Tôi chưa biết mình sẽ bắt đầu như thế nào và từ góc độ nào để viết câu chuyện về T.N, chỉ biết rằng 4 tiếng liên tục nói chuyện với T. thực sự có quá nhiều cảm xúc.
T.N là một người vừa ra khỏi tù sau đúng 18 năm bị tách biệt với thế giới bên ngoài.
Ngày T. bị vướng vào vòng pháp luật là ngày T. 16 tuổi. Hai năm sau, T. nhận bản án “25 to life” – 25 năm tới chung thân vì tội “cướp của giết người” – mà là tội do người khác làm.
T. kể lại giây phút lúc chạy ra xe ngồi khi biết người đi cùng mình “đâm người ta”, suy nghĩ thật nhanh trong đầu, nếu mình nhảy qua hàng rào này, chạy thẳng con đường này, mình sẽ thoát. Nhưng tại sao T không chạy, vẫn ngồi yên chờ đồng bọn. Bởi nhà T. đó, ba mẹ T. còn đó, liệu có tránh khỏi sự trả thù?
T. kể lại giây phút T. ngây ngô hỏi người cảnh sát, tại sao phải khám xét và làm quá nhiều việc như vậy? Và rồi khi trời sáng. T lại hỏi, “Con có thể gọi ba con đến đón con về được chưa?” – “Không, cậu sẽ bị đưa thẳng vào tù.” Người ta lạnh lùng trả lời. “Tại sao?” T. bàng hoàng và T. đã chết lặng khi nghe câu trả lời, “người kia chết rồi.” – Em bị numb luôn!
T. kể trước giờ nghe bồi thẩm đoàn kết luận là T. có tội hay không có tội, T. đã cố gắng hỏi người cảnh sát đã đưa T. đi trong suốt thời gian qua, nghe từ đầu đến câu chuyện, rằng, “chú nghĩ sao hả chú?” – “Tôi nghĩ cậu sẽ được về nhà.” – “Chú không nói cho con yên tâm chứ?” – “Không, tôi nghĩ sao, tôi nói vậy.” Đến khi nghe bồi thẩm đoàn kết luận T. “có tội,” T quay lại phía sau nhìn người cảnh sát, “Em như muốn hỏi tại sao ổng lại cho em niềm hy vọng?” Nhưng “Em nhìn thấy mắt ông đỏ, ông cúi gằm mặt và bỏ đi ra. Đó là lần đầu tiên ổng bỏ em lại trong suốt những tháng xét xử. Lát sau có người vào thay ổng. Cũng từ đó, em không thốt lên được câu nào. Nước mắt em cứ chảy chảy. Và em bỏ mặc hết từ đó.”
***
T. kể lại giây phút nghe người ta đọc lệnh thống đốc ân xá, T. chết đứng và xỉu luôn, trong lúc 2 người bạn tù đi theo nhảy cẫng lên.
Em vẫn nghĩ đó là “Ngày Cá Tháng Tư” Từ ngày đó cho đến 13 ngày sau, lúc em rời khỏi tù, em không ăn được, không ngủ được. Em cứ như trên mây
T. kể ngày T. bước ra khỏi nhà tù. Ôm trên tay bọc đồ, chiếc quần jean không có belt, và đôi giày không được cột dây, “1 tay em ôm bọc đồ, 1 tay em nắm lưng quần, chân em cứ lết lết đi. Họ đuổi em ra ngay khỏi nơi đó.”
“Em bước ra cửa, em nhìn qua nhìn lại, không biết phải làm gì. Em hỏi ông bảo vệ ở gần đây có nhà vệ sinh công cộng nào chỉ em đến để em vào thay quần áo. Ông bảo vệ hỏi sao không thay lúc còn ở trong kia. ‘Họ đuổi ra liền, mà tôi cũng không muốn quay trở vô đâu.’ Ông bảo vệ cho em để đồ lên cái bệ ở gần ổng, rồi em mới lấy thắt lưng từ trong bọc đồ ra để đeo vào, cột lại giây giày.”
“Lúc ổng đưa cho em mượn điện thoại của ổng để gọi cho người nhà, em cầm lên mà cũng không biết làm sao với nó. Ổng hiểu, ổng kêu em đưa số và ổng gọi dùm em.”
‘Em hỏi gần đó có nơi nào em có thể ngồi chờ người nhà đến đón. Ổng chỉ em đến 1 tiệm của người VN gần đó. Em đến. Ngập ngừng, hỏi có thể đổi ít tiền lẻ để gọi điện thoại tiếp. Họ nhìn em, nói chưa đến giờ mở cửa. Nhưng, ánh nhìn của họ cho em hiểu, mày hãy ra khỏi đây trước khi tao gọi cảnh sát.
Em cảm thấy sợ. Sợ đủ thứ.
Em cứ đi tới đi lui phía đối diện với nhà tù em vừa bước ra. Mưa tầm tả, em ôm bọc quần áo, cứ bước tới bước lui như thế.
***
Tôi bị shocked, từ những điều T. kể – những ngày đi lượm lon cùng ba má, những lúc cảm thấy mình không bằng bạn bè, lá thư từ trong tù T. viết ra gửi đến 1 đài phát thanh nhờ đọc tặng mẹ nhân ngày lễ mẹ.
Tôi bị shocked khi nghe T. kể về những ngày trong tù, quy luật của tù,…
Tôi bị shocked, và bị shocked…
T. nói, em khóc khi đọc lá thư của Khôi Quách, em thấy em của ngày đó. Em suy nghĩ nhiều trước khi quyết định email cho tôi.
Em cám tôi đã ngồi nghe em kể.
Tôi cám ơn em đã cho tôi hiểu thêm về một thế giới khác với cuộc sống thường ngày tôi bắt gặp, để tôi có thể từ từ ghi lại câu chuyện của một con người, không như mọi người…
Broken family nên mới để con phạm tội và rơi vào hoàn cảnh này. Tỉ lệ gangster người Việt cũng đáng báo động và cao ngất trong đám dân nhập cư đó.NL tin lời T à?
LikeLike
Mình sẽ không bao giờ nghe được câu chuyện đời của người khác, nếu ngay từ phút đầu tiên, mình không dặt niềm tin vào họ.Tuy nhiên, kinh nghiệm bản thân, sau chừng 30 phút, mình sẽ nhận ra được câu chuyện đó thật đến mức độ nào.
LikeLike
Ngọc Lan ơi, mong đọc tiếp, còn không?
LikeLike
Lan coi The Shankshaw Redemption chưa? Một người tù tên Red nói là ở trong tù, ai cũng innocent hết. Không ai dại dột mà nhận là mình có tội hết Lan ơi.
LikeLike
à, mà lúc ra tù, không có ai đón em T hết hả? Lan có hỏi không ?
LikeLike
Thê thảm!
LikeLike
@Marcus: cái này chỉ mới ghi vài lại vài nét sau cuộc nói chuyện. Còn bài viết đầy đủ đang viết. Marcus nhớ đọc 🙂
LikeLike
@Lún: T. không nói mình vô tội, nhưng cái án phải nhận quá nặng. Có rất nhiều điều mà càng nghe mình càng ngộ ra. Trong mỗi nghề đều có những “mánh lới”, tội nhân có mánh của tội nhân, tù có mánh của tù, thì cảnh sát, thám tử cũng có mánh của họ. Tuy nhiên, điều cuối cùng, tiếng nói của ai mạnh hơn?Sau khi bước ra khỏi state prison, T. được đưa ngay vào tù INS, vì khi T bị bắt, em chưa có quốc tịch, nên bản án kèm luôn theo lệnh trục xuất về VN.Tuy nhiên, thay vì phải ở tù INS 90 ngày, T. lại bất ngờ nhận được lệnh thả ngay lập tức, chỉ sau 2 tuần. Cho nên, sau khi gọi về báo cho gia đình ở Orange County, T. phải đợi người nhà lái xe lên San Francisco chở về.
LikeLike
@Đậu: hình như điều thê thảm hơn chính là việc hòa nhập lại cuộc sống sau 18 năm ở tù.
LikeLike
vậy bây giờ em phải bị deported về VN? ca này rắc rối hơn ca kia hả?
LikeLike
à, lúc lãnh án, em mới 16 mà đã 18 năm. Nếu em 18, chắc chắn sẽ bị án cao hơn?
LikeLike
@Lún: nếu VN nhận, sẽ bị đưa về ngay.Lúc bị bắt, T.ở tù dành cho trẻ vị thành niên, nhưng đi tòa là tòa của người lớn. Khi bị kết tội “first degree murder” T vẫn còn 1 next hope là sẽ ở tù CYA đến 25 tuổi thì được tha.Tuy nhiên, trong phiên xử cuối cùng, T. bị dập tắt luôn hy vọng đó. “Từ Juvenile Hall em được đưa thẳng lên state prison, không qua một ngày nào ở County jail” và “em bị nhốt trong tình trạng maximum security prison, level 4, dành cho những người tội nặng nhất. Hình như em là đứa nhỏ nhất trong đó lúc đó.” T. nói vậy.
LikeLike
Minh thay ben ket toi mot ai do ben nay khong he de dang. Ho can rat nhieu nhan chung va cac bang chung sinh hoc. Nhieu vu giet nguoi ro ra ma luat phap con khong ket toi duoc vi khong co nhan chung.De ket luan, NL phai xem lai toan bo ho so. Bang khong, L ditto what Lun said. Trong tu ai cung vo toi het.
LikeLike
“nếu VN nhận, sẽ bị đưa về ngay.”Việt nam chưa dám nhận nên chắc trả về vn còn hơn lâu.Lan nói đúng, hội nhập lại xã hội này sau khi bị kêu án là một chuyện không dể dàng như có lần Đậu nói ở entry trước. Dù tù 18, 1 năm hay vài tháng. hic hic.
LikeLike
ra tù đâu phải là có tự do liền đâu. Phải về báo cáo lại parole, đi đâu cũng phải khai báo. Nói chung là rất khó. Hy vọng em bỏ lại quá khứ của em trong tù, mà có bản lĩnh làm lại ” whatever” từ đầu.
LikeLike
@lvu: nguyên tắc là như vậy, cái mình thấy là như vậy. Nhưng trong thực tế có nhiều điều không giống cái mình thấy.T. không nói mình vô tội, T. nhận mình có tội “assault with weapon” nhưng người ta không phạt tội này, T. bị phạt tội “murder robbery.”Nhưng anyway, mình không phải quan tòa, mình cũng không kết luận thay họ điều gì. Mình chỉ nghe và tường thuật lại một câu chuyện đời của một người và hy vọng câu chuyện đó có tác động tới những ai đã, đang, và sẽ đi vào con đường như T. đã đi.
LikeLike
@Lún, Đậu: đâu ai muốn giữ lại quá khứ, nhưng để bỏ lại quá khứ, không phải mình muốn là được, dấu tích đó đeo đẳng suốt đời mà.Hồ sơ xin việc, khi bị chặn xét,… tất cả đều phải cho người ta biết mình là một kẻ đã đi tù!Bao nhiêu người sẵn sàng mở lòng nhận 1 người tù vào làm việc cho mình?
LikeLike
Cam on Lan da viet ve nhung cau chuyen bang dang, toi pham thieu nien nay. Theo toi nhung bai bao nay rat huu ich, du rang cac em co ke lai theo cai nhin chu quan, phien dien cua cac em (thi du cho rang minh vo toi ma van bi bat). Chung ta la nhung bac cha me co mot cuoc doi cong chuc, luong thien, se khong bao gio hieu duoc nhung eo le, khuc mac, nguy hiem va cam do cua mot cuoc song “BUI DOI” ma cac con em cua chung ta rat de bi loi cuon.Toi thanh thuc mong Lan se tiep tuc lang nghe va viet tiep nhung cau chuyen nhu the nay.
LikeLike