốc đọc thành cô giáo đang vờn bồ câu…
hahahahhahaa
LikeLike
Già hay ghê! Nãy giờ è cổ viết bài, quên bệnh luôn đó, Già ạ, hic.
LikeLike
Hến thì tưởng ‘Cô giáo đang ẽn ẽn với bồ cũ’, chẳng biết ẽn ẽn là cái gì! hehe!
LikeLike
trời ạ, tui đọc liền ngay ra chữ “nhõng nhẽo” mà Già muốn xỏ xiên á.
LikeLike
hahahaha đúng là ác lai ác báo…. nhõng nhẽo hahhahahaha
LikeLike
Tên Đoan đẹp mà đổi chi vậy? Trong blog này có vai có thứ hết rồi, mỗi lần mọi người gọi “chị Đoan” nghe ngọt ngào như đường phèn (!) vậy. Cho xin can đi nha!
LikeLike
@ Tứ Hải, Ốc
nghe 2 người nói ngọt qúa, đâm ra đổi ý..he.he. cám ơn nhiều nhiêù.:P
LikeLike
Ai dám “chọc” Đ. hả? Đ. “hứ 1 tiếng” là có cả đám bảo vệ liền!
LikeLike
@Bà Già Đoan Khó Chịu:
Cuối cùng bây giờ đổi hay không đổi vậy?
Giữ lại chữ Đoan nha, thêm “khó chịu” phía sau, thành Đoan Khó Chịu, viết tắt là ĐKC, hehehehe
LikeLike
DKT nghe hay hơn!
LikeLike
hahaha, ông này nham hiểm quá nha.
Chị Đoan, Ốc nói chị giống thuốc DKT kìa chị. Roi đây nè chị 😛
LikeLike
Ốc, DKT là cái nghiã gì ? Nói mau, hông thì tui quýnh bây giờ .
LikeLike
Ừ, vậy nha, D. Khó chịuuuuu.
LikeLike
Ok, BGKC 😛
Lúc nãy mang phone vô phòng thu, để silent, rồi bỏ quên ở trong đó 😛
Giờ viết bài xong, nghe càm ràm, mới hay ra. Đúng là BGKC 😛
LikeLike
😛 😛
LikeLike
hi chị Doan, tên đang đẹp như không ai chọc giận chị , chị đổi tên vậy?Cám ơn điểm 10 của chị
” điểm 10 tươi trang vở,
đã ngoan càng ngoan thêm…”
À! ốc cũng không biết sao chị open 2 cài links của ốc nữa.
Chúc chị vui…
LikeLike