1.
Hôm nay dẫn Bi đi Hollywood Universal Studio cùng mấy người bạn.
Đã biết trước Bi là một đứa trẻ không hoàn toàn như những đứa bé bình thường khác, nhưng khi chứng kiến cảnh con mình bắt đầu khóc và gần như không kiềm chế được nỗi sợ hãi mà nó nghĩ là nó phải đối diện, tôi cảm thấy tim mình như tan thành từng mảnh.
Nói những người bạn cứ tiếp tục đi, tôi dẫn Bi ra khỏi nơi đang xếp hàng đó. Vừa đi vừa ôm chặt vai nó, rồi nắm chặt tay nó, không nói gì hết.
Và nó dịu lại. Rồi đến lượt nó nắm chặt tay mẹ, vẫn giọng dịu dàng nhất mà nó dành cho mẹ, “Mẹ, con sorry mẹ vì làm mẹ không được xem cái đó.”
“ok, con. Hai mẹ con mình đi coi cái khác.” Tôi lại ôm chặt vai nó, hôn lên đầu nó. Nó đã cảm thấy bình an. Đến lượt tôi thấy lòng mình dịu lại.
2.
Bi không hẳn là một đứa bé bị autism, nhưng nó có một vài dấu hiệu của những đứa bé autism.
Tôi nhận ra những khác thường của con mình trước khi tôi biết đến từ autism và viết nhiều loạt bài về căn bệnh đó.
Bi hay đi nhón chân, hay rúm ró người lại mỗi khi bị mẹ cắt móng tay, móng chân, nhất là móng chân. Bi sợ tiếng ồn, nhất là tiếng người nói lớn, la lớn. Bi sợ bóng tối. Và Bi sợ một mình.
Khi Bi ngồi một mình, Bi luôn có trong tay một cái gì đó để mân mê và để cắn. Trong nhà có rất nhiều món đồ in hằn dấu răng Bi: từ cái ống hút, đến cây viết, cây thước, từ cái remote TV đến cái điện thoại, cái gì cầm được trong tay Bi đều có thể đưa vào miệng để cắn. Có cái nó cắn đến nát. Thậm chí có lần cái ly thủy tinh đưa vô miệng uống nước nó cũng cắn bể miệng ly. May sao là không chảy máu. Bi cũng tự nhận ra cắn ly là có thể chảy máu nên nó không cắn ly thủy tinh nữa.
Bi không thể chờ đợi. Sự chờ đợi làm nó bức rứt, khó chịu, và đôi khi nó trở nên cộc cằn bởi sự chờ đợi.
Nó sẽ cảm thấy thực sự giận dữ khi bị cắt ngang lời nói trong khi nó chưa hoàn tất điều mình muốn nói.
Bi có nhiều điều mà nếu không phải là mẹ nó thì nó đã bị la hay bị đòn. Nhưng khi bị la hay bị đòn, Bi lại càng trở nên khiếp hãi, và hoảng loạn.
Với Bi, tôi luôn phải giữ một thái độ bình tĩnh và dịu dàng đến mức tối đa. Khi hành động của nó làm tôi bực tức, tôi chọn sự im lặng. Chỉ có im lặng thì Bi mới tự bình tĩnh lại, và không lâu sau đó, nó lại lẩn quẩn bên mẹ, “Con xin lỗi mẹ…” và nó sẽ làm bằng mọi cách đến khi nào mẹ nó cười với nó, ôm nó, nó mới cảm thấy yên tâm.
3.
Tôi vẫn nhớ, sau loạt bài tôi viết về bệnh tự kỷ Autism, có độc giả đã gọi cho tôi và nói rằng, “có phải trong gia đình cô cũng có người bị tự kỷ? Bởi cô đã viết bằng tấm lòng của một người trong cuộc.”
Như một thói quen, tôi thường chỉ cám ơn và cười trước những lời nhận xét của người đọc về những bài báo của mình (chứ không có kiểu buôn dưa lê như trên blog). Tôi không có thói quen nói về hay nói thêm những điều mình đã viết.
Tôi chỉ biết, tự tôi, tôi viết từ cảm xúc của những người mẹ, người cha, có con bị tự kỷ.
Bi không là một đứa trẻ tự kỷ. Nó chỉ có những dấu hiệu, mà có lần người bạn tôi – thầy dạy trong trường Bi đã gọi điện cho tôi để tỏ sự lo lắng, “Tao nghĩ con mày bị autism, bởi tao quan sát thấy nó hay như thế này thế này trong trường…” Nhưng rồi sau đó, bạn tôi lại “sung sướng” gọi báo, “tao đã thấy nó chơi với bạn bè…”
Bi không là đứa trẻ bị tự kỷ. Nhưng nó là đứa trẻ cần có một sự quan tâm và đối xử khác, rất khác.
Comments are closed.
This comment has been removed by the author.
LikeLike
Cô ơi, em e là Bi còn nhỏ, nên có những hành động như thế. và em, thật sự ngày xưa đã có những hành động này, từ cái nhỏ nhất mà e thấy mình giống Bi đó là đi nhón chân khi cắt móng tay chân xong,đến cái dễ phát hiện nhất là cắn đồ. Nhưng em ko nói được điều gì, đưa ra hướng để cô lạc quan hơn. bi giờ em cũng ko biết em có tự kỷ ko nữa.:). Chúc cô vui!
LikeLike
Chị, con trai của bạn em cũng có những hành động tương tự vậy. Nay bé đang học lớp 3 với các bạn cùng tuổi chung quanh. Rất ít khi bé nói chuyện nhưng mà bé tình cảm lắm. Không chỉ với mẹ mà với bạn của mẹ hay ai mà tỏ ra yêu quý bé, bé đều tỏ tình cảm theo kiểu của bé, rất đáng yêu.
LikeLike
Be, con chị, nhà trường xếp vào dạng Autism. Chị đã 1 lần viết về điều này, rãnh em vào xem, chị em mình cùng sẻ chia:http://bebo200300.blogspot.com/2010/11/ve-be-tt.html
LikeLike
Cô giáo, Bi bình thường mà. Bi biết xin lỗi sau khi đã nhận ra điều gì đó không đúng. Dấu hiệu của những trẻ bình thường.Có thể, Bi là đứa trẻ có thể trạng tâm lý yếu, nhát gan vậy thôi.
LikeLike
con nít đứa nào mà không vậy Lan. Nó bình thường chứ không có gì phải lo lắng như L nói. Rất bình thường là khác. Mà AI label con mình là co truyện chứng nào nọ. Chắc L phải “nạt ” họ liền. Người ta cũng chỉ là cô giaó thầy giáo, không phải là chuyên môn mà dám nói như vậy là SAI. Nói con mình như vậy, sẽ rất phiền phức cho record trong trường sau này nha Lan. Dẫn Bi lên chơi với Xèo đê. Chắc nó nhớ BX á.
LikeLike
thim nữa nè, univerval studio ride có nhiều thứ ghê rơn thí mồ. Người lớn đi còn sợ huống chi là con nít. Lún nhớ có lần mình xếp 30 phút cái line mà vô trong đó, tòn nhắm mắt vì sợ cho cái ride ….2 phút đó. An tâm đi cô nàng. Bi vậy là …rất khôn. Nó không muốn nhìn thấy những cảnh sợ hãi vớ vẫn cho đầu óc an bình. Vậy thôi. Không có chi đâu.
LikeLike
@Romanio Đen: Em mà tự kỷ thì cả thế giới này cũng tự kỷ :)@LêKhánhBảoUyên: Bi thì nói nhiều, nó chỉ có vài biểu hiện nên cần có những cách cư xử khác với nó thôi. Cám ơn bạn.
LikeLike
@BeBo: Em cám ơn chị. Em từng đọc một số bài chị viết về mấy bé. Qua những bài đó, cùng với những người mẹ, người cha có con bị tự kỷ mà em tiếp xúc, mới cảm thấy được sự vĩ đại của những người cha người mẹ đó.
LikeLike
@Gác Xếp: ừ, thì nghĩ vậy.@Lún: ừ, mỗi đứa trẻ mỗi khác nhau. Lan cũng không nói là nó bị tự kỷ, chỉ có những biểu hiện mà mình cần quan tâm thôi. Trong trường cũng không nói là Bi bị autism, chỉ vì người bạn đó có sự quan tâm đặc biệt đến Bi nên mới nói thôi.Chờ nó nghỉ hè là đi lên BX đó 🙂
LikeLike
Hồi em đi làm tình nguyện đó chị Lan, gặp 1 trường hợp tự kỉ nhưng vẫn sống với gia đình, em thán phục mẹ nuôi của đứa bé đó. 1 tháng cảnh sát tới nhà bà ít nhất 3 lần vì nó lên cơn là la hét, hàng xóm của bà là 1 bà già ó đâm, bả kiện cáo miết đến nổi chủ nhà nói nhỏ với bà già em quen là: hay mày giúp tao đi, mày dọn đi chổ khác dùm. State biết chuyện, gọi điện cho chủ nhà, chủ nhà nói tao đâu có đuổi nó đâu. Lòng người thiệt đúng là…..Chia sẻ với chị.
LikeLike
Tự kỷ hay không tự kỷ mà con không gây vấn đề cho ai, có thể tự lập thân một mình khi trưởng thành thì cũng tốt lắm rồi cô giáo ơiChứ sanh con ra khỏe mạnh, đẹp đẽ, học hành không ra gì, lớn lên băng đảng, xì ke, hiếp dâm, đánh bạc, vào tù, ly dị đến con không thèm nhìn mặt ba, ăn trộm, giết người … Cha mẹ nào khổ hơn cha mẹ nàoỞ đời khó nói sướng khổ thê nào
LikeLike
Oh em nghĩ là nó nhát gan thôi ! Bé An con đầu của em cũng vậy đó , nó nhường hết mọi người nhất là những đứa lớn hơn vì sợ bọn kia k chơi với nó , hơi lớn tiếng là nó chảy nước mắt ngay. Chờ đợi đối với nó là cực hình,và nó suốt ngày cho ngón tay vào miệng… Nó tình cảm với tất cả mọi người lớn chỉ cần người đó cười với nó là nó sà vào lòng ngay và níu kéo mỗi khi người ta ra về …Nó hỏi mẹ có yêu con k mà em chỉ cần nói giỡn là không nó chyar nước mắt liền á !
LikeLike
Mẹ Lan không được nghĩ vớ vẩn. Những gì mẹ Lan liệt ra, hết sức bình thường cho trẻ cỡ tuổi của Bi. Mấy cái ride ở HS nhiều cái ghê thí mồ, sao mà dám đi. Ngô nhà này cũng hơi hơi giống Bi đó, very emotional, dể khóc, nên lúc đi học cũng sợ bạn bè chọc đó Lan. Rồi Ngô cũng sợ ở một mình nè, sợ bóng tối nè, sợ cao nè, còn cắn móng tay nè, nói chung là mẹ phải đối xử rất nhẹ nhàng với Ngô vì Ngô rất sensitive, nhưng không có nghĩa em Bi có vấn đề gì.Mẹ Lan, Đậu hiểu được cảm giác của Mẹ Lan. Tệ hơn nữa khi nghe con nói 'con không có best friend, or noboday plays with me.' Mỗi lần nghe vậy, Đậu chị muốn vỡ òa ra thôi. Nhưng rồi vẫn can đảm nói chuyện với con, không ai chơi với con, thì vẫn còn mẹ, con không sợ cô đơn, hay buồn vì còn có mẹ làm bạn với con nè.Lan ơi, vui lên nhe.
LikeLike
đồng ý với Đậu. Con nít đưá nào mà chẳng sợ người lớn la to. Mình còn sợ nữa là. BX cũng rất sensitive. Nhất là về chuyện bạn bè. Trong trường nó cũng không có chơi với ai. Chỉ một vài bạn thân thôi.Năm ngoái cũng có trouble với chuyện bè bạn làm mình phải can thiệp. Nhưng những chuyện như vậy là rất bình thường. Không có gì phải lo. Không Universal thì đi cái khác. Thấy lần trước nó di park chơi với vit quá happy, chắc nó thích thiên nhiên yên tình hơn rồi.
LikeLike
mình nghĩ đứa trẻ nào cũng có những giai đoạn như vậy, Hà Thi nhà mình cũng có lúc như vậy, chỉ cần mình quan tâm, trò chuyện nhiều hơn thì sẽ ổn thôi 🙂
LikeLike
Bi, Dont be afraid!!! 🙂
LikeLike
Chị NL, con nít mổi đứa một tính cách khác nhau ….Theo Hai thấy Bi cần sự quan tâm của Ba Mẹ ( thí dụ: có thể anh chị bận rộn quá, ít có thời gian cho bé)…Khi con nít want attention mà không được thì biểu hiện bằng mọi cách, vì vậy lúc chị dổ dành ôm ấp là Bi lập tức dịu lại .Mổi ngày chị bỏ ra một ít thời gian vui chơi trò chuyện và tỏ ra quan tâm với Bi là lập tức sẽ thấy có hiệu quả liền à .
LikeLike
@Phung Tran: Cám ơn em@Anonymous: đã là con thì dù nó thế nào thì cũng là con mình mà.@Anonymous: Cám ơn em
LikeLike
@Chị Ba Đậu: Dạ, không nghĩ vớ vẩn.Chị Ba la dữ quá, làm cho mẹ Lan cả một bài luôn :)@Lún: Khiếp, được dịp lên lớp một lúc cả 3,4 comments luôn 🙂
LikeLike
@ĐHP: ừ, nhà mình có “family time” trước khi tụi nhỏ đi ngủ.@Cô Hai: cám ơn cô Hai. Sẽ dành nhiều thời gian hơn cho Bi :)@GX: Lan, don't be afraid thì có 🙂
LikeLike
cha'u bo`n la` autistic da.ng na(.ng ne` chi. Lan, lu'c no' 2 tuo^?i, 3 chi. em bo`n vo` dda^`u bu+'t to'c vi` no' pha't trie^?n tro^.i o+? va`i la~nh vu+.c, nhu+ng tre^~ o+? ra^'t nhie^`u la~nh vu+.c kha'c, va` co' nhu+~ng da^'u hie^.u cu?a autism ra^'t ro~, nhu+ng ma` do tu.i i cho+i vo+'i cha'u tha^.t nhie^`u va` bond vo+'i no', ne^n go.i te^n thi` no' la.i, nhi`n ma('t no' thi` no' nhi`n ma('t mi`nh, cho+i vo+'i no' thi` no' cu+o+`i no'i v.v., tha`nh ra khi regional child dev. rep. to+'i la`m assessment, no'i cha'u failed ta^'t ca? mo.i dev. milestones va` met all criteria for autism, ca? nha` va^~n tin, ta.i ba?o nhau “no' co' la`m ddu+o+.c he^'t ma^'y vie^.c na`y vo+'i mi`nh ma`, cha('c tha^'y ng` la. no' so+. tho^i, mi`nh pha?i bie^'t y' no' thi` no' mo+'i la`m…” Ve^` sau na`y nghi~ la.i mo+'i ba?o nhau, o+` ha, ta.i ho^`i ddo' chi. em bo`n da.y cha'u theo phu+o+ng pha'p ra^'t gio^'ng ca'ch ng` ta da.y tre? autistic, ne^n cha'u responded ra^'t to^'t, tha`nh ra tu+o+?ng tha(`ng na`y high maintenance tho^i… Ho^`i lu'c cha'u no' 2.5 tuo^?i, ai ai cu~ng no'i too early to detect, nhu+ng do trong gia ddi`nh co' anh em ho. cu~ng co' con autistic, ne^n ddu+o+.c ho. hu+o+'ng da^~n cho ca'ch can thie^.p so+'m dde^? giu'p cho cha'u ho.c ca'ch tie^;p xu'c vo+'i ng` ngoa`i va` mo^i tru+o+`ng. Bo`n nghi~ vo+'i cha'u, ca^u ho?i cu?a chi. em bo`n kho^ng pha?i la` co' label hay kho^ng label, ma` la`, “lo+~ sau na`y cha me. che^'t so+'m thi` cha'u ra ddo+`i co' tu+. lo no^?i cho ba.n tha^n kho^ng? co' bi. cu+.c kho^? va` bi. ra ri`a vi` nhu+~ng kha'c bie^.t cu?a cha'u kho^ng? Nhu+~ng kha'c bie^.t cu?a cha'u co' kha('c phu.c ddu+o+.c kho^ng? Kha('c phu.c nhu+ the^' na`o? Ba(`ng ca'ch na`o ?” Da.ng nhu+ cha'u cu?a bo`n, ho^`i xu+a ngu+o+`i la. cha`o no' “Hello!” No' la(?ng la(.ng ddi dda^.p dda^`u va`o tu+o+`ng u 1 cu.c, nhi`n so+. la('m. Nho+` can thie^.p ki.p tho+`i va` hu+o+'ng da^~n ra'o rie^'t, ba^y gio+` cha'u dda~ bo? tho'i ddo' va` ho.c ca'ch u+'ng xu+? xa~ giao to^'i thie^?u.
LikeLike
comment da`i qua' bo`n pha?i chia ddo^i ra. Ne^'u nhu+~ng da^'u hie^.u chi. ne^u ra la` nhu+~ng da^'u hie^.u tie^u bie^?u nha^'t cu?a Bi, chi. thu+? ddo.c the^m ve^` Sensory Processing Disorder (SPD- hi`nh nhu+ di.ch la` ro^'i loa.n gia'c quan thi` pha?i) xem sao. Nhu+~ng tre? na(`m trong Autism Spectrum Disorder thu+o+`ng hay co' ca'c da^'u hie^.u cu?a Sensory Processing Disorder (ho^`i bo`n ddi ho.c thi` co`n go.i la` Sensory Integration Disorder), nhu+ng ngu+o+`i co' Sensory Processing Disorder kho^ng nha^'t thie^'t la` bi. autism.. SPD lie^n quan tru+.c tie^'p dde^'n nhu+~ng gi` chi. no'i, vi' du. nhu+ so+. bo'ng to^'i, so+. tie^'ng o^`n, thi'ch so+` mo' ca^`m ddo^` va^.t, ddi nho'n cha^n, kho^ng thi'ch ca('t mo'ng v.v. Ca'i so+. bo'ng to^'i va` tie^'ng o^`n thi` nhie^`u ng` hay bi., kho^ng no'i la`m gi`, nhu+ng ma^'y ca'i kia thi` bo`n tha^'y kha' hie^'m. Good news is, SPD co' the^? kha('c phu.c ddu+o+.c, vi' du. nhu+ cha'u bo`n ddu+a no' ddi theme parks nhu+ Disneyland na`y no., la^`n dda^`u leo le^n ca'i ride na`o no' cu~ng ru' le^n tha?m thie^'t, vu`ng va^~y gia~y du.a, vi` no' thi'ch routines va` so+. ca?m gia'c la., nhu+ng co' me. no' ddi theo va` co^ no' ke`m 2 be^n thi` va`i phu't sau no' ok, mie^~n sao o^m no' tha^.t cha(.t va` no'i chuye^.n chi? tro? giu'p no' quan sa't xung quanh va` give names to new things dde^? no' kho^ng ca?m tha^'y bi. threatened. Ddi 4-5 la^`n ca`ng lu'c no' ca`ng ddo+~. em nghi~ knowledge is power, con em cha? bi. gi` ma` em o^m sa'ch ddo.c kho^'i be^.nh, khi na`o chi. buo^`n hoa(.c stress thi` ddo.c the^m cho ddo+~ ca?m tha^'y helplesshttp://www.sinetwork.org/about-sensory-processing-disorder.html
LikeLike
chào chị, em nghĩ chị nên đọc về Highly Sensitive Child from http://www.hsperson.com/ Bi sensitive và sống nội tâm hơn chứ chắc ko bị tự kỉ đâu.
LikeLike
Tính nó nhát thế đó, không phải austism đâu.
LikeLike