Nhìn 2 người phụ nữ, một già một trẻ cứ đứng xầm xì nói chuyện trong bếp, cùng làm bữa ăn cho nó, cùng lui cui bên máy giặt, giặt phơi quần áo cho nó, thằng đàn ông cảm thấy hạnh phúc lắm. Bởi một già là mẹ nó, một trẻ là vợ nó.
Thằng đàn ông sung sướng khoe với bạn. Mẹ già không có lời tiếng gì với vợ trẻ. Vợ trẻ cũng chẳng chọc mạch gì mẹ già. Đời thế còn muốn gì!
Vâng, đời thế còn muốn gì. Nhưng họ xầm xì gì với nhau thế?
Có biết đâu, thằng đàn ông hồn nhiên.
Vậy thì nghe đây:
Mẹ già bảo vợ trẻ, “Dọn cơm ăn.”
Vợ trẻ mang chén đũa, như mọi khi vẫn ăn cùng chồng.
Mẹ già cất chén, lôi ra cái đĩa, “Có bao giờ nó ăn chén. Nó chỉ ăn đĩa.”
Biết chồng thích ớt. Vợ xắt chén én cho chồng ăn cơm. Mẹ già lẳng lặng lấy trái ớt nguyên, “Nó có bao giờ ăn ớt xắt.”
Lần vợ trẻ mang ớt nguyên đặt vào đĩa chồng cho vui lòng mẹ già. Mẹ già thủng thỉnh đi tìm cái kéo, cắt trái ớt nhỏ ra cho kỳ hết.
Vợ trẻ hỏi mẹ già, làm gì cho chồng ăn. Mẹ già dễ dãi, gì cũng được. Nghe chồng bảo thích ăn đậu que xào thịt, vợ trẻ chuẩn bị sẵn mọi thứ từ tối để sáng sớm còn kịp nấu bới cho chồng đi làm.
Sáng ra mẹ chồng lặng lẽ, “Nó sẽ chẳng thích đậu que, để nấu canh chua nó ăn.”
Trời trưa nóng nực, chồng đòi uống nước chanh. Vợ trẻ pha nước, như xưa nay vẫn làm, cho thêm tí muối. Chồng uống khen ngon. Mẹ già chẳng nói chẳng rằng, lấy muỗng nếm thử. Thế này làm sao uống. Và đường, và nước, mẹ già thêm vào, uống đi con.
Giặt đồ cho chồng. Vợ trẻ treo lên. Một chiếc quần nhăn, vợ mang lên ủi, đúng như nếp cũ.
Mẹ già xuống đếm, “1,2,3,4,5. Sao thiếu của nó một cái quần?”
Vợ trẻ lon ton mang đến, con ủi.
Mẹ gỡ chiếc quần ủi thảy lên bàn, nhà này không ủi đồ như thế!
Cắt xoài ra đĩa cho chồng, vợ trẻ lấy miếng ni lông bọc lại trước khi đặt vào tủ lạnh, như thói thường người ta vẫn làm.
Mẹ già nhỏ nhẹ, Bịch lại thế để liệng thùng rác chứ làm sao nó ăn.
Thấy nhãn mua về, vợ trẻ rửa rồi đặt lên đĩa mời chồng,mời mẹ. Mẹ già thì thầm, “không lột vỏ, gỡ hột làm sao nó ăn?”
Mở vòi nước rửa chén, mẹ già khen vợ trẻ, “Con xài sang gớm. Nước mắc con ạ. Lấy thau mà hứng.” À, ra mẹ già rửa chén như kiều hủ tiếu gõ.
Thấy mẹ già úp chén ngược. Vợ trẻ muốn mẹ vui, bắt chước làm theo. Mẹ già hậm hực, quay thuận cái chén.
Sực nhớ lâu nay, sáng sáng mẹ già vét kỳ hết nào cơm, nào thức ăn mang đi cho mẹ và thằng đàn ông, chỉ có mỗi vợ trẻ ở nhà, “Vậy con ăn gì?” mẹ già thắc mắc – “Dạ con ăn mì gói.” – Mẹ già làm thinh.
Vợ trẻ muốn nói to, “mẹ ơi, thùng mì đó con mua bằng tiền con.”
Nhưng
Không ai muốn thằng đàn ông nghĩ mình là người kiếm chuyện.
Mẹ già không dám nói, ‘mẹ không muốn ai tranh quyền chăm sóc đứa con trai của mẹ.’
Vợ trẻ không dám than,” ngột ngạt quá anh ơi.”
Chỉ có thằng đàn ông. Sung sướng. Hạnh Phúc.
Hay!Hi vọng tương lai mình không giống mẹ già. Hi vọng!
LikeLike
Bà già thật lắm chiêu.
LikeLike
Nín thở qua sông..
LikeLike
Mẹ muốn chăm con giai thì cứ để mẹ chăm. Vợ trẻ cứ chăm bản thân vợ trẻ cho nõn nà vào. hè hè… Sao lại giành chi cho cực thân! Đàn ông lấy vợ là về hầu vợ chứ mắc chi bắt vợ phải hầu đàn ông. lolz…
LikeLike
Tội cho vợ trẻ, mà cũng thương cho mẹ già. Em không phải đi làm dâu, chồng em không phải đi ở rể, hai bên bố mẹ tòan liên hệ qua điện thoại. Vậy mà nhiều lúc cũng muốn nín thở luôn đó chị.
LikeLike
một bài học vỡ lòng của tư bản chủ nghĩa: khi công ty cạnh tranh nhau, người tiêu dùng được hưởng
LikeLike
@Chị Ba Đậu: khi nào còn anh ba ở đó thì chị ba sẽ không giống mẹ già 🙂
LikeLike
@VMC: cũng phải công nhận là bà già 'độc' thiệt.
LikeLike
@Gác Xép: lỡ sông dài, nín thở chỉ có chết.
LikeLike
@mh: đời có những điều oái oăm thế. Vợ trẻ mà nhường thì là có chuyện 🙂
LikeLike
@Lila Thanh: vì được quan tâm đặc biệt nên mới thế 🙂
LikeLike
@leakaway: I love your comment, hehehehe
LikeLike
Thời buổi này – ở Mỹ – còn có những người vợ TRẺ được như vậy sao????:)
LikeLike
đi ra ở riêng, sắm cho mẹ già cái nhà kế bên. hừ hừm nuôi con tới lúc nó 20 tuổi thôi, rồi mà chu du thiên hạ chứ. Mình plan vậy á. Há há há. Khỏi già trẻ chi.
LikeLike
hehe, thim nữa. Bài này hay cái bạn Lan mình kiu đàn ông lên tới chức ” thằng” một cách rất ưa hậm hực nha.
LikeLike
@Lecongquy: anh Quý bi quan thế 🙂
LikeLike
@Lún: nếu ai cũng plan được như vậy thì còn gì nói 🙂
LikeLike
Ở chung nhà k lẽ “thằng đàn ông” không thấy hành động của bà mẹ? Nếu chồng “vô tư” vậy thì thôi ở vậy cho nó lành.
LikeLike
Ngu ráng chịu. mh đúng nhứt
LikeLike
@Phung Tran: có những chuyện là nhỏ với người này nhưng là lớn với người khác.
LikeLike
@vqhn: ở đây không phải là chuyện ngu hay khôn, mà là chuyện biết sống và biết cư xử.
LikeLike
hahahah, ai ngu ráng chịu. Thíck nha.bạn Lan nói giống cô giáo quá. Hahaha. Biết sống, biết cư xử… ý bạn Lan nói cái thằng đó hay con vợ nó. Ý bạn Lún là thằng đó biết sống quá đi chứ. Còn vụ cư xử của nó. Stay out of it. Miễn sao nó sướng là ok rồi. Mai mốt bạn Lan send con vợ trẻ vô trường Lún Ghẻ, một khoá huấn luyện “Sống Sao Cho Sướng Bẳng Nghề Làm Vợ ” nha. Hahahha. Bài này hot nhất trong tháng nha.
LikeLike
@Lún: nói giống cô giáo quá là sao?Chờ đó, làm việc cho sếp xong, viết cái bài cô giáo nói chuyện biết sống, biết cư xử, trước hết là để tặng người chuyên mở miệng chửi người ta ngu, trong khi mình cũng “the same one” :p
LikeLike
oái, anh/chị vqhn khen mình đúng thì mình cám ơn! Nhưng mình không dám bảo cô vợ trẻ ngu đâu ạ!!! hì hì… Mình mà phán thế thì đa số mấy người vợ bên VN (và 1 số vợ VN ở hải ngoại) sẽ đánh mình chết! Chưa cần đi xa ra ngoài, phán câu đó xong người trong gia đình mình sẽ đục mình tơi tả trước. hahahaha…
LikeLike
Ai cung mo uoc duoc me chong nhu Lun het a. Khong nhieu dau, vi me chong thuong khong thuong noi nang dau voi vi theo y me, nang dau khong cham soc cho con trai me dung cach! Dong y voi Lan, nhuong nhin duoc la tot nhat. Khong nhuong nhin noi thi…thoi!Theo y Thu thi co vo tre nay khong NGU chut nao, va chiu nhin nhu vay that la khong de chut nao het.
LikeLike