Trong khi thằng bạn tôi xuýt xoa trầm trồ, tôi lại có một cảm giác khác.
Và hơn hết, pha lê như nhuốm bụi
3.
Không hiểu sao, khi đọc những bài viết nhớ về tuổi thơ, nhớ về những kỷ niệm với ông bà, với mẹ cha, với những vùng quê của Lún, của Gác Xếp, của nhiều người, tôi vừa ngưỡng mộ, vừa có một cảm giác gì đó như ganh tị. Hình như tôi không có những điều đó…
5.
Ngày Lễ Mẹ, tôi lần kiếm lại một bài tôi đã viết về Má cách đây đã 3 năm
Má
Chủ Nhật này, 11 tháng 5 là ngày Mother’s Day.
Cách đây mấy ngày, khi vừa đi làm về tới nhà, thằng Bi chạy ra tíu tít: “Mẹ ơi, Sunday này là Mother’s Day. Cô con dạy làm cái heart có ghi letters trong đó, Friday con sẽ mang về tặng mẹ…”.
Ðến tối, lại thấy nó xin tờ giấy, xong chạy qua ba nó hỏi nhỏ: “Ba ơi, how to spell ‘Con thương mẹ?’.” Lát sau, nó lại chạy đến kêu: “Mẹ close eyes của mẹ và đưa hand của mẹ ra.” Nó đặt vào tay tôi tờ giấy vẽ hình trái tim, trong có dòng chữ nguệch ngoạc “Con thương mẹ”!
***
Tôi nhớ cách đây nhiều năm, tôi dự 1 cuộc thi thuyết trình, và đề tài tôi bốc thăm được là nói về cha của mình. Chỉ là 1 mảnh rất nhỏ trong toàn bộ cuộc đời ba. Giám khảo, khán giả lặng đi. Tôi giành giải nhất cuộc thi. Ðó là lần đầu tiên trong đời (cho đến tận bây giờ) tôi kể về ba tôi.
***
Thế vẫn còn hơn là những điều nói về má. Có lẽ trong 7 anh chị em trong nhà, tôi là đứa duy nhất chưa bao giờ nói 1 cách trực tiếp với ba má tôi rằng: Con thương ba má. Cũng chẳng biết sao nữa. Những điều tôi viết ra bằng chữ thường ‘nói’ nhiều hơn những điều tôi nói ra bằng lời. Nhưng hình như chưa bao giờ tôi viết về ba má tôi (ngoại trừ bài thi năm đó).
***
Có đứa bé 7- 8 tuổi đầu vừa đi lượm củi vừa ghé mắt vào nhà thờ xem mấy sơ dạy chữ. Ông cha thấy xin cho vào học ké, vừa biết ráp vần thì các sơ không muốn cho học nữa vì không có tiền đóng…
***
Ðứa bé gái mới 9 tuổi đầu, đi ở mướn cho gia đình họ hàng để lấy tiền mua thuốc cho mệ (mẹ). Những khi nó được chủ cho về thăm nhà (chỉ 1 đêm), nó sẽ phải làm việc nhiều hơn, và lúc đi chợ tranh thủ mua 1 ít thuốc hút cho ngoại, 1 ít bánh gì đó cho mẹ. Công việc hoàn tất thì đêm cũng đã khuya, nó lội bộ thật nhanh về nhà cũng đã giữa khuya, kêu cửa, đưa quà, và đi ngủ. Hừng sáng, mệ kêu dậy đi làm. Nó vừa đi vừa khóc: Giá như đêm nay nó hãy về thăm mệ!
***
Rồi mẹ mất, cô bé mới mười mấy tuổi đầu trốn nhà chủ, bỏ xứ ra đi…
***
Lấy chồng sớm, làm mẹ năm 16 tuổi trong hoàn cảnh cùng cực của cái nghèo… Cái thèm chua của người mang bầu mới là cay nghiệt, không tiền, chỉ hái lá cóc nhai cho đỡ cơn thèm… Lại thêm những lời ‘chửi chó mắng mèo’ của ông nội cũng bởi tại cái tội nghèo…
***
Chưa đầy 20 tuổi, 1 nách 3 con, chồng đi lính. Những đêm bồng con lên nhà thương thí, chạy tìm bác sĩ, ăn cơm ‘từ thiện’… Rồi chị Hai mất vì bệnh tim khi tròn 6 tuổi, ba má lén ôm xác con trốn về…
***
Ðó là những câu chuyện đứt quãng tôi góp nhặt qua nhiều lần nghe má kể về đời mình. Chưa bao giờ tôi nghe trọn câu chuyện… bởi tôi không chịu nổi…
***
Cả 7 anh em tôi đều được đến trường trong những năm khốn khó nhất sau 75, bởi “ba má đã thất học, không tiền không tiếng, chỉ cho con được cái chữ đề phòng thân”. (Ðó cũng là lý do vì sao trong suốt những năm tôi đi dạy, tôi vẫn thường động viên những đứa học trò nghèo hãy cố học, vì chỉ có học mới mong thoát ra khỏi cái nghèo).
***
Cái nhọc nhằn của những năm tháng gánh nước mướn, gánh nước đá cây khi mới vừa sinh xong, của những lo toan bươn chải cùng ba để nuôi anh em tôi nên vóc nên hình sau nhiều năm kiềm nén giờ đây đã hiện hình rất nhiều qua những cơn đau bất chợt…
***
Tôi vẫn chưa biết tại sao mình không thể như thằng Bi, như bé Ty chạy đến ôm má mà nói: “Con thương má lắm!”, mà tôi chỉ thường đến cạnh má khều 1 cái, chọc 1 cái, và nói những câu tưng tửng…
Tôi vẫn là đứa ít nói và kín đáo nhất trong nhà.
Nhưng có lẽ má hiểu: Má trong tôi lớn như thế nào!
***
Đến giờ, tôi vẫn như vậy, chưa bao giờ tôi nói trực tiếp với Má, “Con thương Má.”
Tôi chỉ đến ôm Má. Vậy là Má hiểu.
Má ngày càng trở nên lớn hơn, rất nhiều, trong tôi.
heheh, hom qua allergy nam ngu li bi ca mot ngay… hehehehe
LikeLike
Bạn qua mà giấu kỹ. Không có mở party giới thiệu chi trơn? Thiệt là tình! Hehehe..
LikeLike
@Lún: nghe cười heheeheh thấy yên tâm?@Gác Xếp: giới thiệu lỡ có người “cua' mất sao?
LikeLike
a, gac xep con dep trai nhu bua hom no Lun xuong choi nua khong Lan ?
LikeLike
@Lún: ui, đẹp trai hơn Lún ơi! GX đang ở độ tuổi đẹp trai nhất đời người, hahahha
LikeLike
choi, nghe hap dan qua chung .Ma sao cai hinh ben nha GX nho xi xi vay .
LikeLike
Trời nghe hai bạn bàn loạn về giai đẹp kìa. Khiếp! Mà nghe cũng muốn diện kiến cái. Haha
LikeLike
@Lún: Để hình lớn sợ có nhiều nàng ùa vô đòi add friend list, hhehehe@Đậu: bạn GX nhà mình đẹp chai thiệt mà, bạn Đậu không tin cứ qua nhà GX mà hỏi, bạn ấy xác nhận liền cho mà xem :)@Gác Xếp chạy mất dép đâu rồi, hahahahaha
LikeLike
Chuyện gì vậy trời? Chị Lún và anh Nguyên hỏi để tính “làm chuyện dại” huh? Hahaha..Cũng muốn add cái pix cho nó big, nhưng không biết cách làm. Ai biết chỉ giùm.
LikeLike